Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 193: Dung Hợp Quang Chủng Và Ám Chủng

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Sau khi Đàm Thiếu Thiên về tới sơn trang của tổ chức Quang Minh thì hắn cũng tìm thấy Dạ U.

“Anh dâu.” Đàm Thiếu Thiên ủ rũ mà hô lên.

Dạ U nhìn thấy Đàm Thiếu Thiên cũng có chút chột dạ nói: “Về rồi sao?”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Dạ.”

Dạ U ngượng ngùng rồi giải thích: “Lúc đó anh với anh Trình Chu bị đám người Vĩnh sinh đường tập kích, anh lại bị thương nên anh trai em đã cảm thấy không yên tâm và anh trai em đã trực tiếp mang anh trở về nơi này. Sau đó thì nghe anh trai em nói là mọi người đã liên lạc được với người của đại sứ quán cho nên anh trai em cũng không sang đón bọn em nữa.”

Đàm Thiếu Thiên phồng má rồi rầu rĩ nói: “Vâng, em nghe nói rồi.”

Dạ U có chút tò mò nói: “Sau khi bọn anh đi thì có chuyện gì mới không?”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Cũng xem như là có. Đám người Olette đang truy tìm người của Vĩnh sinh đường khắp nơi.”

Dạ U: “Bọn họ tìm đám người Vĩnh sinh đường làm gì?”

Đàm Thiếu Thiên nhún vai nói: “Đám Olette nói là bọn họ đã tóm được ám chủng nhưng lại bị đám Vĩnh sinh đường cướp đi.”

Dạ U: “Olette cũng thật xui xẻo.”

Hoá ra là đám Vĩnh sinh đường này không chỉ đánh cướp của mỗi bọn họ thôi nhỉ? Dám trộm những thứ không phải là của mình, đáng bị lật thuyền.

“Anh dâu, các anh có gặp phải hoàng tử Ibn không?” Đàm Thiếu Thiên dò hỏi.

Dạ U gật đầu rồi nói: “Đã gặp qua, lúc đó đĩa bay của bọn họ bị mất khống chế nên rơi xuống đất.”

Đàm Thiếu Thiên: “Đĩa bay của bọn họ đã bị người của quốc gia đại bàng cầm đi.”

Dạ U cũng có chút ngoài ý muốn nói: “Lại ăn cướp sao? Người của quốc gia đại bàng này cũng quá kiêu ngạo rồi.”

Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Mặc dù đó là hành động ăn cướp, nhưng mà công văn truyền ra bên ngoài đã được chỉnh sửa cho phù hợp với công án quốc tế rồi. Họ nói là đĩa bay của đám người hoàng tử Ibn đã bị hết điện cho nên người của quốc gia đại bàng đã nói là bọn họ sẽ hỗ trợ giúp vận chuyển đĩa bay mang về quốc gia lạc đà giúp cho hoàng tử Ibn, tất nhiên là hoàng tử Ibn đã từ chối. Sau đó thì người của quốc gia đại bàng kia nhất định phải chạy tới nói là muốn hỗ trợ nhưng hoàng tử Ibn đã lên thuyền về rồi. Rồi sau đó thì họ nói là hải trình xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trong quá trình di chuyển thì mấy con thuyền đã bị hải thú công kích nên đĩa bay đã bị chìm vào trong biển.”

Dạ U: “……”

Hình như cái lời nói dối này cũng quá qua loa có lệ rồi, dù là thời đại nào đi chẳng nữa thì nắm đấm cứng chính là đạo lý, người bị tụt hậu thì phải chịu thân phận bị đánh cướp mà thôi. Cho nên phải tự lực tự cường mới được.

Đàm Thiếu Thiên tò mò hỏi: “Anh dâu, hai loại linh chủng tự nhiên là ám chủng và quang chủng sao rồi?”

Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Đều ở trong tay anh trai em.”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi thở phào nhẹ nhõm nói: “Anh hai và anh dâu quả nhiên rất lợi hại mà. Người của cục dị năng còn đang lo là hai loại linh chủng này đã rơi vào tay của đám Vĩnh sinh đường rồi chứ.”

Dạ U híp mắt nói: “Đúng là từng rơi vào tay bọn họ nhưng mà bị bọn anh đoạt lại rồi.”

Đàm Thiếu Thiên: “……”

Nghe nói là đám người Vĩnh sinh đường kia rất hung hàn, nhưng mà hai người này cũng không hề kém.

Dạ U có chút tò mò nói: “Mỏ ngọc đã tới tay chưa?”

Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Không lấy được ạ.”

Dạ U có chút nghi hoặc nói: “Không lấy được sao? Có người còn giết nhiều thỏ hơn chúng ta sao? Anh đã nghĩ là anh trai em giết nhiều nhất rồi chứ?”

Đàm Thiếu Thiên bực mình nói: “Nếu như công khai so sánh với các quốc gia khác thì chúng ta đúng là đã đứng hạng nhất, nhưng mà cái quốc gia chuột túi này không công nhận kết quả của chúng ta.”

Phương pháp công nhận của quốc gia chuột túi kia là cung cấp hình ảnh chứng minh quá trình giết thỏ. Trình Chu đúng là giết được nhiều thỏ nhất nhưng mà cái quốc gia kia đã nói là họ gian lận và đoạt công lao của quốc gia khác nên đám người đó đã loại bọn họ ra.

Đây cũng là thủ đoạn độc quyền của các quốc gia phương Tây, bạn nói đạo lý với họ thì họ sẽ chơi trò lưu manh, còn nếu bạn dám chơi trò lưu manh thì bọn họ lại đứng ở vị trí cao cao tại thượng mà mà giảng giải đạo lý cho bạn. Đúng là đám vô liêm sỉ.

Dạ U cau mày nói: “Lật lọng?”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Dạ, mánh khoé cũ. Đám người kia nói mà không giữ lời cũng đâu phải mới một hai lần đâu.”

Dạ U mỉm cười rất vân đạm phong khinh mà nói: “Quỵt nợ sao? Cũng khá tốt.”

Đàm Thiếu Thiên trừng mắt nhìn Dạ U cũng có chút cạn lời mà nói: “Khá tốt ạ? Quỵt nợ thì sao mà tốt ạ?”



Dạ U chống cằm nói: “Không tốt sao? Thế giới này cũng chưa có kẻ nào dám ra tay đoạt đồ của anh trai em đâu. Đây cũng là cái cớ hay mà. Dù sao thì ở nơi này anh hai em cũng cần phải có một cái cớ thì mới động thủ được mà đúng không.”

Đàm Thiếu Thiên trừng mắt nhìn Dạ U nói: “Ý của anh là trực tiếp …”

Dạ U mỉm cười nói: “Chỉ là lấy lại những thứ thuộc về mình mà thôi.”

Khi Trình Chu ở Hiệp Loan quần đảo thì chỉ cần nhìn không thuận mắt nhà nào thì hắn cũng ghé tới thăm liền. Ở Hiệp Loan quần đảo thì Trình Chu được mệnh danh là quỷ kiến sầu mà người người e ngại. Nhưng mà Trình Chu lại khá là thu liễm khi quay lại thế giới này và hắn cũng không đi gây án ở chỗ nào cả.

Tất nhiên là Trình Chu thu liễm như vậy không phải vì hắn không có năng lực mà hắn sợ là nếu hắn làm ầm ĩ lên thì hắn sẽ trở thành đối tượng bị công kích của những kẻ thích nói đạo lý. Hiện tại thì hiện thế vẫn là thế giới có pháp trị nên Trình Chu cũng không thể tự tiện hành động được. Nhưng mà, nếu như đối phương chạy đi gây hấn trước thì đám người đó cũng đừng trách bọn họ không nói đạo lý.

Đàm Thiếu Thiên gật đầu cũng có chút kích động nói: “Anh dâu nói quá đúng.”

Dạ U mỉm cười nói: “Em còn không nhanh đi hỏi thăm kho bạc của quốc gia chuột túi này đi, hỏi xem bọn họ có cái gì tốt và để ở đâu.”

Đàm Thiếu Thiên có chút kích động nói: “Dạ, em lập tức đi ngay đây.”

……..

Đàm Thiếu Thiên chạy đến cao tầng của cục dị năng rồi hỏi thăm một lượt về các loại bảo bối, bảo vật, tài liệu, …. Của quốc gia chuột túi này.

Mấy cao tầng nhìn dáng vẻ của Đàm Thiếu Thiên thì cũng đoán được cái tâm tư không chính đáng của Đàm Thiếu Thiên.

Sau khi mấy người cao tầng của cục dị năng thương nghị thì cũng chọn một kho ngọc thạch khá tốt của quốc gia chuột túi.

Tuy là người ở quốc gia chuột túi này chẳng có bao nhiêu nhưng mà mỏ ngọc thạch, mỏ khoáng sản cũng không hề ít như vậy. Quốc gia gấu trúc bọn họ dân đông, tăng nhiều cháo ít nên bọn họ còn đang trông cậy vào một đợt cứu viện này để chia ít cơm thừa canh cặn ở cái mỏ ngọc thạch đã treo thưởng kia đấy. Dù sao thì thịt muỗi dù ít thì cũng vẫn là thịt. Ai mà ngờ là cái quốc gia chuột túi kia lại vớ vẩn tới vậy cơ chứ? Đã giúp đỡ cho đám người đó rồi mà đám người đó còn muốn đoạt công của bọn họ sao sao? Vậy thì đám người đó cũng đừng trách bọn họ không có đạo đức trong nghề.

Tuy là kho bạc của quốc gia chuột túi này được canh phòng cũng nghiêm ngặt đó, nhưng mà cũng chả có vấn đề gì với Trình Chu cả.

Trình Chu đi lại kho bạc của quốc gia này như chốn không người, sau đó thì hai cái kho bạc của quốc gia chuột túi này cũng bị Trình Chu dọn sạch. Sau khi phát hiện kho bạc bị đánh cướp thì cao tầng của quốc gia chuột túi này lâm vào khủng hoảng.

Bọn họ cũng đã nghi đến chuyện Trình Chu tới đây rồi nhưng mà bọn họ không có chứng cứ để luận tội mà thôi.

Sau khi Trình Chu làm một vố lớn thì cả đám cũng trốn về sơn trang của tổ chức Quang Minh, phần còn lại tuỳ vào cao tầng quốc gia gấu trúc chạy tới tìm người của quốc gia chuột túi này tranh luận.

……

Bên trong sơn trang của tổ chức Quang Minh.

Tới lúc này thì Trình Chu mới dám mang hai viên quang chủng và ám chủng ra rồi đặt lên trên bàn.

“Đây là quang chủng và ám chủng ạ?” Đàm Thiếu Thiên nhìn hai khối màu đen và trắng trên mặt bàn cũng kinh ngạc mà cảm thán.

Dạ U gật đầu nói: “Ừ.”

Đàm Thiếu Thiên nhìn Dạ U có chút lo lắng nói: “Anh dâu, anh xác định là anh có thể thu thập được hai viên linh chủng này sao?”

Hình như là vụ nổ mạnh trên sa mạc Great Sand là do hai viên linh chủng này đã tạo thành, nếu Dạ U muốn thu nhận hai viên linh chủng này vào cơ thể thì không phải là đang nạp hai quả boom hẹn giờ vào cơ thể sao? Việc này hình như là quá nguy hiểm rồi.

Dạ U gật đầu nói: “Chắc là có thể.”

Sức mạnh ẩn chứa bên trong quang chủng và ám chủng cũng rất khổng lồ nên nếu cậu muốn chỉ dung nhập quang chủng hay là ám chủng thì cũng không thể thừa nhận được cái sức mạnh này mà có thể sẽ bị nổ tung mà chết. Biện pháp tốt nhất chính là thu nhập cùng một lúc hai viên linh chủng này vào cơ thể. Hai viên linh chủng này là tương khắc với nhau nhưng mà nếu đặt chung một chỗ trong cơ thể cậu thì cũng đạt tới trạng thái cân bằng.

Clara nhìn Dạ U có chút không yên tâm nói: “Nếu vậy thì chị sẽ kêu Annie tới, nếu có phát sinh tình huống gì khẩn cấp thì có thể nhanh chóng mà cứu trợ.”

Dạ U gật đầu nói: “Vâng.”

Sau khi chuẩn bị ổn thoả thì Dạ U cũng chuẩn bị mà thu nhận hai viên linh chủng vào bên trong cơ thể mình.

Mấy ngày nay thì Dạ U vẫn luôn luân phiên hấp thu sức mạnh của quang chủng và ám chủng, sau mấy ngày liên tục hấp thu thì Dạ U cũng đã thích ứng với hai viên linh chủng này, thân thể cũng đã được cải thiện rất nhiều, hiện tại thì điều kiện của cơ thể cậu cũng đã thích hợp để dung nhập hai viên linh chủng này.

Sau khi quang chủng và ám chủng dung nhập vào thân thể thì hai loại linh chủng này cũng đang tranh đấu kịch liệt vị trí chủ đạo trong cơ thể Dạ U.

Thân thể Dạ U lúc nóng lúc lạnh, Dạ U cũng cố gắng hết sức để huy động năng lực của bản thân để hoá giải hai nguồn năng lượng này nhưng mà hai nguồn năng lượng này vẫn còn quá khổng lồ nên dị năng của bản thân Dạ U hoàn toàn không thể phân giải được chúng.

Annie trừng mắt nhìn Dạ U nói: “Hình như có gì đó không thích hợp rồi.”

Ngay sau đó thì Trình Chu liền cảm giác được sự thống khổ của Dạ U, lúc trước Dạ U vẫn luôn cắt đứt hiệu lực cả hạt giống cộng sinh giữa hai người. Hiện tại thì Dạ U cũng quá đau đớn nên Dạ U cũng không còn rảnh rỗi để lo lắng đến khế ước này nữa.



Ấn ký môn hộ trong cơ thể Trình Chu dường như cảm nhận được cái gì đó cho nên nó đã thả ra một loạt các kỹ thuật phong ấn không gian cực kỳ phức tạp vào bên trong thức hải (識海: Shí hǎi) của Trình Chu.

Trình Chu nhanh chóng đánh ra các pháp quyết có thể tạm thời phong ấn sức mạnh của quang chủng và ám chủng lại.

Dạ U cũng mơ hồ cảm giác được bên trong thân thể cậu có thêm một cánh cổng, sau đó thì cánh cổng này đã nhốt hai linh chủng này vào bên trong, sau khi cánh cửa này mở ra thì sức mạnh của hai viên linh chủng này cũng chậm rãi mà từ bên trong cánh cổng này phóng thích ra một lượng vừa đủ để cậu hấp thu.

Trình Chu nhìn Dạ U rất lo lắng vội hỏi: “Em sao rồi?”

Dạ U gật đầu nói: “Tốt hơn rồi ạ.”

Một thời gian nữa thì cậu cũng có thể hoá giải nguyền rủa bên trong thân thể mình, sau đó thì chờ cậu hoàn toàn luyện hoá hai viên linh chủng này thì cấp bậc dị năng cũng sẽ tự nhiên mà tăng lên không ít. Sau đó thì cậu cũng hoàn toàn có thể đối mặt với nguyền rủa mà không hề chật vật như lúc trước nữa.

Trình Chu gật đầu cũng thở phào nhẹ nhõm rồi nói: “Vậy là tốt rồi, lần sau em đừng mạo hiểm như vậy nữa. Anh sợ hãi.”

Dạ U cau mày nói: “Em cũng không nghĩ là nguy hiểm như vậy. Trước kia em cũng đã xem qua một bút ký của một Dị năng giả hệ hoả, người này đã dung nhập một viên hoả chủng vào cơ thể, bút ký cũng có ghi lại một vài kinh nghiệm về quá trình dung nhập nên em cũng không nghĩ là nó lại nguy hiểm như thế này.”

Trình Chu cau mày nói: “Người ta chỉ dung nhập 1 viên linh chủng mà thôi, em lại phải dung nhập tới 2 viên linh chủng đấy. Hơn nữa em xác định cái bút ký có ghi lại kinh nghiệm mà em nói không phải là mấy cuốn tiểu thuyết của người hát rong tự viết ra sao?”

Dạ U do dự một chút nói: “Chắc không phải là tiểu thuyết đâu, cuốn này ghi rất kỹ càng và tỉ mỉ mà, nhìn không giống một cuốn tiểu thuyết.”

Trình Chu lắc đầu nói: “Em còn chưa nhìn thấy mấy cuốn tiểu thuyết của thế giới bên này sao? Mấy cuốn tiểu thuyết này còn mô tả rất kỹ càng các bí kíp võ lâm, công pháp võ thuật, thật thật giả giả lẫn lộn, miêu tả còn kỹ càng như đã tận mắt chứng kiến đấy.”

Dạ U chớp mắt cũng có chút ngốc ngốc mà nói: “Không đến mức vậy chứ?”

Đàm Thiếu Thiên nhìn Dạ U vài lần, trước nay thì Dạ U vẫn luôn cho hắn một loại cảm giác rất là đáng tin cậy. Giờ khắc này thì Đàm Thiếu Thiên lại phát hiện ra là cái cảm giác này chắc chắn là ảo giác của hắn mà thôi.

Trình Chu thở dài nói: “Không sao. Cuối cùng cũng bình an vô sự rồi.”

……

Cục dị năng cục.

“Sơn trang của tổ chức Quang Minh xuất hiện các dao động năng lượng có chút không bình thường, giá trị dị năng đã vượt qua mức giới hạn có thể kiểm tra.” Lâm Đình nói.

Lý Thanh Văn cau mày cũng có chút kinh ngạc nói: “Sao lại nhanh như vậy chứ? Thật sự là lại vượt qua hạn mức cao nhất rồi sao?”

Thời đại dị năng nên việc gì cũng có thể thay đổi trong chớp mắt, sức mạnh tổng thể của các Dị năng giả cũng không ngừng bay lên, cao thủ cũng như nhân tài của quốc gia cũng ùn ùn kéo tới không ngừng.

Thang đo cấp bậc của cục dị năng cũng phải thay đổi, cũng phải update vài lần rồi, những chiếc máy kiểm tra ban đầu mà so với hiện tại thì cũng quá lạc hậu.

Lâm Đình gật đầu nói: “Phía bên kia đã xuất hiện một dao động dị năng cực kỳ khủng bố. Máy kiểm tra đã trực tiếp bị vỡ nát.”

Lý Thanh Văn cau mày nói: “Là Dạ U sao?”

Lâm Đình gật đầu nói: “Chắc là Dạ U. Hai linh chủng ở sa mạc Great Sand đều ở trên tay Trình Chu và Dạ U mà.”

Lý Thanh Văn cau mày nói: “Dạ U có thể dung nhập cả hai viên linh chủng kia sao? Hiện tại thì cấp bậc của cậu ấy là gì?”

Lý Đình híp mắt nói: “Không thể đánh giá được.”

Sau một thời gian tu dưỡng ở sơn trang thì Dạ U cũng không biết là việc bản thân cậu đã dung nhập hai viên quang chủng và ám chủng đã mang lại nỗi khiếp sợ nhường nào cho mấy người ở cục dị năng.

Sau khi dung nhập thì tất nhiên là Dạ U cũng không đi ra ngoài mà vẫn luôn ở trong sơn trang mà luyện hoá hai viên linh chủng này rồi.

Hai viên linh chủng này chính là nguồn gốc của hiện tượng ngày địa cực và đêm địa cực của quốc gia chuột túi nên uy lực của nó mạnh tới cỡ nào thì ai cũng có thể nghĩ được.

Sau khi dung nhập hai viên linh chủng thì thực lực của Dạ U cũng tăng lên nhanh chóng, có thể nói là tăng với tốc độ tên lửa.

Hai ngày sau thì nguyền rủa bên trong cơ thể Dạ U cũng đã hoàn toàn được giải quyết. Sau khi giải quyết xong nguyền rủa thì Dạ U lại tốn mấy ngày để tiếp tục luyện hoá quang chủng và ám chủng này.

Sau 7 ngày thì cơ thể của Dạ U cũng đã hoàn toàn có thể thích ứng với sự tồn tại của quang chủng và ám chủng.

Lúc mới bắt đầu dung nhập hai viên linh chủng thì Dạ U còn chưa quen nên không thể không chế được, hiện tại thì đã có thể nhẹ nhàng mà khống chế và sử dụng rồi.

End chap 193

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook