Chương 49
Sanh Trà
09/07/2023
Sau khi Hàm Nhất được
bác sĩ kiểm tra lại toàn thân và xác định không còn gì đáng ngại, cả nhà mới xem như thở phào nhẹ nhõm. Hạnh Nhi cũng đã trở lại làm trợ lý,
giúp Hàm Nhất giải quyết công việc.
Tập cuối cùng của “Chúng tôi đang yêu” chính thức được ghi hình vào ngày hôm nay. Sáng sớm vừa mới hừng đông, Hàm Nhất đã bị Hạnh Nhi kéo đến một nơi xa lạ, cô nhìn trái quay phải: “Đây là đâu?”
Hạnh Nhi nở một nụ cười quỷ dị: “Đi vào là biết. ”
Hàm Nhất ngồi yên vị trên ghế chờ mọi người xúm xít thăm hỏi chán chê rồi mới lần lượt tản ra cho nhân viên công tác làm việc. Đầu tiên, cô được đưa đến trước một bồn tắm lớn, trong bồn đã rải đầy cánh hoa hồng. Hàm Nhất bị đẩy xuống, sau đó là vài người nhanh chóng bước tới phục vụ tận tình, tẩy tế bào chết toàn thân, đắp mặt nạ từ chân tới tay, thoa sữa tắm toàn thân thơm lừng… Xong việc, cô ngơ ngác quấn khăn tắm ra ngoài, cảm thấy mình như con rối mặc người tiêu khiển.
Sau khi tắm rửa thơm tho, Hàm Nhất được đưa vào một phòng trang điểm. Nhà tạo mẫu tóc chuyên nghiệp đã đứng chờ sẵn, nhanh chóng đeo túi đồ dụng cụ lên eo, bắt đầu tạo kiểu từ những điều cơ bản nhất như hấp mượt tóc, cắt loại bỏ phần bị chẻ ngọn, cuối cùng là tạo một kiểu đầu cổ điển phù hợp khiến Hàm Nhất như biến thành người khác.
Làm tóc xong, makeup stylist bắt đầu công cuộc cải tạo lại khuôn mặt cho cô, khác với tông nude thanh nhã quên thuộc hay dùng, kiểu trang điểm lần này trông khá cổ điển với hàng lông mày lá liễu mảnh mai, điểm thêm một nốt chu sa ở giữa khoé mày, mắt ngà lóng lánh sóng nước, môi nhỏ ửng đỏ bóng lộn, cả khuôn mặt như vừa được nhuộm một thứ sắc màu thượng hạng, sạch sẽ, đơn thuần mà không kém phần quyến rũ.
Hàm Nhất nhìn mình trong gương mà ngỡ ngàng, còn đang không biết phải làm gì tiếp theo thì stylist đã ném cho cô một bộ sườn xám đỏ phối với giày cao gót nhỏ màu đen, hoàn thành xuất sắc kế hoạch”phá kén lột xác” đã đề ra.
Thay xong bộ đồ, cô nhìn người thiếu nữ trước gương, khó tin: “Đây là mình sao? ”
Hạnh Nhi đứng ở phía sau hưng phấn gật đầu: “Chính là chị đó, xinh đẹp, chói mắt đến mức chính chị cũng không nhận ra à?”
“Ừm.” Trong lòng Hàm Nhất có chút hoảng hốt, không biết hôm nay phải ghi hình những gì mà chơi lớn làm phức tạp đến vậy.
Địa điểm ghi hình lại là nơi quen thuộc: “Đây không phải là quán cà phê sao? ”
Hàm Nhất quay đầu muốn xác nhận với Hạnh Nhi, lại phát hiện không thấy người đâu, chỉ còn lại mình và người quay phim.
Cô theo trực giác đẩy cửa, một mùi hương hoa nhàn nhạt lần tỏa, nhưng trong quán lại tối tăm lạ thường. Dưới chân cô là con đường nhỏ lát thủy tinh lạ lẫm, dưới lát thủy tinh dày là dòng suối nhân tạo với vài chú cá vàng nhỏ đang tung tăng bơi lội, hai bên đường đặt treo đèn lấp lánh. Ánh đèn kéo dài chiếu sáng từng bước cô đi đến tới giữa quán cà phê. Ở đó có một chiếc xích đu treo lơ lửng, hai bên cuốn vòng hoa tươi đẹp và một bộ bàn ghế làm từ tre, nhìn là biết vừa mới được dựng lên.
Hàm Nhất cẩn thận ngồi lên, chỉ sợ giây sau xích đu nhỏ sẽ bị mình ngồi hỏng. Sức nặng toàn thân đè lên nhưng vẫn không có gì dị thường, lúc này cô mới yên tâm đung đưa, ánh đèn cũng theo độ cao của xích đu mà dần dần thắp sáng , quán cà phê dần dần được thắp sáng, lộ ra từng khóm hồng trắng dưới ánh vàng dìu dịu phản chiếu lên hàng ngàn sắc màu rực rỡ.
Đột nhiên tiếng nhạc bài “Marry you” vang lên:
It’s a beautiful night we’re looking for something dumb to do. (Đêm nay là một đêm tuyệt đẹp, đôi ta làm chút chuyện ngu ngốc nào.)
Hey baby I think I wanna marry you
(Em yêu ơi, chắc anh phải cưới em làm vợ thôi)
Hàm Nhất tựa như đã biết rồi lại giống như mù mờ chuyện tiếp theo sẽ đến, vừa tò mò vừa kích động.
Bỗng nhiên toàn bộ ánh đèn chiếu sáng vị trí trước mặt cô, một bóng lưng cao to, sừng sững, mặc một thân lễ phục đỏ xuất hiện, người đó từ từ xoay người… Nhìn rõ là ai, Hàm Nhất ngạc nhiên mở to đôi mắt: “Bạch Dương? Sao anh lại ăn mặc như này? ”
Bạch Dương ôm 99 đóa hồng trong tay, từng bước đi về phía xích đu, anh nhét bó hoa vào lòng Hàm Nhất, hai tay nắm lấy dây thừng của xích đu.
Hàm Nhất nhìn thấy hộp nhỏ trên hoa thì nhớ tới lần ghi hình cuối cùng của mùa trước. Vì khi tạm biệt hai người không tặng quà cho nhau, nên còn bị công chúng chửi bới một trận. Giờ nhìn thế trận này, xem ra con hàng này là muốn vãn hồi tôn nghiêm đã mất.
Hàm Nhất tươi cười nói: “Đây là lễ vật đồ đệ tặng sư phụ à?”
Bạch Dương nhanh chóng cầm lấy chiếc hộp trước, mở ra, bên trong lộ ra một chiếc nhẫn kim cương tuyệt đẹp, anh quỳ một gối xuống đất: “Sư phụ, người gả cho anh đi. ”
Hàm Nhất không hề nghĩ tới việc Bạch Dương sẽ cầu hôn mình. Nhìn vào ánh mắt nghiêm túc của anh, cô bất giác sợ hãi, thậm chí có cảm giác như mình đã gây tội. Đột nhiên cô vợ vùng hối hận vì đã đáp ứng chuyện kết hôn.
Bạch Dương nhìn ra Hàm Nhất đang do dự thì tiến đến thì thầm bên tai: “Đây là vì để cho tình cảm của chúng ta trông chân thật hơn, sau này kết hôn mới có thể không khiến người khác hoài nghi.”
Hàm Nhất đã hiểu ra dụng tâm lương khổ của Bạch Dương, cảm động mà gật đầu.
Bạch Dương thấy vậy thì vội đeo nhẫn lên ngón giữa cho cô rồi ôm lấy Hàm Nhất từ trên xích đu vui vẻ xoay vài vòng.
Khi Hàm Nhất được trở lại với đất mẹ, đầu cô đã hơi choáng váng. Còn chưa kịp hoàn hồn thì xúc cảm nóng nóng ẩm ướt trên trán đã truyền tới, hoá ra là Bạch Dương đã hôn lên trán cô. Đèn đuốc trong quán cũng bừng sáng, một đám người xuất hiện vây quanh quán cà phê. Mẹ Hàm Nhất, ba mẹ của Bạch Dương, Hạnh Nhi, Lý Hưởng… tất cả đều đã đứng ở đó, ngay cả Nam Nam cũng ưỡn bụng lớn có mặt, vừa khóc vừa cười.
Hàm Nhất vừa nhìn bộ dáng quỷ quái của Nam Nam, sợ hãi: “Sao cậu lại tới đây? Còn khóc xấu xí như vậy làm gì? ”
“Con nhỏ này, ngày trọng đại như vậy, tớ làm sao có thể không đến?” Phương Nam Nam đỡ bụng đứng lên, ôm chầm lấy Hàm Nhất. Hai người cách nhau một cái bụng lớn, khó khăn mà ôm nhau.
Hàm Nhất lo lắng nói: “Cẩn thận, không con trai nuôi của tớ bị thương đó. ”
Lý Hưởng giơ ngón tay cái lên cho Bạch Dương: “Lợi hại! ”
“Quá khen. ”
Hai bà mẹ khóc trong hạnh phúc, nắm tay nhau mà phấn khích, vui vẻ.
Thường nói đàn ông không dễ rơi nước mắt, nhưng đạo diễn Nguyên ở bên cạnh đã rơi nước mắt từ bao giờ: “Thật không dễ dàng mà, không ngờ CP độc thân này lại tự tiêu hoá lẫn nhau mà ở bên nhau cả đời.”
Anh Chương cũng vui mừng vỗ tay: “Quả thật là không dễ dàng, tôi có cảm giác như vừa cứu cả thế giới ý.”
Tiểu Giả đã khóc không thành tiếng: “Trời đất ơi cuối cùng hai con người này cũng về chung một nhà rồi, may mà “Chúng tôi đang yêu” đã không biến thành ” Chúng tôi cô đơn”..
Từ đầu đến cuối chỉ có một mình Hàm Nhất rơi vào trạng thái mông lung, ngáo ngơ mà đáp ứng lời cầu hôn này: “Làm sao anh thuyết phục được ông chủ quán cà phê cho phá thành dạng này vậy? ”
“Đơn giản mà, anh là ông chủ!” Bạch Dương vô cùng tự hào khoe thân phận mới của mình.
Hàm Nhất mở to hai mắt, không thể tin được hỏi: “Anh là ông chủ á? Anh đã mua quán cà phê này á? ”
“Em có thể gọi anh là ông chủ Bạch, bây giờ em là bà chủ rồi, có vui không? ”
Hàm Nhất nhìn cả quán cà phê đã được thay đổi: “Cái này tốn bao nhiêu tiền? ”
“Không nhiều lắm, mấy trăm vạn thôi.” Bạch Dương không thèm để ý mà trả lời.
“Đồ phá của!” Hàm Nhất thiếu chút nữa tức giận ngất đi.
Phân đoạn này được quay rất bí mật, tổ chương trình dự định sẽ biến tập này thành một bất ngờ dành tặng người hâm mộ.
Tập cuối cùng của “Chúng tôi đang yêu” được phát sóng đúng giờ vào tối Chủ nhật. Mở đầu là hình ảnh Ngụy Nghiêm và Từ Ân Hi bận rộn thu dọn hành lý. Hai người cùng nhau rời khỏi căn biệt thự đã ở chung hai tháng, đi đến một nhà hàng cao cấp tận hưởng bữa tối cuối cùng. Ân Hi nhận được một lọ nước hoa phiên bản giới hạn, còn Ngụy Nghiêm được tặng lại một bức chân dung. Sau bữa ăn lãng mạn dưới ánh nến, hai người tạm biệt, Ân Hi bước ra khỏi phòng ăn trước để lại Ngụy Nghiêm cô đơn trên ghế dõi theo bóng lưng cô, bản nhạc “Say goodbye” nhẹ nhàng vang lên, kết thúc câu chuyện của cả hai.
Ống kính nhanh chóng chuyển sang Cao Hưng và Hạ Uyển Đình, hai người cũng từ trong nhà bước ra, đi tới sân bóng rổ thân thuộc. Hoàng hôn dần buông, trận đấu bóng rổ cuối cùng đã diễn ra thay lời tạm biệt. “Tạm biệt” của Lý Dịch Phong theo tiết tấu trận đấu mà ngân vang, tỷ số cuối cùng là 5:5, là Cao Hưng đã cố ý nhường cho Uyển Đình. Hai người mệt mỏi ngã xuống đất, nhưng vẫn vô cùng vui vẻ, tươi cười.Trước khi tách ra chàng tặng nàng một đôi giày bóng rổ chuyên dụng, mà nàng cũng không quên ném quả bóng rổ có chữ kí của Kobe- món đồ mà Cao Hưng hằng ao ước cho chàng. Ánh chiều tà buồn buồn lan tỏa, Uyển Đình phất tay rời đi.
Cuối cùng là phân cảnh của CP độc thân. Trong khi khán giả đang háo hức phỏng đoán hai người sẽ tặng nhau gì khi tạm biệt thì Hàm Nhất trên màn ảnh đã vịt hóa thiên nga như nữ chính trong “Tình đầu ngây ngô”. Cô mặc một thân sườn xám đỏ, đoan trang hào phóng lại không mất đi sự tao nhã, đi tới quán cà phê lần đầu gặp gỡ. Quán đã được trang trí lại tuyệt đẹp, Hàm Nhất như thiên thần đung đưa trên xích đu, chào đón một Bạch Dương lễ phục chỉn chu, tay cầm hồng đỏ. Càng ngoài dự đoán của khán giả, anh quỳ gối cầu hôn Hàm Nhất, “Marry you” vang vọng khắp không gian. Trên màn hình là vô số MEME chúc mừng, thổi kèn rải hoa. Cái gật đầu cho thấy cuộc tình đã tu thành chính quả của Hàm Nhất khiến Bạch Dương vui mừng không ngớt. Trong sự chúc phúc của tất cả bạn bè và gia đình hai bên, hai người rốt cuộc đã về bên nhau. “Đúng lúc ấy” lưu luyến không rời mà ngân vang kết thúc mùa 4 này.
Durian TV cũng nhanh chóng lên bài Weibo ngay sau khi công chiếu tập cuối: “Mùa thứ tư của “Chúng tôi đang yêu” đã kết thúc nhưng hai chữ “tạm biệt” chỉ là nhất thời, hẹn gặp lại ở thời không sớm nhất. Chúc mừng CP độc thân của chúng ta, hy vọng sau khi kết hôn sẽ có thêm càng nhiều người yêu thích họ.”
Các khách mời cũng để lại bình luận ở dưới.
Ngụy Nghiêm: “Cảm ơn vì đã gặp nhau, sẽ mãi không nói lời tạm biệt! @Từ Ân Hi”
Từ Ân Hi: “Cảm ơn đã có anh bên cạnh, chúng ta sẽ sớm gặp lại @Ngụy Nghiêm”
Cao Hưng: “Mong được gặp lại @Hạ Uyển Đình”
Hạ Uyển Đình: “@Cao Hưng, gặp nhau là duyên, gặp lại là tình, mong được gặp lại.”
Bạch Dương: “Mau đến chúc phúc cho chúng tôi đi!@Trần Hàm Nhất”
Trần Hàm Nhất: “Thật đó à! @Bạch Dương”
Nhìn những comment sặc thính này, người hâm mộ đã hoàn toàn sôi sục rồi.
Cua lớn: “Mãi không tạm biệt, mong đợi mùa tiếp theo.”
Thỏ Tinh: “Trời đất ơi, kinh hỉ lớn quá, CP độc thân đã làm cho tôi thụ sủng nhược kinh!”
Cỏ nhỏ ngại ngùng: “Cảm ơn ê-kíp chương trình, cảm ơn Bạch Dương, cảm ơn Hàm Nhất, cảm ơn đã gặp các bạn!”
Yêu nữ: “Không thể gọi CP độc thân nữa, giờ phải đổi tên thành CP thầy trò.”
Vợ nhỏ của Bạch Dương: “Hôn, ôm ấp, xoay vòng,.. ,Chồng yêu có chính thất, vợ bé tôi đây rất hài lòng.”
Thầy bói: “Tôi đã nói năm nay họ sẽ kết hôn mà. Ai cần tính duyên hãy đến tìm tôi.”
Bảng xếp hạng hot search lại lần nữa bị chiếm đóng bởi nội dung liên quan của “Chúng tôi đang yêu”:
#Cp độc thân tu thành chính quả#
#Mùa 4 “Chúng tôi đang yêu” kết thúc #
#Lời cầu hôn lãng mạn của Bạch Dương #
#Cp thầy trò khai sinh #
Dù chương trình đã kết thúc, nhưng sức nóng vẫn không tan, ông bà hoàng độc thân bất ngờ trở thành một cặp đã trở thành chủ đề bàn tán của mọi người sau bữa tối.
“Chúng tôi đang yêu” vừa kết thúc, Hàm Nhất và Bạch Dương nhanh chóng trở về nhà. Nhưng họ cũng không thể nghỉ ngơi thoải mái, hôn lễ cần chuẩn bị quá phức tạp, từ lễ phục, địa điểm đến chụp ảnh cưới đều rất phiền phức khiến hai người bận rộn sứt đầu mẻ trán.
Sáng sớm hôm nay Bạch Dương đi đến dưới lầu nhà Hàm Nhất để đón cô, cô lên xe vừa thắt dây an toàn vừa hỏi: “Hôm nay chúng ta đi đâu? ”
“Đi thăm ông ngoại anh.” Bạch Dương khởi động xe.
“Ông ngoại? Nhưng tôi chưa mua gì hết.” Hàm Nhất không hề có chuẩn bị, ngay cả quà tặng cũng chưa mua.
Tập cuối cùng của “Chúng tôi đang yêu” chính thức được ghi hình vào ngày hôm nay. Sáng sớm vừa mới hừng đông, Hàm Nhất đã bị Hạnh Nhi kéo đến một nơi xa lạ, cô nhìn trái quay phải: “Đây là đâu?”
Hạnh Nhi nở một nụ cười quỷ dị: “Đi vào là biết. ”
Hàm Nhất ngồi yên vị trên ghế chờ mọi người xúm xít thăm hỏi chán chê rồi mới lần lượt tản ra cho nhân viên công tác làm việc. Đầu tiên, cô được đưa đến trước một bồn tắm lớn, trong bồn đã rải đầy cánh hoa hồng. Hàm Nhất bị đẩy xuống, sau đó là vài người nhanh chóng bước tới phục vụ tận tình, tẩy tế bào chết toàn thân, đắp mặt nạ từ chân tới tay, thoa sữa tắm toàn thân thơm lừng… Xong việc, cô ngơ ngác quấn khăn tắm ra ngoài, cảm thấy mình như con rối mặc người tiêu khiển.
Sau khi tắm rửa thơm tho, Hàm Nhất được đưa vào một phòng trang điểm. Nhà tạo mẫu tóc chuyên nghiệp đã đứng chờ sẵn, nhanh chóng đeo túi đồ dụng cụ lên eo, bắt đầu tạo kiểu từ những điều cơ bản nhất như hấp mượt tóc, cắt loại bỏ phần bị chẻ ngọn, cuối cùng là tạo một kiểu đầu cổ điển phù hợp khiến Hàm Nhất như biến thành người khác.
Làm tóc xong, makeup stylist bắt đầu công cuộc cải tạo lại khuôn mặt cho cô, khác với tông nude thanh nhã quên thuộc hay dùng, kiểu trang điểm lần này trông khá cổ điển với hàng lông mày lá liễu mảnh mai, điểm thêm một nốt chu sa ở giữa khoé mày, mắt ngà lóng lánh sóng nước, môi nhỏ ửng đỏ bóng lộn, cả khuôn mặt như vừa được nhuộm một thứ sắc màu thượng hạng, sạch sẽ, đơn thuần mà không kém phần quyến rũ.
Hàm Nhất nhìn mình trong gương mà ngỡ ngàng, còn đang không biết phải làm gì tiếp theo thì stylist đã ném cho cô một bộ sườn xám đỏ phối với giày cao gót nhỏ màu đen, hoàn thành xuất sắc kế hoạch”phá kén lột xác” đã đề ra.
Thay xong bộ đồ, cô nhìn người thiếu nữ trước gương, khó tin: “Đây là mình sao? ”
Hạnh Nhi đứng ở phía sau hưng phấn gật đầu: “Chính là chị đó, xinh đẹp, chói mắt đến mức chính chị cũng không nhận ra à?”
“Ừm.” Trong lòng Hàm Nhất có chút hoảng hốt, không biết hôm nay phải ghi hình những gì mà chơi lớn làm phức tạp đến vậy.
Địa điểm ghi hình lại là nơi quen thuộc: “Đây không phải là quán cà phê sao? ”
Hàm Nhất quay đầu muốn xác nhận với Hạnh Nhi, lại phát hiện không thấy người đâu, chỉ còn lại mình và người quay phim.
Cô theo trực giác đẩy cửa, một mùi hương hoa nhàn nhạt lần tỏa, nhưng trong quán lại tối tăm lạ thường. Dưới chân cô là con đường nhỏ lát thủy tinh lạ lẫm, dưới lát thủy tinh dày là dòng suối nhân tạo với vài chú cá vàng nhỏ đang tung tăng bơi lội, hai bên đường đặt treo đèn lấp lánh. Ánh đèn kéo dài chiếu sáng từng bước cô đi đến tới giữa quán cà phê. Ở đó có một chiếc xích đu treo lơ lửng, hai bên cuốn vòng hoa tươi đẹp và một bộ bàn ghế làm từ tre, nhìn là biết vừa mới được dựng lên.
Hàm Nhất cẩn thận ngồi lên, chỉ sợ giây sau xích đu nhỏ sẽ bị mình ngồi hỏng. Sức nặng toàn thân đè lên nhưng vẫn không có gì dị thường, lúc này cô mới yên tâm đung đưa, ánh đèn cũng theo độ cao của xích đu mà dần dần thắp sáng , quán cà phê dần dần được thắp sáng, lộ ra từng khóm hồng trắng dưới ánh vàng dìu dịu phản chiếu lên hàng ngàn sắc màu rực rỡ.
Đột nhiên tiếng nhạc bài “Marry you” vang lên:
It’s a beautiful night we’re looking for something dumb to do. (Đêm nay là một đêm tuyệt đẹp, đôi ta làm chút chuyện ngu ngốc nào.)
Hey baby I think I wanna marry you
(Em yêu ơi, chắc anh phải cưới em làm vợ thôi)
Hàm Nhất tựa như đã biết rồi lại giống như mù mờ chuyện tiếp theo sẽ đến, vừa tò mò vừa kích động.
Bỗng nhiên toàn bộ ánh đèn chiếu sáng vị trí trước mặt cô, một bóng lưng cao to, sừng sững, mặc một thân lễ phục đỏ xuất hiện, người đó từ từ xoay người… Nhìn rõ là ai, Hàm Nhất ngạc nhiên mở to đôi mắt: “Bạch Dương? Sao anh lại ăn mặc như này? ”
Bạch Dương ôm 99 đóa hồng trong tay, từng bước đi về phía xích đu, anh nhét bó hoa vào lòng Hàm Nhất, hai tay nắm lấy dây thừng của xích đu.
Hàm Nhất nhìn thấy hộp nhỏ trên hoa thì nhớ tới lần ghi hình cuối cùng của mùa trước. Vì khi tạm biệt hai người không tặng quà cho nhau, nên còn bị công chúng chửi bới một trận. Giờ nhìn thế trận này, xem ra con hàng này là muốn vãn hồi tôn nghiêm đã mất.
Hàm Nhất tươi cười nói: “Đây là lễ vật đồ đệ tặng sư phụ à?”
Bạch Dương nhanh chóng cầm lấy chiếc hộp trước, mở ra, bên trong lộ ra một chiếc nhẫn kim cương tuyệt đẹp, anh quỳ một gối xuống đất: “Sư phụ, người gả cho anh đi. ”
Hàm Nhất không hề nghĩ tới việc Bạch Dương sẽ cầu hôn mình. Nhìn vào ánh mắt nghiêm túc của anh, cô bất giác sợ hãi, thậm chí có cảm giác như mình đã gây tội. Đột nhiên cô vợ vùng hối hận vì đã đáp ứng chuyện kết hôn.
Bạch Dương nhìn ra Hàm Nhất đang do dự thì tiến đến thì thầm bên tai: “Đây là vì để cho tình cảm của chúng ta trông chân thật hơn, sau này kết hôn mới có thể không khiến người khác hoài nghi.”
Hàm Nhất đã hiểu ra dụng tâm lương khổ của Bạch Dương, cảm động mà gật đầu.
Bạch Dương thấy vậy thì vội đeo nhẫn lên ngón giữa cho cô rồi ôm lấy Hàm Nhất từ trên xích đu vui vẻ xoay vài vòng.
Khi Hàm Nhất được trở lại với đất mẹ, đầu cô đã hơi choáng váng. Còn chưa kịp hoàn hồn thì xúc cảm nóng nóng ẩm ướt trên trán đã truyền tới, hoá ra là Bạch Dương đã hôn lên trán cô. Đèn đuốc trong quán cũng bừng sáng, một đám người xuất hiện vây quanh quán cà phê. Mẹ Hàm Nhất, ba mẹ của Bạch Dương, Hạnh Nhi, Lý Hưởng… tất cả đều đã đứng ở đó, ngay cả Nam Nam cũng ưỡn bụng lớn có mặt, vừa khóc vừa cười.
Hàm Nhất vừa nhìn bộ dáng quỷ quái của Nam Nam, sợ hãi: “Sao cậu lại tới đây? Còn khóc xấu xí như vậy làm gì? ”
“Con nhỏ này, ngày trọng đại như vậy, tớ làm sao có thể không đến?” Phương Nam Nam đỡ bụng đứng lên, ôm chầm lấy Hàm Nhất. Hai người cách nhau một cái bụng lớn, khó khăn mà ôm nhau.
Hàm Nhất lo lắng nói: “Cẩn thận, không con trai nuôi của tớ bị thương đó. ”
Lý Hưởng giơ ngón tay cái lên cho Bạch Dương: “Lợi hại! ”
“Quá khen. ”
Hai bà mẹ khóc trong hạnh phúc, nắm tay nhau mà phấn khích, vui vẻ.
Thường nói đàn ông không dễ rơi nước mắt, nhưng đạo diễn Nguyên ở bên cạnh đã rơi nước mắt từ bao giờ: “Thật không dễ dàng mà, không ngờ CP độc thân này lại tự tiêu hoá lẫn nhau mà ở bên nhau cả đời.”
Anh Chương cũng vui mừng vỗ tay: “Quả thật là không dễ dàng, tôi có cảm giác như vừa cứu cả thế giới ý.”
Tiểu Giả đã khóc không thành tiếng: “Trời đất ơi cuối cùng hai con người này cũng về chung một nhà rồi, may mà “Chúng tôi đang yêu” đã không biến thành ” Chúng tôi cô đơn”..
Từ đầu đến cuối chỉ có một mình Hàm Nhất rơi vào trạng thái mông lung, ngáo ngơ mà đáp ứng lời cầu hôn này: “Làm sao anh thuyết phục được ông chủ quán cà phê cho phá thành dạng này vậy? ”
“Đơn giản mà, anh là ông chủ!” Bạch Dương vô cùng tự hào khoe thân phận mới của mình.
Hàm Nhất mở to hai mắt, không thể tin được hỏi: “Anh là ông chủ á? Anh đã mua quán cà phê này á? ”
“Em có thể gọi anh là ông chủ Bạch, bây giờ em là bà chủ rồi, có vui không? ”
Hàm Nhất nhìn cả quán cà phê đã được thay đổi: “Cái này tốn bao nhiêu tiền? ”
“Không nhiều lắm, mấy trăm vạn thôi.” Bạch Dương không thèm để ý mà trả lời.
“Đồ phá của!” Hàm Nhất thiếu chút nữa tức giận ngất đi.
Phân đoạn này được quay rất bí mật, tổ chương trình dự định sẽ biến tập này thành một bất ngờ dành tặng người hâm mộ.
Tập cuối cùng của “Chúng tôi đang yêu” được phát sóng đúng giờ vào tối Chủ nhật. Mở đầu là hình ảnh Ngụy Nghiêm và Từ Ân Hi bận rộn thu dọn hành lý. Hai người cùng nhau rời khỏi căn biệt thự đã ở chung hai tháng, đi đến một nhà hàng cao cấp tận hưởng bữa tối cuối cùng. Ân Hi nhận được một lọ nước hoa phiên bản giới hạn, còn Ngụy Nghiêm được tặng lại một bức chân dung. Sau bữa ăn lãng mạn dưới ánh nến, hai người tạm biệt, Ân Hi bước ra khỏi phòng ăn trước để lại Ngụy Nghiêm cô đơn trên ghế dõi theo bóng lưng cô, bản nhạc “Say goodbye” nhẹ nhàng vang lên, kết thúc câu chuyện của cả hai.
Ống kính nhanh chóng chuyển sang Cao Hưng và Hạ Uyển Đình, hai người cũng từ trong nhà bước ra, đi tới sân bóng rổ thân thuộc. Hoàng hôn dần buông, trận đấu bóng rổ cuối cùng đã diễn ra thay lời tạm biệt. “Tạm biệt” của Lý Dịch Phong theo tiết tấu trận đấu mà ngân vang, tỷ số cuối cùng là 5:5, là Cao Hưng đã cố ý nhường cho Uyển Đình. Hai người mệt mỏi ngã xuống đất, nhưng vẫn vô cùng vui vẻ, tươi cười.Trước khi tách ra chàng tặng nàng một đôi giày bóng rổ chuyên dụng, mà nàng cũng không quên ném quả bóng rổ có chữ kí của Kobe- món đồ mà Cao Hưng hằng ao ước cho chàng. Ánh chiều tà buồn buồn lan tỏa, Uyển Đình phất tay rời đi.
Cuối cùng là phân cảnh của CP độc thân. Trong khi khán giả đang háo hức phỏng đoán hai người sẽ tặng nhau gì khi tạm biệt thì Hàm Nhất trên màn ảnh đã vịt hóa thiên nga như nữ chính trong “Tình đầu ngây ngô”. Cô mặc một thân sườn xám đỏ, đoan trang hào phóng lại không mất đi sự tao nhã, đi tới quán cà phê lần đầu gặp gỡ. Quán đã được trang trí lại tuyệt đẹp, Hàm Nhất như thiên thần đung đưa trên xích đu, chào đón một Bạch Dương lễ phục chỉn chu, tay cầm hồng đỏ. Càng ngoài dự đoán của khán giả, anh quỳ gối cầu hôn Hàm Nhất, “Marry you” vang vọng khắp không gian. Trên màn hình là vô số MEME chúc mừng, thổi kèn rải hoa. Cái gật đầu cho thấy cuộc tình đã tu thành chính quả của Hàm Nhất khiến Bạch Dương vui mừng không ngớt. Trong sự chúc phúc của tất cả bạn bè và gia đình hai bên, hai người rốt cuộc đã về bên nhau. “Đúng lúc ấy” lưu luyến không rời mà ngân vang kết thúc mùa 4 này.
Durian TV cũng nhanh chóng lên bài Weibo ngay sau khi công chiếu tập cuối: “Mùa thứ tư của “Chúng tôi đang yêu” đã kết thúc nhưng hai chữ “tạm biệt” chỉ là nhất thời, hẹn gặp lại ở thời không sớm nhất. Chúc mừng CP độc thân của chúng ta, hy vọng sau khi kết hôn sẽ có thêm càng nhiều người yêu thích họ.”
Các khách mời cũng để lại bình luận ở dưới.
Ngụy Nghiêm: “Cảm ơn vì đã gặp nhau, sẽ mãi không nói lời tạm biệt! @Từ Ân Hi”
Từ Ân Hi: “Cảm ơn đã có anh bên cạnh, chúng ta sẽ sớm gặp lại @Ngụy Nghiêm”
Cao Hưng: “Mong được gặp lại @Hạ Uyển Đình”
Hạ Uyển Đình: “@Cao Hưng, gặp nhau là duyên, gặp lại là tình, mong được gặp lại.”
Bạch Dương: “Mau đến chúc phúc cho chúng tôi đi!@Trần Hàm Nhất”
Trần Hàm Nhất: “Thật đó à! @Bạch Dương”
Nhìn những comment sặc thính này, người hâm mộ đã hoàn toàn sôi sục rồi.
Cua lớn: “Mãi không tạm biệt, mong đợi mùa tiếp theo.”
Thỏ Tinh: “Trời đất ơi, kinh hỉ lớn quá, CP độc thân đã làm cho tôi thụ sủng nhược kinh!”
Cỏ nhỏ ngại ngùng: “Cảm ơn ê-kíp chương trình, cảm ơn Bạch Dương, cảm ơn Hàm Nhất, cảm ơn đã gặp các bạn!”
Yêu nữ: “Không thể gọi CP độc thân nữa, giờ phải đổi tên thành CP thầy trò.”
Vợ nhỏ của Bạch Dương: “Hôn, ôm ấp, xoay vòng,.. ,Chồng yêu có chính thất, vợ bé tôi đây rất hài lòng.”
Thầy bói: “Tôi đã nói năm nay họ sẽ kết hôn mà. Ai cần tính duyên hãy đến tìm tôi.”
Bảng xếp hạng hot search lại lần nữa bị chiếm đóng bởi nội dung liên quan của “Chúng tôi đang yêu”:
#Cp độc thân tu thành chính quả#
#Mùa 4 “Chúng tôi đang yêu” kết thúc #
#Lời cầu hôn lãng mạn của Bạch Dương #
#Cp thầy trò khai sinh #
Dù chương trình đã kết thúc, nhưng sức nóng vẫn không tan, ông bà hoàng độc thân bất ngờ trở thành một cặp đã trở thành chủ đề bàn tán của mọi người sau bữa tối.
“Chúng tôi đang yêu” vừa kết thúc, Hàm Nhất và Bạch Dương nhanh chóng trở về nhà. Nhưng họ cũng không thể nghỉ ngơi thoải mái, hôn lễ cần chuẩn bị quá phức tạp, từ lễ phục, địa điểm đến chụp ảnh cưới đều rất phiền phức khiến hai người bận rộn sứt đầu mẻ trán.
Sáng sớm hôm nay Bạch Dương đi đến dưới lầu nhà Hàm Nhất để đón cô, cô lên xe vừa thắt dây an toàn vừa hỏi: “Hôm nay chúng ta đi đâu? ”
“Đi thăm ông ngoại anh.” Bạch Dương khởi động xe.
“Ông ngoại? Nhưng tôi chưa mua gì hết.” Hàm Nhất không hề có chuẩn bị, ngay cả quà tặng cũng chưa mua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.