Chương 105: Biểu Diễn Ma Thuật
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
“Lady and gentlemen.”
“Hân hoan chào đón toàn thể quý vị quan khách, cùng quan viên hai họ đã có mặt trong buổi hôn lễ của tân lang Trình Dương và tân nương Hàn Kiều. Lời đầu tiên cho phép tôi thay mặt cho gia đình hai bên tân lang và tân nương, thay mặt cho ban tổ chức xin buổi lễ, xin gửi đến toàn thể quý vị quan khách lời chúc sức khoẻ và lời chào nồng nhiệt nhất.”
“Mời quý vị ổn định vị trí và vỗ tay chào đón sụ xuất hiện của hai nhân vật chính ngày hôm nay.”
“Xin mời tân lang và tân giai nhân tiến vào.”
“…..”
Hàn Kiều mặc bộ váy cưới trắng tinh khôi bước lên sân khấu, Trình Dương ở dưới xoa xoa bàn tay có chút khẩn trương.
Nhan sắc của Hàn Kiều lúc bình thường nhìn cũng không tồi tuy là không quá xuất sắc nhưng mà cũng được. Còn sau khi hoá trang xong thì trông như một người khác mà rất xinh đẹp.
Trình Chu nhìn về phía cha mẹ nuôi thì thấy 2 người họ cũng lóng nga lóng ngóng mà có chút khẩn trương.
Hiện tại thì vẫn chủ yếu có hai loại cưới hỏi, loại đầu tiên thường là ở nông thôn thì phải phục vụ ăn theo bữa (一条龙: yītiáolóng), giữa trưa một bữa, hoặc là tối một bữa, chỉ cần ăn ngon uống đủ là được, rất tiện lợi và tương đối tiết kiệm. Còn loại thứ 2 loại là kết hôn ở thành phố, mời tiệc cưới, tung video đám cưới, ba mẹ đọc diễn văn, chơi trò chơi, ….
Cha mẹ nuôi của hắn trong hơn 20 qua vẫn luôn tham dự và trù tính làm hôn lễ theo kiểu thứ nhất nên giờ đây gặp phải kiểu tổ chức thứ hai rất khác biệt này nên họ cũng khó mà tránh khỏi có chút bối rối.
Lúc diễn tập thử sân khấu trước thì Trình Chu cũng phát hiện cha mẹ nuôi cũng khá khó khăn khi đứng yên đọc diễn văn nên hắn cũng đã thảo luận với MC luôn rồi. Cuối cũng cúng yêu cầu MC chỉ tập trung vào hai nhân vật chính cộng thêm dàn khách mời chơi trò chơi là được.
Lý Hồng ngồi trên bàn ăn mà lòng ghen ghét dâng lên cuồn cuộn. Làm sao mà Lý Hồng có thể nghĩ ra được là nhà em trai của chồng bà lại có thể tổ chức ra một cái đám cưới hoành tráng như thế này cơ chứ. Riêng phần đồ uống của buổi tiệc này thôi, uống không hết thì cũng không cần phải trả lại, mà riêng phần này đã tiêu tốn hơn trặm vạn rồi, sao lại có thể nhiều tiền tới như vậy được cơ chứ?
Lại nghĩ đến tiền mừng cưới của những người đó thì Lý Hồng lại càng thêm ghen tị rồi thầm nghĩ: Có lẽ là Trình Dương và Hàn Kiều cũng sẽ phát tài ngay sau hôn lễ này mất. Chắc chúng nó còn đếm tiền mừng đến mỏi tay.
Trình Vân Long ngồi yên lặng ở bên cạnh nhíu chặt mày lại.
Nửa giờ trước thì Trình Vân Long cũng mới phát hiện ra là trong hôn lễ này cũng có lãnh đạo của ông tới tham dự luôn. Mà vị lãnh đạo kia vẫn luôn tìm cơ hội để làm quen với thằng em mà ông vẫn luôn chướng mắt kia. Thậm chí là vị lãnh đạo này còn rất thận trọng để tìm cơ hội tiếp cận. Còn thằng em của ông thì dường như cũng không biết ai với ai nên cũng nói qua loa có lệ 2 câu rồi tránh luôn.
Tới tận bây giờ thì Trình Vân Long cũng đã nhận rõ là gia đình của em trai mình và gia đình mình đã không còn ở cùng một cấp bậc nữa rồi.
Rất nhanh thì đến phần mời khách mời lên sân khấu chơi trò chơi, MC cũng tung ra một bông tú cầu có gắn chuông, ai bị tú cầu đụng trúng thì phải lên sân khấu biểu diễn văn nghệ, biểu diễn xong thì sẽ được rút thăm trúng thưởng. Mà quà tặng cho hôn lễ này cũng rất phong phú như: thú nhồi bông, đồ ăn, mỹ phẩm, đặc sản từ dị giới, …
Người tham dự hôn lễ cũng rất đa tài đa nghệ nên khách bị tú cầu rơi trúng cũng rất nhanh đi lên biểu diễn hát xướng và họ cũng rất vừa lòng với phần thưởng đã rút được.
Viên Tụng cũng bị tú cầu đụng trúng một lần rồi hắn ta cũng đi lên hát một bài mà cũng được hội trường vỗ tay rần rần.
“Áu.” Phong Vũ đang đứng một bên cắt bánh ngọt thì cô nhóc cũng bị tú cầu đụng trúng.
Tốt xấu gì thì cũng là Dị năng giả cấp S nên Phong Ngữ cũng không dễ bị trúng tú cầu như vậy, nhưng mà Phong Ngữ cũng không thèm phản ứng lại làm gì, mà nguyên nhân cũng chính là vì đang bảo vệ đồ ăn trong tay, hơn nữa thì người tung tú cầu cũng không có ác ý nên cô nhóc cũng không cảm nhận được sát khí.
“Ồ ồ, đã xuất hiện người may mắn tiếp theo rồi, xin mời vị khách này lên sân khấu.” MC nhiệt tình nói.
Phong Ngữ cũng mơ mơ màng màng mà bước lên sân khấu, dáng vẻ của Phong Ngữ cũng rất dễ thương nên mọi người cũng khá thích cô bé.
MC nhiệt tình nhìn Phong Ngữ nói: “Cháu gái à, cháu có biết hát không?”
Phong Ngữ: “Không.”
MC: “Cháu gái, cháu biết múa không?”
Phong Ngữ: “Không!”
MC nhìn Phong Ngữ rồi lúng túng nói: “Vậy cháu gái à, cháu có thiên phú gì?”
Phong Ngữ tự tin nói: “Cháu biết biến chim bồ câu.”
Đàm Thiếu Thiên nghe được Phong Ngữ nói thì nhướn mày nhỏ giọng nói: “Thôi, xong đời!”
Bạch Văn Bân nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi tò mò tự hỏi: Sao lại xong đời chứ?
MC nhìn Phong Ngữ, có chút ngoài ý muốn nói: “Cháu gái à, cháu biết làm ảo thuật sao?”
Phong Ngữ gật đầu rồi đắc ý mà nói: “Đúng vậy, cháu biết làm ảo thuật.”
MC cười tươi như hoa mà nói: “Không nghĩ tới là cô bé nhỏ như vậy mà lại là một ảo thuật gia thâm tàng bất lộ nha. Tiếp theo xin mời cô bé xinh xắn của chúng ta biểu diễn một màn ảo thuật đặc sắc ….”
Phong Ngữ xoay người một vòng rồi biến thành một con bồ câu trắng sau đó kêu lên: “Cục cục cục, khụ khụ khụ …”
Khách tham dự hôn lễ vừa mới chứng kiến hình ảnh người hoá thành chim bồ câu thì cũng sững sờ trong giây lát, ở trong đám đông còn có người làm rớt cả một ly rượu nữa.
Bồ câu vừa bay một vòng thì rơi xuống biến thành một con gà mái béo rồi ngoác mỏ hô lên: “Tác, tác, …”
Gà béo vỗ vỗ cánh vài lần liền biến thành con vịt kêu: “Cạc cạc, cạc cạc, ….”
“……”
“….”
MC nhìn thấy con vịt đang ở giữa sân kêu cạc cạc thì cứng người, đây cũng đâu có phải là làm ảo thuật như mọi người đã từng nghĩ đâu.
Tiêu Hồng Kiệt nói nhỏ: “Quả nhiên là Dị năng giả mà. Nhưng mà cũng không giống với những gì mà tôi đã nghĩ.”
Có lẽ Phong Ngữ là thú hóa Dị năng giả nên Dị năng giả hệ trị liệu hẳn là Annie rồi.
Đoạn Lỗi: “Cô bé này nhìn thì gầy như thế nhưng mà biến thành vịt thì trông nó cũng rất béo nha.”
Tiêu Hồng Kiệt: “……” Đây là trọng điểm sao?
Ở hội trường cũng có mấy Dị năng giả đang trà trộn để điều tra thông tin thì cũng ngốc toàn tập. “Dao động cấp mấy vậy?”
“Cấp S.”
Lâm Đình trừng mắt, hiện giờ những hình ảnh trong đầu cô cũng toàn là chim, gà với vịt, một con vịt cấp S???? Dị năng giả cấp S cũng không đáng tiền vậy sao??? Nếu có một đồng bạn như Phong Ngữ thì cái vị kia có đi nhầm cửa cũng không có gì là lạ rồi.
Con vịt mập mạp trắng bóc đang vỗ cánh rồi đắc ý kêu cạc cạc cạc loạn hết lên.
Mấy đứa nhóc đi theo ba mẹ mình cũng hoàn toàn không thể lý giải được cái tâm trạng bỡ ngỡ của ba mẹ mình nhưng cũng hưng phấn mà hô cạc cạc theo Phong Ngữ. Cả hội trường tiệc cưới cũng sắp biến cái trại vịt luôn rồi.
Lâm Đình nắm chặt bàn tay rồi thầm nghĩ: Con vịt béo này mà cũng là cấp S rồi mà cô lại chỉ là cấp C thôi sao? Có mặt mũi nữa không chứ?
Vịt béo bỗng nhiên vỗ cánh rồi biến thành con khổng tước trắng tinh khôi. Mà con khổng tước trắng xinh đẹp cũng xoè bộ lông trắng muốt ra nhìn vô cùng đẹp và ảo diệu. Một con khổng tước trắng lắc lắc bộ lông nên nhìn đẹp vô cùng.
Lâm Đình nhìn con khổng tước đẹp giữa sân khấu thì mới gật đầu thầm nghĩ: Đây mới giống dị năng cấp S chứ.
Rồi Phong Ngữ lại biến thành hình người đứng giữa sân khấu phủi phủi đôi tay rồi rất lễ phép mà cúi chào quan khách trong buổi lễ. Mà quan khách thì vẫn đang còn ngẩn ngơ chưa có phản ứng gì.
“Hay, đây là màn biểu diễn ảo thuật rất tuyệt vời.” Trình Chu đứng dậy vỗ tay.
Nhiều quan khách quay lại nhìn Trình Chu rồi nghĩ thầm: Cậu còn dám gọi đây là ảo thuật? Cậu nói làm như chúng tôi còn chưa từng xem ảo thuật chắc?
Đàm Thiếu Thiên ngẩng đầu lên nhìn Trình Chu mà sắc mặt cũng có chút vặn vẹo.
“Đại ca, khả năng trợn mắt nói dối của anh trai cậu càng ngày càng giỏi.” Phó Huy nói.
Như thể cảm ứng được gì đó nên Trình Chu cũng cúi đầu nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi nhướng mắt.
Đàm Thiếu Thiên giật mình rồi nhanh chóng phản ứng lại mà nói: “Vỗ tay!”
Vì Đàm Thiếu Thiên cũng đã vỗ tay rồi nên mấy người bên cạnh cũng theo bản năng mà vỗ tay, hội trường cưới như được nhắc nhở mà cũng gượng gạo vỗ tay rần rần.
……
Phong Ngữ biểu diễn xong rồi nên các tiết mục tiếp theo của hôn lễ vẫn tiếp tục tiến hành như bình thường. Chỉ là màn biểu diễn ảo thuật của Phong Ngữ cũng quá nên mấy tiết mục tiếp theo gần như là bị mất hứng.
Giữa sảnh cũng có không ít người lén nhìn Phong Ngữ.
Lưu Nguyên nhìn Phong Ngữ rồi có chút kinh ngạc nói: “Không nghĩ tới đấy. Cô bé kia lại là Dị năng giả.”
Trịnh Thừa Hi có chút tò mò nói: “Cũng không biết là cái dị năng này có ích lợi gì nhỉ?”
Tiền Soái vuốt cằm nói: “Tôi nghe kể có một số Dị năng giả đôi khi không thể khống chế được dị năng của mình, nên nếu cô bé này mà biến thành gà sẽ không bị bắt lại đó chứ?”
Đàm Thiếu Thiên nhìn qua đám người Lưu Nguyên trong mắt hiện lên vài phần đồng tình rồi thầm nghĩ: Mấy người kia lo lắng vô ích rồi. Phong Ngữ cũng chẳng phải là Dị năng giả yếu đuối gì cho cam. Mà chỉ cần con bé đó thích thì nó có thể biến thành quái thú đấy. Lúc đó thì bọn họ cũng đừng có mà sợ hãi.
“Mọi người có nghĩ cô bé còn lại cũng là Dị năng giả không? Tôi cũng vừa mới ngồi đếm một chút, hai cô bé đó đã xử lý hơn 20 ly đồ uống rồi đấy. Mà sức ăn của hai bé đó là ngang nhau đó. Nếu một đứa đã là Dị năng giả thì đứa còn lại hẳn cũng không kém.” Du Lượng nói.
Trịnh Thừa Hi gật đầu nói: “Chắc vậy.”
“……”
Đồ ăn trong bữa tiệc rất ngon nên khách tới dự cũng vác cái bụng no căng mà về. Mà sau khi rời khỏi buổi tiệc thì với số đồ ăn này cũng đủ để họ bàn luận thật lâu.
……
Sau khi kết thúc tiệc cưới thì Hot search đầu tiên nhảy lên là nhanh chóng bay lên vù vù.
“Mản ảo thuật đúng là rất chân thực, coi rất đã mắt. Một số chuyên gia đang muốn phá giải màn ảo thuật này đấy.”
“Cái này mà gọi là ảo thuật á, em gái đã từng coi biểu diễn ảo thuật chưa vậy?”
“Mới nói là biến ra bồ câu, không nghĩ lại là kiểu biến này.”
“Đáng yêu ghê. Mấy con vịt với gà này cũng rất đáng yêu.”
“Đây là biểu diễn đám cưới sao? Tôi cũng muốn có một màn ảo thuật như vậy ở đám cưới của mình.”
“Tôi cũng có mặt ở cái đám cưới này đây, cái đám cưới này cũng không đơn giản gì, bếp trưởng là hội trưởng hiệp hội ẩm thực quốc gia, còn có minh tinh hạng A là Viên Tụng tới góp vui, còn có người biểu diễn ảo thuật suất sắc, ….”
“Hâm mộ bạn ghê.”
“….”
……
Hàn gia.
“Ông Hàn à, sao ông làm người mà không có tí phúc hậu nào vậy chứ? Con gái ông kết hôn mà cũng không mời tôi là sao?”
Cha Hàn cười ngượng ngùng mà nói: “Còn không phải là tôi cảm thấy ông đang bận nên tôi cũng ngại gọi cho ông đó sao?”
“Nghe nói mối hôn sự này của con gái ông rất tốt còn làm rất lớn nữa.”
“Cũng không phải vậy, chỉ làm nhỏ thôi, cũng không có gì náo nhiệt lắm.”
“Đều leo lên hot search rồi mà ông còn nói làm nhỏ?”
“Nghe nói đầu bếp chính lần này là hội trưởng hiệp hội ẩm thực quốc gia, thật không vậy?”
“Là người mà bên nhà trai mời tới nên tôi cũng không rõ lắm.”
“……”
Mẹ Hàn đang ngồi nhìn cha Hàn trả lời điện thoại rồi dập điện thoại thì lên tiếng dò hỏi: “Ai vậy anh?”
Cha Hàn nhíu mày nói: “Ông Hà.”
Mẹ Hàn tức giận nói: “Đúng là đồ mặt dày, khẳng định là ông ta đã phát hiện ra chỗ ngon của buổi tiệc ngày hôm qua rồi.”
Người gọi tới là Hà Kim, bạn làm ăn trước đây của cha Hàn, làm người thích tính toán chi li, thích nợ tiền hàng, sau cha Hàn cũng dần không còn làm ăn với đối phương nữa.
Cha Hàn nhìn mẹ Hàn nói: “Nghe nói đầu bếp hôm qua chính là hội trưởng hiệp hội mỹ thực quốc gia và cũng là Dị năng giả hả? Em có biết không?”
Mẹ Hàn đổi sắc mặt nói: “Là thật. Ngày hôm qua em cũng lên mạng search thông tin rồi, người kia nhìn rất giống với hình đăng tải trên mạng.”
Ban đầu thì bà cũng không biết đâu, nhưng mà sau đó có nhiều người nói quá, mà cư dân mạng cũng đem hình ra so sánh nên rốt cuộc bà cũng phải xác nhận. Hôm trước bà còn sợ người ta làm không tốt nên đã chạy đến để kiểm tra lại thực đơn một lần, cũng không biết là có làm gì đắc tội với đối phương không nữa.
Cha Hàn thở dài nói: “Quá đáng tiếc, sớm biết vậy thì anh đã đi lên xin chữ ký rồi.”
Mẹ Hàn: “Kiều Kiều nói là trước khi làm tiệc cưới thì Khang tổng của Khang thị đã tặng 1.000 chai Thủy thiên nhất y.”
Cha Hàn gật đầu nói: “Anh cũng nghe vậy.”
Sau bữa tiệc thì bên thông gia đã nói là hai người họ cũng không thể xử lý được hết số rượu này nên đã đưa cho bọn họ một xe mang về, còn nói là uống không hết thì đem tặng cũng được.
Cha Hàn híp mắt nói: “Anh trai của Trình Dương tuyệt đối không đơn giản.”
Mẹ Hàn gật đầu nói: “Trên mạng đều nói cậu ấy chính là quét rác tăng, không đơn giản.”
------^.^-----
https://khoahocphattrien.vn/anh-clip/me-man-truoc-ve-dep-cua-khong-tuoc-trang/20160806090950568p1c936.htm
Phong Ngữ
End chap 105
-------------XuYing90--------------
------oOo------
“Hân hoan chào đón toàn thể quý vị quan khách, cùng quan viên hai họ đã có mặt trong buổi hôn lễ của tân lang Trình Dương và tân nương Hàn Kiều. Lời đầu tiên cho phép tôi thay mặt cho gia đình hai bên tân lang và tân nương, thay mặt cho ban tổ chức xin buổi lễ, xin gửi đến toàn thể quý vị quan khách lời chúc sức khoẻ và lời chào nồng nhiệt nhất.”
“Mời quý vị ổn định vị trí và vỗ tay chào đón sụ xuất hiện của hai nhân vật chính ngày hôm nay.”
“Xin mời tân lang và tân giai nhân tiến vào.”
“…..”
Hàn Kiều mặc bộ váy cưới trắng tinh khôi bước lên sân khấu, Trình Dương ở dưới xoa xoa bàn tay có chút khẩn trương.
Nhan sắc của Hàn Kiều lúc bình thường nhìn cũng không tồi tuy là không quá xuất sắc nhưng mà cũng được. Còn sau khi hoá trang xong thì trông như một người khác mà rất xinh đẹp.
Trình Chu nhìn về phía cha mẹ nuôi thì thấy 2 người họ cũng lóng nga lóng ngóng mà có chút khẩn trương.
Hiện tại thì vẫn chủ yếu có hai loại cưới hỏi, loại đầu tiên thường là ở nông thôn thì phải phục vụ ăn theo bữa (一条龙: yītiáolóng), giữa trưa một bữa, hoặc là tối một bữa, chỉ cần ăn ngon uống đủ là được, rất tiện lợi và tương đối tiết kiệm. Còn loại thứ 2 loại là kết hôn ở thành phố, mời tiệc cưới, tung video đám cưới, ba mẹ đọc diễn văn, chơi trò chơi, ….
Cha mẹ nuôi của hắn trong hơn 20 qua vẫn luôn tham dự và trù tính làm hôn lễ theo kiểu thứ nhất nên giờ đây gặp phải kiểu tổ chức thứ hai rất khác biệt này nên họ cũng khó mà tránh khỏi có chút bối rối.
Lúc diễn tập thử sân khấu trước thì Trình Chu cũng phát hiện cha mẹ nuôi cũng khá khó khăn khi đứng yên đọc diễn văn nên hắn cũng đã thảo luận với MC luôn rồi. Cuối cũng cúng yêu cầu MC chỉ tập trung vào hai nhân vật chính cộng thêm dàn khách mời chơi trò chơi là được.
Lý Hồng ngồi trên bàn ăn mà lòng ghen ghét dâng lên cuồn cuộn. Làm sao mà Lý Hồng có thể nghĩ ra được là nhà em trai của chồng bà lại có thể tổ chức ra một cái đám cưới hoành tráng như thế này cơ chứ. Riêng phần đồ uống của buổi tiệc này thôi, uống không hết thì cũng không cần phải trả lại, mà riêng phần này đã tiêu tốn hơn trặm vạn rồi, sao lại có thể nhiều tiền tới như vậy được cơ chứ?
Lại nghĩ đến tiền mừng cưới của những người đó thì Lý Hồng lại càng thêm ghen tị rồi thầm nghĩ: Có lẽ là Trình Dương và Hàn Kiều cũng sẽ phát tài ngay sau hôn lễ này mất. Chắc chúng nó còn đếm tiền mừng đến mỏi tay.
Trình Vân Long ngồi yên lặng ở bên cạnh nhíu chặt mày lại.
Nửa giờ trước thì Trình Vân Long cũng mới phát hiện ra là trong hôn lễ này cũng có lãnh đạo của ông tới tham dự luôn. Mà vị lãnh đạo kia vẫn luôn tìm cơ hội để làm quen với thằng em mà ông vẫn luôn chướng mắt kia. Thậm chí là vị lãnh đạo này còn rất thận trọng để tìm cơ hội tiếp cận. Còn thằng em của ông thì dường như cũng không biết ai với ai nên cũng nói qua loa có lệ 2 câu rồi tránh luôn.
Tới tận bây giờ thì Trình Vân Long cũng đã nhận rõ là gia đình của em trai mình và gia đình mình đã không còn ở cùng một cấp bậc nữa rồi.
Rất nhanh thì đến phần mời khách mời lên sân khấu chơi trò chơi, MC cũng tung ra một bông tú cầu có gắn chuông, ai bị tú cầu đụng trúng thì phải lên sân khấu biểu diễn văn nghệ, biểu diễn xong thì sẽ được rút thăm trúng thưởng. Mà quà tặng cho hôn lễ này cũng rất phong phú như: thú nhồi bông, đồ ăn, mỹ phẩm, đặc sản từ dị giới, …
Người tham dự hôn lễ cũng rất đa tài đa nghệ nên khách bị tú cầu rơi trúng cũng rất nhanh đi lên biểu diễn hát xướng và họ cũng rất vừa lòng với phần thưởng đã rút được.
Viên Tụng cũng bị tú cầu đụng trúng một lần rồi hắn ta cũng đi lên hát một bài mà cũng được hội trường vỗ tay rần rần.
“Áu.” Phong Vũ đang đứng một bên cắt bánh ngọt thì cô nhóc cũng bị tú cầu đụng trúng.
Tốt xấu gì thì cũng là Dị năng giả cấp S nên Phong Ngữ cũng không dễ bị trúng tú cầu như vậy, nhưng mà Phong Ngữ cũng không thèm phản ứng lại làm gì, mà nguyên nhân cũng chính là vì đang bảo vệ đồ ăn trong tay, hơn nữa thì người tung tú cầu cũng không có ác ý nên cô nhóc cũng không cảm nhận được sát khí.
“Ồ ồ, đã xuất hiện người may mắn tiếp theo rồi, xin mời vị khách này lên sân khấu.” MC nhiệt tình nói.
Phong Ngữ cũng mơ mơ màng màng mà bước lên sân khấu, dáng vẻ của Phong Ngữ cũng rất dễ thương nên mọi người cũng khá thích cô bé.
MC nhiệt tình nhìn Phong Ngữ nói: “Cháu gái à, cháu có biết hát không?”
Phong Ngữ: “Không.”
MC: “Cháu gái, cháu biết múa không?”
Phong Ngữ: “Không!”
MC nhìn Phong Ngữ rồi lúng túng nói: “Vậy cháu gái à, cháu có thiên phú gì?”
Phong Ngữ tự tin nói: “Cháu biết biến chim bồ câu.”
Đàm Thiếu Thiên nghe được Phong Ngữ nói thì nhướn mày nhỏ giọng nói: “Thôi, xong đời!”
Bạch Văn Bân nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi tò mò tự hỏi: Sao lại xong đời chứ?
MC nhìn Phong Ngữ, có chút ngoài ý muốn nói: “Cháu gái à, cháu biết làm ảo thuật sao?”
Phong Ngữ gật đầu rồi đắc ý mà nói: “Đúng vậy, cháu biết làm ảo thuật.”
MC cười tươi như hoa mà nói: “Không nghĩ tới là cô bé nhỏ như vậy mà lại là một ảo thuật gia thâm tàng bất lộ nha. Tiếp theo xin mời cô bé xinh xắn của chúng ta biểu diễn một màn ảo thuật đặc sắc ….”
Phong Ngữ xoay người một vòng rồi biến thành một con bồ câu trắng sau đó kêu lên: “Cục cục cục, khụ khụ khụ …”
Khách tham dự hôn lễ vừa mới chứng kiến hình ảnh người hoá thành chim bồ câu thì cũng sững sờ trong giây lát, ở trong đám đông còn có người làm rớt cả một ly rượu nữa.
Bồ câu vừa bay một vòng thì rơi xuống biến thành một con gà mái béo rồi ngoác mỏ hô lên: “Tác, tác, …”
Gà béo vỗ vỗ cánh vài lần liền biến thành con vịt kêu: “Cạc cạc, cạc cạc, ….”
“……”
“….”
MC nhìn thấy con vịt đang ở giữa sân kêu cạc cạc thì cứng người, đây cũng đâu có phải là làm ảo thuật như mọi người đã từng nghĩ đâu.
Tiêu Hồng Kiệt nói nhỏ: “Quả nhiên là Dị năng giả mà. Nhưng mà cũng không giống với những gì mà tôi đã nghĩ.”
Có lẽ Phong Ngữ là thú hóa Dị năng giả nên Dị năng giả hệ trị liệu hẳn là Annie rồi.
Đoạn Lỗi: “Cô bé này nhìn thì gầy như thế nhưng mà biến thành vịt thì trông nó cũng rất béo nha.”
Tiêu Hồng Kiệt: “……” Đây là trọng điểm sao?
Ở hội trường cũng có mấy Dị năng giả đang trà trộn để điều tra thông tin thì cũng ngốc toàn tập. “Dao động cấp mấy vậy?”
“Cấp S.”
Lâm Đình trừng mắt, hiện giờ những hình ảnh trong đầu cô cũng toàn là chim, gà với vịt, một con vịt cấp S???? Dị năng giả cấp S cũng không đáng tiền vậy sao??? Nếu có một đồng bạn như Phong Ngữ thì cái vị kia có đi nhầm cửa cũng không có gì là lạ rồi.
Con vịt mập mạp trắng bóc đang vỗ cánh rồi đắc ý kêu cạc cạc cạc loạn hết lên.
Mấy đứa nhóc đi theo ba mẹ mình cũng hoàn toàn không thể lý giải được cái tâm trạng bỡ ngỡ của ba mẹ mình nhưng cũng hưng phấn mà hô cạc cạc theo Phong Ngữ. Cả hội trường tiệc cưới cũng sắp biến cái trại vịt luôn rồi.
Lâm Đình nắm chặt bàn tay rồi thầm nghĩ: Con vịt béo này mà cũng là cấp S rồi mà cô lại chỉ là cấp C thôi sao? Có mặt mũi nữa không chứ?
Vịt béo bỗng nhiên vỗ cánh rồi biến thành con khổng tước trắng tinh khôi. Mà con khổng tước trắng xinh đẹp cũng xoè bộ lông trắng muốt ra nhìn vô cùng đẹp và ảo diệu. Một con khổng tước trắng lắc lắc bộ lông nên nhìn đẹp vô cùng.
Lâm Đình nhìn con khổng tước đẹp giữa sân khấu thì mới gật đầu thầm nghĩ: Đây mới giống dị năng cấp S chứ.
Rồi Phong Ngữ lại biến thành hình người đứng giữa sân khấu phủi phủi đôi tay rồi rất lễ phép mà cúi chào quan khách trong buổi lễ. Mà quan khách thì vẫn đang còn ngẩn ngơ chưa có phản ứng gì.
“Hay, đây là màn biểu diễn ảo thuật rất tuyệt vời.” Trình Chu đứng dậy vỗ tay.
Nhiều quan khách quay lại nhìn Trình Chu rồi nghĩ thầm: Cậu còn dám gọi đây là ảo thuật? Cậu nói làm như chúng tôi còn chưa từng xem ảo thuật chắc?
Đàm Thiếu Thiên ngẩng đầu lên nhìn Trình Chu mà sắc mặt cũng có chút vặn vẹo.
“Đại ca, khả năng trợn mắt nói dối của anh trai cậu càng ngày càng giỏi.” Phó Huy nói.
Như thể cảm ứng được gì đó nên Trình Chu cũng cúi đầu nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi nhướng mắt.
Đàm Thiếu Thiên giật mình rồi nhanh chóng phản ứng lại mà nói: “Vỗ tay!”
Vì Đàm Thiếu Thiên cũng đã vỗ tay rồi nên mấy người bên cạnh cũng theo bản năng mà vỗ tay, hội trường cưới như được nhắc nhở mà cũng gượng gạo vỗ tay rần rần.
……
Phong Ngữ biểu diễn xong rồi nên các tiết mục tiếp theo của hôn lễ vẫn tiếp tục tiến hành như bình thường. Chỉ là màn biểu diễn ảo thuật của Phong Ngữ cũng quá nên mấy tiết mục tiếp theo gần như là bị mất hứng.
Giữa sảnh cũng có không ít người lén nhìn Phong Ngữ.
Lưu Nguyên nhìn Phong Ngữ rồi có chút kinh ngạc nói: “Không nghĩ tới đấy. Cô bé kia lại là Dị năng giả.”
Trịnh Thừa Hi có chút tò mò nói: “Cũng không biết là cái dị năng này có ích lợi gì nhỉ?”
Tiền Soái vuốt cằm nói: “Tôi nghe kể có một số Dị năng giả đôi khi không thể khống chế được dị năng của mình, nên nếu cô bé này mà biến thành gà sẽ không bị bắt lại đó chứ?”
Đàm Thiếu Thiên nhìn qua đám người Lưu Nguyên trong mắt hiện lên vài phần đồng tình rồi thầm nghĩ: Mấy người kia lo lắng vô ích rồi. Phong Ngữ cũng chẳng phải là Dị năng giả yếu đuối gì cho cam. Mà chỉ cần con bé đó thích thì nó có thể biến thành quái thú đấy. Lúc đó thì bọn họ cũng đừng có mà sợ hãi.
“Mọi người có nghĩ cô bé còn lại cũng là Dị năng giả không? Tôi cũng vừa mới ngồi đếm một chút, hai cô bé đó đã xử lý hơn 20 ly đồ uống rồi đấy. Mà sức ăn của hai bé đó là ngang nhau đó. Nếu một đứa đã là Dị năng giả thì đứa còn lại hẳn cũng không kém.” Du Lượng nói.
Trịnh Thừa Hi gật đầu nói: “Chắc vậy.”
“……”
Đồ ăn trong bữa tiệc rất ngon nên khách tới dự cũng vác cái bụng no căng mà về. Mà sau khi rời khỏi buổi tiệc thì với số đồ ăn này cũng đủ để họ bàn luận thật lâu.
……
Sau khi kết thúc tiệc cưới thì Hot search đầu tiên nhảy lên là nhanh chóng bay lên vù vù.
“Mản ảo thuật đúng là rất chân thực, coi rất đã mắt. Một số chuyên gia đang muốn phá giải màn ảo thuật này đấy.”
“Cái này mà gọi là ảo thuật á, em gái đã từng coi biểu diễn ảo thuật chưa vậy?”
“Mới nói là biến ra bồ câu, không nghĩ lại là kiểu biến này.”
“Đáng yêu ghê. Mấy con vịt với gà này cũng rất đáng yêu.”
“Đây là biểu diễn đám cưới sao? Tôi cũng muốn có một màn ảo thuật như vậy ở đám cưới của mình.”
“Tôi cũng có mặt ở cái đám cưới này đây, cái đám cưới này cũng không đơn giản gì, bếp trưởng là hội trưởng hiệp hội ẩm thực quốc gia, còn có minh tinh hạng A là Viên Tụng tới góp vui, còn có người biểu diễn ảo thuật suất sắc, ….”
“Hâm mộ bạn ghê.”
“….”
……
Hàn gia.
“Ông Hàn à, sao ông làm người mà không có tí phúc hậu nào vậy chứ? Con gái ông kết hôn mà cũng không mời tôi là sao?”
Cha Hàn cười ngượng ngùng mà nói: “Còn không phải là tôi cảm thấy ông đang bận nên tôi cũng ngại gọi cho ông đó sao?”
“Nghe nói mối hôn sự này của con gái ông rất tốt còn làm rất lớn nữa.”
“Cũng không phải vậy, chỉ làm nhỏ thôi, cũng không có gì náo nhiệt lắm.”
“Đều leo lên hot search rồi mà ông còn nói làm nhỏ?”
“Nghe nói đầu bếp chính lần này là hội trưởng hiệp hội ẩm thực quốc gia, thật không vậy?”
“Là người mà bên nhà trai mời tới nên tôi cũng không rõ lắm.”
“……”
Mẹ Hàn đang ngồi nhìn cha Hàn trả lời điện thoại rồi dập điện thoại thì lên tiếng dò hỏi: “Ai vậy anh?”
Cha Hàn nhíu mày nói: “Ông Hà.”
Mẹ Hàn tức giận nói: “Đúng là đồ mặt dày, khẳng định là ông ta đã phát hiện ra chỗ ngon của buổi tiệc ngày hôm qua rồi.”
Người gọi tới là Hà Kim, bạn làm ăn trước đây của cha Hàn, làm người thích tính toán chi li, thích nợ tiền hàng, sau cha Hàn cũng dần không còn làm ăn với đối phương nữa.
Cha Hàn nhìn mẹ Hàn nói: “Nghe nói đầu bếp hôm qua chính là hội trưởng hiệp hội mỹ thực quốc gia và cũng là Dị năng giả hả? Em có biết không?”
Mẹ Hàn đổi sắc mặt nói: “Là thật. Ngày hôm qua em cũng lên mạng search thông tin rồi, người kia nhìn rất giống với hình đăng tải trên mạng.”
Ban đầu thì bà cũng không biết đâu, nhưng mà sau đó có nhiều người nói quá, mà cư dân mạng cũng đem hình ra so sánh nên rốt cuộc bà cũng phải xác nhận. Hôm trước bà còn sợ người ta làm không tốt nên đã chạy đến để kiểm tra lại thực đơn một lần, cũng không biết là có làm gì đắc tội với đối phương không nữa.
Cha Hàn thở dài nói: “Quá đáng tiếc, sớm biết vậy thì anh đã đi lên xin chữ ký rồi.”
Mẹ Hàn: “Kiều Kiều nói là trước khi làm tiệc cưới thì Khang tổng của Khang thị đã tặng 1.000 chai Thủy thiên nhất y.”
Cha Hàn gật đầu nói: “Anh cũng nghe vậy.”
Sau bữa tiệc thì bên thông gia đã nói là hai người họ cũng không thể xử lý được hết số rượu này nên đã đưa cho bọn họ một xe mang về, còn nói là uống không hết thì đem tặng cũng được.
Cha Hàn híp mắt nói: “Anh trai của Trình Dương tuyệt đối không đơn giản.”
Mẹ Hàn gật đầu nói: “Trên mạng đều nói cậu ấy chính là quét rác tăng, không đơn giản.”
------^.^-----
https://khoahocphattrien.vn/anh-clip/me-man-truoc-ve-dep-cua-khong-tuoc-trang/20160806090950568p1c936.htm
Phong Ngữ
End chap 105
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.