Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 196: Hiệp Loan Quần Đảo

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Sau khi Michael giải quyết hết tất cả các sự vụ của đảo San Hô thì hắn cũng một đường mà đi về thành chủ phủ để gặp hai người Trình Chu và Dạ U.

Michael: “Hai vị, mấy cái con phố thương mại mà hai vị coi trọng tôi đã bàn bạc xong xuôi hết rồi.”

Trình Chu: “Làm phiền bá tước đại nhân rồi. Để lấy được những cửa hàng đó thì hẳn là bá tước cũng đã tốn không ít tâm sức.”

Michael lắc đầu nói: “Không, không có, mấy cửa hàng đó vốn dĩ đã trống không rồi.”

Những người đầu tiên chạy trốn ra khỏi đảo San Hô chính là những thương nhân làm ăn buôn bán lớn, bởi vì là thương nhân cho nên tin tức của bọn họ cũng rất linh thông. Cửa hàng càng lớn thì tin tức càng nhạy, tất nhiên có chạy cũng chạy càng nhanh hơn, thời điểm những người này chạy trốn thì bọn họ cũng gói ghém toàn bộ đồ đạc lại mà mang theo, phần còn thừa lại chính là những cửa hàng trống rỗng.

Trình Chu: “Ngoài cửa hàng thì tôi cũng sẽ cần thêm không ít phòng ở.”

Michael gật đầu nói: “Đồng dạng, hiện tại trên đảo cái gì cũng thiếu nhưng mà thừa lại rất nhiều phòng trống, theo tính toán là đã có hơn 1.000 gian phòng trống rồi, chỉ là phòng ở cũng có chút đơn sơ mà thôi.”

Trình Chu cân nhắc một chút rồi nói: “Hơn 1.000 gian thôi sao? Không biết đã đủ hay chưa nữa? Thôi đến lúc đó thì tính sau cũng được.”

Michael có chút nghi hoặc nói: “Hơn 1.000 phòng mà vẫn chưa đủ sao?”

Tổ chức Quang Minh có nhiều thành viên như vậy sao? Hắn còn cho rằng tổ chức Quang Minh chỉ có hơn chục người thôi chứ.

Trình Chu cau mày nói: “Chờ đám người kia tới rồi nói sau cũng được.”

Người của quốc gia gấu trúc bọn họ chắc hẳn là cũng có thể chịu được cực khổ đúng không? Dù điều kiện có kém một chút chắc hẳn cũng không có việc gì đâu.

Michael: “Cũng đúng……”

Trình Chu nhìn Michael rồi cười cười nói: “Khoảng thời gian này vất vả cho bá tước đại nhân rồi.”

Michael: “Các hạ nói quá lời. À đúng rồi, thời điểm tôi trở về có nghe được tin tức là hầu tước Durank đã chết rồi.”

Trình Chu rất bình tĩnh mà nói: “Tên này vẫn luôn vướng chân vướng tay, nên bọn tôi làm thịt hắn rồi.”

Michael có chút khác thường nói: “Vậy sao? Sao nhanh quá vậy?”

Trình Chu tùy ý nói: “Chuẩn bị ăn cơm trưa thì bọn tôi cũng kịp rút được chút thời gian để xử lý. Về tới thì cũng vừa kịp bữa cơm trưa.”

Michael: “……” Kịp ăn bữa trưa?

Đây là hiệu suất của không gian Năng lực giả sao? Tốn một chút thời gian rồi về ăn cơm trưa nữa đó hả? Đấy là Hoàng kim kỵ sĩ đó. Quá đáng sợ rồi.

Michael nghe mà lòng cũng có chút mê mang một hồi, thật sự thì hắn cũng không biết phải làm sao để diễn tả cảm xúc này nữa. Ngay sau khi hắn thượng vị thì hầu tước Durank vẫn luôn ở đằng sau lưng ngáng đường hắn. Trước đó thì hắn còn tính toán phải nói với Trình Chu giúp hắn xử lý tên Durank này rồi, nhưng mà hắn nghĩ đi nghĩ lại cũng cho rằng đây là phiền toái của bản thân hắn cho nên hắn cũng rất ngại mở miệng. Durank đối với hắn cũng là một mối phiền phức cực lớn, muốn giải quyết cũng cực kỳ khó khăn. Vậy là khó khăn này đã bị Trình Chu xử lý xong xuôi luôn rồi sao? Sao mà nghe kiểu gì cũng càm thấy chuyện vô cùng hoang mang như thế nào ấy nhỉ?

Trình Chu: “Nghe nói là lần này đảo San Hô bại lộ rồi, vậy thì đảo Tử Kinh cũng bị liên luỵ đúng không?”

Michael: “Không sao, ông ngoại tôi cũng đã giải quyết xong xuôi mọi việc rồi.”

Hắn cũng không muốn kéo ông ngoại hắn phải xuống nước đâu, nhưng mà ông ngoại hắn vẫn luôn là người duy trì hắn, vẫn luôn đứng phía sau lưng ủng hộ hắn nên quan hệ cũng không thể nào mà cắt đứt được.

Trình Chu: “Cũng đều do chúng tôi đã liên luỵ đến bá tước Royer rồi. Nghe nói là bá tước Royer chỉ cách Hoàng kim kỵ sĩ một bước nữa thôi phải không?”

Michael gật đầu nói: “Đúng vậy, thực lực hiện tại ông ngoại tôi đang là Bạch ngân kỵ sĩ đỉnh phong.”

Trình Chu cười nói: “Vậy thì tôi sẽ tương trợ giúp bá tước Royer một tay, giúp cho ngài ấy đột phá lên cảnh giới Hoàng kim kỵ sĩ vậy.”

Michael cũng có chút ngoài ý muốn rồi nhìn Trình Chu một hồi sau đó vui vẻ mà nói: “Các hạ nói thật sao?”

Trình Chu: “Tất nhiên.”

Michael cung kính nói: “Đa tạ các hạ đã trợ giúp.”

Trình Chu nhẹ nhàng nói: “Thành chủ đại nhân không cần phải khách khí như vậy, tôi sẽ cố gắng hết sức, còn thành công hay không thì chuyện này còn phải dựa vào tạo hoá của bá tước Royer nữa.”

Michael gật đầu rồi vội vàng nói: “Tôi minh bạch.”

Kỳ thật thì Michael cũng rất mong chờ vào chuyện tốt này, nói cho đúng thì thực lực của bên hắn cũng quá yếu đuối và đơn bạc. So với những quái vật khổng lồ như vương thất hay liên minh Thiên Tuyển giả hay là cả tổ chức Quang Minh bên kia thì thế lực bên phía bản hắn cũng chỉ được coi như là những con gà còi mà thôi. Nếu như ông ngoại hắn mà thuận lợi tiến giai thành công thì thực lực của bên phía hắn cũng tăng lên vài phần, cũng được coi như một con gà trống thiến chăng?

……

Trình Chu và Dạ U mang theo Michael trực tiếp thuấn di đến đảo Tử Kinh.

“Ông ngoại.” Michael mang hai người Trình Chu và Dạ U đi vào bên trong thành chủ phủ để gặp bá tước Royer.

Bá tước Royer nhìn thấy Trình Chu và Dạ U xuất hiện thì cũng ngay lập tức khẩn trương mà đứng lên chào đón.

Bá tước Royer lên tiếng: “Sao hai người lại đi tới đây?”

Michael cũng có chút kích động mà nói: “Trình Chu các hạ muốn tới để trợ giúp ông ngoại tiến giai lên Hoàng kim kỵ sĩ, ông ngoại chuẩn bị đi.”

Bá tước Royer nghe vậy cũng có chút ngoài ý muốn nói: “Sao tôi có thể không biết xấu hổ như vậy được chứ?”

Trình Chu cười cười rồi đạm nhiên nói: “Bên này chúng tôi đang rất thiếu những kỹ sĩ cường hãn để trợ giúp. Nếu bá tước Royer có thể tiến giai thì bọn tôi cũng có rất nhiều việc đang cần ngài hỗ trợ giúp đỡ xử lý.”

Bá tước Royer vội vàng nói: “Việc này là tất nhiên rồi, tất nhiên.”

Trình Chu lấy mấy phần Hoàng kim linh dược ra đưa cho Bá tước Royer nói: “Mấy phần linh dược này hẳn là có tác dụng với ngài.”



Bá tước Royer nhìn mấy phần linh dược trên tay Trình Chu thì có cảm giác bị một cái bánh nhân thịt thơm nức đập thẳng vào mặt.

Trình độ đấu khí trong cơ thể bá tước Royer cũng không thấp nên sau khi dùng xong mấy phần linh dược thì cũng có cảm giác chuẩn bị đột phá và tiến giai được rồi.

Trình Chu sử dụng đấu khí của bản thân để phụ trợ bá tước Royer đánh sâu vào bình cảnh. Một lúc sau thì bình cảnh của Bá tước Royer đã nhanh chóng tan vỡ và thuận lợi mà tiến giai thành Hoàng kim kỵ sĩ.

Đấu khí màu vàng nhanh chóng bao phủ lấy thành chủ phủ của đảo Tử Kinh, tin tức bá tước Royer tiến giai cũng nhanh chóng truyền khai ra ngoài.

Tình cảnh của đảo Tử Kinh cũng tốt hơn đảo San Hô một chút. Bá tước Royer cũng đã làm đảo chủ của đảo Tử Kinh đã được rất nhiều năm rồi, cho nên địa vị của bá tước Royer không thể so với người có căn cơ vô cùng cạn như Michael được, khả năng khống chế của bá tước Royer với toàn bộ dân cư của đảo Tử Kinh vẫn luôn rất tốt.

Sau khi bá tước Royer tiến giai thành Hoàng kim kỵ sĩ thì nhân tâm dân chúng đang bị lung lay trên đảo cũng yên phận hơn ít nhiều.

Sau khi bá tước Royer tiến giai thì Trình Chu và Dạ U lại mang theo Michael trở về đảo San Hô, cũng coi như ra ngoài đi dạo một chuyến rồi trở về.

“Ông nội, rốt cuộc ông cũng đã tiến giai rồi.” Lagulei kích động nói.

Bá tước Royer có chút hưng phấn nói: “Đúng thế.”

Tiến giai lên Hoàng kim kỵ sĩ rồi thì sau này có gặp lại những hầu tước đó thì ông cũng không cần phải khom lưng uốn gối che giấu như trước nữa rồi. Hiện tại thì ông có thể ngẩng cao đầu mà nói chuyện được rồi.

Lagulei cười cười nói: “Ông nội, vẫn là ông lợi hại. Có vẻ như đi theo mấy Đoạ ma giả kia cũng không tồi như cháu tưởng tượng.”

Bá tước Royer híp mắt nói: “Trình Chu cũng không đơn giản đâu.”

Vì trợ giúp bá tước Royer tiến giai nên Trình Chu đã lấy đấu khí tự thân của hắn ta để dẫn dắt cho ông, cũng coi như một phương pháp tốt để hỗ trợ đột phá, cho nên bá tước Royer cũng tự nhiên mà cảm giác được trình độ đấu khí của Trình Chu mạnh đến mức đáng kinh ngạc như thế nào.

Sau khi tiến giai lên Hoàng kim kỵ sĩ thì bá tước Royer đã cảm thấy đấu khí dự trữ trong thân thể cũng đã tăng lên 10 lần, nhưng mà cho dù là như vậy thì đấu khí của ông còn không bằng 1/10 tổng số lượng đấu khí bên trong cơ thể Trình Chu.

Lagulei gật đầu rất đương nhiên mà nói: “Người ta là không gian Đoạ ma giả nên tất nhiên là không bình thường rồi.”

Bá tước Royer cau mày nói: “Đấu khí trong cơ thể cậu ta cũng tinh thuần đền kinh người, có lẽ cậu ta sắp tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ rồi.”

Lagulei: “……”

Từ trước đến nay thì ngoại trừ người của vương thất có khả năng là Địa giai kỵ sĩ ra thì tất nhiên cũng đã có rất nhiều Hoàng kim kỵ sĩ đỉnh muốn tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ rồi, nhưng mà bọn họ cũng không biết làm sao lại dễ dàng bị mà ngã xuống bỏ mình, không phải lý do này cũng là lý do khác mà bất hạnh bỏ mình. Cho nên, không biết là Trình Chu có thể thành công hay không nhỉ? Nếu như Trình Chu mà thành công tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ thì e là Hiệp Loan quần đảo này cũng có thể bước sang một trang sách mới tươi sáng hơn rồi.

……

Đảo cá bạc.

“Nghe nói là hầu tước Durank đã tử nạn rồi đúng không?” Hầu tước phu nhân hỏi.

Hầu tước Leon nhìn vẻ mặt trầm mặc của hầu tước phu nhân thì bực mình nói: “Bà và hầu tước Durank rất quen thuộc sao? Cái vẻ mặt tiếc nuối kia của bà là sao hả? Hay là bà đã làm gì lén lút sau lưng tôi hả?”

Hầu tước phu nhân lắc đầu nguầy nguậy mà nói: “Tôi thì làm gì mà có bất kỳ giao tình nào với hầu tức Durank chứ? Ông bị làm sao đấy hả? Tôi đang tiếc cho số tinh dầu hoa hồng của đảo Hoa hồng mà thôi. Đồ kia dùng rất tốt đấy, hiện nay thì hầu tước cũng đã chết rồi nên thứ này chỉ sợ càng ngày càng khan hiếm và khó mua. Ông không cảm thấy tiếc nuối hả?”

Hầu tước Leon trợn mắt cũng có chút cạn lời mà nói: “Sắp có biến lớn đến nơi rồi mà bà còn rảnh mà lo lắng cái này sao?”

Hầu tước phu nhân cau mày nói: “Làm sao mà đến mức đó được chứ? Phía vương thất cũng đã sừng sững mà trụ được ở Hiệp Loan quần đảo này bao nhiêu năm rồi, đâu dễ mà lay động được bọn họ chứ?”

“Bà chưa nghe thông tin gì sao? Bá tước Royer đã tiến giai lên Hoàng kim kỵ sĩ.” Hầu tước Leon nói.

Hầu tước phu nhân: “Chết một hầu tước Durank rồi lại bổ sung một Bá tước Royer, Hoàng kim kỵ sĩ của Hiệp Loan quần đảo cũng không tăng không giảm.”

Hầu tước Leon tức giận nói: “Đúng là đồ đàn bà mắt ngắn mà. Bà đúng thật là … chả biết cái gì cả mà. Hầu tước Durank là người bên phía vương thất, còn Bá tước Royer chính là người bên phía Đọa ma giả đấy. Bà không hiểu sao? Nếu như mà chuyện này thường xuyên phát sinh thêm nữa thì sao hả? Thì thực lực của vương thất e là càng ngày càng yếu, và thế lực của Đoạ ma giả càng ngày càng mở rộng.”

Sau khi hầu tước Durank đột ngột chết đi như vậy thì giới quý tộc e là cũng đã bị gõ một hồi chuông cảnh báo rồi. Ở một góc độ nào đó mà nói thì trình độ nguy hiểm của Trình Chu và Dạ U còn mạnh hơn nhiều so với đại công tước. Mà ma lực của hai người kia lại vô cùng thích hợp để làm nhiệm vụ ám sát.

Tình cảnh hiện tại của hầu tước Durank và bá tước Royer cũng tự hình thành một thông cáo vang dội không tên đó là: Ủng hộ Đoạ ma giả sẽ có kết cục như thế nào và chống đối Đoạ ma giả thì sẽ có kết quả ra sao? Nhìn kết quả ngay trước mắt thì mấy thế lực muốn thảo phạt Đoạ ma giả cũng phải tính toán cẩn thận lại trước khi hành động.

Hầu tước phu nhân có chút ngoài ý muốn nói: “Lý nào lại như vậy được sao?”

Hầu tước Leon cau mày nói: “Tất nhiên.”

Hầu tước Leon dừng một chút lại nói tiếp: “Bá tước Royer chắc chắn không phải là tự nhiên mà tiến giai được, hẳn là Trình Chu dẫn dắt để tiến giai.”

Hầu tước phu nhân có chút kinh ngạc nói: “Trình Chu còn có năng lực này sao?”

Hầu tước Leon gật đầu, nói: “Trình Chu hắn…… Hắn ta hẳn là Hoàng kim luyện dược sư, cho dù không phải là hắn ta thì người bên cạnh hắn cũng là Hoàng kim luyện dược sư.”

Sau khi trận chiến ở quần đảo núi lửa kết thúc thì Trình Chu đã được phân cho không ít bộ phận tươi sống trên phần thi thể của con rồng lửa kia. Nếu thứ này mà nằm ở trong tay người bình thường thì chỉ sợ là đã bị lãng phí rồi, nhưng mà xác của con rồng lửa này mà tới tay Hoàng kim luyện dược sư thì chuyện cũng khác biệt lắm đấy, số tài liệu của con rồng lửa trong tay Hoàng kim luyện dược sư có thể mang lại cái giá trị gì cũng làm cho người ta khó mà tưởng tượng được. Nếu như nói là vật tẫn kỳ dụng thì máu rồng lửa nhiều như vậy, tuỷ rồng cũng nhiều như vậy thì Hoàng kim luyện dược sư có thể tạo được mấy trăm phần linh dược cấp bậc Hoàng kim cũng là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.

“Trình Chu có thể đào tạo được một Hoàng kim kỵ sĩ thì tất nhiên là hắn có thể tạo ra kẻ thứ hai, thứ 3 hoặc là nhiều hơn thế nữa.” Hầu tước Leon cau mày nói.

Hiệp Loan quần đảo cũng có không ít bá tước đang là Bạch ngân kỵ sĩ đỉnh phong. Cũng không ít người trong số bọn họ cũng có tư chất rất tốt, mà thực lực cũng đã lắng đọng đủ lâu rồi nhưng mà bọn họ lại thiếu một cơ duyên quyết định nhất để tiến giai mà thôi. Nếu như Trình Chu có thể hỗ trợ bá tước Royer tiến giai thì tự nhiên Trình Chu cũng có thể trợ duyên cho những người khác nữa tiến giai thành công được. Lần này thì e là giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo có nghiêng hẳn về phía Trình Chu thì cũng là chuyện có thể giải thích được. Dù sao cũng không có bất kỳ một người nào muốn dậm chân tại chỗ mà tiếc nuối không thể thăng cấp được.

Hầu tước phu nhân vò vò chiếc khăn tay nói: “Lúc trước có tin đồn là Zoe đã chết, tôi còn tưởng đó là sự thật chứ.”

Hầu tước Leon: “Mất tích lâu như vậy thì e là cũng gặp phiền toái thật. Hiện nay gióng trống khua chiêng mà chạy ra thì phiền toái cũng đã bị giải quyết rồi.”

Hầu tước phu nhân có chút tò mò nói: “Nhìn Zoe mạnh như vậy thì tâm tình của hầu tước Perry sẽ như thế nào nhỉ?”

Hầu tước Leon: “……” Ờ, tâm tình sao nhỉ? Chắc là …

Trước kia thì hầu tước Leon vẫn luôn cảm thấy con trai hắn không hề có tiền đồ gì lớn lao quá mức cả, lớn lên nhìn ngu ngốc mà hành động cũng vô tri đến mức khó mà nhận làm con trai hắn được, hắn cũng rất sợ quê mặt khi nhận cha con với thằng nhóc đó. Nhưng mà, có một cái ví dụ sáng ngời ngay trước mắt là tên Zoe kia thì hầu tước Leon lại suy nghĩ khác rồi, hiện tại hắn còn cảm thấy hoá ra tiền đồ của con trai hắn cũng khá tốt đấy chứ, cứ như vậy cũng ổn đấy, cũng coi như bảo vệ bình yên cho đảo cá bạc của hắn đấy, con trai hắn như vậy mới là chuyện tốt. Quá có tiền đồ thì e sẽ làm nhân tâm càng thêm mệt mỏi mà thôi. Nếu hắn mà là hầu tước Perry thì e là hắn đã bị cái tiền đồ của con trai làm cho điên luôn rồi.



……

Hoàng Kim đảo.

Lance nhìn tin tức vừa mới thu được thì xoa trán, dạo gần đây việc nhiều quá mà trán của hắn đã bóng loáng luôn rồi, tóc cũng bị rụng rất nhiều rồi, khuôn mặt cũng hốc hác không còn dáng vẻ phơi phới như trước kia nữa rồi.

Darren bước tới hỏi: “Anh đang nhìn cái gì đó.”

Lance lắc đầu cũng có chút mỏi mệt nói: “Không có gì.”

Darren: “Hầu tước Durank đã chết, bá tước Royer thì tiến giai lên Hoàng kim kỵ sĩ. Anh cũng đã thu được những tin tức này đúng không?”

Lance gật đầu nói: “Ừ.”

Darren có chút ảo não nói: “Cuộc sống quá khó khăn rồi.”

Hiện tại thì Darren cũng có một loại cảm giác thực sự là rất không xong rồi, thật sự thì hắn ta cũng hoảng loạn lắm rồi. Sau trận chiến ở quần đảo núi lửa kết thúc thì Hiệp Loan quần đảo này, đặc biệt là Hoàng Kim đảo cũng chẳng có một chuyện gì tốt xảy ra cả. Zoe vẫn phơi phới như cũ, vẫn chạy đi gây án ở khắp nơi, những tên quý tộc bị đánh chiếm đó không làm gì được Zoe nên đám người đó đã chạy tới trút giận lên Hoàng Kim đảo bọn họ. Sau này khi Trình Chu và Dạ U nghỉ ngơi một thời gian thì Hiệp Loan quần đảo lại có tin tức hai người này đã chết rồi. Đến vậy rồi mà cuộc sống của bọn họ cũng không hề được cải thiện tốt thêm một chút nào cả. Mấy quý tộc từng bị cướp bóc kia cũng muốn thu hồi tính sổ kết toán với hai người kia, nhưng mà đám người đó không tìm được Trình Chu để tính sổ cho nên bọn họ lại chạy tới Hoàng Kim đảo bọn họ gom sổ, hốt hụi một mớ.

Hoàng Kim đảo của bọn họ hiện nay đã trở thành một quả hồng mềm nên ai cũng có thể tới để dẫm một chân lên. Nhưng phụ thân bọn họ lại kiêng kị đại công tước cho nên phụ thân cũng không dám có hành động gì được gọi là mang tính chất đáp trả. Cho nên bọn họ vẫn bị bắt nạt suốt như vậy trong một thời gian dài.

Hiện tại thì Trình Chu và Dạ U cũng đã trở lại rồi, cái này cũng được coi như đập tan mọi tin đồn đúng không? Không lẽ hai người bọn họ lại chuẩn bị đi đánh chiếm khắp nơi thêm một lần nữa sao? Nghĩ tới đây thôi mà dạo này Darren cũng có cảm giác cuộc sống hàng ngày của hắn đang rơi vào tình trạng cực kỳ bấp bênh và hắn cũng cảm thấy hoảng loạn vô cùng với tương lai sắp tới.

“Không có tin tức gì về Baker sao?” Darren nói.

Lance: “Sẽ không có tin tức gì đâu.”

Lance đã từng coi Baker là đối thủ cơ đấy, không nghĩ là đối thủ này lại dùng phương thức này để biến mất.

Darren híp mắt nói: “Anh nghĩ việc Baker mất tích thì Zoe có biết không?”

Lance: “Có lẽ là đã biết rồi.”

Nhưng mà, vấn đề quan trọng là cho dù Baker có gặp nguy hiểm thì Zoe cũng lười không thèm phản ứng mà thôi.

……

Vương đô.

“Lũ khốn này.” Đại công tước Oss gào ầm lên.

Tin tức hầu tước Durank tử vong và Bá tước Royer tiến giai lên Hoàng kim kỵ sĩ cũng đã tới vương đô, đại công tước Oss nghe vậy mà giận tím mặt.

Hoàng tử York phẫn nộ mà bất bình lên tiếng: “Tên Michael kia và cả tên Royer kia đã đầu hàng Đoạ ma giả rồi sao? Sớm biết vậy thì con cũng đem hai người kia xử lý rồi.”

Thật không ngờ là tên Michael chết tiệt đó đã sớm đầu phục cho tổ chức Quang Minh kia rồi, đúng là gan to bằng trời, thật can đảm.

Hiện nay thì đảo San Hô đã trở thành đại bản doanh của các tổ chức Đọa ma giả luôn rồi, mà việc bá tước Royer trở thành Hoàng kim kỵ sĩ cũng coi như vả cho vương thất một cái tát vang trời. Tất nhiên, cái việc này chắc chắn đã làm uy quyền của vương thất bị hạ thấp xuống một cách cực kỳ trầm trọng.

“Tổ tiên không làm được gì Zoe sao?” Hoàng tử York hỏi.

Gần đây thì hoàng tử York mới được biết thông tin là bên trong vương thất của bọn họ cũng có một vị tổ tiên đang tồn tại, mà nghe thấy thông tin này cho nên hắn cũng rất tò mò về khả năng của vị tổ tiên này.

Đại công tước Oss híp mắt nói: “Tổ tiên đã nói là trên người Zoe có một bảo vật gì đó nên tổ tiên không thể giải quyết được.”

Hoàng tử York nhíu mày nói: “Sao tự nhiên Zoe lại có được một cơ duyên lớn như vậy chứ? Chẳng lẽ là cơ duyên của biển bên kia sao?”

Đại công tước Oss: “Có lẽ vậy.”

Đồ vật không biết vẫn luôn là thứ làm cho người ta phải cảm thấy sợ hãi. Trình Chu đã hiển lộ năng lực cực kỳ kinh người của mình cho nên đại công tước cũng đang rất lo lắng cho tương lai của vương thất.

Hoàng tử York cau mày nói: “Phụ hoàng, con thuyền Hoàng kim đã quay lại rồi nhưng mà quý tộc của Hiệp Loan quần đảo e là càng khó quản lý.”

Đại công tước Oss cau mà nói: “Cũng không còn biện pháp nào khác.”

Cho dù là hắn có tự mình đứng lên ra tay thì cùng lắm cũng chỉ có thể là lưỡng bại câu thương mà thôi. Mà chắc chắn là hắn sẽ bị thiệt hại nặng nề hơn.

Con thuyền Hoàng kim muốn ra khơi thì cùng lắm cũng chỉ có thể xử lý được tên bá tước Michael nhỏ nhoi kia mà thôi, muốn giải quyết được hai người Trình Chu và Zoe sao? Chắc chắn lại không đủ dùng.

Hiện tại thì Zoe đã không còn sợ hãi nguyền rủa của tổ tiên nữa rồi, việc này cũng chứng minh là thực lực của Zoe cũng theo một cách nào đó đã được tăng lên rồi, hơn nữa là tăng lên rất nhiều mới đúng.

Vốn dĩ là hai người kia đã rất khó giải quyết rồi mà thực lực của Zoe lại tăng lên thì hai người đó lại biến thành càng khó giải quyết hơn nữa. Trong thời gian ngắn thì đại công tước cũng chưa tìm ra hướng giải quyết.

Hoàng tử York có chút lo lắng nói: “Phụ hoàng, hiện nay đã có không ít lời đồn đãi nói vương thất chúng ta đang nuôi dưỡng Đoạ ma giả, tuy là nhiều người không tin nhưng mà cứ để như vậy thì chỉ e là. …”

Đại công tước Oss nắm chặt tay nói: “Bắt được người bịa đặt thì trực tiếp xử tử.”

Hoàng tử York gật đầu nói: “Con đã hiểu.”

Cái tin đồn vương thất bọn họ nuôi dưỡng Đoạ ma giả ngày chắc chắn là do đám người của liên minh Thiên Tuyển giả kia cố tình truyền bá ra ngoài. E là người của liên minh này đã phát hiện ra chuyện gì rồi.

End chap 196

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook