Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 222: Hai Việc

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Đảo San Hô – Trang viên của tổ chức Quang Minh.

“Anh đang cầm cái gì vậy?” Dạ U hỏi.

Trình Chu quơ quơ tập văn kiện trong tay rồi nói: “Đây là danh sách những loại tài liệu cần dùng để chế tạo một con Địa giai thuyền chiến, có một số cái thiết yếu, cũng có vài cái không thiết yếu thì phải.”

Dạ U cầm danh sách lên đọc một chút rồi ngẩng đầu lên nói: “Danh sách này … đồ cần thiết cũng không ít.”

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy. Mà mấy cái này cũng không phải là tài liệu có liên quan đến hải thú, đa số là các loại kim loại, vật liệu đá, sản phẩm của Tinh Linh, thổ đặc sản, … của các đảo nhỏ. Anh đang suy nghĩ là nên làm gì cho đúng đây.”

Dạ U: “Chuyện này thì có gì khó chứ? Quy tắc cũ, đi tống tiền hoặc đi mượn của các hòn đảo nhỏ này thôi.”

Trình Chu chớp mắt cũng có chút chần chừ mà nói: “Mình lại đi tống tiền hả?”

Đây là muốn ăn chặn nữa sao? Ăn chặn quá nhiều sẽ làm người ta sa đoạ nhưng cũng sẽ làm người ta sung sướng phát điên lên mất.

Trình Chu chần chờ một chút rồi nói: “Dạ U, hình như chuyện này không tốt lắm đúng không? Dạo gần đây danh tiếng của anh không còn kém như trước nữa rồi, hình như dnah tiếng của anh cũng được cải thiện hơn rồi mà đúng không?”

Hiện nay trong tay hắn đã có hơn 1.000 người bao gồm luyện khí sư, học đồ của luyện khí sư, nhân công bến tàu, …. Nói cho đúng thì bây giờ hắn cũng thành ông chủ lớn rồi có hàng ngàn công nhân rồi đúng không? Giờ mà hắn lại tiếp tục đi tống tiền khắp nơi thì cũng không quá thích hợp thì phải.

Dạ U chống cằm nói: “Anh không nhớ hả? Thời điểm đảo San Hô vừa mới bị bại lộ đã có không ít người chạy tới đây đòi đánh đòi giết, nghe nói bọn họ còn muốn đuổi cùng giết tận cả đảo San Hô đấy. Có một đám người còn muốn theo chân đại công tước tới đây thảo phạt mà. Chúng ta xuống tay từ những người này đi, coi như là cái cớ xuất binh cũng được.”

Trình Chu gật đầu rồi vui vẻ nói: “Đúng rồi ha. Làm sao mà anh lại quên mất việc này nhỉ? Nếu như có việc như vậy thì cũng không thành vấn đề.”

Đám người kia đã có gan làm thì bọn họ chắc chắn cũng chuẩn bị sẵn tâm lý để bọn họ tới tìm rồi đúng không?

………

Thành chủ phủ đảo San Hô.

“Trình Chu các hạ, Dạ U các hạ, sao hai vị lại tới đây?” Michael lên tiếng hỏi thăm.

Trình Chu lấy một cái ghế ra cho Dạ U ngồi còn mình thì tuỳ ý ngồi xuống một cái ghế khác rồi lên tiếng: “Có một số việc chúng tôi cần phải thương lượng một chút với bá tước đại nhân. Bá tước đại nhân đang bận lắm sao?”

Michael: “Vẫn ổn, dạo gần đây cũng có khá nhiều cửa hàng muốn đầu nhập và thuê cửa hàng ở đảo San Hô nên cũng có nhiều việc vụn vặt cần tôi giải quyết.”

Trình Chu gật đầu nói: “Tiêu chuẩn cho cửa hàng đầu nhập lên đảo không thể thấp được, bá tước cứ làm nghiêm ngặt lên. Tiềm lực phát triển của đảo San Hô là vô cùng lớn nên mấy ông chủ đó đang muốn đầu nhập sớm để chiếm chút tiện nghi. Nếu không có người dám tới đây làm ăn buôn bán thì tự chúng ta cũng có thể làm. Không thể nới lỏng cho bọn họ.”

Michael gật đầu nói: “Tôi minh bạch ý của các hạ. Vậy các hạ tới đây là muốn phân phó việc gì sao?”

