Chương 227: Cô giáo muốn tẩy trắng (28)
Miêu Bính Thuyền Trường
28/07/2019
Edit: Ư Ư
Không kịp tự hỏi, cô bình tĩnh giữ con zombie đập vài cái, mà bên kia đều được Kỳ Cừu giải quyết.
Ầm ĩ mười mấy phút, mới giải quyết xong bốn con zombie. Sau đó tới chỗ tháng máy để đi lên tầng, lần này cẩn thận hơn, chỉ là không gặp con zombie nào.
Tầng 2 dư lại không nhiều đồ ăn, hẳn là đã có người tới, nơi này đã bị vét sạch sẽ.
Thẩm Ngư và Kỳ Cừu lấy balo ra bắt đầu thu thập, lần này nhất định phải thắng lợi trở về, nếu không lần sau đi ra, có thể không tìm được gì, bọn họ còn muốn đi nơi khác tìm cửa hàng.
Khi hai người phân công nhau hành động, Thẩm Ngư giữ chặt tay hắn nói: "Cẩn thận một chút! Ở đây có thể có rất nhiều zombie."
Không thể phủ định chuyện Kỳ Cừu chỉ là một thiếu niên 16 tuổi thanh xuân phơi phới, cô hơn hắn 8 tuổi lận, như một người chị vậy.
Nếu Kỳ Cừu chết thì cô đừng nghĩ tới chuyện hoành thành được nhiệm vụ, sau khi rời khỏi thế giới trực tiếp tiến vào thế giới trừng phạt.
Đôi mắt Kỳ Cừu đảo qua cánh tay giữ chặt tay áo hắn, ánh mắt chuyển qua gương mặt cô, ánh mắt lo lắng không giống như giả vờ gải vịt, hơi rũ mắ, sự hưng phấn được hắn giấu sâu trong đáy mắt, nói: "Cô giáo cũng vậy."
Lập tức, lập tức tôi sẽ xét rách lớp mặt nạ của cô ra.
Thẩm Ngư thu hồi tay, nhìn nhìn xung quanh, mới nói: "Đi thôi."
Sau khi tách ra, Thẩm Ngư đi đến bên kệ hàng, vừa đi vừa nhét số đồ ăn còn sót lại vào ba lô.
Nhìn vẻ bên ngoài thì những người đó cũng không lấy đi toàn bộ mà còn dư lại không ít, đi qua một gian hàng balo đã đầy, Thẩm Ngư bỗng nhiên muốn có dị năng không gian.
Như vậy có thể vơ vét hết toàn bộ siêu thị rồi.
Đáng tiếc chỉ có dị năng hệ mị hoặc, Thẩm Ngư lưu luyến không rời kéo khóa kéo, nhìn chằm chằm các loại đồ ăn vặt ở trên kệ, nuốt nuốt nước miếng, về sau lại tới đưa các em đi!
Đeo balo lên, cô vừa định đi ra, đã nghe thấy một tiếng thét chói tai ở gần đây truyền đến.
Cô không nghe lầm, là Kỳ Cừu.
Thẩm Ngư nhấc chân chạy tới nơi âm thanh phát ra, lại nhìn thấy Kỳ Cừu bị một con zombie đè dưới thân đang chuẩn bị cắn xuống.
Kịch bản cỡ nào quen thuộc, giống như đã từng thấy qua.
Mà thang máy bên kia đã có mười mấy con zombie đi tới.
Âm thanh gào rống chói tai phá vỡ sự yên lặng của siêu thị, Thẩm Ngư nhìn thoáng qua bên kia, lại xem bên này, vội nói: "Dị năng của cậu đâu?! Làm đầu nó nổ đi!"
Một tay Kỳ Cừu bắt lấy tay zombie, một tay đẩy đầu nó ra, bởi vì quá dùng sức, gân xanh trên trán đều nổi lên, nghiêng đầu hổn hển nói: "Không có tác dụng...... Không có tác dụng......"
Sao lại như vậy? Thẩm Ngư nhìn con zombie đang đè trên người hắn, đã thấy trên đầu nó có ánh sáng lập lòe.
Tinh hạch...... Nó là zombie cấp 1.
Thẩm Ngư trăm triệu không nghĩ tới bây giờ đã gặp phải một con zombie cấp 1 mà đáng lẽ ra hai tháng sau mới xuất hiện.
Vừa khéo bị bọn họ bắt gặp.
Thật là ra cửa không xem ngày.
Cửa thang máy càng ngày càng nhiều zombie trào ra, đang chạy về phía cô.
Thẩm Ngư nắm chặt cây gậy trong tay, lại nghe thấy giọng nói của Kỳ Cừu truyền đến: "Cô giáo! Mau chạy đi!"
Chạy cái quần què!
Thẩm Ngư biết, một khi cô chạy, tất cả zombie đều chen chúc tới, Kỳ Cừu sẽ bị cắn thành tổ ong vò vẽ.
【 Ký chủ cứ yên tâm, Kỳ Cừu đã là nửa zombie, sẽ không bị cắn. 】
Thẩm Ngư nghe được lời của hệ thống, mở to hai mắt nhìn, "Hắn là nửa zombie, sao bây giờ lại bị zombie cấp 1 đè lên??"
Lần này cô quýnh lên, lại quên mất chuyện Kỳ Cừu là nửa người nửa zombie.
【 Đều là kịch bản. 】
Nếu còn chưa hiểu nữa, thì Thẩm Ngư đúng là đứa ngốc, cô không nghĩ tới Kỳ Cừu sẽ đặt bẫy cô. Hắn muốn biết ngay lúc này Đồ Ngư Ngư có bỏ mặc hắn chạy thoát không?
Hya là chán ghét đi cùng Đồ Ngư Ngư, dùng cách này muốn đuổi cô đi? Lý do này không quá khả năng, nếu hắn ghét cô như vậy, tại sao không trực tiếp nổ tung đầu cô, tựa như cách hắn giết chú của mình.
Hay là muốn xem vẻ mặt của cô khi giãy giụa đưa ra lựa chọn, rất thú vị??
Thẩm Ngư càng nghĩ càng ghê tởm, càng tức giận, một tháng nay ở chung cũng lâu, chẳng những không hòa tan được trái tim băng giá của Kỳ Cừu, người ta còn xem cô là trò cười.
Không kịp tự hỏi, cô bình tĩnh giữ con zombie đập vài cái, mà bên kia đều được Kỳ Cừu giải quyết.
Ầm ĩ mười mấy phút, mới giải quyết xong bốn con zombie. Sau đó tới chỗ tháng máy để đi lên tầng, lần này cẩn thận hơn, chỉ là không gặp con zombie nào.
Tầng 2 dư lại không nhiều đồ ăn, hẳn là đã có người tới, nơi này đã bị vét sạch sẽ.
Thẩm Ngư và Kỳ Cừu lấy balo ra bắt đầu thu thập, lần này nhất định phải thắng lợi trở về, nếu không lần sau đi ra, có thể không tìm được gì, bọn họ còn muốn đi nơi khác tìm cửa hàng.
Khi hai người phân công nhau hành động, Thẩm Ngư giữ chặt tay hắn nói: "Cẩn thận một chút! Ở đây có thể có rất nhiều zombie."
Không thể phủ định chuyện Kỳ Cừu chỉ là một thiếu niên 16 tuổi thanh xuân phơi phới, cô hơn hắn 8 tuổi lận, như một người chị vậy.
Nếu Kỳ Cừu chết thì cô đừng nghĩ tới chuyện hoành thành được nhiệm vụ, sau khi rời khỏi thế giới trực tiếp tiến vào thế giới trừng phạt.
Đôi mắt Kỳ Cừu đảo qua cánh tay giữ chặt tay áo hắn, ánh mắt chuyển qua gương mặt cô, ánh mắt lo lắng không giống như giả vờ gải vịt, hơi rũ mắ, sự hưng phấn được hắn giấu sâu trong đáy mắt, nói: "Cô giáo cũng vậy."
Lập tức, lập tức tôi sẽ xét rách lớp mặt nạ của cô ra.
Thẩm Ngư thu hồi tay, nhìn nhìn xung quanh, mới nói: "Đi thôi."
Sau khi tách ra, Thẩm Ngư đi đến bên kệ hàng, vừa đi vừa nhét số đồ ăn còn sót lại vào ba lô.
Nhìn vẻ bên ngoài thì những người đó cũng không lấy đi toàn bộ mà còn dư lại không ít, đi qua một gian hàng balo đã đầy, Thẩm Ngư bỗng nhiên muốn có dị năng không gian.
Như vậy có thể vơ vét hết toàn bộ siêu thị rồi.
Đáng tiếc chỉ có dị năng hệ mị hoặc, Thẩm Ngư lưu luyến không rời kéo khóa kéo, nhìn chằm chằm các loại đồ ăn vặt ở trên kệ, nuốt nuốt nước miếng, về sau lại tới đưa các em đi!
Đeo balo lên, cô vừa định đi ra, đã nghe thấy một tiếng thét chói tai ở gần đây truyền đến.
Cô không nghe lầm, là Kỳ Cừu.
Thẩm Ngư nhấc chân chạy tới nơi âm thanh phát ra, lại nhìn thấy Kỳ Cừu bị một con zombie đè dưới thân đang chuẩn bị cắn xuống.
Kịch bản cỡ nào quen thuộc, giống như đã từng thấy qua.
Mà thang máy bên kia đã có mười mấy con zombie đi tới.
Âm thanh gào rống chói tai phá vỡ sự yên lặng của siêu thị, Thẩm Ngư nhìn thoáng qua bên kia, lại xem bên này, vội nói: "Dị năng của cậu đâu?! Làm đầu nó nổ đi!"
Một tay Kỳ Cừu bắt lấy tay zombie, một tay đẩy đầu nó ra, bởi vì quá dùng sức, gân xanh trên trán đều nổi lên, nghiêng đầu hổn hển nói: "Không có tác dụng...... Không có tác dụng......"
Sao lại như vậy? Thẩm Ngư nhìn con zombie đang đè trên người hắn, đã thấy trên đầu nó có ánh sáng lập lòe.
Tinh hạch...... Nó là zombie cấp 1.
Thẩm Ngư trăm triệu không nghĩ tới bây giờ đã gặp phải một con zombie cấp 1 mà đáng lẽ ra hai tháng sau mới xuất hiện.
Vừa khéo bị bọn họ bắt gặp.
Thật là ra cửa không xem ngày.
Cửa thang máy càng ngày càng nhiều zombie trào ra, đang chạy về phía cô.
Thẩm Ngư nắm chặt cây gậy trong tay, lại nghe thấy giọng nói của Kỳ Cừu truyền đến: "Cô giáo! Mau chạy đi!"
Chạy cái quần què!
Thẩm Ngư biết, một khi cô chạy, tất cả zombie đều chen chúc tới, Kỳ Cừu sẽ bị cắn thành tổ ong vò vẽ.
【 Ký chủ cứ yên tâm, Kỳ Cừu đã là nửa zombie, sẽ không bị cắn. 】
Thẩm Ngư nghe được lời của hệ thống, mở to hai mắt nhìn, "Hắn là nửa zombie, sao bây giờ lại bị zombie cấp 1 đè lên??"
Lần này cô quýnh lên, lại quên mất chuyện Kỳ Cừu là nửa người nửa zombie.
【 Đều là kịch bản. 】
Nếu còn chưa hiểu nữa, thì Thẩm Ngư đúng là đứa ngốc, cô không nghĩ tới Kỳ Cừu sẽ đặt bẫy cô. Hắn muốn biết ngay lúc này Đồ Ngư Ngư có bỏ mặc hắn chạy thoát không?
Hya là chán ghét đi cùng Đồ Ngư Ngư, dùng cách này muốn đuổi cô đi? Lý do này không quá khả năng, nếu hắn ghét cô như vậy, tại sao không trực tiếp nổ tung đầu cô, tựa như cách hắn giết chú của mình.
Hay là muốn xem vẻ mặt của cô khi giãy giụa đưa ra lựa chọn, rất thú vị??
Thẩm Ngư càng nghĩ càng ghê tởm, càng tức giận, một tháng nay ở chung cũng lâu, chẳng những không hòa tan được trái tim băng giá của Kỳ Cừu, người ta còn xem cô là trò cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.