Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 254: Lan Truyền Hình Ảnh

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Sau khi giải quyết xong đàn sói có cánh thì Trình Chu và Dạ U cũng từ sa mạc Taklamakan trực tiếp truyền tống quay trở về Tinh Linh thế giới luôn.

Thời gian mà hai người bọn họ cùng nhau rời đi cũng không lâu cho lắm, hiện tại thì tình hình của đảo San Hô chắc hẳn là vẫn có thể vận hành như bình thường thôi.

Đang đứng ở bên trong trang viên của tổ chức Quang Minh ở trên đảo San Hô thì Trình Chu đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía không trung một hồi rồi đôi mắt cũng nheo nheo lại.

Dạ U nhíu mày rồi nói: “Làm sao vậy?”

Trình Chu vẫn nhìn lên không trung rồi nói: “Hình như anh đã cảm nhận được vách chắn không gian đó rồi.”

Lúc trước thì Trình Chu cũng chỉ có một loại cảm giác rất mờ hồ rằng những người đang sinh sống ở Hiệp Loan quần đảo này đang được bao quanh bằng một cái lồng giam không gian rất rộng lớn mà thôi, cái lồng giam này chắc cũng có trạng thái như cái lồng chụp không cho mọi người đi ra khỏi cái lồng giam ấy thôi, nhưng mà hiện tại thì hắn đã có thể cảm nhận được rất rõ ràng sự tồn tại của cái lồng giam không gian này rồi.

Trình Chu nhìn cái lồng giam không gian trên không trung rồi nói: “Cái lồng giam không gian này chắc hẳn là có thể cảm nhận được những dao động năng lượng, những dao động năng lượng bình thường thì cái lồng giam này sẽ không có phản ứng gì nhưng thời điểm kỵ sĩ tiến giai lên cấp bậc Địa giai sẽ sản sinh ra một nguồn năng lượng vô cùng lớn, chính nguồn năng lượng đó sẽ tác động lên cái vách chắn của lồng giam, đến lúc này thì lồng giam sẽ sản sinh ra một lực lượng để ngăn cản kỵ sĩ tiến giai.”

Dạ U nhìn Trình Chu cũng có chút tò mò mà nói: “Vậy với thực lực hiện tại của anh thì anh có thể đâm thủng được cái lồng giam này không?”

Trình Chu theo bản năng mà liếm môi một chút sau đó bên trong ánh mắt cũng có chút sáng loé lên rồi nói: “Lấy thực lực hiện tại của anh thì đâm thủng cái lồng giam này chắc hẳn là không có vấn đề gì đâu. Nhưng mà anh lại cảm thấy không cần phải đâm thủng nó làm gì, anh có thể nuốt luôn nó cũng được.”

Dạ U: “…”

Ý của Trình Chu là làm cho cánh cửa không gian cắn nuốt luôn lồng giam không gian này đúng không? Chuyện này chắc chắn có khả thi đấy. Cái lồng giam không gian này đã có thể bao trùm lên toàn bộ Hiệp Loan quần đảo thì năng lượng của nó cũng vô cùng nồng đậm, cho nên cánh cửa không gian mà nuốt luôn lồng giam này thì thực lực của Trình Chu có thể sẽ tiếp tục bay vọt lên rồi.

Trình Chu híp mắt rồi tính toán một chút sau đó nói: “Anh nghĩ chuyện này cứ đợi thêm một thời gian nữa đi, dù sao thì việc này cũng không cần phải nóng vội làm gì.”

Theo như hắn cảm nhận được thì dường như lồng giam không gian này là một vách chắn hai chiều. Một chiều vừa có thể ngăn không cho người của Hiệp Loan quần đảo này rời đi và chiều còn lại cũng có thể ngăn không cho những người bên ngoài muốn xâm nhập vào lãnh thổ của Hiệp Loan quần đảo này.