Trình Chu gật đầu nói: “Chủ yếu có hai việc muốn nhờ thành chủ đại nhân ra mặt tìm hiểu giúp. Việc đầu tiên là nhờ thành chủ điều tra thêm về những tin tức đang có của những con Địa giai hải thú đang trú ẩn ở Hiệp Loan quần đảo này, bao gồm chiến lực của nó, phong cách chiến đấu, đồ ăn yêu thích, … càng cặn kẽ càng tốt.”

Michael giật mình mà nhìn Trình Chu một hồi cũng không nhịn được phải hỏi: “Trình Chu các hạ lại tính toán xuống tay với Địa giai hải thú nữa sao?”

Dường như cái chuyện liên tục xuống tay với Địa giai hải thú này đã làm cho Trình Chu cảm thấy có lợi lớn thì phải, có vẻ người này đã kiếm được không ít thứ tốt, có phải là tốt quá nên nghiện rồi đúng không?

Trình Chu nhìn Michael rồi nói: “Sao có thể chứ? Tôi cũng chỉ muốn thu thập thêm chút tin tức thôi ấy mà. Địa giai hải thú nguy hiểm như vậy thì sao tôi dám xuống tay chứ? Tôi cũng rất sợ chết đấy.”

Michael: “……” Ồ, vậy sao?

Lúc thịt của con bạch tuộc khổng lồ bị ăn hết thì hắn còn nghĩ là tiêu chuẩn ăn uống của tên Trình Chu này sẽ phải hạ xuống một thời gian cơ, không ngờ là thịt con bạch tuộc kia vừa tiêu hoá xong thì tên Trình Chu này lại mang về một con Định phong thuỷ thú để đổi món. Chờ tới khi thịt của con Định phong thuỷ thú này cạn kiệt thì lại một con Địa giai hải thú khác sẽ được bày lên đĩa đúng không?

Chờ cho đến khi hắn sửa sang xong cái danh sách Địa giai hải thú này rồi đưa cho Trình Chu thì cái danh sách này sẽ trở thành thực đơn đổi món bữa ăn hàng ngày cho Trình Chu mất. Nghĩ thôi mà cũng đổ mồ hôi lạnh cho mấy con Địa giai hải thú rồi, sống mấy ngàn năm tung hoành khắp nơi không sao, tự dưng lại đụng trúng tên tham ăn này rồi lên đĩa nằm chơi với nhau. Quá tội nghiệp.

Michael gật đầu nói: “Được, tôi sẽ tận lực chuẩn bị giúp cho các hạ. Vậy chuyện thứ hai các hạ muốn nói tới là gì?”

Trình Chu có chút lười biếng nói: “Tôi nhớ hình như tôi không đi liên hệ tình cảm với mấy quý tộc của Hiệp Loan quần đảo này một thời gian hơi lâu rồi thì phải. Dạo gần đây cũng hơi xa lánh bọn họ rồi đúng không? Nghĩ đi nghĩ lại cũng đến lúc tôi cần phải gia tăng tình cảm và làm quen lại với bọn họ rồi. Vì vậy tôi và Dạ U đã quyết định phải đi tới thăm nom và bái phỏng bọn họ một chút.”

Michael trợn mắt thầm nghĩ: Bái phỏng? Chình là cái loại bái phỏng mà hắn đang nghĩ đó hả?

“Không biết là các hạ muốn bái phỏng nhà nào trước?” Michael dò hỏi



Trình Chu nhìn qua Michael rồi nói: “Nghe nói lúc tôi và Dạ U mất tích đã có rất nhiều quý tộc muốn kéo bè kết cánh sang đây hỏi thăm đảo San Hô mà đúng không? Bọn họ muốn tới đây đi dạo và ngắm cảnh thì tôi cũng muốn tới thăm bọn họ thôi, việc này cũng chẳng có gì sai cả đúng không? Theo đạo nghĩa thì chúng tôi cũng nên đi qua đáp lễ mới phải chứ nhỉ?”

Nghe vậy thì đôi mắt Michael cũng sáng rực lên rồi nhanh gật đầu mà nói: “Đúng, đúng, đúng, nên đi, nên đi, phải đáp lễ hậu hĩnh mới phải đạo.”

