Chương 142: Bản Vẽ Không Gian
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Đảo San Hô.
“Em họ, em đã nghe nói gì về việc đã xảy ra trên đảo Cầu Vồng chưa?” Rogulei hỏi.
Michael gật đầu rồi sắc mặt cũng có chút cổ quái mà nói: “Em mới nghe thôi. Người ta nói Mạc Lạc đã quy phục một Hoàng kim kỵ sĩ nên chạy tới đảo Cầu Vồng trả đũa, cũng nghe nói là lần này hầu tước Potter và đại sư Eugene bị lỗ nặng.”
Rogulei rất hâm mộ nói: “Hoàng kim kỵ sĩ này lấy 1 địch 2, thực lực vô cùng cường hãn, không nghĩ tới là Hiệp Loan quần đảo chúng ta còn che giấu một nhân vật lợi hại như vậy đấy. Nhưng mà điều kỳ lạ là không một ai tra ra lai lịch của người này.”
Michael nhướn mày nói: “Không nghĩ tới là có người lại dám đi đánh Hoàng kim luyện được sư đấy.”
Ban đầu khi Michael nghe được thông tin này thì hắn cũng không nghĩ là Trình Chu ra tay, bởi vì người ta đã nói người ra tay lần này là một Hoàng kim kỵ sĩ rất thần bí.
Nhưng mà sau khi nghe kỹ lại lần nữa thì Michael còn nghe nói là có thêm Mạc Lạc xuất hiện. Michael cũng nhớ rất rõ việc hắn chính là người đã đề cử Mạc Lạc cho Trình Chu, nên việc này chắc chắn cũng không thoát khỏi có quan hệ với Trình Chu rồi.
Suy nghĩ tới lui thì Michael lại nghĩ tới hướng là cái tổ chức Đoạ ma giả mà Trình Chu hợp tác có người chống lưng là Hoàng kim kỵ sĩ.
Bản thân Đoạ ma giả đã không dễ chọc rồi, nếu có Hoàng kim kỵ sĩ sau lưng hậu thuẫn thì càng nên né xa ra.
Rogulei thần bí nói: “Sự việc lần này có thể là liên quan tới người đã trộm sạch bảo khố của Hoàng Kim đảo và đảo San Hô đấy.”
Michael hàm hồ nói: “Không thể nào đâu.”
Rogulei chắc chắn nói: “Khẳng định một người. Người này đánh cho Eugene đại sư và hầu tước Potter một trận, sau đó thì người này đã chạy đi cướp sạch phòng thí nghiệm của đại sư Eugene. Cái thủ đoạn này thì người bình thường chắc chắn không thể làm được, hẳn là có sự giúp đỡ của Đoạ ma giả.”
Điều mà Rogulei nói thì Michael cũng đã sớm nghĩ tới từ đầu rồi. Mới đây thôi thì Michael đã sợ là Trình Chu sẽ liên tục gây chuyện không ngừng nghỉ, nhưng mà hắn cũng chưa từng nghĩ đến là Trình Chu lại liên tục gây chuyện trong thời gian ngắn như vậy. Mà còn là chuyện lớn như vậy nữa chứ, đây cũng đâu có phải chuyện gì dễ giải quyết đâu.
Rất nhiều quý tộc cũng ngầm giao dịch với Đoạ ma giả, nhưng mà không có ai lại rêu rao lên làm quá tán loạn như vậy đâu. Tên Trình Chu này thật sự cũng quá lớn gan rồi.
Michael hít sâu một hơi thầm nghĩ: Lạy thánh Tinh Linh trên cao, hiện tại thì hắn đã lên thuyền giặc rồi. Hắn vốn chỉ muốn lén lút liên hệ với Đoạ ma giả để làm thêm chút sinh ý rồi cải thiện tình cảnh thiếu thốn của bản thân thôi mà. Không nghĩ tới là hắn lại trêu vào một nhân vật thần thánh điên khùng gì thế này cơ chứ? Nhưng hiện tại hắn cũng đâu còn đường lui nào đâu chứ? Thôi, đã đâm lao cũng đành phải theo vậy thôi.
Rogulei rất hả hê nói: “Đại sư Eugene lần này tổn thất cũng thật quá thảm rồi.”
Michael thầm nghĩ: Nghe nói là toàn bộ trang thiết bị trong phòng thí nghiệm của đại sư Eugene đã bị quét sạch sẽ. Eugene vốn xuất thân từ đại gia tộc luyện dược sư nên tài sản cũng rất phong phú, những trang thiết bị dùng để luyện dược phẩm chất cũng rất tốt, nghe nói lần này dụng cụ dùng để luyện dược đều bị trộm sạch, tổn thất cũng rất rất nặng nề. Nhưng mà Eugene bị tổn thất càng nhiều thì thu hoạch của Trình Chu càng phong pha. Lần này thì Trình Chu đúng là kiếm lớn rồi, cũng không biết là tên này kiếm được bao nhiêu tiền lời nữa đây.
Rogulei nhướn mày nói: “Tên trộm này lá gan càng lúc càng lớn rồi.”
Khuôn mặt Rogulei cũng rất khẩn trương mà nhìn qua Michael rồi nói mấy lời an ủi: “Em họ, việc này thì em cũng không cần lo lắng, hiện giờ thì tầm mắt của tên trộm này cũng ghê gớm hơn rồi. Có lẽ hắn cũng chướng mắt cái đảo San Hô một nghèo hai rỗng này của em.”
Michael: “……” Hắn cũng đâu có lo lắng cái này. Toàn bộ các đảo trong Hiệp Loan quần đảo này cũng có lẽ chỉ có một mình hòn đảo này của hắn là nơi an toàn nhất đấy.
Michael cau mày nói: “Không biết lần này đại công tước sẽ có phản ứng gì hay không?”
Rogulei thở dài nói: “Sự việc lần này có chút khó giải quyế. Nghe nói là hình như lần này đã xuất hiện thêm cả Ẩn ma giả nữa đấy. Vừa xuất hiện không gian Đoạ mà giả vừa xuất hiện thêm Ẩn ma gả.”
Trước kia Hiệp Loan quần đảo cũng xuất hiện một thế lực Đoạ ma giả khổng lồ có lực phá hoại rất lớn như Đoạ ma giả hệ hoả, hệ lôi,… Nhưng mà những người này khi phái binh tới thì vẫn có thể trấn áp và diệt trừ được. Lần này thế lực Đoạ ma giả này còn có cả không gian Đoạ ma giả nữa nên cũng khá là khó khăn, chỉ sợ vừa mới phát ra động tĩnh giệt trừ thì giây sau người ta đã cuốn gói cả tổ chức chạy đi mất rồi. Nên lần này muốn diệt trừ chỉ sợ là vất vả hơn nhiều.
Michael thở dài nói: “Lần này e là đại công tước phải tự mình ra tay rồi.”
Đại công tước vẫn luôn tận sức chèn ép Đoạ ma giả cũng đã rất nhiều năm như vậy rồi. Hiện tại thì đảo Cầu Vồng cũng đã xảy ra chuyện lớn như vậy thì đại công tước cũng coi như là bị vả cho một cú đau. Nếu đại công tước không chịu xuất thủ thì e là quyền uy cũng bị ảnh hưởng không nhỏ đâu.
Mấy năm nay, tự binh của các hầu tước khác cũng càng ngày càng nhiều nên các vị hầu tước này cũng trở nên càng ngày càng kiêu căng hơn rồi. Quyền khống chế của đại công tước cũng từ đó mà trởi nên càng ngày càng thấp với các thuộc cấp này. Có lẽ đại công tước cũng nhân cơ hội này để củng cố vương quyền của mình cũng nên.
……
Hoàng Kim đảo.
Lance cau mày cũng có chút phiền muộn.
Vera nhìn Lance dò hỏi: “Làm sao vậy?”
Lance buồn rầu nói: “Không có gì, phần thưởng của cuộc thi săn thú lần này phụ thân còn chưa đưa cho con.”
Vì lần tỷ thí này mà hắn cũng đã chuẩn bị quá nhiều, hắn cũng đã đáp ứng với những thân tín của mình là nếu như hắn mà đoạt giải nhất thì hắn sẽ có trọng tưởng cho mỗi người. Hiện tại thì hắn cũng đã đoạt giải nhất rồi nhưng phần thưởng cũng đã bị trộm luôn, cho nên hắn cũng chả có gì trong tay cả.
Vera lắc đầu nói: “Phụ thân con lần này rất khó chịu đấy, con cũng không cần nhớ đến phần thưởng này nữa, miễn chọc cho phụ thân con nóng giận.”
Lance: “Mẫu thân, người đoán thử xem, sự tình của đảo Cầu Vồng có liên quan gì đến Zoe không ạ?”
Vera cũng có chút kiêng kị nói: “Có lẽ là hắn có dính líu tới, đúng là tai hoạ lưu ngàn năm mà. Nhưng mà con cũng đừng lo, người hạ hồi linh tán cũng đâu phải là con, báo hắn là Đoạ ma giả cũng không phải là con. Con trai đáng thương của mẹ, con đã phải nhận bao cái danh trời ơi đất hỡi của thằng ngu xuẩn Baker kia làm ra rồi chứ? Sao số phận của con lại khổ như vậy chứ?”
Lance híp mắt cũng có chút khinh thường mà nói: “Baker đúng là thằng ngu mà.”
Lance khinh thường nghĩ: Thằng ngu Baker này còn nghĩ là đại nghĩa diệt thân cơ. Hắn là còn nghĩ là mấy người Hoàng Kim tiểu mạch đảo kia sẽ giúp đỡ hắn sao? Đúng là ngu xuẩn. Đối với kẻ mà ngay cả anh trai ruột còn không do dự chạy đi bán đứng như thế thì ai dám tin tưởng nó cơ chứ? Năm đó, khi mà Zoe còn tại vị thì Zoe đã đối xử với Baker tốt như thế nào thì những người của Hoàng Kim tiểu mạch đảo kia đều rất rõ ràng.
Vera lắc đầu cũng có chút thổn thức nói: “Zoe cũng thật là ngu xuẩn mà, tốn bao tâm cơ để giúp đỡ một thằng không có não. Nó cũng không biết cái người mà nó cố gắng che chở kia là cái dạng người gì.”
Lance cau mày nói: “Hình như là Zoe đã gia nhập một tổ chức của Đoạ ma giả, chẳng lẽ tên không gian Đoạ ma giả đó cũng gia nhập tổ chức của Zoe.”
Vera: “Hình như là vậy.”
Lance cau mày, thật ra hắn cũng có chút sợ hãi, mấy năm nay thì mấy người bọn họ vẫn vì tranh đoạt tài nguyên trên đảo mà đấu tranh gay gắt với nhau. Cái tên của Zoe cũng đã sớm bị Lance quên mất từ lâu rồi. Hiện tại thì hắn mới phát hiện ra là hắn cũng yên tâm quá sớm rồi. Nếu Zoe mà hợp tác với không gian Đoạ ma giả kia thì bọn họ cũng có thể tuỳ tiện mà chạy tới đây để đánh cướp. Nếu vậy thì hắn có ngồi vào cái vị trí hầu tước này thì cũng có lợi ích gì chứ?
Vera nhìn sắc mặt khó coi của Lance thì cũng an ủi mà nói: “Nếu Zoe đã rêu rao như vậy thì nó cũng là tự tìm con đường chết thôi. Đại công tước sẽ không để cho việc này tiếp diễn đâu, con cứ yên tâm.”
Lance gật đầu nói: “Giờ cũng chỉ hy vọng như là vậy.”
……
Đàm gia.
Trình Chu nhìn Mạc Lạc dò hỏi: “Anh cũng đã nghiên cứu cả một ngày rồi đấy, đã nhìn ra cái gì chưa?”
Mạc Lạc có chút ngượng ngùng nói: “Cũng sắp được rồi, cơ quan hẳn là nằm ở trên đôi mắt.”
Khi Mạc Lạc nhìn vào người đàn ông ở trong tranh thì người đàn ông đó cũng nhìn lại Mạc Lạc như thể là bức trang đó đang còn sống vậy.
Trình Chu nhìn thấy cảnh này thì cũng có chút ngạc nhiên mà nói: “Cái kỹ thuật luyện khí này khá giống với công nghệ quét mống mắt của thế giới này. Nhưng mà sao nó không có phản ứng gì vậy?”
Mạc Lạc có chút xấu hổ nói: “Có thể là do thực lực của tôi vẫn chưa đủ với yêu cầu nên vẫn chưa thể mở được truyền thừa này.”
Phong Ngữ ngồi trên tay vịn của ghế rồi đung đưa hai chân rất không vui mà nói: “Tình trạng này khá giống với điện thoại bị đơ vậy đó.”
Melissa nghe vậy thì cũng lập tức nói: “Nếu di động bị đơ thì cách giải quyết tốt nhất chính là tắt nguồn khởi động lại.”
Phong Ngữ nghiêng đầu cũng có chút khó xử nói: “Nhưng mà cái này cũng đâu có phải là điện thoại bị đơ đâu. Phải làm sao giờ? Hay là đập cho tên này một trận xem hắn có chịu ngộ đạo không? Em thấy trong TV cũng hay có dạng này lắm.”
Trình Chu: “……” Phong Ngữ lại xem cái chương trình kỳ quái gì ở trên TV nữa rồi vậy? Phim truyền hình đều là hư cấu hết đó.
Mạc Lạc: “……” Phong Ngữ đang nghĩ ra cái chủ ý quái dị gì thế? Đánh hắn một trận xem có ngộ đạo không? Này là đánh thành não chấn động luôn thì còn có khả năng.
Trình Chu: “Thực lực hiện tại không thể mở ra sao? Vậy chờ tới khi nào chứ?”
Mạc Lạc suy tư một chút rồi nói: “Chắc là tôi phải trở thành Hoàng kim kỵ sĩ hoặc là Hoàng kim luyện dược sư thì có thể mở được.”
Trình Chu phát sầu nói: “Vậy thì phải chờ đến ngày tháng năm nào chứ?”
Mạc Lạc: “……” Sao lại khinh thường hắn như vậy chứ? Lỡ hắn không cẩn thận mà tiến giai thành công thì sao?
Trình Chu nhìn qua Annie bỗng nhiên có cảm hứng nói: “Annie, tiếp máu cho hắn.”
Annie nhìn qua Mạc Lạc vài lần, rất không hài lòng mà phồng má lên. Sau đó thì Annie cũng vung đũa phép Barabara trong tay, một luồng ánh sáng màu trắng chiếu vào người Mạc Lạc. Lúc này thì Mạc Lạc cũng cảm nhận được máu huyết trong người sôi sục lên thì hắn nhắm mắt lại rồi chịu đựng ánh sáng chiếu tới.
Trình Chu nhìn Mạc Lạc nói: “Sao rồi?”
Mạc Lạc hoạt động tay chân một chút rồi nói: “Rất tốt.”
Trình Chu gật đầu nói: “Thử nhìn lại đi.”
Mạc Lạc lại lần nữa nhìn tới người trong bức tranh, đôi mắt của bức tranh cũng dao động một chút rồi một quả cầu pha lê hình nhãn cầu cũng từ trong bức tranh lăn ra.
Sau khi viên pha lê lăn ra thì đôi mắt của người đàn ông trong bức tranh cũng yên lặng luôn.
Dạ U nhìn viên pha lê hình cầu lăn ra thì có chút vui mừng nói: “Thuỷ tinh cầu truyền thừa.”
Trình Chu nhìn Dạ U nói: “Thuỷ tinh cầu truyền thừa? Bản ghi nhớ truyền thừa sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy, cùng loại với USB.”
Trình Chu: “……” Cùng loại với USB? Nói theo kiểu này thì cấp bậc gì đó cũng bị giảm trong nháy mắt rồi.
Bên trong quả cầu truyền thừa có chứa vài bản vẽ luyện khí gì đó, muốn mở được quả cầu truyền thừa này thì cần phải giải được các bản vẽ khác nhau đó.
Trên vách tường bên cạnh cũng tự nhiên xuất hiện từng bản vẽ liên quan đến luyện khí vô cùng rối rắm và phức tạp.
Mạc Lạc nhìn bản vẽ trên tường thì có chút mờ mịt mà hỏi: “Cái này là cái gì chứ?”
Trình Chu tùy tiện nhìn qua mấy bản vẽ đó rồi suy nghĩ một chút nói: “Sao lại là cái này chứ?”
Mạc Lạc nhìn Trình Chu rồi thử nói: “Trình thiếu, cậu hiểu những bản vẽ này sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Có thể hiểu được, đây có lẽ là bản vẽ phân giải về không gian khắc văn. Hình như đây là một tập hợp bản vẽ liên quan đến truyền tống trận.”
Dạo gần đây, mỗi khi ngủ thì Trình Chu thường xuyên nằm mơ thấy một đám mô hình đồ án không gian khác nhau. Theo như Trình Chu đánh giá thì ấn ký môn hộ ở sau lưng hắn hay cánh cửa không gian này đang truyền thụ một số truyền thừa gì đó cho hắn. Nhưng mà mấy cái đồ án này cũng quá cao thâm ảo diệu nên Trình Chu vẫn chưa thể hiểu ngay được gì nhiều.
Bản vẽ của tổ tiên Mạc Lạc lưu lại đơn giản hơn nhiều, nếu hắn có thể nghiên cứu thấu triệt mấy cái bản vẽ này thì cũng có thể trợ giúp cho hắn khống chế cánh cửa không gian tốt hơn.
Mạc Lạc nhìn Trình Chu gật đầu thì trong lòng cũng có chút chua xót, đây là bản vẽ mà gia tộc hắn lưu lại đấy, vậy mà hắn lại hoàn toàn không thể hiểu được mấy cái bản vẽ có trên quả cầu truyền thừa này còn Trình Chu chỉ cần liếc mắt qua là có thể hiểu được. Nhưng mà nếu bản vẽ này có không gian khắc văn thì tự nhiên là Trình Chu có thể xem hiểu được cũng bình thường mà nhỉ? Nghĩ tới đây thì Mạc Lạc cũng vui vẻ hơn chút.
Phong Ngữ có chút kích động nói: “Bản vẽ truyền tống trận sao? Thật lợi hại. Anh mau nghiên cứu nhanh lên. Nếu như anh vẽ một cái truyền tống trận ở nhà và một cái ở công ty của chú Đàm thì không phải là mỗi lần chú Đàm đi làm cũng có thể sử dụng truyền tống trận rồi sao? Chú Đàm sẽ tới công ty nhanh chóng và tan tầm không bị kẹt xe rồi đúng không?”
Mạc Lạc: “……” Dùng truyền tống trận mỗi ngày để đi làm và tan tầm sao? Hình như cũng quá xa xỉ rồi. Tuy là như vậy nhưng Mạc Lạc cũng rất hy vọng là Trình Chu thật sự có thể kiến tạo thành công truyền tống trận.
“Nghe nói, trước kia các đảo nhỏ trên Hiệp Loan quần đảo đều có các truyền tống trận để kết nối với nhau.” Mạc Lạc nói.
Trình Chu có chút tò mò hỏi: “Vậy hiện tại thì sao?”
Mạc Lạc cau mày nói: “Không biết, hình như là đã bị xoá đi.”
Dạ U nhún vai nói: “Hẳn là đều bị phá hủy rồi.”
Nghe nói có một thời gian rất lâu trước kia, khi mà kỵ sĩ và Đoạ ma giả vẫn còn chung sống với nhau khá hoà thuận thì Hiệp Loan quần đảo vẫn có truyền tống trận. Mãi sau này thì quan hệ hai bên mới trở nên ác liệt hơn. Lúc đó thì đúng là phe kỵ sĩ chiếm thế thượng phong nên kỵ sĩ bắt đầu tàn sát Đoạ ma giả. Mà Đoạ ma giả cũng vì sinh tồn mới đem tất cả các truyền tống trận ở các hòn đảo huỷ bỏ đi hết.
Trình Chu gật đầu nói: “Vậy sao? Vậy mấy người kia cũng không tìm cách khôi phục sao?”
Dạ U nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Chắc là cũng có, nhưng mà mấy luyện khí sư kia cũng quá ngu ngốc nên không thể phục hồi được.”
Mạc Lạc trầm tư một chút rồi mở miệng nói: “Thật ra thì tôi đã nghe một giả thiết.”
Dạ U nhìn Mạc Lạc nói: “Giả thiết gì?”
Mạc Lạc: “Thật ra các truyền tống trận ở Hiệp Loan quần đảo thật ra là do một không gian Dị năng giả giúp đỡ để kiến tạo. Vị không gian Dị năng giả kia đã đưa cho luyện khí sư kia một loại đá không gian. Mà loại đá không gian là theo cặp, nên nếu đặt 2 viên đá này ở hai nơi khác nhau thì ngay lập tức có thể định vị được vị trí để dịch chuyển.”
Trước kia do hoàn cảnh cố hữu nên Mạc Lạc cũng khá bài xích với Đoạ ma giả. Chính vì vậy nên trong tiềm thức của hắn cũng bài xích luôn với những gì nghe thấy và nhìn thấy về Đoạ ma giả. Nhưng sau khi đến hiện thế thì hắn lại thay đổi rất nhiều. Hiện tại thì hắn đã dùng một con mắt của nhà khoa học để nhìn nhận mọi vấn đề từ góc độ khoa học và quan điểm biện chứng rồi.
Dạ U có chút nghi hoặc nói: “Sao tôi lại không biết cái này?”
Mạc Lạc: “Chuyện bình thường. Tôi cũng thường xuyên chạy đi nhặt một số luyện dược thư bên ngoài mà đọc mà. Cái giả thiết này tôi đọc được bên trong một cuốn luyện khí thư mà. Sách chính thống về luyện dược thư hay luyện khí thư gì cũng bị xoá hết dấu vết về vụ này rồi.”
Dạ U gật đầu nói: “Nói cũng đúng.”
Ở Tinh linh thế giới thì Đọa ma giả chính là tà ác, nếu như loại đồ vật cao cấp như Truyền Tống Trận mà từ Đoạ ma giả giúp đỡ hình thành thì cũng quá vũ nhục những tên luyện khí sư kia rồi. Không bị xoá mới là kỳ lạ đó.
End chap 142
-------------XuYing90--------------
------oOo------
“Em họ, em đã nghe nói gì về việc đã xảy ra trên đảo Cầu Vồng chưa?” Rogulei hỏi.
Michael gật đầu rồi sắc mặt cũng có chút cổ quái mà nói: “Em mới nghe thôi. Người ta nói Mạc Lạc đã quy phục một Hoàng kim kỵ sĩ nên chạy tới đảo Cầu Vồng trả đũa, cũng nghe nói là lần này hầu tước Potter và đại sư Eugene bị lỗ nặng.”
Rogulei rất hâm mộ nói: “Hoàng kim kỵ sĩ này lấy 1 địch 2, thực lực vô cùng cường hãn, không nghĩ tới là Hiệp Loan quần đảo chúng ta còn che giấu một nhân vật lợi hại như vậy đấy. Nhưng mà điều kỳ lạ là không một ai tra ra lai lịch của người này.”
Michael nhướn mày nói: “Không nghĩ tới là có người lại dám đi đánh Hoàng kim luyện được sư đấy.”
Ban đầu khi Michael nghe được thông tin này thì hắn cũng không nghĩ là Trình Chu ra tay, bởi vì người ta đã nói người ra tay lần này là một Hoàng kim kỵ sĩ rất thần bí.
Nhưng mà sau khi nghe kỹ lại lần nữa thì Michael còn nghe nói là có thêm Mạc Lạc xuất hiện. Michael cũng nhớ rất rõ việc hắn chính là người đã đề cử Mạc Lạc cho Trình Chu, nên việc này chắc chắn cũng không thoát khỏi có quan hệ với Trình Chu rồi.
Suy nghĩ tới lui thì Michael lại nghĩ tới hướng là cái tổ chức Đoạ ma giả mà Trình Chu hợp tác có người chống lưng là Hoàng kim kỵ sĩ.
Bản thân Đoạ ma giả đã không dễ chọc rồi, nếu có Hoàng kim kỵ sĩ sau lưng hậu thuẫn thì càng nên né xa ra.
Rogulei thần bí nói: “Sự việc lần này có thể là liên quan tới người đã trộm sạch bảo khố của Hoàng Kim đảo và đảo San Hô đấy.”
Michael hàm hồ nói: “Không thể nào đâu.”
Rogulei chắc chắn nói: “Khẳng định một người. Người này đánh cho Eugene đại sư và hầu tước Potter một trận, sau đó thì người này đã chạy đi cướp sạch phòng thí nghiệm của đại sư Eugene. Cái thủ đoạn này thì người bình thường chắc chắn không thể làm được, hẳn là có sự giúp đỡ của Đoạ ma giả.”
Điều mà Rogulei nói thì Michael cũng đã sớm nghĩ tới từ đầu rồi. Mới đây thôi thì Michael đã sợ là Trình Chu sẽ liên tục gây chuyện không ngừng nghỉ, nhưng mà hắn cũng chưa từng nghĩ đến là Trình Chu lại liên tục gây chuyện trong thời gian ngắn như vậy. Mà còn là chuyện lớn như vậy nữa chứ, đây cũng đâu có phải chuyện gì dễ giải quyết đâu.
Rất nhiều quý tộc cũng ngầm giao dịch với Đoạ ma giả, nhưng mà không có ai lại rêu rao lên làm quá tán loạn như vậy đâu. Tên Trình Chu này thật sự cũng quá lớn gan rồi.
Michael hít sâu một hơi thầm nghĩ: Lạy thánh Tinh Linh trên cao, hiện tại thì hắn đã lên thuyền giặc rồi. Hắn vốn chỉ muốn lén lút liên hệ với Đoạ ma giả để làm thêm chút sinh ý rồi cải thiện tình cảnh thiếu thốn của bản thân thôi mà. Không nghĩ tới là hắn lại trêu vào một nhân vật thần thánh điên khùng gì thế này cơ chứ? Nhưng hiện tại hắn cũng đâu còn đường lui nào đâu chứ? Thôi, đã đâm lao cũng đành phải theo vậy thôi.
Rogulei rất hả hê nói: “Đại sư Eugene lần này tổn thất cũng thật quá thảm rồi.”
Michael thầm nghĩ: Nghe nói là toàn bộ trang thiết bị trong phòng thí nghiệm của đại sư Eugene đã bị quét sạch sẽ. Eugene vốn xuất thân từ đại gia tộc luyện dược sư nên tài sản cũng rất phong phú, những trang thiết bị dùng để luyện dược phẩm chất cũng rất tốt, nghe nói lần này dụng cụ dùng để luyện dược đều bị trộm sạch, tổn thất cũng rất rất nặng nề. Nhưng mà Eugene bị tổn thất càng nhiều thì thu hoạch của Trình Chu càng phong pha. Lần này thì Trình Chu đúng là kiếm lớn rồi, cũng không biết là tên này kiếm được bao nhiêu tiền lời nữa đây.
Rogulei nhướn mày nói: “Tên trộm này lá gan càng lúc càng lớn rồi.”
Khuôn mặt Rogulei cũng rất khẩn trương mà nhìn qua Michael rồi nói mấy lời an ủi: “Em họ, việc này thì em cũng không cần lo lắng, hiện giờ thì tầm mắt của tên trộm này cũng ghê gớm hơn rồi. Có lẽ hắn cũng chướng mắt cái đảo San Hô một nghèo hai rỗng này của em.”
Michael: “……” Hắn cũng đâu có lo lắng cái này. Toàn bộ các đảo trong Hiệp Loan quần đảo này cũng có lẽ chỉ có một mình hòn đảo này của hắn là nơi an toàn nhất đấy.
Michael cau mày nói: “Không biết lần này đại công tước sẽ có phản ứng gì hay không?”
Rogulei thở dài nói: “Sự việc lần này có chút khó giải quyế. Nghe nói là hình như lần này đã xuất hiện thêm cả Ẩn ma giả nữa đấy. Vừa xuất hiện không gian Đoạ mà giả vừa xuất hiện thêm Ẩn ma gả.”
Trước kia Hiệp Loan quần đảo cũng xuất hiện một thế lực Đoạ ma giả khổng lồ có lực phá hoại rất lớn như Đoạ ma giả hệ hoả, hệ lôi,… Nhưng mà những người này khi phái binh tới thì vẫn có thể trấn áp và diệt trừ được. Lần này thế lực Đoạ ma giả này còn có cả không gian Đoạ ma giả nữa nên cũng khá là khó khăn, chỉ sợ vừa mới phát ra động tĩnh giệt trừ thì giây sau người ta đã cuốn gói cả tổ chức chạy đi mất rồi. Nên lần này muốn diệt trừ chỉ sợ là vất vả hơn nhiều.
Michael thở dài nói: “Lần này e là đại công tước phải tự mình ra tay rồi.”
Đại công tước vẫn luôn tận sức chèn ép Đoạ ma giả cũng đã rất nhiều năm như vậy rồi. Hiện tại thì đảo Cầu Vồng cũng đã xảy ra chuyện lớn như vậy thì đại công tước cũng coi như là bị vả cho một cú đau. Nếu đại công tước không chịu xuất thủ thì e là quyền uy cũng bị ảnh hưởng không nhỏ đâu.
Mấy năm nay, tự binh của các hầu tước khác cũng càng ngày càng nhiều nên các vị hầu tước này cũng trở nên càng ngày càng kiêu căng hơn rồi. Quyền khống chế của đại công tước cũng từ đó mà trởi nên càng ngày càng thấp với các thuộc cấp này. Có lẽ đại công tước cũng nhân cơ hội này để củng cố vương quyền của mình cũng nên.
……
Hoàng Kim đảo.
Lance cau mày cũng có chút phiền muộn.
Vera nhìn Lance dò hỏi: “Làm sao vậy?”
Lance buồn rầu nói: “Không có gì, phần thưởng của cuộc thi săn thú lần này phụ thân còn chưa đưa cho con.”
Vì lần tỷ thí này mà hắn cũng đã chuẩn bị quá nhiều, hắn cũng đã đáp ứng với những thân tín của mình là nếu như hắn mà đoạt giải nhất thì hắn sẽ có trọng tưởng cho mỗi người. Hiện tại thì hắn cũng đã đoạt giải nhất rồi nhưng phần thưởng cũng đã bị trộm luôn, cho nên hắn cũng chả có gì trong tay cả.
Vera lắc đầu nói: “Phụ thân con lần này rất khó chịu đấy, con cũng không cần nhớ đến phần thưởng này nữa, miễn chọc cho phụ thân con nóng giận.”
Lance: “Mẫu thân, người đoán thử xem, sự tình của đảo Cầu Vồng có liên quan gì đến Zoe không ạ?”
Vera cũng có chút kiêng kị nói: “Có lẽ là hắn có dính líu tới, đúng là tai hoạ lưu ngàn năm mà. Nhưng mà con cũng đừng lo, người hạ hồi linh tán cũng đâu phải là con, báo hắn là Đoạ ma giả cũng không phải là con. Con trai đáng thương của mẹ, con đã phải nhận bao cái danh trời ơi đất hỡi của thằng ngu xuẩn Baker kia làm ra rồi chứ? Sao số phận của con lại khổ như vậy chứ?”
Lance híp mắt cũng có chút khinh thường mà nói: “Baker đúng là thằng ngu mà.”
Lance khinh thường nghĩ: Thằng ngu Baker này còn nghĩ là đại nghĩa diệt thân cơ. Hắn là còn nghĩ là mấy người Hoàng Kim tiểu mạch đảo kia sẽ giúp đỡ hắn sao? Đúng là ngu xuẩn. Đối với kẻ mà ngay cả anh trai ruột còn không do dự chạy đi bán đứng như thế thì ai dám tin tưởng nó cơ chứ? Năm đó, khi mà Zoe còn tại vị thì Zoe đã đối xử với Baker tốt như thế nào thì những người của Hoàng Kim tiểu mạch đảo kia đều rất rõ ràng.
Vera lắc đầu cũng có chút thổn thức nói: “Zoe cũng thật là ngu xuẩn mà, tốn bao tâm cơ để giúp đỡ một thằng không có não. Nó cũng không biết cái người mà nó cố gắng che chở kia là cái dạng người gì.”
Lance cau mày nói: “Hình như là Zoe đã gia nhập một tổ chức của Đoạ ma giả, chẳng lẽ tên không gian Đoạ ma giả đó cũng gia nhập tổ chức của Zoe.”
Vera: “Hình như là vậy.”
Lance cau mày, thật ra hắn cũng có chút sợ hãi, mấy năm nay thì mấy người bọn họ vẫn vì tranh đoạt tài nguyên trên đảo mà đấu tranh gay gắt với nhau. Cái tên của Zoe cũng đã sớm bị Lance quên mất từ lâu rồi. Hiện tại thì hắn mới phát hiện ra là hắn cũng yên tâm quá sớm rồi. Nếu Zoe mà hợp tác với không gian Đoạ ma giả kia thì bọn họ cũng có thể tuỳ tiện mà chạy tới đây để đánh cướp. Nếu vậy thì hắn có ngồi vào cái vị trí hầu tước này thì cũng có lợi ích gì chứ?
Vera nhìn sắc mặt khó coi của Lance thì cũng an ủi mà nói: “Nếu Zoe đã rêu rao như vậy thì nó cũng là tự tìm con đường chết thôi. Đại công tước sẽ không để cho việc này tiếp diễn đâu, con cứ yên tâm.”
Lance gật đầu nói: “Giờ cũng chỉ hy vọng như là vậy.”
……
Đàm gia.
Trình Chu nhìn Mạc Lạc dò hỏi: “Anh cũng đã nghiên cứu cả một ngày rồi đấy, đã nhìn ra cái gì chưa?”
Mạc Lạc có chút ngượng ngùng nói: “Cũng sắp được rồi, cơ quan hẳn là nằm ở trên đôi mắt.”
Khi Mạc Lạc nhìn vào người đàn ông ở trong tranh thì người đàn ông đó cũng nhìn lại Mạc Lạc như thể là bức trang đó đang còn sống vậy.
Trình Chu nhìn thấy cảnh này thì cũng có chút ngạc nhiên mà nói: “Cái kỹ thuật luyện khí này khá giống với công nghệ quét mống mắt của thế giới này. Nhưng mà sao nó không có phản ứng gì vậy?”
Mạc Lạc có chút xấu hổ nói: “Có thể là do thực lực của tôi vẫn chưa đủ với yêu cầu nên vẫn chưa thể mở được truyền thừa này.”
Phong Ngữ ngồi trên tay vịn của ghế rồi đung đưa hai chân rất không vui mà nói: “Tình trạng này khá giống với điện thoại bị đơ vậy đó.”
Melissa nghe vậy thì cũng lập tức nói: “Nếu di động bị đơ thì cách giải quyết tốt nhất chính là tắt nguồn khởi động lại.”
Phong Ngữ nghiêng đầu cũng có chút khó xử nói: “Nhưng mà cái này cũng đâu có phải là điện thoại bị đơ đâu. Phải làm sao giờ? Hay là đập cho tên này một trận xem hắn có chịu ngộ đạo không? Em thấy trong TV cũng hay có dạng này lắm.”
Trình Chu: “……” Phong Ngữ lại xem cái chương trình kỳ quái gì ở trên TV nữa rồi vậy? Phim truyền hình đều là hư cấu hết đó.
Mạc Lạc: “……” Phong Ngữ đang nghĩ ra cái chủ ý quái dị gì thế? Đánh hắn một trận xem có ngộ đạo không? Này là đánh thành não chấn động luôn thì còn có khả năng.
Trình Chu: “Thực lực hiện tại không thể mở ra sao? Vậy chờ tới khi nào chứ?”
Mạc Lạc suy tư một chút rồi nói: “Chắc là tôi phải trở thành Hoàng kim kỵ sĩ hoặc là Hoàng kim luyện dược sư thì có thể mở được.”
Trình Chu phát sầu nói: “Vậy thì phải chờ đến ngày tháng năm nào chứ?”
Mạc Lạc: “……” Sao lại khinh thường hắn như vậy chứ? Lỡ hắn không cẩn thận mà tiến giai thành công thì sao?
Trình Chu nhìn qua Annie bỗng nhiên có cảm hứng nói: “Annie, tiếp máu cho hắn.”
Annie nhìn qua Mạc Lạc vài lần, rất không hài lòng mà phồng má lên. Sau đó thì Annie cũng vung đũa phép Barabara trong tay, một luồng ánh sáng màu trắng chiếu vào người Mạc Lạc. Lúc này thì Mạc Lạc cũng cảm nhận được máu huyết trong người sôi sục lên thì hắn nhắm mắt lại rồi chịu đựng ánh sáng chiếu tới.
Trình Chu nhìn Mạc Lạc nói: “Sao rồi?”
Mạc Lạc hoạt động tay chân một chút rồi nói: “Rất tốt.”
Trình Chu gật đầu nói: “Thử nhìn lại đi.”
Mạc Lạc lại lần nữa nhìn tới người trong bức tranh, đôi mắt của bức tranh cũng dao động một chút rồi một quả cầu pha lê hình nhãn cầu cũng từ trong bức tranh lăn ra.
Sau khi viên pha lê lăn ra thì đôi mắt của người đàn ông trong bức tranh cũng yên lặng luôn.
Dạ U nhìn viên pha lê hình cầu lăn ra thì có chút vui mừng nói: “Thuỷ tinh cầu truyền thừa.”
Trình Chu nhìn Dạ U nói: “Thuỷ tinh cầu truyền thừa? Bản ghi nhớ truyền thừa sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy, cùng loại với USB.”
Trình Chu: “……” Cùng loại với USB? Nói theo kiểu này thì cấp bậc gì đó cũng bị giảm trong nháy mắt rồi.
Bên trong quả cầu truyền thừa có chứa vài bản vẽ luyện khí gì đó, muốn mở được quả cầu truyền thừa này thì cần phải giải được các bản vẽ khác nhau đó.
Trên vách tường bên cạnh cũng tự nhiên xuất hiện từng bản vẽ liên quan đến luyện khí vô cùng rối rắm và phức tạp.
Mạc Lạc nhìn bản vẽ trên tường thì có chút mờ mịt mà hỏi: “Cái này là cái gì chứ?”
Trình Chu tùy tiện nhìn qua mấy bản vẽ đó rồi suy nghĩ một chút nói: “Sao lại là cái này chứ?”
Mạc Lạc nhìn Trình Chu rồi thử nói: “Trình thiếu, cậu hiểu những bản vẽ này sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Có thể hiểu được, đây có lẽ là bản vẽ phân giải về không gian khắc văn. Hình như đây là một tập hợp bản vẽ liên quan đến truyền tống trận.”
Dạo gần đây, mỗi khi ngủ thì Trình Chu thường xuyên nằm mơ thấy một đám mô hình đồ án không gian khác nhau. Theo như Trình Chu đánh giá thì ấn ký môn hộ ở sau lưng hắn hay cánh cửa không gian này đang truyền thụ một số truyền thừa gì đó cho hắn. Nhưng mà mấy cái đồ án này cũng quá cao thâm ảo diệu nên Trình Chu vẫn chưa thể hiểu ngay được gì nhiều.
Bản vẽ của tổ tiên Mạc Lạc lưu lại đơn giản hơn nhiều, nếu hắn có thể nghiên cứu thấu triệt mấy cái bản vẽ này thì cũng có thể trợ giúp cho hắn khống chế cánh cửa không gian tốt hơn.
Mạc Lạc nhìn Trình Chu gật đầu thì trong lòng cũng có chút chua xót, đây là bản vẽ mà gia tộc hắn lưu lại đấy, vậy mà hắn lại hoàn toàn không thể hiểu được mấy cái bản vẽ có trên quả cầu truyền thừa này còn Trình Chu chỉ cần liếc mắt qua là có thể hiểu được. Nhưng mà nếu bản vẽ này có không gian khắc văn thì tự nhiên là Trình Chu có thể xem hiểu được cũng bình thường mà nhỉ? Nghĩ tới đây thì Mạc Lạc cũng vui vẻ hơn chút.
Phong Ngữ có chút kích động nói: “Bản vẽ truyền tống trận sao? Thật lợi hại. Anh mau nghiên cứu nhanh lên. Nếu như anh vẽ một cái truyền tống trận ở nhà và một cái ở công ty của chú Đàm thì không phải là mỗi lần chú Đàm đi làm cũng có thể sử dụng truyền tống trận rồi sao? Chú Đàm sẽ tới công ty nhanh chóng và tan tầm không bị kẹt xe rồi đúng không?”
Mạc Lạc: “……” Dùng truyền tống trận mỗi ngày để đi làm và tan tầm sao? Hình như cũng quá xa xỉ rồi. Tuy là như vậy nhưng Mạc Lạc cũng rất hy vọng là Trình Chu thật sự có thể kiến tạo thành công truyền tống trận.
“Nghe nói, trước kia các đảo nhỏ trên Hiệp Loan quần đảo đều có các truyền tống trận để kết nối với nhau.” Mạc Lạc nói.
Trình Chu có chút tò mò hỏi: “Vậy hiện tại thì sao?”
Mạc Lạc cau mày nói: “Không biết, hình như là đã bị xoá đi.”
Dạ U nhún vai nói: “Hẳn là đều bị phá hủy rồi.”
Nghe nói có một thời gian rất lâu trước kia, khi mà kỵ sĩ và Đoạ ma giả vẫn còn chung sống với nhau khá hoà thuận thì Hiệp Loan quần đảo vẫn có truyền tống trận. Mãi sau này thì quan hệ hai bên mới trở nên ác liệt hơn. Lúc đó thì đúng là phe kỵ sĩ chiếm thế thượng phong nên kỵ sĩ bắt đầu tàn sát Đoạ ma giả. Mà Đoạ ma giả cũng vì sinh tồn mới đem tất cả các truyền tống trận ở các hòn đảo huỷ bỏ đi hết.
Trình Chu gật đầu nói: “Vậy sao? Vậy mấy người kia cũng không tìm cách khôi phục sao?”
Dạ U nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Chắc là cũng có, nhưng mà mấy luyện khí sư kia cũng quá ngu ngốc nên không thể phục hồi được.”
Mạc Lạc trầm tư một chút rồi mở miệng nói: “Thật ra thì tôi đã nghe một giả thiết.”
Dạ U nhìn Mạc Lạc nói: “Giả thiết gì?”
Mạc Lạc: “Thật ra các truyền tống trận ở Hiệp Loan quần đảo thật ra là do một không gian Dị năng giả giúp đỡ để kiến tạo. Vị không gian Dị năng giả kia đã đưa cho luyện khí sư kia một loại đá không gian. Mà loại đá không gian là theo cặp, nên nếu đặt 2 viên đá này ở hai nơi khác nhau thì ngay lập tức có thể định vị được vị trí để dịch chuyển.”
Trước kia do hoàn cảnh cố hữu nên Mạc Lạc cũng khá bài xích với Đoạ ma giả. Chính vì vậy nên trong tiềm thức của hắn cũng bài xích luôn với những gì nghe thấy và nhìn thấy về Đoạ ma giả. Nhưng sau khi đến hiện thế thì hắn lại thay đổi rất nhiều. Hiện tại thì hắn đã dùng một con mắt của nhà khoa học để nhìn nhận mọi vấn đề từ góc độ khoa học và quan điểm biện chứng rồi.
Dạ U có chút nghi hoặc nói: “Sao tôi lại không biết cái này?”
Mạc Lạc: “Chuyện bình thường. Tôi cũng thường xuyên chạy đi nhặt một số luyện dược thư bên ngoài mà đọc mà. Cái giả thiết này tôi đọc được bên trong một cuốn luyện khí thư mà. Sách chính thống về luyện dược thư hay luyện khí thư gì cũng bị xoá hết dấu vết về vụ này rồi.”
Dạ U gật đầu nói: “Nói cũng đúng.”
Ở Tinh linh thế giới thì Đọa ma giả chính là tà ác, nếu như loại đồ vật cao cấp như Truyền Tống Trận mà từ Đoạ ma giả giúp đỡ hình thành thì cũng quá vũ nhục những tên luyện khí sư kia rồi. Không bị xoá mới là kỳ lạ đó.
End chap 142
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.