Chương 1: Tẩu thoát.
Lê Di
27/09/2023
Pip pip pip.
Văn bản được gửi đến máy chủ Thiên Long.
Hiện thị từ máy tính:
Tên: Lam Bảo Thy.
Năm sinh: 13/06/1980.
Giới tính: Nữ.
Quốc tịch: Trung Quốc.
Chiều cao: 1m70.
Nghề nghiệp : Trợ lý đặc biệt của chủ tịch Giang Thế.
Thân phận ở Hội Ám Hoàng.
Tên: Hắc Huyền.
Mã: 001
Đang tải hình ảnh.
..._______________________...
Căn cứ Thiên Long. Khu A
Cọc cọc cọc..
Tiếng giầy cao gót vang vọng cả hàng lang tối om.
Pip.
"Tầng ba, đi thẳng, rẽ phải"
"Tiến thêm năm bước"
"Hiểu rồi".
"Một".
"Hai".
"Ba".
"Bốn".
"Năm".
'Là căn phòng này?'
Người phụ nữ bí ẩn đưa tay mở cửa thì màn hình điện tử trên cánh cửa hiện lên dòng chữ: Vui lòng xác nhận vân tay.
Cô ta cười khẩy, dơ tay phải lên dùng răng tháo đôi găng tay màu đen của mình ra, đặt tay lên màn hình cảm ứng.
Nhận dạng thành công.
Cạch.
'Quá dễ dàng.'
Cạch cạch cạch.
Chỉ sau vài thao tác, tất cả các dữ liệu trong máy tính đã được cô chuyển hết qua USB của mình đồng thời cũng bị cô xóa sạch.
Pip.
"Họ bắt đầu qua chỗ chị rồi đấy, mau rời khỏi đó đi!"
"Ok".
Cô nhanh chóng giấu chiếc USB vào túi áo, sau đó bình thản rời khỏi căn phòng như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cạch.
Bên ngoài căn phòng, một người đàn ông cao lớn đang đứng đợi cô, tay hắn cầm khẩu súng lục đã lên đạn, dí thẳng vào đầu của cô.
Cô nàng bị hắn dí súng vào đầu liền giả vờ ngoan ngoãn, đưa hai tay lên đầu hàng.
"Cô là ai?" -Người đàn ông lạnh lùng hỏi cô.
Cô nhếch mép một cái, rồi nhanh chóng cúi đầu xuống, tay giữ chặt lấy khẩu súng, chân trái nhanh nhẹn gạt mạnh chân của nam nhân kia, rồi tước đi vũ khí trong tay hắn.
Hắn bị cô hạ gục một cách dễ dàng thì vô cùng bất ngờ. Vô thức ngồi nhìn cô.
Cô từ từ bước lại gần hắn, tay phải chĩa súng vào đầu hắn, tay trái kéo chiếc mũ lưỡi trai thấp xuống để che mặt, rồi nhẹ nhàng nở nụ cười nói nhỏ:
"Hắc Huyền, hẹn gặp lại!". Nói xong cô liền tặng hắn một viên đạn vào ống chân, sau đó quay người bỏ đi.
Tiếng súng vang lên đã thu hút rất nhiều bảo vệ ở căn cứ, họ ồ ạt chạy tới nơi phát ra âm thanh đáng sợ.
"Nhanh lên, tiếng súng ở tầng ba"
Hắc Huyền nhanh chóng chạy lên trên sân thượng của tòa nhà. Ung dung ngồi trên lan can hút cây pob nhỏ màu đen của mình.
Pip.
Cô đưa tay lên chạm nhẹ vào chiếc tai nghe nhỏ được giấu sau mái tóc đen dài của mình.
"Có khoảng bảo nhiêu tên đang lên đây vậy?"
"Vài chục thôi, không nhiều!"
Hắc Huyền theo thói quen, cười nhẹ một cái rồi dùng ngói tay trỏ cọ nhẹ cái mũi nhỏ của mình, thản nhiên trả lời người kia.
"Vậy hả?"
Rầm.
Đám vệ sĩ của Thiên Long cuối cùng cũng đuổi kịp đến nơi, bọn chúng giơ cao súng, chĩa thẳng về phía cô.
Hắc Huyền xoay người lại nhìn đám vệ sĩ kia, rồi đưa hai tay lên đầu.
Đám người ngu ngốc cho rằng cô khoanh tay chịu trói nên thản nhiên tiến lại.
Nàng ta nổi hứng trêu đùa, cho phép họ bước đến thật gần rồi thẳng tay ném một đống bom khói vào người họ sau đó nhảy thẳng xuống tòa nhà. Vừa nhảy xuống, hai tay cô chạm nhẹ vào hai bên hông. Từ trong lớp áo choàng đen, hai sợi dây mỏng bắn ra, đầu dây có gắn vật, ghim thẳng vào thành tường. Hắc Huyền thả lỏng mình, đu dây rời khỏi đó căn cứ Thiên Long một cách dễ dàng.
Đợi đến khi bom khói tan, đám bảo vệ liền chạy lại kiểm tra, bọn chúng ngu ngốc cho rằng cô đã tự sát nên cũng rút lui hết.
Còn cô sau khi nhẹ nhàng đáp đất liền đến chỗ đỗ xe phóng đi mất hút.
Chạy được một lúc, cô phát hiện bản thân bị theo dõi. Một chiếc Bugatti Veyron giống cô đang chạy với tốc độ hơn trăm cây số trên giờ dí theo sau.
'Liều mạng?'
Gặp được đối thủ xứng tầm khiến cho Hắc Huyền vô cùng hứng thú, một tay uyển chuyển trượt vô lăng đổi hướng, tay còn lại nhẹ gạt cần số, chân đạp ga lên hai trăm cây số trên giờ chơi với hắn.
Thấy cô tăng tốc, người bí ẩn kia cũng tăng ga đuổi theo. Tốc độ của cả hai ngày một nhanh hơn, sớm đã lên đến hai, ba trăm cây số trên giờ.
Cứ vậy, hai con Bugatti phi như bay với tốc độ gần ba trăm cây số trên đường cao tốc. Không xe chịu nhường con nào. Trò chơi mèo đuổi chuột của hai con ma tốc độ diễn ra cho đến ba giờ sáng hôm sau, chiếc xe của hắn không may hết nhiên liệu trước xe của cô nên cô đã trốn thoát.
Sau khi cắt đuôi được cái tên bí ẩn kia, Hắc Huyền liền phi đến chỗ sửa đổi xe. Về đến địa bàn, cô ngay lập tức tháo bỏ lớp mặt nạ cùng với bộ tóc giả ra, cất cẩn thận. Rồi leo lên chạy chiếc Lamborghini tím yêu quý của mình về nhà.
Bên đây, tên đàn ông bí ẩn sau khi bị hụt mất là con mồi của mình là cô cũng không mấy tức giận. Ngược lại, hắn lại cảm thấy vô cùng hứng thú với cô.
Hắn càng nghĩ tới càng phấn khích. Bởi vì cô chính là người đầu tiên có thể thoát khỏi hắn.
Hắc Diệu - Nữ sát thủ huyền thoại trong giới Hắc Đạo, người được mệnh danh là siêu trộm của thế kỉ XXI, một thiên tài hacker lừng lẫy, một con ma tốc độ khiến nhiều tay đua phải dè chừng, một người phụ nữ nhanh nhẹn, thoắt ẩn thoắt hiện giống như Ninja, luôn có cách biến mất trước mặt tất cả mọi.
Nhưng tất cả đối với tên đàn ông này cũng chủ là một bé mèo con.
"Một bé mèo đen nghịch ngợm."
Văn bản được gửi đến máy chủ Thiên Long.
Hiện thị từ máy tính:
Tên: Lam Bảo Thy.
Năm sinh: 13/06/1980.
Giới tính: Nữ.
Quốc tịch: Trung Quốc.
Chiều cao: 1m70.
Nghề nghiệp : Trợ lý đặc biệt của chủ tịch Giang Thế.
Thân phận ở Hội Ám Hoàng.
Tên: Hắc Huyền.
Mã: 001
Đang tải hình ảnh.
..._______________________...
Căn cứ Thiên Long. Khu A
Cọc cọc cọc..
Tiếng giầy cao gót vang vọng cả hàng lang tối om.
Pip.
"Tầng ba, đi thẳng, rẽ phải"
"Tiến thêm năm bước"
"Hiểu rồi".
"Một".
"Hai".
"Ba".
"Bốn".
"Năm".
'Là căn phòng này?'
Người phụ nữ bí ẩn đưa tay mở cửa thì màn hình điện tử trên cánh cửa hiện lên dòng chữ: Vui lòng xác nhận vân tay.
Cô ta cười khẩy, dơ tay phải lên dùng răng tháo đôi găng tay màu đen của mình ra, đặt tay lên màn hình cảm ứng.
Nhận dạng thành công.
Cạch.
'Quá dễ dàng.'
Cạch cạch cạch.
Chỉ sau vài thao tác, tất cả các dữ liệu trong máy tính đã được cô chuyển hết qua USB của mình đồng thời cũng bị cô xóa sạch.
Pip.
"Họ bắt đầu qua chỗ chị rồi đấy, mau rời khỏi đó đi!"
"Ok".
Cô nhanh chóng giấu chiếc USB vào túi áo, sau đó bình thản rời khỏi căn phòng như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cạch.
Bên ngoài căn phòng, một người đàn ông cao lớn đang đứng đợi cô, tay hắn cầm khẩu súng lục đã lên đạn, dí thẳng vào đầu của cô.
Cô nàng bị hắn dí súng vào đầu liền giả vờ ngoan ngoãn, đưa hai tay lên đầu hàng.
"Cô là ai?" -Người đàn ông lạnh lùng hỏi cô.
Cô nhếch mép một cái, rồi nhanh chóng cúi đầu xuống, tay giữ chặt lấy khẩu súng, chân trái nhanh nhẹn gạt mạnh chân của nam nhân kia, rồi tước đi vũ khí trong tay hắn.
Hắn bị cô hạ gục một cách dễ dàng thì vô cùng bất ngờ. Vô thức ngồi nhìn cô.
Cô từ từ bước lại gần hắn, tay phải chĩa súng vào đầu hắn, tay trái kéo chiếc mũ lưỡi trai thấp xuống để che mặt, rồi nhẹ nhàng nở nụ cười nói nhỏ:
"Hắc Huyền, hẹn gặp lại!". Nói xong cô liền tặng hắn một viên đạn vào ống chân, sau đó quay người bỏ đi.
Tiếng súng vang lên đã thu hút rất nhiều bảo vệ ở căn cứ, họ ồ ạt chạy tới nơi phát ra âm thanh đáng sợ.
"Nhanh lên, tiếng súng ở tầng ba"
Hắc Huyền nhanh chóng chạy lên trên sân thượng của tòa nhà. Ung dung ngồi trên lan can hút cây pob nhỏ màu đen của mình.
Pip.
Cô đưa tay lên chạm nhẹ vào chiếc tai nghe nhỏ được giấu sau mái tóc đen dài của mình.
"Có khoảng bảo nhiêu tên đang lên đây vậy?"
"Vài chục thôi, không nhiều!"
Hắc Huyền theo thói quen, cười nhẹ một cái rồi dùng ngói tay trỏ cọ nhẹ cái mũi nhỏ của mình, thản nhiên trả lời người kia.
"Vậy hả?"
Rầm.
Đám vệ sĩ của Thiên Long cuối cùng cũng đuổi kịp đến nơi, bọn chúng giơ cao súng, chĩa thẳng về phía cô.
Hắc Huyền xoay người lại nhìn đám vệ sĩ kia, rồi đưa hai tay lên đầu.
Đám người ngu ngốc cho rằng cô khoanh tay chịu trói nên thản nhiên tiến lại.
Nàng ta nổi hứng trêu đùa, cho phép họ bước đến thật gần rồi thẳng tay ném một đống bom khói vào người họ sau đó nhảy thẳng xuống tòa nhà. Vừa nhảy xuống, hai tay cô chạm nhẹ vào hai bên hông. Từ trong lớp áo choàng đen, hai sợi dây mỏng bắn ra, đầu dây có gắn vật, ghim thẳng vào thành tường. Hắc Huyền thả lỏng mình, đu dây rời khỏi đó căn cứ Thiên Long một cách dễ dàng.
Đợi đến khi bom khói tan, đám bảo vệ liền chạy lại kiểm tra, bọn chúng ngu ngốc cho rằng cô đã tự sát nên cũng rút lui hết.
Còn cô sau khi nhẹ nhàng đáp đất liền đến chỗ đỗ xe phóng đi mất hút.
Chạy được một lúc, cô phát hiện bản thân bị theo dõi. Một chiếc Bugatti Veyron giống cô đang chạy với tốc độ hơn trăm cây số trên giờ dí theo sau.
'Liều mạng?'
Gặp được đối thủ xứng tầm khiến cho Hắc Huyền vô cùng hứng thú, một tay uyển chuyển trượt vô lăng đổi hướng, tay còn lại nhẹ gạt cần số, chân đạp ga lên hai trăm cây số trên giờ chơi với hắn.
Thấy cô tăng tốc, người bí ẩn kia cũng tăng ga đuổi theo. Tốc độ của cả hai ngày một nhanh hơn, sớm đã lên đến hai, ba trăm cây số trên giờ.
Cứ vậy, hai con Bugatti phi như bay với tốc độ gần ba trăm cây số trên đường cao tốc. Không xe chịu nhường con nào. Trò chơi mèo đuổi chuột của hai con ma tốc độ diễn ra cho đến ba giờ sáng hôm sau, chiếc xe của hắn không may hết nhiên liệu trước xe của cô nên cô đã trốn thoát.
Sau khi cắt đuôi được cái tên bí ẩn kia, Hắc Huyền liền phi đến chỗ sửa đổi xe. Về đến địa bàn, cô ngay lập tức tháo bỏ lớp mặt nạ cùng với bộ tóc giả ra, cất cẩn thận. Rồi leo lên chạy chiếc Lamborghini tím yêu quý của mình về nhà.
Bên đây, tên đàn ông bí ẩn sau khi bị hụt mất là con mồi của mình là cô cũng không mấy tức giận. Ngược lại, hắn lại cảm thấy vô cùng hứng thú với cô.
Hắn càng nghĩ tới càng phấn khích. Bởi vì cô chính là người đầu tiên có thể thoát khỏi hắn.
Hắc Diệu - Nữ sát thủ huyền thoại trong giới Hắc Đạo, người được mệnh danh là siêu trộm của thế kỉ XXI, một thiên tài hacker lừng lẫy, một con ma tốc độ khiến nhiều tay đua phải dè chừng, một người phụ nữ nhanh nhẹn, thoắt ẩn thoắt hiện giống như Ninja, luôn có cách biến mất trước mặt tất cả mọi.
Nhưng tất cả đối với tên đàn ông này cũng chủ là một bé mèo con.
"Một bé mèo đen nghịch ngợm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.