Chương 246: Cô giáo muốn tẩy trắng (47)
Miêu Bính Thuyền Trường
28/07/2019
Edit: Ư Ư
Thẩm Ngư giãy giụa đứng lên từ trên đùi hắn, ngồi xuống ghế dựa, trên mặt nóng bỏng, "Tôi ngủ một lát."
Không nghe thấy câu trả lời nhưng cô vẫn nghiêng đầu nhắm mắt lại, không khí này thật sự quá kỳ lạ, rõ ràng chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, sao lại khiến cô cảm thấy không bình thường được?
Thẩm Ngư nghe tiếng mưa rơi và tiếng sấm bên ngoài mà mơ màng ngủ say.
Mà lúc này thiếu niên đã mở đôi mắt đỏ đậm, nhìn chăm chú vào người đang ngủ say kia, bàn tay chống ghế cúi người xuống chạm vào đôi môi kia.
-
Cơn mưa bên ngoài không biết đã dừng lại từ lúc nào, ánh nắng mặt trời chiếu sáng cả thế giới, cơn mưa tối qua giống như chỉ là ảo giác.
Khi Thẩm Ngư tỉnh lại thì trước mắt là một mảnh tối tăm, ẩn ẩn có thể nhìn thấy ánh chiều tà, áo khoác trùm trên đầu che đi ánh nắng bên ngoài.
Thẩm Ngư kéo ác xuống duỗi duỗi người, đôi mắt chuyển qua người bên cạnh thì lại không thấy ai
Người đâu?
Cô ngồi sang ghế lái phụ, nhìn ra đường phố bên ngoài nhưng chỉ nhìn thấy mấy con zombie.
"Hệ hệ, Kỳ Cừu đâu?"
【 Hắn đang tìm một nơi. 】
"Tìm nơi nào?"
【 Phòng thí nghiệm. 】
Thẩm Ngư sửng sốt, "Hắn tìm phòng thí nghiệm làm gì?"
【 Không thể kiểm tra ra. 】
Thẩm Ngư suy nghĩ rất nhiều, chẳng lẽ hắn vẫn muốn đi trên con đường hủy diệt thế giới như lần trước?
Đừng mà! Thẩm Ngư đẩy cửa chạy ra bên ngoài, mở ràng buộc, đi theo tia sáng màu hồng nhạt.
Nghĩ đến tất cả mọi chuyện mình làm đều vô ích là cô thấy đau hết cả người.
Ai biết vừa mở cửa xe ra thì một con zombie đã nhào tới, tốc độ rất nhanh, Thẩm Ngư phản ứng nhanh chóng né tránh, zombie lại tiếp tục nhào về phía cô.
Không giống như lúc trước, bây giờ tốc độ của zombie rất nhanh, là công lao của cơn mưa tối qua.
Thẩm Ngư không muốn lãng phí thời gian, mua một lọ thuốc tăng lực trong thương thành, dùng gậy đập vỡ đầu con zombie đó rồi chạy đi.
Dọc theo đường đi giải quyết mười mấy con zombie, đều bị cô dùng gậy đập vỡ đầu
Nhưng vừa đi qua một siêu thị đã nghe thấy tiếng gào rống chói tai, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy một con quái vật đang bò tới gần.
Bốn chân của con quái vật này cong như con nhện, tóc dài che khuất khuôn mặt, nhưng nhìn qua bụng nó là thấy đang nổi lên một cục tròn tròn.
Rất to.
Nếu cô không vội thì cô cũng muốn nhìn thử xem con zombie nhện này biến thành cái dạng này như thế nào.
Cô nâng gậy lên định đập vỡ đầu nó thì đột nhiên bị người đẩy, Thẩm Ngư dùng gậy chống mặt đất mới tránh được sự cọ sát với mặt đất.
Thẩm Ngư đứng lên cau mày nhìn về phía người kia.
Người nọ là kiểu nam sinh tươi sáng như ánh mặt trời, cao 1 mét 88, lúc này đang lo lắng nhìn cô nói: "Cô không sao chứ?"
Thẩm Ngư là nhan khống, trong lòng hết giận một nửa nhưng vẫn nhíu mày, vừa muốn hỏi cậu vì sao lại đẩy cô thì lại thấy con zombie nhện nhanh chóng bò tới, sắp cắn chết nam sinh này.
Nam sinh cũng chú ý tới phía sau, nâng tay lên sử dụng dị năng.
Thẩm Ngư lại nhìn thấy một dòng nước phun vào mặt con zombie nhện, rồi nghe thấy nam sinh nôn nóng nói: "Tôi... Tôi đã quên A Thâm không ở đây, làm sao bây giờ, chết rồi."
Thẩm Ngư: "........." Vừa nãy cậu tự tin như vậy còn tưởng rằng có thể một chiêu đánh chết con zombie nhện này chứ......
Con zombie nhện cũng hơi dừng lại, ngay sau đó tiếp tục hướng chạy về phía bọn họ.
Thẩm Ngư giãy giụa đứng lên từ trên đùi hắn, ngồi xuống ghế dựa, trên mặt nóng bỏng, "Tôi ngủ một lát."
Không nghe thấy câu trả lời nhưng cô vẫn nghiêng đầu nhắm mắt lại, không khí này thật sự quá kỳ lạ, rõ ràng chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, sao lại khiến cô cảm thấy không bình thường được?
Thẩm Ngư nghe tiếng mưa rơi và tiếng sấm bên ngoài mà mơ màng ngủ say.
Mà lúc này thiếu niên đã mở đôi mắt đỏ đậm, nhìn chăm chú vào người đang ngủ say kia, bàn tay chống ghế cúi người xuống chạm vào đôi môi kia.
-
Cơn mưa bên ngoài không biết đã dừng lại từ lúc nào, ánh nắng mặt trời chiếu sáng cả thế giới, cơn mưa tối qua giống như chỉ là ảo giác.
Khi Thẩm Ngư tỉnh lại thì trước mắt là một mảnh tối tăm, ẩn ẩn có thể nhìn thấy ánh chiều tà, áo khoác trùm trên đầu che đi ánh nắng bên ngoài.
Thẩm Ngư kéo ác xuống duỗi duỗi người, đôi mắt chuyển qua người bên cạnh thì lại không thấy ai
Người đâu?
Cô ngồi sang ghế lái phụ, nhìn ra đường phố bên ngoài nhưng chỉ nhìn thấy mấy con zombie.
"Hệ hệ, Kỳ Cừu đâu?"
【 Hắn đang tìm một nơi. 】
"Tìm nơi nào?"
【 Phòng thí nghiệm. 】
Thẩm Ngư sửng sốt, "Hắn tìm phòng thí nghiệm làm gì?"
【 Không thể kiểm tra ra. 】
Thẩm Ngư suy nghĩ rất nhiều, chẳng lẽ hắn vẫn muốn đi trên con đường hủy diệt thế giới như lần trước?
Đừng mà! Thẩm Ngư đẩy cửa chạy ra bên ngoài, mở ràng buộc, đi theo tia sáng màu hồng nhạt.
Nghĩ đến tất cả mọi chuyện mình làm đều vô ích là cô thấy đau hết cả người.
Ai biết vừa mở cửa xe ra thì một con zombie đã nhào tới, tốc độ rất nhanh, Thẩm Ngư phản ứng nhanh chóng né tránh, zombie lại tiếp tục nhào về phía cô.
Không giống như lúc trước, bây giờ tốc độ của zombie rất nhanh, là công lao của cơn mưa tối qua.
Thẩm Ngư không muốn lãng phí thời gian, mua một lọ thuốc tăng lực trong thương thành, dùng gậy đập vỡ đầu con zombie đó rồi chạy đi.
Dọc theo đường đi giải quyết mười mấy con zombie, đều bị cô dùng gậy đập vỡ đầu
Nhưng vừa đi qua một siêu thị đã nghe thấy tiếng gào rống chói tai, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy một con quái vật đang bò tới gần.
Bốn chân của con quái vật này cong như con nhện, tóc dài che khuất khuôn mặt, nhưng nhìn qua bụng nó là thấy đang nổi lên một cục tròn tròn.
Rất to.
Nếu cô không vội thì cô cũng muốn nhìn thử xem con zombie nhện này biến thành cái dạng này như thế nào.
Cô nâng gậy lên định đập vỡ đầu nó thì đột nhiên bị người đẩy, Thẩm Ngư dùng gậy chống mặt đất mới tránh được sự cọ sát với mặt đất.
Thẩm Ngư đứng lên cau mày nhìn về phía người kia.
Người nọ là kiểu nam sinh tươi sáng như ánh mặt trời, cao 1 mét 88, lúc này đang lo lắng nhìn cô nói: "Cô không sao chứ?"
Thẩm Ngư là nhan khống, trong lòng hết giận một nửa nhưng vẫn nhíu mày, vừa muốn hỏi cậu vì sao lại đẩy cô thì lại thấy con zombie nhện nhanh chóng bò tới, sắp cắn chết nam sinh này.
Nam sinh cũng chú ý tới phía sau, nâng tay lên sử dụng dị năng.
Thẩm Ngư lại nhìn thấy một dòng nước phun vào mặt con zombie nhện, rồi nghe thấy nam sinh nôn nóng nói: "Tôi... Tôi đã quên A Thâm không ở đây, làm sao bây giờ, chết rồi."
Thẩm Ngư: "........." Vừa nãy cậu tự tin như vậy còn tưởng rằng có thể một chiêu đánh chết con zombie nhện này chứ......
Con zombie nhện cũng hơi dừng lại, ngay sau đó tiếp tục hướng chạy về phía bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.