Chương 217: Thuật Sĩ Mạnh Nhất (10)
Muội Chỉ Ái Cật Nhục
12/06/2019
Edt: Mítt
~~~~~~~
Hơi thở hắc ám đem núi rừng bao phủ ở bên trong, một mảnh khu vực này tựa hồ cách ly với toàn bộ thế giới.
Đây là…… kết giới hắc ám.
Sắc mặt Mạc Hàn rốt cuộc thay đổi, hắn ngưng con ngươi nhìn con cự long màu đen phía sau Tô Duệ: “Ngươi không phải Hắc Long bình thường, ngươi là…… Hắc Long vương?”
Đại biểu cho vô tận hắc ám cùng tà ác - Hắc Long vương.
Hắc Long giữa không trung lắc lắc đuôi, vẫn như cũ miệng phun ngôn ngữ nhân lọai.
“Nhân loại ngu xuẩn, có thể trở thành đồ ăn của bổn vương, ngươi nên cảm thấy vô cùng tự hào!”
“Chủ nhân, lực lượng hắc ám của nó quá cường đại, chúng ta không phải đối thủ của nó.”
Lúc này, nữ Quỷ Vương đã khôi phục nguyên trạng bay tới bên cạnh Mạc Hàn, vẻ mặt lo lắng nhìn hắn: “Chúng ta trốn đi!”
“A.”
Mạc Hàn chỉ cười cười, ánh mắt lần nữa dừng ở trên người Tô Duệ: “Mã Việt, anh thật không biết hay là giả vờ không biết? Hắc Long, đại biểu cho tà ác cùng tai nạn, anh vậy mà thật sự dám đem nó triệu hồi ra, anh có biết, nó sẽ giết chủ hay không? ”
Giết chủ?
Tô Duệ khinh thường xốc mí mắt.
“Chỉ bằng nó?”
Hắc Long vương:……
Bị xem thường, làm xao đây?
“Tiểu Việt Việt, bổn vương là Long Linh khế ước của cậu, sao có thể ăn cậu chứ? Bổn vương mới không phải rồng tuyệt tình như vậy ~”
Tô Duệ:……
Tin ông tôi chính là đồ ngốc ~
“Mạc Hàn, nhiều lời vô nghĩa, hôm nay tại đây, chính là nơi táng thân của anh!”
Khi nói chuyện, Tô Duệ lại lần nữa kết thủ ấn, pháp thuật chuyên dụng của Mã gia —— thần long mượn pháp!
Cảm giác được từ trên người Tô Duệ truyền đến linh lực thuộc về Mã gia, Hắc Long vương thân hình vừa chuyển, mở ra miệng rồng thật lớn hướng về phía Mạc Hàn phun ra ngọn lửa vô tận.
Mạc Hàn tự nhiên không có khả năng ngồi chờ chết, hắn lập tức móc ra bùa chú Ngũ Hành Tông mang theo tùy thân ——
Ngũ hành tương sinh, thổ thuẫn chi phù!
Bùn đất trên mặt đất tầng tầng nhấc lên, ở trước người Mạc Hàn hình thành một tấm chắn thật lớn, ngăn cản ngọn lửa của Hắc Long.
“Chút tài mọn!”
Hắc Long vương một cái thần long bái vĩ, đuôi rồng sắc bén thật lớn đột nhiên ném lại, va chạm ở trên tấm chắn bằng đất của Mạc Hàn, nháy mắt, tấm chắn từ bụi đất hóa thành lập tức tầng tầng vỡ vụn sụp đổ……
Bên kia, Mạc Hàn cùng Tô Duệ đấu pháp đấu đến khó phân thắng bại.
Bên này, Tô Chân Chân rốt cuộc dừng khóc thút thít lau khô nước mũi nước mắt lặng lẽ đi tới bên cạnh Tô Vãn, nhẹ nhàng túm ống tay áo của cô: “Tô Vãn, Tô Vãn?”
“Cô có việc?”
Tô Vãn quay đầu, lạnh lùng nhìn vẻ mặt vô tội của Tô Chân Chân.
Cô hiện tại thật muốn một cái tát chụp chết cô ta, nếu không phải bởi vì cô ta, Tô Duệ cũng sẽ không gặp nhiều nguy hiểm như vậy, lão quỷ cũng sẽ không chết.
Nữ xuyên qua này thật đúng là tự mang theo ánh sáng xuyên qua, gặp được nguy hiểm gì đều không chết được.
“Tôi……Tôi…”
Tô Chân Chân bị Tô Vãn nhìn chằm chằm đến trong lòng hốt hoảng.
“Tôi sợ. Tô Vãn, tôi sợ.”
Trước khi xuyên qua, Tô Chân Chân chính là một trạch nữ bình thường, chưa từng yêu đương, cũng chưa từng gặp bất kì chuyện gì kinh tâm động phách, đột nhiên đi vào thế giới này, đột nhiên bị một đám quỷ quái quấn thân, trong lòng Tô Chân Chân chỉ có vô tận sợ hãi.
Ở thời điểm mới vừa gặp được Tô Duệ, cô đang bị một đám quỷ quấn lấy, khi đó cô cho rằng mình phải chết, kết quả Tô Duệ đột nhiên xuất hiện cứu cô.
Không thể không nói, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy nam nhân đẹp trai như vậy từ trên trời giáng xuống, một khắc kia Tô Chân Chân động tâm, đáng tiếc, anh hùng trong cảm nhận của cô sau khi tiêu diệt những quỷ hồn đó lại xoay người gắt gao bóp cổ cô——
“Cô là ai? Tiểu Vãn đâu?”
Hắn biết mình không phải Tô Vãn, hơn nữa ánh mắt hắn nhìn mình thật sự quá mức lạnh băng đáng sợ.
Một khắc kia, Tô Chân Chân hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào, mà lúc này Mạc Hàn cũng đã mang theo Quỷ Vương đánh lén mà đến……
Mấy ngày này trải qua mọi chuyện, Tô Chân Chân cứ ngỡ như là một giấc mộng, cô thật muốn tỉnh lại, nhưng làm sao cũng không thoát khỏi nơi này.
Xuyên qua?
Nghe thì rất tốt đẹp, trên thực tế lại thật tàn khốc.
“Phốc!”
Ở ngay lúc này, Mạc Hàn bị pháp thuật của Tô Duệ làm bị thương, miệng phun máu tươi thân thể vô lực ngã xuống trên cỏ.
“Chủ nhân!” Quỷ Vương một bên lập tức bay tới, vẻ mặt khẩn trương nhìn Mạc Hàn.
“Tôi không sao.”
Mạc Hàn xoa xoa vết máu nơi khóe môi.
“Mã Việt, thì ra anh vẫn luôn bảo tồn thực lực!”
Nghe Mạc Hàn nói, Tô Duệ chỉ là nhẹ nhàng nhướng mày, hắn đích xác một đường đều đang bảo tồn thực lực, nhưng dọc theo đường đi này hắn cũng xác thật bị thương không nhẹ, đặc biệt là một khắc sau khi phát hiện “Tô Vãn” này không phải Tô Vãn kia, tâm thần hắn dao động quá lớn, mới có thể ở giây phút đó bị Mạc Hàn cùng Quỷ Vương của hắn đánh lén thành công, cho đến cục diện hiện tại.
Cũng may hiện tại, Tiểu Vãn đã trở lại.
Tô Duệ không bao giờ lo lắng cho an nguy của cô, chỉ cần dùng hết toàn lực bảo vệ cô là được.
Thế giới này, cho dù vĩnh viễn ra không được, hắn cũng sẽ bảo vệ cô một đời bình an.
“Mạc Hàn, tất cả đến đây kết thúc.”
Tô Duệ nhẹ nhàng giơ tay, ở trong lòng bàn tay huyễn hóa ra cây linh kiếm, linh kiếm u lục, tản ra sát ý vô biên vô hạn.
“Không được, không được giết hắn!”
Nữ Quỷ Vương một bên lại đột nhiên mở ra hai tay đem Mạc Hàn bảo vệ ở dưới thân mình.
“A.”
Mạc Hàn phía dưới lại đột nhiên lạnh lùng cười.
“Mạc Hàn tôi từ khi nào phải lưu lạc đến mức để cho cô giúp tôi cầu tình? Cô là cái thá gì?”
“Chủ nhân?”
Nữ Quỷ Vương quay mặt qua vẻ mặt kinh ngạc nhìn nam nhân bên cạnh.
Mạc Hàn lại lạnh lùng nâng tay, dùng ngón tay lăng không vẽ một đồ án, sau đó hắn cắn nát ngón trỏ của mình, tích một giọt máu ở giữa đồ án kia.
“Từ giờ trở đi, tôi không phải chủ nhân của cô, cô cùng tôi…… không còn quan hệ!”
“Thật là cảm động nha.”
Hắc Long vương một bên lúc này đã biến ảo thành thanh niên hắc y, hiện giờ hắn đang vẻ mặt tà mị nhìn tuyệt sắc Quỷ Vương bên người Mạc Hàn: “Mỹ nhân xinh đẹp như vậy chết thật là đáng tiếc, Tiểu Việt Việt, lát nữa cậu đem cô ta tặng cho tôi, thế nào?”
“Tặng cho ông?”
Tô Duệ còn chưa dứt lời, cả người đột nhiên biến mất tại chỗ, chờ hắn lần nữa xuất hiện, linh kiếm trong tay đã đâm xuyên qua linh thể của con nữ Quỷ Vương kia.
Giờ phút này cô ta vẫn còn vẻ mặt bi thương, đối với việc Tô Duệ đánh bất ngờ, vậy mà hoàn toàn không có bất kì ý phản kháng gì.
“Tán!”
Tô Duệ mặc niệm một câu khẩu quyết, thân hình nữ Quỷ Vương lập tức hóa thành từng đốm sáng nhỏ bị Tô Duệ hút vào trong cơ thể.
“Mã Việt, anh……”
Biến cố tới quá đột nhiên, chờ Mạc Hàn phản ứng lại, Tô Duệ đã hoàn toàn hấp thu linh lực của nữ Quỷ Vương.
“Nếu là vật vô chủ, Mã Việt tôi liền nhận lấy. Mạc Hàn, anh đừng tưởng rằng anh làm như vậy chính là một nam nhân tốt có tình có nghĩa, dối trá chân chính chính là anh, không phải tôi.”
Khi nói chuyện, linh kiếm của Tô Duệ đã đặt trên cổ Mạc Hàn.
“Nếu năm đó người bị người khác giết chết chính là người trong lòng của tôi, tôi không chỉ sẽ làm người nọ chôn cùng với cô ấy, tôi còn muốn người của toàn bộ thế giới này, đều tuẫn táng theo cô ấy. Mạc Hàn, anh…… Còn kém nhiều lắm!”
Lời còn chưa dứt, linh kiếm của Tô Duệ đã đâm xuyên qua thân thể Mạc Hàn.
Mạc Hàn chỉ là mở to hai mắt, trước khi chết, trong đầu quanh quẩn lại là những lời nói cuối cùng của Tô Duệ.
Khi Mạc Hàn dần dần mất đi hơi thở, ánh mắt Tô Duệ dần dần lạnh lẽo, hắn nhẹ nhàng xoay người, nhìn thân ảnh hắc khí lượn lờ phía sau.
“Hắc Long, ông muốn làm cái gì?”
“Tiểu Việt Việt, bổn vương bị nhốt ở Long Uyên cũng đã lâu lắm rồi, bổn vương thật tịch mịch nha, thân thể này của cậu, bổn vương giúp cậu tiếp nhận, như thế nào? Cậu yên tâm đi, bổn vương sẽ đối đãi thật tốt với nó, tuyệt đối sẽ để nó có thê thiếp thành đàn, mỹ nhân vờn quanh!”
Khi nói chuyện, thân ảnh Hắc Long đột nhiên hóa thành một đoàn đoàn hắc khí chui vào thân thể Tô Duệ.
“A!”
Cách đó không xa Tô Chân Chân thấy một màn như vậy nhịn không được thất thanh la hoảng lên.
“Câm miệng!”
Tô Vãn trừng mắt liếc nhìn Tô Chân Chân một cái, một cái lắc mình liền tới trước người Tô Duệ, giơ tay ở trước người mình vẽ một đồ án phức tạp.
Đồ án trận pháp phức tạp quỷ dị ở giữa không trung lập loè sáng rọi kì dị, sắc mặt Tô Vãn trắng bệch, vẫn như cũ không chớp mắt nhìn chăm chú vào động tĩnh bên Tô Duệ.
“Ngao! Ngao!
"Cậu đến tột cùng là người nào? Cậu không phải, cậu không phải……”
Đột nhiên, theo một trận âm thanh thê thảm kêu to, đoàn sương đen kia lại từ trong thân thể Tô Duệ chui ra, kết quả vừa lúc đâm vào trận pháp của Tô Vãn.
Đây là……
“Phong!”
Tô Vãn ở một khắc hồn của Hắc Long rơi vào trận đồ kia của mình, lập tức khởi động trận pháp ——
Phong hồn chi thuật!
“Ngao, ngao, cứu mạng! Tiểu Việt Việt cứu mạng! Bổn vương không dám tạo phản nữa, cậu nhanh kêu nữ nhân điên này dừng lại đi!”
Ở thời điểm hồn của Hắc Long không ngừng giãy giụa xin giúp đỡ, Tô Duệ rốt cuộc mở mắt, nhìn thấy sắc mặt Tô Vãn không ngừng tái nhợt, thần sắc Tô Duệ biến đổi, lập tức tiến lên giơ tay đem linh lực trong cơ thể đưa vào thân thể Tô Vãn.
“Ngao ngao ~ ngao ngao ~”
Một lát sau, Hắc long vương vừa rồi còn vạn phần kiêu ngạo cũng đã biến thành một con vật cả người đen bóng…… chó con?
Ngao ngao, ngao ngao!
Hắc Long vương bi kịch, hắn vậy mà dám đoạt xá Tô Duệ? Khi hắn hóa thành sương đen tiến vào thức hải Tô Duệ hắn mới phát hiện linh hồn Tô Duệ chân chính cường đại ——
Thân là nhiệm vụ giả của Thời Không Thất Lạc, linh hồn bọn họ là bất tử bất diệt.
Tinh thần thể của Hắc Long vương ở trong thức hải Tô Duệ gặp đả kích có tính hủy diệt, hắn liều mạng mới chạy thoát ra được, kết quả vừa ra tới liền đâm vào trận pháp phong ấn Tô Vãn đã sớm chuẩn bị tốt ——
Hai người các người phạm quy!
Không được chơi như vậy, hai vợ chồng khi dễ một mình ta?
Người phải biết yêu quý động vật!
Các người đây là ngược đãi động vật quý hiếm, các người có biết không?
~~~~~~~
Không chỉ một lần ta có suy nghĩ drop.
Nhưng mà bây giờ người ta cũng đã drop rồi. Ta cũng chỉ có thể tiếp tục edit để cho mọi người có thể tiếp tục đọc được bộ này.
Lý do ta edit bộ này chỉ vì nghĩ rằng người ta drop, bởi hơn tháng mấy vẫn chưa thấy ra chương. Nên ta hiểu nhầm rồi xách đít đi edit tiếp. Chứ không có ý gì khác đâu.
~~~
Mong sẽ không có ai nói lời cay đắng... ♥️ ♥️ ♥️
~~~~~~~
Hơi thở hắc ám đem núi rừng bao phủ ở bên trong, một mảnh khu vực này tựa hồ cách ly với toàn bộ thế giới.
Đây là…… kết giới hắc ám.
Sắc mặt Mạc Hàn rốt cuộc thay đổi, hắn ngưng con ngươi nhìn con cự long màu đen phía sau Tô Duệ: “Ngươi không phải Hắc Long bình thường, ngươi là…… Hắc Long vương?”
Đại biểu cho vô tận hắc ám cùng tà ác - Hắc Long vương.
Hắc Long giữa không trung lắc lắc đuôi, vẫn như cũ miệng phun ngôn ngữ nhân lọai.
“Nhân loại ngu xuẩn, có thể trở thành đồ ăn của bổn vương, ngươi nên cảm thấy vô cùng tự hào!”
“Chủ nhân, lực lượng hắc ám của nó quá cường đại, chúng ta không phải đối thủ của nó.”
Lúc này, nữ Quỷ Vương đã khôi phục nguyên trạng bay tới bên cạnh Mạc Hàn, vẻ mặt lo lắng nhìn hắn: “Chúng ta trốn đi!”
“A.”
Mạc Hàn chỉ cười cười, ánh mắt lần nữa dừng ở trên người Tô Duệ: “Mã Việt, anh thật không biết hay là giả vờ không biết? Hắc Long, đại biểu cho tà ác cùng tai nạn, anh vậy mà thật sự dám đem nó triệu hồi ra, anh có biết, nó sẽ giết chủ hay không? ”
Giết chủ?
Tô Duệ khinh thường xốc mí mắt.
“Chỉ bằng nó?”
Hắc Long vương:……
Bị xem thường, làm xao đây?
“Tiểu Việt Việt, bổn vương là Long Linh khế ước của cậu, sao có thể ăn cậu chứ? Bổn vương mới không phải rồng tuyệt tình như vậy ~”
Tô Duệ:……
Tin ông tôi chính là đồ ngốc ~
“Mạc Hàn, nhiều lời vô nghĩa, hôm nay tại đây, chính là nơi táng thân của anh!”
Khi nói chuyện, Tô Duệ lại lần nữa kết thủ ấn, pháp thuật chuyên dụng của Mã gia —— thần long mượn pháp!
Cảm giác được từ trên người Tô Duệ truyền đến linh lực thuộc về Mã gia, Hắc Long vương thân hình vừa chuyển, mở ra miệng rồng thật lớn hướng về phía Mạc Hàn phun ra ngọn lửa vô tận.
Mạc Hàn tự nhiên không có khả năng ngồi chờ chết, hắn lập tức móc ra bùa chú Ngũ Hành Tông mang theo tùy thân ——
Ngũ hành tương sinh, thổ thuẫn chi phù!
Bùn đất trên mặt đất tầng tầng nhấc lên, ở trước người Mạc Hàn hình thành một tấm chắn thật lớn, ngăn cản ngọn lửa của Hắc Long.
“Chút tài mọn!”
Hắc Long vương một cái thần long bái vĩ, đuôi rồng sắc bén thật lớn đột nhiên ném lại, va chạm ở trên tấm chắn bằng đất của Mạc Hàn, nháy mắt, tấm chắn từ bụi đất hóa thành lập tức tầng tầng vỡ vụn sụp đổ……
Bên kia, Mạc Hàn cùng Tô Duệ đấu pháp đấu đến khó phân thắng bại.
Bên này, Tô Chân Chân rốt cuộc dừng khóc thút thít lau khô nước mũi nước mắt lặng lẽ đi tới bên cạnh Tô Vãn, nhẹ nhàng túm ống tay áo của cô: “Tô Vãn, Tô Vãn?”
“Cô có việc?”
Tô Vãn quay đầu, lạnh lùng nhìn vẻ mặt vô tội của Tô Chân Chân.
Cô hiện tại thật muốn một cái tát chụp chết cô ta, nếu không phải bởi vì cô ta, Tô Duệ cũng sẽ không gặp nhiều nguy hiểm như vậy, lão quỷ cũng sẽ không chết.
Nữ xuyên qua này thật đúng là tự mang theo ánh sáng xuyên qua, gặp được nguy hiểm gì đều không chết được.
“Tôi……Tôi…”
Tô Chân Chân bị Tô Vãn nhìn chằm chằm đến trong lòng hốt hoảng.
“Tôi sợ. Tô Vãn, tôi sợ.”
Trước khi xuyên qua, Tô Chân Chân chính là một trạch nữ bình thường, chưa từng yêu đương, cũng chưa từng gặp bất kì chuyện gì kinh tâm động phách, đột nhiên đi vào thế giới này, đột nhiên bị một đám quỷ quái quấn thân, trong lòng Tô Chân Chân chỉ có vô tận sợ hãi.
Ở thời điểm mới vừa gặp được Tô Duệ, cô đang bị một đám quỷ quấn lấy, khi đó cô cho rằng mình phải chết, kết quả Tô Duệ đột nhiên xuất hiện cứu cô.
Không thể không nói, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy nam nhân đẹp trai như vậy từ trên trời giáng xuống, một khắc kia Tô Chân Chân động tâm, đáng tiếc, anh hùng trong cảm nhận của cô sau khi tiêu diệt những quỷ hồn đó lại xoay người gắt gao bóp cổ cô——
“Cô là ai? Tiểu Vãn đâu?”
Hắn biết mình không phải Tô Vãn, hơn nữa ánh mắt hắn nhìn mình thật sự quá mức lạnh băng đáng sợ.
Một khắc kia, Tô Chân Chân hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào, mà lúc này Mạc Hàn cũng đã mang theo Quỷ Vương đánh lén mà đến……
Mấy ngày này trải qua mọi chuyện, Tô Chân Chân cứ ngỡ như là một giấc mộng, cô thật muốn tỉnh lại, nhưng làm sao cũng không thoát khỏi nơi này.
Xuyên qua?
Nghe thì rất tốt đẹp, trên thực tế lại thật tàn khốc.
“Phốc!”
Ở ngay lúc này, Mạc Hàn bị pháp thuật của Tô Duệ làm bị thương, miệng phun máu tươi thân thể vô lực ngã xuống trên cỏ.
“Chủ nhân!” Quỷ Vương một bên lập tức bay tới, vẻ mặt khẩn trương nhìn Mạc Hàn.
“Tôi không sao.”
Mạc Hàn xoa xoa vết máu nơi khóe môi.
“Mã Việt, thì ra anh vẫn luôn bảo tồn thực lực!”
Nghe Mạc Hàn nói, Tô Duệ chỉ là nhẹ nhàng nhướng mày, hắn đích xác một đường đều đang bảo tồn thực lực, nhưng dọc theo đường đi này hắn cũng xác thật bị thương không nhẹ, đặc biệt là một khắc sau khi phát hiện “Tô Vãn” này không phải Tô Vãn kia, tâm thần hắn dao động quá lớn, mới có thể ở giây phút đó bị Mạc Hàn cùng Quỷ Vương của hắn đánh lén thành công, cho đến cục diện hiện tại.
Cũng may hiện tại, Tiểu Vãn đã trở lại.
Tô Duệ không bao giờ lo lắng cho an nguy của cô, chỉ cần dùng hết toàn lực bảo vệ cô là được.
Thế giới này, cho dù vĩnh viễn ra không được, hắn cũng sẽ bảo vệ cô một đời bình an.
“Mạc Hàn, tất cả đến đây kết thúc.”
Tô Duệ nhẹ nhàng giơ tay, ở trong lòng bàn tay huyễn hóa ra cây linh kiếm, linh kiếm u lục, tản ra sát ý vô biên vô hạn.
“Không được, không được giết hắn!”
Nữ Quỷ Vương một bên lại đột nhiên mở ra hai tay đem Mạc Hàn bảo vệ ở dưới thân mình.
“A.”
Mạc Hàn phía dưới lại đột nhiên lạnh lùng cười.
“Mạc Hàn tôi từ khi nào phải lưu lạc đến mức để cho cô giúp tôi cầu tình? Cô là cái thá gì?”
“Chủ nhân?”
Nữ Quỷ Vương quay mặt qua vẻ mặt kinh ngạc nhìn nam nhân bên cạnh.
Mạc Hàn lại lạnh lùng nâng tay, dùng ngón tay lăng không vẽ một đồ án, sau đó hắn cắn nát ngón trỏ của mình, tích một giọt máu ở giữa đồ án kia.
“Từ giờ trở đi, tôi không phải chủ nhân của cô, cô cùng tôi…… không còn quan hệ!”
“Thật là cảm động nha.”
Hắc Long vương một bên lúc này đã biến ảo thành thanh niên hắc y, hiện giờ hắn đang vẻ mặt tà mị nhìn tuyệt sắc Quỷ Vương bên người Mạc Hàn: “Mỹ nhân xinh đẹp như vậy chết thật là đáng tiếc, Tiểu Việt Việt, lát nữa cậu đem cô ta tặng cho tôi, thế nào?”
“Tặng cho ông?”
Tô Duệ còn chưa dứt lời, cả người đột nhiên biến mất tại chỗ, chờ hắn lần nữa xuất hiện, linh kiếm trong tay đã đâm xuyên qua linh thể của con nữ Quỷ Vương kia.
Giờ phút này cô ta vẫn còn vẻ mặt bi thương, đối với việc Tô Duệ đánh bất ngờ, vậy mà hoàn toàn không có bất kì ý phản kháng gì.
“Tán!”
Tô Duệ mặc niệm một câu khẩu quyết, thân hình nữ Quỷ Vương lập tức hóa thành từng đốm sáng nhỏ bị Tô Duệ hút vào trong cơ thể.
“Mã Việt, anh……”
Biến cố tới quá đột nhiên, chờ Mạc Hàn phản ứng lại, Tô Duệ đã hoàn toàn hấp thu linh lực của nữ Quỷ Vương.
“Nếu là vật vô chủ, Mã Việt tôi liền nhận lấy. Mạc Hàn, anh đừng tưởng rằng anh làm như vậy chính là một nam nhân tốt có tình có nghĩa, dối trá chân chính chính là anh, không phải tôi.”
Khi nói chuyện, linh kiếm của Tô Duệ đã đặt trên cổ Mạc Hàn.
“Nếu năm đó người bị người khác giết chết chính là người trong lòng của tôi, tôi không chỉ sẽ làm người nọ chôn cùng với cô ấy, tôi còn muốn người của toàn bộ thế giới này, đều tuẫn táng theo cô ấy. Mạc Hàn, anh…… Còn kém nhiều lắm!”
Lời còn chưa dứt, linh kiếm của Tô Duệ đã đâm xuyên qua thân thể Mạc Hàn.
Mạc Hàn chỉ là mở to hai mắt, trước khi chết, trong đầu quanh quẩn lại là những lời nói cuối cùng của Tô Duệ.
Khi Mạc Hàn dần dần mất đi hơi thở, ánh mắt Tô Duệ dần dần lạnh lẽo, hắn nhẹ nhàng xoay người, nhìn thân ảnh hắc khí lượn lờ phía sau.
“Hắc Long, ông muốn làm cái gì?”
“Tiểu Việt Việt, bổn vương bị nhốt ở Long Uyên cũng đã lâu lắm rồi, bổn vương thật tịch mịch nha, thân thể này của cậu, bổn vương giúp cậu tiếp nhận, như thế nào? Cậu yên tâm đi, bổn vương sẽ đối đãi thật tốt với nó, tuyệt đối sẽ để nó có thê thiếp thành đàn, mỹ nhân vờn quanh!”
Khi nói chuyện, thân ảnh Hắc Long đột nhiên hóa thành một đoàn đoàn hắc khí chui vào thân thể Tô Duệ.
“A!”
Cách đó không xa Tô Chân Chân thấy một màn như vậy nhịn không được thất thanh la hoảng lên.
“Câm miệng!”
Tô Vãn trừng mắt liếc nhìn Tô Chân Chân một cái, một cái lắc mình liền tới trước người Tô Duệ, giơ tay ở trước người mình vẽ một đồ án phức tạp.
Đồ án trận pháp phức tạp quỷ dị ở giữa không trung lập loè sáng rọi kì dị, sắc mặt Tô Vãn trắng bệch, vẫn như cũ không chớp mắt nhìn chăm chú vào động tĩnh bên Tô Duệ.
“Ngao! Ngao!
"Cậu đến tột cùng là người nào? Cậu không phải, cậu không phải……”
Đột nhiên, theo một trận âm thanh thê thảm kêu to, đoàn sương đen kia lại từ trong thân thể Tô Duệ chui ra, kết quả vừa lúc đâm vào trận pháp của Tô Vãn.
Đây là……
“Phong!”
Tô Vãn ở một khắc hồn của Hắc Long rơi vào trận đồ kia của mình, lập tức khởi động trận pháp ——
Phong hồn chi thuật!
“Ngao, ngao, cứu mạng! Tiểu Việt Việt cứu mạng! Bổn vương không dám tạo phản nữa, cậu nhanh kêu nữ nhân điên này dừng lại đi!”
Ở thời điểm hồn của Hắc Long không ngừng giãy giụa xin giúp đỡ, Tô Duệ rốt cuộc mở mắt, nhìn thấy sắc mặt Tô Vãn không ngừng tái nhợt, thần sắc Tô Duệ biến đổi, lập tức tiến lên giơ tay đem linh lực trong cơ thể đưa vào thân thể Tô Vãn.
“Ngao ngao ~ ngao ngao ~”
Một lát sau, Hắc long vương vừa rồi còn vạn phần kiêu ngạo cũng đã biến thành một con vật cả người đen bóng…… chó con?
Ngao ngao, ngao ngao!
Hắc Long vương bi kịch, hắn vậy mà dám đoạt xá Tô Duệ? Khi hắn hóa thành sương đen tiến vào thức hải Tô Duệ hắn mới phát hiện linh hồn Tô Duệ chân chính cường đại ——
Thân là nhiệm vụ giả của Thời Không Thất Lạc, linh hồn bọn họ là bất tử bất diệt.
Tinh thần thể của Hắc Long vương ở trong thức hải Tô Duệ gặp đả kích có tính hủy diệt, hắn liều mạng mới chạy thoát ra được, kết quả vừa ra tới liền đâm vào trận pháp phong ấn Tô Vãn đã sớm chuẩn bị tốt ——
Hai người các người phạm quy!
Không được chơi như vậy, hai vợ chồng khi dễ một mình ta?
Người phải biết yêu quý động vật!
Các người đây là ngược đãi động vật quý hiếm, các người có biết không?
~~~~~~~
Không chỉ một lần ta có suy nghĩ drop.
Nhưng mà bây giờ người ta cũng đã drop rồi. Ta cũng chỉ có thể tiếp tục edit để cho mọi người có thể tiếp tục đọc được bộ này.
Lý do ta edit bộ này chỉ vì nghĩ rằng người ta drop, bởi hơn tháng mấy vẫn chưa thấy ra chương. Nên ta hiểu nhầm rồi xách đít đi edit tiếp. Chứ không có ý gì khác đâu.
~~~
Mong sẽ không có ai nói lời cay đắng... ♥️ ♥️ ♥️
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.