Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 262: Tiếp Nhận Hiệp Loan Quần Đảo

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Sau trận chiến ở vương đô thì hiện tại chính là thời điểm tốt nhất để thu dọn tàn cuộc.

Cũng bởi vì trận chiến này cũng quá đột xuất, cũng do đám phân thân kia đã bám lên hầu hết quý tộc ở cái Hiệp Loan quần đảo để hấp thu đấu khí, mà tới giờ phút cuối cùng thì người bạch tuộc còn sử dụng tất cả những cái phân thân này mà rút hết sinh mệnh của những người bị phân thân bám thân, cho nên giờ đây những người đó cũng chẳng còn mạng nữa, hiện trường cũng gần như tử nạn vô số, chết như ngả rạ. Số lượng quý tộc còn lại cũng gần như là tan đàn xẻ nghé, chia năm xẻ bảy hết loạt.

Trình Chu nhanh chóng mang mọi người của tổ chức Quang Minh tới tiếp nhận vương đảo và bọn họ chính thức trở thành chủ nhân mới của Hiệp Loan quần đảo. Coi như thay đổ một triều đại, vật đổi sao dời.

Những tên quý tộc vô cùng trù phú và giàu có đang có mặt ở bên trong vương đảo thì chết người chạy người trốn, số lượng người còn lại cũng không thể nào mà trở thành đối thủ của đám người Trình Chu được.

Sau khi Trình Chu tiếp nhận vương thành thì cũng đại biểu cho nhóm Năng lực giả bị người người lên án mấy trăm năm nay chính thức vùng lên và nắm giữ lại Hiệp Loan quần đảo, từ nay trở đi thì những Năng lực giả này cũng trở thành những tồn tại tối cao nhất và cục diện đã được sắp đặt từ trước tới nay nháy mắt bị đánh vỡ.

Thực ra thì khả năng thích ứng của dân chúng cũng được coi như vô cùng mạnh mẽ, sau một thời gian hỗn loạn như vậy thì chính những người bình dân này cũng chẳng thấy làm sao cả, việc cần làm thì vẫn cứ phải làm, cho dù là tầng lớp cao phía trên có đánh cho đầu rơi máu chảy kiểu gì đi chăng nữa thì cuộc sống vẫn phải bắt đầu. Bọn họ cũng cần phải ăn thì mới sống được cho nên thái độ tiếp thu cũng rất tốt. Dù sao thì số lượng quý tộc cũng không quá nhiều, mà quý tộc có chết thì cũng là quý tộc khác lên nắm quyền thôi.

Lịch sử trước nay vẫn luô viết theo những sự thật của nhũng người giành lại quyền lợi, trong dĩ vãng thì những người tu luyện đấu khí luôn thắng thế cho nên Năng lực giả chính là thế lực tà ác của Hiệp Loan quần đảo, hiện tại thì những người có năng lực thắng thế năng Năng lực giả lại thành thiên tuyển giả, là những người được Thần lựa chọn.

Trình Chu và Dạ U lại cùng nhau tiến vào bảo khố của vương thành.

Vương tộc cũng đã tích trữ được rất nhiều năm rồi, của cải tích luỹ từ đời này sang đời khác cho nên của cải cũng được coi như rất phong phú, bên trong bảo khố chứa từng rương lại từng rương bảo vật, các loại linh dược, tài liệu tu luyện, linh thảo, dụng cụ luyện khí, …. Cái gì cũng có nhìn hoa cả mắt và chất đầy trong khu vực bảo khố.

Dạ U tuỳ ý mở một rương bảo vật ra nhìn, vừa nhìn thấy đồ vật trong rương thì mắt cũng sáng rực lên và mở một nụ cười.

Trình Chu nhìn thấy Dạ U vui vẻ như vậy thì cũng tiến lên hỏi: “Em nhìn thấy cái gì tốt mà lại cao hứng như vậy?”

Dạ U cười cười nói: “Là thư tịch, trong này bao gồm các công pháp tu luyện đấu khí, các pháp môn luyện khí, một số phương pháp điều chế linh dược, một ít thư tịch giới thiệu về đại lục Tinh Linh bên kia …. Rương tài liệu này hẳn là số tài liệu mà tổ tiên đại công công tước Oss đã trộm mang đi của đại lục Tinh Linh bên kia tới đây.”

Có lẽ là tổ tiên của đại công tước Oss vẫn luôn có ý niệm muốn quay trở lại đại lục Tinh Linh bên kia cho nên bọn họ vẫn cố ý chuẩn bị lại tất cả mọi tài liệu giới thiệu về đại lục Tinh Linh, số tài liệu trong chiếc rương này có thể là những tài liệu được viết lại hay mang tới đây thì cũng khó mà biết được, nhưng mà bọn họ vẫn lưu trữ lại. Năm tháng quá lâu rồi nhưng mà bọn họ vẫn còn lưu giữ lại và rất trân trọng, bọn họ chuẩn bị kỹ càng như vậy miễn cho con cháu các đời sau này quên mất nguồn gốc của bản thân và không hề biết gì về sự tồn tại một thế giới rộng lớn hơn ngoài kia, cuối cùng cũng biến thành ếch ngồi đáy giếng hay mấy tên nhà quê không biết sự đời là gì.

Trình Chu cũng có chút kinh ngạc mà nói: “Hoá ra là vẫn còn những thứ như này sao? Đồ tốt mà.”

Có lẽ là so với đại lục Tinh Linh bên kia thì trình độ tu luyện cũng như các phương pháp, kỹ thuật luyện dược cũng như luyện khí của Hiệp Loan quần đảo này rất thô sơ và lạc hậu. Cái vùng đất bị ruồng bỏ này chính là một nơi bần cùng tài nguyên và thiếu thốn các loại công pháp truyền thừa đấy.

Quá trình tu luyện của Trình Chu từ trước đến nay đều là một quá trình mù mờ tự mình sờ soạng và hắn cũng không tu luyện theo một hệ thống cố định nào cả, kiến thức về tất cả các mặt của hắn đều bị hổng lỗ chỗ. Có lẽ là số điển tịch này sẽ giúp hắn không ít trong khoảng thời gian sắp tới đây.

Trình Chu cầm thử một ít tư liệu liên quan đến luyện khí đọc sơ qua thì cũng có chút phấn chấn mà nói: “Mấy cái cuộn này chính là kiến thức nhập môn của thuật luyện khí cấp bậc Thiên giai. Không ngờ là vương thất lại còn cất chứa những cuốn thư tịch này. Có vẻ như trước nay anh đã quá coi thường nội tình bên trong vương thất rồi.”

Dạ U cũng kiểm tra những cái thư tịch trong rương điển tịch rồi nói: “Trong cái rương điển tịch này có rất nhiều ghi chép liên quan đến thuật luyện dược cũng như thuật luyện khí rất cao cấp. Mấy tài liệu mô tả bên trong này có lẽ Hiệp Loan quần đảo này tìm cũng không ra đâu. Tuy rằng sách hay nhưng mà hiện tại chúng ta cũng không có tài liệu để chế tạo thì cũng coi như quá uổng phí.”

Trình Chu cười cười nói: “Không sao đâu. Hiện tại không dùng được nhưng tương lai khẳng định sẽ có chỗ dùng thôi.”

Chắc chắn là như vậy thôi. Hắn tuyệt đối sẽ không chỉ dừng lại ở nơi nhỏ hẹp là Hiệp Loan quần đảo này đâu.

Dạ U gật đầu nói: “Cũng đúng. Nhưng mà kiến thức của mấy cuốn nhập môn của thuật luyện khí cũng như thuật luyện dược cấp bậc Thiên giai này thâm sâu và uyên bác hơn những điển tịch của cấp bậc Địa giai rất nhiều. Có những thứ này hỗ trợ thì các môn học thuật của anh cũng có thể tiến thêm một bước rồi.”

Trình Chu: “Có lẽ là đại sư Tầm Thiên sẽ rất cao hứng khi nhìn thấy mấy cuốn điển tịch liên quan đến thuật luyện khí này.”

Dạ U gật đầu nói: “Chắc chắn rồi. Dạo này đại sư Tầm Thiên có vẻ cũng quá nhàn rỗi rồi thì phải, chút nữa chúng ta phải tìm thêm việc để cho ông ấy bận rộn thêm thôi. Sau khi con thuyền Địa giai hoàn thành thì ông ấy dường như đã hoàn toàn mất đi mục tiêu để phấn đấu, có lẽ ông ấy hiện tại đang lâm vào thời kỳ mê mang không có hướng đi. Nếu như có thêm mấy cuốn điển tịch này hỗ trợ thì mong rnawgf ông ấy sẽ nhanh chóng tìm ra mục tiêu mới hơn để tiếp tục. Dạo này ông ấy hơi thẫn thờ rồi đấy.”

Trình Chu cười cười nói: “Trong này có mấy cuốn thư tịch liên quan đến đấu khí này, hình như có đề cập đến một pháp phương pháp đột phá đấu khí không tồi đâu. Có phải em đang muốn đột phá vách chắn để tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ đúng không? Em thử đọc mấy cuốn này trước luôn đi.”

Dạ U gật đầu nói: “Vâng.”

Lúc trước Dạ U đã hấp thu một lượng lớn năng lượng ẩn chứa bên trong các viên thần thạch cho nên ma lực cũng điên cuồng dâng lên rồi cậu cũng bất cẩn mà tiến giai thành siêu giai Năng lực giả luôn. Nhưng mà, đấu khí hiện tại lại trưởng thành chậm hơn một chút và vẫn còn ở cấp bậc Hoàng kim. Có lẽ do ma lực bên trong cơ thể Dạ U quá mạnh cho nên ma lực cũng tạo thành phản ứng ngược lại mà áp chế phần nào đấu khí trong cơ thể, trạng thái hiện tại của Dạ U chính là mất cân bằng giữa đầu khí và ma lực.

Dạo gần đây Dạ U vẫn luôn tìm kiếm phương pháp để cân bằng lại đấu khí cũng như ma lực của bản thân, cậu cũng tìm kiếm một phương pháp để trợ giúp cho cả hai loại lực lượng này tồn tại một cách hoà bình với nhau. Sau khi xem xét lại thì Dạ U cũng phát hiện ra là đấu khí vẫn luôn chậm tăng trưởng không chịu đi lên là do cậu không có đủ tài nguyên tu luyện thôi. Mà trong cái bảo khố của vương thành này lại có rất nhiều các loại tài nguyên trợ giúp cho việc tăng đấu khí, cũng coi như giúp cậu tiết kiệm không ít thời gian đây.

Hai người Trình Chu và Dạ U lặn ngụp bên trong bảo khố ở vương thành này cũng gần như là cả ngày thì bọn họ mới chịu bò từ bên trong bảo khố đi ra bên ngoài. Bảo khố bên trong vương thành cũng quá phong phú cho nên hai người bọn họ ở trong này một thời gian cũng có chút hoa mắt, nhà quê mới được giải ngố lần đầu cho nên hai người cũng có chút ham vui mà trốn cả ngày bên trong đó.

……..

Đại sảnh của lâu đài.

Đàm Thiếu Thiên nhìn thấy Trình Chu và Dạ U từ phía bên trong đi ra thì chạy tới hỏi: “Anh hai, anh dâu, hai người đi đâu vậy? Cả ngày nay bọn em đều không tìm thấy hai người.”

Trình Chu chắp tay sau lưng nói: “Anh mang anh dâu em đi đếm tiền.”

Đàm Thiếu Thiên nghe vậy thì nháy mắt cũng cảm thấy cực kỳ hâm mộ mà nói: “Quào, thật không? Vậy cũng quá tốt rồi. Em cũng muốn đi đếm tiền. Lần này hai anh thu hoạch cũng không ít đâu nhỉ?”

Tâm trạng của Trình Chu cũng khá tốt cho nên hắn cũng vui vẻ nói: “Đúng là không ít, đủ để tiêu một thời gian rồi.”

“Anh hai, anh di chuyển khu bến tàu tới vương đảo này là vì sao? Không lẽ anh muốn thành lập một căn cứ mới ở trên vương đảo này ạ?” Đàm Thiếu Thiên hỏi.

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng là đang có ý định này.”

Điều kiện bẩm sinh của hòn đảo San Hô bên kia nói thật ra thì cũng quá kém, hơn nữa diện tích của nơi đó cũng quá nhỏ. Tuy rằng Trình Chu có thể sử dụng năng lực không gian để di chuyển và thiết kế lại một vài nơi trên đảo San Hô kia rồi đấy, nhưng mà đó cũng chỉ là kế tạm thời mà thôi, điều kiện đó vẫn luôn kéo dài đến những ngày sau này nữa cho nên hắn có làm cách nào cũng không thể đền bù được những thiếu khuyết đó được, càng về sau thì chắc chắn là nơi đó cũng không thể đáp ứng được cho sự phát triển lâu dài.

Lúc trước thì Trình Chu cũng đã từng suy xét cho Hoàng Kim tiểu mạch đảo và đảo Đường Thụ sáp nhập vào đảo San Hô kia luôn rồi, nhưng mà suy tính cẩn thận hơn thì chuyện này cũng hơi khó khăn. Nguồn đất nền của đảo San Hô cũng quá nhỏ và không thể chống đỡ được việc sát nhập hai hòn đảo lớn đó lại. Nếu như đất nền không đủ mạnh mẽ mà cứ để như vậy hoài thì thêm một thời gian nữa thôi là đất màu cũng sẽ bị rửa trôi đi hết, đất nền sẽ càng ngày càng bị sói mòn rồi thu hẹp, nếu cứ để tình trạng đó kéo dài đến sau này thì chắc chắn đảo San Hô sẽ chìm nghỉm mất.



Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi cười cười nói: “Bộ trưởng Bạch Nham nhất định sẽ rất cao hứng cho mà coi.”

Lúc trước do bọn họ vẫn còn kiêng kỵ thế lực của vương tộc cho nên những người ở hiện thế đến đây vẫn luôn co đầu rút cổ mà hoạt động ở đảo San Hô, việc này ít nhiều cũng làm cho bộ trưởng Bạch Nham cảm thấy cực kỳ nghẹn khuất. Hiện nay thì tốt rồi, Trình Chu đã khống chế toàn bộ cục diện của Hiệp Loan quần đảo rồi cho nên bọn họ cũng có thể quy hoạch lại hòn đảo này trên quy mô lớn.

Trình Chu cười cười nói: “Thật ra tài nguyên đất đai ở bên phía vương đảo này cũng không tồi đâu.”

Trong khoảng thời gian này thì các kỵ sĩ, quý tộc ở vương đô cũng như Hiệp Loan quần đảo này cũng bị ngã xuống ào ào cho nên những con Tinh Linh bị khế ước cũng theo vậy là chết hàng loạt, việc này cũng khá là đáng tiếc.

Nhưng mà, trong mấy cuốn sách kia ghi lại thì sau khi Tinh Linh tử vong rồi hoà tan vào thiên địa thì lực lượng vốn có của Tinh Linh sẽ quay trở về với mảnh thiên địa đó, cho nên Tinh Linh mà tử vong càng nhiều thì mảnh thiên địa đó cũng nhanh chóng nghênh đón một đợt bùng nổ các loại Tinh Linh trùng mới. Thời gian sắp tới chắc chắn sẽ có rất nhiều Tinh Linh trùng mới sẽ ra đời, cũng rất khả năng là việc thăng cấp lên tiểu Tinh Linh hoặc đại Tinh Linh gì đó cũng dễ dàng hơn trước rất nhiều.

Trong khoảng thời gian này nếu có thể thu thập thêm một lượng lớn cây thuốc đến đây trồng thì cũng có cơ hội tạo thành các loại linh dược trùng cũng nên.

Trình Chu tốn mấy ngày để chỉnh đốn rồi tổng hợp lại các nguồn tài nguyên của Hiệp Loan quần đảo.

Sau khi nắm giữ Hiệp Loan quần đảo thì Trình Chu cũng tiến hành thu nhận lại các hòn đảo trải dài, huỷ bỏ chế độ quý tộc, thiết lập các hệ thống tỉnh thành và trung ương tập quyền.

Chờ đến khi giải quyết xong toàn bộ mọi việc của vương thành cũng như các loại công việc bàn giấy khác nhua thì thời gian trôi qua cũng lên tới hơn 1 tuần rồi. Tranh thủ những lúc rảnh rỗi thì Trình Chu cũng mang Dạ U và đông đảo thành viên của tổ chức Quang Minh quay trở lại hiện thế để nghỉ ngoi.

Đám Phong Ngữ vừa đáp xuống hiện thế thì cả đám cũng chờ không nổi mà rủ nhau đi dạo hết một lượt.

……..

Hiện thế - sơn trang của tổ chức Quang Minh.

Trình Chu nhìn chằm chằm Dạ U rồi nói: “Em đã chuẩn bị tốt chưa?”

Dạ U gật đầu rất tự tin mà nói: “Chắc chắn rồi ạ.”

Dạo gần đây Dạ U cũng đã sử dụng không ít linh dược để gia tăng đấu khí, do số lượng linh dược này cũng quá nhiều cho nên Dạ U cũng chạm vào vách chắn đấu khí và hiện tại cậu cũng chuẩn bị tiến giai rồi. Cái khu vực Hiệp Loan quần đảo kia vẫn còn lưu lại đại trận phong ấn từ bao lâu nay cho nên đại trận đấy vẫn có tác dụng quấy nhiễu các kỵ sĩ khi tiến giai lên cấp bậc Địa giai. Tuy rằng năng lực hiện tại của Trình Chu đã có thể tránh được cái quấy nhiễu của phong ấn này rồi nhưng mà mọi người cũng sợ có bất trắc, cuối cùng thì mọi người cũng tập hợp lại rồi thương nghị qua một lượt, sau cùng thì mọi người cũng quyết định là để đảm bảo an toàn thì Dạ U vẫn nên đi tới hiện thế để tiến giai.

Trình Chu cười cười rồi nói: “Được, anh giúp em hộ pháp.”

Dạ U gật đầu nói: “Vâng.”

Dạ U lại bắt đầu sử dụng một lượng lớn linh dược vào người, sau đó cậu cũng tiến hành luyện hoá rồi đánh sâu vào vách chắn của cấp bậc Địa giai kỵ sĩ luôn. Một lúc sau thì một luồng dao động năng lượng cực kỳ khổng lồ cũng đánh bật ra bốn phía rồi nhanh chóng truyền ra phía bên ngoài.

Bên ngoài sơn trang của tổ chức Quang Minh vẫn đang có vài nhân viên điều tra, bọn họ vẫn luôn nhận nhiệm vụ túc trực ở nơi này để điều tra. Lần này thì cái máy đo lường năng lượng dao động đó còn chưa kịp phát ra thông báo gì mà đã bị nổ nhanh quá cho nên bọn họ còn chưa kịp chuẩn bị, cuối cùng thì đoàn người cũng ngơ ngác rồi quay qua nhìn nhau.

“Lại nổ nữa rồi.”

Nhìn thấy máy đo lường lại bị nổ thêm một lần nữa thì mấy nhân viên điều tra cũng chỉ thấy hơi bất ngờ là mọi người ở sơn trang của tổ chức Quang Minh lại quay về thôi chứ họ cũng chẳng cảm thấy ngoài ý muốn.

“Cái máy này là máy mới đấy, nghe nói là mấy người kia đã update cái hạn mức năng lượng lên 5 lần so với cái máy cũ kia rồi đấy. Chậc, có vẻ như là mấy người kia lại phải thức đêm để nâng hạn mức lên rồi.”

“Lần trước là Trình thiếu tiến giai, lần này hẳn là Dạ thiếu tiến giai rồi.”

“Thực ra thì mọi người cũng không nên đi điều tra và đánh giá hai người đó lúc tiến giai làm gì cho phiền. Dù sao thì với thực lực của họ thì những cao thủ ở đây cũng không cùng một trình độ rồi.”

“Đúng vậy, chênh lệch cũng quá lớn rồi.”

“……”

Mấy điều tra viên cũng bỏ việc điều tra mà ngồi giao lưu khí thế với nhau. Cái loại sự kiện như máy đo lường dao động năng lượng này bị nổ tung này mà phát sinh ở chỗ khác ngoài khu vực sơn trang này thì bọn họ mới cần phải nâng mức độ cảnh báo rồi cấp tốc điều tra luôn, sau đó tìm ra nguồn gốc đã phát ra nguồn năng lượng đó. Chứ ở đây thì bọn họ cũng quen luôn rồi, cái loại chuyện này có hơn nữa thì cũng thế thôi, cũng chẳng có gì mà phải quá ngạc nhiên nữa. Máy đo lường dao động năng lượng bị nổ thì mới là bình thường, không nổ thì mới là chuyện bất thường đấy, này cũng coi như chào mừng mấy người kia quay về ấy mà.

Trình Chu và Dạ U đều là hai nhân vật truyền kỳ trong giới của bọn họ rồi, cho nên việc bọn họ có tiến giai lên một cấp bậc mới thì cứ coi như việc nổ máy đo lường này là nổ một quả pháo bông để chúc mừng sự kiện nào đó đi.

Rất nhanh sau đó thì Dạ U cũng thuận lợi mà đột phá rồi thuận lợi mà tiến giai thành Địa giai kỵ sĩ.

Lần này Dạ U tiến giai nhìn có vẻ dễ dàng hơn lúc mà Trình Chu tiến giai, nguyên nhân đầu tiên thì cũng bởi vì tổng lượng đấu khí trong cơ thể Dạ U đã được tích trữ đủ để tiến giai luôn rồi cho nên mọi việc cũng khá dễ dàng. Thứ hai thì do Dạ U và Trình Chu có khế ước cộng sinh ở cấp bậc cao nhất, mà Trình Chu đã tiến giai thành Địa giai kỵ sĩ rồi thì độ nguy hiểm và khó khăn khi Dạ U tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ cũng giảm đi rất nhiều.

…….

Cục dị năng.

Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu cũng có chút kích động mà nói: “Trình thiếu, nghe nói là Dạ thiếu đã tiến giai rồi đúng không?”

Trình Chu gật đầu rồi cười cười nói: “Vâng ạ. Đấu khí của Dạ U vừa mới tiến giai. Nhưng mà em ấy vẫn chưa kịp củng cố.”

Lý Thanh Văn cười cười mà nói: “Nói như vậy thì thực lực của Dạ thiếu cũng tăng trưởng không ít rồi.”

Do một lượng lớn nhân nhân viên của hiện thế đã được gửi tới thường trú ở Tinh Linh thế giới cho nên Lý Thanh Văn cũng hiểu sơ bộ về tình hình phát triển của Tinh Linh thế giới cũng như hệ thống tu luyện của những người của thế giới bên kia. Và ông cũng biết là Địa giai kỵ sĩ cũng được coi như là người tu luyện có chiến lực rất cao ở bên thế giới bên kia.

Lý Thanh Văn có chút phấn chấn mà nói: “Nghe Bạch Nham nói là Trình thiếu đã tiếp nhận Hiệp Loan quần đảo rồi sao?”

Trình Chu gật đầu cũng có chút tự đắc nói: “Đúng vậy ạ. Phía vương thất của Hiệp Loan quần đảo cháu cũng đã giải quyết xong. Hiện tại thì bắt đầu trùng tu lại toàn bộ Hiệp Loan quần đảo. Sắp tới e là cần phải tăng thêm một số lượng nhân viên tới để đóng quân.”

Trình Chu biết là phía trên vẫn luôn muốn tăng cường nhân thủ của bọn họ đi sang phía Hiệp Loan quần đảo, mà bản thân Trình Chu cũng muốn xây dựng lại Hiệp Loan quần đảo cho nên hắn cũng rất cần nhân thủ tới để giúp đỡ. Trình Chu cũng vừa mới tiếp nhận vương thành cho nên đây đúng là thiên thời địa lợi nhân hoà mà.



Lý Thanh Văn hưng phấn mà nói: “Thật tốt quá rồi.”

Trình Chu híp mắt mà nói: “Lý bộ trưởng, chú cũng đừng yên tâm quá sớm như vậy. Hiệp Loan quần đảo kia cũng chỉ là một lãnh thổ rất nhỏ của thế giới bên kia thôi. Đó cũng được coi như một góc nhỏ của tảng băng chìm. Kế tiếp cháu e là sẽ có cường thủ xuất hiện đấy ạ.”

Lý Thanh Văn nghe vậy cũng ngay lập tức thu liễm vẻ vui mừng trên mặt đi rồi nói: “Vậy sao? Có rắc rối lắm không?”

Trình Chu lắc đầu nói: “Cháu cũng không biết. Nhưng mà chú cũng không cần quá lo lắng làm gì. Dù sao thì giặc tới thì đánh, nước lên dâng nên thôi.”

Lý Thanh Văn gật đầu nói: “Vậy cũng được. Hiện tại chúng ta cũng đã đi được một bước lớn rồi. Với thực lực hiện tại của Trình thiếu thì muốn lăn lộn ở Tinh Linh thế giới cũng là chuyện dễ dàng mà thôi.”

Trình Chu lắc đầu nói: “Lý bộ trưởng quá khen rồi. Kỳ thật thì Tinh Linh thế giới này cũng không hề đơn giản như vậy. Khu vực Hiệp Loan quần đảo này chỉ là một địa vực nhỏ bên ngoài đại lục Tinh Linh mà thôi. Đây cũng chỉ là một mảnh vực bần cùng lạc hậu, đối với ngoại giới mà nói thì nơi đây có thể nói là một nơi hoang dã.”

Lý Thanh Văn nghe xong thì cũng chẳng thấy làm sao cả, một mảnh hoang dã mà đã có giá trị cao như vậy thì cái đại lục Tinh Linh chân chính kia hẳn là sẽ có giá trị khai phá càng cao hơn nữa. Mà cao tới cỡ nào nữa cũng khó mà tưởng tượng được.

Lý Thanh Văn cười cười nói: “Lần này Trình thiếu sẽ ở lại đây nghỉ ngơi thêm mấy ngày phải không?”

Trình Chu gật đầu rồi nói: “Vâng ạ. Chú có chuyện muốn cháu hỗ trợ nữa ạ?”

Lý Thanh Văn cũng có chút ngượng ngùng nói: “Đúng vậy. Đúng là có vấn đề đã xảy ra, người ở bên này cũng không thể giải quyết hoàn toàn được.”

Trình Chu cau mày dò hỏi: “Có chuyện gì vậy ạ?”

Lý Thanh Văn nhanh chóng giải thích nói: “Là thế lực của Vĩnh sinh đường ở quốc gia chúng ta. Bọn họ đã nghiên cứu và phát tán một loại thuốc cường hoá. Loại thuốc này có tác dụng lên động vật. Khi động vật ngửi trúng loại thuốc này thì chúng nó sẽ dễ dàng dính mất đi lý trí rồi gặp phải nhiều tình trạng bị kích động quá độ rồi cuồng nộ lên, cũng dễ dàng xảy ra thú triều. Mỗi lần xảy ra thú triều thì người dân sinh sống tại khu vực đó cũng gần như bị tàn sát rất dã man. Hơn nữa đám thú này vô cùng điên cuồng cho nên người dân bình thường không phải là đối thú của chúng nó.”

Trình Chu cau mày rồi cũng có chút khó hiểu mà nói: “Đám người Vĩnh sinh đường kia sao vẫn còn cái tư tưởng cũ như vậy ạ? Chú có biết mục đích lần của bọn họ là gì không ạ? Bọn họ đang tính làm cái gì nữa?”

Lý Thanh Văn lắc đầu nói: “Có lẽ là bọn họ chỉ muốn cho thế giới này trở nên càng hỗn loạn hơn để dễ kiếm lợi và đục nước béo cò thôi. Cháu cũng biết mà, càng hỗn loạn, càng loạn lạc thì tiền mới dễ kiếm. Hoặc có thể là bọn chúng cũng chỉ đơn thuần là muốn làm việc ác để thoả mãn thú tính của bản thân thôi.”

Với thế đạo hỗn loạn như hiện nay thì làm việc ác càng dễ dàng hơn là làm việc thiện mà. Mà người thì ác càng dễ thiện mới khó.

Trình Chu nhíu mày rồi nói: “Hiện tại thì thế lực của Vĩnh sinh đường kia đã phát triển tới mức độ nào rồi ạ?”

Dạo gần đây thì Trình Chu vẫn luôn đặt trọng tâm phát triển ở Tinh Linh thế giới cho nên hắn cũng không hề biết gì về hướng phát triển hiện tại của đám Vĩnh sinh đường này. Đối với Trình Chu mà nói thì thế lực này cũng là một tai hoạ ngầm cần phải diệt trừ. Mà diệt trừ càng sớm thì càng tốt.

Lý Thanh Văn có chút lo lắng nói: “Bọn họ phát triển rất nhanh, thời đại dị năng thì giai cấp cũng biến đổi một cách rất nhanh chóng. Sự biến đổi này cũng làm cho một số người cảm thấy bị hụt hẫng và sinh ra tâm lý phản xã hội. Tư tưởng của bọn họ càng ngày càng biến thái và có xu hướng trả thù xã hội này nên họ cũng rất nhiệt tình gia nhập vào thế lực của Vĩnh sinh đường. Mục đích của họ cũng là muốn thay đổi vận mệnh của bản thân. Đối với cái phương diện mê hoặc nhân tâm này thì xác thực là người của Vĩnh sinh đườngkia làm rất tốt.”

Trình Chu lắc đầu nói: “Một đám điên loạn.”

Lý Thanh Văn cũng có chút xấu hổ nói: “Một khoảng thời gian trước thì cha mẹ ruột của Trình thiếu, cha mẹ nuôi của Trình thiếu đã bị một vài người không rõ từ đâu đến tập kích. Chúng tôi cũng đã phái người chạy nhanh tới điều tra ra rồi. Kết quả thì đúng như dự đoán, những việc đó có bàn tay của Vĩnh sinh đường.”

Trình Chu nghe vậy thì tim cũng bị hẫng một nhịp mà hỏi: “Vậy sau đó thì sao?”

Lý Thanh Văn vội vàng nói: “Đã ngăn được rồi.”

Kỳ thật thì cục dị năng bọn họ vẫn luôn để ý và phái người tới bảo vệ cha mẹ và cha mẹ nuôi của Trình Chu mà.

Sắc mặt của Lý Thanh Văn cũng rất cổ quái nhìn Trình Chu nói: “Kỳ thật thì thực lực của thân nhân Trình thiếu cũng không hề yếu.”

Trình Chu sửng sốt một chút nói: “Thật vậy sao?”

Lý Thanh Văn gật đầu nói: “Đúng vậy. Bọn họ đều tu luyện đấu khí cũng đồng tu luyện nội công nên chiến lực cũng không hề yếu. Thực lực của Trình Dương cũng rất xuất sắc. Còn con hổ mà Trình Dương lập khế ước cũng đã là hung thú cấp 5S rồi. Hiện nay thì thực lực của Trình Dương cũng như thực lực của con hổ kia cũng nằm trong top đầu của cục dị năng đấy.”

Trình Chu híp mắt nói: “Thật vậy ạ? Tốt quá rồi.”

Đúng là Dương Dương nhà hắn cũng rất có tiền đồ. Vậy là tốt rồi. Tốt rồi.

Lý Thanh Văn thầm nghĩ: Tư chất của mấy người Trình Dương có lẽ cũng chỉ có thể tính là khá bình thường, nhưng mà bọn họ lại có Trình Chu ở phía sau hậu thuẫn cho. Trên người Trình Chu có bao nhiêu thứ tốt như vậy thì thân nhân cũng được hưởng không ít. Cho dù là lọt sàng xuống nia thì cũng đủ để cho đám người Trình Dương nhận được không ít lợi rồi. Có vẻ như Trình Chu đối xử với thân nhân cũng mình không hề keo kiệt một chút nào.

Lý Thanh Văn nhíu lại mày nói: “Trong khoảng thời gian trước thì cũng thường xuyên xuất hiện các loại biến dị thú rất lợi hại và mọi người cũng có thể giải quyết được. Nhưng mà dạo gần đây có một sự kiện cực kỳ khó giải quyết. Khu vực Tây Tạng tự nhiên xuất hiện rất nhiều ngao khuyển biến dị, trong đó còn có một con ngao khuyển siêu giai biến dị, thủ hạ cũng có hàng trăm con ngao khuyển cao giai biến bị. Cả đám này tập trung lại rồi chiếm giữ một vùng rộng lớn, hơn nữa thực lực tổng thể của đàn ngao khuyển này cũng khá là khủng bố.”

Trình Chu nhíu mày rồi nói: “Hàng trăm con ngao khuyển cao giai biến dị ạ? Sao lại nhiều tới như vậy chứ? Không lẽ là tỷ lệ xuất hiện hung thú biến dị ở hiện thế đã cao đến mức như vậy rồi sao?”

Lý Thanh Văn lắc đầu rồi nói: “Tỷ lệ thú biến dị cũng như tốc độ tăng trưởng của dị thú ở những địa phương khác cũng không hề cao như vậy đâu. Cũng không biết là phía bên kia đã tồn tại cái gì mà có thể kích thích cho đám ngao khuyển đó biến dị nhiều tới như vậy. Hơn nữa thì thực lực của đám ngao khuyển biến dị đó cũng tăng lên vô cùng nhanh. Mấy con ngao khuyển cao giai bình thường thì còn dễ đối phó nhưng mà mấy ngày nay phía bên đó cũng đã xuất hiện thêm một con ngao khuyển siêu giai. Thực lực của con ngao khuyển này quá mạnh mẽ cho nên … tới thời điểm hiện tại thì chúng tôi cũng không thể xử lý được. Mà bây giờ mà không xử lý cho tốt thì sau này chắc chắn đàm ngao khuyển đó sẽ trở thành đại hoạ. Kẹt một cái là nhân thủ bên này cũng không đủ để phái người tới đó xử lý.”

Trình Chu gật đầu nói: “Như vậy đi, lúc này cháu cũng đang rảnh rỗi, chú giao việc này cho cháu cũng được.”

Lý Thanh Văn vội vàng nói: “Làm phiền Trình thiếu rồi.”

Trình Chu cười cười nói: “Không vấn đề gì ạ.”

End chap 262

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook