Hắc Vũ Chi Lâm

Chương 48: Biệt ly lòng nặng nỗi nhớ

Hắc Long

02/01/2019

Hắc Vũ nằm đó mà không khỏi cảm giác mình như vừa mới làm một cơn ác mộng vậy. Nhưng hắn biết rõ. Hắn lại lần nữa vớt được của cái mạng nhỏ của mình từ Tử Môn Quan về. Không!! Không phải hắn vớt được mà là được vớt. Theo lời kể của Mị Nguyệt, Mộc Hân và Uyển Phượng chiều nay thì có khi lúc đó hắn đã chết thật rồi.

.......

Quay lại 8 ngày trước. Trận chiến với Cốt Hoàng

Khi mũi đao của Cốt Hoàng đâm xuyên tim hắn. Sức sống của Hắc Vũ cũng mất dần. Ý thức lạc vào hư vô.

- Hừ!! ngươi cũng không phải kẻ tầm thường. Một tên nhân loại mà có được ma khí kinh khủng trong người chắc chắn là không bình thường rồi.

Cốt Hoàng một tay nâng bổng xác của Hắc Vũ, cảm nhận ma khí trong cơ thể hắn mà không khỏi tấm tắc khen.

- Hắc!! Cứ nuốt hết là được!!!

Vừa dứt lời phía sau hắn đã hiện lên một đầu tiểu bạch xà to bằng bàn tay. Sở dĩ như vậy vì đây chỉ là phân hồn của Cốt Hoàng không phải bản thể. Đầu bạch xà đó đôi mắt huyết hồng từ từ mà há ra miệng nhỏ. Như có một hấp lực nào đó ma khí từ cơ thể Hắc Vũ bỗng bốc lên từ từ. Từng tia từng tia bị đầu bạch xà đó hút đi.

- Haha!! Thật là sảng khoái.!!

Cốt Hoàng không khỏi vui sướng mà cườ to. Trong khi đó Mộc Hân và Mị Nguyệt như chết lặng. Lòng hai nàng cũng bị vỡ nát theo nhát đao đó của hắn rồi.

Qua một lúc lâu, hắc khí trong ngườ Hắc Vũ cũng đã bị hút ra hơn nửa. Thiết Tâm và Băng Khiết cũng tỉnh lại. Nhìn thấy Mị Nguyệt chết lặng mà các nàng không khỏi đau lòng. hướng về Cốt Hoàng chửi bới ko ngừng.

- Hừ!! Cứ cho các ngươi thoải mái một lúc đi.!!

Nói xong hắn cũng chẳng thèm quan tâm bên ngoài làm gì nữa. Cốt Hoàng tập chung tất cả tinh thần vào việc hút ma khí trong ngườ Hắc Vũ. Hắn động dung không thôi. Không thể tin được lượng ma khí này lại nhiều và tinh thuần đến vậy. Thậm chí nó không chỉ ẩn chứa trong thể xác Hắc Vũ mà thậm chí đã ẩn vào cả linh hồn hắn.

Bạch Xà tham lam mà hút hết ma khí trong cơ thể Hắc Vũ rồi dần dần là đến linh hồn. Chỉ thấy khi đó phía sau hắn xuất hiện một hư ảnh một thanh niên. Không ai khác đó chính là linh hồn của Hắc Vũ. Chỉ thấy linh hồn của hắn nhắm nghiền hai mắt toàn thân đen kịt. Nhìn thấy vậy Cốt Hoàng càng mừng không thôi.

Hắn vừa hút hết ma khí trong thể xác Hắc Vũ đã để lưc lượng của cụ phân thân này tăng trưởng không chỉ gấp bội. Đẳng cấp huyết mạch cũng năng lên một tầm cao mới chẳng khác gì hắn khổ tu 500 năm. Nhưng nếu nuốt trọn linh hồn của tên Hắc Vũ này đâu. Hắn không thể tưởng tượng nỗi sẽ đc lợi ích to lớn đên thế nào. Thật sự là thiên đại tạo hóa mà. Chẳng mấy chốc hắn sẽ trở thành kẻ mạch nhất từ trước đến nay trong bạch xà tộc. Kẻ duy nhất có thể thoát khỏi Huyền Vũ Lâm này.

Nghĩ đến đó thôi Cốt Hoàng đã không dừng được cười. Cốt Hoàng ngay lập tưc lệnh cho đầu tiểu xà tíc cực hút lấy linh hồn của Hắc Vũ. Thấy hành động của hắn, Mị Nguyệt vốn đang chết lặng vội bật thôt lên hét đầy căm phẫn.

-- TÊN KHỐN KIẾP KIA!! KHÔNG CHO PHÉP NGƯƠI TỔN HẠI LINH HỒN CHÀNG.

- KHÔNG ĐƯỢC.!!

.....

Nhưng mặc như thế nào Cốt Hoàng cũng không dừng lại. Mị Nguyệt càng cảm giác bất lực vô trươc kia nàng vô lực khi phụ mẫu ra di. Đến ngay lúc này nàng cũng chỉ có bất lực mà nhìn hồn phách hắn tan biến. Với thực lực chân chính đã đạt đến toái hư như nàng thì khi một người chết tu vi thấp như Hắc Vũ cải tử hoàn sinh là không hề khó khăn lắm. Nhưng điều kiện tiên quyết là linh hồn của hắn vẫn phải còn. Nếu Cốt Hoàng mà nuốt linh hồn Hắc Vũ thi tất cả vô vọng.

Mị Nguyệt bi thống mà cố gắng ngăn cản hắn nhưng bỗng chốc dị biến nảy sinh khiến cả 4 người các nàng không thể tin được. Chỉ thấy Cốt Hoàng bỗng chốc vẻ mặt vặn vẹo thống khổ. Hắc Vũ đang bị hắn một tay dơ lên bỗng toàn thân bốc lên cả đoàn hắc hỏa. Linh hồn cũng từ từ dung nhập vào thể xác. Đôi mắt đăng nhắm chặt bỗng mở bừng ra. Cả con ngươi một màu trắng rã. Tóc dài đen phiêu du dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được mà hóa bạch.

Cốt Hoàng bỗng chốc chỉ cảm thấy thể xác của Hắc Vũ bỗng chốc nặng như cả chục tấn. Tay hắn run rẩy mà phải đặt Hắc Vũ xuống. Nhưng mà bàn tay như hóa đá vẫn đè lên cổ hắn không thể buông.

Chỉ thấy Hắc Vũ hắn đưa tay còn lại nắm lấy thanh đao trước ngực mà từ từ rút ra cầm nó lên, dùng ánh mắt tò mò mà nhìn nó. Sau đó một tay ném sang bên như ném một thanh sắt vụn. Cốt Hoàng thấy thế mặt không khỏi vừa giận vừa sợ đến mặt tái xanh đi " Tên chuột nhắt này rút cuộc bị làm sao vậy, tại sao ta không thể cử động được cơ chứ."

Nhưng hắn chưa kịp nghĩ nhiều. Chỉ thấy trên tay Hắc Vũ bỗng dơ cao lên. Ngọn hắc hỏa trên tay bùng cháy. Như từ hư vô trống rỗng trên tay hắn bỗng xuất hiện một thanh đại đao. Lưỡi đao dài cả mét, luõi đao hơi cong cong, mũi đao nhọn hoắt. Trên thân đao là một hình tròn tiêu chí. Chỉ thấy nó khắc họa một đầu sói xung quanh bốc lên ngọn lửa, viền tròn xung quanh thì được khắc họa bằng cổ ngữ. Ngoài ra là những vết trằng chịt màu đỏ như tơ máu bao phủ cả cây đao. Toàn bộ thanh đao cũng như Hắc Vũ đều được bao bởi luồng hắc hỏa. Hắn vung mạnh thanh đao về trức mặt. Cốt Hoàng thấy vậy mặt càng tái xanh.

Nhanh chống huy động toàn thân lực lượng ngay cả Trích Tinh Lữ cũng phải phóng xuất hết uy năng mà chạy thoát. Chỉ thây một đao này đánh hụt nhưng đạo lực như sóng biển ghim sau xuống nền hang động bổ ra một vực sau trên nền đất.

Cốt Hoàng phía xa thấy vậy thì mồ hôi lạnh đầy đầu. Chỉ một đao đó đã thấy kình lực kinh khửng đủ để đâm thủng lớp giáp cứng cỏi của hắn. Hắn hơi run giọng rống to về phía Hắc Vũ.

- Tên chuột nhắt kia, rốt cuộc ngươi là ai chứ???

Hắc Vũ dùng đôi mắt màu trắng mà nhìn hắn. bỗng từ miệng Hắc Vũ lại vang lên giọng nói thanh nhã nhưng tràn đầy sát khí của nữ tử:

- Thương phu quân ta, chỉ có chết!!

Một chữ " chết" này nói ra thật nặng. Như cự sơn nện thẳng vào Cốt Hoàng. Lời nói vừa dứt. Cơ thể Cốt Hoàng lại cứng ngắc. Chỉ thấy vẻ mặt hắn bây giờ thống khổ cùng cực. Hắn muốn hét lên nhưng miệng ngư hóa đá. Đầu tiểu xà sau hắn thì quằn quại. Bị hắc hỏa bao trùm. Chẳng biết từ đâu một đầu hỏa lang màu đen há miệng mà nuốt chửng đầu tiểu xà kia. Đến bây giờ Cốt Hoàng không thể tin được chiến thắng tưởng như trong tầm tay hắn thực chất lại xa vời đến vậy. Không thể ngờ được đám ma khí kia lại mạnh mẽ đến thế. Hắn cứ ngỡ hút được chúng là đã xong nhưng nào ngờ hóa ra hắn chưa bao giờ có được nó cả.

Toàn thân Cốt Hoàng thoáng chốc đã bị hắc hỏa bao trùm. Cơ thể hắn chỉ sau vài giây đã tan biến mất không còn dấu vết. Đám hắc hỏa lại hóa thành đầu hỏa lang đi về bên Hắc Vũ.



Cốt Hoàng chết thì cả bốn người Mị Nguyệt đều lấy lại được tự do. Cả bốn người rơi trên mặt đất. Mộc Hân vui mừng khôn siết nhưng khi nhìn thấy Hắc Vũ nàng không khỏi cảm thấy có chút xa lạ. Còn ba người Mị Nguyệt động rung không thôi. Chẳng biết tại sao cả ba có xúc động muốn cúi đầu mà quỳ trước Hắc Vũ. Nhìn lại thì quân hai bên đã dừng giao chiến từ bao giờ. Tất cả ma tộc hai bên đều đã quỳ xuống cúi đầu sát đất về phía Hắc Vũ đầy cung kính.

Hắc Vũ dùng đôi mắt trắng rã nhìn bọn chúng như vị đế vương cao cao tại thượng nhìn lũ dân thường hèn yếu. Hắn nhìn đến đâu thì tên nào tên nấy đều run rẩy không ngừng. Bỗng Hắc Vũ nhìn về hỏa lang bên mình nhè nhẹ gật đầu một cái. Chủ thấy hỏa lang biến mất không thấy tung tích. Trong đám ma tộc đang quỳ gối kia vang lên tiếng hét thảm không dứt. Gần nửa trong số đó bị bao phủ bởi hắc hỏa mà biến mất vô tung. Những tên còn lại thì lúc này đã mồ hôi chảy ướt hết sống lưng.

Chỉ sau vài giây thì hỏa lang lại quay lại bên người Hắc Vũ. Lúc này thì những tên ma tộc kia không khỏi thở phào một hơi. Nhưng để ý lại thì những tên bị giết toàn bộ là quân của Cốt Hoàng. Tổng cộng cũng gần 700 tên. Hỏa lang sau khi về bên Hắc Vũ cũng từ từ tiêu thất nhập vào trong cơ thể hắn. Ngay khi hỏa lang biến mất thì cơ thể Hắc Vũ cũng như con rối đứt dây mà từ từ ngã xuống. Mộc Hân và Mị Nguyệt vội vàng mà lao đến bên hắn. Hai nàng đỡ hắn. Thấy hắn thở ra những hơi thở yếu ớt, vết đao trước ngực cũng đã khép lại. Mái tóc bạc trắng cũng dần trở lại màu đen tuyền vốn có nhưng mà một dải tóc dài lại vẫn dữ lại màu trắng bạch đó.

....

Ngay sau đó các nàng vội vàng mà tìm người chữa thương cho hắn. Mộc Hân và Uyển Phượng vẫn luôn túc trực bên hắn nửa bước không rời. Mị Nguyệt thì hỏa khí trùng thiên tập trung tất cả binh lực mà kéo quân tấn cômg trại lính của Cốt Hoàng. Trận chiến đó nghiêng hẳn về một bên Mị Nguyệt. Nàng chỉ mất chưa đến nửa ngày đã nghiền ép hết bọn chung. Bên cạnh đó còn cứu ra hơn 400 tên thí sinh bị bắt. Tên nào tên ấy cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.

Mị Nguyệt sau ngày đoa thì cũng giành hầu hết thời gian mà ở bên Hắc Vũ suốt. Hắn hôn mê sâu hơn 7 ngày mới bắt đàu tỉnh lại.

Hắc Vũ bây giờ đang nằm trên trước nệm trong trướng bồng ôm hai cỗ thân thể ngà ngọc trong lòng. Thực chất thì là một người một mèo. Hắn ôm Mộc Hân nhìn cặp mắt vẫn còn xưng đỏ vương nước mắt. Khuôn mặt hơi xanh xao nhưng vẫn treo nụ cười an lành. Nàng ngủ thật say xưa. Một tay hắn vòng qua ôm eo nàng. Tay còn lại thì đưa lên vuốt ve Mị Nguyệt đang trong bản thể mà nằm cuộn tròn trên người hắn.

Hăc Vũ mỉm cười nhẹ nhàng nhìn hai nàng. Nhưng nét một hắn vẫn hơi có vẻ lo lắng. Mở ra bảng trạng thái của bản thân mình.

《 Tên: Hắc Vũ》

《Tuổi: 18》

《Tu vi: Dung Linh hậu kỳ》

Thuộc tính: Ám, Hỏa

HP: 396/457

AD: 180/310

SP: 150/220

MP: 289/310

AP: 567/1000DE: 167

Hấp dẫn: 30

Thật không ngờ sau khi hắn thoát chết thì lại trực tiếp đột phá đến Dung Linh hậu kỳ. Sinh lực và lực lượng cơ thể tăng mạnh nhưng khổ lỗi tinh thần lại tụt lùi chưa kể đến việc đột phá được cộng thêm chỉ số thì hắn đã mất gần 50 điểm rồi. Có thể hiểu chắc đây là việc tổn thương do hồn khí Hắc Lang kiếm của hắn bị gãy.

Tuy Hắc Lang kiếm bị gãy nhưng Hắc Vũ lại không thể tượng được khi vào mục hồn khí.

Hắc Lang Kiếm: hồn khí ám thuộc tính. Trang bị tăng 10% MP, 5%HP, 5%AD, 5%SP. 《 Trạng thái: Hỏng》

Hàng thông tin của Hắc Lang kiếm bị bôi tối xầm lại. Rõ ràng là hắn không thể sử dụng được nó cho đến khi được chữa trị rồi. Nhưng mà điều làm hắn ngạc nhiên là. Hắn có hồn khí thứ 2

Ám Hỏa Dạ Đao: hồn khí hỏa thuộc tính. Trang bị tăng 10% HP, 15% AD.

《 Kết hợp với trạng thái ma hóa hiệu quả tăng 10% 》

Kỹ năng đi kèm: Phệ huyết, Hắc Hỏa Lang.

Phệ Huyết: ma huyết cuồng bạo.

- Bị động: Tăng khả năng hấp huyết từ đối phương hoặc huyết khí hồi phục cho bản thâ. 5 HP ( đối thủ) =》 1 HP ( bản thân)

- Chủ động: Hy sinh sinh lực bản thân tăng sát thương của hồn khí. Hy sinh càng nhiều lực lượng tăng càng cao.

5HP=》 1 AD ( duy trì 15 phút)

Hắc Hỏa Lang: Tạm thời triệu hồi một hắc hỏa lang tham gia chiến đấu

( Duy trì 10 phút)

Tiêu hao 100 AP. 100MP.



Chỉ số triệu hồi.

HP: 35% HP bản thân

AD: 40% AD

SP: 230

AP: 100

Đặc biệt công kích với vật thể linh hồn gây sát thương chí mạng.

Hắn vừa gãy một thanh hồn khí thì lại được cho một thanh khác. Thật sự là đôi khi hắn không biết mình đen hay đỏ nữa. Nhưng dù gì thì Hắc Vũ hắn chắc chắn sẽ chữa trị lại Hắc Lang Kiếm. Một là nếu chữa trị được thì hắn sẽ có hai hồn khí khi chiến đấu điều đó sẽ là bất ngờ lớn với đối thủ. Nhưng điều quan trọng nhất chính là ý nghĩ của nó. Hắc Lang Kiếm cùng với hắn tuy ngắn ngủi nhưng nó lại là những kỉ nệm rất đáng giá với hắn.

Sau khi xem xong các mục hắn thì cũng đến cái cuối cùng chính là Cấm thuật. Nói thật thì đây là điều hắn lo lắng nhất.

Cấm thuật: Hỏa ma hóa thân

Tiến đọ: 76/100%

Ước tính thời gian: 3 tháng.

Thấy bảng thông tin thì hắn biết điều hắn lo lắng là đúng rồi. Trạng thái ma hóa của hắn còn diễn ra nhanh hơn bình thường chỉ sau một trận chiến đó với Cốt Hoàng. Dải tóc màu trắng trên đầu hắn chính là dấu hiệu cho thấy trạng thái ma hóa đang đến những giai đoạn cuối cùng. Thậm chí một bên mắt của hắn cũng đã là một màu trắng.

Hắc Vũ thở dài một hơi. Thôi thì điều gì đến thì cũng sẽ đến. Bây giờ hắn cứ cố gắng tận hưởng cuộc sống này đã. Hắc Vũ nhớ lại thiếu nữ trong không gian đó. Theo lời kể của các nàng và những gì hắn thấy được thì Hắc Vũ hắn là được thiếu nữ cửu sắc cung trang đó cứu về. Nhưng nàng là ai chứ!?!. Tại sao lại cứu hắn??. Hắc Vũ cứ suy nghĩ miên man mà dần chìm vào giấc ngủ.

......

Dần dần đã hơn chục ngày mữa trôi qua. Cuối cùng cũng đến thời gian cuộc thí luyện tuyển đệ tử nàu kết thúc. Suốt những ngày này Hắc Vũ hắn chỉ ở trong trướng bồng thi thoảng lại đi ra ngoài một chút. Hắn không đi đaũa mà luôn ở bên người Mộc Hân cùng Mị Nguyệt. Vì cả ba hiểu rằng, khi cuộc thi này kết thúc chính là lúc cả 3 phải chia ly.

Một nơi nào đó trong khu vực thứ 2 của Huyền Vũ Lâm. Có 6 bóng người đang đứng ở nơi đó. Gần họ là một trận pháp truyền tống đang sáng rực lên. Ba người Hắc Vũ đứng quay mặt lại nhìn nhóm người Mị Nguyệt ở nơi đó. Cô nàng mèo đen ngày hôm nay của vẻ khác mọi ngày. Vẻ mặt hơi hơi đượm buồn, im lặng không nói gì. Không còn dáng vẻ hoạt bát như trước nữa.

- Sao vậy!!. Sao mà mèo con lại ỉu xìu thế này!!. Nàng không cần buồn đâu. Kiểu gì ta cũng trở lại mà đón nàng mà!!

- Hứ ai mà buồn vì ngươi chứ!! Mà ai thèm ngươi đón. Ta ở đây đang rất tốt đó nha!!

Mị Nguyệt nghe Hắc Vũ nói vậy thì đỏ mặt nhưng vẫn có gắng kiều hừ một tiếng không chịu nhận. Hắc Vũ thấy vậy thì cũng chỉ cười cười. Hắn bước đến gần nàng. Đưa tay nhẹ nhành nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Mị Nguyệt đặt vào lòng bàn tay một miếng ngọc giản. Hắc Vũ nhẹ nhàng nói vào tay nàng.

- Đây là vật đính ước của chúng ta!!.

Mị Nguyệt nghe vậy thì mặt mày càng đỏ hắn. Thiết Tâm và Băng Khiết thấy thế thì không khỏi che miệng mà nhẹ nhàng cười.

Hắc Vũ từ từ quay lại bên Mộc Hân và Uyển Phượng trong khi Mị Nguyệt còn đang ngơ ngác. Hắn cũng năm lấy tay Mộc Hân mà đặt vào đó một miếng ngọc giản mà khẽ nói:

- Ta biết bước qua truyền tống trận này này là lúc chúng ta phải chia ly. Nhưng hãy chờ ta. Dù cho nàng có là thánh nữ, con gái tông chủ hay thậm chí tông chủ Ninh Hải tông ta vẫn sẽ xông lên mà cướp lấy nàng. Vì nàng ta làm được tất cả.

Nghe Hắc Vũ nói đến đây Mộc Hân không khỏi cười duyên dáng mà nhìn hắn. Hai tay chỉnh đốn lại hắc y của tình lang, nàng nhẹ nhàng nói với hắn:

- Thiếp biết. Nhưng mà hãy hứa với thiếp trừ khi chàng đột phá Kim Đan kỳ thì hãy tới tìm thiếp. Thiếp vẫn mãi luôn chờ chàng mà!.

Nói xong cả hai người lại trao nhau nụ hôn nồng nhiệt, họ ôm chặt nhau như muốn hòa làm một. Uyển Phượng thấy hai người vẫn không chú ý địa điểm mà tình tứ thì không khỏi lè lưỡi lắc đầu, quay lại vẫy tay chào bọn Mị Nguyệt.

Sau khi rời môi nhau cả hai người Hắc Vũ cũng quay lại mà nhìn chào tạm biệt. Nhưng bỗng chốc một cỗ thân ther nhuyễn ngọc nhào vào lòng hắn. Đôi môi bị tập kích nhưng mà rất nhanh quân địch đã rút lui. Nhìn người con gái nhào vào lòng mình đang ngượng ngùng cúi đầu. Giọng nàng bé như con kiến mà nói:

- Đây.. đây là vật đính ước của ta!!

Nói xong không chờ Hắc Vũ phản ứng nàng đã chạy nhanh núp sau lưng Băng Khiết. Hắc Vũ thấy vậy thì mỉm cười rạng rỡ. Nắm tay Mộc Hân đi vào truyền tống trận. Truyền âm với Mi Nguyệt và Mộc Hân:

- Chờ ta!!

Mị Nguyệt đứng nhìn bóng 3 người biến hoàn toàn trong truyền tống mới từ sau lưng Băng Khiết bước ra. Nhìn miếng ngọc giản trong tay mình mà nàng không khỏi mỉm cười hạnh phúc. Dùng thần thức nhìn vào trong ngọc giản. Không nhìn thì không sao vừa nhìn Mị Nguyệt đã không thể tin được. Quay mặt nhìn về truyền tống trận kia. Mị Nguyệt chỉ hận hắn đi quá sớm. Nếu ở lại thêm một hai ngày nữa thì nàng đã kịp trao tấm thân này cho hắn rồi. Nhưng nàng cũng đành thở dài mà lẩm nhẩm" thôi thì để lần sau gặp lại vậy!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hắc Vũ Chi Lâm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook