Chương 204: Hiệp Lực Nghênh Chiến
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Máy thăm dò năng lượng hải thú được trang bị ở bên trong hai con Hoàng kim thuyền đột nhiên vang lên từng đợt cảnh báo liên hồi.
“Đội trưởng. Có vài nguồn dao động năng lượng hải thú cấp 5S đang tới gần, còn thêm một luồng dao động năng lượng đã vượt qua mức giám sát cao nhất.” Một lính hải quân hoảng hốt báo cáo lên.
“Mọi người bình tĩnh một chút. Hai người Trình Chu và Dạ U đang có mặt ở đây mà, cho nên việc của chúng ta hiện tại chính là không trở thành kéo chân là được rồi.” Đội trưởng của đội hải quân cũng biết một chút nội tình cho nên hắn cảm thấy rất tin tưởng vào hai người Trình Chu và Dạ U.
Trình Chu ngưng tụ sức mạnh không gian rồi chém ra một đạo không gian trảm lên người con bạch tuộc khổng lồ, sức mạnh không gian cũng tạo thành một vết thương khá lớn nhưng lại không thể chặt đứt được cái xúc tu kia.
Trình Chu: “Không đứt sao?”
Một kiếm này của Trình Chu cũng được coi như là rất sắc bén rồi nhưng mà lực phòng hộ trên da của con quái vật 8 chân không biết từ đâu chạy đến rất cứng cáp, có vẻ như thực lực của con quái vật này cũng rất mạnh đấy.
Sắc mặt của Dạ U cũng có chút ngưng trọng mà nói: “Thực lực của con quái thú này có thể sánh ngang với Địa giai kỵ sĩ, đây là một con Địa giai ma thú.”
Con quái thú này tuy là không thể so sánh được với con rồng lửa ở quần đảo núi lửa kia nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu đâu.
Một thanh trường kiếm cũng được ngưng kết ở trên tay Dạ U, ngay sau đó Dạ U cũng điều động năng lượng của hai viên linh chủng để biến thành một thanh trường kiếm khổng lồ rồi vung tay chém ra một trảm vào bên trong không trung.
Ngay sau khi Dạ U phát động công kích thì Trình Chu cũng đem sức mạnh không gian của hắn dung nhập vào bên trong một trảm đó của Dạ U, khiến cho thanh kiếm càng thêm khổng lồ.
Một kiếm này uy lực cũng được coi như là cực kỳ kinh người, một kiếm cứ phá không mà xông thẳng tới, bị một thanh trường kiếm dài hơn 100 mét chém ngang như vậy cho nên cái xúc tu đang cuộn lấy con thuyền Hoàng kim kia cũng bị chém cho rụng xuống dưới, uy lực còn sót lại của một trảm này chặt vào làn nước bên trong biển rộng làm cho mặt biển cũng bị chém thành hai nửa rất sâu phía trong, sóng biển cũng bị đánh dạt sang hai bên.
Một cái xúc tu của con bạch tuộc khổng lồ này bị chém đứt đoạn rơi xuống dưới, máu tươi cũng ngay lập tức phun ra khắp nơi.
Tố Dạ chứng kiến một màn này thì bản thân hắn cũng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc rồi cảm thán mà nói: “Thật mạnh quá. Thật không ngờ là Zoe đã mạnh tới như vậy rồi sao?”
“Uy lực của một kiếm này đã có thể sánh được với một đòn toàn lực của Thiên giai kỵ sĩ trong truyền thuyết rồi đấy.” Mir nói.
Trận chiến ở quần đảo núi lửa thì hắn cũng là người được chứng kiến tận mắt cảnh mà Zoe ra tay đối phó với người khác rồi. Nhưng mà lúc ấy thực lực của Zoe cũng bình thường thôi, còn kém xa với lúc này.
Mir híp mắt nói: “Đây cũng không hoàn toàn chỉ là sức mạnh của một mình Zoe đâu. Cậu ta đã mượn năng lượng của hai viên linh chủng, ngoài ra thì Trình Chu cũng đã dung nhập thêm sức mạnh của hắn vào bên trong thanh trường kiếm này.”
Sức mạnh của thanh trường kiếm khổng lồ này cũng phải có một nửa là công sức của Trình Chu đấy.
Con bạch tuộc khổng lồ bị chém một chân cũng điên cuồng mà quẫy mạnh cái xúc tu của mình lên, mấy cái xúc tu còn lại chưa bị chém cũng được nó vung vẩy lung tung lên trên mặt biển, sau từng đợt đập mạnh mẽ như vậy thì lực ép trên mặt biển cũng tạo ra những đợt sóng mạnh đánh ra khắp nơi.
Hai con thuyền Hoàng kim đang được tự do cũng dập dềnh trôi theo làn nước rồi nghiêng ngả một cách vô cùng nghiêm trọng ở phía trên mặt biển, nhìn tình trạng của hai con thuyền gần như là tuỳ thời mà bị lật úp thêm một lần nữa.
Dạ U nhanh chóng vận chuyển dị năng rồi kích phát năng lực nguyền rủa của bản thân mới học được lên. Dòng năng lượng mạnh mẽ của nguyền rủa cũng nhanh chóng đánh hết vào miệng vết thương của con bạch tuộc khổng lồ rồi làm cho miệng vết thương nhanh chóng bị thối rữa rồi từng vết thối rữa lan rộng ra khắp nơi, ở miệng vết thương cũng nhanh chóng bị mưng mủ rồi bốc mùi.
Tố Dạ nhìn vào miệng vết thương của bạch tuộc khổng lồ đang nhanh chóng chuyển xấu đi thấy rõ thì trừng mắt thầm nói: “Đây chính là năng lực nguyền rủa đúng không? Sao Zoe lại biến thành nguyền rủa Năng lực giả rồi? Hơn nữa năng lực này của Zoe nhìn cũng không hề yếu đâu.”
Mir nói: “Có lẽ là dòng năng lượng của hắc ám đã cộng minh với năng lực của nguyền rủa rồi diễn tiến thành nguyền rủa tạo thành đấy.”
Tố Dạ cũng có chút nghi hoặc nói: “Trước kia Zoe đã có năng lực như vậy sao?”
Mir lắc đầu nói: “Trước kia chắc chắn là không có, năng lực này chắc chắn là mới thức tỉnh trong thời gian gần đây thôi, đây là một dạng năng lực phái sinh của Zoe.”
Tố Dạ đột nhiên hiểu ra rồi nói: “Chẳng lẽ Zoe thức tỉnh năng lực nguyền rủa là do cái lúc Zoe bị nguyền rủa hành hạ đó sao?”
Mir gật đầu nói: “Có khả năng.”
Thời điểm vị Năng lực giả ở vương đô kia tấn công thêm một lần nữa thì Mir dường như đã phát hiện được chuyện Dạ U có thể sử dụng năng lượng của hắc ám để đồng hoá luôn từng đợt tấn công của nguyền rủa thành năng lực của bản thân, cho nên lần bị nguyền rủa công kích đó thì Dạ U cũng không bị làm sao cả, mà Dạ U còn luyện hoá luôn dòng năng lượng của nguyền rủa đó trở thành nguồn năng lượng để cung cấp cho bản thân, hắn còn thấy thực lực của Dạ U tăng lên ít nhiều khi bị tấn công. Có lẽ là ngay tại thời điểm giải trừ nguyền rủa trước đó thì Dạ U cũng đạt được năng lực nguyền rủa luôn rồi.
Tố Dạ: “......”
Thật sao? Làm như vậy cũng được nữa hả? Nếu chuyện này mà là sự thật vậy thì vị đại công tước của chúng ta đã mất cả chì lẫn chài mà.
Tố Dạ nhìn vào con thuyền Hoàng kim đang lung lay thì hắn cũng có chút khẩn trương mà nói: “Không ổn rồi, không xong rồi, hình như con thuyền của đảo Mộc Miên kia sắp chìm thêm lần nữa rồi.”
Thật ra thì Tố Dạ cũng rất muốn chạy lên để hỗ trợ một chút đấy, nhưng mà năng lực của hắn rất đặc biệt, hắn chỉ có thể hồi tưởng lại dòng năng lượng của công kích bằng dị năng của đối phương, nhưng mà đáng tiếc là con bạch tuộc khổng lồ này lại sử dụng phương thức chiến đấu hoàn toàn bằng cơ bắp và bằng toàn bộ thân thể của nó, cho nên cái năng lực này của Tố Dạ cũng trở thành vô dụng luôn. Trình Chu và Dạ U nhanh chóng thuấn di đi lên phía trên con thuyền của đảo Mộc Miên, ngay tại thời điểm mà con thuyền đang nghiêng ngả sắp đắm đó thì bỗng nhiên con thuyền đã bị dịch chuyển ra xa đến mấy ngàn mét, hoàn toàn kéo giãn khoảng cách với đám hải thú đang chuẩn bị tấn công.
Sau khi con thuyền rời khỏi dư chấn của sóng đánh thì con thuyền cũng chỉ cần chờ thêm một lúc thì nó lại bắt đầu vững vàng mà đứng trên mặt biển.
Chuột Đại ca nhìn con thuyền đột nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện ở đằng xa thì trừng mắt mà thì thào nói: “Đây chính lực năng lực dịch chuyển tức thời trong truyền thuyết đấy sao? Đây úng là một dạng năng lực đáng sợ mà.”
Tất cả mọi người sinh sống ở trên đảo San Hô cũng biết Trình Chu có được năng lực không gian, nhưng mà tất cả mọi người cũng chẳng có một ai hiểu được cái năng lực không gian đó là cái gì cả, cũng chưa được chứng kiến tận mắt. Mà hiện tại thì tất cả mọi người đã được chứng kiến tận mắt rồi thì đúng là cảm giác cũng rất khác biệt. Quả nhiên được nghe và được nhìn cũng không quá giống nhau mà.
Chuột lão nhị gãi đầu nói: “Không biết là tên này đang nghĩ cái gì nữa.”
Nếu hắn mà có được năng lực dịch chuyển không gian này thì chắc chắn là hắn sẽ chạy đi trộm sạch sẽ luôn toàn bộ bảo khố của đám quý tộc giàu nứt đố đổ vách kia cho coi. Hắn muốn muộn thanh mà cướp đoạt rồi phát đại tài luôn chứ hắn không bao giống như tên Trình Chu này đâu. Cũng không biết là tên Trình Chu này đang nghĩ cái gì trong đầu mà hắn ta lại chạy tên tuyến đầu như này, hơn nữa hắn ta còn vô cùng hăng hái mà lao lên chiến đấu như vậy cơ chứ, tuyến đầu cũng tốt đấy, nhưng mà không cẩn thận một chút thôi còn mất cả mạng vào đấy, nếu không mất mạng thì cũng bị mệt mỏi quá độ mà chết sớm.
Trình Chu cũng làm theo cách cũ mà đem con thuyền Hoàng kim của đảo Thiên Đông đi đến một vị trí mới cách xa khu vực chấn động sóng của con hải thú đang cố gắng vùng vẫy mà quậy cho đục nước kia.
“Bắn.” Trình Chu cao giọng hô lên.
Mấy khẩu pháo lớn trên con thuyền Hoàng kim đồng thời chuyển động và lên lửa cũng được phóng ra ào ào, những viên đạn pháo hướng về phía con bạch tuộc khổng lồ bắn.
Toàn bộ số đạn dược dược trang bị ở bên trên con thuyền Hoàng kim này cũng khá mạnh, thật ra phía trên muốn ra oai phủ đầu khoe khoang vũ khí với dân bản địa cho nên phía trên cũng trang bị khá đầy chỉ cho hai con tàu này, đồ chơi trong này rất nhiều. Mà lúc nãy hai con thuyền này khá bỡ ngỡ là do hai con thuyền này là tàu xa chiến, lúc đó bị áp quá sát vào người con bạch tuộc khổng lồ cho nên xa kích cũng bị hạn chế, cũng khó có khả năng phát huy hoàn toàn thực lực của những khẩu pháo. Đừng nhìn cái kích thước của con bạch tuộc này khổng lồ như vậy thì lầm, tốc độ di chuyển của nó cũng cực kỳ nhanh, nếu dựa theo tình huống bình thường thì số đạn này có thể đánh trúng vào thân thể con bạch tuộc chắc chắn cũng chẳng được bao nhiêu cả.
Trình Chu đứng ở trên mũi thuyền rồi vận dụng sức mạnh không gian sau đó điều chỉnh hướng bay của tất cả những viên đạn pháo làm cho toàn bộ những viên đạn pháo đã bắn ra đều đánh trúng mục tiêu. Với sức mạnh dồn dập của từng đợt đạn pháo này mà Trình Chu cũng nhanh chóng ổn định cuộc chiến.
Thấy tình huống đã được ổn định lại rồi cho nên Tố Dạ cũng đành phải thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Tố Dạ nhìn Mir có chút nghi hoặc nói: “Làm sao mà con bạch tuộc này lại đột nhiên xuất hiện được ở đây được vậy? Mir, trước đó cậu không hề cảm nhận được dao động năng lượng của nó sao?”
Mir lắc đầu vừa có chút kinh ngạc cũng vừa không chắc chắn mà nói: “Tôi không hề cảm nhận được bất kỳ luồn dao động năng lượng báo trước của con bạch tuộc này. Tôi chỉ có cảm giác là con bạch tuộc này đột nhiên có mặt ở đây mà thôi. Mà tôi cũng rất chắc chắn một chuyện, có lẽ đợt hải thú triều này là có người kích động mà đưa đến và con bạch tuộc này là nhảy dù tự dưng xuất hiện.”
Tố Dạ cũng có chút kinh ngạc nói: “Đột nhiên xuất hiện? Chẳng lẽ là thuật di dời không gian đó sao?”
Mir nói: “Rất có khả năng này, nhưng mà cũng có thể là không phải. Trước đây tôi đã từng nghe được một câu chuyện này, thời gian rất rất lâu trước đó cũng có một Năng lực giả có được một khả năng rất đặc biệt đã xuất hiện ở nơi này. Nghe nói người này đã từng chăn nuôi một ít rùa biển để bán. Trong một lúc không cẩn thận thì người này đã sử dụng năng lực để triệu hoán một con rùa cực lớn tới đó. Hình như năng lực của người này cũng khá giống với thuật huyết mạch triệu hoán.”
Đặc điểm của thuật này là sử dụng máu con nối dõi của chính cao giai hải thú để triệu hoán con cao giai hải thú đó tới.
“Sau khi Năng lực giả đó bị phát hiện thì người này đã bị người của vương thất bắt đi, nếu thực sự là vương thất có tồn tại một thôn phệ Năng lực giả thì chắc hẳn là người đó cũng đã cắn nuốt năng lực này rồi.” Mir nhíu mày noi.
Tố Dạ giật mình nói: “Nói ông nói như vậy thì một đám hải thú vừa mới xuất hiện lúc ban đầu kia cũng là bị cái gì đó lôi kéo lại đây là để hấp dẫn con bạch tuộc kia tới sao?”
Thảo nào mà đợt hải thú xâm lấn lần này lại làm cho người ta có cảm giác đầu voi đuôi chuột như vậy. Hoá ra là vì vậy sao?
Mir gật đầu nói: “Có vẻ như mấy người ở trên con thuyền Hoàng kim kia đã đánh chết đám hải thú con mới xâm lấn đó, cho nên thời điểm mà con bạch tuộc khổng lồ kia nhảy dù tới nơi này thì nó ngửi thấy khí tức của con nó. Có lẽ là nó đã có cảm giác là con nối dõi của nó đã bị đám người đó đánh chết cho nên cũng trực tiếp phát cuồng.”
Tố Dạ: “......”
Nếu như lấy năng lực của vương thất thì việc tìm kiếm và nuôi dưỡng một số thú con thú con của đã hải thú cao giai cũng không phải là việc gì đó quá khó khăn.
Tố Dạ bỗng nhiên nhớ tới một vài chuyện đã từng xảy ra từ rất lâu trước kia. Hình như là những hòn đảo nhỏ hay những thế lực đã từng là thế lực đối địch vương thất, hay là xảy ra xung đột với vương thất thì những hòn đảo đó rất dễ bị hải thú xâm lấn thì phải. Mà nguyên nhân mấy hòn đảo đó bị hải thú xâm lấn là gì thì cũng chẳng có một ai có khả năng tìm ra. Nếu như mà cái tồn tại kia của vương thất mà áp dụng thủ đoạn tương tự như vậy thì mọi chuyện cũng đã có thể giải thích được rồi.
Hoá ra đây là thủ đoạn của vương thất sao? Nếu đây thật sự là thủ đoạn của vương thất thì nơi ở của liên minh Thiên Tuyển giả bọn họ càng không thể nào mà bị bại lộ trước mặt thế nhân lần nào nữa. Vì một khi nơi ở của bọn họ bị bại lộ thì hậu quả có thể tới mức nào nữa thì cũng chưa ai dám tưởng tượng đâu.
Tiếng pháo cũng không ngừng vang lên, trong thời gian ngắn ngủi thì hai con thuyền đã bắn ra hơn trăm viên đạn pháo rồi.
Cho dù thực lực của con bạch tuộc khổng lồ này có khủng bố tới thế nào đi chăng nữa thì nó cũng chỉ là một thân đầy máu thịt mà thôi, lẽ tất nhiên là nó cũng nhanh chóng không thể nào mà chịu được sự oanh tạc liên tiếp như vậy rồi.
“Đạn dược trên con thuyền Hoàng kim kia cũng thật quá sung túc.” Tố Dạ nói.
Mir gật đầu nói: “Đúng thế.”
Các chế phẩm luyện khí đều rất trân quý, những viên đạn pháo này có uy lực lớn như vậy thì phí tổn cũng không hề nhỏ đúng không? Tổng số đám đạn pháo mà Trình Chu bắn ra ngày hôm nay cũng đủ để làm cho những quý tộc giàu có nhất ở Hiệp Loan quần đảo phải tiếc hùi hụi rồi, tậm trạng của bọn họ chắc cũng như cắt từng miếng thịt thôi. Cũng không biết là giá trị của mấy khẩu pháo và mấy viên đạn pháo mà Trình Chu sử dụng có lớn không mà cậu ta lại bắn ra một cách không thương tiếc như vậy chứ?
Tố Dạ híp mắt nói: “Con bạch tuộc kia sắp không xong rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì trận này cũng nhanh kết thúc mà thôi.”
Mir cau mày nói: “Có thêm vài luồng dao động năng lượng của hải thú đang tụ tập lại đây.”
Tố Dạ nghe vậy thì khẩn trương mà nói: “Vài con hải thú? Cấp bậc gì?”
Sắc mặt của Mir cũng đanh lại mà nói: “Cao giai hải thú.”
Tố Dạ có chút kinh hãi nói: “Sao có thể chứ?”
Khu vực hải vực xung quanh đảo San Hô này cũng không có mấy con hải thú cao giai đâu đúng không? Vậy thì mấy con hải thú này chắc chắn cũng là di dời từ những hải vực khác đến đây rồi.
Phong Ngữ nhanh chóng chở Carey và Carol từ xa bay tới, đồng thời thì Phi Ưng cũng chở Vân Phong bay tới.
Vân Phong nhìn qua Trình Chu rồi dò hỏi: “Cần hỗ trợ không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Làm phiền rồi.”
Hải thú triều cũng khí thế rào rạt mà tiến tới, tuy là Dạ U và Trình Chu cũng có thể tạm thời đứng ra ngăn cản được đấy, nhưng mà đám hải thú cứ tiếp tục như vậy thì bên phía bọn họ cũng chắc chắn sẽ khó tránh khỏi thương vong.
Vân Phong lập tức phát động công kích lôi điện của bản thân, từng đạo lôi điện từ trên không trung ầm ầm mà đánh xuống dưới.
Từng đạo lôi điện đánh xuống không ngừng, kéo theo sau đó chính là mùi hương thịt cháy cũng tràn ra khắp không khí.
“Thực lực của Vân Phong đã mạnh hơn rồi.” Dạ U nói.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Có vẻ như là trận chiến ở quần đảo núi lửa đã giúp bọn họ đạt được không ít chỗ tốt thì bên phía Vân Phong cũng đồng dạng mà thu được không ít chỗ lợi.
Dạ U vận chuyển năng lực của bản thân biến thành hơn 1.000 thanh trường kiếm rồi ngưng tụ ngay ngắn ở trên không trung, ngẩng đầu lên nhìn thấy một bầu trời kiếm đen đang chĩa thẳng xuống nhìn đáng sợ vô cùng. Ngay sau đó thì hơn 1.000 thanh trường kiếm này đồng loạt rơi tờ trên trờ xuống mặt nước làm cho đầu của một cao giai hải thú bị xuyên nát trong nháy mắt.
Rất nhiều cư dân đang có mặt ở đảo San Hô chứng kiến một màn này mà kinh ngạc không thôi.
“Quá lợi hại, đây là thực lực chân chính của Đoạ ma giả sao?”
“Ông điên rồi, đây là thực lực của thiên tuyển giả mới đúng chứ?”
“Cái người lôi điện Năng lực giả kia cũng quá lợi hại.”
“Vẫn là Zoe các hạ lợi hại hơn.”
Mir nhìn qua mấy người dân đang thảo luận sôi nổi kia thì cũng tự nghĩ: Đúng là nắm đấm càng mạnh thì càng thể hiện được chân lý mà, chỉ cần bạn đủ mạnh thì dù là Thần hay là ma gì đi chăng nữ cũng được vạn người kính trọng và ngưỡng mộ mà thôi.
Từng đợt sóng biển cũng ầm ầm vỗ tới, một số lượng lớn hải thú lớn nhỏ khác nhau cũng bị cuốn vào từng đợt sóng lớn mà cuốn vào bờ.
Từng cuộn lửa cũng từ trên không trung rơi xuống mặt biển, nước biển cũng nhanh chóng bị ngọn lửa đun cho sôi ùng ục.
Tố Dạ nhìn qua Carey và Carol nói: “Thủy - hỏa Năng lực giả?”
Carol vận chuyển năng lực của bản thân từng con từng con hải thú cũng nhanh chóng bị cuốn vào trong dòng nước xoáy rồi cuốn bay lên không trung. Đạn pháo từ trong con thuyền Hoàng kim cũng ầm ầm bắn ra làm mặt biển lại một lần nữa nhuộm máu.
Mir nhìn Carey có chút tiếc nuối mà nói: “Cấp bậc dị năng hệ hoả của Carey cũng không hề thấp nhưng hoàn cảnh bị đối nghịch nên cũng hạn chế phát huy của cô ấy.”
Hắc ám nhanh chóng lan rộng khắp mặt biển, một mảnh hải vực rộng lớn nhanh chóng chìm vào trong bóng tối. Một số lượng lớn hải thú cũng nhanh chóng chìm vài trong bóng tối, rồi hoang mang mà đâm loạn vào nhau.
Mir thì thào nói nhỏ: “Đây là… Vĩnh dạ thiên mâu?”
Tố Dạ cau mày nói: “So sánh với lúc trước thì chiêu này đã mạnh hơn rất nhiều rồi.”
Khi còn ở trận chiến trên quần đảo núi lửa thì Zoe cũng phát động kỹ năng thiên phú là vĩnh dạ thiên mâu này một lần rồi, nhưng mà uy lực lúc đó cũng không thể so sánh được so với hiện tại. Một mảnh bóng tối đang bao phủ lấy toàn bộ một mảnh hải vực ở đây làm cho chính bản thân Tố Dạ cũng cảm thấy khó thở mà năng lực đang vận chuyển trong cơ thể cũng bị trì trệ đi rất nhiều. Mà bản thân hắn còn không phải là đối tượng công kích trực tiếp của Zoe đâu đấy, hắn cũng chỉ là đối tượng bị ké công kích thôi nhưng mà hắn vẫn bị công kích này làm cho ảnh hưởng ít nhiều, cũng không biết là đám hải thú trong biển đang nằm trong khu vực vùng công kích trực tiếp thì chúng nó phải chịu ảnh hưởng đến mức nào nữa chứ?
Mir bĩu môi rồi lên tiếng: “Đấy là người đã dung hợp hai viên linh chủng đấy.”
Năng lực giả bình thường có được 1 viên linh chủng thì thực lực cũng bị kích thích mà bay vọt lên rồi, đằng này Zoe lại dung nhập cả hai viên linh chủng thì thực lực của cậu ta chắc chắn cũng không thể bàn được nữa.
Dưới ảnh hưởng trực tiếp của vĩnh dạ thiên mâu thì năng lực hành động của rất nhiều con hải thú cũng bị hạn chế đi rất nhiều.
Mà nhìn vào tình cảnh của đám hải thú này thì chắc chắn là tên Trình Chu cũng có lẽ đã kết hợp thêm năng lực không gian thêm vào để trợ giúp gì rồi. Mà đúng là như vậy, Trình Chu đã tạo thành cái một lồng giam khổng lồ để giam cầm đám hải thú này lại, cho nên cả đám chúng nó cũng không thể nào mà trốn thoát khỏi phạm vi của chiêu công kích vĩnh dạ thiên mâu này.
Tố Dạ rất bội phục mà nói: “Đám hải thú kia đã bị hạn chế rồi.”
Mir gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng nó đã bị cố định trong một phạm vi nên không thể thoát khỏi vùng ảnh hưởng.”
“Toàn lực khai hỏa.” Trình Chu cao giọng nói.
“Ầm ầm Ầm”
Từng đợt pháo đồng loạt bị phóng ra từ phía hai con thuyền Hoàng kim hết đợt này đến đợt khác không ngừng, mặt nước biển càng ngày càng biến thành màu sẫm.
Những con hải thú đang bị nhốt lại bên trong lồng giam không gian này cũng giống như những con thú nhỏ đang bị cố định lại một chỗ, cho nên lực lượng hải quân đang điều khiển cả hai con thuyền Hoàng kim đã kinh chiến qua biết bao nhiêu trận đánh rồi cứ tác chiến như đang ngắm bắn một cái bia ngắm cố định vậy, bọn họ điều chỉnh hướng mà thả pháo, sau đó thì một lượng lớn pháo cứ như vậy mà đánh đến lục tiêu, cuối cùng thì mặt biển lại càng chuyển màu nhanh hơn nữa.
Từng đợt pháo không ngừng vang lên, toàn bộ đảo San Hô chìm trong một quầng lửa đạn nhìn vô cùng khí thế.
Ban đầu thì rất nhiều người dân đang tránh ở bên trong nhà của mình, thật sự thì bọn họ cũng không hề biết chuyện gì đã xảy ra ở bên ngoài kia đâu. Nhưng mà thời điểm mà bọn họ nghe thấy từng đợt pháo vang trời như vậy thì tâm của bọn họ cũng như bị thắt lại mà cảm thấy sợ hãi không thôi. Bọn họ còn tưởng là đại công tước đã kéo quân tới để càn quét hòn đảo này rồi chứ. Càng thế thì bọn họ càng sợ mà không dám ra ngoài.
End chap 204
-------------XuYing90--------------
------oOo------
“Đội trưởng. Có vài nguồn dao động năng lượng hải thú cấp 5S đang tới gần, còn thêm một luồng dao động năng lượng đã vượt qua mức giám sát cao nhất.” Một lính hải quân hoảng hốt báo cáo lên.
“Mọi người bình tĩnh một chút. Hai người Trình Chu và Dạ U đang có mặt ở đây mà, cho nên việc của chúng ta hiện tại chính là không trở thành kéo chân là được rồi.” Đội trưởng của đội hải quân cũng biết một chút nội tình cho nên hắn cảm thấy rất tin tưởng vào hai người Trình Chu và Dạ U.
Trình Chu ngưng tụ sức mạnh không gian rồi chém ra một đạo không gian trảm lên người con bạch tuộc khổng lồ, sức mạnh không gian cũng tạo thành một vết thương khá lớn nhưng lại không thể chặt đứt được cái xúc tu kia.
Trình Chu: “Không đứt sao?”
Một kiếm này của Trình Chu cũng được coi như là rất sắc bén rồi nhưng mà lực phòng hộ trên da của con quái vật 8 chân không biết từ đâu chạy đến rất cứng cáp, có vẻ như thực lực của con quái vật này cũng rất mạnh đấy.
Sắc mặt của Dạ U cũng có chút ngưng trọng mà nói: “Thực lực của con quái thú này có thể sánh ngang với Địa giai kỵ sĩ, đây là một con Địa giai ma thú.”
Con quái thú này tuy là không thể so sánh được với con rồng lửa ở quần đảo núi lửa kia nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu đâu.
Một thanh trường kiếm cũng được ngưng kết ở trên tay Dạ U, ngay sau đó Dạ U cũng điều động năng lượng của hai viên linh chủng để biến thành một thanh trường kiếm khổng lồ rồi vung tay chém ra một trảm vào bên trong không trung.
Ngay sau khi Dạ U phát động công kích thì Trình Chu cũng đem sức mạnh không gian của hắn dung nhập vào bên trong một trảm đó của Dạ U, khiến cho thanh kiếm càng thêm khổng lồ.
Một kiếm này uy lực cũng được coi như là cực kỳ kinh người, một kiếm cứ phá không mà xông thẳng tới, bị một thanh trường kiếm dài hơn 100 mét chém ngang như vậy cho nên cái xúc tu đang cuộn lấy con thuyền Hoàng kim kia cũng bị chém cho rụng xuống dưới, uy lực còn sót lại của một trảm này chặt vào làn nước bên trong biển rộng làm cho mặt biển cũng bị chém thành hai nửa rất sâu phía trong, sóng biển cũng bị đánh dạt sang hai bên.
Một cái xúc tu của con bạch tuộc khổng lồ này bị chém đứt đoạn rơi xuống dưới, máu tươi cũng ngay lập tức phun ra khắp nơi.
Tố Dạ chứng kiến một màn này thì bản thân hắn cũng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc rồi cảm thán mà nói: “Thật mạnh quá. Thật không ngờ là Zoe đã mạnh tới như vậy rồi sao?”
“Uy lực của một kiếm này đã có thể sánh được với một đòn toàn lực của Thiên giai kỵ sĩ trong truyền thuyết rồi đấy.” Mir nói.
Trận chiến ở quần đảo núi lửa thì hắn cũng là người được chứng kiến tận mắt cảnh mà Zoe ra tay đối phó với người khác rồi. Nhưng mà lúc ấy thực lực của Zoe cũng bình thường thôi, còn kém xa với lúc này.
Mir híp mắt nói: “Đây cũng không hoàn toàn chỉ là sức mạnh của một mình Zoe đâu. Cậu ta đã mượn năng lượng của hai viên linh chủng, ngoài ra thì Trình Chu cũng đã dung nhập thêm sức mạnh của hắn vào bên trong thanh trường kiếm này.”
Sức mạnh của thanh trường kiếm khổng lồ này cũng phải có một nửa là công sức của Trình Chu đấy.
Con bạch tuộc khổng lồ bị chém một chân cũng điên cuồng mà quẫy mạnh cái xúc tu của mình lên, mấy cái xúc tu còn lại chưa bị chém cũng được nó vung vẩy lung tung lên trên mặt biển, sau từng đợt đập mạnh mẽ như vậy thì lực ép trên mặt biển cũng tạo ra những đợt sóng mạnh đánh ra khắp nơi.
Hai con thuyền Hoàng kim đang được tự do cũng dập dềnh trôi theo làn nước rồi nghiêng ngả một cách vô cùng nghiêm trọng ở phía trên mặt biển, nhìn tình trạng của hai con thuyền gần như là tuỳ thời mà bị lật úp thêm một lần nữa.
Dạ U nhanh chóng vận chuyển dị năng rồi kích phát năng lực nguyền rủa của bản thân mới học được lên. Dòng năng lượng mạnh mẽ của nguyền rủa cũng nhanh chóng đánh hết vào miệng vết thương của con bạch tuộc khổng lồ rồi làm cho miệng vết thương nhanh chóng bị thối rữa rồi từng vết thối rữa lan rộng ra khắp nơi, ở miệng vết thương cũng nhanh chóng bị mưng mủ rồi bốc mùi.
Tố Dạ nhìn vào miệng vết thương của bạch tuộc khổng lồ đang nhanh chóng chuyển xấu đi thấy rõ thì trừng mắt thầm nói: “Đây chính là năng lực nguyền rủa đúng không? Sao Zoe lại biến thành nguyền rủa Năng lực giả rồi? Hơn nữa năng lực này của Zoe nhìn cũng không hề yếu đâu.”
Mir nói: “Có lẽ là dòng năng lượng của hắc ám đã cộng minh với năng lực của nguyền rủa rồi diễn tiến thành nguyền rủa tạo thành đấy.”
Tố Dạ cũng có chút nghi hoặc nói: “Trước kia Zoe đã có năng lực như vậy sao?”
Mir lắc đầu nói: “Trước kia chắc chắn là không có, năng lực này chắc chắn là mới thức tỉnh trong thời gian gần đây thôi, đây là một dạng năng lực phái sinh của Zoe.”
Tố Dạ đột nhiên hiểu ra rồi nói: “Chẳng lẽ Zoe thức tỉnh năng lực nguyền rủa là do cái lúc Zoe bị nguyền rủa hành hạ đó sao?”
Mir gật đầu nói: “Có khả năng.”
Thời điểm vị Năng lực giả ở vương đô kia tấn công thêm một lần nữa thì Mir dường như đã phát hiện được chuyện Dạ U có thể sử dụng năng lượng của hắc ám để đồng hoá luôn từng đợt tấn công của nguyền rủa thành năng lực của bản thân, cho nên lần bị nguyền rủa công kích đó thì Dạ U cũng không bị làm sao cả, mà Dạ U còn luyện hoá luôn dòng năng lượng của nguyền rủa đó trở thành nguồn năng lượng để cung cấp cho bản thân, hắn còn thấy thực lực của Dạ U tăng lên ít nhiều khi bị tấn công. Có lẽ là ngay tại thời điểm giải trừ nguyền rủa trước đó thì Dạ U cũng đạt được năng lực nguyền rủa luôn rồi.
Tố Dạ: “......”
Thật sao? Làm như vậy cũng được nữa hả? Nếu chuyện này mà là sự thật vậy thì vị đại công tước của chúng ta đã mất cả chì lẫn chài mà.
Tố Dạ nhìn vào con thuyền Hoàng kim đang lung lay thì hắn cũng có chút khẩn trương mà nói: “Không ổn rồi, không xong rồi, hình như con thuyền của đảo Mộc Miên kia sắp chìm thêm lần nữa rồi.”
Thật ra thì Tố Dạ cũng rất muốn chạy lên để hỗ trợ một chút đấy, nhưng mà năng lực của hắn rất đặc biệt, hắn chỉ có thể hồi tưởng lại dòng năng lượng của công kích bằng dị năng của đối phương, nhưng mà đáng tiếc là con bạch tuộc khổng lồ này lại sử dụng phương thức chiến đấu hoàn toàn bằng cơ bắp và bằng toàn bộ thân thể của nó, cho nên cái năng lực này của Tố Dạ cũng trở thành vô dụng luôn. Trình Chu và Dạ U nhanh chóng thuấn di đi lên phía trên con thuyền của đảo Mộc Miên, ngay tại thời điểm mà con thuyền đang nghiêng ngả sắp đắm đó thì bỗng nhiên con thuyền đã bị dịch chuyển ra xa đến mấy ngàn mét, hoàn toàn kéo giãn khoảng cách với đám hải thú đang chuẩn bị tấn công.
Sau khi con thuyền rời khỏi dư chấn của sóng đánh thì con thuyền cũng chỉ cần chờ thêm một lúc thì nó lại bắt đầu vững vàng mà đứng trên mặt biển.
Chuột Đại ca nhìn con thuyền đột nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện ở đằng xa thì trừng mắt mà thì thào nói: “Đây chính lực năng lực dịch chuyển tức thời trong truyền thuyết đấy sao? Đây úng là một dạng năng lực đáng sợ mà.”
Tất cả mọi người sinh sống ở trên đảo San Hô cũng biết Trình Chu có được năng lực không gian, nhưng mà tất cả mọi người cũng chẳng có một ai hiểu được cái năng lực không gian đó là cái gì cả, cũng chưa được chứng kiến tận mắt. Mà hiện tại thì tất cả mọi người đã được chứng kiến tận mắt rồi thì đúng là cảm giác cũng rất khác biệt. Quả nhiên được nghe và được nhìn cũng không quá giống nhau mà.
Chuột lão nhị gãi đầu nói: “Không biết là tên này đang nghĩ cái gì nữa.”
Nếu hắn mà có được năng lực dịch chuyển không gian này thì chắc chắn là hắn sẽ chạy đi trộm sạch sẽ luôn toàn bộ bảo khố của đám quý tộc giàu nứt đố đổ vách kia cho coi. Hắn muốn muộn thanh mà cướp đoạt rồi phát đại tài luôn chứ hắn không bao giống như tên Trình Chu này đâu. Cũng không biết là tên Trình Chu này đang nghĩ cái gì trong đầu mà hắn ta lại chạy tên tuyến đầu như này, hơn nữa hắn ta còn vô cùng hăng hái mà lao lên chiến đấu như vậy cơ chứ, tuyến đầu cũng tốt đấy, nhưng mà không cẩn thận một chút thôi còn mất cả mạng vào đấy, nếu không mất mạng thì cũng bị mệt mỏi quá độ mà chết sớm.
Trình Chu cũng làm theo cách cũ mà đem con thuyền Hoàng kim của đảo Thiên Đông đi đến một vị trí mới cách xa khu vực chấn động sóng của con hải thú đang cố gắng vùng vẫy mà quậy cho đục nước kia.
“Bắn.” Trình Chu cao giọng hô lên.
Mấy khẩu pháo lớn trên con thuyền Hoàng kim đồng thời chuyển động và lên lửa cũng được phóng ra ào ào, những viên đạn pháo hướng về phía con bạch tuộc khổng lồ bắn.
Toàn bộ số đạn dược dược trang bị ở bên trên con thuyền Hoàng kim này cũng khá mạnh, thật ra phía trên muốn ra oai phủ đầu khoe khoang vũ khí với dân bản địa cho nên phía trên cũng trang bị khá đầy chỉ cho hai con tàu này, đồ chơi trong này rất nhiều. Mà lúc nãy hai con thuyền này khá bỡ ngỡ là do hai con thuyền này là tàu xa chiến, lúc đó bị áp quá sát vào người con bạch tuộc khổng lồ cho nên xa kích cũng bị hạn chế, cũng khó có khả năng phát huy hoàn toàn thực lực của những khẩu pháo. Đừng nhìn cái kích thước của con bạch tuộc này khổng lồ như vậy thì lầm, tốc độ di chuyển của nó cũng cực kỳ nhanh, nếu dựa theo tình huống bình thường thì số đạn này có thể đánh trúng vào thân thể con bạch tuộc chắc chắn cũng chẳng được bao nhiêu cả.
Trình Chu đứng ở trên mũi thuyền rồi vận dụng sức mạnh không gian sau đó điều chỉnh hướng bay của tất cả những viên đạn pháo làm cho toàn bộ những viên đạn pháo đã bắn ra đều đánh trúng mục tiêu. Với sức mạnh dồn dập của từng đợt đạn pháo này mà Trình Chu cũng nhanh chóng ổn định cuộc chiến.
Thấy tình huống đã được ổn định lại rồi cho nên Tố Dạ cũng đành phải thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Tố Dạ nhìn Mir có chút nghi hoặc nói: “Làm sao mà con bạch tuộc này lại đột nhiên xuất hiện được ở đây được vậy? Mir, trước đó cậu không hề cảm nhận được dao động năng lượng của nó sao?”
Mir lắc đầu vừa có chút kinh ngạc cũng vừa không chắc chắn mà nói: “Tôi không hề cảm nhận được bất kỳ luồn dao động năng lượng báo trước của con bạch tuộc này. Tôi chỉ có cảm giác là con bạch tuộc này đột nhiên có mặt ở đây mà thôi. Mà tôi cũng rất chắc chắn một chuyện, có lẽ đợt hải thú triều này là có người kích động mà đưa đến và con bạch tuộc này là nhảy dù tự dưng xuất hiện.”
Tố Dạ cũng có chút kinh ngạc nói: “Đột nhiên xuất hiện? Chẳng lẽ là thuật di dời không gian đó sao?”
Mir nói: “Rất có khả năng này, nhưng mà cũng có thể là không phải. Trước đây tôi đã từng nghe được một câu chuyện này, thời gian rất rất lâu trước đó cũng có một Năng lực giả có được một khả năng rất đặc biệt đã xuất hiện ở nơi này. Nghe nói người này đã từng chăn nuôi một ít rùa biển để bán. Trong một lúc không cẩn thận thì người này đã sử dụng năng lực để triệu hoán một con rùa cực lớn tới đó. Hình như năng lực của người này cũng khá giống với thuật huyết mạch triệu hoán.”
Đặc điểm của thuật này là sử dụng máu con nối dõi của chính cao giai hải thú để triệu hoán con cao giai hải thú đó tới.
“Sau khi Năng lực giả đó bị phát hiện thì người này đã bị người của vương thất bắt đi, nếu thực sự là vương thất có tồn tại một thôn phệ Năng lực giả thì chắc hẳn là người đó cũng đã cắn nuốt năng lực này rồi.” Mir nhíu mày noi.
Tố Dạ giật mình nói: “Nói ông nói như vậy thì một đám hải thú vừa mới xuất hiện lúc ban đầu kia cũng là bị cái gì đó lôi kéo lại đây là để hấp dẫn con bạch tuộc kia tới sao?”
Thảo nào mà đợt hải thú xâm lấn lần này lại làm cho người ta có cảm giác đầu voi đuôi chuột như vậy. Hoá ra là vì vậy sao?
Mir gật đầu nói: “Có vẻ như mấy người ở trên con thuyền Hoàng kim kia đã đánh chết đám hải thú con mới xâm lấn đó, cho nên thời điểm mà con bạch tuộc khổng lồ kia nhảy dù tới nơi này thì nó ngửi thấy khí tức của con nó. Có lẽ là nó đã có cảm giác là con nối dõi của nó đã bị đám người đó đánh chết cho nên cũng trực tiếp phát cuồng.”
Tố Dạ: “......”
Nếu như lấy năng lực của vương thất thì việc tìm kiếm và nuôi dưỡng một số thú con thú con của đã hải thú cao giai cũng không phải là việc gì đó quá khó khăn.
Tố Dạ bỗng nhiên nhớ tới một vài chuyện đã từng xảy ra từ rất lâu trước kia. Hình như là những hòn đảo nhỏ hay những thế lực đã từng là thế lực đối địch vương thất, hay là xảy ra xung đột với vương thất thì những hòn đảo đó rất dễ bị hải thú xâm lấn thì phải. Mà nguyên nhân mấy hòn đảo đó bị hải thú xâm lấn là gì thì cũng chẳng có một ai có khả năng tìm ra. Nếu như mà cái tồn tại kia của vương thất mà áp dụng thủ đoạn tương tự như vậy thì mọi chuyện cũng đã có thể giải thích được rồi.
Hoá ra đây là thủ đoạn của vương thất sao? Nếu đây thật sự là thủ đoạn của vương thất thì nơi ở của liên minh Thiên Tuyển giả bọn họ càng không thể nào mà bị bại lộ trước mặt thế nhân lần nào nữa. Vì một khi nơi ở của bọn họ bị bại lộ thì hậu quả có thể tới mức nào nữa thì cũng chưa ai dám tưởng tượng đâu.
Tiếng pháo cũng không ngừng vang lên, trong thời gian ngắn ngủi thì hai con thuyền đã bắn ra hơn trăm viên đạn pháo rồi.
Cho dù thực lực của con bạch tuộc khổng lồ này có khủng bố tới thế nào đi chăng nữa thì nó cũng chỉ là một thân đầy máu thịt mà thôi, lẽ tất nhiên là nó cũng nhanh chóng không thể nào mà chịu được sự oanh tạc liên tiếp như vậy rồi.
“Đạn dược trên con thuyền Hoàng kim kia cũng thật quá sung túc.” Tố Dạ nói.
Mir gật đầu nói: “Đúng thế.”
Các chế phẩm luyện khí đều rất trân quý, những viên đạn pháo này có uy lực lớn như vậy thì phí tổn cũng không hề nhỏ đúng không? Tổng số đám đạn pháo mà Trình Chu bắn ra ngày hôm nay cũng đủ để làm cho những quý tộc giàu có nhất ở Hiệp Loan quần đảo phải tiếc hùi hụi rồi, tậm trạng của bọn họ chắc cũng như cắt từng miếng thịt thôi. Cũng không biết là giá trị của mấy khẩu pháo và mấy viên đạn pháo mà Trình Chu sử dụng có lớn không mà cậu ta lại bắn ra một cách không thương tiếc như vậy chứ?
Tố Dạ híp mắt nói: “Con bạch tuộc kia sắp không xong rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì trận này cũng nhanh kết thúc mà thôi.”
Mir cau mày nói: “Có thêm vài luồng dao động năng lượng của hải thú đang tụ tập lại đây.”
Tố Dạ nghe vậy thì khẩn trương mà nói: “Vài con hải thú? Cấp bậc gì?”
Sắc mặt của Mir cũng đanh lại mà nói: “Cao giai hải thú.”
Tố Dạ có chút kinh hãi nói: “Sao có thể chứ?”
Khu vực hải vực xung quanh đảo San Hô này cũng không có mấy con hải thú cao giai đâu đúng không? Vậy thì mấy con hải thú này chắc chắn cũng là di dời từ những hải vực khác đến đây rồi.
Phong Ngữ nhanh chóng chở Carey và Carol từ xa bay tới, đồng thời thì Phi Ưng cũng chở Vân Phong bay tới.
Vân Phong nhìn qua Trình Chu rồi dò hỏi: “Cần hỗ trợ không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Làm phiền rồi.”
Hải thú triều cũng khí thế rào rạt mà tiến tới, tuy là Dạ U và Trình Chu cũng có thể tạm thời đứng ra ngăn cản được đấy, nhưng mà đám hải thú cứ tiếp tục như vậy thì bên phía bọn họ cũng chắc chắn sẽ khó tránh khỏi thương vong.
Vân Phong lập tức phát động công kích lôi điện của bản thân, từng đạo lôi điện từ trên không trung ầm ầm mà đánh xuống dưới.
Từng đạo lôi điện đánh xuống không ngừng, kéo theo sau đó chính là mùi hương thịt cháy cũng tràn ra khắp không khí.
“Thực lực của Vân Phong đã mạnh hơn rồi.” Dạ U nói.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Có vẻ như là trận chiến ở quần đảo núi lửa đã giúp bọn họ đạt được không ít chỗ tốt thì bên phía Vân Phong cũng đồng dạng mà thu được không ít chỗ lợi.
Dạ U vận chuyển năng lực của bản thân biến thành hơn 1.000 thanh trường kiếm rồi ngưng tụ ngay ngắn ở trên không trung, ngẩng đầu lên nhìn thấy một bầu trời kiếm đen đang chĩa thẳng xuống nhìn đáng sợ vô cùng. Ngay sau đó thì hơn 1.000 thanh trường kiếm này đồng loạt rơi tờ trên trờ xuống mặt nước làm cho đầu của một cao giai hải thú bị xuyên nát trong nháy mắt.
Rất nhiều cư dân đang có mặt ở đảo San Hô chứng kiến một màn này mà kinh ngạc không thôi.
“Quá lợi hại, đây là thực lực chân chính của Đoạ ma giả sao?”
“Ông điên rồi, đây là thực lực của thiên tuyển giả mới đúng chứ?”
“Cái người lôi điện Năng lực giả kia cũng quá lợi hại.”
“Vẫn là Zoe các hạ lợi hại hơn.”
Mir nhìn qua mấy người dân đang thảo luận sôi nổi kia thì cũng tự nghĩ: Đúng là nắm đấm càng mạnh thì càng thể hiện được chân lý mà, chỉ cần bạn đủ mạnh thì dù là Thần hay là ma gì đi chăng nữ cũng được vạn người kính trọng và ngưỡng mộ mà thôi.
Từng đợt sóng biển cũng ầm ầm vỗ tới, một số lượng lớn hải thú lớn nhỏ khác nhau cũng bị cuốn vào từng đợt sóng lớn mà cuốn vào bờ.
Từng cuộn lửa cũng từ trên không trung rơi xuống mặt biển, nước biển cũng nhanh chóng bị ngọn lửa đun cho sôi ùng ục.
Tố Dạ nhìn qua Carey và Carol nói: “Thủy - hỏa Năng lực giả?”
Carol vận chuyển năng lực của bản thân từng con từng con hải thú cũng nhanh chóng bị cuốn vào trong dòng nước xoáy rồi cuốn bay lên không trung. Đạn pháo từ trong con thuyền Hoàng kim cũng ầm ầm bắn ra làm mặt biển lại một lần nữa nhuộm máu.
Mir nhìn Carey có chút tiếc nuối mà nói: “Cấp bậc dị năng hệ hoả của Carey cũng không hề thấp nhưng hoàn cảnh bị đối nghịch nên cũng hạn chế phát huy của cô ấy.”
Hắc ám nhanh chóng lan rộng khắp mặt biển, một mảnh hải vực rộng lớn nhanh chóng chìm vào trong bóng tối. Một số lượng lớn hải thú cũng nhanh chóng chìm vài trong bóng tối, rồi hoang mang mà đâm loạn vào nhau.
Mir thì thào nói nhỏ: “Đây là… Vĩnh dạ thiên mâu?”
Tố Dạ cau mày nói: “So sánh với lúc trước thì chiêu này đã mạnh hơn rất nhiều rồi.”
Khi còn ở trận chiến trên quần đảo núi lửa thì Zoe cũng phát động kỹ năng thiên phú là vĩnh dạ thiên mâu này một lần rồi, nhưng mà uy lực lúc đó cũng không thể so sánh được so với hiện tại. Một mảnh bóng tối đang bao phủ lấy toàn bộ một mảnh hải vực ở đây làm cho chính bản thân Tố Dạ cũng cảm thấy khó thở mà năng lực đang vận chuyển trong cơ thể cũng bị trì trệ đi rất nhiều. Mà bản thân hắn còn không phải là đối tượng công kích trực tiếp của Zoe đâu đấy, hắn cũng chỉ là đối tượng bị ké công kích thôi nhưng mà hắn vẫn bị công kích này làm cho ảnh hưởng ít nhiều, cũng không biết là đám hải thú trong biển đang nằm trong khu vực vùng công kích trực tiếp thì chúng nó phải chịu ảnh hưởng đến mức nào nữa chứ?
Mir bĩu môi rồi lên tiếng: “Đấy là người đã dung hợp hai viên linh chủng đấy.”
Năng lực giả bình thường có được 1 viên linh chủng thì thực lực cũng bị kích thích mà bay vọt lên rồi, đằng này Zoe lại dung nhập cả hai viên linh chủng thì thực lực của cậu ta chắc chắn cũng không thể bàn được nữa.
Dưới ảnh hưởng trực tiếp của vĩnh dạ thiên mâu thì năng lực hành động của rất nhiều con hải thú cũng bị hạn chế đi rất nhiều.
Mà nhìn vào tình cảnh của đám hải thú này thì chắc chắn là tên Trình Chu cũng có lẽ đã kết hợp thêm năng lực không gian thêm vào để trợ giúp gì rồi. Mà đúng là như vậy, Trình Chu đã tạo thành cái một lồng giam khổng lồ để giam cầm đám hải thú này lại, cho nên cả đám chúng nó cũng không thể nào mà trốn thoát khỏi phạm vi của chiêu công kích vĩnh dạ thiên mâu này.
Tố Dạ rất bội phục mà nói: “Đám hải thú kia đã bị hạn chế rồi.”
Mir gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng nó đã bị cố định trong một phạm vi nên không thể thoát khỏi vùng ảnh hưởng.”
“Toàn lực khai hỏa.” Trình Chu cao giọng nói.
“Ầm ầm Ầm”
Từng đợt pháo đồng loạt bị phóng ra từ phía hai con thuyền Hoàng kim hết đợt này đến đợt khác không ngừng, mặt nước biển càng ngày càng biến thành màu sẫm.
Những con hải thú đang bị nhốt lại bên trong lồng giam không gian này cũng giống như những con thú nhỏ đang bị cố định lại một chỗ, cho nên lực lượng hải quân đang điều khiển cả hai con thuyền Hoàng kim đã kinh chiến qua biết bao nhiêu trận đánh rồi cứ tác chiến như đang ngắm bắn một cái bia ngắm cố định vậy, bọn họ điều chỉnh hướng mà thả pháo, sau đó thì một lượng lớn pháo cứ như vậy mà đánh đến lục tiêu, cuối cùng thì mặt biển lại càng chuyển màu nhanh hơn nữa.
Từng đợt pháo không ngừng vang lên, toàn bộ đảo San Hô chìm trong một quầng lửa đạn nhìn vô cùng khí thế.
Ban đầu thì rất nhiều người dân đang tránh ở bên trong nhà của mình, thật sự thì bọn họ cũng không hề biết chuyện gì đã xảy ra ở bên ngoài kia đâu. Nhưng mà thời điểm mà bọn họ nghe thấy từng đợt pháo vang trời như vậy thì tâm của bọn họ cũng như bị thắt lại mà cảm thấy sợ hãi không thôi. Bọn họ còn tưởng là đại công tước đã kéo quân tới để càn quét hòn đảo này rồi chứ. Càng thế thì bọn họ càng sợ mà không dám ra ngoài.
End chap 204
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.