Chương 177: Tình Cờ Gặp Được Phi Ưng
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Chiếc xe kem đang băng băng chạy trên đường, trang trí bên ngoài của chiếc xe kem này nhìn rất xinh xắn và đáng yêu nên khi chạy trên đường thì cũng đã thu hút không ít ánh mắt tò mò của người khác.
Trình Chu đang lái xe thì thuận miệng mà hỏi: “Dạ U, em xem chúng ta nên đi đâu tiếp bây giờ?”
Dạ U nhìn bản đồ cũng có chút đau đầu nói: “Em cũng không biết, quá khó để lựa chọn. Hay là chúng ta rút thăm đi, em viết mấy cái địa điểm này lên giấy rồi chúng ta bốc thăm xem nên đi đâu tiếp.”
Trình Chu gật đầu nói: “Ý kiến hay.”
Đối với những người gặp phải hội chứng khó lựa chọn thì rút thăm đúng là phát minh vô cùng tuyệt vời.
Dạ U viết tên mấy hòn đảo lên trên các mảnh giấy khác nhau rồi gấp lại, sau đó lắc lên. Trình Chu thuận tay mà vớt một tờ giấy rồi đưa cho Dạ U.
Trình Chu: “Anh bắt được đảo nào vậy?”
“Đảo chuông đồng.” Dạ U mở tờ giấy ra rồi nói.
Trình Chu: “Có đảo này sao? Chúng ta đi xem thử thôi.”
Đảo chuông đồng cũng không tính là quá giàu có, người có địa vị tối cao ở trên đảo chính là bá tước Đồng Đầu.
Đừng nghe cái tên Đồng Đầu mà lầm tưởng, nghe cái tên có vẻ rắn chắc đó nhưng mà người đàn ông này lại nổi tiếng là người yếu đuối, cách hành sự thì rụt rè nhút nhát. Bá tước Đồng Đầu này từng là trò cười của đám quý tộc Hiệp Loan quần đảo mà ai ai cũng khinh thường.
Diện tích đất trên đảo chuồng đồng chủ yếu là trồng cây chuông đồng, cây chuông đồng kết ra một số lượng lớn quả nhìn giống như quả hồ lô. Thời điểm mà quả của cây chuông đồng này chín thì nhìn như là một dàn hồ lô đang treo lủng lẳng ở trên cây vậy.
Khi gió nhẹ thổi qua thì đám quả cây chuông đồng đó va vào nhau phát ra từng âm thanh nhẹ nhàng vui tai như tiếng chuông gió vậy, nghe rất thú vị.
Tuy là quả chuông đồng không thể ăn cũng không thể uống nhưng bên trong quả chuông đồng có tồn tại một chất lỏng đặc như cao su, chất lỏng này được dùng để luyện khí nên đây cũng là một loại tài liệu luyện khí vô cùng quý hiếm. Chất lỏng này cũng được mệnh danh là vàng lỏng của đảo cây chuông đồng.
……
Trình Chu và Dạ U thuấn di đến đảo chuông đồng thì cũng nhanh chóng mang xe kem ra chuẩn bị mở bán. Khi xe kem vừa mới xuất hiện ở đảo chuông đồng thì hai người cũng nhanh chóng bị người trên đảo chú ý.
“Xe u linh tới, xe u linh tới rồi.”
Hình ảnh chiếc xe kem của Dạ U và Trình Chu cũng đã lan truyền khắp Hiệp Loan quần đảo rồi. Giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo đều đặt tên cho chiếc xe này là xe u linh, chỉ cần chiếc xe này xuất hiện thì cũng đại biểu cho thổ phỉ đã tới nhà.
Trình Chu lái xe kem đi trên đường, mà đi qua nơi nào thì dân chúng cũng nhanh chóng mà trốn mất dạng.
Trình Chu lắc đầu rồi cảm thán mà nói: “Bọn họ cũng quá nhát gan rồi.”
Dạ U gật đầu rất tán thành mà nói: “Vâng, ánh mắt cũng quá thiển cận rồi.”
Chiếc xe kem của bọn họ nhìn dễ thương như vậy mà mấy người dân đó dám gọi xe của bọn họ là xe u linh. Quá đáng quá rồi.
Trình Chu nhanh chóng lái xe đến rừng cây chuông đồng, đám chuông đồng trước mặt cũng đã thành thục rồi nên cả rừng cây cũng phát ra những tiếng leng keng leng keng như những tiếng chuông gió truyền tới, đúng là dễ nghe như những lời đồn đãi.
……
Sau khi đến đảo chuông đồng thì Trình Chu cũng không chạy đến tìm bá tước Đồng Đầu mà nắm tay Dạ U đi dạo hết phong cảnh của hòn đảo chuông đồng một lượt.
Trong mấy vườn cây chuông đồng thì cũng đang có mấy nông nô đang thu hái quả chuông đồng, phần gốc của quả chuông đồng này rất cứng nên cắt cũng quá dễ dàng gì.
Mấy nông nô mặc quần áo rách tả tơi, bận rộn tới mức mồ hôi đầy đầu. Mấy công nhân cắt xong một quả chuông đồng thì quay sang lại nhìn thấy Trình Chu và Dạ U nên cũng bị doạ cho chạy giật về phía sau.
Trình Chu và Dạ U cũng nắm tay đi dạo ở rừng cây chuông đồng vài vòng.
Đi dạo một hồi cũng có chút nhàm chán nên Trình Chu lại mở một bàn tiệc BBQ ở cạnh khu vườn trồng cây chuông đồng.
“Chậc chậc, nhìn hai vị thật nhàn nhã mà.” Một âm thanh vui vẻ cũng vang lên từ không trung. Sau đó thì một con chim ưng cũng đáp xuống đất rồi biến thành hình người.
Trình Chu nhìn người mới tới thì chào hỏi: “Là anh Phi Ưng đấy à? Sao anh lại ở chỗ này chứ?”
Phi Ưng gãi đầu nói: “Tôi nhận lệnh tới đây để vận chuyển hàng hoá, cuộc sống của hai vị cũng làm cho người khác cực kỳ hâm mộ đấy.”
Trước thực lực tuyệt đối thì âm mưu quỷ kế gì cũng không thể thực hiện được.
Tin tức về Trình Chu và Dạ U đi bái phỏng hết các đảo nhỏ của Hiệp Loan quần đảo cũng đã truyền đi khắp nơi ở Hiệp Loan quần đảo luôn rồi. Hiện tại thì người người nghe đến cái tên Trình Chu và Zoe cũng sợ xanh mặt và bọn họ cũng chỉ sợ xe u linh sẽ tới cửa ngõ nhà họ thôi.
Tuy liên minh của họ cũng tự xưng là liên minh Thiên Tuyển giả nhưng cũng không dám hành xử một cách kiêu ngạo như hai người bọn họ đâu.
Sau lần gặp mặt trước thì Phi Ưng còn tưởng là phải rất lâu sau thì họ mới có thể chạm mặt nhau, không nghĩ tới là hai người này lại chạy tới đảo chuông đồng này.
Trình Chu cười cười nói: “Cũng được.”
“Hai người đang nướng thịt rồng ăn sao?” Phi Ưng hỏi.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy. Có vấn đề gì sao?”
Phi Ưng xoa mũi nói: “Cũng không có vấn đề gì, dân chúng không biết còn đang nói hai người đang nướng thịt người để ăn ở khắp nơi kìa. Hai người ăn ở đâu, đi đến nơi nào đều đang được bàn tán sôi nổi.”
Trình Chu: “……” Đám người bình dân này cũng thật là, bọn họ dám nghi ngờ khẩu vị của hắn sao? Còn lâu hắn mới ăn thịt người.
Phi Ưng cũng có chút tò mò nói: “Nghe nói hai vị đang bán một loại thức ăn tên là kem phải không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Sao anh cũng nghe được vậy?” Kem của hắn đã nổi danh rồi sao?
Ánh mắt của Phi Ưng sáng lên nói: “Theo truyền thuyết thì loại đồ ăn này đén từ địa vực u minh phải không? Nó còn mang theo sự lạnh lẽo của thế giới hắc ám, nhưng mà ăn lên thì hương vị lại vô cùng ngon. Giống như là lời dụ dỗ của ma quỷ, chỉ cần ăn một lần là trúng gian kế của ma quỷ mà nhớ mãi không quên và sẵn sàng chìm vào vực sâu đúng không?”
Trình Chu: “……” Khoa trương, sao có thể khoa trương đến mức này chứ? Làm gì mà đến mức này được nhỉ? Đây chỉ là một loại đồ ăn vặt vô cùng bình thường mà thôi.
“Cái đồ ăn kia rốt cuộc có độc hay không vậy?” Phi Ưng tò mò hỏi.
Trình Chu trợn mắt nói: “Tất nhiên là không có.”
Phi Ưng có chút nghi hoặc nói: “Sao tôi nghe nói là có người ăn xong thì bị bệnh, hình như là trúng lời nguyền của ma quỷ mà.”
Trình Chu: “Do người này ham ăn nên ăn nhiều quá …” Do ham ăn bị đau bụng nên trách hắn sao? Nồi này hắn tuyệt đối không nhận.
Phi Ưng có chút chờ mong nói: “Tôi có thể nếm thử không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đương nhiên là có thể.”
Dạ U còn rất hào phóng mà lấy ra hai hộp kem to có hai vụ khác nhau đưa cho Phi Ưng.
Phi Ưng nếm thử mấy miếng thì có chút tò mò nói: “Hương vị rất ngon. Không hổ là đồ ăn bị nói là đồ ăn của ma quỷ dùng để dụ dỗ người khác mà. Nhưng mà loại đồ ăn này chỉ có Đoạ ma giả mới có thể làm ra sao?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không phải. Nếu anh thích thì tôi cũng sẽ đưa cho anh một ít nguyên liệu để anh tự mình làm. Nhưng mà món kem này phải đông lạnh thì mới có thể ăn được. Hay là như vậy đi, tôi đưa cho anh một cái nhẫn không gian để bảo quản một ít kem lạnh cho anh, như vậy thì anh cũng có thể từ từ mà ăn cũng được.”
Phi Ưng có chút vui mừng nói: “Như vậy cũng được sao?”
