Chương 164: Màn Đêm Vĩnh Hằng – Vĩnh Dạ Thiên Mạc (永夜天幕: Yǒng Yè Tiānmù)
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, phượng hoàng gặp nạn không bằng gà (虎落平阳被犬欺,落难的凤凰不如鸡: Hǔ luò píngyáng bèi quǎn qī, luònàn de fènghuáng bùrú jī).
Thời kỳ toàn thịnh của rồng lửa thì chắc chắn là nó cũng rất lợi hại đấy, nhưng mà hiện tại thì con rồng khổng lồ bị đánh thành con rồng tàn tật nên mức độ nguy hiểm cũng giảm đi rất nhiều rồi.
Đám người Vân Phong lần lượt hạ sát chiêu nên con rồng lửa cũng nhanh chóng mà thối lui.
Mắt thấy kết cục đã gần hạ màn nên con rồng lửa cũng đột nhiên khôi phục lại ý thức, nhanh chóng thanh tỉnh lại rồi trườn trườn muốn chạy trốn.
Ngay sau đó thì một đám dây leo màu xanh cũng điên cuồng mà sinh trưởng lên trói chặt lấy con rồng lửa, nhìn sơ qua thì giống như là con rồng lửa này đang mặc thêm một tấm áo thật dày màu xanh vậy.
Mir nhìn qua Clara nói thầm: “Đoạ ma giả hệ mộc, là Clara đã ra tay sao? Thực lực cũng không hề yếu.”
Vân Phong: “Tất nhiên, dù sao thì cô ấy cũng là thủ lĩnh của tổ chức Quang Minh đấy.”
Mir gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Người có thể làm chức vị thủ lĩnh thì chắc chắn người đó cũng phải có vài chỗ hơn người khác, nhưng mà hắn đã chứng kiến sức mạnh kinh người của Trình Chu và Dạ U nên hắn cũng hơi xem nhẹ thực lực của Clara rồi.
Dây leo cũng nhanh chóng hấp thu máu của con rồng lửa rồi cũng điên cuồng mà sinh trưởng, áo khoác trên người con rồng lửa cũng càng lúc càng dày và càng bện chặt lại.
Thời điểm bình thường thì con rồng lửa này khoẻ mạnh thì muốn phá cái áo dây leo này cũng khá là dễ dàng nhưng mà hiện nay thì nó đã là nỏ mạnh hết đà rồi nên tránh mớ dây leo này nhìn rất là cố sức.
Rốt cuộc thì con rồng lửa cũng cảm thấy phiền nên nó rống lên một tiếng giận dữ, sau đó thì đám dây leo đang quấn trên người con rồng lửa này cũng bị lực mạnh làm cho đứt vụn ra.
Đồng tử Mir hơi co lại nói: “Cuồng hóa?”
Vân Phong lắc đầu nói: “Đã bị thương thành như thế này mà nó còn cuồng hoá sao? Tác dụng chắc chỉ trong một thời gian ngắn rồi nó lại rơi vào trình trạng kiệt sức thôi.”
Lần này thì con rồng lửa này chết không thể nghi ngờ gì nữa rồi, điều kế tiếp mà bọn họ cần phải làm chính là tận lực giết nó trong tình trạng thi thể còn nguyên vẹn mới tốt.
Bóng tối đột nhiên ập tới, phần lớn bầu trời đã dần chuyển sang màu đen, toàn bộ vùng biển này cũng bị bao phủ trong bóng tối.
“Sao đột nhiên lại tối vậy nhỉ?” Lưu Sa kinh ngạc nói.
Mir kiêng kị nhìn Dạ U nói: “Là Zoe, chính Zoe đã phát động kỹ năng thiên phú.”
Lưu Sa kinh ngạc nói: “Hoá ra là cậu ta sao? Thiếu chút nữa thì tôi quên mất đấy, ngoại trừ là Hoàng kim kỵ sĩ thì cậu ta vẫn là một Ẩn ma giả cực kỳ xuất sắc.”
Lúc trước thì Zoe cũng chỉ thể hiện ra Hoàng kim đấu khí của bản thân, cho nên Lưu Sa đang nghi ngờ sự kiện trên Hoàng Kim đảo năm đó cũng chỉ là một hồi tranh đấu trong gia tộc nhằm vu oan cho Zoe thành Đoạ ma giả để diệt khẩu thôi. Dù sao thì mấy cái loại tranh quyền đoạt vị ở giới quý tộc rất kinh dị, có cái gì mà họ không thể nghĩ ra được chứ? Còn bây giờ sao? Hiện thực trước mắt cũng đã chứng minh, đấu khí của Dạ U rất mạnh mà kỹ năng thiên phú của Ẩn ma giả cũng rất xuất chúng.
Trong bóng tối vô tận thì cũng ẩn chứa một loại cảm giác yên tĩnh tới thê lương, kỹ năng thiên phú của Dạ U chính là vĩnh dạ thiên mạc, có thể kéo đối thủ vào trong bóng tối vô tận và vô thanh vô tức mà mất đi sinh mạng.
Con rồng lửa còn đang trong trạng thái cuồng nộ muốn cuồng hoá thì bỗng chốc hai tròng mắt cũng dần dần rơi vào ảm đạm, sinh mệnh cũng nhanh chóng bị xói mòn.
Mir nhìn con trạng của con rồng lửa thì chấn động không thôi rồi lên tiếng: “Khí tức trên người con rồng lửa này đã suy kiệt rồi, không bao lâu nữa thì nó sẽ chết thôi.”
Vân Phong cau mày cũng có chút ngoài ý muốn nói: “Tôi còn tưởng là chúng ta phải lao vào khổ chiến thêm một hồi nữa cơ, không nghĩ là nhanh như vậy đã có thể giải quyết. Nhưng mà như vậy thì cũng tốt.”
Lưu Sa có chút khác thường nói: “Năng lực của tổ chức Quang Minh này … thật đúng là ngoài dự đoán của tất cả mọi người mà.”
……
“Trời tối rồi, trời tối rồi.”
Tiếng thét chói tai cũng vang lên từ bên trong mấy con thuyền Hoàng kim đang đứng giữa biển.
Bóng tối luôn khiến cho người ta phải sợ hãi, đặc biệt là trong tình huống vừa mới trải qua một hồi ác chiến như vậy.
Kỹ năng thiên phú của Dạ U là có thể phóng đại nhân tâm, làm cho nỗi sợ hãi của mọi người lạc vào bên trong bóng tối vô tận.
Nếu liên quân quý tộc mà ở vị trí thượng phong, khí thế như lửa thì hiệu quả của chiêu này cũng không tốt lắm, nhưng mà liên quân quý tộc lại đại bại mà lui, nhiều quý tộc còn đang ở lằn ranh của sự sống và cái chết nên cũng rất hoảng sợ, nhiều quý tộc còn hoàn hảo không bị làm sao thì cũng bị nỗi sợ hãi trong lòng lấn át, nên là chiêu này tác dụng cũng như được phóng đại ra. Hiệu quả kể ra rất không tồi.
Dưới bóng tối vô tận thì tuyến tâm lý phòng ngự của mọi người cũng nhanh chóng tan rã ra. Lúc đại chiến với con rồng lửa khổng lồ thì bản thân tất cả mọi người đã rơi vào tình trạng căng thẳng lắm rồi. Hơn nữa, vì đối chiến kịch liệt với con rồng lửa mà mọi người cũng đạt tới cực hạn rồi, hiện tại thì bóng tối buông xuống cũng làm cho cọng rơm kiên cường cuối cùng của mọi người nhanh chóng suy sụp.
Trong lúc hỗn loạn thì Lance còn nghe được người nào đó thất thanh kêu lên nói: “Hầu tước Perry, ngài mau khuyên nhủ Zoe các hạ đi. Hà tất gì mà mọi người phải thế chứ.”
Lance nghe vậy thì cảm thấy cạn lời, mấy tên quý tộc này còn muốn phụ thân hắn đi khuyên nhủ Zoe sao? Này là đám người này phải tuyệt vọng đến mức nào rồi mới có thể nghĩ ra cái ý tưởng tuyệt vọng này chứ nhỉ?
Năm đó, phụ thân hắn và Zoe đã nháo loạn tới mức độ nào chắc đám người này cũng phải rõ nhỉ? Vậy mà mấy người này còn dám khuyên phụ thân hắn đi khuyên bảo Zoe thật đấy hả? Này còn không phải là đổ thêm dầu vào lửa hay sao? Huống hồ gì thì lấy tính tình của phụ thân hắn mà ông ấy chịu đi khuyên nhủ Zoe sao? Làm sao mà có chuyện như vậy được chứ.
Hầu tước Perry nghe được những âm thanh cầu cứu đang truyền đến tai mình thì ngọn lửa phẫn nộ trong lòng cũng từ từ bùng nổ, sắc mặt hắn hiện tại còn tối đen hơn cả màn đêm nữa.
Khi mà hai người Dạ U và Trình Chu đã gây chuyện đến mức này thì hầu tức Perry cũng muốn hạ thấp cái cảm giác tồn tại của hắn xuống để cho đại công tước Oss không cần phải chú ý đến hắn ta nữa, nhưng mà hắn càng lẩn trốn thì mấy người kia lại muốn hắn càng nổi bật mà.
……
Hầu tước Potter khởi động chiếc thuyền Hoàng kim của mình ra để tận lực chạy trốn khỏi chiến trường, khi mới đến thì ông ta muốn lợi dụng thanh thế của đại công tước để tìm lại mặt mũi cho bản thân, còn hiện tại thì ông ta chỉ muốn chạy thật nhanh ra khỏi khu vực này mà thôi.
Lúc trước thì hầu tước Potter hận thấu xương Trình Chu còn hiện tại thì ông ta chỉ còn lại sự kính hãi. Đại công tước còn đại bại như thế này thì hầu tước Potter cũng cảm thấy hắn ta có thể kiếm được một mạng đã coi như là chuyện vô cùng may mắn rồi.
Mà hiện nay thì các vị quý tộc khác cũng nảy lên cùng một suy nghĩ với hầu tước Potter, giờ thì trong đầu người nào người nấy chỉ có một suy nghĩ là chạy trốn, chạy cho thật nhanh. Lúc trước thì họ sợ uy quyền của đại công tước nên cả đám cũng chần chờ không dám đi, bởi vậy mà bọn họ mới chậm trễ không dám đi theo đám quý tộc nhanh chân chạy mất từ lúc mới xảy ra trận đại chiến với con rồng lửa kia. Mà hiện nay thì bọn họ cũng không biết đại công tước đã chạy đến nơi nào rồi, muốn bày tỏ lòng trung thành thì bọn họ cũng phải tìm thấy người hoặc bọn họ phải còn sống cái đã, sau đó muốn bày tỏ thế nào mới nói được chứ.
Một con rắn đen lớn từ trong biển thò đầu lên, chặn đường của con thuyền chiến của hầu tước Potter.
“Hầu tước, có rắn biển.”
Một số lượng lớn rắn biển tụ tập xung quanh con thuyền Hoàng kim của hầu tước Potter, mấy con rắn này cũng theo Tiểu Hắc mà bao vây xung quanh muốn bò lên trên con thuyền Hoàng kim, mấy người có mặt trên thuyền nhìn thấy đàn rắn lớn cũng bị doạ cho tay chân run lẩy bẩy, mặt trắng bệch sợ hãi.
