Hách Liên Phu Nhân Ở Trên Anh Ở Dưới
Chương 80: Bày mưu hãm hại (p1)
Lovelif
27/06/2024
‘Mạc Uyển Yến, ả đàn bà ghê tởm, ngu dốt kia có làm nên chuyện không biết? Tự dưng thấy lo thế nhỉ?’ Chước Ánh Nguyệt đang tính đi tìm Mạc Uyển Yến thì cô ta lại tự chui vào hang chủ động tìm cô.
Ánh mắt dò xét, nghi ngờ “Cô có làm được không vậy?”
“Cô không có nổi một sự tin tưởng nào vào đồng minh của mình nhỉ? Đêm nay khách sạn này tôi bao cả rồi, tất thảy đều là người của tôi. Cái tên Lý Khống đó cứ để hắn chơi cho đã nốt đêm nay rồi cút khỏi tầm mắt cũng không muộn.” Ghì ngón tay cái lên phía vai trái của Chước Ánh Nguyệt rồi ép cô vào tường, Mạc Uyển Yến tiến gần rồi phả vài tai của người dối diện mấy lời tà mị kèm theo hơi nóng với sự chắc nịch.
Làm cho Chước Ánh Nguyệt hú hồn, hoảng loạn cô ta nào ngờ Mạc Uyển Yến lại bạo đến vậy, còn ngỡ cô ta không chỉ có thể chơi với mỗi đàn ông mà phụ nữ có khi cô ta cũng chẳng tha.
“Được…được rồi, tốt nhất là cô đừng làm tôi thất vọng.” Đẩy mạnh người của Mạc Uyển Yến ra xa, Chước Ánh Nguyệt ấp úng đi đến chiếc ghế ngồi xuống thở một hơi nhẹ nhõm.
Ở một bên khác.
Vì lâu rồi Hách Liên Hãn không về nhà nên lần này đã tạo cho ai nấy một bất ngờ khá lớn. Hai đứa con của ông cũng không khỏi quấn lấy người cha này, riêng Hách Liên Diên Y thì khỏi phải bàn, cô chẳng hề rời bước khỏi ông.
“Bố, mẹ không về sao? Bà ấy không nhớ con hay gì mà mỗi một mình bố về?” Hách Liên Diên Y ngây ngô, cô có chút buồn hỏi.
Hách Liên Hãn vỗ về con gái, ông chạm nhẹ lên đầu cô rồi từ từ lên tiếng “Ít hôm nữa mẹ con sẽ về cùng cô hai nên con đừng buồn, mẹ con còn chuẩn bị cho hai đứa một món quà bất ngờ đó. Ráng chờ đi.”
“Bất ngờ? Chả có lần nào bất ngờ ngoài những bức ảnh hai người đi du lịch tình tứ cả, thật là con chưa thấy bậc cha mẹ nào như hai người. Sơ hở là khoe mẻ tình cảm.” Hách Liên Tuấn chân chồng lên nhau, khóe môi bất giác buông lời có chút châm chọc, chê bai.
“Haha, lần này thì khác đó nhưng đó cũng là một phần trong món quà của bọn ta dành cho các con.”
“…”
“Haiz.” Hách Liên Tuấn thở dài rõ tiếng.
Cạch! Âm thanh từ cánh cửa vừa được mở ra truyền đến, từ bên ngoài một bóng người đi vào với vẻ rất ngạo nghễ, đôi chân thon dài sải từng bước tiến đến gần một nhà ba người kia.
Hách Liên Tử Mục ngồi xuống ghế “Anh gọi em đến đây là có chuyện gì? Nếu không quá quan trọng thì em về đây, đêm xuân đáng giá ngàn vàng.”
“Lời chú ấy nói là gì vậy bố?” Hách Liên Diên Y hỏi vô vơ, ngu ngơ, quả thật cô trong sáng quá rồi lại còn nhỏ nên chắc là không hiểu được đêm xuân mà Hách Liên Tử Mục nói đâu.
Hách Liên Hãn cười gượng, ông cũng giả bộ không hiểu mà giải thích rồi lại quay qua liếc nhìn Hách Liên Tử Mục răn đe không được nói mấy lời người lớn trước mặt trẻ con. Quay đi quẩn lại là rủ Hách Liên Tử Mục đến đây cũng chỉ để uống mấy ly rượu.
…………
Khách khứa còn chưa về nên cả nhà Hách Liên Quân và Mạc Nam Báu đều ở lại đón tiếp nhiệt tình.
Trong khi Hách Liên Tử Mục được Hách Liên Hãn gọi đến phòng uống rượu nhưng Mạc Uyển Kinh lại thấy ở trong phòng ngột ngạt quá muốn ở lại ngoài này hít thở thêm tí thì một tên đàn ông trẻ trung bước đến.
‘Cái người mà bọn họ nói ở đâu nhỉ, ông đây cũng chán tìm lắm rồi đấy! Còn không thấy thì thôi…’ Lý Khống dạo quanh đám đông một lượt, hắn ta đảo mắt tìm kiếm bóng dáng của người nào đó từ rất lâu rồi bây giờ mới thấy. Hắn ta hơi tức nhưng vì có thể giúp hắn làm ấm giường đêm nay, hắn nhịn.
Lúc này Mạc Uyển Yến đã xen vào trước, cô ta cầm ly rượu trên tay bước đến “Chị…À không, phải gọi là mợ nhỏ chứ nhỉ? Mặc dù có chút không cam tâm nhưng vì cái chức danh hiện tại của chị cũng là do tôi nhường nên thôi, tôi chẳng thèm chấp.”
“Ồ, tôi còn chưa nghĩ ra lời cảm ơn chân thành nhất để gửi đến cô đấy! Haiz, hay để tôi tặng thêm cho cô mấy tên đàn ông nhé…ừm, nếu chuyện thanh danh của cô đã bị hủy hoại trước đó truyền đến tai tất cả thành viên nhà họ Hách Liên thì sao nhỉ? Chắc sẽ vui lắm cho xem.” Mạc Uyển Kinh giả bộ không cố ý nói mấy lời đầu thì to nhưng dần cô ghé sát người của Mạc Uyển Yến mà châm chọc.
“…” Mạc Uyển Yến tức đến điên lên nhưng cô ta không làm được gì cả vì hôm nay là hôn lễ của mình lại thêm khách khứa đang đông đúc như này nữa làm quá chỉ khiến cô ta mất mặt.
Thấy người phụ nữ đối diện không nói thì để cô nói vậy “Uyển Yến à, tôi không biết cô dùng cách dơ bẩn gì để dụ được Hách Liên Bạch nhưng cậu ta là người còn trong sạch. Cô không nói thì tôi cũng biết, với cái não của cô thì mấy việc này chắc không phải là tự nghĩ ra đâu nhỉ? Có người chồng lưng? Cô nghĩ cô thông minh lắm sao, cũng chỉ để người ta lợi dụng thôi.”
“Mạc Uyển Kinh, cô cũng đừng vui vội. Không sao, mặc cho chị thích nói gì thì nói, để tôi bước chân vào cửa nhà bọn họ rồi thì chị nên xác định trước là cuộc sống sẽ không còn thuận lợi nữa đâu. À mà tôi còn chuẩn bị quà cho cô đấy, nhớ nhận lấy một cách vui vẻ, niềm nở nhé! Đi đây.” Nói rồi Mạc Uyển Yến rời đi trước mặt Mạc Uyển Kinh một cách không mấy để tâm lời cô nói, lại còn khá thoải mái.
Nghi ngờ rằng Mạc Uyển Yến đã chuẩn bị trò gì đó nhưng không ngờ cô ta cũng ra tay mạnh lắm mà chơi lại cái trò giơ bẩn mình từng làm.
Lý Khống dùng hết mọi khả năng của mình để đánh giá Mạc Uyển Kinh một lượt từ xa, nào là vòng một, vòng hai rồi vòng ba. Đọng lại hắn trong suy nghĩ của hắn là một từ hài lòng, ngon hơn tất cả người phụ nữ hắn đã chơi cùng lúc trước.
Bước đến với dáng điệu nghĩ mình rất ngầu, hắn chỉnh sửa lại áo rồi mới mở miệng chào hỏi “Xin chào tiểu thư, không biết tôi có thể mời cô qua bên này nói chuyện không? Tôi từng hợp tác với quý công ty nên rất vinh dự được đón tiếp cô một cách lịch sự nhất.”
‘Tên này là ai? Hợp tác với Hách Liên Tử Mục?..’ Mạc Uyển Kinh lúc đầu có hơi khó hiểu nhưng cô cũng không nghĩ nhiều mà đi theo hắn đến một ngõ chết của camera, từ đây là cô đã cảm thấy có điềm đang suy nghĩ bỏ chạy rồi cầu cứu “Anh đang đưa tôi đi đâu…anh lừa tôi…” thì cô liền bị đánh ngất.
“Hừ, mặc dù không được chơi cùng em lúc tỉnh táo cho thêm kích thích nhưng cái eo này cùng với thân hình nóng bỏng này vậy thôi cũng được. Đưa người đi.” Lý Khống nhìn cơ thể của Mạc Uyển Kinh đầy thèm thuồng, hắn không kìm nổi cái dục vọng trong cơ thể mình mà sai người đưa cô đến một căn phòng bí mật đã chuẩn bị sẵn trước đó.
Ánh mắt dò xét, nghi ngờ “Cô có làm được không vậy?”
“Cô không có nổi một sự tin tưởng nào vào đồng minh của mình nhỉ? Đêm nay khách sạn này tôi bao cả rồi, tất thảy đều là người của tôi. Cái tên Lý Khống đó cứ để hắn chơi cho đã nốt đêm nay rồi cút khỏi tầm mắt cũng không muộn.” Ghì ngón tay cái lên phía vai trái của Chước Ánh Nguyệt rồi ép cô vào tường, Mạc Uyển Yến tiến gần rồi phả vài tai của người dối diện mấy lời tà mị kèm theo hơi nóng với sự chắc nịch.
Làm cho Chước Ánh Nguyệt hú hồn, hoảng loạn cô ta nào ngờ Mạc Uyển Yến lại bạo đến vậy, còn ngỡ cô ta không chỉ có thể chơi với mỗi đàn ông mà phụ nữ có khi cô ta cũng chẳng tha.
“Được…được rồi, tốt nhất là cô đừng làm tôi thất vọng.” Đẩy mạnh người của Mạc Uyển Yến ra xa, Chước Ánh Nguyệt ấp úng đi đến chiếc ghế ngồi xuống thở một hơi nhẹ nhõm.
Ở một bên khác.
Vì lâu rồi Hách Liên Hãn không về nhà nên lần này đã tạo cho ai nấy một bất ngờ khá lớn. Hai đứa con của ông cũng không khỏi quấn lấy người cha này, riêng Hách Liên Diên Y thì khỏi phải bàn, cô chẳng hề rời bước khỏi ông.
“Bố, mẹ không về sao? Bà ấy không nhớ con hay gì mà mỗi một mình bố về?” Hách Liên Diên Y ngây ngô, cô có chút buồn hỏi.
Hách Liên Hãn vỗ về con gái, ông chạm nhẹ lên đầu cô rồi từ từ lên tiếng “Ít hôm nữa mẹ con sẽ về cùng cô hai nên con đừng buồn, mẹ con còn chuẩn bị cho hai đứa một món quà bất ngờ đó. Ráng chờ đi.”
“Bất ngờ? Chả có lần nào bất ngờ ngoài những bức ảnh hai người đi du lịch tình tứ cả, thật là con chưa thấy bậc cha mẹ nào như hai người. Sơ hở là khoe mẻ tình cảm.” Hách Liên Tuấn chân chồng lên nhau, khóe môi bất giác buông lời có chút châm chọc, chê bai.
“Haha, lần này thì khác đó nhưng đó cũng là một phần trong món quà của bọn ta dành cho các con.”
“…”
“Haiz.” Hách Liên Tuấn thở dài rõ tiếng.
Cạch! Âm thanh từ cánh cửa vừa được mở ra truyền đến, từ bên ngoài một bóng người đi vào với vẻ rất ngạo nghễ, đôi chân thon dài sải từng bước tiến đến gần một nhà ba người kia.
Hách Liên Tử Mục ngồi xuống ghế “Anh gọi em đến đây là có chuyện gì? Nếu không quá quan trọng thì em về đây, đêm xuân đáng giá ngàn vàng.”
“Lời chú ấy nói là gì vậy bố?” Hách Liên Diên Y hỏi vô vơ, ngu ngơ, quả thật cô trong sáng quá rồi lại còn nhỏ nên chắc là không hiểu được đêm xuân mà Hách Liên Tử Mục nói đâu.
Hách Liên Hãn cười gượng, ông cũng giả bộ không hiểu mà giải thích rồi lại quay qua liếc nhìn Hách Liên Tử Mục răn đe không được nói mấy lời người lớn trước mặt trẻ con. Quay đi quẩn lại là rủ Hách Liên Tử Mục đến đây cũng chỉ để uống mấy ly rượu.
…………
Khách khứa còn chưa về nên cả nhà Hách Liên Quân và Mạc Nam Báu đều ở lại đón tiếp nhiệt tình.
Trong khi Hách Liên Tử Mục được Hách Liên Hãn gọi đến phòng uống rượu nhưng Mạc Uyển Kinh lại thấy ở trong phòng ngột ngạt quá muốn ở lại ngoài này hít thở thêm tí thì một tên đàn ông trẻ trung bước đến.
‘Cái người mà bọn họ nói ở đâu nhỉ, ông đây cũng chán tìm lắm rồi đấy! Còn không thấy thì thôi…’ Lý Khống dạo quanh đám đông một lượt, hắn ta đảo mắt tìm kiếm bóng dáng của người nào đó từ rất lâu rồi bây giờ mới thấy. Hắn ta hơi tức nhưng vì có thể giúp hắn làm ấm giường đêm nay, hắn nhịn.
Lúc này Mạc Uyển Yến đã xen vào trước, cô ta cầm ly rượu trên tay bước đến “Chị…À không, phải gọi là mợ nhỏ chứ nhỉ? Mặc dù có chút không cam tâm nhưng vì cái chức danh hiện tại của chị cũng là do tôi nhường nên thôi, tôi chẳng thèm chấp.”
“Ồ, tôi còn chưa nghĩ ra lời cảm ơn chân thành nhất để gửi đến cô đấy! Haiz, hay để tôi tặng thêm cho cô mấy tên đàn ông nhé…ừm, nếu chuyện thanh danh của cô đã bị hủy hoại trước đó truyền đến tai tất cả thành viên nhà họ Hách Liên thì sao nhỉ? Chắc sẽ vui lắm cho xem.” Mạc Uyển Kinh giả bộ không cố ý nói mấy lời đầu thì to nhưng dần cô ghé sát người của Mạc Uyển Yến mà châm chọc.
“…” Mạc Uyển Yến tức đến điên lên nhưng cô ta không làm được gì cả vì hôm nay là hôn lễ của mình lại thêm khách khứa đang đông đúc như này nữa làm quá chỉ khiến cô ta mất mặt.
Thấy người phụ nữ đối diện không nói thì để cô nói vậy “Uyển Yến à, tôi không biết cô dùng cách dơ bẩn gì để dụ được Hách Liên Bạch nhưng cậu ta là người còn trong sạch. Cô không nói thì tôi cũng biết, với cái não của cô thì mấy việc này chắc không phải là tự nghĩ ra đâu nhỉ? Có người chồng lưng? Cô nghĩ cô thông minh lắm sao, cũng chỉ để người ta lợi dụng thôi.”
“Mạc Uyển Kinh, cô cũng đừng vui vội. Không sao, mặc cho chị thích nói gì thì nói, để tôi bước chân vào cửa nhà bọn họ rồi thì chị nên xác định trước là cuộc sống sẽ không còn thuận lợi nữa đâu. À mà tôi còn chuẩn bị quà cho cô đấy, nhớ nhận lấy một cách vui vẻ, niềm nở nhé! Đi đây.” Nói rồi Mạc Uyển Yến rời đi trước mặt Mạc Uyển Kinh một cách không mấy để tâm lời cô nói, lại còn khá thoải mái.
Nghi ngờ rằng Mạc Uyển Yến đã chuẩn bị trò gì đó nhưng không ngờ cô ta cũng ra tay mạnh lắm mà chơi lại cái trò giơ bẩn mình từng làm.
Lý Khống dùng hết mọi khả năng của mình để đánh giá Mạc Uyển Kinh một lượt từ xa, nào là vòng một, vòng hai rồi vòng ba. Đọng lại hắn trong suy nghĩ của hắn là một từ hài lòng, ngon hơn tất cả người phụ nữ hắn đã chơi cùng lúc trước.
Bước đến với dáng điệu nghĩ mình rất ngầu, hắn chỉnh sửa lại áo rồi mới mở miệng chào hỏi “Xin chào tiểu thư, không biết tôi có thể mời cô qua bên này nói chuyện không? Tôi từng hợp tác với quý công ty nên rất vinh dự được đón tiếp cô một cách lịch sự nhất.”
‘Tên này là ai? Hợp tác với Hách Liên Tử Mục?..’ Mạc Uyển Kinh lúc đầu có hơi khó hiểu nhưng cô cũng không nghĩ nhiều mà đi theo hắn đến một ngõ chết của camera, từ đây là cô đã cảm thấy có điềm đang suy nghĩ bỏ chạy rồi cầu cứu “Anh đang đưa tôi đi đâu…anh lừa tôi…” thì cô liền bị đánh ngất.
“Hừ, mặc dù không được chơi cùng em lúc tỉnh táo cho thêm kích thích nhưng cái eo này cùng với thân hình nóng bỏng này vậy thôi cũng được. Đưa người đi.” Lý Khống nhìn cơ thể của Mạc Uyển Kinh đầy thèm thuồng, hắn không kìm nổi cái dục vọng trong cơ thể mình mà sai người đưa cô đến một căn phòng bí mật đã chuẩn bị sẵn trước đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.