Chương 20: Thủ tịch satan đừng xằng bậy (20)
Tiểu Thỏ Biệt Lãng
17/03/2022
Edit: Vân Hinh Du
Lăng Vân Tiêu khuôn mặt thâm trầm tiến lên phía trước.
Khi Hạ Tịch Nhan nhận định Lăng Vân Tiêu là vì nữ chủ mà chủ trì công đạo, bàn tay to của Lăng Vân Tiêu bắt lấy cánh tay nữ chủ, dùng sức vung, "Cút."
Hạ Tịch Nhan trong lòng ấm áp, thì ra hắn đang che chở cho cô.
Lưu Hân lui về phía sau vài bước mới đứng vững thân thể, hai mắt cô ta rưng rưng, trên mặt hiện lên nhu nhược, "Anh là ai, sao lại có thể thô lỗ như vậy, cô ấy đụng phải tôi, tôi chỉ muốn cô ấy xin lỗi một tiếng."
Vì cái gì Hạ Tịch Nhan có loại ảo giác nữ chủ là bạch liên hoa.
"Cô bị sa thải, ngày mai không cần tới làm nữa." Lăng Vân Tiêu lạnh lùng mở miệng.
"Anh là ai, sao có thể lấy lý do sa tôi để thoái thác đi chứ!" Lưu Hân đầy mặt phẫn nộ, bất mãn mà kêu.
"Công ty là của hắn, hắn đương nhiên có thể sa thải cô." Hạ Tịch Nhan nghe được tin tức nữ chủ sắp phải rời đi, cô vui vẻ trong lòng, đối với chuyện công lược của cô không thể nghi ngờ là chuyện tốt.
Lưu Hân không hề ủy khuất, lau đi nước mắt, cô ta tiến lên ôm chặt cánh tay Lăng Vân Tiêu, đại đại hung khí dính sát vào Lăng Vân Tiêu, trên mặt trắng nõn nổi lên đào hồng, "Anh không thể sa thải tôi, việc làm này đối với tôi thật sự rất quan trọng, chỉ cần anh không từ chối tôi, anh đối với tôi làm cái gì, tôi đều sẽ không phản kháng."
"......" Hạ Tịch Nhan khóe miệng trừu trừu.
Cái gì gọi là anh làm gì với tôi, tôi đều sẽ không phản kháng a!
Nữ chủ là đang cầu quy tắc ngầm hả!
Nói tốt nữ chủ hồn nhiên thiện lương đâu! Hệ thống rác rưởi nhà cô quả nhiên không thể tin tưởng.
Lăng Vân Tiêu trong mắt tất cả đều là chán ghét, khuôn mặt hắn đen lại, lạnh lùng a một tiếng, một mặt quỷ súc chạy ra tới, hắn một tay bóp lấy cổ Lưu Hân, "Chỉ bằng cô, lớn lên xấu như vậy, còn muốn tôi ngủ với cô, cô biết hậu quả khi vũ nhục tôi sẽ như thế nào không!"
Gương mặt hồng đào của Lưu Hân trở nên trắng bệch, luyến mộ trong mắt cũng bị sợ hãi bao trùm, cô ra sức giãy giụa.
Nhìn Lăng Vân Tiêu bóp cổ nữ chủ, Hạ Tịch Nhan mới phát hiện lực đạo mà trước kia Lăng Vân Tiêu dùng để bóp cổ cô là đã kiềm chế lắm rồi.
Mắt thấy nữ chủ chớp mắt liền sắp ngất, Hạ Tịch Nhan vội vàng tiến lên ngăn cản Lăng Vân Tiêu.
Cô chỉ là tới công lược, không nghĩ tới muốn tánh mạng nữ chủ!
"Vân Tiêu ca, mau buông tay, buông tay, cô ấy sắp tắt thở rồi." Hạ Tịch Nhan tiến lên kéo cánh tay đang bóp chặt nữ chủ của Lăng Vân Tiêu lại.
Lăng Vân Tiêu thấy sốt ruột trên mặt Hạ Tịch Nhan, hắn buông lỏng Lưu Hân ra.
Lưu Hân lập tức xụi lơ trên sàn nhà.
Lăng Vân Tiêu móc ra khăn tay lau chùi những nơi bị Lưu Hân chạm vào, "Em thật đúng là càng sống càng nhát gan, trước đây nhìn thấy ai không hài lòng, em đều sẽ đi qua tát người ta một cái, ngang ngược trước kia của em đâu!"
"......" Nam chủ đại nhân ghét bỏ cô không đủ ngang ngược làm sao bây giờ!
Lăng Vân Tiêu ném khăn tay xuống, nắm tay Hạ Tịch Nhan đi vào văn phòng của hắn.