Tất nhiên là lá chắn phòng hộ của con thuyền Hoàng kim này rất mạnh, nhưng mà con thuyền cũng bị dư chấn của trận đại chiến với rồng lửa thì lá chắn phòng hộ cũng gần như là hỏng luôn rồi nên trước mắt có thể bật lên nhưng cũng không có tác dụng gì mấy.
Rắn hổ mang chúa phun nọc độc ra, tấm chắn phòng hộ cũng ngay lập tức bị ăn mòn thành một cái lỗ to đùng.
Lá chắn phòng thủ vừa bị phá thì không ít rắn biển cũng tìm cách mà leo lên thuyền, trên khoang thuyền càng ngày càng nhiều rắn. Hiện tại thì hầu tước Potter và đại sư Eugene cũng hận không thể bỏ thuyền ngay lập tức mà quay đầu chạy trốn.
Mạc Lạc nhìn thấy cảnh tượng hầu tước Potter và đại sư Eugene đang chạy trối chết thì vô cùng hả hê và đắc ý.
Ngay sau khi lá chắn phòng hộ bị thủng thì Tiểu Hắc dẫn đầu mang theo đàn em rắn chiếm luôn con Hoàng kim thuyền chiến của hầu tước Potter.
……
Sau khi con rồng lửa rơi vào bóng tối thì đám dây leo hút máu lại bao trùm lấy toàn thân con rồng lửa thêm một lần nữa. Trong bóng tối đang bao trùm thì con rồng lửa này đã cảm thấy rất uể oải rồi, sau khi bị dây leo hút máu thì ngay sau đó con rồng lửa này cũng tắt thở hoàn toàn luôn.
Mir nhìn về phía con rồng lửa rồi nói: “Khí tức của con rồng lửa đã biến mất hoàn toàn rồi.”
Vân Phong: “Đã chết rồi sao?”
Mil: “Vâng, đã chết rồi.”
Vân Phong có chút kiêng kị mà nhìn Dạ U nói: “Hình như kỹ năng thiên phú này cũng quá khủng bố rồi.”
Mir gật đầu cực kỳ tán thành nói: “Đúng vậy.”
Sau khi con rồng lửa hoàn toàn tắt thở thì đám Trình Chu và mấy người của liên minh Thiên Tuyển giả cũng nhanh chóng tụ lại rồi phân chia thi thể của con rồng lửa.
Dựa theo ước định thì người của liên minh lấy tinh hạch của con rồng, một bộ phận cánh rồng và phần thịt theo những gì đã chia, phần dư lại đều thuộc về đoàn người Trình Chu.
Trình Chu là không gian Đoạ ma giả nên Vân Phong cũng có chút lo lắng là đối phương nổi lòng tham mà mang con rồng lửa này đi luôn, cũng may là đối phương vẫn tuân thủ giao ước.
Thi thể của con rồng lửa nãy hơi bị mập mạp quá cỡ, hình thể cũng quá khổng lồ nên Trình Chu còn phải đưa thêm 1 vài cái đạo cụ không gian có diện tích hơi nhỏ cho đám Vân Phong. Ít ra cũng dễ dàng mang đi hơn.
“Mấy người ở chỗ nào, có cần tôi giúp mọi người mang giúp hàng hoá trở về không?” Trình Chu nhiệt tình nói.
Vân Phong sửng sốt một chút rồi cười gượng nói: “Không cần, không cần đâu. Chúng tôi có thể tự đi.”
Tự dưng đi lộ đại bản doanh với một tên không gian Đoạ ma giả sao? Hắn đâu có dại khờ đến mức như vậy đâu trời? Mơ đi.
Trình Chu nhún vai nói: “Vậy thì quên đi.”
……
Một lát sau thì mấy con thuyền đã bị đắm trong trận đại chiến và mấy con thuyền chưa chìm đều được Tiểu Hắc và Tiểu Kim nâng lên. Sau khi nâng lên rồi thì một đám dây leo lại cột từng cái lại với nhau nối thành hàng dài sừng sừng ở trên biển.
Melissa đang đứng ở mũi thuyền hưng phấn vẫy tay với hai người Trình Chu và Dạ U, lúc này bọn họ đã chia của xong rồi.
“Nào, đã xong chưa?” Melissa nói.
Con thuyền mà Melissa đang đứng là con thuyền của hầu tước Potter của đảo Cầu Vồng, xung quanh còn có thêm 5 con thuyền bị đắm mới được hai con Tiểu Kim và Tiểu Hắc đẩy lên. Tổng cộng là 6 con Hoàng kim thuyền chiến đang bị một đám dây leo nối với nhau thành một khối.
Đám Vân Phong cũng vừa mới phân chia con rồng lửa xong thì bọn họ mới ngoảnh đầu mà chú ý đến tình huống của Melissa.
Trình Chu và Dạ U lại mang thêm mấy người nữa cộng thêm hơn một nửa thi thể con rồng lửa thuấn di đến con thuyền chiến của hầu tước Potter.
Trình Chu mở cánh cửa không gian ra rồi sử dụng sức mạnh không gian rồi mang tất cả mọi thứ truyền tống về hiện thế.
Đám Vân Phong nhìn Trình Chu và toàn bộ kiện hàng khổng lồ vừa mới biến mất không còn lại gì cả thì sắc mặt cũng biến đổi.
Lưu Sa cau mày cũng rất ghen tị mà nói: “Kia là 6 con Hoàng kim chiến thuyền đấy, chậc chậc, chúng ta dày công thiết kế cái bẫy này trong rất nhiều năm, vậy mà người chiến thắng cuối cùng lại là tổ chức Quang Minh này.”
Lưu Sa nhìn con thuyền của Hoàng Kim đảo đang đứng bơ vơ giữ biển mà trầm ngâm một hồi, trong lúc nhất thời thì hắn cũng không thể nào mà hiểu rõ được thái độ của Dạ U với vị phụ thân là hầu tước Perry này là gì?
Vân Phong lắc đầu cũng thở dài một tiếng nói: “Thôi. Nếu không có bọn họ hỗ trợ thì chúng ta cũng không thể thuận lợi như vậy được.”
Lưu Sa cau mày nói: “Phải nói thêm một lần nữa năng lực của tổ chức Quang Minh này … thật đúng là ngoài dự đoán của tất cả mọi người mà.”
Mir đưa mắt ra nhìn một lượt khắp hải vực rồi nhìn đến mấy con thuyền còn đang di chuyển được thì nói: “Hầu tước Perry vẫn còn sống. Mọi người nói coi … thái độ của Zoe đối với vị hầu tước này là gì nhỉ?”
Vân Phong lắc đầu nói: “Họ dù gì thì bọn họ cũng là cha con mà, chuyện này chúng ta đừng nhúng tay vào. Mục đích lần này của chúng ta cũng gần như là thành công ngoài ý muốn. Rút lui thôi, tránh thêm việc ngoài ý muốn.”
Vân Phong nhìn qua chiếc Đai địa thuyền chiến đang nằm trơ trọi trên một hòn đảo nhỏ đằng xa, đại công tước Oss vẫn còn sống, rốt cuộc thì đây cũng là Địa giai kỵ sĩ duy nhất của Hiệp Loan quần đảo này nên sau một hồi chiến đấu thì ma lực của đám Vân Phong cũng gần như đã cạn kiệt rồi, hiện tại thì bọn họ dùng hết sức cũng không thể đối phó được với đại công tước. Thôi, để cơ hội lần sau vậy.
Lưu Sa gật đầu nói: “Cũng được.”
Nhìn thấy đám Trình Chu và liên minh Thiên Tuyển giả này đều rời đi hết thì đám quý tộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
……
Cục diện cũng gần như được ổn định thì lúc này đám quý tộc mới lấy lại tinh thần mà nhìn qua hầu tước Perry.
Hầu tước Perry càng muốn điệu thấp thì ông ta lại càng thành tiêu điểm sáng chói loá.
Một quý tộc ghen tị nói: “Hầu tước Perry, lần này thì con trai ông và bạn lữ của con trai ông kiếm được đúng nhiều rồi.”
Ngoại giới nhìn vào số thành phẩm mà hôm nay Zoe và Trình Chu gom được, cũng biết lần này hai người họ là người chiến thắng lớn nhất, tới tận 6 con thuyền Hoàng kim lận đấy.
Tuy là bị tổn hại có chút nghiêm trọng nhưng chỉ cần sửa chữa một tí thì vẫn có thể sử dụng được như bình thường.
Một cái đảo lớn mà có được 1 con thuyền Hoàng kim đã là không tồi rồi, có 2 con thuyền Hoàng kim thì chính là hòn đảo cực kỳ giàu có, lần này Zoe vớt một lần được hẳn 6 con. Hơn nữa thì lần này các quý tộc cũng chuẩn bị không ít vật tư tu luyện ở trên thuyền, lại thêm bao nhiêu là kim tệ có trong đó. Không biết lần này Zoe có thể kiếm được bao nhiêu nhỉ? Hơn nữa Zoe còn chiếm phần lớn con rồng lửa đó. Lần này thì tổ chức Quang Minh kia kiếm vố lớn rồi.
“Hầu tước Perry, lần này con ông chiếm gần hết cái thi thể con rồng lửa đấy.”
“Máu của con rồng lửa đó cũng có rất nhiều tác dụng tốt đấy, nếu không thể sử dụng một cách hợp lý thì quá đáng tiếc.”
“Muốn điều khiển mấy con thuyền chiến kia cần rất nhiều nhân lực, nếu không có đủ nhân lực thì mấy con thuyền kia cũng để mốc thôi.”
“……”
Đám quý tộc này mồm năm miệng mười mà bàn tán sôi nổi, ngữ khí tràn ngập mùi chua thum thủm.
Hầu tước Perry làm lơ luôn chúng quý tộc rồi yêu cầu các luyện khí sư trên thuyền sửa chữa trận pháp gia tốc để chuẩn bị rời đi.
Mấy quý tộc kia cũng chỉ xỉa xói thêm một hai câu xong rồi thì cũng vội vã trở về thuyền của mình để sửa chữa và chuẩn bị về nhà.
Chúng quý tộc cũng đã rời khỏi đảo của mình một thời gian rồi nên người nào người nấy có mong muốn quay về để ổn định lãnh địa của mình.
Liên minh Thiên Tuyển giả tiến quân như như vũ bão, tổ chức Quang Minh thần bí khó dò, nghĩ tới tình thế trong tương lai sóng gió của mình thì đông đảo cũng quý tộc cảm thấy khá là bất an lo sợ.
Hầu tước Perry ở trên thuyền rồi tiến về Hoàng Kim đảo với sắc mặt vẫn luôn âm trầm.
Lance đứng ở một bên nhìn mà không dám mở miệng nói một lời nào.
Bầu không khí trên thuyền cực kỳ tồi tệ, mấy thuyền viên may mắn sống sót cũng rất thận trọng mà hành xử rồi tránh hầu tước Perry ra xa nhất có thể. Tất nhiên là đám thuyền viên cũng sợ sẽ chọc cho hầu tước Perry nổi giận nên bọn họ cũng không dám mở miệng thảo luận gì về Zoe, một đám cũng chỉ có thể dùng ánh mắt rồi giao lưu mới nhau.
End chap 164
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Thời kỳ toàn thịnh của rồng lửa thì chắc chắn là nó cũng rất lợi hại đấy, nhưng mà hiện tại thì con rồng khổng lồ bị đánh thành con rồng tàn tật nên mức độ nguy hiểm cũng giảm đi rất nhiều rồi.
Đám người Vân Phong lần lượt hạ sát chiêu nên con rồng lửa cũng nhanh chóng mà thối lui.
Mắt thấy kết cục đã gần hạ màn nên con rồng lửa cũng đột nhiên khôi phục lại ý thức, nhanh chóng thanh tỉnh lại rồi trườn trườn muốn chạy trốn.
Ngay sau đó thì một đám dây leo màu xanh cũng điên cuồng mà sinh trưởng lên trói chặt lấy con rồng lửa, nhìn sơ qua thì giống như là con rồng lửa này đang mặc thêm một tấm áo thật dày màu xanh vậy.
Mir nhìn qua Clara nói thầm: “Đoạ ma giả hệ mộc, là Clara đã ra tay sao? Thực lực cũng không hề yếu.”
Vân Phong: “Tất nhiên, dù sao thì cô ấy cũng là thủ lĩnh của tổ chức Quang Minh đấy.”
Mir gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Người có thể làm chức vị thủ lĩnh thì chắc chắn người đó cũng phải có vài chỗ hơn người khác, nhưng mà hắn đã chứng kiến sức mạnh kinh người của Trình Chu và Dạ U nên hắn cũng hơi xem nhẹ thực lực của Clara rồi.
Dây leo cũng nhanh chóng hấp thu máu của con rồng lửa rồi cũng điên cuồng mà sinh trưởng, áo khoác trên người con rồng lửa cũng càng lúc càng dày và càng bện chặt lại.
Thời điểm bình thường thì con rồng lửa này khoẻ mạnh thì muốn phá cái áo dây leo này cũng khá là dễ dàng nhưng mà hiện nay thì nó đã là nỏ mạnh hết đà rồi nên tránh mớ dây leo này nhìn rất là cố sức.
Rốt cuộc thì con rồng lửa cũng cảm thấy phiền nên nó rống lên một tiếng giận dữ, sau đó thì đám dây leo đang quấn trên người con rồng lửa này cũng bị lực mạnh làm cho đứt vụn ra.
Đồng tử Mir hơi co lại nói: “Cuồng hóa?”
Vân Phong lắc đầu nói: “Đã bị thương thành như thế này mà nó còn cuồng hoá sao? Tác dụng chắc chỉ trong một thời gian ngắn rồi nó lại rơi vào trình trạng kiệt sức thôi.”
Lần này thì con rồng lửa này chết không thể nghi ngờ gì nữa rồi, điều kế tiếp mà bọn họ cần phải làm chính là tận lực giết nó trong tình trạng thi thể còn nguyên vẹn mới tốt.
Bóng tối đột nhiên ập tới, phần lớn bầu trời đã dần chuyển sang màu đen, toàn bộ vùng biển này cũng bị bao phủ trong bóng tối.
“Sao đột nhiên lại tối vậy nhỉ?” Lưu Sa kinh ngạc nói.
Mir kiêng kị nhìn Dạ U nói: “Là Zoe, chính Zoe đã phát động kỹ năng thiên phú.”
Lưu Sa kinh ngạc nói: “Hoá ra là cậu ta sao? Thiếu chút nữa thì tôi quên mất đấy, ngoại trừ là Hoàng kim kỵ sĩ thì cậu ta vẫn là một Ẩn ma giả cực kỳ xuất sắc.”
Lúc trước thì Zoe cũng chỉ thể hiện ra Hoàng kim đấu khí của bản thân, cho nên Lưu Sa đang nghi ngờ sự kiện trên Hoàng Kim đảo năm đó cũng chỉ là một hồi tranh đấu trong gia tộc nhằm vu oan cho Zoe thành Đoạ ma giả để diệt khẩu thôi. Dù sao thì mấy cái loại tranh quyền đoạt vị ở giới quý tộc rất kinh dị, có cái gì mà họ không thể nghĩ ra được chứ? Còn bây giờ sao? Hiện thực trước mắt cũng đã chứng minh, đấu khí của Dạ U rất mạnh mà kỹ năng thiên phú của Ẩn ma giả cũng rất xuất chúng.
Trong bóng tối vô tận thì cũng ẩn chứa một loại cảm giác yên tĩnh tới thê lương, kỹ năng thiên phú của Dạ U chính là vĩnh dạ thiên mạc, có thể kéo đối thủ vào trong bóng tối vô tận và vô thanh vô tức mà mất đi sinh mạng.
Con rồng lửa còn đang trong trạng thái cuồng nộ muốn cuồng hoá thì bỗng chốc hai tròng mắt cũng dần dần rơi vào ảm đạm, sinh mệnh cũng nhanh chóng bị xói mòn.
Mir nhìn con trạng của con rồng lửa thì chấn động không thôi rồi lên tiếng: “Khí tức trên người con rồng lửa này đã suy kiệt rồi, không bao lâu nữa thì nó sẽ chết thôi.”
Vân Phong cau mày cũng có chút ngoài ý muốn nói: “Tôi còn tưởng là chúng ta phải lao vào khổ chiến thêm một hồi nữa cơ, không nghĩ là nhanh như vậy đã có thể giải quyết. Nhưng mà như vậy thì cũng tốt.”
Lưu Sa có chút khác thường nói: “Năng lực của tổ chức Quang Minh này … thật đúng là ngoài dự đoán của tất cả mọi người mà.”
……
“Trời tối rồi, trời tối rồi.”
Tiếng thét chói tai cũng vang lên từ bên trong mấy con thuyền Hoàng kim đang đứng giữa biển.
Bóng tối luôn khiến cho người ta phải sợ hãi, đặc biệt là trong tình huống vừa mới trải qua một hồi ác chiến như vậy.
Kỹ năng thiên phú của Dạ U là có thể phóng đại nhân tâm, làm cho nỗi sợ hãi của mọi người lạc vào bên trong bóng tối vô tận.
Nếu liên quân quý tộc mà ở vị trí thượng phong, khí thế như lửa thì hiệu quả của chiêu này cũng không tốt lắm, nhưng mà liên quân quý tộc lại đại bại mà lui, nhiều quý tộc còn đang ở lằn ranh của sự sống và cái chết nên cũng rất hoảng sợ, nhiều quý tộc còn hoàn hảo không bị làm sao thì cũng bị nỗi sợ hãi trong lòng lấn át, nên là chiêu này tác dụng cũng như được phóng đại ra. Hiệu quả kể ra rất không tồi.
Dưới bóng tối vô tận thì tuyến tâm lý phòng ngự của mọi người cũng nhanh chóng tan rã ra. Lúc đại chiến với con rồng lửa khổng lồ thì bản thân tất cả mọi người đã rơi vào tình trạng căng thẳng lắm rồi. Hơn nữa, vì đối chiến kịch liệt với con rồng lửa mà mọi người cũng đạt tới cực hạn rồi, hiện tại thì bóng tối buông xuống cũng làm cho cọng rơm kiên cường cuối cùng của mọi người nhanh chóng suy sụp.
Trong lúc hỗn loạn thì Lance còn nghe được người nào đó thất thanh kêu lên nói: “Hầu tước Perry, ngài mau khuyên nhủ Zoe các hạ đi. Hà tất gì mà mọi người phải thế chứ.”
Lance nghe vậy thì cảm thấy cạn lời, mấy tên quý tộc này còn muốn phụ thân hắn đi khuyên nhủ Zoe sao? Này là đám người này phải tuyệt vọng đến mức nào rồi mới có thể nghĩ ra cái ý tưởng tuyệt vọng này chứ nhỉ?
Năm đó, phụ thân hắn và Zoe đã nháo loạn tới mức độ nào chắc đám người này cũng phải rõ nhỉ? Vậy mà mấy người này còn dám khuyên phụ thân hắn đi khuyên bảo Zoe thật đấy hả? Này còn không phải là đổ thêm dầu vào lửa hay sao? Huống hồ gì thì lấy tính tình của phụ thân hắn mà ông ấy chịu đi khuyên nhủ Zoe sao? Làm sao mà có chuyện như vậy được chứ.
Hầu tước Perry nghe được những âm thanh cầu cứu đang truyền đến tai mình thì ngọn lửa phẫn nộ trong lòng cũng từ từ bùng nổ, sắc mặt hắn hiện tại còn tối đen hơn cả màn đêm nữa.
Khi mà hai người Dạ U và Trình Chu đã gây chuyện đến mức này thì hầu tức Perry cũng muốn hạ thấp cái cảm giác tồn tại của hắn xuống để cho đại công tước Oss không cần phải chú ý đến hắn ta nữa, nhưng mà hắn càng lẩn trốn thì mấy người kia lại muốn hắn càng nổi bật mà.
……
Hầu tước Potter khởi động chiếc thuyền Hoàng kim của mình ra để tận lực chạy trốn khỏi chiến trường, khi mới đến thì ông ta muốn lợi dụng thanh thế của đại công tước để tìm lại mặt mũi cho bản thân, còn hiện tại thì ông ta chỉ muốn chạy thật nhanh ra khỏi khu vực này mà thôi.
Lúc trước thì hầu tước Potter hận thấu xương Trình Chu còn hiện tại thì ông ta chỉ còn lại sự kính hãi. Đại công tước còn đại bại như thế này thì hầu tước Potter cũng cảm thấy hắn ta có thể kiếm được một mạng đã coi như là chuyện vô cùng may mắn rồi.
Mà hiện nay thì các vị quý tộc khác cũng nảy lên cùng một suy nghĩ với hầu tước Potter, giờ thì trong đầu người nào người nấy chỉ có một suy nghĩ là chạy trốn, chạy cho thật nhanh. Lúc trước thì họ sợ uy quyền của đại công tước nên cả đám cũng chần chờ không dám đi, bởi vậy mà bọn họ mới chậm trễ không dám đi theo đám quý tộc nhanh chân chạy mất từ lúc mới xảy ra trận đại chiến với con rồng lửa kia. Mà hiện nay thì bọn họ cũng không biết đại công tước đã chạy đến nơi nào rồi, muốn bày tỏ lòng trung thành thì bọn họ cũng phải tìm thấy người hoặc bọn họ phải còn sống cái đã, sau đó muốn bày tỏ thế nào mới nói được chứ.
Một con rắn đen lớn từ trong biển thò đầu lên, chặn đường của con thuyền chiến của hầu tước Potter.
“Hầu tước, có rắn biển.”
Một số lượng lớn rắn biển tụ tập xung quanh con thuyền Hoàng kim của hầu tước Potter, mấy con rắn này cũng theo Tiểu Hắc mà bao vây xung quanh muốn bò lên trên con thuyền Hoàng kim, mấy người có mặt trên thuyền nhìn thấy đàn rắn lớn cũng bị doạ cho tay chân run lẩy bẩy, mặt trắng bệch sợ hãi.
Tất nhiên là lá chắn phòng hộ của con thuyền Hoàng kim này rất mạnh, nhưng mà con thuyền cũng bị dư chấn của trận đại chiến với rồng lửa thì lá chắn phòng hộ cũng gần như là hỏng luôn rồi nên trước mắt có thể bật lên nhưng cũng không có tác dụng gì mấy.
Rắn hổ mang chúa phun nọc độc ra, tấm chắn phòng hộ cũng ngay lập tức bị ăn mòn thành một cái lỗ to đùng.
Lá chắn phòng thủ vừa bị phá thì không ít rắn biển cũng tìm cách mà leo lên thuyền, trên khoang thuyền càng ngày càng nhiều rắn. Hiện tại thì hầu tước Potter và đại sư Eugene cũng hận không thể bỏ thuyền ngay lập tức mà quay đầu chạy trốn.
Mạc Lạc nhìn thấy cảnh tượng hầu tước Potter và đại sư Eugene đang chạy trối chết thì vô cùng hả hê và đắc ý.
Ngay sau khi lá chắn phòng hộ bị thủng thì Tiểu Hắc dẫn đầu mang theo đàn em rắn chiếm luôn con Hoàng kim thuyền chiến của hầu tước Potter.
……
Sau khi con rồng lửa rơi vào bóng tối thì đám dây leo hút máu lại bao trùm lấy toàn thân con rồng lửa thêm một lần nữa. Trong bóng tối đang bao trùm thì con rồng lửa này đã cảm thấy rất uể oải rồi, sau khi bị dây leo hút máu thì ngay sau đó con rồng lửa này cũng tắt thở hoàn toàn luôn.
Mir nhìn về phía con rồng lửa rồi nói: “Khí tức của con rồng lửa đã biến mất hoàn toàn rồi.”
Vân Phong: “Đã chết rồi sao?”
Mil: “Vâng, đã chết rồi.”
Vân Phong có chút kiêng kị mà nhìn Dạ U nói: “Hình như kỹ năng thiên phú này cũng quá khủng bố rồi.”
Mir gật đầu cực kỳ tán thành nói: “Đúng vậy.”
Sau khi con rồng lửa hoàn toàn tắt thở thì đám Trình Chu và mấy người của liên minh Thiên Tuyển giả cũng nhanh chóng tụ lại rồi phân chia thi thể của con rồng lửa.
Dựa theo ước định thì người của liên minh lấy tinh hạch của con rồng, một bộ phận cánh rồng và phần thịt theo những gì đã chia, phần dư lại đều thuộc về đoàn người Trình Chu.
Trình Chu là không gian Đoạ ma giả nên Vân Phong cũng có chút lo lắng là đối phương nổi lòng tham mà mang con rồng lửa này đi luôn, cũng may là đối phương vẫn tuân thủ giao ước.
Thi thể của con rồng lửa nãy hơi bị mập mạp quá cỡ, hình thể cũng quá khổng lồ nên Trình Chu còn phải đưa thêm 1 vài cái đạo cụ không gian có diện tích hơi nhỏ cho đám Vân Phong. Ít ra cũng dễ dàng mang đi hơn.
“Mấy người ở chỗ nào, có cần tôi giúp mọi người mang giúp hàng hoá trở về không?” Trình Chu nhiệt tình nói.
Vân Phong sửng sốt một chút rồi cười gượng nói: “Không cần, không cần đâu. Chúng tôi có thể tự đi.”
Tự dưng đi lộ đại bản doanh với một tên không gian Đoạ ma giả sao? Hắn đâu có dại khờ đến mức như vậy đâu trời? Mơ đi.
Trình Chu nhún vai nói: “Vậy thì quên đi.”
……
Một lát sau thì mấy con thuyền đã bị đắm trong trận đại chiến và mấy con thuyền chưa chìm đều được Tiểu Hắc và Tiểu Kim nâng lên. Sau khi nâng lên rồi thì một đám dây leo lại cột từng cái lại với nhau nối thành hàng dài sừng sừng ở trên biển.
Melissa đang đứng ở mũi thuyền hưng phấn vẫy tay với hai người Trình Chu và Dạ U, lúc này bọn họ đã chia của xong rồi.
“Nào, đã xong chưa?” Melissa nói.
Con thuyền mà Melissa đang đứng là con thuyền của hầu tước Potter của đảo Cầu Vồng, xung quanh còn có thêm 5 con thuyền bị đắm mới được hai con Tiểu Kim và Tiểu Hắc đẩy lên. Tổng cộng là 6 con Hoàng kim thuyền chiến đang bị một đám dây leo nối với nhau thành một khối.
Đám Vân Phong cũng vừa mới phân chia con rồng lửa xong thì bọn họ mới ngoảnh đầu mà chú ý đến tình huống của Melissa.
Trình Chu và Dạ U lại mang thêm mấy người nữa cộng thêm hơn một nửa thi thể con rồng lửa thuấn di đến con thuyền chiến của hầu tước Potter.
Trình Chu mở cánh cửa không gian ra rồi sử dụng sức mạnh không gian rồi mang tất cả mọi thứ truyền tống về hiện thế.
Đám Vân Phong nhìn Trình Chu và toàn bộ kiện hàng khổng lồ vừa mới biến mất không còn lại gì cả thì sắc mặt cũng biến đổi.
Lưu Sa cau mày cũng rất ghen tị mà nói: “Kia là 6 con Hoàng kim chiến thuyền đấy, chậc chậc, chúng ta dày công thiết kế cái bẫy này trong rất nhiều năm, vậy mà người chiến thắng cuối cùng lại là tổ chức Quang Minh này.”
Lưu Sa nhìn con thuyền của Hoàng Kim đảo đang đứng bơ vơ giữ biển mà trầm ngâm một hồi, trong lúc nhất thời thì hắn cũng không thể nào mà hiểu rõ được thái độ của Dạ U với vị phụ thân là hầu tước Perry này là gì?
Vân Phong lắc đầu cũng thở dài một tiếng nói: “Thôi. Nếu không có bọn họ hỗ trợ thì chúng ta cũng không thể thuận lợi như vậy được.”
Lưu Sa cau mày nói: “Phải nói thêm một lần nữa năng lực của tổ chức Quang Minh này … thật đúng là ngoài dự đoán của tất cả mọi người mà.”
Mir đưa mắt ra nhìn một lượt khắp hải vực rồi nhìn đến mấy con thuyền còn đang di chuyển được thì nói: “Hầu tước Perry vẫn còn sống. Mọi người nói coi … thái độ của Zoe đối với vị hầu tước này là gì nhỉ?”
Vân Phong lắc đầu nói: “Họ dù gì thì bọn họ cũng là cha con mà, chuyện này chúng ta đừng nhúng tay vào. Mục đích lần này của chúng ta cũng gần như là thành công ngoài ý muốn. Rút lui thôi, tránh thêm việc ngoài ý muốn.”
Vân Phong nhìn qua chiếc Đai địa thuyền chiến đang nằm trơ trọi trên một hòn đảo nhỏ đằng xa, đại công tước Oss vẫn còn sống, rốt cuộc thì đây cũng là Địa giai kỵ sĩ duy nhất của Hiệp Loan quần đảo này nên sau một hồi chiến đấu thì ma lực của đám Vân Phong cũng gần như đã cạn kiệt rồi, hiện tại thì bọn họ dùng hết sức cũng không thể đối phó được với đại công tước. Thôi, để cơ hội lần sau vậy.
Lưu Sa gật đầu nói: “Cũng được.”
Nhìn thấy đám Trình Chu và liên minh Thiên Tuyển giả này đều rời đi hết thì đám quý tộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
……
Cục diện cũng gần như được ổn định thì lúc này đám quý tộc mới lấy lại tinh thần mà nhìn qua hầu tước Perry.
Hầu tước Perry càng muốn điệu thấp thì ông ta lại càng thành tiêu điểm sáng chói loá.
Một quý tộc ghen tị nói: “Hầu tước Perry, lần này thì con trai ông và bạn lữ của con trai ông kiếm được đúng nhiều rồi.”
Ngoại giới nhìn vào số thành phẩm mà hôm nay Zoe và Trình Chu gom được, cũng biết lần này hai người họ là người chiến thắng lớn nhất, tới tận 6 con thuyền Hoàng kim lận đấy.
Tuy là bị tổn hại có chút nghiêm trọng nhưng chỉ cần sửa chữa một tí thì vẫn có thể sử dụng được như bình thường.
Một cái đảo lớn mà có được 1 con thuyền Hoàng kim đã là không tồi rồi, có 2 con thuyền Hoàng kim thì chính là hòn đảo cực kỳ giàu có, lần này Zoe vớt một lần được hẳn 6 con. Hơn nữa thì lần này các quý tộc cũng chuẩn bị không ít vật tư tu luyện ở trên thuyền, lại thêm bao nhiêu là kim tệ có trong đó. Không biết lần này Zoe có thể kiếm được bao nhiêu nhỉ? Hơn nữa Zoe còn chiếm phần lớn con rồng lửa đó. Lần này thì tổ chức Quang Minh kia kiếm vố lớn rồi.
“Hầu tước Perry, lần này con ông chiếm gần hết cái thi thể con rồng lửa đấy.”
“Máu của con rồng lửa đó cũng có rất nhiều tác dụng tốt đấy, nếu không thể sử dụng một cách hợp lý thì quá đáng tiếc.”
“Muốn điều khiển mấy con thuyền chiến kia cần rất nhiều nhân lực, nếu không có đủ nhân lực thì mấy con thuyền kia cũng để mốc thôi.”
“……”
Đám quý tộc này mồm năm miệng mười mà bàn tán sôi nổi, ngữ khí tràn ngập mùi chua thum thủm.
Hầu tước Perry làm lơ luôn chúng quý tộc rồi yêu cầu các luyện khí sư trên thuyền sửa chữa trận pháp gia tốc để chuẩn bị rời đi.
Mấy quý tộc kia cũng chỉ xỉa xói thêm một hai câu xong rồi thì cũng vội vã trở về thuyền của mình để sửa chữa và chuẩn bị về nhà.
Chúng quý tộc cũng đã rời khỏi đảo của mình một thời gian rồi nên người nào người nấy có mong muốn quay về để ổn định lãnh địa của mình.
Liên minh Thiên Tuyển giả tiến quân như như vũ bão, tổ chức Quang Minh thần bí khó dò, nghĩ tới tình thế trong tương lai sóng gió của mình thì đông đảo cũng quý tộc cảm thấy khá là bất an lo sợ.
Hầu tước Perry ở trên thuyền rồi tiến về Hoàng Kim đảo với sắc mặt vẫn luôn âm trầm.
Lance đứng ở một bên nhìn mà không dám mở miệng nói một lời nào.
Bầu không khí trên thuyền cực kỳ tồi tệ, mấy thuyền viên may mắn sống sót cũng rất thận trọng mà hành xử rồi tránh hầu tước Perry ra xa nhất có thể. Tất nhiên là đám thuyền viên cũng sợ sẽ chọc cho hầu tước Perry nổi giận nên bọn họ cũng không dám mở miệng thảo luận gì về Zoe, một đám cũng chỉ có thể dùng ánh mắt rồi giao lưu mới nhau.
End chap 164
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.