Chương 170: Tình Trạng Của Hoàng Kim Đảo
Diệp Ức Lạc
01/04/2024
Hoàng Kim đảo.
Kết quả cuối cùng của trận chiến ở quần đảo núi lửa là đại công tước Oss trọng thương, liên quân quý tộc đại bại.
Trong cuộc hỗn chiến thì hầu tước Perry cũng nhặt được cái mạng nhưng mà tình cảnh của hầu tước Perry lại biến thành vô cùng xấu hổ.
Nếu không phải vì Trình Chu và Dạ U thì đại công tước Oss sẽ không bại thê thảm đến như vậy. Có thể nói là nhờ Trình Chu và Dạ U thì ông ta đã bị đại công tước ghi hận quan trận chiến này rồi.
Liên minh Thiên Tuyển giả và tổ chức Quang minh đã xuất hiện rồi phô bày ra thực lực có thể đàn áp tứ phương như vậy thì một số quý tộc đang có xu hướng quay đầu muốn chuyển qua ủng hộ cho hai cái tổ chức này luôn.
Lúc trước, khi mà Zoe là thiếu đảo chủ của Hoàng Kim đảo thì Zoe cũng là ngôi sao sáng chói trong lòng dân chúng hòn đảo này, đặc biệt là những vị dân cư cũ của Hoàng kim tiểu mạch đảo. Hiện nay thì Zoe lại là đấu khí và dị năng toàn tu, hơn nữa thì thực lực cũng vô cùng cao, cho nên danh tiếng của Zoe cũng được lục lại rồi cao hơn nữa. Ngoài ra thì bạn lữ của Zoe cũng có những thủ đoạn quá kỳ dị. Hơn nữa thì hai người này và hầu tước Perry cũng có những khúc mắc rất sâu sắc nên nhiều quý tộc còn đang ngồi hóng kịch hay để xem.
Hầu tước Perry vừa về đến Hoàng Kim đảo thì ông ta cũng lựa chọn đóng cửa tĩnh tu.
Sau cuộc chiến ở quần đảo núi lửa thì hầu tước Kinh Đào cũng tử trận, lãnh địa của hầu tước Kinh Đào cũng gần sát với Hoàng Kim đảo, nếu không vì Zoe thì hẳn là lãnh địa của Hoàng Kim đảo cũng khuyếch trương đến lãnh địa của hầu tước Kinh Đào luôn rồi. Chỉ là hiện tại thì hầu tước Perry cũng không dám manh động nên chuyện này cũng chỉ còn cách trầm mặc cho qua chuyện này.
Hầu tước Perry cũng tưởng là ông cứ nhịn một thời gian thì mọi chuyện cũng qua nhanh, nhưng mà giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo lại hoàn toàn không muốn tha cho ông.
Hầu tước Leon, hầu tước Monte, và một đám người cũng đã liên hợp lại để tiến lên Hoàng Kim đảo, mục đích cũng là muốn ông ta trả nợ.
Nghe thấy chuyện này thì hầu tước Perry cũng cảm thấy cực kỳ ngớ ngẩn, nhưng mà đám người của hầu tước Leon lại nói một cách rất chắc chắn là bạn đời của đại công tử Zoe nhà ông đã mượn một vài con Tinh Linh, sau đó hai người bọn họ còn tuyên bố đã gán nợ cho hòn đảo của ông.
Hầu tước Perry cũng vô cùng tức giận khi nghe những lời nói vô căn cứ này nhưng mà song quyền khó địch nổi bốn tay, cuối cùng thì ông cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mấy tên hầu tước và bá tước kia dọn kho của phủ hầu tước nhà ông.
Từ trước đến nay, ngoại trừ lần cưới mẫu thân của Zoe ra thì hầu tước Perry chưa từng phải chịu qua nỗi uỷ khuất lớn như vậy, lúc đó ông ta cũng tức đến nỗi hộc ra một miệng máu.
Thời điểm mà Hoàng Kim đảo bị trộm thì Lance đã từng có một nỗi sợ hãi, không biết lâu lâu Zoe lại chạy đến tống tiền thì bọn họ phải sao? Nhưng mà tình hình hiện tại thì tình hình trên đảo có vẻ còn bất ổn hơn hắn ta nghĩ rất nhiều lần, Zoe không những tự mình chạy tới tống tiền Hoàng Kim đảo mà người này còn nghĩ ra kế cho một đám người tới Hoàng Kim đảo để vơ vét sạch tài sản.
Sản vật trên Hoàng Kim đảo vốn rất phong phú và bọn họ cũng rất giàu có, đây từng là nơi mà dân chúng của Hiệp Loan quần đảo đã từng hướng tới. Không nghĩ, thật sợ không thể ngờ được là nhanh như vậy thôi mà gió đã đảo chiều rồi. Hiện nay thì Hoàng Kim đảo chỉ là trò cười trong miệng của dân chúng.
Lance bỗng nhiên cảm thấy hình như hắn và đám anh em của hắn phải nghĩ lại một chuyện. Bọn họ còn tranh đoạt cái thân phận người thừa kế của Hoàng Kim đảo này làm cái gì cơ chứ? Hiện tại, chỉ cần Zoe thấy chướng mắt cái gì đó thì tài sản mà bọn họ tranh cướp được cũng hoá thành hư vô hết cả còn gì.
Hơn nữa, nếu có người nào trong số anh em bọn họ đạt được cái danh phận người thừa kế của Hoàng Kim đảo thì người đó cũng mãi mãi chỉ có thể sống trong bóng ma mà Zoe đã để lại. Cách tốt nhất của đám anh em bọn họ hiện tại chính là tìm một nơi vô danh không người quen biết để mà an ổn sống.
……
Phòng ngủ của Baker.
“Không có khả năng, không thể như vậy được.” Âm thành đồ sứ vỡ vụn từ trong phòng truyền ra.
Lance đứng trước cửa phòng Baker rồi dò hỏi một thị nữ ở bên: “Baker lại quăng đồ nữa sao?”
Thị nữ gật đầu nói: “Đúng vậy ạ.”
Dạo gần đây đám thị nữ bọn họ luôn sống trong tình trạng nơm nớp lo sợ, không khí của phủ hầu tước Hoàng Kim đảo lúc nào cũng căng thẳng. Cho dù là hầu tước đại nhân hay nhị thiếu gia thì hai người này rất dễ nổi giận, cũng có rất nhiều người hầu đã bị phạt vô cớ nên những người hầu còn lại cũng căng thẳng và bất an theo.
Lance đẩy cửa phòng của Baker ra và đi vào.
Baker nắm một cái bình hoa rồi quăng mạnh về phía Lance mà quát lớn: “Mày cút đi.”
Lance nhìn Baker rồi cười cười nói: “Em trai Baker à, hà tất gì mà em phải kích động như thế chứ?”
Baker cười lạnh một tiếng rồi xỉa xói: “Ai là em trai mày hả? Tao làm gì mà có một người anh trai là mày chứ?”
Lance cười cười nói: “Đúng là tao không có đủ tư cách để trở thành anh trai của mày rồi. Người anh trai chân chính của mày hiện đang cực kỳ tiêu sái ở ngoài kia cơ. Mà theo tao thấy thì hắn ta cũng đã trở thành Hoàng kim kỵ sĩ rồi.”
Baker nắm chặt tay gào lên: “Sao có thể chứ? Hắn ta là Đoạ ma giả mà. Hắn ta là tín đồ của ma quỷ thì làm sao có khả năng trở thành Hoàng kim kỵ sĩ được chứ?”
Lance lắc đầu thở dài nói: “Tao biết là mày không tin, nhưng mà hắn ta thật sự đã trở thành Hoàng kim kỵ sĩ rồi đấy. Hơn nữa hắn ta còn tìm một không gian Đoạ ma giả làm bạn lữ nữa đấy, và người kia cũng là Hoàng kim kỵ sĩ. Sau này mày cũng có cơ hội gặp mặt thôi.”
Baker âm u nhìn Lance rồi không nói một lời.
Hầu tước Perry rất coi trọng mặt mũi, ông ta vẫn luôn mang một bộ mặt đạo mạo đi ra gặp người, nhưng sau một đợt ra ngoài thì thì ông ta dường như là đã bị đả kích quá lớn nên ông ta cũng không thèm giả bộ nữa, mặt ông ta lúc nào cũng tối đen và lạnh lẽo với người khác.
Bởi vì không đối phó được với Zoe nên hầu tước Perry cũng đã đem luôn lửa giận đó mà phát tiết lên người Baker. Dạo gần đây thì cuộc sống của Baker cũng có thể nói là vô cùng khổ sở.
Hình như là 2 ngày trước thì người phụ thân này của Baker còn lấy cớ muốn khảo hạch quá trình học tập của Baker mà đánh cho hắn ta một trận.
Cho dù là Zoe hay là cái thằng nhân tình của Zoe nếu muốn xử lý người phụ thân này của Baker thì đấy cũng chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng mà hai tên này dù có làm gì cũng không có ý định muốn động thủ, mục đích như thế nào thì người ngoài nhìn vào e là bọn họ cũng hiểu được phần nào rồi.
Lance cảm thấy Zoe không hề động thủ lên người phụ thân này tất nhiên cũng không phải vì cái tình cha con thắm thiết gì ở đây cả, có lẽ Zoe muốn cho cuộc sống của người phụ thân này không được yên ổn, luôn phải sống trong sợ hãi, làm cơ nghiệp tích góp cả đời của người phụ thân này từng chút từng chút mà tan thành mây khói.
Lance đã đi theo hầu tước Perry cũng được nhiều năm cho nên hắn cũng khá hiểu tính tình của hầu tước Perry, hắn cũng biết là phụ thân của hắn là một người cực kỳ bạc bẽo, con cái với ông ta cũng chẳng là gì so với cái quyền thế địa vị.
Có lẽ là nhìn tài phú, địa vị mà người phụ thân này vất vả gây dựng từng bước sụp đổ thì Zoe sẽ vui hơn nhiều vì đối với phụ thân hắn thì việc này còn khó chịu hơn cả cái chết.
……
Đảo Hoa hồng.
“Đảo này cũng không tồi đâu.” Trình Chu vừa đặt chân lên đảo Hoa hồng thì cảm thán.
Dạ U gật đầu nói: “Phong cảnh rất đẹp.”
Trên đảo Hoa hồng có trồng rất nhiều loại hoa hồng khác nhau, trong số này thì chỉ có huyết hoa hồng mới có thể trở thành linh dược. Sau khi tách chiết số. lượng lớn huyết hoa hồng sẽ thu được một loại tinh dầu, và tinh dầu này có thể dùng để luyện chế thành linh dược có tác dụng không tồi trong việc phụ trợ tu luyện.
Trình Chu và Dạ U cũng nắm tay nhau mà tham quan hòn đảo này một vòng.
Trên đảo cũng có không ít người đang lén lút nghị luận về sự kiện của quần đảo núi lửa, trận khiêu chiến của các kỵ sĩ và Đoạ ma giả.
“Nghe nói thời điểm ở quần đảo núi lửa kia thì cái liên minh Thiên Tuyển giả và tổ chức Quang Minh đó đều tới đấy.”
“Việc này cũng đã truyền đi khắp nơi rồi, nghe nói trận này đại công tước còn ăn lỗ nặng.”
“Nghe nói còn chết tới vài vị hầu tước cơ mà. Nghe nói dạo gần đây đám người được chọn để kế vị của mấy hầu tước đã chết đó đang đánh túi bụi để tranh giành quyền thừa kế kìa.”
“Nghe nói là thiên tài năm đó của Hoàng Kim đảo, thiếu đảo chủ Zoe với tên không gian Đoạ ma giả đã thành một đôi rồi.”
“Hầu tước của chúng ta có thể tránh được một kiếp này thì hầu tước của chúng ta thực sự rất là may mắn.”
“Lần đó, người của tổ chức Quang Minh kia hẳn là đã đi ra chỗ khác nên bọn họ mới không bị càn quét, nếu mà lần đó hầu tước của chúng ta động thủ thì lần này cũng rắc rối lớn rồi.”
“Đoạ ma giả có thể lợi hại như vậy sao?”
“Bọn họ là tín đồ của ma quỷ đó, sao lại không thể lợi hại được chứ?”
“Người của liên minh Thiên Tuyển giả nói bọn họ là những đứa con của thần, là tín đồ của thần, bọn họ nói vậy nghe cũng có lý mà.”
“Ngươi điên rồi hay sao mà dám nói mấy lời này.”
“Nhưng năng lực của Đoạ ma giả rất thần kỳ mà, mọi người không thấy sao? Hơn nữa Đoạ ma giả cũng có thể tu luyện đấu khí đó.”
“……”
Sau trận đánh ở quần đảo núi lửa thì đã có không ít bình dân đã bắt đầu hoài nghi không biết là lời của liên minh Thiên Tuyển giả này nói có phải là sự thật hay không?
Người của dị giới vẫn luôn sùng bái cường giả, lần này liên minh Thiên Tuyển giả cũng đã liên hợp với tổ chức Quang Minh đánh cho đại công tước đại bại mà lui. Hơn nữa, thời gian trước đó thì liên minh này cũng đã liên tục tuyên truyền những ngôn luận hào hùng nên tự nhiên những người dân này cũng bị tẩy não sau đó thấm vào đầu. Nếu như quý tộc mà thắng thế, Đoạ ma giả tiếp tục thua thì lời nói này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, nhưng lần này quý tộc đại bại nên mọi người đã nảy sinh ra cái hạt giống nghi ngờ trong tâm trí rồi. Họ cũng bắt đầu nghĩ là có lẽ lời của liên minh Thiên Tuyển giả này có khi là đúng thật.
Thành công sẽ khiến nhân tâm sinh ra kính sợ, thất bại sẽ làm người người khinh thường, cho nên trận chiến ở quần đảo núi lửa đã làm cho danh tiếng của giới quý tộc sụt giảm một cách nhanh chóng.
Trình Chu đi đến bờ biển của đảo Hoa hồng thì cảm thán: “Con thuyền chiến của hòn đảo này nhìn vẫn rất hoàn hảo.”
Dạ U híp mắt nói: “Đúng vậy, vận khí của tên này cũng không tồi.”
Trình Chu cười cười nói: “Vậy thì vận khí của tên này cũng biến mất luôn đây.”
Ngay lúc đó thì Trình Chu cũng nhìn thấy người của Hắc Kim nhất tộc, những tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc lớn lên cũng không cao lắm, một thân cơ bắp, râu quai nón, nhìn khá giống với tộc người lùn trong mấy câu truyện cổ Grims.
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Người của Hắc Kim nhất tộc đều đang ở trên thuyền, chúng ta động thủ luôn thôi. Tranh thủ.”
Trình Chu và Dạ U thuấn di lên trên con thuyền chiến rồi ngay sau đó bọn họ cũng truyền tống về hiện thế. Lần này thì Trình Chu đã mang theo một con thuyền hoàn chỉnh đi tới bến tàu quốc gia.
Tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc nhìn thấy phong cảnh bên ngoài đã thay đổi thì cũng kinh hoàng mà hét lên.
Trình Chu cũng tiếp Mạc Lạc, Clara và Melissa tới để trấn an tộc nhân Hắc Kim nhất tộc. Mấy tộc nhân cũng có vài người quen viết với Mạc Lạc nên mấy người này cũng nhanh chóng chạy về phía Mạc Lạc mà ríu rít.
Thấy cảm xúc của tộc nhân trong Hắc Kim nhất tộc đã ổn định thì Trình Chu cũng đi nghỉ ngơi.
……
Trình Chu nhẹ nhàng đem con thuyền chiến của đảo Hoa hồng đi ngay tại bờ biển nên người trên hòn đảo này cũng bùng nổ luôn rồi.
Hầu tước Durank nhận được tin tức thì cũng chạy ngay đến địa điểm neo đậu con thuyền.
Thời điểm mà Trình Chu ra tay cũng là ban ngày nên cũng có không ít người ở trên bờ biển đã thấy được cảnh tượng kỳ lạ đó. Nên thời điểm mà hầu tước Durank đuổi đến thì cũng chỉ nhìn thấy một mảng bến tàu rỗng tuếch mà thôi.
Trên bờ biển cũng tụ tập không ít ngư dân, tuy là đã nghe về sự tích của không gian Đoạ ma giả rồi nhưng mà tận mắt chứng kiến thì cảm giác khác xa rất nhiều.
Trên bờ biển cũng có không ít người đang bàn luận sôi nổi về năng lực thần kỳ của không gian Đoạ ma giả, hầu tước Durank cũng nghe được nên lớn miệng quát im lặng.
Hầu tước Durank đứng ở bờ biển một lúc lâu rồi mới rời đi, dân chúng xung quanh cũng chứng kiến được cái sắc mặt tối đen như mực của người đứng đầu hòn đảo này.
Sự việc về con thuyền Hoàng kim của đảo Hoa hồng biến mất cũng nhanh chóng được truyền đi khắp nơi.
Không ít quý tộc đã tham gia vào trận chiến trên quần đảo núi lửa sau khi trở về cũng trở nên cực kỳ bất an.
Mà đại công tước sau khi trở về thì ông ta cũng tuyên bố là muốn báo thù. Ban đầu thì mấy quý tộc may mắn sống sót còn muốn phụ hoạ một chút để biểu đạt lòng trung thành, dù sao thì hô hào hưởng ứng thì cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy đến bọn họ. Nhưng mà hiện tại thì đảo Hoa hồng đã bị trộm tới tận nhà thăm hỏi rồi, cho nên đám quý tộc này cũng im luôn. Bọn họ cũng sợ là mình hô hào quá lớn thì tên kia cũng nghe tiếng, đến lúc đó lại chọc cho người của tổ chức Quang Minh kia tới tận cửa cướp đoạt.
Tin tức cũng nhanh chóng truyền tới Hoàng Kim đảo, dù sao thì thương nghiệp của Hoàng Kim đảo cũng rất thịnh vượng, quyền quý cũng rất nhiều nên tin tức cũng rất nhanh nhạy. Hiện nay thì những kẻ có tiền trên Hoàng Kim đảo đều đang bàn luận về việc của Zoe.
“Thiếu chủ Zoe đã tìm một bạn lữ là nam thật sao?”
“Là lời đồn kia sao?”
“Không phải là lời đồn đâu. Người kia chính là người ở trước mặt công tước gọi hầu tước Perry là nhạc phụ đại nhân đấy.”
“Không biết người có thể lọt vào mắt thiếu đảo chủ là người như thế nào.”
“Người này rất không đơn giản, cậu ta là không gian Đoạ ma giả, nhìn thấy cái gì là có thể trực tiếp lấy đi. Con thuyền chiến cấp bậc Hoàng kim của đảo Hoa hồng là ví dụ tốt nhất đấy. Nó đã trực tiếp biến mất ngay giữa ban ngày ban mặt. Hầu tước Durank cũng đã tận mắt chứng kiến con thuyền đó biến mất luôn thì phải, nhưng ông ta cũng có thể làm gì đâu chứ? Cũng chỉ có thể đứng đó mà dậm chân thôi.”
“Tôi cũng nghe những người tham gia trận chiến ở quần đảo núi lửa kể lại là thực lực của người này rất phi phàm, chẳng những là không gian Dị năng giả mà còn là Hoàng kim kỵ sĩ nữa. Không thể tin được.”
“Năng lực không gian này cũng quá khủng bố rồi, nghe có vẻ giống với năng lực của ma quỷ đấy.”
“Vẫn là ánh mắt của thiếu chủ Zoe quá cao, mà cũng chỉ có những người như hắn ta thì mới có thể lọt vào mắt của thiếu chủ thôi.”
“……”
Danh tiếng của Dạ U trong những năm đó cũng không tồi, vẫn luôn là truyền kỳ trong miệng bình dân, kỳ thật thì dân chúng cũng rất hoài niệm về Zoe. Dạo gần đây thì danh tiếng của Đoạ ma giả cũng đã cải thiện rất nhiều rồi nên cũng có không ít người cũng xúm lại để bàn luận về việc của Zoe.
Sau khi trở về từ trận chiến ở quần đảo núi lửa thì hầu tước Perry cũng đã nổi giận đùng đùng vài lần rồi, cả người giống như là một thùng thuốc nổ, động vào là nổ tưng bừng nên người trong thành chủ phủ cũng thận trọng hơn rất nhiều.
Do sợ chọc giạn hầu tước Perry nên đảo Hoa hồng xảy ra chuyện cũng không ai dám chạy tới báo với hầu tước Perry cả, nhưng mà chuyện này cũng đã truyền đi khắp thành chủ phủ rồi nên việc cũng đã tới tai hầu tước Perry.
“Rốt cuộc thì nó muốn làm cái gì chứ?” Hầu tước Perry phẫn nộ hét lên.
Lance nhìn người phụ thân đang cuồng nộ thì cúi đầu thầm nghĩ: Biểu hiện của phụ thân phẫn nộ như vậy cũng là do ông ấy đang rất sợ hãi đúng không? Năng lực của không gian Đoạ ma giả thật sự cũng quá khủng bố. Có lẽ đây thật sự là năng lực của ma quỷ chăng?
Lance còn nghĩ là sau trận chiến trên quần đảo núi lửa thì Zoe phải nghỉ ngơi một thời gian chứ, không nghĩ tới là người này lại tiếp tục ra tay sớm như vậy.
End chap 170
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Kết quả cuối cùng của trận chiến ở quần đảo núi lửa là đại công tước Oss trọng thương, liên quân quý tộc đại bại.
Trong cuộc hỗn chiến thì hầu tước Perry cũng nhặt được cái mạng nhưng mà tình cảnh của hầu tước Perry lại biến thành vô cùng xấu hổ.
Nếu không phải vì Trình Chu và Dạ U thì đại công tước Oss sẽ không bại thê thảm đến như vậy. Có thể nói là nhờ Trình Chu và Dạ U thì ông ta đã bị đại công tước ghi hận quan trận chiến này rồi.
Liên minh Thiên Tuyển giả và tổ chức Quang minh đã xuất hiện rồi phô bày ra thực lực có thể đàn áp tứ phương như vậy thì một số quý tộc đang có xu hướng quay đầu muốn chuyển qua ủng hộ cho hai cái tổ chức này luôn.
Lúc trước, khi mà Zoe là thiếu đảo chủ của Hoàng Kim đảo thì Zoe cũng là ngôi sao sáng chói trong lòng dân chúng hòn đảo này, đặc biệt là những vị dân cư cũ của Hoàng kim tiểu mạch đảo. Hiện nay thì Zoe lại là đấu khí và dị năng toàn tu, hơn nữa thì thực lực cũng vô cùng cao, cho nên danh tiếng của Zoe cũng được lục lại rồi cao hơn nữa. Ngoài ra thì bạn lữ của Zoe cũng có những thủ đoạn quá kỳ dị. Hơn nữa thì hai người này và hầu tước Perry cũng có những khúc mắc rất sâu sắc nên nhiều quý tộc còn đang ngồi hóng kịch hay để xem.
Hầu tước Perry vừa về đến Hoàng Kim đảo thì ông ta cũng lựa chọn đóng cửa tĩnh tu.
Sau cuộc chiến ở quần đảo núi lửa thì hầu tước Kinh Đào cũng tử trận, lãnh địa của hầu tước Kinh Đào cũng gần sát với Hoàng Kim đảo, nếu không vì Zoe thì hẳn là lãnh địa của Hoàng Kim đảo cũng khuyếch trương đến lãnh địa của hầu tước Kinh Đào luôn rồi. Chỉ là hiện tại thì hầu tước Perry cũng không dám manh động nên chuyện này cũng chỉ còn cách trầm mặc cho qua chuyện này.
Hầu tước Perry cũng tưởng là ông cứ nhịn một thời gian thì mọi chuyện cũng qua nhanh, nhưng mà giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo lại hoàn toàn không muốn tha cho ông.
Hầu tước Leon, hầu tước Monte, và một đám người cũng đã liên hợp lại để tiến lên Hoàng Kim đảo, mục đích cũng là muốn ông ta trả nợ.
Nghe thấy chuyện này thì hầu tước Perry cũng cảm thấy cực kỳ ngớ ngẩn, nhưng mà đám người của hầu tước Leon lại nói một cách rất chắc chắn là bạn đời của đại công tử Zoe nhà ông đã mượn một vài con Tinh Linh, sau đó hai người bọn họ còn tuyên bố đã gán nợ cho hòn đảo của ông.
Hầu tước Perry cũng vô cùng tức giận khi nghe những lời nói vô căn cứ này nhưng mà song quyền khó địch nổi bốn tay, cuối cùng thì ông cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mấy tên hầu tước và bá tước kia dọn kho của phủ hầu tước nhà ông.
Từ trước đến nay, ngoại trừ lần cưới mẫu thân của Zoe ra thì hầu tước Perry chưa từng phải chịu qua nỗi uỷ khuất lớn như vậy, lúc đó ông ta cũng tức đến nỗi hộc ra một miệng máu.
Thời điểm mà Hoàng Kim đảo bị trộm thì Lance đã từng có một nỗi sợ hãi, không biết lâu lâu Zoe lại chạy đến tống tiền thì bọn họ phải sao? Nhưng mà tình hình hiện tại thì tình hình trên đảo có vẻ còn bất ổn hơn hắn ta nghĩ rất nhiều lần, Zoe không những tự mình chạy tới tống tiền Hoàng Kim đảo mà người này còn nghĩ ra kế cho một đám người tới Hoàng Kim đảo để vơ vét sạch tài sản.
Sản vật trên Hoàng Kim đảo vốn rất phong phú và bọn họ cũng rất giàu có, đây từng là nơi mà dân chúng của Hiệp Loan quần đảo đã từng hướng tới. Không nghĩ, thật sợ không thể ngờ được là nhanh như vậy thôi mà gió đã đảo chiều rồi. Hiện nay thì Hoàng Kim đảo chỉ là trò cười trong miệng của dân chúng.
Lance bỗng nhiên cảm thấy hình như hắn và đám anh em của hắn phải nghĩ lại một chuyện. Bọn họ còn tranh đoạt cái thân phận người thừa kế của Hoàng Kim đảo này làm cái gì cơ chứ? Hiện tại, chỉ cần Zoe thấy chướng mắt cái gì đó thì tài sản mà bọn họ tranh cướp được cũng hoá thành hư vô hết cả còn gì.
Hơn nữa, nếu có người nào trong số anh em bọn họ đạt được cái danh phận người thừa kế của Hoàng Kim đảo thì người đó cũng mãi mãi chỉ có thể sống trong bóng ma mà Zoe đã để lại. Cách tốt nhất của đám anh em bọn họ hiện tại chính là tìm một nơi vô danh không người quen biết để mà an ổn sống.
……
Phòng ngủ của Baker.
“Không có khả năng, không thể như vậy được.” Âm thành đồ sứ vỡ vụn từ trong phòng truyền ra.
Lance đứng trước cửa phòng Baker rồi dò hỏi một thị nữ ở bên: “Baker lại quăng đồ nữa sao?”
Thị nữ gật đầu nói: “Đúng vậy ạ.”
Dạo gần đây đám thị nữ bọn họ luôn sống trong tình trạng nơm nớp lo sợ, không khí của phủ hầu tước Hoàng Kim đảo lúc nào cũng căng thẳng. Cho dù là hầu tước đại nhân hay nhị thiếu gia thì hai người này rất dễ nổi giận, cũng có rất nhiều người hầu đã bị phạt vô cớ nên những người hầu còn lại cũng căng thẳng và bất an theo.
Lance đẩy cửa phòng của Baker ra và đi vào.
Baker nắm một cái bình hoa rồi quăng mạnh về phía Lance mà quát lớn: “Mày cút đi.”
Lance nhìn Baker rồi cười cười nói: “Em trai Baker à, hà tất gì mà em phải kích động như thế chứ?”
Baker cười lạnh một tiếng rồi xỉa xói: “Ai là em trai mày hả? Tao làm gì mà có một người anh trai là mày chứ?”
Lance cười cười nói: “Đúng là tao không có đủ tư cách để trở thành anh trai của mày rồi. Người anh trai chân chính của mày hiện đang cực kỳ tiêu sái ở ngoài kia cơ. Mà theo tao thấy thì hắn ta cũng đã trở thành Hoàng kim kỵ sĩ rồi.”
Baker nắm chặt tay gào lên: “Sao có thể chứ? Hắn ta là Đoạ ma giả mà. Hắn ta là tín đồ của ma quỷ thì làm sao có khả năng trở thành Hoàng kim kỵ sĩ được chứ?”
Lance lắc đầu thở dài nói: “Tao biết là mày không tin, nhưng mà hắn ta thật sự đã trở thành Hoàng kim kỵ sĩ rồi đấy. Hơn nữa hắn ta còn tìm một không gian Đoạ ma giả làm bạn lữ nữa đấy, và người kia cũng là Hoàng kim kỵ sĩ. Sau này mày cũng có cơ hội gặp mặt thôi.”
Baker âm u nhìn Lance rồi không nói một lời.
Hầu tước Perry rất coi trọng mặt mũi, ông ta vẫn luôn mang một bộ mặt đạo mạo đi ra gặp người, nhưng sau một đợt ra ngoài thì thì ông ta dường như là đã bị đả kích quá lớn nên ông ta cũng không thèm giả bộ nữa, mặt ông ta lúc nào cũng tối đen và lạnh lẽo với người khác.
Bởi vì không đối phó được với Zoe nên hầu tước Perry cũng đã đem luôn lửa giận đó mà phát tiết lên người Baker. Dạo gần đây thì cuộc sống của Baker cũng có thể nói là vô cùng khổ sở.
Hình như là 2 ngày trước thì người phụ thân này của Baker còn lấy cớ muốn khảo hạch quá trình học tập của Baker mà đánh cho hắn ta một trận.
Cho dù là Zoe hay là cái thằng nhân tình của Zoe nếu muốn xử lý người phụ thân này của Baker thì đấy cũng chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng mà hai tên này dù có làm gì cũng không có ý định muốn động thủ, mục đích như thế nào thì người ngoài nhìn vào e là bọn họ cũng hiểu được phần nào rồi.
Lance cảm thấy Zoe không hề động thủ lên người phụ thân này tất nhiên cũng không phải vì cái tình cha con thắm thiết gì ở đây cả, có lẽ Zoe muốn cho cuộc sống của người phụ thân này không được yên ổn, luôn phải sống trong sợ hãi, làm cơ nghiệp tích góp cả đời của người phụ thân này từng chút từng chút mà tan thành mây khói.
Lance đã đi theo hầu tước Perry cũng được nhiều năm cho nên hắn cũng khá hiểu tính tình của hầu tước Perry, hắn cũng biết là phụ thân của hắn là một người cực kỳ bạc bẽo, con cái với ông ta cũng chẳng là gì so với cái quyền thế địa vị.
Có lẽ là nhìn tài phú, địa vị mà người phụ thân này vất vả gây dựng từng bước sụp đổ thì Zoe sẽ vui hơn nhiều vì đối với phụ thân hắn thì việc này còn khó chịu hơn cả cái chết.
……
Đảo Hoa hồng.
“Đảo này cũng không tồi đâu.” Trình Chu vừa đặt chân lên đảo Hoa hồng thì cảm thán.
Dạ U gật đầu nói: “Phong cảnh rất đẹp.”
Trên đảo Hoa hồng có trồng rất nhiều loại hoa hồng khác nhau, trong số này thì chỉ có huyết hoa hồng mới có thể trở thành linh dược. Sau khi tách chiết số. lượng lớn huyết hoa hồng sẽ thu được một loại tinh dầu, và tinh dầu này có thể dùng để luyện chế thành linh dược có tác dụng không tồi trong việc phụ trợ tu luyện.
Trình Chu và Dạ U cũng nắm tay nhau mà tham quan hòn đảo này một vòng.
Trên đảo cũng có không ít người đang lén lút nghị luận về sự kiện của quần đảo núi lửa, trận khiêu chiến của các kỵ sĩ và Đoạ ma giả.
“Nghe nói thời điểm ở quần đảo núi lửa kia thì cái liên minh Thiên Tuyển giả và tổ chức Quang Minh đó đều tới đấy.”
“Việc này cũng đã truyền đi khắp nơi rồi, nghe nói trận này đại công tước còn ăn lỗ nặng.”
“Nghe nói còn chết tới vài vị hầu tước cơ mà. Nghe nói dạo gần đây đám người được chọn để kế vị của mấy hầu tước đã chết đó đang đánh túi bụi để tranh giành quyền thừa kế kìa.”
“Nghe nói là thiên tài năm đó của Hoàng Kim đảo, thiếu đảo chủ Zoe với tên không gian Đoạ ma giả đã thành một đôi rồi.”
“Hầu tước của chúng ta có thể tránh được một kiếp này thì hầu tước của chúng ta thực sự rất là may mắn.”
“Lần đó, người của tổ chức Quang Minh kia hẳn là đã đi ra chỗ khác nên bọn họ mới không bị càn quét, nếu mà lần đó hầu tước của chúng ta động thủ thì lần này cũng rắc rối lớn rồi.”
“Đoạ ma giả có thể lợi hại như vậy sao?”
“Bọn họ là tín đồ của ma quỷ đó, sao lại không thể lợi hại được chứ?”
“Người của liên minh Thiên Tuyển giả nói bọn họ là những đứa con của thần, là tín đồ của thần, bọn họ nói vậy nghe cũng có lý mà.”
“Ngươi điên rồi hay sao mà dám nói mấy lời này.”