"Vừa rồi nữ nhân viên kia lớn lên có chút giống em, anh có thấy như vậy không?" Hạ Tịch Nhan trong lòng có một phỏng đoán.
Lăng Vân Tiêu ánh mắt chợt lóe.
Lăng Vân Tiêu thật sự đem nữ chủ trở thành thế thân của cô!
Hạ Tịch Nhan trong lòng cảm khái vạn phần, khó trách chỉ mới nhìn thấy mặt nữ chủ, độ hảo cảm lại cao như vậy.
Cô cũng minh bạch nguyên nhân vì sao độ hảo cảm lại khó xoát như vậy, nguyên chủ làm ra quá nhiều thứ không hay, Lăng Vân Tiêu hiện tại rất khó tin tưởng cô.
"Cô ta về sau sẽ không lại xuất hiện trước mặt em." Âm thanh từ tính của Lăng Vân Tiêu vang lên.
Hạ Tịch Nhan còn không kịp mở miệng, Lăng Vân Tiêu liền bắt lấy tay cô, thấy cánh tay của Hạ Tịch Nhan nổi lên xanh tím, trong mắt hiện lên tàn nhẫn.
"Không có việc gì, chỉ là làn da trắng tương đối dễ hiện sắc." Hạ Tịch Nhan quơ quơ tay, tỏ vẻ cô thật sự không sao.
"Về sau gặp phải loại sự tình này, trực tiếp xử lí đi, để cho những người không có mắt đó đều không dám lại đụng tới em." Lăng Vân Tiêu dùng lời lẽ giống như đang dạy dỗ con nít để răn dạy Hạ Tịch Nhan.
"Đinh!
Nam chủ trước mắt độ hảo cảm: 50,
Giá trị hắc hoá: 50%,
Ký chủ bổng bổng đát, tiếp tục cố lên."
Hảo cảm tăng, Hạ Tịch Nhan thực vui vẻ, cô đối Lăng Vân Tiêu cười ngọt ngào.
Nụ cười làm động tâm tên quỷ súc.
14/10/2020
Min: giờ phải vô học rùi nên lâu lâu một chương thôi nhé huhu=((
Đang không đăng chương mà thấy mn vote làm mình thấy vừa vui vừa tội lỗi quá=((
Mình sẽ cố gắng edit trong tg rảnh và ra càng nhiều chương sớm nhất có thể, vậy nên đừng quên vote và cmt thiệt nhìu cho mình nhe ????❤️
Lăng Vân Tiêu khuôn mặt thâm trầm tiến lên phía trước.
Khi Hạ Tịch Nhan nhận định Lăng Vân Tiêu là vì nữ chủ mà chủ trì công đạo, bàn tay to của Lăng Vân Tiêu bắt lấy cánh tay nữ chủ, dùng sức vung, "Cút."
Hạ Tịch Nhan trong lòng ấm áp, thì ra hắn đang che chở cho cô.
Lưu Hân lui về phía sau vài bước mới đứng vững thân thể, hai mắt cô ta rưng rưng, trên mặt hiện lên nhu nhược, "Anh là ai, sao lại có thể thô lỗ như vậy, cô ấy đụng phải tôi, tôi chỉ muốn cô ấy xin lỗi một tiếng."
Vì cái gì Hạ Tịch Nhan có loại ảo giác nữ chủ là bạch liên hoa.
"Cô bị sa thải, ngày mai không cần tới làm nữa." Lăng Vân Tiêu lạnh lùng mở miệng.
"Anh là ai, sao có thể lấy lý do sa tôi để thoái thác đi chứ!" Lưu Hân đầy mặt phẫn nộ, bất mãn mà kêu.
"Công ty là của hắn, hắn đương nhiên có thể sa thải cô." Hạ Tịch Nhan nghe được tin tức nữ chủ sắp phải rời đi, cô vui vẻ trong lòng, đối với chuyện công lược của cô không thể nghi ngờ là chuyện tốt.
Lưu Hân không hề ủy khuất, lau đi nước mắt, cô ta tiến lên ôm chặt cánh tay Lăng Vân Tiêu, đại đại hung khí dính sát vào Lăng Vân Tiêu, trên mặt trắng nõn nổi lên đào hồng, "Anh không thể sa thải tôi, việc làm này đối với tôi thật sự rất quan trọng, chỉ cần anh không từ chối tôi, anh đối với tôi làm cái gì, tôi đều sẽ không phản kháng."
"......" Hạ Tịch Nhan khóe miệng trừu trừu.
Cái gì gọi là anh làm gì với tôi, tôi đều sẽ không phản kháng a!
Nữ chủ là đang cầu quy tắc ngầm hả!