Lúc đại công tước kêu gọi tấn công đánh tới đảo San Hô để diệt trừ này nọ đã có không ít hầu tước và bá tước hưởng ứng nhiệt liệt mà đòi đánh đòi giết tới đảo San Hô bọn họ đấy. Lúc ấy hắn đã phải một thân chống lại sự tấn tông của các hòn đảo khác cho nên mỗi bước đi đều nơm nớp lo sợ, ăn ngủ không yên. Hiện tại … cũng không giống như lúc trước nữa rồi, mấy con dê béo kia cứ chờ bị làm thịt đi.

……..

Đảo Thiên Tinh.

“Mấy ngày gần đây sao không nghe được tin tức gì của Trình Chu vậy?”

“Nghe nói là hắn ta đã tuyên bố muốn đóng cửa và nghiên cứu thuật luyện khí để sớm ngày trở thành Địa giai luyện khí sư”

“Hình như là tên này hơi coi thường cái nghề luyện khí này rồi thì phải, Địa giai luyện khí sư sao? Hắn ta nghĩ dễ dàng lắm ấy?” Một luyện khí sư mặc áo choàng màu xanh lắc đầu cảm thán rồi lên tiếng.

“Đúng thế.”

“…”

Một chúng luyện khí sư cũng sôi nổi phụ hoạ, mỗi người một lời, người một câu, ta một câu, nói khí thế tới không thể kiểm soát được.

“Sức mạnh của Trình Chu đúng là rất lợi hại, nhưng mà ma thuật và thuật luyện khí là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau, không thể liên hệ được đâu.”

“Địa giai thuyền chiến sao có thể dễ dàng chế tạo được chứ? Hình như cái tên Trình Chu này nói mấy lời này cũng quá sớm rồi, hắn cũng không sợ nói trước bước không qua sao? Vậy thì cũng ê mặt lắm.”

Lúc Trình Chu tới đảo Thiên Tinh tuyển người thì mấy luyện khí sư này đã lựa chọn lưu lại hòn đảo này không dám đi, tới hiện tại thì bọn họ vừa ghen tị vừa hối hận với quyết định lúc đó của mình.

Đặc biệt là dạo gần đây họ còn nghe được mấy tin tức là mấy Thanh đồng luyện khí sư chọn đi sang đảo San Hô cũng đã lục tục tiến giai lên thành Bạch ngân luyện khí sư rồi. Nghe nói mà càng đỏ mắt.

Vốn dĩ là trình độ của bọn họ cũng chỉ là ngang nhau, người nào người nấy đang ở trong tình trạng cùng là những học đồ cấp thấp, lúc ấy xuất phát điểm của bọn họ là giống nhau nhưng bọn họ đưa ra lựa chọn khác nhau một chút thôi. Đám người kia lựa chọn đi sang đảo San Hô để trợ giúp cho Đoạ ma giả lại một đám so một đám thuận lợi thăng cấp, mấy Thanh đồng luyện khí sư còn lại ở đảo Thiên Tinh như bọn họ lại dậm chân tại chỗ, hiện tại thì bọn họ càng nghĩ càng hối hận tới day dứt.

Không ít luyện khí sư ở đảo Thiên Tinh cũng lén lút hỏi thăm để xin sang đảo San Hô làm việc, ai mà ngờ là bọn họ được nghe thông tin Trình Chu không nhận thêm người nữa.

Thật ra thì mấy người này còn đang do dự và chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để đầu nhập cho thế lực của Đoạ ma giả làm việc, bọn họ cũng phải cân nhắc mãi rồi do dự tới lui mãi thì bọn họ mới đưa ra quyết định đi đầu nhập vào đảo San Hô, ai mà ngờ là bọn họ lại bị dội cho một gáo nước lạnh như vậy chứ?

Không ít người bị cự tuyệt đã cảm thấy vừa thẹn vừa bực với lời từ chối này. Ngay sau đó bọn họ đã quay xe mà tức giận rồi mắng chửi Trình Chu là hạng người có mắt không tròng, không nhìn thấy nhân tài, nên lúc này những đề tài có liên quan đến Trình Chu râm ran khắp nơi thì những người này cũng tiện cơ hội mà đâm bị thóc chọc bị gạo mới hả dạ phần nào.

“Tôi cảm thấy Trình Chu lại chuẩn bị đi tống tiền khắp nơi rồi.” Một luyện khí sư mặc áo choàng màu đỏ lên tiếng.

Một luyện khí sư quay sang nhìn người đang nói chuyện dò hỏi: “Lâm Thông, ông biết cái gì hả?”

Lâm Thông vừa mới bị điểm danh cũng lên tiếng: “Nghe nói là khung xương cơ bản của Địa giai thuyền chiến đã thành hình rồi.”

Mấy luyện kim sư nghe vậy thì hai mặt nhìn nhau nói: “Đã thành hình rồi? Sao có thể nhanh như vậy chứ?”

Lâm Thông gật đầu nói: “Trên tay Trình Chu có một bộ long cốt đúng không? Nghe nói bộ long cốt đó được bảo tồn rất nguyên vẹn cũng rất hoàn chỉnh. Có bộ long cốt này làm khung xương thì đám người đó đã bớt không ít việc lặt vặt rồi còn gì. Ngoài ra, mọi người không nhớ là trên tay Trình Chu cũng có thêm thi thể của hai con Địa giai hải thú nữa sao? Số tài liệu hải thú có thể sử dụng để luyện khí trong tay Trình Chu dư giả vô cùng. Tình đi tính lại thì việc bọn họ có hoàn thành phần khung xương này có nhanh cũng là lẽ tất nhiên. Tới thời điểm hiện tại cái mà hắn ta cần tiếp theo chính là tài liệu phụ trợ để hoàn thành con Địa giai thuyền chiến. Mà tài liệu phụ trợ cho con Địa giai thuyền chiến là không hề ít, đảo San Hô nghèo nàn tài nguyên như vậy thì chắc chắn là không thể cung ứng đủ được. Khẳng định chuyện tiếp theo hắn ta làm là đi tống tiền gom tài liệu.”

Một luyện khí sư vô cùng cứng cỏi bật lên để nói lý: “Sao lại như vậy chứ? Không lẽ tên Trình Chu này lại coi lãnh địa của những quý tộc của Hiệp Loan quần đảo này trở thành sân sau nhà hắn rồi sao? Cũng không có ai có thể đứng ra quản hắn được à? Cứ để cho hắn tự tiện làm như vậy cũng được sao?”

“Ai dám quản hắn? Địa giai hải thú trong tay hắn cũng thành mấy cái thi thể rồi kìa, Hoàng kim kỵ sĩ cũng chỉ một chém là không còn một ai, mấy quý tộc bình thường như hầu tước và bá tước thấy hắn còn phải né thật xa. Hiện tại chỉ có thể trông cậy vào đại công tước ra tay thôi. Nhưng mà đại công tước thì …”

Một chúng luyện khí sư đang có mặt ở đây tuy rằng lời nói ra ngoài miệng mang tính chất hạ nhục Trình Chu đấy nhưng từ tận đáy lòng thì vẫn cảm thấy hối tiếc vì không thể tham dự vào quá trình chế tạo Địa giai thuyền chiến. Ngoài miệng thì mắng chửi thậm tệ là Trình Chu hành sự vô pháp vô thiên nhưng trong lòng lại cực kỳ hâm mộ Trình Chu có thể tuỳ ý làm bậy mà không bị ai quản lý.

Nhưng mà sự việc đến nước này rồi thì việc thừa nhận bản thân chọn sai đường cũng quá mất mặt cho nên mọi người cũng chỉ có thể đứng trên nền tảng đạo đức cao hơn, công lý tốt hơn mà mắng chửi Trình Chu không vô liêm sỉ và thương tiếc cho mấy quý tộc của Hiệp Loan quần đảo thôi. Tình hình bên phía Trình Chu càng tốt đẹp càng như vậy thì lời ra ngoài miệng của bọn họ phải càng cứng hơn nữa.

………

Đảo Đường Thụ.

Trình Chu, Dạ U, Đàm Thiếu Thiên và Michael cùng nhau thuấn di đến khu rừng đường thụ của đảo Đường Thụ.

“Hoá ra đây là đường thụ sao?” Trình Chu cười cười nói.



Trình Chu cảm thấy rất có hứng thú với đường thụ của Tinh Linh thế giới, nhìn bề ngoài thì mấy cây này giống y như cây mía của hiện thế nhưng mà đây là cây mía có kích thước khổng lồ.

Đường kính của đường thụ có thể đạt tới 1 mét, độ cao là hơn 10 mét, nhìn dáng vẻ này thì xác thực cũng có thể coi đây là một cái cây nhiều đường.

Đàm Thiếu Thiên nhìn về phía đám đường thụ thì hưng phấn mà hai tay nắm chặt vào nhau, đôi mắt rực sáng mà lên tiếng: “Đây là cây mía khổng lồ đúng không? Nhìn mấy cây mía này cũng quá kích thích rồi. Ôi, cái đường kính này, cái chiều cao này ... Nếu như mấy chuyên gia của viện nông nghiệp mà tới đây quan sát thì e là chúng ta lại phải nhờ Annie đi theo để giữ lại cho họ một mạng mất thôi.”

Trình Chu híp mắt nói: “Đúng là đồ sộ thật.”

Đúng là Hiệp Loan quần đảo này có rất nhiều thứ tốt. Mỗi lần đi bái phỏng một hòn đảo nhỏ đúng là lạc vào một thế giới mới. Hoàn toàn đều là những chuyện kinh hỉ đến bất ngờ mà.

Michael quay sang nhìn Đàm Thiếu Thiên một hồi mà khó hiểu không thôi, thực ra hắn cũng không biết chuyện Đàm Thiếu Thiên kích động như vậy là vì cái gì nữa. Không phải chỉ là đường thụ thôi sao?

Đàm Thiếu Thiên hưng phấn nhìn Dạ U nói: “Anh dâu, anh dâu, anh nói xem, nếu mỗi ngày em gặm một cái cây này thì sẽ như thế nào?”

Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi nhàn nhạt nói: “Sẽ bị bệnh tiểu đường hả?”

Nghe thấy Dạ U dội cho một gáo nước lạnh thì Đàm Thiếu Thiên như quả bóng bị xì hơi rồi uể oải mà cụp đuôi xuống.

Một con Tinh Linh nho nhỏ đang từ phía bên trong rừng cây lặng lẽ nhô đầu ra, nó im lặng quan sát và đánh giá mấy người lạ mặt này một hồi, sau đó nó nhìn thấy đám lạ mặt này nhìn qua thì nó cũng giật mình mà bay đi mất.

Michael có chút hâm mộ nói: “Đó là hồng ngọc đường thụ Tinh Linh.”

Đảo Đường Thụ có 3 con thượng Tinh Linh đó là tử ngọc đường thụ Tinh Linh, thanh ngọc đường thụ Tinh Linh và hồng ngọc đường thụ Tinh Linh. Hòn đảo Đường Thụ chuyên sản xuất các loại sản phẩm liên quan đến đường và chất tạo ngọt, hàng năm thu được không ít kim tệ bỏ túi. Công việc kinh thương rất phát triển.

Trình Chu híp mắt nói: “Hầu tước của đảo Đường Thụ này rất giàu có sao?”

Michael gật đầu nói: “Đúng vậy đấy. Độ giàu có của đảo Đường Thụ cũng đã có tiếng ở Hiệp Loan quần đảo này rồi.”

Trình Chu cười cười nói: “Ồ, vậy thì đi thôi. Chúng ta đi bái phỏng bọn họ thôi.”

Trình Chu dựa sát vào Dạ U rồi dò hỏi: “Dạ U, em có nghe qua về vị hầu tước của đảo Đường Thụ này không? Hắn ta là dạng người gì?”

Dạ U híp mắt nói: “Em nghe nói hắn ta là một tên thê nô. Xét về tu vi thì vị hầu tước của đảo Đường Thụ này cũng chỉ là Bạch ngân kỵ sĩ, nhưng mà vị phu nhân của hắn ta lại là Hoàng kim kỵ sĩ. Vị phu nhân này đã được giới quý tộc xưng tụng là quý bà Miller. Nghe nói hòn đảo Đường Thu này rất giàu có, tài lực cũng rất kinh người, nhân lực trên hòn đảo này cũng rất lớn, nếu không phải là có vị phu nhân này chống sau lưng thì hòn đảo này đã bị người ta xâu xé không còn manh giáp rồi.”

Trình Chu gật đầu nói: “Là vậy sao?”

Đàm Thiếu Thiên nghe vậy thì cũng cảm thấy quai quái mà nhìn qua Dạ U, cũng không biết vì cái gì mà khi nghe đến cái từ thê nô này hắn lại cảm thấy có chút quái dị.

Dạ U: “Vị phu nhân Miller này trước kia cũng là người rất nổi tiếng.”

Michael gật đầu nói: “Phu nhân Miller đúng là nữ trung hào kiệt hiếm có của Hiệp Loan quần đảo. Nghe nói thời gian còn là con gái thì vị Miller phu nhân này từng là nữ vương của một nhóm hải tặc khét tiếng ở Hiệp Loan quần đảo, nhóm hải tặc này mạnh đến mức có thể hô mưa hô gió khắp nơi, tung hoành ngang dọc khắp chốn mà chưa từng sợ sệt bất kỳ một người nào cả. Nghe có một giai thoại, sau này quý bà Miller đã đánh cướp đội tàu buôn của bá tước đảo Đường Thụ, rồi gặp bá tước của đảo Đường Thụ.”

“Nghe mọi người nói lại thì lúc ấy quý bà Miller đã tống tiền vị bá tước đảo Đương Thụ này, số tiền rất lớn nhưng mà vị bá tước này không có khả năng chi trả được. Sau đó quý bà Miller cũng suy nghĩ một thời gian rồi quyết định rửa tay gác kiếm lên bờ làm bá tước phu nhân của đảo Đường Thụ. Nghe nói mục đích của quý bà Miller chính là gần gũi với vị bá tước này để đòi nợ. Không biết thế nào mà hai người này nên chuyên rồi làm đám cưới rất rùm beng. Sau khi phu nhân Miller thành nữ chủ nhân mới của đảo Đường Thụ thì lúc này danh thế của đảo Đường Thụ mới không ngừng khuếch trương, thế lực của hòn đảo này cũng không ngừng mạnh lên. Cuối cùng thì bá tước đảo Đường Thụ cũng thành hầu tước đảo Đường Thụ, bá tước phu nhân cũng thành hầu tước phu nhân.”

“Đảo Đường Thụ có thể đi đến địa vị như ngày hôm nay thì công lao của vị phu nhân này vô cùng lớn, gần như có thể nói một mình vị phu nhân này đưa đảo Đường Thụ từ hoang toàn tới huy hoàng. Ban đầu thì đảo Đường Thụ này cũng chỉ có hai loại đường thụ được trồng rộng rãi và một con con đường thụ Tinh Linh mà thôi. Cũng không biết thế nào mà vị phu nhân Miller này khám phá rồi đi đến đâu nhổ về rồi trồng thêm vài loại cây đường thụ nữa cho hòn đảo này. Lúc đó hòn đảo này cũng có thêm 2 loại đường thụ thượng Tinh Linh nữa. Hòn đảo này có thể tiến bộ và phát triển như ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ vào đầu óc và sự quyết đoán của vị quý bà Miller khi quyết định rửa tay gác kiếm rồi thăng cấp thành hầu tước phu nhân này.”

“Sau khi phu nhân Miller đến hòn đảo này thì bà ấy đã mời gọi thêm luyện khí sư đến cải tạo lại các công cụ lao động và sản xuất đường trên hòn đảo này. Sau đó thì các ngành công nghiệp sản xuất và chế tạo các sản phẩm đường ở trên hòn đảo này cũng được cải thiện rõ rệt và sản lượng đường có thể sản xuất ra cũng tăng lên không ngừng.”

“Thời gín trước kia con đường thông thương với các hòn đảo khác của đảo Đường Thụ này rất kém, tàu thuyền cũng không hề nhiều, hải vận cực kỳ bạc nhược, các loại sản phẩm đường được sản xuất ra cũng chỉ có thể bán cho các con thuyền lớn khác với vô cùng giá rẻ mạt do bọn họ bị ép giá. Lúc đó thì lợi nhuận của đảo Đường Thụ này đều rơi vào tay đám thương nhân trên mấy con thuyền lớn này. Sau khi phu nhân Miller vào cửa thì toàn bộ công việc hải vận này là do đội tàu của vị phu nhân đứng ra đảm nhận, tiền lời cũng từ đó mà tăng lên không ngừng.”

Đàm Thiếu Thiên nghe vậy cũng có chút cảm thán nói: “Hình như vị phu nhân Miller này đúng là rất lợi hại rồi.”

Michael gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Không ít người ở Hiệp Loan quần đảo còn cảm thán là vị hầu tước đảo Đường Thụ kia đúng là phúc tổ tiên ba đời làm việc tốt mới có thể cưới được vị phu nhân Miller này vào cửa nhà mình mà.

End chap 222

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook