Chương 40: [ MẤU CHỐT LIÊN KẾT ]
Hoa Mẫn Nhi
24/12/2021
"Sếp Tư, tôi vừa thu thập được một chút thông tin" Tên đồng nghiệp cảnh sát đưa tập hồ sơ cùng vài món được cho là vật chứng quan trọng, đến tìm Tư Đồ Thanh Sơn.
5 giờ sáng tại sở cảnh sát, mọi người làm việc bận rộn, chẳng ngoại trừ anh. Tư Đồ Thanh Sơn hết lật tên người này trên bìa hồ sơ rồi lại lật tới các tấm hình về hình thức chết, anh có chút hoa mắt.
"Cậu cứ để trên bàn, tôi sẽ xem qua".
Đây là một trong các vụ án khó điều tra nhất, không phải ai cũng có thể phá giải, nếu thuộc về tổ điều tra khác, chưa chắc đã nhìn ra điểm mấu chốt như anh đây.
Tư Đồ Thanh Sơn mặt mày trắng bệch, lấy tay xoa xoa huyệt thái dương đang nhức nhói đó của mình.
Một nữ cảnh sát đặt trên bàn anh ly trà gừng nóng, quan tâm hỏi: "Làm việc đừng lao lực quá, kẻo đổ bệnh rồi chúng tôi không biết phải dựa dẫm vào ai".
Anh cười nhã nhặn: "Hôm qua dầm mưa, chắc là cảm mạo thôi !".
"Ây trời đất ơi, sếp Tư của chúng ta đứng dưới mưa cả ngày hôm qua sao ?".
Những kẻ làm việc hăng say cuối cùng cũng để lộ bản chất tọc mạch, tất cả mọi người ngừng lại công việc còn dang dở chạy sang bàn Tư Đồ Thanh Sơn, không ngừng tò mò.
"Theo tôi thấy thường thì thất tình có bộ dạng đó đó".
Bọn họ náo nhiệt: "Sếp Tư, anh yêu ai rồi hả ? Mau kể chúng tôi nghe".
"Nếu không nói các người là cảnh sát tôi còn tưởng các người là mấy bà thím bán cá ngoài chợ" Tư Đồ Thanh Sơn lắc đầu: "Được rồi, ai nấy mau về chỗ đi".
"Gì chứ, ai đã làm sếp của chúng tôi ra nông nỗi này. Người sếp anh dũng, tinh tường, tài giỏi sao lại bị người ta từ chối" Họ khua tay múa chân.
"Phải đó phải đó, anh nói đi tôi sẽ băm cô ta ra thành trăm mảnh. Dám cự tuyệt sếp Tư, chán sống rồi".
Một cô gái trong số bọn họ vỗ vai anh: "Tôi sẽ chỉ sếp cách tán đổ mọi đối tượng, nào nào có muốn biết không ?".
"Tôi không...hứng thú cho lắm" Anh ngập ngừng.
"Thật không đó, một bà mẹ hai con như tôi có rất nhiều kinh nghiệm, toàn là xương máu cả đấy" Cô ta nháy nháy mắt khiến tất cả mọi người phì cười, quên luôn những gì mệt nhọc, khó khăn trong công việc trước đó.
"Muốn nói thì cô cứ nói vậy...tôi không muốn làm mất hứng" Anh giả vờ không để tâm, nhưng thật chất đang rất muốn lãnh giáo.
Cô ta bỏ qua cấp chức, ngồi thẳng lên trên bàn làm việc. Lâu lâu mới có một dịp dạy dỗ sếp - người cao cao tại thượng hơn mình, cô ta hiện tại đang thao thao bất tuyệt: "Quan trọng phải là mối liên kết !".
"Là sao chứ ?" Mọi người xôn xao.
"Các người không hiểu à ? Mối liên kết này có nghĩa là những gì xảy ra xung quanh đời sống đối tượng" Cô ta tỏ vẻ thần thần bí bí: "Nếu sếp Tư đã thử tiếp cận người đó mà thất bại vậy thì bây giờ chúng ta hãy chuyển hướng sang những người xung quanh của người đó, nếu tấn công hoàn hảo sẽ lấy được lòng thôi".
Tư Đồ Thanh Sơn nghe tới đây chân mày anh bỗng chốc nhíu chặt, giữa sự mong chờ phản ứng vui vẻ từ anh của bọn họ, trái lại anh lại căng thẳng, nghiêm nghị cực độ.
Hết lật tới trang tài liệu này đến trang tài liệu khác, tất cả hồ sơ đều là thông tin mật mà bọn cảnh sát viên đã tìm được cho anh. Anh bắt đầu đứng dậy đi đến chỗ tấm bảng đang gắn rất nhiều hình nạn nhân, kéo sợi dây đỏ sang móc chéo tứ phía, hành động khó hiểu cùng cực làm tất cả mọi người đứng tại chỗ ngơ ngác.
Tập trung phải mất một lúc lâu, bỗng dưng bấy giờ mắt anh mới mở to ra, như thể đã phát hiện một điểm gì đấy. Tư Đồ Thanh Sơn quay đầu lại nói lớn: "Ở đây có điểm liên kết".
Bọn họ mặc dù thể hiện sự mất hứng thẳng thừng, nhưng vì anh đã phát hiện ra điểm quan trọng nào đó ở trong vụ án, nên đổi lại họ được an ủi vài phần.
"Tổ A chia nhau thành hai nhánh, nữ nạn nhân vẫn còn sống sót đang điều trị tại bệnh viện mau đi lấy ADN xét nghiệm của cô ta, nạn nhân lớn tuổi gần đây nhất các người cũng tìm ADN sau đó đem nộp cho tôi" Tư Đồ Thanh Sơn ra lệnh.
"Rõ" Bọn họ đồng loạt hô to.
Tư Đồ Thanh Sơn vui mừng giữ bả vai cô gái khi nãy, cảm tạ nói: "Cô lập công lớn rồi, giỏi lắm".
Cô ta không hiểu chuyện, ngẩn người tự nói với bản thân: "Công nhận kinh nghiệm làm mẹ hai con của tôi cũng có ích thật".
------------------
Sau hai ngày thu thập đủ tất cả thông tin, Tư Đồ Thanh Sơn suy xét kĩ càng rốt cuộc mới dám khẳng định các vụ án trước đây có mối tương hợp với nhau.
Trong phòng họp, anh nói dõng dạc: "Vụ án đầu tiền đến từ Lê gia, người này có dấu hiệu chết rất giống với những vụ án của Phong Di Châu chúng ta từng đảm nhiệm, đúng như phong cách của bọn chúng, kẻ quan chức này phía sau là hàng loạt các hoạt động bốc lột tiền bạc của người dân, chiếm dụng của cải, lợi dụng lòng tin, cướp đồ cổ của chính phủ để làm lợi nhuận. Gã là chồng của Lê phu nhân một trong tứ đại cổ đông của Trần gia hùng mạnh lúc bấy giờ. Và tất nhiên với phong cách giết người của họ, họ chỉ giết kẻ xấu" Anh chỉ lên màn hình trình chiếu: "Vụ án thứ hai, nữ nhân đầm đỏ của Trương gia cùng đứa bé bị giết hại thảm kịch, cái chết của nữ nhân này tưởng rằng sẽ không có liên quan bởi vì hung thủ đây là dùng súng, mọi người chắc hẳn nghĩ không hề dính líu đến Phong Di Châu, nhưng.....".
Ngưng chút anh lại nói: "...thật chất cách thức hạ thuốc mê toàn bộ những hành khách của hộp đêm hôm đó lại chính là mấu chốt để tôi xác định Phong Di Châu cũng có mặt tại vụ án, bởi vì họ không tàn sát người vô tội ! Về phần tội ác, ả ta đằng sau chính là cầm đầu một băng xã hội đen khét tiếng chuyên vận chuyển hàng tấn thuốc phiện sang Nga. Dĩ nhiên Phong Di Châu xuất hiện là vì muốn tiêu diệt người đàn bà này, nhưng có kẻ khác phỏng tay trên và giành lấy vị trí đó. Đây là những gì tôi tính toán và sao chuỗi lại được".
Tư Đồ Thanh Sơn liên tục chuyển hình trên máy chiếu: "Vụ án thứ ba là Lưu gia, người đàn ông trung niên cùng đứa con gái bị liệt nửa người, cái chết của gã dường như không xuất hiện bóng dáng của sát thủ, tuy nhiên chết một cách rất kinh khủng, rất giống với cách chết của vụ án thứ hai, họ bị súng bắn"
"Cuối cùng, bà lão qua đời ở tiệm rùa...cách chết quả nhiên y hệt độc dược mà Phong Di Châu từng làm, nhưng bà là một người lương thiện, lần này có phần khác biệt".
"Sếp Tư, vậy có điểm gì mà anh lại cho là chúng có điểm liên kết với nhau chứ ? Rõ ràng thời điểm khác nhau, cách thức chết cũng khác nhau, mọi thứ đều chỉ là suy đoán cả".
Tư Đồ Thanh Sơn mỉm cười, phát cho mỗi người một tập hồ sơ đã in ra sẵn: "Có liên kết".
Bọn họ âm trầm lật ra mà xem, đọc vô cùng kĩ lưỡng, lướt mắt từ trên xuống, chăm chú lắng nghe lời anh nói.
"Điểm liên quan ở đây chính là thân phận của bọn họ, về mặt tối họ làm việc xấu xa, che nhẹm việc ác thì không có gì để nói, nhưng về mặt nổi Lê gia, Trương gia và Lưu gia" Ngừng chút anh nói tiếp: "Đều nằm trong tứ đại cổ đông của Trần gia, dĩ nhiên đây chính là một sự trả thù ân oán vô cùng quen thuộc".
Anh nói thì họ mới nhận ra, quả nhiên cả ba nạn nhân đều có xuất thân từ cổ đông Trần gia: "Nhưng chúng ta có bốn vụ án, bà lão lại không phải là người giàu có quyền quý gì...sao chúng lại ra tay ? Đặc biệt không liên quan tới phần cổ đông kia".
Tư Đồ Thanh Sơn mặt đanh lại, giọng cương ngạnh giải đáp bình tĩnh: "Bởi vì con gái của Lưu gia, nữ nhân bị liệt được chúng ta cứu ra chính là cháu gái thất lạc của bà lão".
Bọn họ hốt hoảng, thầm thán phục sự tài tình trong điều tra của anh. Một thời gian im lặng bấy lâu, hôm nay đứng lên để nói anh lại xuất chúng hơn người, giỏi giang khôn xiết.
Anh nói tiếp: "Vào năm cô bé được sinh ra, chủ tịch của Lưu gia vì muốn khai thông huyết thống, chuốc bỏ phiền phức đã bỏ rơi chính mẹ ruột của mình, cắt đứt mối quan hệ....đến nay bà vẫn không nhận được cháu gái của mình thì đã...".
"Không đúng, ông ta làm từ thiện, đi lễ chùa cầu phước cho người...một người tốt như vậy sao có thể...".
"Đó là những thứ gã che mắt lòng dân, đồng thời cầu xin cho những lỗi lầm bất hiếu mà mình gây ra khi còn trẻ" Anh nói.
"Phong Di Châu và tên hung thủ khác liệu có cùng một giuộc không ?".
"Tôi không chắc chắn, có thể chúng đang đối đầu nhau. Tên hành sát muốn giết người vì căm thù cổ đông, người của Trần gia, còn Phong Di Châu lại muốn diệt trừ kẻ xấu...vốn dĩ không chung một con đường".
"Sếp Tư, bây giờ chúng ta nên hành động gì tiếp theo ?".
Tư Đồ Thanh Sơn nghĩ thầm trong lòng: "Nhất định phải nói cho Sở Tào Biện biết thông tin này, bà lão vẫn còn có một người cháu gái, Sở Tào Biện sẽ có thêm anh chị em, giúp bà hoàn thành những nguyện vọng còn sót lại".
"Tôi có một thắc mắc".
"Cô cứ nói".
"Chẳng phải sếp bảo vụ án này chính là mối quan hệ của tứ đại cổ đông hả ?" Cô ta chau mày: " Vừa rồi không phải anh mới liệt kê có ba sao ? Lê gia, Trương gia và Lưu gia vậy còn...Tần gia đâu ?".
Tư Đồ Thanh Sơn cùng mọi người được một phen im lặng, anh suy suy nghĩ nghĩ cho Sở Tào Biện mà quên đi điều chính đáng thật sự, khi hiểu vấn đề rồi thì anh liền nhanh gọn điều động: "Cử một nhóm đi theo điều tra người của Tần gia, đảm bảo sự an toàn cho bọn họ !".
"Rõ thưa sếp".
"Nếu không cẩn trọng...vụ án tiếp theo sẽ là Tần gia..." Anh trầm mặc.
5 giờ sáng tại sở cảnh sát, mọi người làm việc bận rộn, chẳng ngoại trừ anh. Tư Đồ Thanh Sơn hết lật tên người này trên bìa hồ sơ rồi lại lật tới các tấm hình về hình thức chết, anh có chút hoa mắt.
"Cậu cứ để trên bàn, tôi sẽ xem qua".
Đây là một trong các vụ án khó điều tra nhất, không phải ai cũng có thể phá giải, nếu thuộc về tổ điều tra khác, chưa chắc đã nhìn ra điểm mấu chốt như anh đây.
Tư Đồ Thanh Sơn mặt mày trắng bệch, lấy tay xoa xoa huyệt thái dương đang nhức nhói đó của mình.
Một nữ cảnh sát đặt trên bàn anh ly trà gừng nóng, quan tâm hỏi: "Làm việc đừng lao lực quá, kẻo đổ bệnh rồi chúng tôi không biết phải dựa dẫm vào ai".
Anh cười nhã nhặn: "Hôm qua dầm mưa, chắc là cảm mạo thôi !".
"Ây trời đất ơi, sếp Tư của chúng ta đứng dưới mưa cả ngày hôm qua sao ?".
Những kẻ làm việc hăng say cuối cùng cũng để lộ bản chất tọc mạch, tất cả mọi người ngừng lại công việc còn dang dở chạy sang bàn Tư Đồ Thanh Sơn, không ngừng tò mò.
"Theo tôi thấy thường thì thất tình có bộ dạng đó đó".
Bọn họ náo nhiệt: "Sếp Tư, anh yêu ai rồi hả ? Mau kể chúng tôi nghe".
"Nếu không nói các người là cảnh sát tôi còn tưởng các người là mấy bà thím bán cá ngoài chợ" Tư Đồ Thanh Sơn lắc đầu: "Được rồi, ai nấy mau về chỗ đi".
"Gì chứ, ai đã làm sếp của chúng tôi ra nông nỗi này. Người sếp anh dũng, tinh tường, tài giỏi sao lại bị người ta từ chối" Họ khua tay múa chân.
"Phải đó phải đó, anh nói đi tôi sẽ băm cô ta ra thành trăm mảnh. Dám cự tuyệt sếp Tư, chán sống rồi".
Một cô gái trong số bọn họ vỗ vai anh: "Tôi sẽ chỉ sếp cách tán đổ mọi đối tượng, nào nào có muốn biết không ?".
"Tôi không...hứng thú cho lắm" Anh ngập ngừng.
"Thật không đó, một bà mẹ hai con như tôi có rất nhiều kinh nghiệm, toàn là xương máu cả đấy" Cô ta nháy nháy mắt khiến tất cả mọi người phì cười, quên luôn những gì mệt nhọc, khó khăn trong công việc trước đó.
"Muốn nói thì cô cứ nói vậy...tôi không muốn làm mất hứng" Anh giả vờ không để tâm, nhưng thật chất đang rất muốn lãnh giáo.
Cô ta bỏ qua cấp chức, ngồi thẳng lên trên bàn làm việc. Lâu lâu mới có một dịp dạy dỗ sếp - người cao cao tại thượng hơn mình, cô ta hiện tại đang thao thao bất tuyệt: "Quan trọng phải là mối liên kết !".
"Là sao chứ ?" Mọi người xôn xao.
"Các người không hiểu à ? Mối liên kết này có nghĩa là những gì xảy ra xung quanh đời sống đối tượng" Cô ta tỏ vẻ thần thần bí bí: "Nếu sếp Tư đã thử tiếp cận người đó mà thất bại vậy thì bây giờ chúng ta hãy chuyển hướng sang những người xung quanh của người đó, nếu tấn công hoàn hảo sẽ lấy được lòng thôi".
Tư Đồ Thanh Sơn nghe tới đây chân mày anh bỗng chốc nhíu chặt, giữa sự mong chờ phản ứng vui vẻ từ anh của bọn họ, trái lại anh lại căng thẳng, nghiêm nghị cực độ.
Hết lật tới trang tài liệu này đến trang tài liệu khác, tất cả hồ sơ đều là thông tin mật mà bọn cảnh sát viên đã tìm được cho anh. Anh bắt đầu đứng dậy đi đến chỗ tấm bảng đang gắn rất nhiều hình nạn nhân, kéo sợi dây đỏ sang móc chéo tứ phía, hành động khó hiểu cùng cực làm tất cả mọi người đứng tại chỗ ngơ ngác.
Tập trung phải mất một lúc lâu, bỗng dưng bấy giờ mắt anh mới mở to ra, như thể đã phát hiện một điểm gì đấy. Tư Đồ Thanh Sơn quay đầu lại nói lớn: "Ở đây có điểm liên kết".
Bọn họ mặc dù thể hiện sự mất hứng thẳng thừng, nhưng vì anh đã phát hiện ra điểm quan trọng nào đó ở trong vụ án, nên đổi lại họ được an ủi vài phần.
"Tổ A chia nhau thành hai nhánh, nữ nạn nhân vẫn còn sống sót đang điều trị tại bệnh viện mau đi lấy ADN xét nghiệm của cô ta, nạn nhân lớn tuổi gần đây nhất các người cũng tìm ADN sau đó đem nộp cho tôi" Tư Đồ Thanh Sơn ra lệnh.
"Rõ" Bọn họ đồng loạt hô to.
Tư Đồ Thanh Sơn vui mừng giữ bả vai cô gái khi nãy, cảm tạ nói: "Cô lập công lớn rồi, giỏi lắm".
Cô ta không hiểu chuyện, ngẩn người tự nói với bản thân: "Công nhận kinh nghiệm làm mẹ hai con của tôi cũng có ích thật".
------------------
Sau hai ngày thu thập đủ tất cả thông tin, Tư Đồ Thanh Sơn suy xét kĩ càng rốt cuộc mới dám khẳng định các vụ án trước đây có mối tương hợp với nhau.
Trong phòng họp, anh nói dõng dạc: "Vụ án đầu tiền đến từ Lê gia, người này có dấu hiệu chết rất giống với những vụ án của Phong Di Châu chúng ta từng đảm nhiệm, đúng như phong cách của bọn chúng, kẻ quan chức này phía sau là hàng loạt các hoạt động bốc lột tiền bạc của người dân, chiếm dụng của cải, lợi dụng lòng tin, cướp đồ cổ của chính phủ để làm lợi nhuận. Gã là chồng của Lê phu nhân một trong tứ đại cổ đông của Trần gia hùng mạnh lúc bấy giờ. Và tất nhiên với phong cách giết người của họ, họ chỉ giết kẻ xấu" Anh chỉ lên màn hình trình chiếu: "Vụ án thứ hai, nữ nhân đầm đỏ của Trương gia cùng đứa bé bị giết hại thảm kịch, cái chết của nữ nhân này tưởng rằng sẽ không có liên quan bởi vì hung thủ đây là dùng súng, mọi người chắc hẳn nghĩ không hề dính líu đến Phong Di Châu, nhưng.....".
Ngưng chút anh lại nói: "...thật chất cách thức hạ thuốc mê toàn bộ những hành khách của hộp đêm hôm đó lại chính là mấu chốt để tôi xác định Phong Di Châu cũng có mặt tại vụ án, bởi vì họ không tàn sát người vô tội ! Về phần tội ác, ả ta đằng sau chính là cầm đầu một băng xã hội đen khét tiếng chuyên vận chuyển hàng tấn thuốc phiện sang Nga. Dĩ nhiên Phong Di Châu xuất hiện là vì muốn tiêu diệt người đàn bà này, nhưng có kẻ khác phỏng tay trên và giành lấy vị trí đó. Đây là những gì tôi tính toán và sao chuỗi lại được".
Tư Đồ Thanh Sơn liên tục chuyển hình trên máy chiếu: "Vụ án thứ ba là Lưu gia, người đàn ông trung niên cùng đứa con gái bị liệt nửa người, cái chết của gã dường như không xuất hiện bóng dáng của sát thủ, tuy nhiên chết một cách rất kinh khủng, rất giống với cách chết của vụ án thứ hai, họ bị súng bắn"
"Cuối cùng, bà lão qua đời ở tiệm rùa...cách chết quả nhiên y hệt độc dược mà Phong Di Châu từng làm, nhưng bà là một người lương thiện, lần này có phần khác biệt".
"Sếp Tư, vậy có điểm gì mà anh lại cho là chúng có điểm liên kết với nhau chứ ? Rõ ràng thời điểm khác nhau, cách thức chết cũng khác nhau, mọi thứ đều chỉ là suy đoán cả".
Tư Đồ Thanh Sơn mỉm cười, phát cho mỗi người một tập hồ sơ đã in ra sẵn: "Có liên kết".
Bọn họ âm trầm lật ra mà xem, đọc vô cùng kĩ lưỡng, lướt mắt từ trên xuống, chăm chú lắng nghe lời anh nói.
"Điểm liên quan ở đây chính là thân phận của bọn họ, về mặt tối họ làm việc xấu xa, che nhẹm việc ác thì không có gì để nói, nhưng về mặt nổi Lê gia, Trương gia và Lưu gia" Ngừng chút anh nói tiếp: "Đều nằm trong tứ đại cổ đông của Trần gia, dĩ nhiên đây chính là một sự trả thù ân oán vô cùng quen thuộc".
Anh nói thì họ mới nhận ra, quả nhiên cả ba nạn nhân đều có xuất thân từ cổ đông Trần gia: "Nhưng chúng ta có bốn vụ án, bà lão lại không phải là người giàu có quyền quý gì...sao chúng lại ra tay ? Đặc biệt không liên quan tới phần cổ đông kia".
Tư Đồ Thanh Sơn mặt đanh lại, giọng cương ngạnh giải đáp bình tĩnh: "Bởi vì con gái của Lưu gia, nữ nhân bị liệt được chúng ta cứu ra chính là cháu gái thất lạc của bà lão".
Bọn họ hốt hoảng, thầm thán phục sự tài tình trong điều tra của anh. Một thời gian im lặng bấy lâu, hôm nay đứng lên để nói anh lại xuất chúng hơn người, giỏi giang khôn xiết.
Anh nói tiếp: "Vào năm cô bé được sinh ra, chủ tịch của Lưu gia vì muốn khai thông huyết thống, chuốc bỏ phiền phức đã bỏ rơi chính mẹ ruột của mình, cắt đứt mối quan hệ....đến nay bà vẫn không nhận được cháu gái của mình thì đã...".
"Không đúng, ông ta làm từ thiện, đi lễ chùa cầu phước cho người...một người tốt như vậy sao có thể...".
"Đó là những thứ gã che mắt lòng dân, đồng thời cầu xin cho những lỗi lầm bất hiếu mà mình gây ra khi còn trẻ" Anh nói.
"Phong Di Châu và tên hung thủ khác liệu có cùng một giuộc không ?".
"Tôi không chắc chắn, có thể chúng đang đối đầu nhau. Tên hành sát muốn giết người vì căm thù cổ đông, người của Trần gia, còn Phong Di Châu lại muốn diệt trừ kẻ xấu...vốn dĩ không chung một con đường".
"Sếp Tư, bây giờ chúng ta nên hành động gì tiếp theo ?".
Tư Đồ Thanh Sơn nghĩ thầm trong lòng: "Nhất định phải nói cho Sở Tào Biện biết thông tin này, bà lão vẫn còn có một người cháu gái, Sở Tào Biện sẽ có thêm anh chị em, giúp bà hoàn thành những nguyện vọng còn sót lại".
"Tôi có một thắc mắc".
"Cô cứ nói".
"Chẳng phải sếp bảo vụ án này chính là mối quan hệ của tứ đại cổ đông hả ?" Cô ta chau mày: " Vừa rồi không phải anh mới liệt kê có ba sao ? Lê gia, Trương gia và Lưu gia vậy còn...Tần gia đâu ?".
Tư Đồ Thanh Sơn cùng mọi người được một phen im lặng, anh suy suy nghĩ nghĩ cho Sở Tào Biện mà quên đi điều chính đáng thật sự, khi hiểu vấn đề rồi thì anh liền nhanh gọn điều động: "Cử một nhóm đi theo điều tra người của Tần gia, đảm bảo sự an toàn cho bọn họ !".
"Rõ thưa sếp".
"Nếu không cẩn trọng...vụ án tiếp theo sẽ là Tần gia..." Anh trầm mặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.