Nói tốt nữ chủ hồn nhiên thiện lương đâu! Hệ thống rác rưởi nhà cô quả nhiên không thể tin tưởng.
Lăng Vân Tiêu trong mắt tất cả đều là chán ghét, khuôn mặt hắn đen lại, lạnh lùng a một tiếng, một mặt quỷ súc chạy ra tới, hắn một tay bóp lấy cổ Lưu Hân, "Chỉ bằng cô, lớn lên xấu như vậy, còn muốn tôi ngủ với cô, cô biết hậu quả khi vũ nhục tôi sẽ như thế nào không!"
Gương mặt hồng đào của Lưu Hân trở nên trắng bệch, luyến mộ trong mắt cũng bị sợ hãi bao trùm, cô ra sức giãy giụa.
Nhìn Lăng Vân Tiêu bóp cổ nữ chủ, Hạ Tịch Nhan mới phát hiện lực đạo mà trước kia Lăng Vân Tiêu dùng để bóp cổ cô là đã kiềm chế lắm rồi.
Mắt thấy nữ chủ chớp mắt liền sắp ngất, Hạ Tịch Nhan vội vàng tiến lên ngăn cản Lăng Vân Tiêu.
Cô chỉ là tới công lược, không nghĩ tới muốn tánh mạng nữ chủ!
"Vân Tiêu ca, mau buông tay, buông tay, cô ấy sắp tắt thở rồi." Hạ Tịch Nhan tiến lên kéo cánh tay đang bóp chặt nữ chủ của Lăng Vân Tiêu lại.
Lăng Vân Tiêu thấy sốt ruột trên mặt Hạ Tịch Nhan, hắn buông lỏng Lưu Hân ra.
Lưu Hân lập tức xụi lơ trên sàn nhà.
Lăng Vân Tiêu móc ra khăn tay lau chùi những nơi bị Lưu Hân chạm vào, "Em thật đúng là càng sống càng nhát gan, trước đây nhìn thấy ai không hài lòng, em đều sẽ đi qua tát người ta một cái, ngang ngược trước kia của em đâu!"
"......" Nam chủ đại nhân ghét bỏ cô không đủ ngang ngược làm sao bây giờ!
Lăng Vân Tiêu ném khăn tay xuống, nắm tay Hạ Tịch Nhan đi vào văn phòng của hắn.
"Vừa rồi nữ nhân viên kia lớn lên có chút giống em, anh có thấy như vậy không?" Hạ Tịch Nhan trong lòng có một phỏng đoán.
Lăng Vân Tiêu ánh mắt chợt lóe.
Lăng Vân Tiêu thật sự đem nữ chủ trở thành thế thân của cô!
Hạ Tịch Nhan trong lòng cảm khái vạn phần, khó trách chỉ mới nhìn thấy mặt nữ chủ, độ hảo cảm lại cao như vậy.
Cô cũng minh bạch nguyên nhân vì sao độ hảo cảm lại khó xoát như vậy, nguyên chủ làm ra quá nhiều thứ không hay, Lăng Vân Tiêu hiện tại rất khó tin tưởng cô.
"Cô ta về sau sẽ không lại xuất hiện trước mặt em." Âm thanh từ tính của Lăng Vân Tiêu vang lên.
Hạ Tịch Nhan còn không kịp mở miệng, Lăng Vân Tiêu liền bắt lấy tay cô, thấy cánh tay của Hạ Tịch Nhan nổi lên xanh tím, trong mắt hiện lên tàn nhẫn.
"Không có việc gì, chỉ là làn da trắng tương đối dễ hiện sắc." Hạ Tịch Nhan quơ quơ tay, tỏ vẻ cô thật sự không sao.
"Về sau gặp phải loại sự tình này, trực tiếp xử lí đi, để cho những người không có mắt đó đều không dám lại đụng tới em." Lăng Vân Tiêu dùng lời lẽ giống như đang dạy dỗ con nít để răn dạy Hạ Tịch Nhan.
"Đinh!
Nam chủ trước mắt độ hảo cảm: 50,
Giá trị hắc hoá: 50%,
Ký chủ bổng bổng đát, tiếp tục cố lên."
Hảo cảm tăng, Hạ Tịch Nhan thực vui vẻ, cô đối Lăng Vân Tiêu cười ngọt ngào.
Nụ cười làm động tâm tên quỷ súc.
14/10/2020
Min: giờ phải vô học rùi nên lâu lâu một chương thôi nhé huhu=((
Đang không đăng chương mà thấy mn vote làm mình thấy vừa vui vừa tội lỗi quá=((
Mình sẽ cố gắng edit trong tg rảnh và ra càng nhiều chương sớm nhất có thể, vậy nên đừng quên vote và cmt thiệt nhìu cho mình nhe ????❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.