Chương 219: Thuật Sĩ Mạnh Nhất (12)
Muội Chỉ Ái Cật Nhục
12/06/2019
Edt: Mítt
~~~~~~~
“Tô Vãn?”
Tuân Nhiên Đô nhìn Tô Chân Chân, nhẹ nhàng gọi cô một tiếng, khoảng cách lần trước đến lần này gặp nhau cũng chỉ có hai tháng, nói thật, Tuân Nhiên Đô cũng không có hoàn toàn quên mối tình đầu thời niên thiếu của mình, đặc biệt là nhìn thấy Tô Chân Chân trước mặt tuy rằng vẻ mặt tiều tụy, những vẫn như cũ nháy đôi mắt to sáng lấp lánh nhìn chằm chằm mình, làm Tuân Nhiên Đô sẽ bất tri bất giác nghĩ đến khi còn nhỏ.
Khi còn nhỏ Tô Vãn cũng sẽ dùng loại ánh mắt thật ngưỡng mộ sùng bái này nhìn mình.
“Ách, Tuân…… Nhiên Đô, tôi……”
Tô Chân Chân há miệng thở dốc, đối với nam chủ đại nhân, cô căn bản không biết nên nói cái gì nha!
“Được rồi, đừng đứng ở bên ngoài nữa, Nhiên Đô, nếu các cô ấy tới tìm con, vậy con mang theo các cô ấy đi qua sân của con đi.”
Diệp Tử An ở một bên nhịn không được lên tiếng.
“Vâng, chưởng môn sư thúc.”
Tuân Nhiên Đô nghe Diệp Tử An nói cũng mới suy nghĩ lại, nói cho cùng các trưởng bối đều ở chỗ này, đại điện của môn phải cũng không phải nơi mình cùng Tô Vãn ôn chuyện.
Thấy Tuân Nhiên Đô mang theo hai cô rời đi, Diệp Tử An lúc này mới quay đầu nhìn về phía Tô Duệ.
“Mã sư điệt, cậu là lần đầu tiên tới Thượng Thanh phái của chúng ta đúng không? Tới tới tới, đến đại điện nếm thử thải linh trà mới nhất năm nay của chúng ta. ”
Nói xong Diệp Tử An liền làm cái thủ thế mời với Tô Duệ, Tô Duệ hơi mỉm cười, đi theo Diệp Tử An vào đại điện.
Hai vị trưởng lão bên cạnh lại không có tiến vào đại điện.
“Lý trưởng lão, người xem chưởng môn có ý gì?”
Vị trưởng lão hơi lớn tuổi kia sờ sờ chòm râu của mình, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa nhìn người bên cạnh.
“Trương trưởng lão, điều này ông cũng chưa nhìn ra sao? Mã Việt giết Mạc Hàn tuy nói là cùng Ngũ Hành Tông kết hạ mối thù sống còn, nhưng phía sau hắn là Mã gia Long tộc đuổi ma! Nghe nói hắn lần này đại náo Mã gia đả thương vài vị trưởng lão, việc này cuối cùng đều bị tộc trưởng Mã gia áp xuống, ông biết đây là vì cái gì không? Còn không phải bởi vì Mã Việt thiên tư ưu việt được xưng là thiên tài trăm năm khó gặp.”
“A.”
Nghe Lý trưởng lão nói, Trương trưởng lão cũng loát chòm râu khẽ gật đầu.
“Người nói thật không sai, người này hơi thở vững vàng linh lực ổn định, khí tràng cường đại, thật là một hạt giống tốt, hơn nữa…… Hắn một mình có thể giết chết Mạc Hàn mang theo Quỷ Vương, thực lực chỉ sợ đã là người đứng đầu trong một thế hệ rồi, chưởng môn đối lễ với hắn như thế chẳng lẽ là muốn……”
“Không sai.”
Lý trưởng lão một bên mỉm cười gật gật đầu.
“Mã gia Long tộc đuổi ma vì kéo dài huyết mạch của mình, hơn nữa lại sợ bí thuật của bổn tộc truyền ra ngoài, chế độ hôn nhân của gia tộc bọn họ luôn vô cùng nghiêm khắc, con gái Mã gia không thể gả cho người trong Huyền môn, con trai Mã gia cũng chỉ có thể cưới cô gái không có linh lực làm vợ, thiên kim của chưởng môn chúng ta, chính là trời sinh tuyệt mạch không thể tu luyện đúng không?”
Nói đến Diệp Ngọc Kỳ, trên mặt Lý trưởng lão cũng hiện lên một tia đáng tiếc, Diệp Ngọc Kỳ là một cô gái tốt, nghiêm túc lại khắc khổ, còn có được nghị lực cùng sự bền bỉ mà rất nhiều người hiện đại đều không có, chỉ tiếc……cô ấy trời sinh không thể tu hành, nếu có thể thúc đẩy hôn sự của cô ấy cùng Mã Việt, cũng coi như được một sự kiện tốt.
Trong nội môn Thượng Thanh phái, nhà cửa của đệ tử.
“Mời ngồi.”
Tuân Nhiên Đô trực tiếp đưa Tô Vãn cùng Tô Chân Chân tới trong viện mình, bởi vì sư phụ hắn chính là sư huynh của Diệp Tử An, cho nên địa vị của Tuân Nhiên Đô ở Thượng Thanh phái cũng không thấp, sân của hắn cư trú còn có được phòng của riêng mình cùng sương phòng.
Trong phòng cổ hương cổ sắc, đầy đủ mọi thứ đều là loại gỗ tốt nhất, thật đúng là làm cho người ta có một loại ảo giác xuyên qua thời không.
Tô Vãn lôi kéo Tô Chân Chân ngồi xuống, Tuân Nhiên Đô trực tiếp ngồi xuống đối diện các cô.
“Tô Vãn, âm khí trong cơ thể cô…… Sao lại thế này?”
Âm khí……
Nghe Tuân Nhiên Đô nhắc tới âm khí trong cơ thể mình, sắc mặt Tô Chân Chân lập tức thay đổi, lúc này cô cũng bất chấp tất cả, giơ tay gắt gao bắt được ống tay áo Tuân Nhiên Đô.
“Tuân đại ca, anh phải cứu tôi, anh cứu tôi, tôi không muốn chết.”
Bị Tô Chân Chân nắm chặt tay áo, biểu tình trên mặt Tuân Nhiên Đô có chút xấu hổ.
“Tô Vãn, cô đừng khẩn trương, tuy rằng…… Tuy rằng cô cùng tôi đã hủy bỏ hôn ước, nhưng tôi cũng sẽ cứu cô.”
Hôn ước?
Nghe Tuân Nhiên Đô nói, Tô Chân Chân theo bản năng nhìn về phía Tô Vãn.
Tô Vãn:……
Ta đúng thật là nằm không cũng trúng đạn mà! Đó đều là chuyện tốt mà nguyên chủ đã làm nha ~
“A?”
Thấy Tô Chân Chân vẫn luôn nhìn Tô Vãn, Tuân Nhiên Đô cũng nhịn không được nhìn cô một cái.
“Cô tên Tô……Chân Chân? Vì sao trước kia tôi chưa thấy qua cô?”
“Tôi……”
Tô Vãn há miệng thở dốc, trên mặt lộ ra một tia phức tạp.
“Tôi từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, có chút chuyện nhà không thể nhiều lời, mong anh rể không cần để ý.”
Tô Vãn kêu một tiếng “anh rể” lập tức làm mặt Tô Chân Chân đỏ rực.
Tuân Nhiên Đô một bên cũng xấu hổ gãi gãi đầu.
“Chân Chân, chuyện tôi với chị cô, thật ra là……”
“Chị tôi chị ấy rất ngốc, cho rằng mình sống không quá hai mươi tuổi, cho nên mới cố ý làm anh tức giận bỏ đi, anh rể, anh sẽ không thật sự không thích chị ấy chứ? Nếu như vậy chị ấy thật đáng thương!”
Tô Vãn vừa nói, một bên giơ tay bắt đầu lau nước mắt.
Tô Chân Chân: Ảnh hậu nha! Đúng là ~
“Tô Vãn, cô ấy nói chính là sự thật?” Tuân Nhiên Đô nghe Tô Vãn nói, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tô Chân Chân.
Đờ mờ! Tô Chân Chân cảm thấy mình muốn điên rồi.
Ta là Tô Vãn, Tô Vãn là Tô Chân Chân ~
Đây là nhiễu khẩu lệnh ~
“À, thật ra là……”
Làm một nữ xuyên qua, miệng pháo là kỹ năng đã được chuẩn bị sẵn! Lúc này Tô Chân Chân cũng liều mạng.
“Thật ra, tôi đã sớm phát hiện âm khí trong cơ thể mình có biến hóa, ở ba tháng trước, ngoài cửa nhà tôi xuất hiện một lão quỷ, hắn nói với tôi…… Hắn nói tôi sống không quá hai mươi tuổi, Tuân đại ca, tôi…… tôi lúc ấy thật sự rất sợ hãi.”
Khi nói chuyện, Tô Chân Chân gắt gao cắn môi mình.
“Tôi cho rằng tôi sống không được lâu, tôi không muốn liên lụy anh, thật sự.”
Nghe lời nói của cô, Tuân Nhiên Đô trầm mặc xuống.
Thật ra Tuân Nhiên Đô cũng là người thông minh, chỉ là người thông minh, đều không hiểu rõ ràng về chuyện tình yêu, lúc này hắn vừa mới đến Thượng Thanh phái không lâu, cùng Diệp Ngọc Kỳ cũng chỉ là quan hệ bạn bè, hai người cũng chưa có phát triển trở thành một đôi.
Ở giai đoạn này, vị hôn thê tiền nhiệm đột nhiên lại đây mong hợp lại, chuyện này……
Nam chủ đại nhân cũng thật rối rắm nha!
“Tô Vãn, cô đừng nghĩ nhiều như vậy, cô cùng em gái cô trước tiên cứ ở tạm nơi này, chờ tôi giúp cô đem âm khí trong cơ thể cô một lần nữa phong ấn lại, chúng ta lại nói chuyện khác, cô thấy thế nào?”
Nghe đề nghị của Tuân Nhiên Đô, dưới đáy lòng Tô Chân Chân thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Vậy đa tạ Tuân đại ca.”
“Đừng khách khí, tôi gọi người giúp hai người dọn dẹp sương phòng một chút, các người ngồi đây trước đi!”
Khi nói chuyện, Tuân Nhiên Đô liền nhanh đứng dậy, đi ra ngoài, thấy hắn đi ra cửa, Tô Chân Chân lập tức quay đầu nhìn Tô Vãn, nôn nóng mở miệng nói.
“Tô…… Ngô ngô.”
Cô ta mở to hai mắt nhìn, mới vừa mở miệng, đang há mồm liền bị Tô Vãn đúng lúc bịt kín.
“Chị.”
Ánh mắt Tô Vãn sâu thẳm nhìn Tô Chân Chân trước mắt.
"Em thấy anh rể đối với chị cũng có tình có nghĩa, em đã sớm nói rồi, những gì chị lo lắng trên đường đều là dư thừa.”
Nói xong, Tô Vãn nhẹ nhàng buông lỏng tay che miệng Tô Chân Chân ra, ánh mắt ngó ngó ngoài cửa.
Tô Chân Chân lập tức ngầm hiểu, tiếp tục nói với Tô Vãn.
“Chân Chân, thật ra chị với anh ấy cũng đã nhiều năm không gặp, anh ấy biến thành bộ dáng gì chị cũng không biết, may mắn hiện tại anh ấy vẫn còn giống như năm đó, có lẽ…… Lúc này đây chị nên tin tưởng anh ấy.”
Nói cho cùng người sống trên đời, thì phải chuẩn bị tốt thời thời khắc khắc để diễn kịch.
Thấy Tô Chân Chân nhanh như vậy liền nhập diễn, Tô Vãn cũng thật sự yên tâm ——
Cố lên đi, nữ xuyên qua! Nghịch tập nữ chủ, chiếm lấy nam chủ, tương lai tốt đẹp đang chờ cô……
Lúc này, ngoài cửa.
Tuân Nhiên Đô ngưng thần nín thở đứng ở nơi đó, rành mạch nghe được đối thoại của hai cô.
Chẳng lẽ mình thật sự đa nghi?
Làm người trong Huyền môn, Tuân Nhiên Đô tuy rằng lấy hàng ma đuổi quỷ làm chủ nghiệp, trên thực tế hắn cũng hiểu được kham dư* phong thuỷ cùng đoán mệnh bói toán.
*Học giả thời Hán thường bàn luận về Kham Dư, Kham Dư ở đây không hẳn có nghĩa là Trời Đất, mà thường là để chỉ quỷ thần. “Hán thư” quyển 87 dẫn “Cam tuyền phú” của Dương Hùng “thuộc Kham Dư dĩ bích lũy từ, tiêu khôi hư nhi xi cúc mông”. Mạnh Khang chú giải, viết: “Kham Dư là tên thần, làm ra Đồ Trạch thư”. (nói chung thì có rất nhiều dịch nghĩa của từ Kham Dư, ở đây ta chỉ trích đoạn nhỏ thôi)
Trước kia hắn đã chú ý qua tướng mạo của Tô Vãn, mệnh của cô cũng không có anh chị em nào.
Đang yên lành đột nhiên xuất hiện thêm một cô em gái là chuyện gì đây?
Thời điểm ở trong phòng, Tuân Nhiên Đô cũng lặng lẽ quan sát tướng mạo của “Tô Chân Chân” kia, tướng mạo cô ấy cơ hồ là giống với Tô Vãn như đúc, nhưng nhìn kỹ, tướng mạo hai người lại có một ít bất đồng quỷ dị.
“Tô Chân Chân” kia, mình vậy mà căn bản không thể từ tướng mạo của cô ấy suy đoán ra mệnh lý, chuyện như vậy, thật là không thể tưởng tượng.
Tuân Nhiên Đô cuối cùng vẫn là cau mày lắc lắc đầu, cho dù như thế nào, “Tô Chân Chân” kia vẫn tạo cho mình cảm giác rất kỳ quái, trên người cô ấy nhất định có bí mật, nhưng mà…… Nếu cô ấy không chủ động tìm mình gây phiền toái, như vậy tạm thời tùy cô ấy đi thôi……
~~~~~~~
~~~~~~~
“Tô Vãn?”
Tuân Nhiên Đô nhìn Tô Chân Chân, nhẹ nhàng gọi cô một tiếng, khoảng cách lần trước đến lần này gặp nhau cũng chỉ có hai tháng, nói thật, Tuân Nhiên Đô cũng không có hoàn toàn quên mối tình đầu thời niên thiếu của mình, đặc biệt là nhìn thấy Tô Chân Chân trước mặt tuy rằng vẻ mặt tiều tụy, những vẫn như cũ nháy đôi mắt to sáng lấp lánh nhìn chằm chằm mình, làm Tuân Nhiên Đô sẽ bất tri bất giác nghĩ đến khi còn nhỏ.
Khi còn nhỏ Tô Vãn cũng sẽ dùng loại ánh mắt thật ngưỡng mộ sùng bái này nhìn mình.
“Ách, Tuân…… Nhiên Đô, tôi……”
Tô Chân Chân há miệng thở dốc, đối với nam chủ đại nhân, cô căn bản không biết nên nói cái gì nha!
“Được rồi, đừng đứng ở bên ngoài nữa, Nhiên Đô, nếu các cô ấy tới tìm con, vậy con mang theo các cô ấy đi qua sân của con đi.”
Diệp Tử An ở một bên nhịn không được lên tiếng.
“Vâng, chưởng môn sư thúc.”
Tuân Nhiên Đô nghe Diệp Tử An nói cũng mới suy nghĩ lại, nói cho cùng các trưởng bối đều ở chỗ này, đại điện của môn phải cũng không phải nơi mình cùng Tô Vãn ôn chuyện.
Thấy Tuân Nhiên Đô mang theo hai cô rời đi, Diệp Tử An lúc này mới quay đầu nhìn về phía Tô Duệ.
“Mã sư điệt, cậu là lần đầu tiên tới Thượng Thanh phái của chúng ta đúng không? Tới tới tới, đến đại điện nếm thử thải linh trà mới nhất năm nay của chúng ta. ”
Nói xong Diệp Tử An liền làm cái thủ thế mời với Tô Duệ, Tô Duệ hơi mỉm cười, đi theo Diệp Tử An vào đại điện.
Hai vị trưởng lão bên cạnh lại không có tiến vào đại điện.
“Lý trưởng lão, người xem chưởng môn có ý gì?”
Vị trưởng lão hơi lớn tuổi kia sờ sờ chòm râu của mình, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa nhìn người bên cạnh.
“Trương trưởng lão, điều này ông cũng chưa nhìn ra sao? Mã Việt giết Mạc Hàn tuy nói là cùng Ngũ Hành Tông kết hạ mối thù sống còn, nhưng phía sau hắn là Mã gia Long tộc đuổi ma! Nghe nói hắn lần này đại náo Mã gia đả thương vài vị trưởng lão, việc này cuối cùng đều bị tộc trưởng Mã gia áp xuống, ông biết đây là vì cái gì không? Còn không phải bởi vì Mã Việt thiên tư ưu việt được xưng là thiên tài trăm năm khó gặp.”
“A.”
Nghe Lý trưởng lão nói, Trương trưởng lão cũng loát chòm râu khẽ gật đầu.
“Người nói thật không sai, người này hơi thở vững vàng linh lực ổn định, khí tràng cường đại, thật là một hạt giống tốt, hơn nữa…… Hắn một mình có thể giết chết Mạc Hàn mang theo Quỷ Vương, thực lực chỉ sợ đã là người đứng đầu trong một thế hệ rồi, chưởng môn đối lễ với hắn như thế chẳng lẽ là muốn……”
“Không sai.”
Lý trưởng lão một bên mỉm cười gật gật đầu.
“Mã gia Long tộc đuổi ma vì kéo dài huyết mạch của mình, hơn nữa lại sợ bí thuật của bổn tộc truyền ra ngoài, chế độ hôn nhân của gia tộc bọn họ luôn vô cùng nghiêm khắc, con gái Mã gia không thể gả cho người trong Huyền môn, con trai Mã gia cũng chỉ có thể cưới cô gái không có linh lực làm vợ, thiên kim của chưởng môn chúng ta, chính là trời sinh tuyệt mạch không thể tu luyện đúng không?”
Nói đến Diệp Ngọc Kỳ, trên mặt Lý trưởng lão cũng hiện lên một tia đáng tiếc, Diệp Ngọc Kỳ là một cô gái tốt, nghiêm túc lại khắc khổ, còn có được nghị lực cùng sự bền bỉ mà rất nhiều người hiện đại đều không có, chỉ tiếc……cô ấy trời sinh không thể tu hành, nếu có thể thúc đẩy hôn sự của cô ấy cùng Mã Việt, cũng coi như được một sự kiện tốt.
Trong nội môn Thượng Thanh phái, nhà cửa của đệ tử.
“Mời ngồi.”
Tuân Nhiên Đô trực tiếp đưa Tô Vãn cùng Tô Chân Chân tới trong viện mình, bởi vì sư phụ hắn chính là sư huynh của Diệp Tử An, cho nên địa vị của Tuân Nhiên Đô ở Thượng Thanh phái cũng không thấp, sân của hắn cư trú còn có được phòng của riêng mình cùng sương phòng.
Trong phòng cổ hương cổ sắc, đầy đủ mọi thứ đều là loại gỗ tốt nhất, thật đúng là làm cho người ta có một loại ảo giác xuyên qua thời không.
Tô Vãn lôi kéo Tô Chân Chân ngồi xuống, Tuân Nhiên Đô trực tiếp ngồi xuống đối diện các cô.
“Tô Vãn, âm khí trong cơ thể cô…… Sao lại thế này?”
Âm khí……
Nghe Tuân Nhiên Đô nhắc tới âm khí trong cơ thể mình, sắc mặt Tô Chân Chân lập tức thay đổi, lúc này cô cũng bất chấp tất cả, giơ tay gắt gao bắt được ống tay áo Tuân Nhiên Đô.
“Tuân đại ca, anh phải cứu tôi, anh cứu tôi, tôi không muốn chết.”
Bị Tô Chân Chân nắm chặt tay áo, biểu tình trên mặt Tuân Nhiên Đô có chút xấu hổ.
“Tô Vãn, cô đừng khẩn trương, tuy rằng…… Tuy rằng cô cùng tôi đã hủy bỏ hôn ước, nhưng tôi cũng sẽ cứu cô.”
Hôn ước?
Nghe Tuân Nhiên Đô nói, Tô Chân Chân theo bản năng nhìn về phía Tô Vãn.
Tô Vãn:……
Ta đúng thật là nằm không cũng trúng đạn mà! Đó đều là chuyện tốt mà nguyên chủ đã làm nha ~
“A?”
Thấy Tô Chân Chân vẫn luôn nhìn Tô Vãn, Tuân Nhiên Đô cũng nhịn không được nhìn cô một cái.
“Cô tên Tô……Chân Chân? Vì sao trước kia tôi chưa thấy qua cô?”
“Tôi……”
Tô Vãn há miệng thở dốc, trên mặt lộ ra một tia phức tạp.
“Tôi từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, có chút chuyện nhà không thể nhiều lời, mong anh rể không cần để ý.”
Tô Vãn kêu một tiếng “anh rể” lập tức làm mặt Tô Chân Chân đỏ rực.
Tuân Nhiên Đô một bên cũng xấu hổ gãi gãi đầu.
“Chân Chân, chuyện tôi với chị cô, thật ra là……”
“Chị tôi chị ấy rất ngốc, cho rằng mình sống không quá hai mươi tuổi, cho nên mới cố ý làm anh tức giận bỏ đi, anh rể, anh sẽ không thật sự không thích chị ấy chứ? Nếu như vậy chị ấy thật đáng thương!”
Tô Vãn vừa nói, một bên giơ tay bắt đầu lau nước mắt.
Tô Chân Chân: Ảnh hậu nha! Đúng là ~
“Tô Vãn, cô ấy nói chính là sự thật?” Tuân Nhiên Đô nghe Tô Vãn nói, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Tô Chân Chân.
Đờ mờ! Tô Chân Chân cảm thấy mình muốn điên rồi.
Ta là Tô Vãn, Tô Vãn là Tô Chân Chân ~
Đây là nhiễu khẩu lệnh ~
“À, thật ra là……”
Làm một nữ xuyên qua, miệng pháo là kỹ năng đã được chuẩn bị sẵn! Lúc này Tô Chân Chân cũng liều mạng.
“Thật ra, tôi đã sớm phát hiện âm khí trong cơ thể mình có biến hóa, ở ba tháng trước, ngoài cửa nhà tôi xuất hiện một lão quỷ, hắn nói với tôi…… Hắn nói tôi sống không quá hai mươi tuổi, Tuân đại ca, tôi…… tôi lúc ấy thật sự rất sợ hãi.”
Khi nói chuyện, Tô Chân Chân gắt gao cắn môi mình.
“Tôi cho rằng tôi sống không được lâu, tôi không muốn liên lụy anh, thật sự.”
Nghe lời nói của cô, Tuân Nhiên Đô trầm mặc xuống.
Thật ra Tuân Nhiên Đô cũng là người thông minh, chỉ là người thông minh, đều không hiểu rõ ràng về chuyện tình yêu, lúc này hắn vừa mới đến Thượng Thanh phái không lâu, cùng Diệp Ngọc Kỳ cũng chỉ là quan hệ bạn bè, hai người cũng chưa có phát triển trở thành một đôi.
Ở giai đoạn này, vị hôn thê tiền nhiệm đột nhiên lại đây mong hợp lại, chuyện này……
Nam chủ đại nhân cũng thật rối rắm nha!
“Tô Vãn, cô đừng nghĩ nhiều như vậy, cô cùng em gái cô trước tiên cứ ở tạm nơi này, chờ tôi giúp cô đem âm khí trong cơ thể cô một lần nữa phong ấn lại, chúng ta lại nói chuyện khác, cô thấy thế nào?”
Nghe đề nghị của Tuân Nhiên Đô, dưới đáy lòng Tô Chân Chân thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Vậy đa tạ Tuân đại ca.”
“Đừng khách khí, tôi gọi người giúp hai người dọn dẹp sương phòng một chút, các người ngồi đây trước đi!”
Khi nói chuyện, Tuân Nhiên Đô liền nhanh đứng dậy, đi ra ngoài, thấy hắn đi ra cửa, Tô Chân Chân lập tức quay đầu nhìn Tô Vãn, nôn nóng mở miệng nói.
“Tô…… Ngô ngô.”
Cô ta mở to hai mắt nhìn, mới vừa mở miệng, đang há mồm liền bị Tô Vãn đúng lúc bịt kín.
“Chị.”
Ánh mắt Tô Vãn sâu thẳm nhìn Tô Chân Chân trước mắt.
"Em thấy anh rể đối với chị cũng có tình có nghĩa, em đã sớm nói rồi, những gì chị lo lắng trên đường đều là dư thừa.”
Nói xong, Tô Vãn nhẹ nhàng buông lỏng tay che miệng Tô Chân Chân ra, ánh mắt ngó ngó ngoài cửa.
Tô Chân Chân lập tức ngầm hiểu, tiếp tục nói với Tô Vãn.
“Chân Chân, thật ra chị với anh ấy cũng đã nhiều năm không gặp, anh ấy biến thành bộ dáng gì chị cũng không biết, may mắn hiện tại anh ấy vẫn còn giống như năm đó, có lẽ…… Lúc này đây chị nên tin tưởng anh ấy.”
Nói cho cùng người sống trên đời, thì phải chuẩn bị tốt thời thời khắc khắc để diễn kịch.
Thấy Tô Chân Chân nhanh như vậy liền nhập diễn, Tô Vãn cũng thật sự yên tâm ——
Cố lên đi, nữ xuyên qua! Nghịch tập nữ chủ, chiếm lấy nam chủ, tương lai tốt đẹp đang chờ cô……
Lúc này, ngoài cửa.
Tuân Nhiên Đô ngưng thần nín thở đứng ở nơi đó, rành mạch nghe được đối thoại của hai cô.
Chẳng lẽ mình thật sự đa nghi?
Làm người trong Huyền môn, Tuân Nhiên Đô tuy rằng lấy hàng ma đuổi quỷ làm chủ nghiệp, trên thực tế hắn cũng hiểu được kham dư* phong thuỷ cùng đoán mệnh bói toán.
*Học giả thời Hán thường bàn luận về Kham Dư, Kham Dư ở đây không hẳn có nghĩa là Trời Đất, mà thường là để chỉ quỷ thần. “Hán thư” quyển 87 dẫn “Cam tuyền phú” của Dương Hùng “thuộc Kham Dư dĩ bích lũy từ, tiêu khôi hư nhi xi cúc mông”. Mạnh Khang chú giải, viết: “Kham Dư là tên thần, làm ra Đồ Trạch thư”. (nói chung thì có rất nhiều dịch nghĩa của từ Kham Dư, ở đây ta chỉ trích đoạn nhỏ thôi)
Trước kia hắn đã chú ý qua tướng mạo của Tô Vãn, mệnh của cô cũng không có anh chị em nào.
Đang yên lành đột nhiên xuất hiện thêm một cô em gái là chuyện gì đây?
Thời điểm ở trong phòng, Tuân Nhiên Đô cũng lặng lẽ quan sát tướng mạo của “Tô Chân Chân” kia, tướng mạo cô ấy cơ hồ là giống với Tô Vãn như đúc, nhưng nhìn kỹ, tướng mạo hai người lại có một ít bất đồng quỷ dị.
“Tô Chân Chân” kia, mình vậy mà căn bản không thể từ tướng mạo của cô ấy suy đoán ra mệnh lý, chuyện như vậy, thật là không thể tưởng tượng.
Tuân Nhiên Đô cuối cùng vẫn là cau mày lắc lắc đầu, cho dù như thế nào, “Tô Chân Chân” kia vẫn tạo cho mình cảm giác rất kỳ quái, trên người cô ấy nhất định có bí mật, nhưng mà…… Nếu cô ấy không chủ động tìm mình gây phiền toái, như vậy tạm thời tùy cô ấy đi thôi……
~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.