Cho nên lồng giam không gian này đối với những người đang sinh sống ở Hiệp Loan quần đảo vừa là trói buộc mà cũng vừa là một lớp bảo hộ, tình huống phía đại lục Tinh Linh bên kia đến tột cùng là chuyện gì thì cũng chưa có một người nào đi thăm dò được, tất nhiên thì hiểu biết của mọi người đối với nơi xa xăm ngoài kia cũng có hạn. Cho nên, công việc quan trọng của hiện tại chính là hắn phải giải quyết vấn đề đang tồn đọng ở vương đô kia trước đã, mọi việc còn lại có thể tính sau cũng được.

………

Đảo San Hô - nơi dừng chân của tổ chức Quang Minh.

“Anh hai, anh đã trở về rồi. Đồ mà anh muốn đều ở chỗ này cả. Đám quý tộc ở nơi này đúng là sống quá có lỗi rồi.” Đàm Thiếu Thiên rầu rĩ nói.

Trình Chu: “Lấy hết rồi sao?”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi nói: “Vâng ạ, hình ảnh đều đã ghi lại, phân loại cũng xong xuôi hết rồi ạ.”

Cục dị năng của quốc gia gấu trúc bọn họ cũng có một Dị năng giả có được dị năng hồi tưởng lại hình ảnh của các sự việc từng xảy ra, những việc đã từng làm trong quá khứ, cho nên quá khứ có lỗi lầm gì cũng chỉ cần người này động tay thì chắc chắn mọi việc xấu xa sẽ bị bại lộ hết, trước kia người này chính là Dị năng giả đã vạch mặt Trình Chu với cục dị năng mà.

Mãi cho tới sau này thì Trình Chu mới biết được sự tồn tại của người này ở cục dị năng, làm lúc đó hắn còn tưởng bản thân mình che giấu kỹ càng lắm rồi chứ, mỗi lần làm xong chuyện gì đó thì hắn còn tận tâm mà xoá giấu vết hiện trường, lúc đó hắn còn một mực muốn che giấu danh tính, còn muốn làm một cao nhân ẩn danh không muốn bại lộ. Hoá ra hắn cũng chỉ là một trò đùa mà thôi. Không ngờ là cái sự kiện đoàn tàu khi mà hắn giải cứu mẹ đã bị Dị năng giả này làm lộ từ lâu luôn rồi.

Tất nhiên chuyện phía trên có thể là đã phát hiện ra việc hắn bất thường cũng từ rất lâu rồi, nhưng mà bọn họ có là cách nào đi chăng nữa cũng không thể tóm được đuôi của hắn, cuối cùng thì bọn họ cũng chỉ có thể yên lặng mà quan sát thôi.

Mấy ngày trước thì Trình Chu cũng mượn người này từ cục dị năng sau đó hắn cũng mang người này điều tạm tới đây. Tất nhiên người đã tới cho nên hắn lại cùng vài thành viên của tổ chức Quang Minh thuấn di tới đảo Thanh Không luôn. Sau đó hắn lại mượn thêm Finger của liên minh Thiên Tuyển giả mang tới đảo Thanh Không để làm việc luôn.

Có được một nguồn ma lực vô cùng mênh mông rót vào người cho nên hồi tưởng Dị năng giả này có thể hồi tưởng luôn 24 giờ mà không gián đoạn một chút nào cả.

“Mấy trường hợp quá huyết tinh làm cho Dị năng giả hồi tưởng này sợ quá ói ra mật xanh mật vàng. Về sau thì người này cũng buộc phải che mắt lại mới dám tiếp tục tiến hành công việc hồi tưởng.” Đàm Thiếu Thiên cau mày nói.

Những cái thước phim ký lục đó thật ra hắn cũng không dám xem nhiều. Mấy trường hợp từng diễn ra trên đảo Thanh Không kia xác thực là nhìn mà rợn hết cả người, nếu như hắn mà dám nhìn nhiều thêm một chút nữa thôi thì tâm lý của hắn chắc chắn cũng có vấn đề luôn mất. Sao mà đám người đó có thể làm được như vậy cơ chứ?

Trình Chu nhanh chóng mang những hình ảnh vừa tới tay chiếu lên trên tường, bên trong những thước phim này đều là những một chúng lại một chúng nông nô bị đưa đến đảo Thanh Không, tất nhiên kết cục của những nông nô này chính là làm thức ăn cho huyết thú. Còn có một vài phụ nữ, người già cùng trẻ em xuất hiện với khuôn mặt cực kỳ hoảng sợ, mọi người cứ vặn vẹo hết cả lên. Có vài đứa trẻ do quá nhỏ còn trực tiếp bị đám huyết thú nuốt luôn. Nhìn qua mấy hình ảnh này thì hắn cũng có thể nghe thấy rất nhiều tiếng than khóc ngập trời.

Nhìn đến những hình ảnh này thì Trình Chu cũng chỉ có thể cảm thấy phẫn nộ không thôi, dù sao thì hắn cũng là công dân bình thường đến từ thế giới hoà bình đấy, cả cuộc đời của hắn tính đến hiện tại mà hắn còn chưa từng phải chứng kiến những hình ảnh huyết tinh tới như vậy. Điều này đúng là mất nhân tính rồi. Sao bọn họ có thể làm như vậy được chứ?

Trình Chu cũng có chút hối hận nói: “Lúc trước chúng ta để tên Rhens kia chết như vậy thì đúng là quá tiện nghi cho hắn ta rồi.”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Tên kia xứng đáng thiên đao vạn quả.”

Đàm Thiếu Thiên dừng một chút rồi nói: “Bên kia cũng phát hiện ra không ít bí mật. Đảo Thanh Không này đã tiến hành không ít các loại thí nghiệm vô cùng điên rồ. Còn có một đoạn này nữa, đây là hình ảnh hồi tưởng trong phòng thí nghiệm kia. Là hình ảnh Rhens và một người tiến hành giao dịch tinh huyết.”

Trình Chu nhìn người bên trong hình ảnh rồi híp mắt nói: “Đây là ai?”

“Nhị hoàng tử York, sau khi hồi tưởng được những hình ảnh này thì mọi người cũng xác định được một chuyện là đảo Thanh Không và vương thất đã bắt tay với nhau sản xuất tinh huyết. Vụ này thì vương thất không thể ném nồi được nữa rồi.” Đàm Thiếu Thiên cũng có chút đắc ý mà cao giọng nói.

Trình Chu gật đầu rồi nói: “Rất tốt, có được những hình ảnh này thì vương thất muốn hô hào hay kêu gọi người khác phản đối chúng ta cũng không được nữa rồi, cổ nhân đã có câu nói này rồi mà, người có được nhân tâm là có được thiên hạ. Cho nên chúng ta cứ chờ cho sự việc sắp tới ra sao thôi.”

Tuy rằng Trình Chu vẫn luôn cảm thấy ở cái thế giới này những người có nắm đấm mạnh thì mới là kẻ nắm đạo lý, nhưng thời điểm chân chính khi phải đánh nhau thật thì chỉ cần người dân ở nơi này không nghe theo lệnh quý tộc mà quấy nhiễu gì đấy hoặc làm ra những chuyện ngu xuẩn thì bọn họ cũng tránh được rất nhiều phiền toái rồi.

“Lúc hầu tước đảo Đường Thụ gặp nạn thì hiện trường tập kích có hồi tưởng ra cái gì không?” Trình Chu dò hỏi.



Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Hồi tưởng không ra.”

Trình Chu cũng có chút nghi hoặc mà nói: “Tại sao lại như vậy? Đã biết thời gian cụ thể rồi mà hồi tưởng không ra sao?”

Đàm Thiếu Thiên hít sâu một hơi rồi chậm rãi suy đoán nói: “Có vẻ như hiện trường của vụ đó đã bị một loại ma lực nào đó quấy nhiễu. Đây là điều mà Finger đã suy đoán, kẻ xuống tay với hầu tước đảo Đường Thụ chắc hẳn là một Năng lực giả có năng lực vô cùng cao cho nên người đó đã làm ảnh hưởng tới quá trình hồi tưởng. Mir cũng suy đoán là cái người đã tạo ra những phân thân kia chắc hẳn là một Dị năng giả có cấp bậc năng lực cũng giống với anh dâu, có thể đều là Ma lực tiến hoá giả.”

