Chương 269: Biến Đổi Ở Hiệp Loan Quần Đảo.
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Qua đợt Ma lực triều tịch ở hiện thế thì Trình Chu cũng mang theo tất cả mọi người cùng nhau quay trở về Hiệp Loan quần đảo.
Bởi vì điều kiện bẩm sinh cơ bản của đảo San Hô này quá kém cho nên Trình Chu cũng không thể đặt trọng tâm phát triển ở nơi này được, hắn buộc phải chuyển hướng sang phát triển ở vương đảo.
Đảo Đường Thụ cũng như Hoàng Kim tiểu mạch đảo và cả khu bến tàu lại được Trình Chu thực hiện di dời thêm một lần nữa để đi tới vương đảo rồi lúc này thì mấy hòn đảo này mới được ráp lại.
Rốt cuộc thì vương đảo cũng là được coi như hòn đảo lớn nhất toàn bộ Hiệp Loan quần đảo, hơn nữa các loại tài liệu có liên quan đến luyện khí cũng như các dụng cụ luyện dược ở vương đảo này cũng hoàn thiện hơn nhiều so với các hòn đảo khác, mà trình độ kỹ thuật cũng tiên tiến hơn nhiều, cũng đầy đủ hơn rất nhiều so với những hòn đảo khác. Ngoài ra thì đất nền thổ địa cũng như đất nền phía sâu của vương đảo cũng rắn chắc hơn nhiều, mà thổ nhưỡng cũng coi như màu mỡ hơn tất cả các hòn đảo khác nữa.
Trình Chu cũng thành lập luôn mấy truyền tống trận khác để nối liền giữa đảo San Hô và vương đảo để nhân viên có thể đi tới đi lui cho thuận tiện.
Trình Chu cũng muốn định cư luôn lại vương thành. Dù sao nơi này cũng là mảnh đất mà vương thất định cư bao năm tháng nay cho nên tình hình của vương thành cũng là cực kỳ phồn thịnh và hoa lệ.
Sau một hồi đại chiến thì lâu đài của vương tộc đã bị tổn hại nghiêm trọng rồi, nhưng mà các cơ sở vật chất ở khu vực xung quanh lâu đài chính thì vẫn rất ổn, các nơi ở của những hoàng tử hay công chúa gì đó của vương tộc nhìn cũng xa hoa giá trị vô cùng, cũng đánh bại luôn mấy phủ đệ của các quý tộc của các hòn đảo khác.
Thực ra lối kiến trúc cũng như phong cách thiết kế của Tinh Linh thế giới này nhìncũng rất xa hoa, cũng rất hợp thời thượng của giới quý tộc, đúng là nghệ thuật thì nơi nào cũng phát triển theo trường phái bay bổng thôi. Thời điểm khi mà mấy người của hiện thế tới đây thì bọn họ vẫn luôn ở tại cái nơi nghèo nàn như đảo San Hô, bọn họ không được cũng chưa từng được đi tham quan tới những nơi khác. Hiện tại, khi đặt chân tới vương thành rồi thì mấy người của hiện thế cũng phát hiện ra rằng trước nay họ đang ở một nơi không khác gì đồ nhà quê, cảm giác này giống như những người ở các thành thị cấp 5 của hiện thế mới đặt chân tới thủ đô vậy, cũng một cảm giác như người ở nhà quê không nhìn thấy cảnh thành phố bao giờ.
Lâu đài của vương thành dùng rất nhiều thủ đoạn luyện khí vô cùng tân tiến để xây dựng cho nên mấy kiến trúc sư của hiện thế cũng nộp đơn tới đây cũng coi như là được mở rộng tầm mắt.
Sau khi tiếp nhận vương đảo thì Trình Chu cũng bắt đầu phân công công tác cho mọi người để chữa trị lại vương thành.
Trình Chu cũng từng quay trở về hiện thế để tiếp nhận thêm vào đội kiến trúc sư nữa tới vương đảo. Đội kiến trúc sư cũng như đội xây dựng đều có tồn tại vài Dị năng giả thiên về công tác xây dựng cho nên hiệu suất của hai đội này cũng rất nhanh chóng, tốn hơn nửa tháng thời gian thì bọn họ cũng xây dựng xong toà lâu đài của vương đảo.
Trình Chu cũng tiếp thêm không ít chuyên gia chăn nuôi và các chuyên gia nông nghiệp từ hiện thế tới đây, sau đó hắn cũng mạnh mẽ mà quy hoạch lại phương pháp gieo trồng cũng như phương pháp chăn nuôi của Hiệp Loan quần đảo. Nói chung là mọi vấn đề quan trọng cũng chỉ liên quan đến cái ăn, dân ấm no thì không có bạo động, cho nên mang hai đội chuyên gia này tới đúng là quyết định đúng đắn.
Đúng là nơi Tinh Linh thế giới nói chung và toàn bộ Hiệp Loan quần đảo này nói chung rất được trời cao ưu ái cho việc gieo trồng nông nghiệp này rồi, nhưng mà quý tộc lại quá mức ỷ lại vào Tinh Linh trong việc gieo trồng thực vật cũng sư sản vật nông nghiệp cho nên những kỹ thuật gieo trồng cơ bản của các cây nông nghiệp ở đây cũng trong tình trạnh quá mức đơn giản và vô cùng thô sơ.
Mấy chuyên gia nông nghiệp của hiện thế tới đây cũng đã biên soạn lại các phương pháp gieo trồng của hiện thế và phổ cập hết lại cho dân chúng ở Hiệp Loan quần đảo.
Trình Chu cũng quay về hiện thế và mang theo không ít nông cụ và máy móc của ngành nông nghiệp để cải thiện đất đai cũng như giảm lao động tay chân cho tất cả nhữn bình dân và nông nô ở nơi này.
Các dụng cụ bằng kim loại dùng trong nông nghiệp cũng như các sản phẩm cơ khí liên quan đến sắt thép của Hiệp Loan quần đảo này cực kỳ thô sơ và lạc hậu, dụng cụ canh tác của bình dân cũng như nông nô vẫn luôn trong tình trạng vô cùng thô thiển, mà trồng trọt mà không có dụng cụ cũng phần nào đó hạn chế sự phát triển nông nghiệp của Hiệp Loan quần đảo.
Mấy nông nô đang vội vã chạy theo phương pháp cải tiến mới, còn một số bình dân cũng chịu theo mấy phương pháp này mà học hỏi thêm.
Trình Chu áp dụng chính sách quản lý cực kỳ lỏng lẻo, thu hồi lại toàn bộ thổ địa cũng như lãnh thổ của quý tộc, huỷ bỏ chế độ nông nô và miễn giảm thuế má. Nói chung hắn đang làm cải cách ruộng đất chuyển đổi từ chế độ của những quý tộc chiếm hữu toàn bộ đất đai này sang chế độ tất cả mọi người đều có đất đai để canh tác.
Sau khi người bạch tuộc chết đi thì toàn bộ quý tộc của vương đô cũng ra đi gần hết theo người bạch tuộc rồi, cho nên Trình Chu cũng gần như là vô cùng thuận lợi mà tiếp nhận vị trí chủ nhân của Hiệp Loan quần đảo. Sau khi thay đổi vị trí người thượng vị thì một số người ở vương đảo còn chưa thể chấp nhận được hiện thực, sau đó thì Trình Chu cũng đã mở ra các đợt cứu tế cho mấy người ở vương đảo này, những nhà nào thật sự không còn lương thực nữa thì có thể đến lĩnh lương thực cứu trợ về.
Kỳ thật thì tài nguyên thổ địa của Hiệp Loan quần đảo cũng vô cùng phong phú nhưng mà nhiều quý tộc vì lợi ích cá nhân cho nên bọn họ đã cố tình đem nhiều mảnh đất màu mỡ chuyên phục vụ cho nông nghiệp chuyển đổi thành những mảnh đất chuyên gieo trồng linh thảo phục vụ cho lợi ích cá nhân, cuối cùng thì bọn họ cũng chiếm lĩnh toàn bộ thị trường cung ứng lương thực rồi tự do đẩy cho giá lương thực tăng lên ào ào. Cuối cùng thì quý tộc giàu chảy mỡ còn bình dân và nông nô gầy trơ xương.
Số lượng lương thực tích trữ của Trình Chu bên này vẫn có đủ, chỉ cần Trình Chu nguyện ý thì muốn nuôi cả Hiệp Loan quần đảo này cũng là chuyện hoàn toàn dư giả.
Sau đó thì rất nhiều bình dân cũng phát hiện ra chỗ tốt khi Trình Chu thượng vị cho nên bọn họ có đối với việc Năng lực giả lên nắm quyền hay điều hành gì đó thì mọi người cũng không quan tâm lắm, chỉ cần tốt cho chính những người dân này thì cũng chẳng còn bất kỳ bài xích cũng như kỳ thị gì nữa.
Sau khi Trình Chu thực hiện cải cách trên diện rộng thì toàn bộ nông nô cũng tự thân có được thổ địa của bản thân mình, sau khi sở hữu được ruộng đất thì Trình Chu lại thực hiện miễn thuế má, sau đó hắn cũng lan truyền phương pháp canh tác mới cho nên sự nhiệt tình của mọi người với ngành nông nghiệp cũng tăng vọt lên.
……..
Xưởng đóng tàu ở vương đô.
Những luyện khí sư bên trong xưởng đóng tàu hiện nay đang vô cùng bận rộn, rất nhiều luyện khí sư đang bận rộn tiến hành chế tạo các con thuyền Hoàng kim mới.
Đối với các luyện khí sư đã từng tham gia vào việc chế tạo con thuyền Địa giai mà nói thì chế tạo các con thuyền Hoàng kim cũng là việc hoàn toàn không có gì khó khăn.
Hiện thế cũng có câu nói lưu truyền lúc nào cũng đúng: Muốn làm giàu thì phải sửa đường, công tác hậu cần thông thuận và xuyên suốt ở bất kỳ quốc gia nào đi nữa cũng đều là công việc vô cùng quan trọng, hơn nữa chỉ có giao thương thông thuận thì kinh tế mới có thể vững bước đi lên được. Cũng không còn một thế lực nào đó nắm quyền giao thương mà ăn chênh lệch giá cao như trước được nữa.
Giao thông bên trong nội bộ các hòn đảo thì không nói làm gì, nhưng mà các hòn đảo khác có muốn giao thương với nhau đều dựa vào hải vận, hơn nữa khoảng cách giữa các hòn đảo của Hiệp Loan quần đảo này cũng khá xa cho nên hải vận là con đường huyết mạch để cho mọi người phát triển kinh tế.
Trình Chu cũng đang muốn phát triển mạnh ngành hải vận cho nên hắn đã tăng cường công việc cho các luyện khí sư để chế tạo thêm một số lượng lớn các loại thuyền tàu để di chuyển, trong đó có các con thuyền Hoàng kim. Lúc trước vì luyện chế con thuyền Địa giai nên Trình Chu cũng thu gom được một số lượng lớn tài liệu luyện khí.
Sau khi chế tạo thành công con thuyền hoả long thì tài liệu dư lại cùng chất đống trong kho, chính vì dư giả quá nhiều tài liệu chế tác nên chỉ trong vòng nửa tháng cũng đã có 3 con thuyền Hoàng kim ra đời.
Đông đảo chúng luyện khí sư đang bận rộn bên trong phòng làm việc, vừa nói chuyện vừa hóng chuyện ăn dưa.
“Mấy người, mọi người đã nhìn thấy cái núi vàng khổng lồ kia chưa?”
“Thấy chứ, thấy rất rõ là đằng khác đấy. Làm sao mà chưa thấy được chứ? Nhìn nó cũng đồ sộ và sáng chói như vậy cơ mà.”
“Không ngờ là Trình Chu các hạ còn dọn được cả một núi vàng tới đây đấy. Lần này thì quá ngon rồi.”
“Ban đầu tôi còn tưởng cái núi vàng đó là tài sản của vương thất nữa cơ. Sau này tôi mới biết được hoá ra cái núi vàng này là của Trình Chu các hạ mang từ biển bên kia tới đây. Làm tôi còn tưởng vương thất giàu có lắm chứ?”
“Này thì tốt rồi. Nhiều vàng như vậy thì chúng ta muốn chế tạo cái gì cũng không cần phải bó tay bó chân tiết kiệm nữa.”
Vàng là một loại tài liệu vô cùng quan trọng, mà cũng rất thiết yếu trong ngành luyện khí này đấy. Nhưng mà tài liệu này từ trước tới nay vẫn luôn trong trại thái vô cùng quý và rất đắt đấy. Trước kia thì tài liệu này còn ít cho nên tất cả những luyện khí sư bọn họ phải quý trọng mỗi khi sử dụng tới nguồn nguyên liệu này, ngày thường bọn họ còn phải đắn đo suy nghĩ cắt xén đủ kiểu thì bọn họ mới dám mang ra xài vì sợ lãng phí. Hiện tại thì hay rồi, Trình Chu còn mang theo một núi vàng đồ sộ như thế này tới đây cho mà, cho nên một chúng luyện khí sư cứ như mở cờ trong bụng, hiện tại bọn họ cũng có thể thả tay mà sử dụng vàng mỗi khi chế tạo các sản phẩm luyện khí rồi. Cảm giác làm luyện khí sư nhà giàu này đúng là sướng tay thật.
“Cái này hình như là một loại thú cốt của hung thú ở trên đất liền đúng không? Nhìn thấy lạ lạ ấy nhỉ?”
“Hung thú trên đất liền sao? Hoá ra là hung thú trên đất liền lại có hình dạng này à? Đúng là lần đầu được nhìn thấy đấy.”
“Hình như nguyên một bộ này là thú cốt cấp Địa giai thì phải. Cũng không biết đây là loại hung thú Đại giai gì nữa. Sao trước giờ tôi chưa từng nhìn thấy nó xuất hiện ở đâu nhỉ? Trình Chu các hạ lại đi đâu săn được con hung thú này thế? Mà đi săn lúc nào sao tôi không biết được thông tin gì nhỉ?”
“Thực lực của Trình Chu các hạ cũng quá phi phàm cho nên cậu ấy có thể làm một số chuyện mà mọi người không biết thôi.”
“Tôi nghe nói con hung thú trên đất liền này không phải là hung thú bản địa của Hiệp Loa quần đảo chúng ta đâu. Là hung thú của biển bên kia đó.”
“Hoá ra là của biển bên kia sao? Vậy thì cũng có thể giải thích được rồi. Thảo nào mà trước nay tôi còn chưa từng nhìn qua nó.”
“Được rồi. Mọi người đừng nói nữa. Hôm nay chúng ta còn phải chế tạo rất nhiều nông cụ dùng cho sản xuất đó.”
“Chúng ta vừa mới chế tạo xong con thuyền Địa giai đấy, không ngờ là bây giờ lại bị hạ xuống thành người chế tạo nông cụ luôn rồi hả?”
“Là do thiếu người quá thôi chứ biết làm sao bây giờ. Hơn nữa Trình Chu các hạ cũng đã nói rồi mà, tất cả các sản phẩm luyện khí làm ra đều là để phục vụ con người đấy, cho nên phải có tính ứng dụng trong thực tiễn. Kỳ thật thì tôi cảm thấy việc chế tạo nông cụ này cũng rất thú vị mà. Rất hữu ích đấy mọi người không thấy như thế à?”
“……”
Chính vì nông dân ở Tinh Linh thế giới này địa vị quá thấp cho nên đại đa số các luyện khí sư của Tinh Linh thế giới này sẽ không quá quan tâm tới những công việc đồng áng của mấy nông nô này đâu. Trước kia mấy luyện khí sư này còn cảm thấy việc chế tạo các loại nông cụ dùng trong nông nghiệp này dường như là một việc cực kỳ nhục nhã khiến cho bọn họ phải mất mặt vậy. Hơn nữa, từ trước đến nay công việc trồng trọt này đã có những Tinh Linh lo liệu rồi, vì nhiều nguyên nhân cho nên tất cả mọi người đều cảm thấy cái việc chế tạo nông cụ này không quá quan trọng. Nhưng mà Trình Chu đã vận chuyển không các ít sản phẩm liên quan đến phát triển nông nghiệp của hiện thế tới đây, sau đó thì mấy luyện khí sư này cũng cảm thấy khá hứng thú khi nhìn những dụng cụ này và mọi người cũng đổi ý rồi khai mở không ít ý tưởng. Hiện tại thì ngành chế tác nông cụ còn đang thịnh hành lắm đấy.
……….
Thời gian này trôi qua vô cùng yên bình, lúc này thì Trình Chu và Dạ U cũng tự nhiên mà có được một khoảng thời gian khá là nhàn nhã. Tình hình ở Hiệp Loan quần đảo này càng ngày càng ổn định, mà tình hình bên hiện thế cũng đã hòm hòm rồi cho nên tâm trạng hai người bọn họ hiện tại cũng không tồi.
Trình Chu vẫn luôn cùng với Dạ U làm công tác làm người vận chuyển tài nguyên giữa hai thế giới, mang tài nguyên từ Hiệp Loan quần đảo tới hiện thế rồi lại vận chuyển tài nguyên từ hiện thế quay lại Hiệp Loan quần đảo, nói chung hiện tại hắn chính là shipper đường dài giữa hai thế giới thôi ấy mà. Mọi loại đồ ăn cũng được thay đổi hàng ngày, các loại nguyên liệu nấu ăn Địa giai cũng thường xuyên đổi mới, mà các loại tài nguyên tu luyện cũng nhập thêm thường xuyên, cho nên thực lực của cả hai người bọn họ cũng ổn định lên rất nhiều.
Thời điểm nhàn nhã thì Trình Chu lại dắt Dạ U đi chơi khắp cái Hiệp Loan quần đảo, có khi cũng sang hiện thế đi dạo một hồi rồi về. Hai người bọn họ hiện tại đang cố gắng tận hưởng thế giới của hai người một cách triệt để, cũng không biết khi nào sóng gió sẽ ập tới cho nên hiện tại chính là tận hưởng đi đã.
…….
Hắc Mã đảo.
Trình Chu nhìn Tiểu May Mắn đang bay loạn rồi múa may ở khắp nơi trên khu vực thảo nguyên này mà cười cười vui vẻ không thôi.
Dạo gần đây thực lực của Trình Chu cũng bay lên với tốc độ chóng mặt cho nên mấy Tinh Linh đã từng khế ước với Trình Chu cũng được dịp mà tăng lên không ít.
Tiểu May Mắn cũng là con Tinh Linh đầu tiên mà Trình Chu khế ước cho nên Tiểu May Mắn cũng thừa cơ hội mà phát triển thành thượng Tinh Linh luôn rồi. Trình Chu cũng thành lập một trại chăn nuôi cỡ lớn ở Hắc Mã đảo này, sau đó hắn cũng sắp xếp một số chuyên gia tới đây để trông coi hòn đảo này với mục đích chăn nuôi Giác Trư cùng các loại vật nuôi khác. Có Tiểu May Mắn đảm nhiệm việc cung cắp đồ ăn cho nên công tác chăn nuôi những con Giác Trư vô cùng thuận lợi, mà những loại vật nuôi sinh sống ở trên đảo này cũng trong trạng thái vô cùng khoẻ mạnh, thịt cũng rất thơm ngon.
Ngoại trừ Giác Trư ra thì Trình Chu còn mang thêm một số loại động vật chăn nuôi ở hiện thế tới nữa như trâu, bò, cừu, …. Ngoài ra, trước kia vương thất cũng từng chăn nuôi một loại bò bông tuyết, giống bò này chuyên dùng để thu hoạch sữa. Hương vị sữa của giống bò bông tuyết này vô cùng thuần khiết, uống sữa tươi cũng có tác dụng cường thân kiện thể. Mà thức ăn mà bò bông tuyết thích nhất cũng là loại cỏ linh lăng mà Tiểu May Mắn giục sinh cho nên Trình Chu cũng thuận tiện mang luôn đàn bò tới đảo Hắc Mã nhân giống rồi tiến hành chăn nuôi rộng, rồi gây bầy lớn luôn.
Sau khi Trình Chu thâu tóm được vương đảo thì hắn cũng chiếm luôn cái trang trại chăn nuôi gia súc của vương thất trước kia.
Trình Chu cũng nhờ mấy chuyên gia chăn nuôi thiết kế lại chuồng trai, sau đó hắn cũng kết hợp với đội xây dựng mở rộng thêm trang trại chăn nuôi bò sữa, sau đó hắn cũng khuếch trương quy mô chăn nuôi bò sữa ở Hiệp Loan quần đảo này rộng ra nữa. Tiếp theo thì hắn còn xây dựng thêm một nhà máy sữa để sản xuất các loại sản phẩm liên quan đến sữa như bơ, sữa tươi, sữa chua, …
Hắn cũng hy vọng là có các chuyên gia nông nghiệp cùng chăn nuôi hợp tác với nhau thì thời gian sắp tới đây giống bò bông tuyết này nhanh chóng được nhân giống và các sản phẩm sữa liên quan đến bò bông tuyết cũng nhanh chóng phân phối ra thị trường. Đến lúc đó thì nguồn hàng hoá của Hiệp Loan quần đảo này cũng đa dạng hơn trước rồi.
Thời gian rảnh rỗi thì Trình Chu lại cuốn Dạ U để chạy khắp nơi ở Hiệp Loan quần đảo để khảo sát thổ địa, khảo sát cây trồng, một số loại hải sản có trong biển, cũng có một số loại hải sản có thể thành lập trang trại chăn nuôi trên biển, rồi lại khảo sát các hòn đảo hoang, tìm kiếm một số loại Tinh Linh mới. Hai người họ cũng tranh thủ vừa đi khảo sát vừa vui chơi luôn, cũng coi như đi du lịch khắp cái Hiệp Loan quần đảo này, thời gian trước kia không thể đi được thì hiện tại cũng đi bù luôn.
Khoảng thời gian mà hai người bọn họ lăn lộn khắp nơi thì tất nhiên bọn họ cũng phát hiện ra không ít hòn đảo bị bỏ hoang nhưng mà những hòn đảo này lại có giá trị kinh tế cực kỳ cao, ví dụ hắn còn phát hiện một hòn đảo hoang có thổ địa cực kỳ thích hợp để trồng và nhân giống sầu riêng, mà ở phía trên đảo này còn có không ít cây sầu riêng mọc hoang dại. Suy nghĩ một hồi thì Trình Chu cũng lập tức đánh dấu hòn đảo này lại, sau đó hắn cũng chuẩn bị mọi công tác quy hoạch rồi biến hòn đảo này trở thành một đảo sầu riêng, tại đây hắn cũng phải chuẩn bị cho sự nghiệp mở rộng quy mô gieo trồng các giống sầu riêng khác nhau mới được. Có thể là sau khi bị những người của hiện thế ảnh hưởng quá mạnh cho nên mọi người ở Hiệp Loan quần đảo này thì ít nhiều gì cũng đã tiếp thu được hương vị của sầu riêng rồi. Nhiều khi sầu riêng hắn trồng còn không đủ để cung cấp cho những dân cư của Hiệp Loan quần đảo này cơ mà.
Mảnh rừng sầu riêng ở đảo San Hô kia cũng có diện tích quá nhỏ, chắc chắn là với diện tích đó cũng không thể thoả mãn được nhu cầu sầu riêng của những người ở Hiệp Loan quần đảo chứ đừng nói tới cả nhu cầu của cả hiện thế. Hiện tại thì Hương Hương cũng đã thăng cấp thành thượng Tinh Linh rồi cho nên Hương Hương có chăm sóc mấy chục vạn cây sầu riêng cũng không thành vấn đề, mà cái rừng sầu riêng nhỏ bé kia của đảo San Hô căn bản là không đủ để Hương Hương thi triển năng lực nữa. Bình thường thì nó vẫn luôn í ới chuyện muốn đổi chỗ, muốn thi triển tài năng này nọ mà,.
Trên tay Trình Chu đã có hơn 20 con thượng Tinh Linh, có một số con này là hàng trước kia Trình Chu đánh cướp được, còn có mấy con là giục dựng dục được mà có, còn có một số là Trình Chu mới gom được dạo gần đây.
Do quý tộc ở Hiệp Loan quần đảo này cũng đã chết gần hết rồi, hơn nữa người bạch tuộc ở vương đô này cũng chết, kéo theo đó thì Tinh Linh trong tay quý tộc cũng gần như là chết sạch, mà Tinh Linh của vương thất cũng gần như là bay màu gần hết. Đương nhiên thì cũng có một số con may mắn thoát nạn cũng trở thành vật vô chủ.
Người bình thường thì tất nhiên là cũng không có ai dám tranh đoạt với Trình Chu, cho nên đại đa số những con Tinh Linh vô chủ đó đều được chuyển lại hết cho Trình Chu.
Cái mà Trình Chu cảm thấy vui mừng hơn tất cả đó chính là só lượng đại Tinh Linh trong tay hắn hiện tại. Ngoại trừ số thượng Tinh Linh trong tay thì hắn cũng có nhiều hơn 3 con đại Tinh Linh nữa, một con chính là con tuyết anh đại Tinh Linh của vương thất, một con là bí đỏ đại Tinh Linh mà lúc trước Trình Chu đánh cướp được ở trận chiến quần đảo núi lửa, còn một con là đường thụ đại Tinh Linh mà Trình Chu mới lấy được khi cắt đảo Đường Thụ.
Trận chiến với vương thành thì con tuyết anh đại Tinh Linh này may mắn giữ được một mạng, tuy rằng sau khi thành vật vô chủ thì nó cũng có chút suy yếu thật đấy, nhưng mà sau đó thì nó cũng được chăm sóc trọng điểm rồi tu bổ một thời gian dài, nó còn được ăn không ít ngọc thạch cao đẳng mà Trình Chu mang từ hiện thế tới đây, bao nhiêu ưu đãi đắp vào thân thì nó cũng đã phục hồi được phần nào đó rồi
Gốc cây bản thể của con tuyết anh đại Tinh Linh chính là một gốc hoa tuyết anh đào, loại hoa tuyết anh đào này nhìn bề ngoài cũng có chút giống với cây anh đào sakura, con tuyết anh đại Tinh Linh chính là một loại linh dược Tinh Linh, tác dụng của hoa tuyết anh đào chính là tăng cường và củng cố đấu khí cho kỵ sĩ. Ở bên trong khu vực vương đô này còn có một mảnh rừng chuyên trồng hoa tuyết anh đảo rất rộng lớn, sau khi cây tuyết anh đào trưởng thành thì có thể chiết xuất tinh dầu tuyết anh đào để tu luyện. Quan trọng thì thời điểm mà cả một mảnh rừng tuyết anh đào này nở hoa thì cả một khu rừng lại thay áo mới mà đẹp đến nao lòng, cho nên nơi này cũng có thể tận dụng để trở thành lễ hội ngắm hoa như bên hiện thế thường hay tổ chức, cảnh đẹp như thế này chắc chắn là rất tuyệt vời.
Con đại Tinh Linh thứ 2 là con bí đỏ Tinh Linh, đây là con Tinh Linh mà Trình Chu cướp được từ trong tay vị hầu tước đảo Cá Bạc - hầu tước Leon. Trong các loại bí đỏ mà con bí đỏ Tinh Linh giục sinh được có một loại bí đỏ hạt dẻ. Loại bí đỏ hạt dẻ này có hương vị rất độc đáo, chất thịt cũng rất chắc và mụi vị cũng rất tinh tế, mà khi ăn còn có mùi thơm như mùi hạt dẻ rang, rất thích hợp để xào, chưng, hấp, nấu, … cách ăn cũng rất đa dạng cho nên bí đỏ của con bí đỏ Tinh Linh rất được mọi người hoan nghênh.
Con đại Tinh Linh thứ 3 chính là con thanh ngọc đường thụ đại Tinh Linh. Đây là con đại Tinh Linh mà vị hầu tước đảo Đường Thụ đã từng chuyển nhượng lại cho Trình Chu thời gian trước kia. Ban đầu thì con thanh ngọc đường thụ Tinh Linh này là con có yếu ớt nhất trong 3 con thượng Tinh Linh đường thụ trong tay vị hầu tước đảo Đường Thụ, nhưng mà sau khi con Tinh Linh này đi theo Trình Chu ăn sung mặc sướng đủ các loại linh ngọc thì thực lực của con thanh ngọc đường thụ Tinh Linh này lại tiến bộ vượt bậc, cuối cùng thì nó cũng thuận lợi mà đột phá thành đại Tinh Linh trong khoảng thời gian mới đây thôi.
Mấy chuyên gia nghiên cứu bên hiện thế cũng phát hiện ra là ngọc thạch của hiện thế rất có lực hấp dẫn đối với các Tinh Linh của Tinh Linh thế giới, mấy loại ngọc thạch này không những có thể lấp đầy bụng của Tinh Linh mà còn có thể đề cao thực lực của Tinh Linh và cũng có thể trợ giúp cho Tinh Linh tiến giai. Cũng vì lý do này mà Trình Chu vẫn thường xuyên mang Tinh Linh trên tay mình luân phiên tới hiện thế để nghỉ phép. Nói là nghỉ phép cũng không đúng, coi như trao đổi nhân viên rồi làm lụng chăm chỉ để kiếm ăn thôi.
End chap 269
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bởi vì điều kiện bẩm sinh cơ bản của đảo San Hô này quá kém cho nên Trình Chu cũng không thể đặt trọng tâm phát triển ở nơi này được, hắn buộc phải chuyển hướng sang phát triển ở vương đảo.
Đảo Đường Thụ cũng như Hoàng Kim tiểu mạch đảo và cả khu bến tàu lại được Trình Chu thực hiện di dời thêm một lần nữa để đi tới vương đảo rồi lúc này thì mấy hòn đảo này mới được ráp lại.
Rốt cuộc thì vương đảo cũng là được coi như hòn đảo lớn nhất toàn bộ Hiệp Loan quần đảo, hơn nữa các loại tài liệu có liên quan đến luyện khí cũng như các dụng cụ luyện dược ở vương đảo này cũng hoàn thiện hơn nhiều so với các hòn đảo khác, mà trình độ kỹ thuật cũng tiên tiến hơn nhiều, cũng đầy đủ hơn rất nhiều so với những hòn đảo khác. Ngoài ra thì đất nền thổ địa cũng như đất nền phía sâu của vương đảo cũng rắn chắc hơn nhiều, mà thổ nhưỡng cũng coi như màu mỡ hơn tất cả các hòn đảo khác nữa.
Trình Chu cũng thành lập luôn mấy truyền tống trận khác để nối liền giữa đảo San Hô và vương đảo để nhân viên có thể đi tới đi lui cho thuận tiện.
Trình Chu cũng muốn định cư luôn lại vương thành. Dù sao nơi này cũng là mảnh đất mà vương thất định cư bao năm tháng nay cho nên tình hình của vương thành cũng là cực kỳ phồn thịnh và hoa lệ.
Sau một hồi đại chiến thì lâu đài của vương tộc đã bị tổn hại nghiêm trọng rồi, nhưng mà các cơ sở vật chất ở khu vực xung quanh lâu đài chính thì vẫn rất ổn, các nơi ở của những hoàng tử hay công chúa gì đó của vương tộc nhìn cũng xa hoa giá trị vô cùng, cũng đánh bại luôn mấy phủ đệ của các quý tộc của các hòn đảo khác.
Thực ra lối kiến trúc cũng như phong cách thiết kế của Tinh Linh thế giới này nhìncũng rất xa hoa, cũng rất hợp thời thượng của giới quý tộc, đúng là nghệ thuật thì nơi nào cũng phát triển theo trường phái bay bổng thôi. Thời điểm khi mà mấy người của hiện thế tới đây thì bọn họ vẫn luôn ở tại cái nơi nghèo nàn như đảo San Hô, bọn họ không được cũng chưa từng được đi tham quan tới những nơi khác. Hiện tại, khi đặt chân tới vương thành rồi thì mấy người của hiện thế cũng phát hiện ra rằng trước nay họ đang ở một nơi không khác gì đồ nhà quê, cảm giác này giống như những người ở các thành thị cấp 5 của hiện thế mới đặt chân tới thủ đô vậy, cũng một cảm giác như người ở nhà quê không nhìn thấy cảnh thành phố bao giờ.
Lâu đài của vương thành dùng rất nhiều thủ đoạn luyện khí vô cùng tân tiến để xây dựng cho nên mấy kiến trúc sư của hiện thế cũng nộp đơn tới đây cũng coi như là được mở rộng tầm mắt.
Sau khi tiếp nhận vương đảo thì Trình Chu cũng bắt đầu phân công công tác cho mọi người để chữa trị lại vương thành.
Trình Chu cũng từng quay trở về hiện thế để tiếp nhận thêm vào đội kiến trúc sư nữa tới vương đảo. Đội kiến trúc sư cũng như đội xây dựng đều có tồn tại vài Dị năng giả thiên về công tác xây dựng cho nên hiệu suất của hai đội này cũng rất nhanh chóng, tốn hơn nửa tháng thời gian thì bọn họ cũng xây dựng xong toà lâu đài của vương đảo.
Trình Chu cũng tiếp thêm không ít chuyên gia chăn nuôi và các chuyên gia nông nghiệp từ hiện thế tới đây, sau đó hắn cũng mạnh mẽ mà quy hoạch lại phương pháp gieo trồng cũng như phương pháp chăn nuôi của Hiệp Loan quần đảo. Nói chung là mọi vấn đề quan trọng cũng chỉ liên quan đến cái ăn, dân ấm no thì không có bạo động, cho nên mang hai đội chuyên gia này tới đúng là quyết định đúng đắn.
Đúng là nơi Tinh Linh thế giới nói chung và toàn bộ Hiệp Loan quần đảo này nói chung rất được trời cao ưu ái cho việc gieo trồng nông nghiệp này rồi, nhưng mà quý tộc lại quá mức ỷ lại vào Tinh Linh trong việc gieo trồng thực vật cũng sư sản vật nông nghiệp cho nên những kỹ thuật gieo trồng cơ bản của các cây nông nghiệp ở đây cũng trong tình trạnh quá mức đơn giản và vô cùng thô sơ.
Mấy chuyên gia nông nghiệp của hiện thế tới đây cũng đã biên soạn lại các phương pháp gieo trồng của hiện thế và phổ cập hết lại cho dân chúng ở Hiệp Loan quần đảo.
Trình Chu cũng quay về hiện thế và mang theo không ít nông cụ và máy móc của ngành nông nghiệp để cải thiện đất đai cũng như giảm lao động tay chân cho tất cả nhữn bình dân và nông nô ở nơi này.
Các dụng cụ bằng kim loại dùng trong nông nghiệp cũng như các sản phẩm cơ khí liên quan đến sắt thép của Hiệp Loan quần đảo này cực kỳ thô sơ và lạc hậu, dụng cụ canh tác của bình dân cũng như nông nô vẫn luôn trong tình trạng vô cùng thô thiển, mà trồng trọt mà không có dụng cụ cũng phần nào đó hạn chế sự phát triển nông nghiệp của Hiệp Loan quần đảo.
Mấy nông nô đang vội vã chạy theo phương pháp cải tiến mới, còn một số bình dân cũng chịu theo mấy phương pháp này mà học hỏi thêm.
Trình Chu áp dụng chính sách quản lý cực kỳ lỏng lẻo, thu hồi lại toàn bộ thổ địa cũng như lãnh thổ của quý tộc, huỷ bỏ chế độ nông nô và miễn giảm thuế má. Nói chung hắn đang làm cải cách ruộng đất chuyển đổi từ chế độ của những quý tộc chiếm hữu toàn bộ đất đai này sang chế độ tất cả mọi người đều có đất đai để canh tác.
Sau khi người bạch tuộc chết đi thì toàn bộ quý tộc của vương đô cũng ra đi gần hết theo người bạch tuộc rồi, cho nên Trình Chu cũng gần như là vô cùng thuận lợi mà tiếp nhận vị trí chủ nhân của Hiệp Loan quần đảo. Sau khi thay đổi vị trí người thượng vị thì một số người ở vương đảo còn chưa thể chấp nhận được hiện thực, sau đó thì Trình Chu cũng đã mở ra các đợt cứu tế cho mấy người ở vương đảo này, những nhà nào thật sự không còn lương thực nữa thì có thể đến lĩnh lương thực cứu trợ về.
Kỳ thật thì tài nguyên thổ địa của Hiệp Loan quần đảo cũng vô cùng phong phú nhưng mà nhiều quý tộc vì lợi ích cá nhân cho nên bọn họ đã cố tình đem nhiều mảnh đất màu mỡ chuyên phục vụ cho nông nghiệp chuyển đổi thành những mảnh đất chuyên gieo trồng linh thảo phục vụ cho lợi ích cá nhân, cuối cùng thì bọn họ cũng chiếm lĩnh toàn bộ thị trường cung ứng lương thực rồi tự do đẩy cho giá lương thực tăng lên ào ào. Cuối cùng thì quý tộc giàu chảy mỡ còn bình dân và nông nô gầy trơ xương.
Số lượng lương thực tích trữ của Trình Chu bên này vẫn có đủ, chỉ cần Trình Chu nguyện ý thì muốn nuôi cả Hiệp Loan quần đảo này cũng là chuyện hoàn toàn dư giả.
Sau đó thì rất nhiều bình dân cũng phát hiện ra chỗ tốt khi Trình Chu thượng vị cho nên bọn họ có đối với việc Năng lực giả lên nắm quyền hay điều hành gì đó thì mọi người cũng không quan tâm lắm, chỉ cần tốt cho chính những người dân này thì cũng chẳng còn bất kỳ bài xích cũng như kỳ thị gì nữa.
Sau khi Trình Chu thực hiện cải cách trên diện rộng thì toàn bộ nông nô cũng tự thân có được thổ địa của bản thân mình, sau khi sở hữu được ruộng đất thì Trình Chu lại thực hiện miễn thuế má, sau đó hắn cũng lan truyền phương pháp canh tác mới cho nên sự nhiệt tình của mọi người với ngành nông nghiệp cũng tăng vọt lên.
……..
Xưởng đóng tàu ở vương đô.
Những luyện khí sư bên trong xưởng đóng tàu hiện nay đang vô cùng bận rộn, rất nhiều luyện khí sư đang bận rộn tiến hành chế tạo các con thuyền Hoàng kim mới.
Đối với các luyện khí sư đã từng tham gia vào việc chế tạo con thuyền Địa giai mà nói thì chế tạo các con thuyền Hoàng kim cũng là việc hoàn toàn không có gì khó khăn.
Hiện thế cũng có câu nói lưu truyền lúc nào cũng đúng: Muốn làm giàu thì phải sửa đường, công tác hậu cần thông thuận và xuyên suốt ở bất kỳ quốc gia nào đi nữa cũng đều là công việc vô cùng quan trọng, hơn nữa chỉ có giao thương thông thuận thì kinh tế mới có thể vững bước đi lên được. Cũng không còn một thế lực nào đó nắm quyền giao thương mà ăn chênh lệch giá cao như trước được nữa.
Giao thông bên trong nội bộ các hòn đảo thì không nói làm gì, nhưng mà các hòn đảo khác có muốn giao thương với nhau đều dựa vào hải vận, hơn nữa khoảng cách giữa các hòn đảo của Hiệp Loan quần đảo này cũng khá xa cho nên hải vận là con đường huyết mạch để cho mọi người phát triển kinh tế.
Trình Chu cũng đang muốn phát triển mạnh ngành hải vận cho nên hắn đã tăng cường công việc cho các luyện khí sư để chế tạo thêm một số lượng lớn các loại thuyền tàu để di chuyển, trong đó có các con thuyền Hoàng kim. Lúc trước vì luyện chế con thuyền Địa giai nên Trình Chu cũng thu gom được một số lượng lớn tài liệu luyện khí.
Sau khi chế tạo thành công con thuyền hoả long thì tài liệu dư lại cùng chất đống trong kho, chính vì dư giả quá nhiều tài liệu chế tác nên chỉ trong vòng nửa tháng cũng đã có 3 con thuyền Hoàng kim ra đời.
Đông đảo chúng luyện khí sư đang bận rộn bên trong phòng làm việc, vừa nói chuyện vừa hóng chuyện ăn dưa.
“Mấy người, mọi người đã nhìn thấy cái núi vàng khổng lồ kia chưa?”
“Thấy chứ, thấy rất rõ là đằng khác đấy. Làm sao mà chưa thấy được chứ? Nhìn nó cũng đồ sộ và sáng chói như vậy cơ mà.”
“Không ngờ là Trình Chu các hạ còn dọn được cả một núi vàng tới đây đấy. Lần này thì quá ngon rồi.”
“Ban đầu tôi còn tưởng cái núi vàng đó là tài sản của vương thất nữa cơ. Sau này tôi mới biết được hoá ra cái núi vàng này là của Trình Chu các hạ mang từ biển bên kia tới đây. Làm tôi còn tưởng vương thất giàu có lắm chứ?”
“Này thì tốt rồi. Nhiều vàng như vậy thì chúng ta muốn chế tạo cái gì cũng không cần phải bó tay bó chân tiết kiệm nữa.”
Vàng là một loại tài liệu vô cùng quan trọng, mà cũng rất thiết yếu trong ngành luyện khí này đấy. Nhưng mà tài liệu này từ trước tới nay vẫn luôn trong trại thái vô cùng quý và rất đắt đấy. Trước kia thì tài liệu này còn ít cho nên tất cả những luyện khí sư bọn họ phải quý trọng mỗi khi sử dụng tới nguồn nguyên liệu này, ngày thường bọn họ còn phải đắn đo suy nghĩ cắt xén đủ kiểu thì bọn họ mới dám mang ra xài vì sợ lãng phí. Hiện tại thì hay rồi, Trình Chu còn mang theo một núi vàng đồ sộ như thế này tới đây cho mà, cho nên một chúng luyện khí sư cứ như mở cờ trong bụng, hiện tại bọn họ cũng có thể thả tay mà sử dụng vàng mỗi khi chế tạo các sản phẩm luyện khí rồi. Cảm giác làm luyện khí sư nhà giàu này đúng là sướng tay thật.
“Cái này hình như là một loại thú cốt của hung thú ở trên đất liền đúng không? Nhìn thấy lạ lạ ấy nhỉ?”
“Hung thú trên đất liền sao? Hoá ra là hung thú trên đất liền lại có hình dạng này à? Đúng là lần đầu được nhìn thấy đấy.”
“Hình như nguyên một bộ này là thú cốt cấp Địa giai thì phải. Cũng không biết đây là loại hung thú Đại giai gì nữa. Sao trước giờ tôi chưa từng nhìn thấy nó xuất hiện ở đâu nhỉ? Trình Chu các hạ lại đi đâu săn được con hung thú này thế? Mà đi săn lúc nào sao tôi không biết được thông tin gì nhỉ?”
“Thực lực của Trình Chu các hạ cũng quá phi phàm cho nên cậu ấy có thể làm một số chuyện mà mọi người không biết thôi.”
“Tôi nghe nói con hung thú trên đất liền này không phải là hung thú bản địa của Hiệp Loa quần đảo chúng ta đâu. Là hung thú của biển bên kia đó.”
“Hoá ra là của biển bên kia sao? Vậy thì cũng có thể giải thích được rồi. Thảo nào mà trước nay tôi còn chưa từng nhìn qua nó.”
“Được rồi. Mọi người đừng nói nữa. Hôm nay chúng ta còn phải chế tạo rất nhiều nông cụ dùng cho sản xuất đó.”
“Chúng ta vừa mới chế tạo xong con thuyền Địa giai đấy, không ngờ là bây giờ lại bị hạ xuống thành người chế tạo nông cụ luôn rồi hả?”
“Là do thiếu người quá thôi chứ biết làm sao bây giờ. Hơn nữa Trình Chu các hạ cũng đã nói rồi mà, tất cả các sản phẩm luyện khí làm ra đều là để phục vụ con người đấy, cho nên phải có tính ứng dụng trong thực tiễn. Kỳ thật thì tôi cảm thấy việc chế tạo nông cụ này cũng rất thú vị mà. Rất hữu ích đấy mọi người không thấy như thế à?”
“……”
Chính vì nông dân ở Tinh Linh thế giới này địa vị quá thấp cho nên đại đa số các luyện khí sư của Tinh Linh thế giới này sẽ không quá quan tâm tới những công việc đồng áng của mấy nông nô này đâu. Trước kia mấy luyện khí sư này còn cảm thấy việc chế tạo các loại nông cụ dùng trong nông nghiệp này dường như là một việc cực kỳ nhục nhã khiến cho bọn họ phải mất mặt vậy. Hơn nữa, từ trước đến nay công việc trồng trọt này đã có những Tinh Linh lo liệu rồi, vì nhiều nguyên nhân cho nên tất cả mọi người đều cảm thấy cái việc chế tạo nông cụ này không quá quan trọng. Nhưng mà Trình Chu đã vận chuyển không các ít sản phẩm liên quan đến phát triển nông nghiệp của hiện thế tới đây, sau đó thì mấy luyện khí sư này cũng cảm thấy khá hứng thú khi nhìn những dụng cụ này và mọi người cũng đổi ý rồi khai mở không ít ý tưởng. Hiện tại thì ngành chế tác nông cụ còn đang thịnh hành lắm đấy.
……….
Thời gian này trôi qua vô cùng yên bình, lúc này thì Trình Chu và Dạ U cũng tự nhiên mà có được một khoảng thời gian khá là nhàn nhã. Tình hình ở Hiệp Loan quần đảo này càng ngày càng ổn định, mà tình hình bên hiện thế cũng đã hòm hòm rồi cho nên tâm trạng hai người bọn họ hiện tại cũng không tồi.
Trình Chu vẫn luôn cùng với Dạ U làm công tác làm người vận chuyển tài nguyên giữa hai thế giới, mang tài nguyên từ Hiệp Loan quần đảo tới hiện thế rồi lại vận chuyển tài nguyên từ hiện thế quay lại Hiệp Loan quần đảo, nói chung hiện tại hắn chính là shipper đường dài giữa hai thế giới thôi ấy mà. Mọi loại đồ ăn cũng được thay đổi hàng ngày, các loại nguyên liệu nấu ăn Địa giai cũng thường xuyên đổi mới, mà các loại tài nguyên tu luyện cũng nhập thêm thường xuyên, cho nên thực lực của cả hai người bọn họ cũng ổn định lên rất nhiều.
Thời điểm nhàn nhã thì Trình Chu lại dắt Dạ U đi chơi khắp cái Hiệp Loan quần đảo, có khi cũng sang hiện thế đi dạo một hồi rồi về. Hai người bọn họ hiện tại đang cố gắng tận hưởng thế giới của hai người một cách triệt để, cũng không biết khi nào sóng gió sẽ ập tới cho nên hiện tại chính là tận hưởng đi đã.
…….
Hắc Mã đảo.
Trình Chu nhìn Tiểu May Mắn đang bay loạn rồi múa may ở khắp nơi trên khu vực thảo nguyên này mà cười cười vui vẻ không thôi.
Dạo gần đây thực lực của Trình Chu cũng bay lên với tốc độ chóng mặt cho nên mấy Tinh Linh đã từng khế ước với Trình Chu cũng được dịp mà tăng lên không ít.
Tiểu May Mắn cũng là con Tinh Linh đầu tiên mà Trình Chu khế ước cho nên Tiểu May Mắn cũng thừa cơ hội mà phát triển thành thượng Tinh Linh luôn rồi. Trình Chu cũng thành lập một trại chăn nuôi cỡ lớn ở Hắc Mã đảo này, sau đó hắn cũng sắp xếp một số chuyên gia tới đây để trông coi hòn đảo này với mục đích chăn nuôi Giác Trư cùng các loại vật nuôi khác. Có Tiểu May Mắn đảm nhiệm việc cung cắp đồ ăn cho nên công tác chăn nuôi những con Giác Trư vô cùng thuận lợi, mà những loại vật nuôi sinh sống ở trên đảo này cũng trong trạng thái vô cùng khoẻ mạnh, thịt cũng rất thơm ngon.
Ngoại trừ Giác Trư ra thì Trình Chu còn mang thêm một số loại động vật chăn nuôi ở hiện thế tới nữa như trâu, bò, cừu, …. Ngoài ra, trước kia vương thất cũng từng chăn nuôi một loại bò bông tuyết, giống bò này chuyên dùng để thu hoạch sữa. Hương vị sữa của giống bò bông tuyết này vô cùng thuần khiết, uống sữa tươi cũng có tác dụng cường thân kiện thể. Mà thức ăn mà bò bông tuyết thích nhất cũng là loại cỏ linh lăng mà Tiểu May Mắn giục sinh cho nên Trình Chu cũng thuận tiện mang luôn đàn bò tới đảo Hắc Mã nhân giống rồi tiến hành chăn nuôi rộng, rồi gây bầy lớn luôn.
Sau khi Trình Chu thâu tóm được vương đảo thì hắn cũng chiếm luôn cái trang trại chăn nuôi gia súc của vương thất trước kia.
Trình Chu cũng nhờ mấy chuyên gia chăn nuôi thiết kế lại chuồng trai, sau đó hắn cũng kết hợp với đội xây dựng mở rộng thêm trang trại chăn nuôi bò sữa, sau đó hắn cũng khuếch trương quy mô chăn nuôi bò sữa ở Hiệp Loan quần đảo này rộng ra nữa. Tiếp theo thì hắn còn xây dựng thêm một nhà máy sữa để sản xuất các loại sản phẩm liên quan đến sữa như bơ, sữa tươi, sữa chua, …
Hắn cũng hy vọng là có các chuyên gia nông nghiệp cùng chăn nuôi hợp tác với nhau thì thời gian sắp tới đây giống bò bông tuyết này nhanh chóng được nhân giống và các sản phẩm sữa liên quan đến bò bông tuyết cũng nhanh chóng phân phối ra thị trường. Đến lúc đó thì nguồn hàng hoá của Hiệp Loan quần đảo này cũng đa dạng hơn trước rồi.
Thời gian rảnh rỗi thì Trình Chu lại cuốn Dạ U để chạy khắp nơi ở Hiệp Loan quần đảo để khảo sát thổ địa, khảo sát cây trồng, một số loại hải sản có trong biển, cũng có một số loại hải sản có thể thành lập trang trại chăn nuôi trên biển, rồi lại khảo sát các hòn đảo hoang, tìm kiếm một số loại Tinh Linh mới. Hai người họ cũng tranh thủ vừa đi khảo sát vừa vui chơi luôn, cũng coi như đi du lịch khắp cái Hiệp Loan quần đảo này, thời gian trước kia không thể đi được thì hiện tại cũng đi bù luôn.
Khoảng thời gian mà hai người bọn họ lăn lộn khắp nơi thì tất nhiên bọn họ cũng phát hiện ra không ít hòn đảo bị bỏ hoang nhưng mà những hòn đảo này lại có giá trị kinh tế cực kỳ cao, ví dụ hắn còn phát hiện một hòn đảo hoang có thổ địa cực kỳ thích hợp để trồng và nhân giống sầu riêng, mà ở phía trên đảo này còn có không ít cây sầu riêng mọc hoang dại. Suy nghĩ một hồi thì Trình Chu cũng lập tức đánh dấu hòn đảo này lại, sau đó hắn cũng chuẩn bị mọi công tác quy hoạch rồi biến hòn đảo này trở thành một đảo sầu riêng, tại đây hắn cũng phải chuẩn bị cho sự nghiệp mở rộng quy mô gieo trồng các giống sầu riêng khác nhau mới được. Có thể là sau khi bị những người của hiện thế ảnh hưởng quá mạnh cho nên mọi người ở Hiệp Loan quần đảo này thì ít nhiều gì cũng đã tiếp thu được hương vị của sầu riêng rồi. Nhiều khi sầu riêng hắn trồng còn không đủ để cung cấp cho những dân cư của Hiệp Loan quần đảo này cơ mà.
Mảnh rừng sầu riêng ở đảo San Hô kia cũng có diện tích quá nhỏ, chắc chắn là với diện tích đó cũng không thể thoả mãn được nhu cầu sầu riêng của những người ở Hiệp Loan quần đảo chứ đừng nói tới cả nhu cầu của cả hiện thế. Hiện tại thì Hương Hương cũng đã thăng cấp thành thượng Tinh Linh rồi cho nên Hương Hương có chăm sóc mấy chục vạn cây sầu riêng cũng không thành vấn đề, mà cái rừng sầu riêng nhỏ bé kia của đảo San Hô căn bản là không đủ để Hương Hương thi triển năng lực nữa. Bình thường thì nó vẫn luôn í ới chuyện muốn đổi chỗ, muốn thi triển tài năng này nọ mà,.
Trên tay Trình Chu đã có hơn 20 con thượng Tinh Linh, có một số con này là hàng trước kia Trình Chu đánh cướp được, còn có mấy con là giục dựng dục được mà có, còn có một số là Trình Chu mới gom được dạo gần đây.
Do quý tộc ở Hiệp Loan quần đảo này cũng đã chết gần hết rồi, hơn nữa người bạch tuộc ở vương đô này cũng chết, kéo theo đó thì Tinh Linh trong tay quý tộc cũng gần như là chết sạch, mà Tinh Linh của vương thất cũng gần như là bay màu gần hết. Đương nhiên thì cũng có một số con may mắn thoát nạn cũng trở thành vật vô chủ.
Người bình thường thì tất nhiên là cũng không có ai dám tranh đoạt với Trình Chu, cho nên đại đa số những con Tinh Linh vô chủ đó đều được chuyển lại hết cho Trình Chu.
Cái mà Trình Chu cảm thấy vui mừng hơn tất cả đó chính là só lượng đại Tinh Linh trong tay hắn hiện tại. Ngoại trừ số thượng Tinh Linh trong tay thì hắn cũng có nhiều hơn 3 con đại Tinh Linh nữa, một con chính là con tuyết anh đại Tinh Linh của vương thất, một con là bí đỏ đại Tinh Linh mà lúc trước Trình Chu đánh cướp được ở trận chiến quần đảo núi lửa, còn một con là đường thụ đại Tinh Linh mà Trình Chu mới lấy được khi cắt đảo Đường Thụ.
Trận chiến với vương thành thì con tuyết anh đại Tinh Linh này may mắn giữ được một mạng, tuy rằng sau khi thành vật vô chủ thì nó cũng có chút suy yếu thật đấy, nhưng mà sau đó thì nó cũng được chăm sóc trọng điểm rồi tu bổ một thời gian dài, nó còn được ăn không ít ngọc thạch cao đẳng mà Trình Chu mang từ hiện thế tới đây, bao nhiêu ưu đãi đắp vào thân thì nó cũng đã phục hồi được phần nào đó rồi
Gốc cây bản thể của con tuyết anh đại Tinh Linh chính là một gốc hoa tuyết anh đào, loại hoa tuyết anh đào này nhìn bề ngoài cũng có chút giống với cây anh đào sakura, con tuyết anh đại Tinh Linh chính là một loại linh dược Tinh Linh, tác dụng của hoa tuyết anh đào chính là tăng cường và củng cố đấu khí cho kỵ sĩ. Ở bên trong khu vực vương đô này còn có một mảnh rừng chuyên trồng hoa tuyết anh đảo rất rộng lớn, sau khi cây tuyết anh đào trưởng thành thì có thể chiết xuất tinh dầu tuyết anh đào để tu luyện. Quan trọng thì thời điểm mà cả một mảnh rừng tuyết anh đào này nở hoa thì cả một khu rừng lại thay áo mới mà đẹp đến nao lòng, cho nên nơi này cũng có thể tận dụng để trở thành lễ hội ngắm hoa như bên hiện thế thường hay tổ chức, cảnh đẹp như thế này chắc chắn là rất tuyệt vời.
Con đại Tinh Linh thứ 2 là con bí đỏ Tinh Linh, đây là con Tinh Linh mà Trình Chu cướp được từ trong tay vị hầu tước đảo Cá Bạc - hầu tước Leon. Trong các loại bí đỏ mà con bí đỏ Tinh Linh giục sinh được có một loại bí đỏ hạt dẻ. Loại bí đỏ hạt dẻ này có hương vị rất độc đáo, chất thịt cũng rất chắc và mụi vị cũng rất tinh tế, mà khi ăn còn có mùi thơm như mùi hạt dẻ rang, rất thích hợp để xào, chưng, hấp, nấu, … cách ăn cũng rất đa dạng cho nên bí đỏ của con bí đỏ Tinh Linh rất được mọi người hoan nghênh.
Con đại Tinh Linh thứ 3 chính là con thanh ngọc đường thụ đại Tinh Linh. Đây là con đại Tinh Linh mà vị hầu tước đảo Đường Thụ đã từng chuyển nhượng lại cho Trình Chu thời gian trước kia. Ban đầu thì con thanh ngọc đường thụ Tinh Linh này là con có yếu ớt nhất trong 3 con thượng Tinh Linh đường thụ trong tay vị hầu tước đảo Đường Thụ, nhưng mà sau khi con Tinh Linh này đi theo Trình Chu ăn sung mặc sướng đủ các loại linh ngọc thì thực lực của con thanh ngọc đường thụ Tinh Linh này lại tiến bộ vượt bậc, cuối cùng thì nó cũng thuận lợi mà đột phá thành đại Tinh Linh trong khoảng thời gian mới đây thôi.
Mấy chuyên gia nghiên cứu bên hiện thế cũng phát hiện ra là ngọc thạch của hiện thế rất có lực hấp dẫn đối với các Tinh Linh của Tinh Linh thế giới, mấy loại ngọc thạch này không những có thể lấp đầy bụng của Tinh Linh mà còn có thể đề cao thực lực của Tinh Linh và cũng có thể trợ giúp cho Tinh Linh tiến giai. Cũng vì lý do này mà Trình Chu vẫn thường xuyên mang Tinh Linh trên tay mình luân phiên tới hiện thế để nghỉ phép. Nói là nghỉ phép cũng không đúng, coi như trao đổi nhân viên rồi làm lụng chăm chỉ để kiếm ăn thôi.
End chap 269
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.