Phi Ưng thường xuyên phải biến thành dạng chim để bôn ba khắp nơi, đôi khi phải mang theo một số lượng lớn hàng hoá nên rất vất vả. Nếu có đạo cụ không gian thì cũng có thể bớt việc đi rất nhiều. Lúc trước thì Trình Chu chỉ tặng có một cái đạo cụ không gian cho thủ lĩnh mà thôi, người của liên minh hắn cũng quá nhiều nên 1 cái không gian là không đủ để mà dùng rồi.
Trình Chu gật đầu nói: “Tất nhiên.”
Phi Ưng có chút tò mò nói: “Trên tay của các hạ có rất nhiều đạo cụ không gian sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng xem như là vậy.”
Hắn là không gian Năng lực giả, là Hoàng kim luyện dược sư, lại là Hoàng kim kỵ sĩ thì thêm cái khả năng luyện chế đạo cụ không gian thì cũng không tính là cái gì quá rêu rao nữa rồi.
Trình Chu lấy một miếng ngọc ra rồi khắc một cái đồ hoạ không gian vào miếng ngọc đó, chỉ mấy phút sau thì cũng xuất hiện một chiếc nhẫn không gian.
Vẻ mặt Phi Ưng cực kỳ khác lạ mà nhìn Trình Chu rồi kinh ngạc mà cảm thán: “Các hạ là luyện khí sư sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng, có vẻ như tôi đã là Hoàng kim luyện khí sư rồi thì phải.”
Phi Ưng trừng mắt nhìn Trình Chu vẻ mặt cực kỳ sùng kính.
Từ trước tới nay thì Phi Ưng vẫn luôn sùng bái Vân Phong, Vân Phong là phong lôi song hệ Năng lực giả, Vân Phong còn tự mình phát hiện ra di tích của tiền nhân và dẫn dắt bọn họ từ từ bước tới ánh sáng và thoát khỏi vực sâu.
Phi Ưng vẫn cho là lão đại của mình là Năng lực giả tài giỏi nhất rồi, không nghĩ là hắn lại thấy được Trình Chu …
Phi Ưng do dự một chút cũng có chút ngắc ngứ mà dò hỏi: “Nếu … nếu chúng tôi muốn đặt hàng một lô đạo cụ không gian như thế này thì có được không? Nếu được thì chúng tôi phải lấy cái gì tới để đổi?”
Phi Ưng thở dài ở trong lòng, ban đầu thì lão đại nhà bọn họ còn muốn sử dụng thần thạch để mà trao đổi lấy đạo cụ không gian, cũng coi như là bọn họ đỡ tốn công tốn sức một phen. Ai mà ngờ được là Zoe lại thông minh tới như vậy chứ? Zoe còn trực tiếp giải luôn cái nguyên lý của thần thạch. Và bọn họ cũng mất luôn cái lợi thế duy nhất trong tay.
Có thể là việc chế tác đạo cụ không gian này đối với Trình Chu là việc vô cùng dễ dàng, nhưng điều đó cũng không hề có nghĩa là cái thứ này có thể có tràn lan ở trên thị trường.
Trình Chu nhìn Phi Ưng rồi suy nghĩ một chút mà dò hỏi: “Năng lực của mấy người tăng lên rất nhanh, có phải là các người có phương pháp để hấp thu năng lượng của mấy viên cấm ma thạch này đúng không?”
Phi Ưng nhìn Trình Chu thì sửng sốt rồi theo bản năng mà nói: “Các cậu không biết sao?”
Trình Chu cười cười nói: “Rất mau sẽ biết thôi, còn không phải là chờ người tới dạy chúng tôi sao? Nhưng mà không có mọi người thì lấy tài trí của Dạ U nói không chừng là ngày mai sẽ ngộ ra phương pháp mà thôi.”
Phi Ưng nhíu mày một chút cũng suy nghĩ một chút rồi dùng pháp khí truyền tin để liên hệ với Vân Phong.
Sau khi liên minh Thiên Tuyển giả thương nghị qua thì đã đồng ý lấy phương pháp hấp thu cấm ma thạch để đổi lấy 10 cái không gian đạo cụ mà bán cho Trình Chu.
Thực ra thì Vân Phong cũng rất sốt ruột, hắn là đang sợ là với tài trí của Zoe thì chỉ một thời gian ngắn nữa thôi thì Zoe cũng sẽ tìm ra được phương pháp mà hấp thu cấm ma thạch nên lợi thế trong tay bọn họ cũng chẳng còn lại gì nữa. Với lại họ cũng không dám sử dụng công phu sư tử ngoạm mà đòi hỏi quá nhiều.
Tuy là đạo cụ không gian ở trong tay Trình Chu thì cũng chẳng là gì cả, một tiếng là có thể làm ra hơn chục cái rồi nhưng liên minh Thiên Tuyển giả báo cái giá này cũng phải cân nhắc rất kỹ lưỡng. Sau khi báo giá thì hai bên cũng nhanh chóng ấn định giao dịch.
Sau khi giao dịch thành công thì đôi bên đều thở phào nhẹ nhõm.
Phi Ưng nhìn Trình Chu có chút tò mò dò hỏi: “Nghe nói là hai vị có một kiện pháp khí vô cùng quý giá, có thể làm cho người ta trầm luân vào vực sâu đen tối, có được kiện pháp khí này thì cũng có thể càng gần với ma thần, đúng không?”
Trình Chu trừng mắt cũng có chút không thể tin tưởng được mà nhìn Phi Ưng. Hắn có loại pháp khí này sao? Cái loại pháp khí nào mà có thể lại gần được ma thần này chứ? Đây là cái loại pháp khí gì sao hắn không biết vậy?
Phi Ưng nhìn biểu tình trên mặt Trình Chu thì có chút nghi hoặc nói: “Không có hả?”
Dạ U chớp mắt rồi suy nghĩ một hồi cũng có chút không xác định mà nói: “Ý của anh là đang nói cái này đúng không? Cái này … kính râm này sao?”
Trình Chu nghe vậy cũng giật mình rồi quay qua nhìn Dạ U mà dò hỏi: “Em có chắc không? Cái này là kính mát mà.”
Chẳng lẽ là kính râm này á? Đúng là đeo kính này lên thì có thể biến ngày thành đêm đấy, nhưng mà gần với ma thần ở vực sâu là sao? Cái khái niệm gì thế này hả trời?
“Là cái này phải không?” Trình Chu lấy một cái kính mát ra rồi đeo lên mắt.
Phi Ưng gật đầu nói: “Đúng đúng đúng, chính là cái này nè.”
Trình Chu: “……”
Thật? Là kính mát thật này. Không thể ngờ được, tên này không đi làm sale ở hiện thế đúng là quá đáng tiếc. Mà hiện tại thì hắn không làm đại ngôn kính mát cho hiện thế cho dị giới thì đúng là quá đáng trách rồi.
Lúc trước có mấy con em quý tộc chạy tới tìm hắn hỏi mua kính mát, hắn còn dùng một viên cấm ma thạch để đổi lấy một cái kính mát cơ, lúc đó thì hắn còn cảm thấy giao dịch này cũng không tồi nên đã đồng ý luôn. Hoá ra là mấy người kia còn miêu tả kính râm này của hắn thành như vậy, chậc, nên học hỏi, mấy sale của hiện thế nên đến đây để học hỏi ngôn từ của mấy con em quý tộc này mà còn bán hàng nữa.
Phi Ưng có chút ngượng ngùng hỏi: “Cái này có quý không?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không quý. Tôi còn mấy cái này, anh thích thì cũng tặng luôn cho anh.”
Phi Ưng có chút ngượng ngùng nói: “Này thì không tốt lắm đâu.”
Trình Chu xua tay nói: “Không sao đâu.”
Mấy cái loại như kính mát này thì chỉ có tác dụng giả ngầu, giả cool mà thôi, cũng chẳng có tí quan hệ nào với ma thần hay quỷ thần gì đâu. Kính mát còn rất rẻ, 10 đồng là có thể mua được một cái rồi.
Phi Ưng mang theo đạo cụ không gian cùng mười cái kính mát mỹ mãn mà hoá thành chim ưng để bay đi.
Trình Chu chống nạnh nhìn Phi Ưng rời đi nói: “Lần sau chắc chúng ta cần phải chuẩn bị thêm một thùng kính mát để trong nhẫn không gian rồi phát dần thôi.”
Đây chính là pháp khí có quan hệ với ma thần đấy, có khi là tên ngu ngốc nào đó còn vung tiền như rác ra đòi mua thì lại thì đúng là tiện nghi cho hắn rồi.
Dạ U nhịn không được mà bật cười.
Trình Chu nhìn Dạ U rồi dò hỏi: “Em thấy sao rồi? Cái phương pháp mà bọn họ nói có tác dụng gì không?”
Dạ U gật đầu nói: “Có tác dụng.”
Bên trong pháp khí mà Phi Ưng đưa cho hắn cũng có phương pháp dùng để hấp thu ma lực bên trong thần thạch. Nếu cho Dạ U một thời gian thì sớm muộn gì Dạ U cũng sẽ lĩnh ngộ được phương pháp, nhưng mà vẫn phải tốn thời gian, có thể là vài ngày hoặc vài tháng, nếu lâu hơn thì cũng có thể tính theo năm.
Tình hình của hiện thế dạo gần đây cũng không quá thái bình. Tần suất phát sinh ma lực triều tịch cũng như hung thú xuất hiện cũng ngày càng nhiều hơn. Hơn nữa còn thường xuyên có tình trạng hung thú tập kích con người, vùng duyên hải thì có hung thú vượt biển tấn công mạnh mẽ vào loài người cũng thường xuyên xảy ra, nếu như sớm phá giải bí mật của thần thạch thì cũng có thể thay đổi ít nhiều cục diện hiện tại của hiện thế.
Dạ U cầm viên cấm ma thạch trong tay nói: “Nếu có thứ này thì trong thời gian ngắn dị năng của em cũng có thể tăng lên rất nhiều.”
Trình Chu thở dài nói: “Có vẻ như liên minh Thiên Tuyển giả này đã tạo ra nhiều cao thủ như vậy cũng có liên quan đến cấm ma thạch.”
Đáng tiếc thì số lượng cấm ma thạch hiện nay cũng không có quá nhiều, hai người họ bôn ba khắp nơi thì cũng chỉ có thể thu thêm hơn 20 viên cấm ma thạch mà thôi.
End chap 177
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Trình Chu đang lái xe thì thuận miệng mà hỏi: “Dạ U, em xem chúng ta nên đi đâu tiếp bây giờ?”
Dạ U nhìn bản đồ cũng có chút đau đầu nói: “Em cũng không biết, quá khó để lựa chọn. Hay là chúng ta rút thăm đi, em viết mấy cái địa điểm này lên giấy rồi chúng ta bốc thăm xem nên đi đâu tiếp.”
Trình Chu gật đầu nói: “Ý kiến hay.”
Đối với những người gặp phải hội chứng khó lựa chọn thì rút thăm đúng là phát minh vô cùng tuyệt vời.
Dạ U viết tên mấy hòn đảo lên trên các mảnh giấy khác nhau rồi gấp lại, sau đó lắc lên. Trình Chu thuận tay mà vớt một tờ giấy rồi đưa cho Dạ U.
Trình Chu: “Anh bắt được đảo nào vậy?”
“Đảo chuông đồng.” Dạ U mở tờ giấy ra rồi nói.
Trình Chu: “Có đảo này sao? Chúng ta đi xem thử thôi.”
Đảo chuông đồng cũng không tính là quá giàu có, người có địa vị tối cao ở trên đảo chính là bá tước Đồng Đầu.
Đừng nghe cái tên Đồng Đầu mà lầm tưởng, nghe cái tên có vẻ rắn chắc đó nhưng mà người đàn ông này lại nổi tiếng là người yếu đuối, cách hành sự thì rụt rè nhút nhát. Bá tước Đồng Đầu này từng là trò cười của đám quý tộc Hiệp Loan quần đảo mà ai ai cũng khinh thường.
Diện tích đất trên đảo chuồng đồng chủ yếu là trồng cây chuông đồng, cây chuông đồng kết ra một số lượng lớn quả nhìn giống như quả hồ lô. Thời điểm mà quả của cây chuông đồng này chín thì nhìn như là một dàn hồ lô đang treo lủng lẳng ở trên cây vậy.
Khi gió nhẹ thổi qua thì đám quả cây chuông đồng đó va vào nhau phát ra từng âm thanh nhẹ nhàng vui tai như tiếng chuông gió vậy, nghe rất thú vị.
Tuy là quả chuông đồng không thể ăn cũng không thể uống nhưng bên trong quả chuông đồng có tồn tại một chất lỏng đặc như cao su, chất lỏng này được dùng để luyện khí nên đây cũng là một loại tài liệu luyện khí vô cùng quý hiếm. Chất lỏng này cũng được mệnh danh là vàng lỏng của đảo cây chuông đồng.
……
Trình Chu và Dạ U thuấn di đến đảo chuông đồng thì cũng nhanh chóng mang xe kem ra chuẩn bị mở bán. Khi xe kem vừa mới xuất hiện ở đảo chuông đồng thì hai người cũng nhanh chóng bị người trên đảo chú ý.
“Xe u linh tới, xe u linh tới rồi.”
Hình ảnh chiếc xe kem của Dạ U và Trình Chu cũng đã lan truyền khắp Hiệp Loan quần đảo rồi. Giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo đều đặt tên cho chiếc xe này là xe u linh, chỉ cần chiếc xe này xuất hiện thì cũng đại biểu cho thổ phỉ đã tới nhà.
Trình Chu lái xe kem đi trên đường, mà đi qua nơi nào thì dân chúng cũng nhanh chóng mà trốn mất dạng.
Trình Chu lắc đầu rồi cảm thán mà nói: “Bọn họ cũng quá nhát gan rồi.”
Dạ U gật đầu rất tán thành mà nói: “Vâng, ánh mắt cũng quá thiển cận rồi.”
Chiếc xe kem của bọn họ nhìn dễ thương như vậy mà mấy người dân đó dám gọi xe của bọn họ là xe u linh. Quá đáng quá rồi.
Trình Chu nhanh chóng lái xe đến rừng cây chuông đồng, đám chuông đồng trước mặt cũng đã thành thục rồi nên cả rừng cây cũng phát ra những tiếng leng keng leng keng như những tiếng chuông gió truyền tới, đúng là dễ nghe như những lời đồn đãi.
……
Sau khi đến đảo chuông đồng thì Trình Chu cũng không chạy đến tìm bá tước Đồng Đầu mà nắm tay Dạ U đi dạo hết phong cảnh của hòn đảo chuông đồng một lượt.
Trong mấy vườn cây chuông đồng thì cũng đang có mấy nông nô đang thu hái quả chuông đồng, phần gốc của quả chuông đồng này rất cứng nên cắt cũng quá dễ dàng gì.
Mấy nông nô mặc quần áo rách tả tơi, bận rộn tới mức mồ hôi đầy đầu. Mấy công nhân cắt xong một quả chuông đồng thì quay sang lại nhìn thấy Trình Chu và Dạ U nên cũng bị doạ cho chạy giật về phía sau.
Trình Chu và Dạ U cũng nắm tay đi dạo ở rừng cây chuông đồng vài vòng.
Đi dạo một hồi cũng có chút nhàm chán nên Trình Chu lại mở một bàn tiệc BBQ ở cạnh khu vườn trồng cây chuông đồng.
“Chậc chậc, nhìn hai vị thật nhàn nhã mà.” Một âm thanh vui vẻ cũng vang lên từ không trung. Sau đó thì một con chim ưng cũng đáp xuống đất rồi biến thành hình người.
Trình Chu nhìn người mới tới thì chào hỏi: “Là anh Phi Ưng đấy à? Sao anh lại ở chỗ này chứ?”
Phi Ưng gãi đầu nói: “Tôi nhận lệnh tới đây để vận chuyển hàng hoá, cuộc sống của hai vị cũng làm cho người khác cực kỳ hâm mộ đấy.”
Trước thực lực tuyệt đối thì âm mưu quỷ kế gì cũng không thể thực hiện được.
Tin tức về Trình Chu và Dạ U đi bái phỏng hết các đảo nhỏ của Hiệp Loan quần đảo cũng đã truyền đi khắp nơi ở Hiệp Loan quần đảo luôn rồi. Hiện tại thì người người nghe đến cái tên Trình Chu và Zoe cũng sợ xanh mặt và bọn họ cũng chỉ sợ xe u linh sẽ tới cửa ngõ nhà họ thôi.
Tuy liên minh của họ cũng tự xưng là liên minh Thiên Tuyển giả nhưng cũng không dám hành xử một cách kiêu ngạo như hai người bọn họ đâu.
Sau lần gặp mặt trước thì Phi Ưng còn tưởng là phải rất lâu sau thì họ mới có thể chạm mặt nhau, không nghĩ tới là hai người này lại chạy tới đảo chuông đồng này.
Trình Chu cười cười nói: “Cũng được.”
“Hai người đang nướng thịt rồng ăn sao?” Phi Ưng hỏi.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy. Có vấn đề gì sao?”
Phi Ưng xoa mũi nói: “Cũng không có vấn đề gì, dân chúng không biết còn đang nói hai người đang nướng thịt người để ăn ở khắp nơi kìa. Hai người ăn ở đâu, đi đến nơi nào đều đang được bàn tán sôi nổi.”
Trình Chu: “……” Đám người bình dân này cũng thật là, bọn họ dám nghi ngờ khẩu vị của hắn sao? Còn lâu hắn mới ăn thịt người.
Phi Ưng cũng có chút tò mò nói: “Nghe nói hai vị đang bán một loại thức ăn tên là kem phải không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Sao anh cũng nghe được vậy?” Kem của hắn đã nổi danh rồi sao?
Ánh mắt của Phi Ưng sáng lên nói: “Theo truyền thuyết thì loại đồ ăn này đén từ địa vực u minh phải không? Nó còn mang theo sự lạnh lẽo của thế giới hắc ám, nhưng mà ăn lên thì hương vị lại vô cùng ngon. Giống như là lời dụ dỗ của ma quỷ, chỉ cần ăn một lần là trúng gian kế của ma quỷ mà nhớ mãi không quên và sẵn sàng chìm vào vực sâu đúng không?”
Trình Chu: “……” Khoa trương, sao có thể khoa trương đến mức này chứ? Làm gì mà đến mức này được nhỉ? Đây chỉ là một loại đồ ăn vặt vô cùng bình thường mà thôi.
“Cái đồ ăn kia rốt cuộc có độc hay không vậy?” Phi Ưng tò mò hỏi.
Trình Chu trợn mắt nói: “Tất nhiên là không có.”
Phi Ưng có chút nghi hoặc nói: “Sao tôi nghe nói là có người ăn xong thì bị bệnh, hình như là trúng lời nguyền của ma quỷ mà.”
Trình Chu: “Do người này ham ăn nên ăn nhiều quá …” Do ham ăn bị đau bụng nên trách hắn sao? Nồi này hắn tuyệt đối không nhận.
Phi Ưng có chút chờ mong nói: “Tôi có thể nếm thử không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đương nhiên là có thể.”
Dạ U còn rất hào phóng mà lấy ra hai hộp kem to có hai vụ khác nhau đưa cho Phi Ưng.
Phi Ưng nếm thử mấy miếng thì có chút tò mò nói: “Hương vị rất ngon. Không hổ là đồ ăn bị nói là đồ ăn của ma quỷ dùng để dụ dỗ người khác mà. Nhưng mà loại đồ ăn này chỉ có Đoạ ma giả mới có thể làm ra sao?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không phải. Nếu anh thích thì tôi cũng sẽ đưa cho anh một ít nguyên liệu để anh tự mình làm. Nhưng mà món kem này phải đông lạnh thì mới có thể ăn được. Hay là như vậy đi, tôi đưa cho anh một cái nhẫn không gian để bảo quản một ít kem lạnh cho anh, như vậy thì anh cũng có thể từ từ mà ăn cũng được.”
Phi Ưng có chút vui mừng nói: “Như vậy cũng được sao?”
Phi Ưng thường xuyên phải biến thành dạng chim để bôn ba khắp nơi, đôi khi phải mang theo một số lượng lớn hàng hoá nên rất vất vả. Nếu có đạo cụ không gian thì cũng có thể bớt việc đi rất nhiều. Lúc trước thì Trình Chu chỉ tặng có một cái đạo cụ không gian cho thủ lĩnh mà thôi, người của liên minh hắn cũng quá nhiều nên 1 cái không gian là không đủ để mà dùng rồi.
Trình Chu gật đầu nói: “Tất nhiên.”
Phi Ưng có chút tò mò nói: “Trên tay của các hạ có rất nhiều đạo cụ không gian sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng xem như là vậy.”
Hắn là không gian Năng lực giả, là Hoàng kim luyện dược sư, lại là Hoàng kim kỵ sĩ thì thêm cái khả năng luyện chế đạo cụ không gian thì cũng không tính là cái gì quá rêu rao nữa rồi.
Trình Chu lấy một miếng ngọc ra rồi khắc một cái đồ hoạ không gian vào miếng ngọc đó, chỉ mấy phút sau thì cũng xuất hiện một chiếc nhẫn không gian.
Vẻ mặt Phi Ưng cực kỳ khác lạ mà nhìn Trình Chu rồi kinh ngạc mà cảm thán: “Các hạ là luyện khí sư sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng, có vẻ như tôi đã là Hoàng kim luyện khí sư rồi thì phải.”
Phi Ưng trừng mắt nhìn Trình Chu vẻ mặt cực kỳ sùng kính.
Từ trước tới nay thì Phi Ưng vẫn luôn sùng bái Vân Phong, Vân Phong là phong lôi song hệ Năng lực giả, Vân Phong còn tự mình phát hiện ra di tích của tiền nhân và dẫn dắt bọn họ từ từ bước tới ánh sáng và thoát khỏi vực sâu.
Phi Ưng vẫn cho là lão đại của mình là Năng lực giả tài giỏi nhất rồi, không nghĩ là hắn lại thấy được Trình Chu …
Phi Ưng do dự một chút cũng có chút ngắc ngứ mà dò hỏi: “Nếu … nếu chúng tôi muốn đặt hàng một lô đạo cụ không gian như thế này thì có được không? Nếu được thì chúng tôi phải lấy cái gì tới để đổi?”
Phi Ưng thở dài ở trong lòng, ban đầu thì lão đại nhà bọn họ còn muốn sử dụng thần thạch để mà trao đổi lấy đạo cụ không gian, cũng coi như là bọn họ đỡ tốn công tốn sức một phen. Ai mà ngờ được là Zoe lại thông minh tới như vậy chứ? Zoe còn trực tiếp giải luôn cái nguyên lý của thần thạch. Và bọn họ cũng mất luôn cái lợi thế duy nhất trong tay.
Có thể là việc chế tác đạo cụ không gian này đối với Trình Chu là việc vô cùng dễ dàng, nhưng điều đó cũng không hề có nghĩa là cái thứ này có thể có tràn lan ở trên thị trường.
Trình Chu nhìn Phi Ưng rồi suy nghĩ một chút mà dò hỏi: “Năng lực của mấy người tăng lên rất nhanh, có phải là các người có phương pháp để hấp thu năng lượng của mấy viên cấm ma thạch này đúng không?”
Phi Ưng nhìn Trình Chu thì sửng sốt rồi theo bản năng mà nói: “Các cậu không biết sao?”
Trình Chu cười cười nói: “Rất mau sẽ biết thôi, còn không phải là chờ người tới dạy chúng tôi sao? Nhưng mà không có mọi người thì lấy tài trí của Dạ U nói không chừng là ngày mai sẽ ngộ ra phương pháp mà thôi.”
Phi Ưng nhíu mày một chút cũng suy nghĩ một chút rồi dùng pháp khí truyền tin để liên hệ với Vân Phong.
Sau khi liên minh Thiên Tuyển giả thương nghị qua thì đã đồng ý lấy phương pháp hấp thu cấm ma thạch để đổi lấy 10 cái không gian đạo cụ mà bán cho Trình Chu.
Thực ra thì Vân Phong cũng rất sốt ruột, hắn là đang sợ là với tài trí của Zoe thì chỉ một thời gian ngắn nữa thôi thì Zoe cũng sẽ tìm ra được phương pháp mà hấp thu cấm ma thạch nên lợi thế trong tay bọn họ cũng chẳng còn lại gì nữa. Với lại họ cũng không dám sử dụng công phu sư tử ngoạm mà đòi hỏi quá nhiều.
Tuy là đạo cụ không gian ở trong tay Trình Chu thì cũng chẳng là gì cả, một tiếng là có thể làm ra hơn chục cái rồi nhưng liên minh Thiên Tuyển giả báo cái giá này cũng phải cân nhắc rất kỹ lưỡng. Sau khi báo giá thì hai bên cũng nhanh chóng ấn định giao dịch.
Sau khi giao dịch thành công thì đôi bên đều thở phào nhẹ nhõm.
Phi Ưng nhìn Trình Chu có chút tò mò dò hỏi: “Nghe nói là hai vị có một kiện pháp khí vô cùng quý giá, có thể làm cho người ta trầm luân vào vực sâu đen tối, có được kiện pháp khí này thì cũng có thể càng gần với ma thần, đúng không?”
Trình Chu trừng mắt cũng có chút không thể tin tưởng được mà nhìn Phi Ưng. Hắn có loại pháp khí này sao? Cái loại pháp khí nào mà có thể lại gần được ma thần này chứ? Đây là cái loại pháp khí gì sao hắn không biết vậy?
Phi Ưng nhìn biểu tình trên mặt Trình Chu thì có chút nghi hoặc nói: “Không có hả?”
Dạ U chớp mắt rồi suy nghĩ một hồi cũng có chút không xác định mà nói: “Ý của anh là đang nói cái này đúng không? Cái này … kính râm này sao?”
Trình Chu nghe vậy cũng giật mình rồi quay qua nhìn Dạ U mà dò hỏi: “Em có chắc không? Cái này là kính mát mà.”
Chẳng lẽ là kính râm này á? Đúng là đeo kính này lên thì có thể biến ngày thành đêm đấy, nhưng mà gần với ma thần ở vực sâu là sao? Cái khái niệm gì thế này hả trời?
“Là cái này phải không?” Trình Chu lấy một cái kính mát ra rồi đeo lên mắt.
Phi Ưng gật đầu nói: “Đúng đúng đúng, chính là cái này nè.”
Trình Chu: “……”
Thật? Là kính mát thật này. Không thể ngờ được, tên này không đi làm sale ở hiện thế đúng là quá đáng tiếc. Mà hiện tại thì hắn không làm đại ngôn kính mát cho hiện thế cho dị giới thì đúng là quá đáng trách rồi.
Lúc trước có mấy con em quý tộc chạy tới tìm hắn hỏi mua kính mát, hắn còn dùng một viên cấm ma thạch để đổi lấy một cái kính mát cơ, lúc đó thì hắn còn cảm thấy giao dịch này cũng không tồi nên đã đồng ý luôn. Hoá ra là mấy người kia còn miêu tả kính râm này của hắn thành như vậy, chậc, nên học hỏi, mấy sale của hiện thế nên đến đây để học hỏi ngôn từ của mấy con em quý tộc này mà còn bán hàng nữa.
Phi Ưng có chút ngượng ngùng hỏi: “Cái này có quý không?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không quý. Tôi còn mấy cái này, anh thích thì cũng tặng luôn cho anh.”
Phi Ưng có chút ngượng ngùng nói: “Này thì không tốt lắm đâu.”
Trình Chu xua tay nói: “Không sao đâu.”
Mấy cái loại như kính mát này thì chỉ có tác dụng giả ngầu, giả cool mà thôi, cũng chẳng có tí quan hệ nào với ma thần hay quỷ thần gì đâu. Kính mát còn rất rẻ, 10 đồng là có thể mua được một cái rồi.
Phi Ưng mang theo đạo cụ không gian cùng mười cái kính mát mỹ mãn mà hoá thành chim ưng để bay đi.
Trình Chu chống nạnh nhìn Phi Ưng rời đi nói: “Lần sau chắc chúng ta cần phải chuẩn bị thêm một thùng kính mát để trong nhẫn không gian rồi phát dần thôi.”
Đây chính là pháp khí có quan hệ với ma thần đấy, có khi là tên ngu ngốc nào đó còn vung tiền như rác ra đòi mua thì lại thì đúng là tiện nghi cho hắn rồi.
Dạ U nhịn không được mà bật cười.
Trình Chu nhìn Dạ U rồi dò hỏi: “Em thấy sao rồi? Cái phương pháp mà bọn họ nói có tác dụng gì không?”
Dạ U gật đầu nói: “Có tác dụng.”
Bên trong pháp khí mà Phi Ưng đưa cho hắn cũng có phương pháp dùng để hấp thu ma lực bên trong thần thạch. Nếu cho Dạ U một thời gian thì sớm muộn gì Dạ U cũng sẽ lĩnh ngộ được phương pháp, nhưng mà vẫn phải tốn thời gian, có thể là vài ngày hoặc vài tháng, nếu lâu hơn thì cũng có thể tính theo năm.
Tình hình của hiện thế dạo gần đây cũng không quá thái bình. Tần suất phát sinh ma lực triều tịch cũng như hung thú xuất hiện cũng ngày càng nhiều hơn. Hơn nữa còn thường xuyên có tình trạng hung thú tập kích con người, vùng duyên hải thì có hung thú vượt biển tấn công mạnh mẽ vào loài người cũng thường xuyên xảy ra, nếu như sớm phá giải bí mật của thần thạch thì cũng có thể thay đổi ít nhiều cục diện hiện tại của hiện thế.
Dạ U cầm viên cấm ma thạch trong tay nói: “Nếu có thứ này thì trong thời gian ngắn dị năng của em cũng có thể tăng lên rất nhiều.”
Trình Chu thở dài nói: “Có vẻ như liên minh Thiên Tuyển giả này đã tạo ra nhiều cao thủ như vậy cũng có liên quan đến cấm ma thạch.”
Đáng tiếc thì số lượng cấm ma thạch hiện nay cũng không có quá nhiều, hai người họ bôn ba khắp nơi thì cũng chỉ có thể thu thêm hơn 20 viên cấm ma thạch mà thôi.
End chap 177
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.