Chương 189: Hắc Bạch Luân Chuyển
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Đội ngũ của Trình Chu không ngừng thâm nhập vào bên trong, nhưng càng đi gần tới miệng hố lửa Wolf Creek thì động vật biến dị lại càng hung mãnh.
Đúng như lời đồn thì có vẻ là phụ cận miệng hố núi lửa này hẳn là có tồn tại một vật gì đó có thể làm gia tăng xác suất động vật biến dị nên càng tới gần miệng hố thiên thạch thì động vật biến dị càng lúc càng lợi hại.
Đi một đoạn mà bọn họ còn gặp một con kangaroo sử dụng công kích quang hệ đập thẳng trực tiếp vào người, con kangaroo này cũng cao hơn 10 mét, lực phòng hộ cũng cực kỳ kinh người, so sánh ra thì công kích này cũng tương đương với một kích của Hoàng kim kỵ sĩ.
Sau đó thì họ còn gặp một con thỏ có thể sử dụng ám hệ để công kích, con thỏ này có năng lực ẩn thân nên bản thân nó cũng thuộc dạng xuất quỷ nhập thần.
Thật ra là con thỏ ám hệ này cũng khá là khó giải quyết, nhưng mà con thỏ này cũng quá kém thông minh, chọn ai không chọn mà lại chọn trúng Dạ U để đánh lén cho nên no đã bị Dạ U đập cho một chưởng đánh chết.
Luận về khả năng ám sát thì con thỏ này cũng không tồi đấy, nhưng mà Dạ U lại càng hiểu rõ hơn về công việc của cái nghề ám sát này.
Trình Chu đang đi trên đường thì bỗng nhiên có mấy chục con thỏ từ bốn phương tám hướng công kích lại, Trình Chu cũng nhanh chóng thành lập bức tường không gian bao quanh đoàn người. Đám thỏ hung hãn lao tới rồi va chạm mạnh vào bức tường không gian này, có nhiều con còn hung hăng quá mà va chạm cực mạnh rồi xụi lơ ra đất vì choáng váng.
Đám người Đàm Thiếu Thiên cuối cùng cũng đã tìm được cơ hội để ra tay nên cũng nhanh chóng đem mấy chục con thỏ này giải quyết luôn.
“Mấy con thỏ này hình như đều thức tỉnh dị năng hệ quang thì phải, cái thứ này có thể sản xuất hàng loạt được sao?” Carey nói thầm.
Trình Chu thầm nghĩ: Tình huống bình thường thì tất nhiên là không thể được rồi nhưng mà bị cái thứ đang có mặt ở đây ảnh hưởng thì xuất hiện như vậy cũng là bình thường mà thôi.
Dị năng giả muốn thức tỉnh dị năng thì bản thân Dị năng giả cũng chịu ảnh hưởng rất nhiều bởi hoàn cảnh xung quanh.
Tiểu Kim của Melissa hình nhưng không có hứng thú với mấy con thỏ bình thường nhưng mà mấy con thỏ thức tỉnh dị năng hệ quang này thì nó lại cảm thấy rất hứng thú. Có vẻ như đây mà mới là khẩu vị của Tiểu Kim nên Tiểu Kim đang rất vui sướng mà dùng bữa.
Tốc độ hấp thu năng lượng từ phía quang chủng của Dạ U càng lúc càng nhanh, Trình Chu cũng có thể cảm nhận rõ ràng được là thực lực của Dạ U đang bay lên, hơn nữa tốc độ bay cũng càng lúc càng nhanh.
Sau đó thì khả năng tích trữ năng lượng trong cơ thể của Dạ U cũng đã tới điểm cực hạn nên tốc độ hấp thu cũng càng ngày càng chậm lại.
Trình Chu cũng nhanh chóng mở ra thông đạo năng lượng giữa hắn và Dạ U để trợ giúp cho Dạ U hấp thụ một phần năng lượng của quang minh.
Thể chất của Trình Chu cũng khá đặc biệt, mà bởi vì hắn có cánh cửa không gian cho nên hắn cũng có khả năng hấp thu một cách rất nhanh chóng cái sức mạnh của quang chủng, hơn nữa khả năng hấp thu còn giống như cái động không đáy vậy, một luồng sức mạnh khổng lồ của quang minh đánh sâu vào cơ thể thông qua khế ước cộng minh cũng nhanh chóng chuyển hoá thành sức mạnh của bản thân.
Luồng năng lượng của quang minh mãnh liệt tràn vào cơ thể làm Trình Chu như có cảm giác đang được tẩm bổ toàn thân.
Sau 15 phút thì Trình Chu cũng cảm thấy đấu khí trong cơ thể cũng nhanh chóng ngưng tụ lại một cách dày đặc, khoảng cách đến cảnh giới Địa giai đấu khí cũng chỉ còn một bước ngắn nữa mà thôi.
“Quái lạ, sao thời tiết lại thay đổi nhanh như vậy chứ? Tôi còn tưởng ban ngày lần này phải kéo dài ít nhất 7 – 8 ngày đấy.” Tạ Ngạn bất ngờ thốt lên.
Thời điểm ban ngày kéo dài cũng không đến 8 tiếng rồi sau đó lại đổi thành ban đêm.
Đàm Thiếu Thiên nhìn sắc trời rồi nói thầm: “Vừa rồi còn cảm thấy lần này nhất định phải bị cảm nắng rồi chứ, không nghĩ tới là chưa chuẩn bị gì mà bầu trời đã vào ban đêm rồi.”
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Có thể biến lại thành ban đêm rồi sao? Lúc trước Dạ U cũng nói tới nguyên nhân của hiện tượng ngày địa cực và đêm địa cực là do quang chủng và ám chủng tranh nhau tạo thành. Hiện tại thì quang minh đã biến mất để cho hắc ám chiếm cứ sao? Có vẻ như là quang chủng này đã cảm nhận được nguy cơ khá lớn cho nên nó đã chủ động nhường lại chỗ cho hắc ám sao? Nhưng mà vì sao chứ? Chẳng lẽ là bọn họ đã hấp thu năng lượng của quang minh này quá ác liệt rồi sao? Chỉ vì vậy mà quang chủng đã tự động thoái nhượng lại vị trí ấy hả? Không đến mức như vậy chứ? Dù gì thì cũng là sức mạnh đã tạo thành ngày địa cực đó, bản thân là quang chủng đấy, chắc nó cũng không bị yếu đuối tới cỡ vậy đâu nhỉ?
Cũng không biết là như thế nào nhưng mà Trình Chu cũng tự nhiên cảm thấy có chút hơi bị chột dạ.
Trình Chu nhìn qua Dạ U dò nói: “Trời lại tối rồi. Chuyện này có tạo thành ảnh hưởng không tốt gì với em không?”
Dạ U lắc đầu nói: “Không đâu, em cũng không bị hạn chế mà.”
Sức mạnh của Dạ U là quang nên cho dù là hắc ám hay là quang minh thì hai thứ này cũng mang lại sức mạnh cho Dạ U mà thôi.
Lúc trước khi tới đây thì Dạ U luôn nghĩ là cậu sẽ phải dùng năng lượng của quang minh để hoá giải nguyền rủa. Nhưng mà, sau đó cậu lại phát hiện là hình như cậu suy nghĩ cũng hơi bị hạn hẹp rồi thì phải. Thật ra thì cậu hoàn toàn có thể hấp thu năng lượng của nguyền rủa sau đó đồng hoá luôn nguyền rủa đó biến thành năng lực của bản thân mình cũng được mà nhỉ? Sau đó thì cái nguyền rủa này cũng có thể biến thành năng lực của bản thân cậu luôn rồi. Dù sao thì nguyền rủa cũng là một loại lực lượng của hắc ám mà.
Thông qua hạt giống cộng sinh thì Trình Chu cũng cảm nhận được ý tưởng của Dạ U nên cũng gật đầu nói: “Hình như cũng đúng.”
Đàm Thiếu Thiên dựng lỗ tai lên nghe lén hai người nói chuyện, nhưng mà hắn nghe kiểu gì cũng không hiểu, hàm hàm hồ hồ, Đàm Thiếu Thiên có cảm giác là hình như hai người này đang đánh đố hắn thì phải.
Dạ U bắt đầu hấp thu năng lượng của hắc ám, năng lượng của hắc ám cũng nhanh chóng bị luyện hoá, thực lực của Dạ U lần thứ hai cũng bay lên với tốc độ chóng mặt.
Dạ U cũng phát hiện ra là sau khi lấy năng lượng của hắc ám để đồng hoá nguyền rủa trong cơ thể thì tốc độ đồng hoá cũng tăng lên không ít. Cậu có thể trực tiếp luyện hoá sức mạnh của nguyền rủa để tăng cường dị năng của bản thân, kể từ đó thì nguyền rủa này cũng trực tiếp trở thành dinh dưỡng của bản thân luôn.
Năng lượng của hắc ám cùng năng lượng của quang minh trong cơ thể của Dạ U sau khi dung hợp lại với nhau thì biến thành một luồng năng lực cực kỳ dễ hấp thu, thực lực của Dạ U lại một bước mà thăng lên.
Đàm Thiếu Thiên nhìn Dạ U thì mơ hồ mà cảm nhận được là sức mạnh trong cơ thể Dạ U cũng đang sung mãn, có vẻ như là dị năng của Dạ U lên cũng đang tăng rất nhiều.
Sau đó thì hắc ám lại nhanh chóng thối lui, quang minh lại một lần nữa mà phải đi ra ngoài.
Phó Huy chớp mắt nói: “Lại chuẩn bị sáng rồi.”
Lần này thì hiện tượng đêm địa cực cũng chỉ kéo dài trong vòng đúng có 6 tiếng đồng hồ mà thôi, sau đó lại tiếp nối là hiện tượng ngày địa cực.
Đàm Thiếu Thiên trợn mắt nói: “Ban nãy thì ban ngày còn trụ được mấy tiếng nên em còn tưởng là hắc ám đã chiếm thế thượng phong rồi chứ? Cứ nghĩ là hiện tại phải trở về ban đêm rồi, không nghĩ tới là hắc ám chỉ tồn tại được vài tiếng rồi lại phải sáng. Có vẻ như hắc ám cũng không thể trụ được quá lâu.”
Dạ U nhìn về phía miệng núi lửa thầm nghĩ: Ám chủng cũng bị suy yếu rồi, nhưng cũng không có vấn đề gì.
Dạ U lại tiếp tục hấp thu năng lượng của quang minh, năng lượng quang minh tương đối ôn hoà hơn do với năng lượng của hắc ám, nhưng mà cho dù là loại năng lượng nào thì đối với Dạ U cũng rất có tác dụng.
Đàm Thiếu Thiên túm quần áo của Trình Chu nói: “Anh hai, tốc độ hấp thu năng lượng của anh dâu cũng nhanh quá.”
Ngày địa cực và đêm địa cực chuyển đổi liền mạch, mà anh dâu của hắn lại có thể hấp thu cả hai loại năng lượng này, hơn nữa quá trình hấp thu cũng rất liền mạch mà không gặp phải chướng ngại gì.
Trình Chu khoanh tay nói: “Anh dâu em cũng không kén ăn, không kén ăn thì tất nhiên là thực lực cũng tăng nhanh thôi.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Đây là vấn đề có liên quan đến việc kén ăn hay không kén ăn sao? Hắn cũng đâu có muốn kén ăn đâu nhưng điều kiện tiên quyết là hắn phải dung hợp được với loại năng lượng đó mới được chứ.
Không đến hai tiếng sau thì màn đêm lại một lần nữa buông xuống.
“Tình huống gì thế này chứ? Lúc trước không phải là ngày đêm luân phiên kéo dài ra mấy ngày mà, sao hiện tại ngày đêm lại càng ngày càng ngắn rồi thế này?”
Đàm Thiếu Thiên nhìn qua Dạ U thầm nghĩ: Vừa tối thôi mà đã hừng đông rồi, chắc chắn là có quan hệ với anh dâu.
Dạ U mở mắt ra nói: “Chạy rồi.”
Trình Chu: “……” Chẳng lẽ là linh chủng đã cảm ứng được nguy cơ sắp bị cắn nuốt nên đã trực tiếp chạy trốn rồi sao?
Carey có chút kinh ngạc nói: “Nhìn kìa, ban ngày và ban đêm tách nhau ra rồi.”
Sa mạc Great Sand đột nhiên bị chia ra làm hai phần, một phần là ban đêm còn một phần là ban ngày, nửa đen nửa sáng tách rời nhau ra, phân chia còn rất rõ ràng mà không có bất kỳ ranh giới nào giữa hai phần này.
Trình Chu nhìn Dạ U thầm nghĩ: Quang chủng và ám chủng phải tách nhau ra sao? Là sợ gộp chúng sẽ bị một mẻ tóm gọn sao? Cho cả hai nên phải tách nhau ra để chạy trốn sao?
Trình Chu cau mày nói: “Chúng ta bắt loại nào trước?”
Dạ U suy nghĩ một chút nói: “Quang chủng trước.”
Dạ U cảm giác được là quang chủng có vẻ như là bị suy yếu nhiều hơn nên cũng dễ đối phó hơn. Tuy là cậu có thể hấp thu lục lượng của hắc ám để đồng hoá nguyền rủa nhưng mà ám chủng cũng không dễ khống chế, nếu không cẩn thận mà mất khống chế ám chủng thì nguyền rủa trong cơ thể sẽ bị bùng nổ mà chuyển biến xấu đi mất.
Trình Chu gật đầu nói: “Được.”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Mọi người tự chiếu cố bản thân đi.”
Đàm Thiếu Thiên chớp mắt, giây tiếp theo thì Dạ U và Trình Chu cũng biến mất, không biết là đã chạy đi nơi nào rồi.
Đàm Thiếu Thiên nhìn đám người Carey vài lần rồi phát ngốc mà hỏi: “Anh hai với anh dâu em đi rồi thì chúng ta làm gì giờ?”
Carey cau mày nói: “Chờ thôi, bọn họ làm xong việc thì cũng sẽ trở lại thôi, chúng ta đừng đi theo làm họ vướng tay vướng chân là được.”
Đàm Thiếu Thiên: “……”
Mấy Dị năng giả ở cục dị năng nhìn nhau, họ phát hiện mình đã biến thành con ghẻ thì cũng có chút hụt hẫng. Người có thể được lựa chọn để đi theo bảo hộ Đàm Thiếu Thiên thì thực lực chắc chắn cũng phải có gì đấy rồi, nhưng mà chút thực lực này mà so với hai người Trình Chu và Dạ U thì cũng coi như kém quá xa rồi.
……
Trình Chu dựa theo vị trí mà Dạ U cảm ứng được quang chủng thì không ngừng thuấn di. Thông qua khế ước cộng sinh thì hai người cũng có thể có chung cảm giác.
Trình Chu cau mày nói: “Hình như là có tiếng đĩa bay.”
Dạ U híp mắt nói: “Là hướng của quang chủng.”
“Bùm bùm độp độp rầm.” Vài âm thanh lớn cũng truyền đến.
Trình Chu mang Dạ U thuấn di qua thì nhìn thấy một vài cái đĩa bay rơi xuống đất, có vẻ như là đã hết năng lượng.
Đám người hoàng tử Ibn cũng chật vật bò từ trong đĩa bay đi ra ngoài.
Trình Chu nhìn đám người của hoàng tử Ibn thì rất quan tâm mà hỏi: “Các vị không có việc gì chứ?”
Hoàng tử Ibn có chút xấu hổ nói: “Không có việc gì.”
Dạ U nhìn rơi trên mặt đất đĩa bay rồi nói nhỏ: “Giống như nguồn năng lượng đã bị hao hết.”
Trình Chu thầm suy đoán là mấy cái đĩa bay sử dụng một loại quang năng nào đó, và hoàng tử Ibn này vừa mới gặp phải quang chủng nên đã bị quang chủng hút hết quang năng trong cái đĩa bay này để bồi bổ. Xem ra là đĩa bay này cũng không quá an toàn. Nếu quang chủng có thể hút hết quang năng thì chắc chắn là Dị năng giả hệ quang cũng có thể làm được.
Dạ U nhíu mày nói: “Quang chủng lại chạy.”
Trình Chu chào hỏi qua loa với đám người của hoàng tử Ibn rồi nhanh chóng thuấn di đến bị trí của quang chủng mà đuổi.
Tốc độ di động của quang chủng là vô cùng nhanh, hơn nữa thì phương hướng cũng không ngừng thay đổi, Dạ U cũng không ngừng thay đổi phương hướng thuấn di cho Trình Chu.
Dạ U hô lên: “Đã đến gần, ở phía trước.”
Cảm nhận được quang chủng đang ở vùng phụ cận nên Trình Chu tới gần hơn một chút rồi nhanh chóng triển khai lồng giam không gian.
“Bang.” Một tiếng động truyền tới.
Trình Chu cảm giác được bên trong lồng giam không gian có thứ gì đó đang hung hăng mà va chạm, hẳn là quang chủng rồi.
Trình Chu nhanh chóng thu nhỏ cái lồng giam không gian này lại. Khối lồng nguyên bản cũng to khoảng hơn chục mét vuông nhanh chóng thu lại thành một cái hộp nho nhỏ mà thôi.
Sau khi lồng giam không gian bị thu nhỏ lại thì đồ bên trong lồng giam cũng dần dần hiện ra nguyên hình.
Một quả bóng cao su sáng choang xuất hiện bên trong lồng giam, quả bóng này có chút tức giận nên văng lung tung mà va đập vào vách chắn của lồng giam.
Trình Chu nhìn đồ vật bên trong lồng giam thì nhăn mày.
Đồ vật bên trong lồng giam hẳn là ngọn nguồn của hiện tượng ngày địa cực, mà Trình Chu nhìn cái đồ này thì thấy nó kiểu gì cũng giống với đầu đạn hạt nhân.
Dạ U vận chuyển ma lực, hấp thụ sức mạnh của quang chủng.
Một luồng sức mạnh của quang chủng xuyên qua lồng giam không gian rồi dũng mãnh mà chảy vào trong cơ thể của Dạ U.
Nguyền rủa trong thân thể Dạ U chịu ảnh hưởng dưới sức mạnh của quang chủng mà nhanh chóng tiêu tán đi.
Hào quang của quang chủng bung ra cực mạnh nhìn giống như hình ảnh bùng nổ của boom nguyên tử, sức mạnh của quang chủng nhanh chóng bạo phát mà che lấp trời đất.
Năng lượng của quang minh dũng mãnh mà truyền vào cơ thể của Dạ U nên trong một chút thì Dạ U cũng cảm thấy bị chướng căng. Trình Chu nhanh chóng vận dụng khế ước cộng sinh mà giúp Dạ U tiêu hoá bớt một phần năng lượng của quang minh.
Sau một đợt năng lượng của quang minh mênh mông truyền vào cơ thể thì Trình Chu cũng cảm thấy kinh mạch trong cơ thể nhanh chóng bị căng hết ra.
Trong lúc hỗn loạn thì Trình Chu cảm giác được ấn ký môn hộ trong cơ thể mình giống như là đã được thức tỉnh, một lượng lớn năng lượng của quang minh cũng nhanh chóng bị cánh cửa không gian hấp thu sạch sẽ.
Năng lượng của quang minh tuy là khổng lồ nhưng mà Trình Chu lại cảm thấy là ấn ký môn hộ trong cơ thể lại giống như là cái động không đáy nên có truyền vào bao nhiêu thì cũng bị cánh cửa không gian hấp thu toàn bộ.
Dạ U còn lo lắng năng lượng của quang minh quá nhiều nên không thể hấp thu hết được mà chịu phản phệ, kết quả là có Trình Chu trợ trận nên vấn đề này cũng nhanh chóng mà bị giải quyết.
Dạ U cũng cảm giác là trạng thái của bản thân càng ngày càng tốt, quang chủng bên trong lồng giam cũng va chạm lung tung vào bên trong vách thành, nhưng mà đụng một lúc thấy cũng không có tác dụng gì nên cũng dần dần yên ổn lại.
End chap 189
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Đúng như lời đồn thì có vẻ là phụ cận miệng hố núi lửa này hẳn là có tồn tại một vật gì đó có thể làm gia tăng xác suất động vật biến dị nên càng tới gần miệng hố thiên thạch thì động vật biến dị càng lúc càng lợi hại.
Đi một đoạn mà bọn họ còn gặp một con kangaroo sử dụng công kích quang hệ đập thẳng trực tiếp vào người, con kangaroo này cũng cao hơn 10 mét, lực phòng hộ cũng cực kỳ kinh người, so sánh ra thì công kích này cũng tương đương với một kích của Hoàng kim kỵ sĩ.
Sau đó thì họ còn gặp một con thỏ có thể sử dụng ám hệ để công kích, con thỏ này có năng lực ẩn thân nên bản thân nó cũng thuộc dạng xuất quỷ nhập thần.
Thật ra là con thỏ ám hệ này cũng khá là khó giải quyết, nhưng mà con thỏ này cũng quá kém thông minh, chọn ai không chọn mà lại chọn trúng Dạ U để đánh lén cho nên no đã bị Dạ U đập cho một chưởng đánh chết.
Luận về khả năng ám sát thì con thỏ này cũng không tồi đấy, nhưng mà Dạ U lại càng hiểu rõ hơn về công việc của cái nghề ám sát này.
Trình Chu đang đi trên đường thì bỗng nhiên có mấy chục con thỏ từ bốn phương tám hướng công kích lại, Trình Chu cũng nhanh chóng thành lập bức tường không gian bao quanh đoàn người. Đám thỏ hung hãn lao tới rồi va chạm mạnh vào bức tường không gian này, có nhiều con còn hung hăng quá mà va chạm cực mạnh rồi xụi lơ ra đất vì choáng váng.
Đám người Đàm Thiếu Thiên cuối cùng cũng đã tìm được cơ hội để ra tay nên cũng nhanh chóng đem mấy chục con thỏ này giải quyết luôn.
“Mấy con thỏ này hình như đều thức tỉnh dị năng hệ quang thì phải, cái thứ này có thể sản xuất hàng loạt được sao?” Carey nói thầm.
Trình Chu thầm nghĩ: Tình huống bình thường thì tất nhiên là không thể được rồi nhưng mà bị cái thứ đang có mặt ở đây ảnh hưởng thì xuất hiện như vậy cũng là bình thường mà thôi.
Dị năng giả muốn thức tỉnh dị năng thì bản thân Dị năng giả cũng chịu ảnh hưởng rất nhiều bởi hoàn cảnh xung quanh.
Tiểu Kim của Melissa hình nhưng không có hứng thú với mấy con thỏ bình thường nhưng mà mấy con thỏ thức tỉnh dị năng hệ quang này thì nó lại cảm thấy rất hứng thú. Có vẻ như đây mà mới là khẩu vị của Tiểu Kim nên Tiểu Kim đang rất vui sướng mà dùng bữa.
Tốc độ hấp thu năng lượng từ phía quang chủng của Dạ U càng lúc càng nhanh, Trình Chu cũng có thể cảm nhận rõ ràng được là thực lực của Dạ U đang bay lên, hơn nữa tốc độ bay cũng càng lúc càng nhanh.
Sau đó thì khả năng tích trữ năng lượng trong cơ thể của Dạ U cũng đã tới điểm cực hạn nên tốc độ hấp thu cũng càng ngày càng chậm lại.
Trình Chu cũng nhanh chóng mở ra thông đạo năng lượng giữa hắn và Dạ U để trợ giúp cho Dạ U hấp thụ một phần năng lượng của quang minh.
Thể chất của Trình Chu cũng khá đặc biệt, mà bởi vì hắn có cánh cửa không gian cho nên hắn cũng có khả năng hấp thu một cách rất nhanh chóng cái sức mạnh của quang chủng, hơn nữa khả năng hấp thu còn giống như cái động không đáy vậy, một luồng sức mạnh khổng lồ của quang minh đánh sâu vào cơ thể thông qua khế ước cộng minh cũng nhanh chóng chuyển hoá thành sức mạnh của bản thân.
Luồng năng lượng của quang minh mãnh liệt tràn vào cơ thể làm Trình Chu như có cảm giác đang được tẩm bổ toàn thân.
Sau 15 phút thì Trình Chu cũng cảm thấy đấu khí trong cơ thể cũng nhanh chóng ngưng tụ lại một cách dày đặc, khoảng cách đến cảnh giới Địa giai đấu khí cũng chỉ còn một bước ngắn nữa mà thôi.
“Quái lạ, sao thời tiết lại thay đổi nhanh như vậy chứ? Tôi còn tưởng ban ngày lần này phải kéo dài ít nhất 7 – 8 ngày đấy.” Tạ Ngạn bất ngờ thốt lên.
Thời điểm ban ngày kéo dài cũng không đến 8 tiếng rồi sau đó lại đổi thành ban đêm.
Đàm Thiếu Thiên nhìn sắc trời rồi nói thầm: “Vừa rồi còn cảm thấy lần này nhất định phải bị cảm nắng rồi chứ, không nghĩ tới là chưa chuẩn bị gì mà bầu trời đã vào ban đêm rồi.”
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Có thể biến lại thành ban đêm rồi sao? Lúc trước Dạ U cũng nói tới nguyên nhân của hiện tượng ngày địa cực và đêm địa cực là do quang chủng và ám chủng tranh nhau tạo thành. Hiện tại thì quang minh đã biến mất để cho hắc ám chiếm cứ sao? Có vẻ như là quang chủng này đã cảm nhận được nguy cơ khá lớn cho nên nó đã chủ động nhường lại chỗ cho hắc ám sao? Nhưng mà vì sao chứ? Chẳng lẽ là bọn họ đã hấp thu năng lượng của quang minh này quá ác liệt rồi sao? Chỉ vì vậy mà quang chủng đã tự động thoái nhượng lại vị trí ấy hả? Không đến mức như vậy chứ? Dù gì thì cũng là sức mạnh đã tạo thành ngày địa cực đó, bản thân là quang chủng đấy, chắc nó cũng không bị yếu đuối tới cỡ vậy đâu nhỉ?
Cũng không biết là như thế nào nhưng mà Trình Chu cũng tự nhiên cảm thấy có chút hơi bị chột dạ.
Trình Chu nhìn qua Dạ U dò nói: “Trời lại tối rồi. Chuyện này có tạo thành ảnh hưởng không tốt gì với em không?”
Dạ U lắc đầu nói: “Không đâu, em cũng không bị hạn chế mà.”
Sức mạnh của Dạ U là quang nên cho dù là hắc ám hay là quang minh thì hai thứ này cũng mang lại sức mạnh cho Dạ U mà thôi.
Lúc trước khi tới đây thì Dạ U luôn nghĩ là cậu sẽ phải dùng năng lượng của quang minh để hoá giải nguyền rủa. Nhưng mà, sau đó cậu lại phát hiện là hình như cậu suy nghĩ cũng hơi bị hạn hẹp rồi thì phải. Thật ra thì cậu hoàn toàn có thể hấp thu năng lượng của nguyền rủa sau đó đồng hoá luôn nguyền rủa đó biến thành năng lực của bản thân mình cũng được mà nhỉ? Sau đó thì cái nguyền rủa này cũng có thể biến thành năng lực của bản thân cậu luôn rồi. Dù sao thì nguyền rủa cũng là một loại lực lượng của hắc ám mà.
Thông qua hạt giống cộng sinh thì Trình Chu cũng cảm nhận được ý tưởng của Dạ U nên cũng gật đầu nói: “Hình như cũng đúng.”
Đàm Thiếu Thiên dựng lỗ tai lên nghe lén hai người nói chuyện, nhưng mà hắn nghe kiểu gì cũng không hiểu, hàm hàm hồ hồ, Đàm Thiếu Thiên có cảm giác là hình như hai người này đang đánh đố hắn thì phải.
Dạ U bắt đầu hấp thu năng lượng của hắc ám, năng lượng của hắc ám cũng nhanh chóng bị luyện hoá, thực lực của Dạ U lần thứ hai cũng bay lên với tốc độ chóng mặt.
Dạ U cũng phát hiện ra là sau khi lấy năng lượng của hắc ám để đồng hoá nguyền rủa trong cơ thể thì tốc độ đồng hoá cũng tăng lên không ít. Cậu có thể trực tiếp luyện hoá sức mạnh của nguyền rủa để tăng cường dị năng của bản thân, kể từ đó thì nguyền rủa này cũng trực tiếp trở thành dinh dưỡng của bản thân luôn.
Năng lượng của hắc ám cùng năng lượng của quang minh trong cơ thể của Dạ U sau khi dung hợp lại với nhau thì biến thành một luồng năng lực cực kỳ dễ hấp thu, thực lực của Dạ U lại một bước mà thăng lên.
Đàm Thiếu Thiên nhìn Dạ U thì mơ hồ mà cảm nhận được là sức mạnh trong cơ thể Dạ U cũng đang sung mãn, có vẻ như là dị năng của Dạ U lên cũng đang tăng rất nhiều.
Sau đó thì hắc ám lại nhanh chóng thối lui, quang minh lại một lần nữa mà phải đi ra ngoài.
Phó Huy chớp mắt nói: “Lại chuẩn bị sáng rồi.”
Lần này thì hiện tượng đêm địa cực cũng chỉ kéo dài trong vòng đúng có 6 tiếng đồng hồ mà thôi, sau đó lại tiếp nối là hiện tượng ngày địa cực.
Đàm Thiếu Thiên trợn mắt nói: “Ban nãy thì ban ngày còn trụ được mấy tiếng nên em còn tưởng là hắc ám đã chiếm thế thượng phong rồi chứ? Cứ nghĩ là hiện tại phải trở về ban đêm rồi, không nghĩ tới là hắc ám chỉ tồn tại được vài tiếng rồi lại phải sáng. Có vẻ như hắc ám cũng không thể trụ được quá lâu.”
Dạ U nhìn về phía miệng núi lửa thầm nghĩ: Ám chủng cũng bị suy yếu rồi, nhưng cũng không có vấn đề gì.
Dạ U lại tiếp tục hấp thu năng lượng của quang minh, năng lượng quang minh tương đối ôn hoà hơn do với năng lượng của hắc ám, nhưng mà cho dù là loại năng lượng nào thì đối với Dạ U cũng rất có tác dụng.
Đàm Thiếu Thiên túm quần áo của Trình Chu nói: “Anh hai, tốc độ hấp thu năng lượng của anh dâu cũng nhanh quá.”
Ngày địa cực và đêm địa cực chuyển đổi liền mạch, mà anh dâu của hắn lại có thể hấp thu cả hai loại năng lượng này, hơn nữa quá trình hấp thu cũng rất liền mạch mà không gặp phải chướng ngại gì.
Trình Chu khoanh tay nói: “Anh dâu em cũng không kén ăn, không kén ăn thì tất nhiên là thực lực cũng tăng nhanh thôi.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Đây là vấn đề có liên quan đến việc kén ăn hay không kén ăn sao? Hắn cũng đâu có muốn kén ăn đâu nhưng điều kiện tiên quyết là hắn phải dung hợp được với loại năng lượng đó mới được chứ.
Không đến hai tiếng sau thì màn đêm lại một lần nữa buông xuống.
“Tình huống gì thế này chứ? Lúc trước không phải là ngày đêm luân phiên kéo dài ra mấy ngày mà, sao hiện tại ngày đêm lại càng ngày càng ngắn rồi thế này?”
Đàm Thiếu Thiên nhìn qua Dạ U thầm nghĩ: Vừa tối thôi mà đã hừng đông rồi, chắc chắn là có quan hệ với anh dâu.
Dạ U mở mắt ra nói: “Chạy rồi.”
Trình Chu: “……” Chẳng lẽ là linh chủng đã cảm ứng được nguy cơ sắp bị cắn nuốt nên đã trực tiếp chạy trốn rồi sao?
Carey có chút kinh ngạc nói: “Nhìn kìa, ban ngày và ban đêm tách nhau ra rồi.”
Sa mạc Great Sand đột nhiên bị chia ra làm hai phần, một phần là ban đêm còn một phần là ban ngày, nửa đen nửa sáng tách rời nhau ra, phân chia còn rất rõ ràng mà không có bất kỳ ranh giới nào giữa hai phần này.
Trình Chu nhìn Dạ U thầm nghĩ: Quang chủng và ám chủng phải tách nhau ra sao? Là sợ gộp chúng sẽ bị một mẻ tóm gọn sao? Cho cả hai nên phải tách nhau ra để chạy trốn sao?
Trình Chu cau mày nói: “Chúng ta bắt loại nào trước?”
Dạ U suy nghĩ một chút nói: “Quang chủng trước.”
Dạ U cảm giác được là quang chủng có vẻ như là bị suy yếu nhiều hơn nên cũng dễ đối phó hơn. Tuy là cậu có thể hấp thu lục lượng của hắc ám để đồng hoá nguyền rủa nhưng mà ám chủng cũng không dễ khống chế, nếu không cẩn thận mà mất khống chế ám chủng thì nguyền rủa trong cơ thể sẽ bị bùng nổ mà chuyển biến xấu đi mất.
Trình Chu gật đầu nói: “Được.”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Mọi người tự chiếu cố bản thân đi.”
Đàm Thiếu Thiên chớp mắt, giây tiếp theo thì Dạ U và Trình Chu cũng biến mất, không biết là đã chạy đi nơi nào rồi.
Đàm Thiếu Thiên nhìn đám người Carey vài lần rồi phát ngốc mà hỏi: “Anh hai với anh dâu em đi rồi thì chúng ta làm gì giờ?”
Carey cau mày nói: “Chờ thôi, bọn họ làm xong việc thì cũng sẽ trở lại thôi, chúng ta đừng đi theo làm họ vướng tay vướng chân là được.”
Đàm Thiếu Thiên: “……”
Mấy Dị năng giả ở cục dị năng nhìn nhau, họ phát hiện mình đã biến thành con ghẻ thì cũng có chút hụt hẫng. Người có thể được lựa chọn để đi theo bảo hộ Đàm Thiếu Thiên thì thực lực chắc chắn cũng phải có gì đấy rồi, nhưng mà chút thực lực này mà so với hai người Trình Chu và Dạ U thì cũng coi như kém quá xa rồi.
……
Trình Chu dựa theo vị trí mà Dạ U cảm ứng được quang chủng thì không ngừng thuấn di. Thông qua khế ước cộng sinh thì hai người cũng có thể có chung cảm giác.
Trình Chu cau mày nói: “Hình như là có tiếng đĩa bay.”
Dạ U híp mắt nói: “Là hướng của quang chủng.”
“Bùm bùm độp độp rầm.” Vài âm thanh lớn cũng truyền đến.
Trình Chu mang Dạ U thuấn di qua thì nhìn thấy một vài cái đĩa bay rơi xuống đất, có vẻ như là đã hết năng lượng.
Đám người hoàng tử Ibn cũng chật vật bò từ trong đĩa bay đi ra ngoài.
Trình Chu nhìn đám người của hoàng tử Ibn thì rất quan tâm mà hỏi: “Các vị không có việc gì chứ?”
Hoàng tử Ibn có chút xấu hổ nói: “Không có việc gì.”
Dạ U nhìn rơi trên mặt đất đĩa bay rồi nói nhỏ: “Giống như nguồn năng lượng đã bị hao hết.”
Trình Chu thầm suy đoán là mấy cái đĩa bay sử dụng một loại quang năng nào đó, và hoàng tử Ibn này vừa mới gặp phải quang chủng nên đã bị quang chủng hút hết quang năng trong cái đĩa bay này để bồi bổ. Xem ra là đĩa bay này cũng không quá an toàn. Nếu quang chủng có thể hút hết quang năng thì chắc chắn là Dị năng giả hệ quang cũng có thể làm được.
Dạ U nhíu mày nói: “Quang chủng lại chạy.”
Trình Chu chào hỏi qua loa với đám người của hoàng tử Ibn rồi nhanh chóng thuấn di đến bị trí của quang chủng mà đuổi.
Tốc độ di động của quang chủng là vô cùng nhanh, hơn nữa thì phương hướng cũng không ngừng thay đổi, Dạ U cũng không ngừng thay đổi phương hướng thuấn di cho Trình Chu.
Dạ U hô lên: “Đã đến gần, ở phía trước.”
Cảm nhận được quang chủng đang ở vùng phụ cận nên Trình Chu tới gần hơn một chút rồi nhanh chóng triển khai lồng giam không gian.
“Bang.” Một tiếng động truyền tới.
Trình Chu cảm giác được bên trong lồng giam không gian có thứ gì đó đang hung hăng mà va chạm, hẳn là quang chủng rồi.
Trình Chu nhanh chóng thu nhỏ cái lồng giam không gian này lại. Khối lồng nguyên bản cũng to khoảng hơn chục mét vuông nhanh chóng thu lại thành một cái hộp nho nhỏ mà thôi.
Sau khi lồng giam không gian bị thu nhỏ lại thì đồ bên trong lồng giam cũng dần dần hiện ra nguyên hình.
Một quả bóng cao su sáng choang xuất hiện bên trong lồng giam, quả bóng này có chút tức giận nên văng lung tung mà va đập vào vách chắn của lồng giam.
Trình Chu nhìn đồ vật bên trong lồng giam thì nhăn mày.
Đồ vật bên trong lồng giam hẳn là ngọn nguồn của hiện tượng ngày địa cực, mà Trình Chu nhìn cái đồ này thì thấy nó kiểu gì cũng giống với đầu đạn hạt nhân.
Dạ U vận chuyển ma lực, hấp thụ sức mạnh của quang chủng.
Một luồng sức mạnh của quang chủng xuyên qua lồng giam không gian rồi dũng mãnh mà chảy vào trong cơ thể của Dạ U.
Nguyền rủa trong thân thể Dạ U chịu ảnh hưởng dưới sức mạnh của quang chủng mà nhanh chóng tiêu tán đi.
Hào quang của quang chủng bung ra cực mạnh nhìn giống như hình ảnh bùng nổ của boom nguyên tử, sức mạnh của quang chủng nhanh chóng bạo phát mà che lấp trời đất.
Năng lượng của quang minh dũng mãnh mà truyền vào cơ thể của Dạ U nên trong một chút thì Dạ U cũng cảm thấy bị chướng căng. Trình Chu nhanh chóng vận dụng khế ước cộng sinh mà giúp Dạ U tiêu hoá bớt một phần năng lượng của quang minh.
Sau một đợt năng lượng của quang minh mênh mông truyền vào cơ thể thì Trình Chu cũng cảm thấy kinh mạch trong cơ thể nhanh chóng bị căng hết ra.
Trong lúc hỗn loạn thì Trình Chu cảm giác được ấn ký môn hộ trong cơ thể mình giống như là đã được thức tỉnh, một lượng lớn năng lượng của quang minh cũng nhanh chóng bị cánh cửa không gian hấp thu sạch sẽ.
Năng lượng của quang minh tuy là khổng lồ nhưng mà Trình Chu lại cảm thấy là ấn ký môn hộ trong cơ thể lại giống như là cái động không đáy nên có truyền vào bao nhiêu thì cũng bị cánh cửa không gian hấp thu toàn bộ.
Dạ U còn lo lắng năng lượng của quang minh quá nhiều nên không thể hấp thu hết được mà chịu phản phệ, kết quả là có Trình Chu trợ trận nên vấn đề này cũng nhanh chóng mà bị giải quyết.
Dạ U cũng cảm giác là trạng thái của bản thân càng ngày càng tốt, quang chủng bên trong lồng giam cũng va chạm lung tung vào bên trong vách thành, nhưng mà đụng một lúc thấy cũng không có tác dụng gì nên cũng dần dần yên ổn lại.
End chap 189
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.