Trình Chu gật đầu nói: “Có vẻ như đúng là vậy.”

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu rồi thần bí nói: “Anh hai, bên phía anh dâu cũng phát hiện ra một việc rất thú vị.”

Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Chuyện gì thú vị?”

“Những tên kỵ sĩ vô thanh vô tức mà chết đi kia có rất nhiều người đã mua sắm tinh huyết.” Đàm Thiếu Thiên nói.

Trình Chu híp mắt nói: “Còn có chuyện như vậy sao?”

Thời điểm kiểm kê bảo khố của đào Thanh Không thì đúng là Trình Chu và Dạ U đã phát hiện một cuốn sổ ghi chép lại các giao dịch tinh huyết ở đảo Thanh Không, và hắn cũng chắc chắn được một chuyện là huyết thú được nuôi dưỡng thuận lợi ở hòn đảo này chính là vì vương thất đứng phía sau hậu thuẫn.

Có lẽ là người của vương thất đã động tay động chân gì đó với đám huyết thú cho nên những người đã từng sử dụng tinh huyết kia chắc hẳn là đã bị đánh dấu rồi. Nếu đây mà là sự thật thì dường như cái bố cục này của vương thất đã được bày ra từ rất lâu rồi thì phải, mà hắn chỉ đang thúc đẩy cho tên kia thu lưới sớm hơn mà thôi.

Trình Chu chống cằm suy nghĩ một chút rồi hắn bỗng nhiên có một loại ý niệm cực kỳ đáng sợ, không biết những người đã từng thu mua và sử dụng tinh huyết kia có phải hay không cũng đã biến thành một loại khác rồi hay không? Chính là những cái phân thân đang bám vào bóng của những người này, sau đó những người này tự mình nuôi dưỡng cho đấu khí của những người này thăng cấp lên, cuối cùng thì chờ cho đấu khí những người này chín muồi thì bắt đầu thu hoạch.

……….

Nơi dừng chân của liên minh Thiên Tuyển giả.

Tố Dạ nhìn Finger cũng có chút tò mò mà nói: “Cậu đã trở lại rồi à Finger? Lần này người bên Trình Chu tìm cậu làm cái gì vậy?”

Finger cau mày cũng có chút không được tự nhiên mà nói: “Tìm tôi để giúp hồi tưởng lại một ít hình ảnh ở đảo Thanh Không, tôi cũng phục chế một ít rồi. Mọi người có muốn nhìn qua một chút không?”

Tố Dạ gật đầu rồi nói: “Có. Tôi cũng muốn nhìn xem.”

Phần ký lục mà Finger đã ghi lại phần lớn là những hình ảnh có liên quan đến huyết thú, còn có một số hình ảnh bên trong phòng thí nghiệm có đề cập đến những Năng lực giả khác, đám người bên trong phòng thí nghiệm đó sử dùng Năng lực giả để làm thực nghiệm, một người lại một người so độ tàn nhẫn thì chẳng ai kém ai. Đều là một đám điên rồ điên khùng.

Tố Dạ nhìn một hồi thì cũng không thể nhìn được nữa mà phải thốt lên: “Một đám điên.”

Finger gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Đám người của vương thất kia hành sự như vậy mà đám người đó còn có mặt mũi dám nói Đoạ ma giả là tay sai của ma quỷ sao? Rốt cuộc thì ai mới chân chính là ma quỷ chứ?

Tố Dạ cau mày nói: “Trình Chu thu thập những thứ này làm gì? Chẳng lẽ hắn ta đang tính toán ra tay rồi sao?”

Finger gật đầu nói: “Chắc là vậy. Tin tức về huyết thú chắc hẳn là sẽ truyền khai đi rất nhanh thôi.”

………

Thành chủ phủ.

Michael: “Trình Chu các hạ, đã sắp xếp xong xuôi hết rồi. Sự kiện liên quan đến huyết thú sẽ nhanh chóng lan truyền khắp Hiệp Loan quần đảo thôi.”

Trình Chu gật đầu nói: “Vậy là tốt rồi. Những hình ảnh này mà lan truyền ra thì thanh danh của vương thất hẳn là sẽ lao xuống lỗ luôn.”

Michale gật đầu nói: “Tôi cũng nghĩ là vậy.”

Hình ảnh liên quan đế huyết thú sau khi trải qua quá trình cắt nối và biên tập lại thì cũng cực kỳ nhanh chóng mà lan truyền ra hết cái Hiệp Loan quần đảo này. Toàn bộ hình ảnh đều rất rõ ràng và sắc nét, hình ảnh những chủ nô tham dự, các lái thương tham gia và Rhens cũng được ghi lại vô cùng rõ ràng.

Sau khi chuyện này được lan truyền rộng rãi thì Hiệp Loan quần đảo này cũng lên men làm cho dân chúng oán hận không thôi.

Lúc những tên quý tộc này tử vong thì hướng gió của Hiệp Loan quần đảo này lại một lần nữa thay đổi, vốn thì dân chúng vẫn không hề có cảm tình gì với Năng lực giả, cũng không ít người còn cảm thấy mấy tên Năng lực giả này ỷ vào việc bọn họ có thực lực cường hãn cho nên bọn họ có thể vô cớ giết người, chính vì vậy cho nên thái độ của dân cúng với những Năng lực giả này lại càng chán ghét hơn. Nhưng mà sau khi những hình ảnh về huyết thú này được công bố thì hướng gió của dư luận lại thay đổi thêm lần nữa, đúng là lòng dân thay đổi cũng chỉ vào một ý niệm mà. Đảo chủ của đảo Thanh Không Rhens có thể vì tinh huyết mà mạng sống của bao nhiêu bình dân và nông nô phải bồi táng vào đó, hắn ta còn tự tay cầm những người già, phụ nữ và thậm chí là trẻ con sau đó đưa vào miệng những con huyết thú này, những hình ảnh vô cùng rõ nét này thật đúng là làm cho lòng người phẫn hận không thôi. Đây mới chỉ là một phần của những việc có liên quan đến huyết thú thôi đấy, hắn ta còn làm bao nhiêu việc dơ bẩn máu me nữa thì ai mà biết được?

Trong đoạn hình ảnh chiếu ra còn có những hình ảnh có liên quan đến cuộc giao dịch của Rhens và hoàng tử York nữa, một vài cảnh giao dịch đó còn khắc hoạ cực kỳ rõ nét cho nên vương thất muốn ném nồi cũng chẳng thể làm nổi nữa rồi. Lần này thì hướng dư luận lại đảo chiều sang bên vương thất rồi.

Hình ảnh huyết thú đầy máu me và tinh huyết này tung ra làm lòng dân phẫn nộ cũng chỉ là một bước mở đầu, sau đó thì là những hình ảnh đám quý tộc làm ra những ác bắt đầu cũng được công bố không ngừng ra với ngoại giới, lần này thì thanh danh của quý tộc cũng một bước giảm xuống đáy.

Cũng có rất nhiều bình dân thầm suy đoán với nhau không biết từ trước đến nay đã có những ai giao dịch tinh huyết với Rhens. Mà lẽ tất nhiên mấy quý tộc mà Rhesn đã từng giao lưu cũng không tránh khỏi bị nghị luận xem xét. Chuyện này cứ vậy mà râm ran không ngừng rồi dân chúng cũng bàn luận không dứt.

Những hình ảnh liên quan đến những thương nhân buôn bán nô lệ cũng làm cho mọi người đòi đánh đòi giết.

…….

Bên trong một căn phòng ở khách sạn đảo San Hô.



Hầu tước đảo Đường Thụ nhìn những hình ảnh vừa mới công bố ra thì cũng có chút phẫn hận mà nói: “Không ngờ là thằng điên Rhens này lại dám làm ra những chuyện như thế này.”

Trong mắt của một chúng quý tộc ở Hiệp Loan quần đảo này thì tư chất của vị hầu tước đảo Đường Thụ đúng là rất kém cỏi, nhưng mà nhân phẩm của vị hầu tước này cũng không tồi cho nên vẫn có vài người nguyện ý giao lưu với ông.

Phu nhân Miller: “Tuy là chuyện này cũng có chút khó tin, nhưng mà việc đã làm ra rồi thì vẫn luôn có dấu vết lưu lại mà. Việc Rhens thu mua một lượng lớn nô lệ như vậy mà vương thất không biết gì thì chắc chắn không có khả năng đâu.”

Hầu tước đảo Đường Thụ nhỏ giọng mà nói: “Tôi nghe người ta nói, thật ra thì tên Rhens kia đã bị Đoạ ma giả đoạt xá cho nên việc này không phải chính bản thân Rhens làm.”

Phu nhân Miller cười nhạo một tiếng rồi nói: “Ông bị ngốc hay sao mà ông lại nghe lọt mấy lời này. Vương thất lại muốn ném cái nồi này cho Năng lực giả mà thôi. Được rồi, nói Rhens bị đoạt xá đúng không? Vậy tên York kia cũng bị đoạt xá à? Nếu tên York kia bị đoạt xá thì tên Oss kia lại không nhìn ra cái gì hay sao? Hay cả một đám vương thất đều hồ đồ hết rồi. Ông nói mà không biết suy nghĩ à?”

Hầu tước đảo Đường Thụ cũng có chút khẩn trương mà nói: “Trình Chu các hạ muốn truyền bá những đoạn hình ảnh này ra chính là vì mấy người đó muốn khai chiến với vương thất đúng không?”

Phu nhân Miller gật đầu nói: “Đúng vậy. Yisi cũng nghe ngóng được một tin tức mà tổ chức Quang Minh kia không muốn công bố.”

Hầu tước đảo Đường Thụ tò mò hỏi: “Tin tức gì?”

Phu nhân Miller nhướn mày nói: “Tinh huyết đã bị động tay rồi. Người nào đã từng dùng tinh huyết thì đều có khả năng sẽ bị cái phân thân kia đoạt xá. Cái thứ được gọi là tinh huyết này ngay từ đầu đã là một con cờ trong bàn cờ rộng lớn mà vương thất bố trí ra thôi.”

Hầu tước đảo Đường Thụ trừng mắt nói: “Còn có chuyện như vậy sao?”

Phu nhân Miller gật đầu,nói: “Đúng vậy.”

Hầu tước đảo Đường Thụ cũng có chút khó hiểu nói: “Nhưng mà tôi cũng đâu có dùng tinh huyết đâu, tại sao cái phân thân này lại bám vào người tôi chứ?”

“Ai biết được.” Phu nhân Miller nói.

Phu nhân Miller thầm nghĩ: Cái phân thân đó chắc hẳn là bám vào người bọn họ cũng để theo dõi cho tiện mà thôi. Chỉ sợ là cái tồn tại kia ở vương đô đã nhận ra Yisi và Trình Chu có giao dịch gì đấy cho nên tồn tại đó cũng thuận tiện đẩy cái bóng này tới hạ sát bọn họ. Còn có một khả năng lớn hơn chính là cái tồn tại kia đang cấp bách cần phải tăng thực lực cho nên người nào tu luyện đấu khí thì cũng là mục tiêu của nó. Nói như vậy thì hiện tại những người có thực lực tương đối cao ở Hiệp Loan quần đảo này đều là mục tiêu cho cái tồn tại kia.

Hầu tước đảo Đường Thụ cũng thần bí mà nói: “Bá tước Cổ Lực kia rất có khả năng là đã từng ăn qua tinh huyết rồi. Năm đó Cổ Lực và em trai hắn vẫn luôn tranh chấp tước vị bá tước này, thời điểm đó em trai hắn vẫn luôn chiếm thế thượng phong. Sau này không biết vì lý do gì mà thực lực của tên Cổ Lực này lại đột nhiên tăng vọt lên.”

Phu nhân Miller gật đầu nói: “Chắc là vậy rồi.”

Hầu tước đảo Đường Thụ lắc đầu rồi thổn thức nói: “Lúc trước tên kia còn nói là do hắn tích luỹ đủ dày rồi nên mới tiến giai. Đúng là không biết xấu hổ mà. Hắn ta chắc chắn là đã sử dụng thủ đoạn bất chính.”

……..

Hình ảnh huyết thú cũng làn truyền tới khu bến tàu làm các luyện khí sư cũng phải dừng làm mà nghị luận nhiệt tình.

Một đám luyện khí sư nói chuyện sôi nổi với nhau, dù sao thì những hình ảnh này cũng quá chân thật cho nên bọn họ cũng chỉ cần nói chuyện với nhau một chút là mấy cái manh mối bị cắt ghép này cũng nhanh chóng được lắp ráp lại, rồi tự bản thân bọn họ cũng có thể chứng thực những sự việc trong mấy đoạn hình ảnh này.

Khi nhìn thấy những hình ảnh này thì thiếu niên kỵ sĩ kia cũng cực kỳ căm phẫn, người nào người nấy chỉ hận không thể thay trời hành đạo.

Cũng đã có không ít quý tộc bắt đầu lên tiếng khiển trách hành động này của Rhens, nhưng mà trên thực tế thì hành động này của Rhens thì những quý tộc này cũng có thể biết được phần nào, nhưng mà sự tình không bị phanh phui thì bọn họ cũng không muốn hé lộ ra mà gặp hoạ sát thân cho cả gia tộc. Hơn nữa quý tộc nào mà không có rác trong nhà chứ, rác trong nhà tự mình biết chứ để lộ ra ngoài thì còn mặt mũi nào nữa, cho nên đám quý tộc này hiện tại cũng phải làm bộ ra vẻ khiển trách.

Simmy nhìn những hình ảnh trên đảo Thanh Không cũng nhịn không được mà phải nói: “Không ngờ là tên Rhens này lại vì lợi ích của bản thân mà dám giết nhiều người tới vậy.”

Tine cau mày nói: “Hắn ta thật là điên rồi.”

Tuy rằng Tine cũng đã sớm biết việc tên Rhens kia đã làm những việc gì, dù sao thì việc đảo Thanh Không bị lộ ra cũng vì hắn chỉ dẫn cho Trình Chu mà, nhưng mà biết là một việc còn tận mắt nhìn thấy lại mà một chuyện khác. Hiện nay Tine cũng bị ám ảnh tới sợ hãi khi nhìn những hình ảnh này, công nhận là những tên trong vương tộc kia cũng quá máu lạnh rồi.

Simmy cau mày rồi nói: “Không biết là đại công tước Oss kia tính giải quyết việc này như thế nào nhỉ?”

Tine nghe vậy cũng có chút châm chọc mà nói: “Dựa theo cách làm nhất quán của vương tộc từ xưa đến nay thì đám người đó chuẩn bị thí ra con tốt rồi.”

Vốn dĩ là vương thất bên kia có thể giết luôn tên Rhens kia để hạ cái bất bình hiện tại của dân chúng, nhưng mà tên Rhens kia cũng đã bị giết rồi cho nên vương thất sẽ phải đẩy một tên khác ra thế mạng thôi.

Simmy: “Hoàng tử York chắc hẳn là sẽ trở thành đối tượng không tồi để trấn an dân tâm. Nhưng mà không biết là đại công tước Oss có bỏ ra được hay không thôi.”

Tine híp mắt nói: “Hẳn là bỏ được.”

Vương thất cũng chẳng có cái được gọi là con cháu hay tình cha con gì cả, trừ bỏ bản thân mình ra thì ai cũng có thể dùng để hy sinh vì lợi ích thôi.

Simmy gật đầu nói: “Cũng chưa chắc đâu.”

Đối với quý tộc mà nói thì bình dân chết thì cũng là chết, có chết thì cũng chỉ là một con số chứ làm gì mà sánh được với mạng sống của con cháu nhà bọn họ. Nhưng mà tình huống hiện tại lại có chút phức tạp hơn rồi. Trình Chu đã mang sự việc này phơi bày trước bàn dân thiên hạ rồi thì không cho mọi người một công đạo thì cũng khó mà yên lòng dân được lắm. Để coi đại công tước muốn giải quyết việc này như thế nào.

End chap 254

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook