Chương 203: Cô giáo muốn tẩy trắng (4)
Miêu Bính Thuyền Trường
28/07/2019
Edit: ULies
Beta: Ư Ư
Thẩm Ngư đánh giá xong, nhanh chóng muốn đi làm chuyện chính, trong cốt truyện Kỳ Cừu đã lây nhiễm virus zombie từ sớm, chắc hẳn là lúc ngồi ở lớp bị cào trúng, nếu có thể ngăn cản để hắn không bị cào, có phải sẽ ngăn cản hắn biến thành trạng thái nửa người nửa zombie hay không, nếu như vậy cũng đồng nghĩa với đã giải quyết được điểm mấu chốt quan trọng của việc thế giới bị hủy diệt a.
Để tìm được một lí do rất đơn giản, cô thu hồi ánh mắt, đặt đống sách vở và bút đã chuẩn bị sẵn đặt trước mặt hắn, nói: "Kiểm tra mà em lại dám ngủ! Bây giờ cầm quyển sách này ngồi tại đây chép 100 lần! Làm không xong thì đừng hòng đi ra khỏi đây!"
Kỳ Cừu không nói, nắm bút, bắt đầu chép.
Lưng hắn thẳng tắp, sắc mặt trầm tĩnh, trên mặt không có chút phẫn nộ và thiếu kiên nhẫn nào, giống như chuyện Thẩm Ngư sắp xếp cho hắn không hề quá đáng chút nào.
Không quá đáng sao? Một trăm lần? Sợ rằng đến lúc tan học cũng chưa xong, cực kì quá đáng.
Cặp lông mi đen dày của thiếu niên rũ xuống tạo thành một tầng bóng mờ, vết thâm nơi khóe mắt và khóe môi hơi cong lên càng khiến thiếu niên trông mỏi mệt vô cùng.
Tối hôm qua cha Kỳ lại uống rượu, kéo Kỳ Cừu đang ngủ xuống giường, vừa đá vừa đấm, thậm chí còn cầm chai rượu rỗng đập lên người hắn.
Cả đêm không ngủ, giờ kiểm tra tất nhiên sẽ không nhịn được mà ngủ gật.
Thẩm Ngư không tiếp tục nhìn vết bầm ở trên cổ hắn, ánh mắt chuyển qua nơi khác, móng tay hắn hơi dài, cạ vào lòng bàn tay.
Thiếu niên rất bình tĩnh, không có chút chống cự nào, điều này khiến cô cực kì không thoải mái, lại không hiểu tại sao mình không thoải mái.
Suy nghĩ một lúc, ánh mắt của Thẩm Ngư chạm vào một vết máu, còn chưa kịp nhìn kỹ, đã bị thiếu niên giấu đi.
Tối hôm qua ngón cái của hắn bị mảnh chai cắt trúng, khi chép bài, vết thương đang kết vảy bị nứt ra, nên máu bắt đầu chảy ra.
Thẩm Ngư nhìn vết máu trên cán bút mà hắn chưa kịp giấu đi.
Cô không thể OOC, nhưng mà Thẩm Ngư dày dặn kinh nghiệm đã sớm biết về quy tắc cứt chó này của hệ thống tẩy trắng.
Nhanh chóng mở ngăn kéo lấy ra một cái băng cá nhân, nắm chặt tay thiếu niên, nâng lên, vết thương nứt trên ngón cái nhìn rất đáng sợ, miệng vết thương rất sâu, bởi vì khi viết bài hơi dùng sức, đến thịt cũng bung ra, máu chảy xuống cổ tay hắn rồi rơi tích tách trên cổ tay trắng ngần của Thẩm Ngư.
Thẩm Ngư rút khăn tay từ trong ví tiền ra cẩn thận lau máu, xé băng cá nhân dán lên miệng vết thương, cảm thấy không yên tâm lắm nên lại dán thêm một cái.
Ngón tay đang yên đang lành ngay lập tức bị quấn thành cái bánh bao.
Thiếu niên thản nhiên nhìn cảnh này, ánh mắt ngừng lại trên cổ tay Thẩm Ngư, nơi ấy dính vài giọt máu, màu máu đỏ tươi cực kì nổi bật trên bàn tay trắng mịn của Thẩm Ngư.
Từ đầu đến cuối đều nhìn rõ ràng.
Bên tai truyền tới giọng nói mắng mỏ lạnh lẽo của Thẩm Ngư: "Ngón tay em bị chảy máu mà không biết dừng tay một chút à? Chảy khắp nơi rồi này, người nào không hiểu còn tưởng tôi đánh em."
Câu này vừa phát ra, dưới đáy mắt thiếu niên lóe sáng một chút, hắn đang bị vỡ giọng, giọng nói có chút khàn khàn nhưng không hề khó nghe: "Em biết rồi, cô giáo."
Thẩm Ngư buông lỏng cổ tay hắn, lui về phía sau một bước, nói: "Biết rồi thì tốt, chép tiếp đi, đừng tưởng tay em bị thương thì tôi sẽ thương tình miễn cho em vài lần, để tôi nhìn thấy máu lần nữa, thì chép thêm 100 lần!"
Thiếu niên ừ một tiếng, ngồi xuống tiếp tục viết.
【 Ký chủ của tôi thật là lợi hại! 】
Hệ thống tẩy trắng rất nghiêm túc và cẩn thận, chỉ cần phát hiện ký chủ OOC dù chỉ một chút sẽ tiến hành trừng phạt, biên pháp trừng phạt sẽ được chọn ngẫu nhiên, có giật điện, đau thắt cơ tim, đau đầu, loại trừng phạt nào cũng có, tất cả đều cực kì biến thái.
Hành động của Thẩm Ngư lúc nãy vốn phải bị trừng phạt, không ngờ tới câu nói cuối cùng đã giúp cô tránh thoát.
Thẩm Ngư từng đi qua nhiều thế giới như thế, tất nhiên không phải dạng vừa đâu vừa vừa vừa vừaaa đâu, việc nhỏ như thế mà không đối phó được, thì cô ở giới xuyên nhanh bơi qua bơi lại kiểu gì.
Beta: Ư Ư
Thẩm Ngư đánh giá xong, nhanh chóng muốn đi làm chuyện chính, trong cốt truyện Kỳ Cừu đã lây nhiễm virus zombie từ sớm, chắc hẳn là lúc ngồi ở lớp bị cào trúng, nếu có thể ngăn cản để hắn không bị cào, có phải sẽ ngăn cản hắn biến thành trạng thái nửa người nửa zombie hay không, nếu như vậy cũng đồng nghĩa với đã giải quyết được điểm mấu chốt quan trọng của việc thế giới bị hủy diệt a.
Để tìm được một lí do rất đơn giản, cô thu hồi ánh mắt, đặt đống sách vở và bút đã chuẩn bị sẵn đặt trước mặt hắn, nói: "Kiểm tra mà em lại dám ngủ! Bây giờ cầm quyển sách này ngồi tại đây chép 100 lần! Làm không xong thì đừng hòng đi ra khỏi đây!"
Kỳ Cừu không nói, nắm bút, bắt đầu chép.
Lưng hắn thẳng tắp, sắc mặt trầm tĩnh, trên mặt không có chút phẫn nộ và thiếu kiên nhẫn nào, giống như chuyện Thẩm Ngư sắp xếp cho hắn không hề quá đáng chút nào.
Không quá đáng sao? Một trăm lần? Sợ rằng đến lúc tan học cũng chưa xong, cực kì quá đáng.
Cặp lông mi đen dày của thiếu niên rũ xuống tạo thành một tầng bóng mờ, vết thâm nơi khóe mắt và khóe môi hơi cong lên càng khiến thiếu niên trông mỏi mệt vô cùng.
Tối hôm qua cha Kỳ lại uống rượu, kéo Kỳ Cừu đang ngủ xuống giường, vừa đá vừa đấm, thậm chí còn cầm chai rượu rỗng đập lên người hắn.
Cả đêm không ngủ, giờ kiểm tra tất nhiên sẽ không nhịn được mà ngủ gật.
Thẩm Ngư không tiếp tục nhìn vết bầm ở trên cổ hắn, ánh mắt chuyển qua nơi khác, móng tay hắn hơi dài, cạ vào lòng bàn tay.
Thiếu niên rất bình tĩnh, không có chút chống cự nào, điều này khiến cô cực kì không thoải mái, lại không hiểu tại sao mình không thoải mái.
Suy nghĩ một lúc, ánh mắt của Thẩm Ngư chạm vào một vết máu, còn chưa kịp nhìn kỹ, đã bị thiếu niên giấu đi.
Tối hôm qua ngón cái của hắn bị mảnh chai cắt trúng, khi chép bài, vết thương đang kết vảy bị nứt ra, nên máu bắt đầu chảy ra.
Thẩm Ngư nhìn vết máu trên cán bút mà hắn chưa kịp giấu đi.
Cô không thể OOC, nhưng mà Thẩm Ngư dày dặn kinh nghiệm đã sớm biết về quy tắc cứt chó này của hệ thống tẩy trắng.
Nhanh chóng mở ngăn kéo lấy ra một cái băng cá nhân, nắm chặt tay thiếu niên, nâng lên, vết thương nứt trên ngón cái nhìn rất đáng sợ, miệng vết thương rất sâu, bởi vì khi viết bài hơi dùng sức, đến thịt cũng bung ra, máu chảy xuống cổ tay hắn rồi rơi tích tách trên cổ tay trắng ngần của Thẩm Ngư.
Thẩm Ngư rút khăn tay từ trong ví tiền ra cẩn thận lau máu, xé băng cá nhân dán lên miệng vết thương, cảm thấy không yên tâm lắm nên lại dán thêm một cái.
Ngón tay đang yên đang lành ngay lập tức bị quấn thành cái bánh bao.
Thiếu niên thản nhiên nhìn cảnh này, ánh mắt ngừng lại trên cổ tay Thẩm Ngư, nơi ấy dính vài giọt máu, màu máu đỏ tươi cực kì nổi bật trên bàn tay trắng mịn của Thẩm Ngư.
Từ đầu đến cuối đều nhìn rõ ràng.
Bên tai truyền tới giọng nói mắng mỏ lạnh lẽo của Thẩm Ngư: "Ngón tay em bị chảy máu mà không biết dừng tay một chút à? Chảy khắp nơi rồi này, người nào không hiểu còn tưởng tôi đánh em."
Câu này vừa phát ra, dưới đáy mắt thiếu niên lóe sáng một chút, hắn đang bị vỡ giọng, giọng nói có chút khàn khàn nhưng không hề khó nghe: "Em biết rồi, cô giáo."
Thẩm Ngư buông lỏng cổ tay hắn, lui về phía sau một bước, nói: "Biết rồi thì tốt, chép tiếp đi, đừng tưởng tay em bị thương thì tôi sẽ thương tình miễn cho em vài lần, để tôi nhìn thấy máu lần nữa, thì chép thêm 100 lần!"
Thiếu niên ừ một tiếng, ngồi xuống tiếp tục viết.
【 Ký chủ của tôi thật là lợi hại! 】
Hệ thống tẩy trắng rất nghiêm túc và cẩn thận, chỉ cần phát hiện ký chủ OOC dù chỉ một chút sẽ tiến hành trừng phạt, biên pháp trừng phạt sẽ được chọn ngẫu nhiên, có giật điện, đau thắt cơ tim, đau đầu, loại trừng phạt nào cũng có, tất cả đều cực kì biến thái.
Hành động của Thẩm Ngư lúc nãy vốn phải bị trừng phạt, không ngờ tới câu nói cuối cùng đã giúp cô tránh thoát.
Thẩm Ngư từng đi qua nhiều thế giới như thế, tất nhiên không phải dạng vừa đâu vừa vừa vừa vừaaa đâu, việc nhỏ như thế mà không đối phó được, thì cô ở giới xuyên nhanh bơi qua bơi lại kiểu gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.