Chương 94: Đoàn Tàu 703
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Thời gian cấp bách nên Trình Chu cũng không có thời gian để trấn an Chu Hiền Lâm mà trực tiếp mang theo một đoàn chạy tới vị trí cuối cùng trên thiết bị định vị của Dịch Thù Tuyết.
“Chính là nơi này.” Đàm Thiếu Thiên tìm trong thùng rác được một thiết bị định vị và một bộ quần áo mà Dịch Thù Tuyết đã từng mặc.
Trình Chu: “Hỏi ông ta một chút.”
Chu Hiền Lâm nhìn bộ quần áo bên trong thùng rác thì cũng hiểu được đại khái là đối phương đang muốn tìm người.
Đàm Thiếu Thiên quay qua nhìn Chu Hiền Lâm rồi nói: “Ông có thể nhìn ra mẹ tôi đang ở đâu không?”
Chu Hiền Lâm nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi có chút khó tin dò hỏi: “Đàm thiếu, cậu là em trai của U linh sao?”
Chu Hiền Lâm đang tự biên tự diễn một drama máu cún trong đầu là đứa con trai lớn của Đàm gia mới tìm lại cách đây không lâu lại là U linh không việc ác không làm, rồi vì một lý do gì đó mà U linh nhận ra bản thân mình chính là đại gia từ trong trứng nước nên cũng rửa tay gác kiếm từ bỏ việc việc ác rồi quay về làm phú nhị đại giàu có.
Trình Chu: “……” Mới vậy mà đã bị nhận ra rồi sao? Rõ ràng là thằng em ngốc của hắn đã dùng máy biến giọng rồi mà.
Việc Chu Hiền Lâm có thể dễ dàng nhìn thấu thân phận của Đàm Thiếu Thiên như vậy cũng tại vì trung tâm Dị năng giả cũng đang đồn ầm lên rằng: Đàm Thiếu Thiên đã quy phục Vĩnh sinh đường nên mới có thể vượt qua đợt ma lực phản phệ đó an toàn mà không hư hao gì. Lúc đầu thì cũng không có ai tin nhưng sau lời đồn quá nhiều thì cũng có người nghi thần nghi quỷ.
Năng lực của Đàm Thiếu Thiên vô cùng xuất chúng, hiện tại thì cũng đã là Dị năng giả cấp A, tiền đồ vô lượng, nên nếu như Đàm Thiếu Thiên mà thực sự có vấn đề thì quốc gia cũng rất đau đầu đấy.
Chu Hiền Lâm cũng có chút do dự, tuy rằng U linh làm rất nhiều việc ác nhưng mà Đàm Thiếu Thiên lại là người tốt, mà Dịch phu nhân cũng rất thích làm việc công ích và trợ giúp rất nhiều cô nhi. Chu Hiền Lâm cũng đang phân vân không biết là mình có nên hỗ trợ hay không thì mới tốt?
Đàm Thiếu Thiên căng da đầu rất không kiên nhẫn mà nói: “Tôi không biết chú đang nói cái gì, nhưng tôi cũng không rảnh nói nhảm với chú. Chú nhanh chóng tìm ra vị trí của mẹ tôi đi.”
Chu Hiền Lâm thầm nghĩ: Chẳng lẽ lý do mà Dịch phu nhân bị bắt cóc là do U linh phản bội sao? Cho nên người của Vĩnh sinh đường cũng trở mặt nhau rồi? Mặc dù U linh đã cải tà quy chánh nhưng mà hắn ta cũng đã từng tạo nghiệp khắp nơi đấy. Mà dĩ nhiên thì tội lỗi mà đối phương gây ra cũng khó mà xoá nhoà được.
Chu Hiền Lâm có chút kháng cự nói: “Không phải là tôi không muốn hỗ trợ mà dị năng trong ngày của tôi đã sử dụng hết rồi.”
Trình Chu nhìn qua Annie, Annie cũng nhanh chóng hiểu ý mà nâng lưỡi hái lên chém về phía Chu Hiền Lâm.
Từng luồng ánh sáng trắng cũng hiện lên làm Chu Hiền Lâm sợ hãi mà nhắm chặt mắt lại chuẩn bị chịu chết. Nhưng mà sau đó thì một lượng lớn ma lực ôn hoà chảy vào người làm dị năng đã bị khô kiệt của hắn cũng nhanh chóng được bổ sung.
Chu Hiền Lâm mở mắt ra và tự cảm giác được nguồn linh lực trong cơ thể mình chưa bao giờ có thể sung túc tới vậy.
“Dị năng giả hệ trị liệu?” Chu Hiền Lâm trừng mắt cảm thán.
Sau đó thì Chu Hiền Lâm cũng thầm nghĩ: Ăn mặc thì giống tử thần như thế kia mà lại là Dị năng giả hệ trị liệu sao?
Chu Hiền Lâm nhìn qua phía Đàm Thiếu Thiên, đã có 3 người sử dụng ma nguyên thạch, Đoạn Khánh đã chết, Tiêu Hồng Kiệt cũng chỉ vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, duy nhất Đàm Thiếu Thiên chẳng bị sao cả mà dị năng lại còn tăng lên cấp bậc mới, e là cũng bởi vì có vị hệ Dị năng giả hệ trị liệu này giúp đỡ rồi đây. Hơn nữa thì lý do mà Tiêu Hồng Kiệt có thể khôi phục lại chắc cũng là do vị Dị năng giả trước mặt này rồi.
Đàm Thiếu Thiên nhìn Chu Hiền Lâm rồi có chút sốt ruột nói: “Hiện tại có thể đi chưa?”
Chu Hiền Lâm cau mày rồi không nói gì.
Biết rõ là Chu Hiền Lâm hiểu lầm nên Dạ U cũng không phí thời gian để giải thích. Quan niệm rất khó thay đổi và Dạ U cũng nhìn thấy nhiều rồi, nhưng mà hiện tại thì bọn họ không có thời gian để nói nhảm.
Dạ U híp mắt rồi lạnh lẽo nói: “Nghe nói ông có một đứa con gái.”
Chu Hiền Lâm nghe thấy thì cũng căng thẳng rồi theo bản năng mà vội vàng lên tiếng: “Các người muốn làm gì?”
Con gái của Chu Hiền Lâm tên là Chu Miêu, từ nhỏ đã bị người ta bắt cóc bán đi, cũng vừa mới tìm trở về. Chu Hiền Lâm trở thành thành viên của hội Chữ Thập Đỏ cũng là vì cô con gái này.
Chu Hiền Lâm vẫn luôn tìm kiếm tin tức của con gái mình trong rất nhiều năm, nhưng mà mãi mà vẫn không nghe ngóng được gì. Sau đó thì thời đại dị năng tới mà ông thức tỉnh dị năng, sau đó thì ông cũng đã dựa vào dị năng của bản thân để tìm được đứa con gái. Thời điểm mà ông tìm thấy con gái mình thì trạng thái của cô bé cũng không được tốt cho lắm. Vì đóng giả làm người ăn xin trong băng nhóm chăn nuôi xin ăn nên con gái của Chu Hiền Lâm cũng đã trở thành người tàn tật thật sự, mắt cũng bị chọc cho mù mà chân thì cũng bị bẻ cho què luôn.
Dạ U nhìn Chu Hiền Lâm nói: “Tôi thì chẳng muốn làm gì nhưng mà ông đấy, ông không muốn cho con gái ông thành người bình thường sao?”
Chu Hiền Lâm nhìn Dạ U rồi có chút hoài nghi nói: “Các cậu nguyện ý giúp đỡ tôi sao?”
Dạ U lạnh nhạt nói: “Trên đời này chẳng có việc gì miễn phí cả. Muốn bọn tôi giúp ông thì ông cũng nên ra sức đi.”
Chu Hiền Lâm có chút do dự rồi nhìn qua Đàm Thiếu Thiên.
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Yên tâm, chúng tôi nói lời thì giữ lời.” Anh dâu hắn cũng đã mở miệng thì tất nhiên là sẽ thực hiện.
Chu Hiền Lâm nhắm mắt lại sau đó cảm giác một chút rồi nói: “Người đang di chuyển rất nhanh, hẳn là đang ở trên xe.”
Đàm Thiếu Thiên lấy ra một tấm bản đồ nói: “Có thể định hướng được phương vị không?”
Chu Hiền Lâm nhìn vào bản đồ nói: “Đại khái là ở đây, cách hơn 100 km.”
Trình Chu mang theo người nháy mắt đi đến vị trí mà Chu Hiền Lâm chỉ, sau đó thì Chu Hiền Lâm tính toán phương vị rồi Trình Chu lại mang theo mấy người tiến hành vài đợt thuấn di và càng ngày càng tới gần vị trí của Dịch Thù Tuyết.
Đàm Thiếu Thiên lấy bản đồ ra nhìn rồi tính toán một chút rồi nói: “Hiện tại đã có thể xác định là người đang ở trên đoàn tàu 703. Đây là đoàn tàu quốc tế và sắp ra khỏi biên giới nước mình rồi.”
“Vậy chúng ta nhanh tăng tốc thì mới đuổi kịp.” Trình Chu nói.
Trình Chu nhanh chóng mang theo mọi người thuấn di đến tuyến trên của đoạn đường sắt rồi cũng vọt lên trên nóc của đoàn tàu.
Đoàn tàu lao nhanh vun vút làm Chu Hiền Lâm đứng ở trên nóc cũng có chút chật vật.
“Người ở trong đoạn xe nào?” Trình Chu nhìn Chu Hiền Lâm hỏi.
Chu Hiền Lâm cau mày sử dụng cảm ứng một chút rồi chỉ về một hướng mà nói: “Thùng xe áp chót.”
……
Trung tâm dị năng quốc gia.
Mọi người đang nhìn chằm chằm lên màn hình lớn mà căng thẳng không thôi.
“Định vị trên người Chu Hiền Lâm đã thay đổi vị trí tới 8 lần rồi. Nếu người bắt cóc Chu Hiền Lâm là U linh thì dị năng của đối phương cũng đã tăng lên rất nhiều đấy.”
Tiêu Ly cau mày nói: “Chưa chắc là U linh.”
Lâm Đình gật đầu nói: “Tôi cũng cho rằng không phải là U linh. Bởi vì nếu đúng là U linh thì đám Vĩnh sinh đường kia cũng không im lặng lâu như vậy.”
Lý Thanh Văn nhìn bản đồ nói: “Vị trí thuấn di càng ngày càng ngắn lại. Người bắt cóc Chu Hiền Lâm chắc là đang tìm người. Khoảng cách thuấn di càng ngày càng ngắn chứng tỏ mục tiêu của họ càng gần rồi.”
Bạch Nham vuốt cằm nói: “Nếu chúng ta có thể xác định được danh tính của mục tiêu mà vị thuấn di Dị năng giả này muốn tìm, vậy thì chúng ta có thể xác minh được thân phận của người này rồi.”
“Ngừng rồi. Chắc là đã tiếp cận mục tiêu.”
“Có thể xác định vị trí chính xác không?”
“……”
Mấy vị nhân viên công tác sau một hồi bận rộn thì cuối cùng đã xác định được mục tiêu rồi nhanh chóng hô lên: “Đoàn tàu 703 sắp ra khỏi biên giới.”
“Gọi điện thoại báo nhân viên chạy tàu dừng lại ngay. Không được để bọn họ rời đi.” Bạch Nham nói.
Một khi đoàn tàu này tiến vào biên giới nước khác thì có xảy ra tranh cãi xảy ra thì bọn họ cũng không thể kiểm soát được tình hình.
……
Trình Chu đứng trên nóc tàu nhìn một hồi, gió cũng đập ngược lại làm tóc bay tán loạn.
“Phanh phanh phanh!” Vài tiếng súng vang lên.
Đàm Thiếu Thiên lớn tiếng mắng: “Đám chết tiệt. Đối phương đã phát hiện ra chúng ta.”
Trình Chu cau mày thầm nghĩ: Thất sách, trên tay đối phương chắc chắn là có dụng cụ đo lường dao động dị năng nên khi Dị năng giả sử dụng dị năng thì công cụ này sẽ cảm ứng được.
Người trong đoàn xe cũng hoảng sợ mà chạy tán loạn, có vài hành khách phát hiện ra bọn họ trên nóc đoàn tàu thì tò mò mà ngó đầu ra quan sát.
Dạ U híp mắt nói: “Dị năng giả đang tập trung ở thùng xe thứ 3 từ dưới đếm lên.”
Trình Chu thầm nghĩ: Thứ 3 đếm ngược lên? Nơi đó hẳn là kho hàng hoá. Vốn dĩ nơi đó cũng không cho người tới ngồi cho nên thùng xe đó mà có người thì tất nhiên là người trên đó có vấn đề.
Trình Chu vung trường kiếm lên, đoàn tàu đang chạy trên đường ray cũng bị cắt thành 2 nửa, một nửa là 3 thùng đếm ngược lên còn lại chính là thùng phía trước thì vẫn chạy bình thường.
Trình Chu lại một lần nữa vung kiếm lên, nóc thùng của 3 toa tàu mới bị cắt đứt cũng bị chém bật nóc ra rơi xuống đường ray tạo ta tiếng động rất lớn.
Kiếm trong tay Trình Chu vốn dĩ là thuộc về Parsons nên chất lượng kiếm cũng thuộc về Bạch ngân trường kiếm nên rất có lợi cho đấu khí phát huy năng lực.
Không biết là những người trong thùng xe đã làm cái gì mà Đàm Thiếu Thiên cảm thấy được một luồng khí khác thường ập tới.
“Khí tức của cấm ma thạch, ma lực sẽ bị hạn chế.” Phong Ngữ quay qua nhìn Trình Chu nói.
Phong Ngữ vừa định biến thành chim thì phát hiện ma lực đã bị hạn chế nên không thể biến hình được nữa.
Trình Chu: “……”
Cấm Ma Thạch có thể ngăn cản Dị năng giả thi triển di năng. Cấm ma thạch cũng có phân chia cấp bậc, cấp bậc của cấm ma thạch càng cao thì tác dụng càng mạnh. Rất đông quý tộc ở dị giới cũng rất sợ chết nên họ đã tìm mọi cách để mua những loại cấm ma thạch có cấp bậc cao để phòng ngừa bị Đoa ma giả đánh lén. Nhưng mà cấm ma thạch cũng không phải toàn năng, một số Đoạ ma giả lợi hại vẫn có thể kháng cự được với cấm ma thạch.
Ở thế giới này thì Trình Chu cũng chưa từng nghe là có loại cấm ma thạch này tồn tại, hoặc là có loại cấm ma thạch này mà hắn chưa từng nghe thấy sao?
Nóc của toa tàu bị chém bỏ nên tình huống bên trong thùng xe cũng bị nhìn thấy rất rõ ràng.
“Cháu trai lớn à, tốt nhất thì cháu đừng hành động thiếu suy nghĩ như vậy.” Tô Vân nói
Trong thùng xe, Tô Vân cầm một khẩu súng lục rồi đặt trước cổ Dịch Thù Tuyết. Tay của Dịch Thù Tuyết đã bị trói ngược ra sau, miệng cũng bị dán băng keo.
Dịch Thù Tuyết nhìn đoàn người Trình Chu tới thì trừng mắt và ánh mắt cũng toát lên vẻ cực kỳ nôn nóng.
Trình Chu nhìn Tô Vân thì nhăn mày.
Ánh mắt Tô Vân lướt qua đám người Trình Chu rồi một giọng nói oán độc vang lên: “Chị gái thân yêu à, chị cũng rất biết cách tạo cảm giác kinh hỉ cho người khác mà. Chị mới chạy bao lâu đâu mà đã lôi kéo được 3 Dị năng giả cấp S chạy tới đây để cứu chị thế này luôn rồi?”
Chu Hiền Lâm nghe vậy thì trái tim đột nhiên nhảy lên, tuy là ông cũng đoán được mấy người trước mắt có cấp bậc dị năng tuyệt đối không thấp, nhưng ông cũng không nghĩ tới là có tới 3 người cấp S. Dị năng giả cấp S là bảo bối của quốc gia đấy, vậy mà ở đây lại xuất hiện tới tận 3 người.
Trình Chu nhìn người đứng đối diện nghĩ một chút rồi có chút không xác định nói: “Tô Vân?”
Tô Vân nhìn Trình Chu rồi lại nở nụ cười trong đôi mắt cũng ánh lên vẻ ghen ghét và oán độc mà nói: “Đây chắc là Trình Chu đúng không? Chị gái à, chị có hai đứa con trai ngoan và rất tài giỏi đấy. Bọn chúng còn rất quan tâm tới chị mà.”
Trình Chu nghĩ tới cái gì đó rồi híp mắt nói: “Những tấm poster tuyên truyền kia là bà đã gửi cho tôi đúng không?”
Sắc mặt của Tô Vân cũng biến đổi mà nói: “Cháu ngoan đã đoán được rồi à? Dì đã nguyện ý chỉ cho cháu một tương lai tươi sáng vậy mà cháu còn không cảm kích dì sao?”
Trình Chu đánh giá Tô Vân một chút rồi nói: “Bà đã thức tỉnh dị năng rồi đúng không? Là dị năng gì vậy? Hình như là loại dị năng gì đó có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của người khác đúng không? Sau đó bà đã cho dị năng bám lên tờ poster đó nhỉ? Cũng có vẻ lợi hại đấy.”
Tô Vân híp mắt rồi có chút oán độc nói: “Thật đáng tiếc, dì đã làm tới vậy rồi mà hình như cũng không có tác dụng gì với cháu nhỉ? Cháu trai lớn là, cháu không thấy động tâm sao?”
Trình Chu đạm nhiên nói: “Lôi điện dị năng có thể được di dời, nhưng tôi cũng chẳng có hứng thú với loại dị năng này. Thật ra thì tôi lại khá có hứng thú với cái loại dị năng ảnh hưởng đến cảm xúc của bà đấy. Cũng không biết là loại dị năng này có thể có tác dụng tích cực hơn một chút không vậy? Ví dụ như là làm người tôi yêu sẽ yêu tôi nhiều hơn một chút chẳng hạn.”
Chu Hiền Lâm: “……”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Đã là lúc nào rồi mà anh trai của hắn vẫn còn rải cơm choá cho người ta như vậy chứ? Điên rồi đúng không?
End chap 94
-------------XuYing90--------------
------oOo------
“Chính là nơi này.” Đàm Thiếu Thiên tìm trong thùng rác được một thiết bị định vị và một bộ quần áo mà Dịch Thù Tuyết đã từng mặc.
Trình Chu: “Hỏi ông ta một chút.”
Chu Hiền Lâm nhìn bộ quần áo bên trong thùng rác thì cũng hiểu được đại khái là đối phương đang muốn tìm người.
Đàm Thiếu Thiên quay qua nhìn Chu Hiền Lâm rồi nói: “Ông có thể nhìn ra mẹ tôi đang ở đâu không?”
Chu Hiền Lâm nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi có chút khó tin dò hỏi: “Đàm thiếu, cậu là em trai của U linh sao?”
Chu Hiền Lâm đang tự biên tự diễn một drama máu cún trong đầu là đứa con trai lớn của Đàm gia mới tìm lại cách đây không lâu lại là U linh không việc ác không làm, rồi vì một lý do gì đó mà U linh nhận ra bản thân mình chính là đại gia từ trong trứng nước nên cũng rửa tay gác kiếm từ bỏ việc việc ác rồi quay về làm phú nhị đại giàu có.
Trình Chu: “……” Mới vậy mà đã bị nhận ra rồi sao? Rõ ràng là thằng em ngốc của hắn đã dùng máy biến giọng rồi mà.
Việc Chu Hiền Lâm có thể dễ dàng nhìn thấu thân phận của Đàm Thiếu Thiên như vậy cũng tại vì trung tâm Dị năng giả cũng đang đồn ầm lên rằng: Đàm Thiếu Thiên đã quy phục Vĩnh sinh đường nên mới có thể vượt qua đợt ma lực phản phệ đó an toàn mà không hư hao gì. Lúc đầu thì cũng không có ai tin nhưng sau lời đồn quá nhiều thì cũng có người nghi thần nghi quỷ.
Năng lực của Đàm Thiếu Thiên vô cùng xuất chúng, hiện tại thì cũng đã là Dị năng giả cấp A, tiền đồ vô lượng, nên nếu như Đàm Thiếu Thiên mà thực sự có vấn đề thì quốc gia cũng rất đau đầu đấy.
Chu Hiền Lâm cũng có chút do dự, tuy rằng U linh làm rất nhiều việc ác nhưng mà Đàm Thiếu Thiên lại là người tốt, mà Dịch phu nhân cũng rất thích làm việc công ích và trợ giúp rất nhiều cô nhi. Chu Hiền Lâm cũng đang phân vân không biết là mình có nên hỗ trợ hay không thì mới tốt?
Đàm Thiếu Thiên căng da đầu rất không kiên nhẫn mà nói: “Tôi không biết chú đang nói cái gì, nhưng tôi cũng không rảnh nói nhảm với chú. Chú nhanh chóng tìm ra vị trí của mẹ tôi đi.”
Chu Hiền Lâm thầm nghĩ: Chẳng lẽ lý do mà Dịch phu nhân bị bắt cóc là do U linh phản bội sao? Cho nên người của Vĩnh sinh đường cũng trở mặt nhau rồi? Mặc dù U linh đã cải tà quy chánh nhưng mà hắn ta cũng đã từng tạo nghiệp khắp nơi đấy. Mà dĩ nhiên thì tội lỗi mà đối phương gây ra cũng khó mà xoá nhoà được.
Chu Hiền Lâm có chút kháng cự nói: “Không phải là tôi không muốn hỗ trợ mà dị năng trong ngày của tôi đã sử dụng hết rồi.”
Trình Chu nhìn qua Annie, Annie cũng nhanh chóng hiểu ý mà nâng lưỡi hái lên chém về phía Chu Hiền Lâm.
Từng luồng ánh sáng trắng cũng hiện lên làm Chu Hiền Lâm sợ hãi mà nhắm chặt mắt lại chuẩn bị chịu chết. Nhưng mà sau đó thì một lượng lớn ma lực ôn hoà chảy vào người làm dị năng đã bị khô kiệt của hắn cũng nhanh chóng được bổ sung.
Chu Hiền Lâm mở mắt ra và tự cảm giác được nguồn linh lực trong cơ thể mình chưa bao giờ có thể sung túc tới vậy.
“Dị năng giả hệ trị liệu?” Chu Hiền Lâm trừng mắt cảm thán.
Sau đó thì Chu Hiền Lâm cũng thầm nghĩ: Ăn mặc thì giống tử thần như thế kia mà lại là Dị năng giả hệ trị liệu sao?
Chu Hiền Lâm nhìn qua phía Đàm Thiếu Thiên, đã có 3 người sử dụng ma nguyên thạch, Đoạn Khánh đã chết, Tiêu Hồng Kiệt cũng chỉ vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, duy nhất Đàm Thiếu Thiên chẳng bị sao cả mà dị năng lại còn tăng lên cấp bậc mới, e là cũng bởi vì có vị hệ Dị năng giả hệ trị liệu này giúp đỡ rồi đây. Hơn nữa thì lý do mà Tiêu Hồng Kiệt có thể khôi phục lại chắc cũng là do vị Dị năng giả trước mặt này rồi.
Đàm Thiếu Thiên nhìn Chu Hiền Lâm rồi có chút sốt ruột nói: “Hiện tại có thể đi chưa?”
Chu Hiền Lâm cau mày rồi không nói gì.
Biết rõ là Chu Hiền Lâm hiểu lầm nên Dạ U cũng không phí thời gian để giải thích. Quan niệm rất khó thay đổi và Dạ U cũng nhìn thấy nhiều rồi, nhưng mà hiện tại thì bọn họ không có thời gian để nói nhảm.
Dạ U híp mắt rồi lạnh lẽo nói: “Nghe nói ông có một đứa con gái.”
Chu Hiền Lâm nghe thấy thì cũng căng thẳng rồi theo bản năng mà vội vàng lên tiếng: “Các người muốn làm gì?”
Con gái của Chu Hiền Lâm tên là Chu Miêu, từ nhỏ đã bị người ta bắt cóc bán đi, cũng vừa mới tìm trở về. Chu Hiền Lâm trở thành thành viên của hội Chữ Thập Đỏ cũng là vì cô con gái này.
Chu Hiền Lâm vẫn luôn tìm kiếm tin tức của con gái mình trong rất nhiều năm, nhưng mà mãi mà vẫn không nghe ngóng được gì. Sau đó thì thời đại dị năng tới mà ông thức tỉnh dị năng, sau đó thì ông cũng đã dựa vào dị năng của bản thân để tìm được đứa con gái. Thời điểm mà ông tìm thấy con gái mình thì trạng thái của cô bé cũng không được tốt cho lắm. Vì đóng giả làm người ăn xin trong băng nhóm chăn nuôi xin ăn nên con gái của Chu Hiền Lâm cũng đã trở thành người tàn tật thật sự, mắt cũng bị chọc cho mù mà chân thì cũng bị bẻ cho què luôn.
Dạ U nhìn Chu Hiền Lâm nói: “Tôi thì chẳng muốn làm gì nhưng mà ông đấy, ông không muốn cho con gái ông thành người bình thường sao?”
Chu Hiền Lâm nhìn Dạ U rồi có chút hoài nghi nói: “Các cậu nguyện ý giúp đỡ tôi sao?”
Dạ U lạnh nhạt nói: “Trên đời này chẳng có việc gì miễn phí cả. Muốn bọn tôi giúp ông thì ông cũng nên ra sức đi.”
Chu Hiền Lâm có chút do dự rồi nhìn qua Đàm Thiếu Thiên.
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Yên tâm, chúng tôi nói lời thì giữ lời.” Anh dâu hắn cũng đã mở miệng thì tất nhiên là sẽ thực hiện.
Chu Hiền Lâm nhắm mắt lại sau đó cảm giác một chút rồi nói: “Người đang di chuyển rất nhanh, hẳn là đang ở trên xe.”
Đàm Thiếu Thiên lấy ra một tấm bản đồ nói: “Có thể định hướng được phương vị không?”
Chu Hiền Lâm nhìn vào bản đồ nói: “Đại khái là ở đây, cách hơn 100 km.”
Trình Chu mang theo người nháy mắt đi đến vị trí mà Chu Hiền Lâm chỉ, sau đó thì Chu Hiền Lâm tính toán phương vị rồi Trình Chu lại mang theo mấy người tiến hành vài đợt thuấn di và càng ngày càng tới gần vị trí của Dịch Thù Tuyết.
Đàm Thiếu Thiên lấy bản đồ ra nhìn rồi tính toán một chút rồi nói: “Hiện tại đã có thể xác định là người đang ở trên đoàn tàu 703. Đây là đoàn tàu quốc tế và sắp ra khỏi biên giới nước mình rồi.”
“Vậy chúng ta nhanh tăng tốc thì mới đuổi kịp.” Trình Chu nói.
Trình Chu nhanh chóng mang theo mọi người thuấn di đến tuyến trên của đoạn đường sắt rồi cũng vọt lên trên nóc của đoàn tàu.
Đoàn tàu lao nhanh vun vút làm Chu Hiền Lâm đứng ở trên nóc cũng có chút chật vật.
“Người ở trong đoạn xe nào?” Trình Chu nhìn Chu Hiền Lâm hỏi.
Chu Hiền Lâm cau mày sử dụng cảm ứng một chút rồi chỉ về một hướng mà nói: “Thùng xe áp chót.”
……
Trung tâm dị năng quốc gia.
Mọi người đang nhìn chằm chằm lên màn hình lớn mà căng thẳng không thôi.
“Định vị trên người Chu Hiền Lâm đã thay đổi vị trí tới 8 lần rồi. Nếu người bắt cóc Chu Hiền Lâm là U linh thì dị năng của đối phương cũng đã tăng lên rất nhiều đấy.”
Tiêu Ly cau mày nói: “Chưa chắc là U linh.”
Lâm Đình gật đầu nói: “Tôi cũng cho rằng không phải là U linh. Bởi vì nếu đúng là U linh thì đám Vĩnh sinh đường kia cũng không im lặng lâu như vậy.”
Lý Thanh Văn nhìn bản đồ nói: “Vị trí thuấn di càng ngày càng ngắn lại. Người bắt cóc Chu Hiền Lâm chắc là đang tìm người. Khoảng cách thuấn di càng ngày càng ngắn chứng tỏ mục tiêu của họ càng gần rồi.”
Bạch Nham vuốt cằm nói: “Nếu chúng ta có thể xác định được danh tính của mục tiêu mà vị thuấn di Dị năng giả này muốn tìm, vậy thì chúng ta có thể xác minh được thân phận của người này rồi.”
“Ngừng rồi. Chắc là đã tiếp cận mục tiêu.”
“Có thể xác định vị trí chính xác không?”
“……”
Mấy vị nhân viên công tác sau một hồi bận rộn thì cuối cùng đã xác định được mục tiêu rồi nhanh chóng hô lên: “Đoàn tàu 703 sắp ra khỏi biên giới.”
“Gọi điện thoại báo nhân viên chạy tàu dừng lại ngay. Không được để bọn họ rời đi.” Bạch Nham nói.
Một khi đoàn tàu này tiến vào biên giới nước khác thì có xảy ra tranh cãi xảy ra thì bọn họ cũng không thể kiểm soát được tình hình.
……
Trình Chu đứng trên nóc tàu nhìn một hồi, gió cũng đập ngược lại làm tóc bay tán loạn.
“Phanh phanh phanh!” Vài tiếng súng vang lên.
Đàm Thiếu Thiên lớn tiếng mắng: “Đám chết tiệt. Đối phương đã phát hiện ra chúng ta.”
Trình Chu cau mày thầm nghĩ: Thất sách, trên tay đối phương chắc chắn là có dụng cụ đo lường dao động dị năng nên khi Dị năng giả sử dụng dị năng thì công cụ này sẽ cảm ứng được.
Người trong đoàn xe cũng hoảng sợ mà chạy tán loạn, có vài hành khách phát hiện ra bọn họ trên nóc đoàn tàu thì tò mò mà ngó đầu ra quan sát.
Dạ U híp mắt nói: “Dị năng giả đang tập trung ở thùng xe thứ 3 từ dưới đếm lên.”
Trình Chu thầm nghĩ: Thứ 3 đếm ngược lên? Nơi đó hẳn là kho hàng hoá. Vốn dĩ nơi đó cũng không cho người tới ngồi cho nên thùng xe đó mà có người thì tất nhiên là người trên đó có vấn đề.
Trình Chu vung trường kiếm lên, đoàn tàu đang chạy trên đường ray cũng bị cắt thành 2 nửa, một nửa là 3 thùng đếm ngược lên còn lại chính là thùng phía trước thì vẫn chạy bình thường.
Trình Chu lại một lần nữa vung kiếm lên, nóc thùng của 3 toa tàu mới bị cắt đứt cũng bị chém bật nóc ra rơi xuống đường ray tạo ta tiếng động rất lớn.
Kiếm trong tay Trình Chu vốn dĩ là thuộc về Parsons nên chất lượng kiếm cũng thuộc về Bạch ngân trường kiếm nên rất có lợi cho đấu khí phát huy năng lực.
Không biết là những người trong thùng xe đã làm cái gì mà Đàm Thiếu Thiên cảm thấy được một luồng khí khác thường ập tới.
“Khí tức của cấm ma thạch, ma lực sẽ bị hạn chế.” Phong Ngữ quay qua nhìn Trình Chu nói.
Phong Ngữ vừa định biến thành chim thì phát hiện ma lực đã bị hạn chế nên không thể biến hình được nữa.
Trình Chu: “……”
Cấm Ma Thạch có thể ngăn cản Dị năng giả thi triển di năng. Cấm ma thạch cũng có phân chia cấp bậc, cấp bậc của cấm ma thạch càng cao thì tác dụng càng mạnh. Rất đông quý tộc ở dị giới cũng rất sợ chết nên họ đã tìm mọi cách để mua những loại cấm ma thạch có cấp bậc cao để phòng ngừa bị Đoa ma giả đánh lén. Nhưng mà cấm ma thạch cũng không phải toàn năng, một số Đoạ ma giả lợi hại vẫn có thể kháng cự được với cấm ma thạch.
Ở thế giới này thì Trình Chu cũng chưa từng nghe là có loại cấm ma thạch này tồn tại, hoặc là có loại cấm ma thạch này mà hắn chưa từng nghe thấy sao?
Nóc của toa tàu bị chém bỏ nên tình huống bên trong thùng xe cũng bị nhìn thấy rất rõ ràng.
“Cháu trai lớn à, tốt nhất thì cháu đừng hành động thiếu suy nghĩ như vậy.” Tô Vân nói
Trong thùng xe, Tô Vân cầm một khẩu súng lục rồi đặt trước cổ Dịch Thù Tuyết. Tay của Dịch Thù Tuyết đã bị trói ngược ra sau, miệng cũng bị dán băng keo.
Dịch Thù Tuyết nhìn đoàn người Trình Chu tới thì trừng mắt và ánh mắt cũng toát lên vẻ cực kỳ nôn nóng.
Trình Chu nhìn Tô Vân thì nhăn mày.
Ánh mắt Tô Vân lướt qua đám người Trình Chu rồi một giọng nói oán độc vang lên: “Chị gái thân yêu à, chị cũng rất biết cách tạo cảm giác kinh hỉ cho người khác mà. Chị mới chạy bao lâu đâu mà đã lôi kéo được 3 Dị năng giả cấp S chạy tới đây để cứu chị thế này luôn rồi?”
Chu Hiền Lâm nghe vậy thì trái tim đột nhiên nhảy lên, tuy là ông cũng đoán được mấy người trước mắt có cấp bậc dị năng tuyệt đối không thấp, nhưng ông cũng không nghĩ tới là có tới 3 người cấp S. Dị năng giả cấp S là bảo bối của quốc gia đấy, vậy mà ở đây lại xuất hiện tới tận 3 người.
Trình Chu nhìn người đứng đối diện nghĩ một chút rồi có chút không xác định nói: “Tô Vân?”
Tô Vân nhìn Trình Chu rồi lại nở nụ cười trong đôi mắt cũng ánh lên vẻ ghen ghét và oán độc mà nói: “Đây chắc là Trình Chu đúng không? Chị gái à, chị có hai đứa con trai ngoan và rất tài giỏi đấy. Bọn chúng còn rất quan tâm tới chị mà.”
Trình Chu nghĩ tới cái gì đó rồi híp mắt nói: “Những tấm poster tuyên truyền kia là bà đã gửi cho tôi đúng không?”
Sắc mặt của Tô Vân cũng biến đổi mà nói: “Cháu ngoan đã đoán được rồi à? Dì đã nguyện ý chỉ cho cháu một tương lai tươi sáng vậy mà cháu còn không cảm kích dì sao?”
Trình Chu đánh giá Tô Vân một chút rồi nói: “Bà đã thức tỉnh dị năng rồi đúng không? Là dị năng gì vậy? Hình như là loại dị năng gì đó có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của người khác đúng không? Sau đó bà đã cho dị năng bám lên tờ poster đó nhỉ? Cũng có vẻ lợi hại đấy.”
Tô Vân híp mắt rồi có chút oán độc nói: “Thật đáng tiếc, dì đã làm tới vậy rồi mà hình như cũng không có tác dụng gì với cháu nhỉ? Cháu trai lớn là, cháu không thấy động tâm sao?”
Trình Chu đạm nhiên nói: “Lôi điện dị năng có thể được di dời, nhưng tôi cũng chẳng có hứng thú với loại dị năng này. Thật ra thì tôi lại khá có hứng thú với cái loại dị năng ảnh hưởng đến cảm xúc của bà đấy. Cũng không biết là loại dị năng này có thể có tác dụng tích cực hơn một chút không vậy? Ví dụ như là làm người tôi yêu sẽ yêu tôi nhiều hơn một chút chẳng hạn.”
Chu Hiền Lâm: “……”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Đã là lúc nào rồi mà anh trai của hắn vẫn còn rải cơm choá cho người ta như vậy chứ? Điên rồi đúng không?
End chap 94
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.