Chương 361: thanh mai xứng trúc mã (9)
Muội Chỉ Ái Cật Nhục
19/10/2019
Edt: Mítt
~~~~~~~~
Ngày hôm qua, Tô Quốc Lượng đã nổi nóng một trận, hôm nay Lưu Lệ tự nhiên cũng đã thu liễm không ít, buổi chiều cô ta làm xong việc nhà, đi nhà trẻ đón Tô Thanh Mai về, sau đó bắt đầu chuẩn bị một bữa tối bốn người ăn.
Thật ra Lưu Lệ người phụ nữ này cũng không phải loại người đặc biệt ngoan độc, cô ta chỉ là đặc biệt ích kỷ và hư vinh, cô ta luôn cảm thấy chính mình vì cái nhà này trả giá nhiều tâm huyết như vậy, nên tiền của Tô Quốc Lượng tự nhiên chính là của hai mẹ con cô ta, mà hiện tại lại phải chi trả một bộ phận tiêu dùng cho Tô Vãn, trong lòng cô ta cảm thấy không thoải mái, tự nhiên sẽ không cho Tô Vãn sắc mặt tốt.
Thậm chí mỗi lần sai Tô Vãn làm việc, Lưu Lệ cũng cảm thấy đây là Tô Vãn nên làm.
Lần này Tô Quốc Lượng nói muốn ly hôn, là thật sự dọa tới Lưu Lệ rồi, cô ta tự mình suy nghĩ hơn nửa đêm, Tô Vãn đần như vậy cũng không phải tài liệu đi học, chờ con bé tốt nghiệp trung học rồi để cho nó đi ra ngoài làm công, tương lai tìm một người ổn định gả đi, còn có thể được thêm một phần tiền lễ hỏi, như vậy tính tính cũng không mệt lắm, tâm tình Lưu Lệ cũng đi theo tốt hơn không ít.
“Mẹ, con về rồi.”
Lưu Lệ đang bận rộn liền nghe thấy âm thanh non nớt của Tô Vãn, con ranh chết tiệt kia hiện tại có ba nó chống lưng thế nhưng tan học muộn như vậy mới trở về!
Lưu Lệ vẻ mặt âm trầm từ trong phòng bếp bước nhanh ra, thời điểm nhìn thấy Tô Duệ và Diệp Kham Hoan bên người Tô Vãn, Lưu Lệ lập tức ngây ngẩn cả người.
“Các người…… Các người là……”
“Ngài là mẹ của Tô Vãn? Tôi là lão sư chủ nhiệm lớp của em ấy tên Tạ Tử Huân.”
Diệp Kham Hoan hướng về phía Lưu Lệ cười ôn hòa, không thể không nói, bề ngoài của Tạ Tử Huân cũng vô cùng ôn nhuận, đàn ông Tạ gia bọn họ đều là loại hình đàn ông đặc biệt văn nhã tuấn tú.
“Tạ lão sư?”
Lưu Lệ ngẩn ra một chút, bởi vì cô ta từng đi họp phụ huynh ở tiểu học mười ba, khi đó chủ nhiệm lớp của Tô Vãn vẫn là một nữ lão sư.
“Tôi là người mới tới, bởi vì đối với các bạn học cũng không quen thuộc, cho nên hôm nay mạo muội tới thăm hỏi gia đình.”
Diệp Kham Hoan nhìn ra nghi hoặc của Lưu Lệ, lập tức mỉm cười bổ sung vài câu.
“À, như vậy sao! Tạ lão sư ngài ngồi đi, ngồi đi nha! Tôi đi châm trà cho ngài!”
Nói xong Lưu Lệ liền xoay người bắt đầu bận việc, Lưu Lệ xem ra lão sư cái nghề nghiệp này là vô cùng cao thượng cũng rất cao cấp.
Đó chính là phần tử trí thức cao cấp nha! Mình tuyệt đối không thể chậm trễ.
Nhìn thân ảnh Lưu Lệ bận việc, Diệp Kham Hoan cười tủm tỉm ngồi ở trên sô pha nhỏ nhà Tô gia.
“Đi, về phòng của em.”
Nhìn bộ dáng Diệp Kham Hoan cười tủm tỉm cái đuôi cũng muốn vểnh lên trời cao, Tô Vãn bĩu môi, lôi kéo Tô Duệ đi về phòng của mình, lúc này Tô Thanh Mai vẫn luôn ngốc ở trong phòng mình nghe lời nói của Tạ Tử Huân, liền nhanh chân chạy ra.
Tạ Tử Huân là chú út của Tạ Trường An, Tô Thanh Mai tự nhiên cũng biết, hơn nữa cô còn biết người chú này của Tạ Trường An rất lợi hại, chính Tạ Trường An, thậm chí là cha mẹ hắn cũng rất nghe lời người chú này nói.
Cho nên, vị Tạ lão sư Tạ Tử Huân này cũng chính là đối tượng đời này mình cần thiết phải lấy lòng.
Tô Thanh Mai ở trong phòng đã chuẩn bị quần áo tóc tai của mình thật tốt, cười cười với gương mặt non nớt quen thuộc trong gương, cô lúc này mới bước nhanh lao ra.
“Chị, chị về……”
Tô Thanh Mai vừa mới chạy ra, lại nhìn thấy Tô Vãn đang lôi kéo Tô Duệ muốn xoay người trở về phòng, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc làm cô khắc cốt minh tâm kia, tươi cười trên mặt Tô Thanh Mai cương ở nơi đó.
Này……
Đây là có chuyện gì? Cao Vũ, Cao Vũ làm sao lại ở chỗ này? Lại còn cùng với chị mình ở bên nhau?
“Thanh Mai.”
Nghe Tô Thanh Mai nói, Tô Vãn không thể không dừng lại bước chân, quay đầu nhìn nữ chủ đại nhân: “Thanh Mai, em có việc sao?”
Tô Thanh Mai vẫn luôn sững sờ tại chỗ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm mặt Tô Duệ.
Cừu hận, oán độc, phẫn nộ…
Quá nhiều cảm xúc đan chéo lên nhau, làm khuôn mặt nhỏ mũm mĩm kia thoạt nhìn có chút tái nhợt khác thường.
Wattpad: HBNmoemoe
“Con đứa nhỏ này, đứng ở nơi này làm gì đấy?”
Lúc này Lưu Lệ vừa mới mang bình trà ra, thấy con gái bảo bối của mình đứng ở giữa phòng, cô ta nhịn không được hỏi một câu.
“Oa!”
Lúc này, Tô Thanh Mai đột nhiên khóc lớn lên.
Tiếng khóc kia quả thực kinh thiên động địa, so với ngày hôm qua còn muốn thê thảm vạn phần hơn.
“Ai u, mẹ cũng chưa nói gì con mà, con khóc cái gì?”.
Lưu Lệ cũng không nghĩ tới con gái mình sẽ đột nhiên khóc lớn, cô ta xấu hổ đặt trà trước mặt Diệp Kham Hoan: “Tạ lão sư ngài đừng để ý, con bé còn nhỏ, không hiểu chuyện.
“Không sao không sao, ngài mau nhìn xem con bé có chuyện gì vậy?”
Diệp Kham Hoan vẫn như cũ cười ôn hòa, con ngươi hiện lên một mạt thần thái xem kịch vui.
“Mẹ ơi, mẹ. Con sợ.”
Lúc này Tô Thanh Mai đã run rẩy thân mình súc ở trong lòng ngực Lưu Lệ: “Mẹ, mẹ, anh trai kia thật đáng sợ!”
Anh trai?
Lưu Lệ lần này mới nhớ tới Tô Duệ cùng vào cửa với Tô Vãn, vừa rồi cô ta lo tiếp đón Tạ lão sư, thiếu chút nữa quên mất thiếu niên kia.
“Vị bạn học này, cậu…… cậu là ai? Nhìn thật lạ mắt, không phải ở trong khu chúng tôi đúng không?”
Lưu Lệ một bên bế con gái mình lên nhẹ nhàng dỗ dành, một bên nâng con ngươi nghi hoặc cảnh giác nhìn Tô Duệ.
“Chào dì, con tên Cao Vũ, mẹ con là Đổng Viện Viện, người ấy là chị họ phương xa của dì Tần Phương, lần này con lại đây chính là do mẹ con kêu con đến thăm dượng và em họ!”
Nghe Lưu Lệ chất vấn, Tô Duệ không nhanh không chậm trả lời một câu.
Tần Phương, chính là mẹ ruột Tô Vãn.
Thân thích của Tần Phương?
Nghe Tô Duệ nói, hồ nghi ở đáy mắt Lưu Lệ càng sâu, cô ta cũng chưa nghe Tô Quốc Lượng nhắc tới thân thích bên nhà mẹ đẻ Tần Phương.
Chẳng lẽ thật là họ hàng xa?
Dượng, em họ?
Nghe Tô Duệ trợn mắt nói nói dối, Diệp Kham Hoan ở một bên vẫn như cũ mỉm cười, mà Tô Thanh Mai ghé vào trong lòng ngực Lưu Lệ ánh mắt có ánh sáng lạnh chợt lóe ——
Họ hàng xa cái gì? Dượng cái gì?
Căn bản là gạt người! Mẹ của Cao Vũ - Đổng Viện Viện chính là thiên kim của Đổng gia ở thủ đô, cô ấy chỉ có một người anh trai, là trùm thương nghiệp ở thủ đô, cô ấy căn bản không có khả năng là thân thích của Tần Phương!
Ở thời điểm Lưu Lệ hoài nghi lại không dám xác định, ngoài cửa bỗng truyền đến một trận tiếng chuông xe đạp, là Tô Quốc Lượng tan tầm trở về.
“Quốc Lượng, anh đã về rồi, hôm nay sao lại về sớm như vậy?”
Lưu Lệ nghe tiếng chuông ngoài cửa, lập tức ôm con chạy vội tới cửa, nhìn Tô Quốc Lượng phong trần mệt mỏi: “Vừa lúc, trong nhà có khách, anh vào nhìn xem một chút, có một cậu thiếu niên nói là con trai của chị họ phương xa của Tần Phương, đang ở trong nhà!”
Thân thích Tần Phương?
Nghe Lưu Lệ nói, sắc mặt Tô Quốc Lượng khẽ biến lập tức nhanh chóng vọt vào nhà.
Lúc này trong phòng trừ bỏ Tô Vãn còn có hai người xa lạ, Tô Quốc Lượng vừa mới nghe Lưu Lệ nói xong, tự nhiên trước tiên đem ánh mắt dừng ở trên người Tô Duệ.
“Cậu là con trai của chị họ A Phương?”
“Người chính là dượng đúng không? Con tên Cao Vũ!”
Tô Duệ hướng về phía Tô Quốc Lượng cười nhạt..
“Không biết dì của con trước kia có nhắc với dượng về mẹ của con hay không? Đương nhiên chưa nhắc đến cũng rất bình thường, nhà của con mấy năm nay theo điều động công tác của ba con mà đi đến thành phố C, trước kia nhà con vẫn luôn ở tại thủ đô.”
Thủ đô.
Địa phương xa xôi làm người ta muốn hướng tới.
Nghe Tô Duệ nói, nhìn ánh mắt hắn không chút lập loè, Tô Quốc Lượng cũng chần chờ một chút, đối với thân thích nhà mẹ đẻ của Tần Phương, Tô Quốc Lượng xác thật quen biết không nhiều lắm, từ sau khi Tần Phương chết, hắn càng dần dần chặt đứt liên hệ cùng với một mạch kia.
Người tới từ thủ đô?
Lúc này Lưu Lệ phía sau Tô Quốc Lượng mới lần đầu tiên cẩn thận đánh giá Tô Duệ, tuy rằng hắn mặc giáo phục mười ba cao, nhưng bề ngoài đẹp trai cùng với khí chất xuất chúng vẫn đặc biệt làm cho người ta chú ý.
Đứa nhỏ này vừa thấy chính là người đi ra từ trong gia đình phú quý, người như vậy cũng sẽ không có ý đồ gì với nhà bọn họ, nói không chừng, nhận cửa thân thích này còn có thể đi theo thơm lây nữa?
Tưởng tượng đến đây, ánh mắt Lưu Lệ nhìn Tô Duệ lập tức nóng bỏng lên.
“Nhà các người là từ thủ đô dọn lại đây sao? Tôi lớn như vậy còn chưa từng đi thủ đô nữa, đúng rồi, các người hiện tại đang ở nơi nào vậy? Cách nhà của chúng ta xa không?”
Nghe Lưu Lệ hỏi chuyện, Tô Duệ nhàn nhạt cười: “Dì, nhà con ở ngay tại đại viện chính phủ, ừm, ba con hiện tại đang làm ở thị cục!”
Thị cục, chính phủ?
Nghe Tô Duệ trả lời, Lưu Lệ lúc ấy cả người đều ngây dại —— đó là chức quan bao lớn chứ?
Diệp Kham Hoan:……
Được rồi, thì ra niên đại này đã bắt đầu đua cha rồi sao? Mình tính sai rồi aizzz!
~~~~~~~~
Ngày hôm qua, Tô Quốc Lượng đã nổi nóng một trận, hôm nay Lưu Lệ tự nhiên cũng đã thu liễm không ít, buổi chiều cô ta làm xong việc nhà, đi nhà trẻ đón Tô Thanh Mai về, sau đó bắt đầu chuẩn bị một bữa tối bốn người ăn.
Thật ra Lưu Lệ người phụ nữ này cũng không phải loại người đặc biệt ngoan độc, cô ta chỉ là đặc biệt ích kỷ và hư vinh, cô ta luôn cảm thấy chính mình vì cái nhà này trả giá nhiều tâm huyết như vậy, nên tiền của Tô Quốc Lượng tự nhiên chính là của hai mẹ con cô ta, mà hiện tại lại phải chi trả một bộ phận tiêu dùng cho Tô Vãn, trong lòng cô ta cảm thấy không thoải mái, tự nhiên sẽ không cho Tô Vãn sắc mặt tốt.
Thậm chí mỗi lần sai Tô Vãn làm việc, Lưu Lệ cũng cảm thấy đây là Tô Vãn nên làm.
Lần này Tô Quốc Lượng nói muốn ly hôn, là thật sự dọa tới Lưu Lệ rồi, cô ta tự mình suy nghĩ hơn nửa đêm, Tô Vãn đần như vậy cũng không phải tài liệu đi học, chờ con bé tốt nghiệp trung học rồi để cho nó đi ra ngoài làm công, tương lai tìm một người ổn định gả đi, còn có thể được thêm một phần tiền lễ hỏi, như vậy tính tính cũng không mệt lắm, tâm tình Lưu Lệ cũng đi theo tốt hơn không ít.
“Mẹ, con về rồi.”
Lưu Lệ đang bận rộn liền nghe thấy âm thanh non nớt của Tô Vãn, con ranh chết tiệt kia hiện tại có ba nó chống lưng thế nhưng tan học muộn như vậy mới trở về!
Lưu Lệ vẻ mặt âm trầm từ trong phòng bếp bước nhanh ra, thời điểm nhìn thấy Tô Duệ và Diệp Kham Hoan bên người Tô Vãn, Lưu Lệ lập tức ngây ngẩn cả người.
“Các người…… Các người là……”
“Ngài là mẹ của Tô Vãn? Tôi là lão sư chủ nhiệm lớp của em ấy tên Tạ Tử Huân.”
Diệp Kham Hoan hướng về phía Lưu Lệ cười ôn hòa, không thể không nói, bề ngoài của Tạ Tử Huân cũng vô cùng ôn nhuận, đàn ông Tạ gia bọn họ đều là loại hình đàn ông đặc biệt văn nhã tuấn tú.
“Tạ lão sư?”
Lưu Lệ ngẩn ra một chút, bởi vì cô ta từng đi họp phụ huynh ở tiểu học mười ba, khi đó chủ nhiệm lớp của Tô Vãn vẫn là một nữ lão sư.
“Tôi là người mới tới, bởi vì đối với các bạn học cũng không quen thuộc, cho nên hôm nay mạo muội tới thăm hỏi gia đình.”
Diệp Kham Hoan nhìn ra nghi hoặc của Lưu Lệ, lập tức mỉm cười bổ sung vài câu.
“À, như vậy sao! Tạ lão sư ngài ngồi đi, ngồi đi nha! Tôi đi châm trà cho ngài!”
Nói xong Lưu Lệ liền xoay người bắt đầu bận việc, Lưu Lệ xem ra lão sư cái nghề nghiệp này là vô cùng cao thượng cũng rất cao cấp.
Đó chính là phần tử trí thức cao cấp nha! Mình tuyệt đối không thể chậm trễ.
Nhìn thân ảnh Lưu Lệ bận việc, Diệp Kham Hoan cười tủm tỉm ngồi ở trên sô pha nhỏ nhà Tô gia.
“Đi, về phòng của em.”
Nhìn bộ dáng Diệp Kham Hoan cười tủm tỉm cái đuôi cũng muốn vểnh lên trời cao, Tô Vãn bĩu môi, lôi kéo Tô Duệ đi về phòng của mình, lúc này Tô Thanh Mai vẫn luôn ngốc ở trong phòng mình nghe lời nói của Tạ Tử Huân, liền nhanh chân chạy ra.
Tạ Tử Huân là chú út của Tạ Trường An, Tô Thanh Mai tự nhiên cũng biết, hơn nữa cô còn biết người chú này của Tạ Trường An rất lợi hại, chính Tạ Trường An, thậm chí là cha mẹ hắn cũng rất nghe lời người chú này nói.
Cho nên, vị Tạ lão sư Tạ Tử Huân này cũng chính là đối tượng đời này mình cần thiết phải lấy lòng.
Tô Thanh Mai ở trong phòng đã chuẩn bị quần áo tóc tai của mình thật tốt, cười cười với gương mặt non nớt quen thuộc trong gương, cô lúc này mới bước nhanh lao ra.
“Chị, chị về……”
Tô Thanh Mai vừa mới chạy ra, lại nhìn thấy Tô Vãn đang lôi kéo Tô Duệ muốn xoay người trở về phòng, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc làm cô khắc cốt minh tâm kia, tươi cười trên mặt Tô Thanh Mai cương ở nơi đó.
Này……
Đây là có chuyện gì? Cao Vũ, Cao Vũ làm sao lại ở chỗ này? Lại còn cùng với chị mình ở bên nhau?
“Thanh Mai.”
Nghe Tô Thanh Mai nói, Tô Vãn không thể không dừng lại bước chân, quay đầu nhìn nữ chủ đại nhân: “Thanh Mai, em có việc sao?”
Tô Thanh Mai vẫn luôn sững sờ tại chỗ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm mặt Tô Duệ.
Cừu hận, oán độc, phẫn nộ…
Quá nhiều cảm xúc đan chéo lên nhau, làm khuôn mặt nhỏ mũm mĩm kia thoạt nhìn có chút tái nhợt khác thường.
Wattpad: HBNmoemoe
“Con đứa nhỏ này, đứng ở nơi này làm gì đấy?”
Lúc này Lưu Lệ vừa mới mang bình trà ra, thấy con gái bảo bối của mình đứng ở giữa phòng, cô ta nhịn không được hỏi một câu.
“Oa!”
Lúc này, Tô Thanh Mai đột nhiên khóc lớn lên.
Tiếng khóc kia quả thực kinh thiên động địa, so với ngày hôm qua còn muốn thê thảm vạn phần hơn.
“Ai u, mẹ cũng chưa nói gì con mà, con khóc cái gì?”.
Lưu Lệ cũng không nghĩ tới con gái mình sẽ đột nhiên khóc lớn, cô ta xấu hổ đặt trà trước mặt Diệp Kham Hoan: “Tạ lão sư ngài đừng để ý, con bé còn nhỏ, không hiểu chuyện.
“Không sao không sao, ngài mau nhìn xem con bé có chuyện gì vậy?”
Diệp Kham Hoan vẫn như cũ cười ôn hòa, con ngươi hiện lên một mạt thần thái xem kịch vui.
“Mẹ ơi, mẹ. Con sợ.”
Lúc này Tô Thanh Mai đã run rẩy thân mình súc ở trong lòng ngực Lưu Lệ: “Mẹ, mẹ, anh trai kia thật đáng sợ!”
Anh trai?
Lưu Lệ lần này mới nhớ tới Tô Duệ cùng vào cửa với Tô Vãn, vừa rồi cô ta lo tiếp đón Tạ lão sư, thiếu chút nữa quên mất thiếu niên kia.
“Vị bạn học này, cậu…… cậu là ai? Nhìn thật lạ mắt, không phải ở trong khu chúng tôi đúng không?”
Lưu Lệ một bên bế con gái mình lên nhẹ nhàng dỗ dành, một bên nâng con ngươi nghi hoặc cảnh giác nhìn Tô Duệ.
“Chào dì, con tên Cao Vũ, mẹ con là Đổng Viện Viện, người ấy là chị họ phương xa của dì Tần Phương, lần này con lại đây chính là do mẹ con kêu con đến thăm dượng và em họ!”
Nghe Lưu Lệ chất vấn, Tô Duệ không nhanh không chậm trả lời một câu.
Tần Phương, chính là mẹ ruột Tô Vãn.
Thân thích của Tần Phương?
Nghe Tô Duệ nói, hồ nghi ở đáy mắt Lưu Lệ càng sâu, cô ta cũng chưa nghe Tô Quốc Lượng nhắc tới thân thích bên nhà mẹ đẻ Tần Phương.
Chẳng lẽ thật là họ hàng xa?
Dượng, em họ?
Nghe Tô Duệ trợn mắt nói nói dối, Diệp Kham Hoan ở một bên vẫn như cũ mỉm cười, mà Tô Thanh Mai ghé vào trong lòng ngực Lưu Lệ ánh mắt có ánh sáng lạnh chợt lóe ——
Họ hàng xa cái gì? Dượng cái gì?
Căn bản là gạt người! Mẹ của Cao Vũ - Đổng Viện Viện chính là thiên kim của Đổng gia ở thủ đô, cô ấy chỉ có một người anh trai, là trùm thương nghiệp ở thủ đô, cô ấy căn bản không có khả năng là thân thích của Tần Phương!
Ở thời điểm Lưu Lệ hoài nghi lại không dám xác định, ngoài cửa bỗng truyền đến một trận tiếng chuông xe đạp, là Tô Quốc Lượng tan tầm trở về.
“Quốc Lượng, anh đã về rồi, hôm nay sao lại về sớm như vậy?”
Lưu Lệ nghe tiếng chuông ngoài cửa, lập tức ôm con chạy vội tới cửa, nhìn Tô Quốc Lượng phong trần mệt mỏi: “Vừa lúc, trong nhà có khách, anh vào nhìn xem một chút, có một cậu thiếu niên nói là con trai của chị họ phương xa của Tần Phương, đang ở trong nhà!”
Thân thích Tần Phương?
Nghe Lưu Lệ nói, sắc mặt Tô Quốc Lượng khẽ biến lập tức nhanh chóng vọt vào nhà.
Lúc này trong phòng trừ bỏ Tô Vãn còn có hai người xa lạ, Tô Quốc Lượng vừa mới nghe Lưu Lệ nói xong, tự nhiên trước tiên đem ánh mắt dừng ở trên người Tô Duệ.
“Cậu là con trai của chị họ A Phương?”
“Người chính là dượng đúng không? Con tên Cao Vũ!”
Tô Duệ hướng về phía Tô Quốc Lượng cười nhạt..
“Không biết dì của con trước kia có nhắc với dượng về mẹ của con hay không? Đương nhiên chưa nhắc đến cũng rất bình thường, nhà của con mấy năm nay theo điều động công tác của ba con mà đi đến thành phố C, trước kia nhà con vẫn luôn ở tại thủ đô.”
Thủ đô.
Địa phương xa xôi làm người ta muốn hướng tới.
Nghe Tô Duệ nói, nhìn ánh mắt hắn không chút lập loè, Tô Quốc Lượng cũng chần chờ một chút, đối với thân thích nhà mẹ đẻ của Tần Phương, Tô Quốc Lượng xác thật quen biết không nhiều lắm, từ sau khi Tần Phương chết, hắn càng dần dần chặt đứt liên hệ cùng với một mạch kia.
Người tới từ thủ đô?
Lúc này Lưu Lệ phía sau Tô Quốc Lượng mới lần đầu tiên cẩn thận đánh giá Tô Duệ, tuy rằng hắn mặc giáo phục mười ba cao, nhưng bề ngoài đẹp trai cùng với khí chất xuất chúng vẫn đặc biệt làm cho người ta chú ý.
Đứa nhỏ này vừa thấy chính là người đi ra từ trong gia đình phú quý, người như vậy cũng sẽ không có ý đồ gì với nhà bọn họ, nói không chừng, nhận cửa thân thích này còn có thể đi theo thơm lây nữa?
Tưởng tượng đến đây, ánh mắt Lưu Lệ nhìn Tô Duệ lập tức nóng bỏng lên.
“Nhà các người là từ thủ đô dọn lại đây sao? Tôi lớn như vậy còn chưa từng đi thủ đô nữa, đúng rồi, các người hiện tại đang ở nơi nào vậy? Cách nhà của chúng ta xa không?”
Nghe Lưu Lệ hỏi chuyện, Tô Duệ nhàn nhạt cười: “Dì, nhà con ở ngay tại đại viện chính phủ, ừm, ba con hiện tại đang làm ở thị cục!”
Thị cục, chính phủ?
Nghe Tô Duệ trả lời, Lưu Lệ lúc ấy cả người đều ngây dại —— đó là chức quan bao lớn chứ?
Diệp Kham Hoan:……
Được rồi, thì ra niên đại này đã bắt đầu đua cha rồi sao? Mình tính sai rồi aizzz!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.