“Nhưng năng lực của Đoạ ma giả rất thần kỳ mà, mọi người không thấy sao? Hơn nữa Đoạ ma giả cũng có thể tu luyện đấu khí đó.”
“……”
Sau trận đánh ở quần đảo núi lửa thì đã có không ít bình dân đã bắt đầu hoài nghi không biết là lời của liên minh Thiên Tuyển giả này nói có phải là sự thật hay không?
Người của dị giới vẫn luôn sùng bái cường giả, lần này liên minh Thiên Tuyển giả cũng đã liên hợp với tổ chức Quang Minh đánh cho đại công tước đại bại mà lui. Hơn nữa, thời gian trước đó thì liên minh này cũng đã liên tục tuyên truyền những ngôn luận hào hùng nên tự nhiên những người dân này cũng bị tẩy não sau đó thấm vào đầu. Nếu như quý tộc mà thắng thế, Đoạ ma giả tiếp tục thua thì lời nói này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, nhưng lần này quý tộc đại bại nên mọi người đã nảy sinh ra cái hạt giống nghi ngờ trong tâm trí rồi. Họ cũng bắt đầu nghĩ là có lẽ lời của liên minh Thiên Tuyển giả này có khi là đúng thật.
Thành công sẽ khiến nhân tâm sinh ra kính sợ, thất bại sẽ làm người người khinh thường, cho nên trận chiến ở quần đảo núi lửa đã làm cho danh tiếng của giới quý tộc sụt giảm một cách nhanh chóng.
Trình Chu đi đến bờ biển của đảo Hoa hồng thì cảm thán: “Con thuyền chiến của hòn đảo này nhìn vẫn rất hoàn hảo.”
Dạ U híp mắt nói: “Đúng vậy, vận khí của tên này cũng không tồi.”
Trình Chu cười cười nói: “Vậy thì vận khí của tên này cũng biến mất luôn đây.”
Ngay lúc đó thì Trình Chu cũng nhìn thấy người của Hắc Kim nhất tộc, những tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc lớn lên cũng không cao lắm, một thân cơ bắp, râu quai nón, nhìn khá giống với tộc người lùn trong mấy câu truyện cổ Grims.
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Người của Hắc Kim nhất tộc đều đang ở trên thuyền, chúng ta động thủ luôn thôi. Tranh thủ.”
Trình Chu và Dạ U thuấn di lên trên con thuyền chiến rồi ngay sau đó bọn họ cũng truyền tống về hiện thế. Lần này thì Trình Chu đã mang theo một con thuyền hoàn chỉnh đi tới bến tàu quốc gia.
Tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc nhìn thấy phong cảnh bên ngoài đã thay đổi thì cũng kinh hoàng mà hét lên.
Trình Chu cũng tiếp Mạc Lạc, Clara và Melissa tới để trấn an tộc nhân Hắc Kim nhất tộc. Mấy tộc nhân cũng có vài người quen viết với Mạc Lạc nên mấy người này cũng nhanh chóng chạy về phía Mạc Lạc mà ríu rít.
Thấy cảm xúc của tộc nhân trong Hắc Kim nhất tộc đã ổn định thì Trình Chu cũng đi nghỉ ngơi.
……
Trình Chu nhẹ nhàng đem con thuyền chiến của đảo Hoa hồng đi ngay tại bờ biển nên người trên hòn đảo này cũng bùng nổ luôn rồi.
Hầu tước Durank nhận được tin tức thì cũng chạy ngay đến địa điểm neo đậu con thuyền.
Thời điểm mà Trình Chu ra tay cũng là ban ngày nên cũng có không ít người ở trên bờ biển đã thấy được cảnh tượng kỳ lạ đó. Nên thời điểm mà hầu tước Durank đuổi đến thì cũng chỉ nhìn thấy một mảng bến tàu rỗng tuếch mà thôi.
Trên bờ biển cũng tụ tập không ít ngư dân, tuy là đã nghe về sự tích của không gian Đoạ ma giả rồi nhưng mà tận mắt chứng kiến thì cảm giác khác xa rất nhiều.
Trên bờ biển cũng có không ít người đang bàn luận sôi nổi về năng lực thần kỳ của không gian Đoạ ma giả, hầu tước Durank cũng nghe được nên lớn miệng quát im lặng.
Hầu tước Durank đứng ở bờ biển một lúc lâu rồi mới rời đi, dân chúng xung quanh cũng chứng kiến được cái sắc mặt tối đen như mực của người đứng đầu hòn đảo này.
Sự việc về con thuyền Hoàng kim của đảo Hoa hồng biến mất cũng nhanh chóng được truyền đi khắp nơi.
Không ít quý tộc đã tham gia vào trận chiến trên quần đảo núi lửa sau khi trở về cũng trở nên cực kỳ bất an.
Mà đại công tước sau khi trở về thì ông ta cũng tuyên bố là muốn báo thù. Ban đầu thì mấy quý tộc may mắn sống sót còn muốn phụ hoạ một chút để biểu đạt lòng trung thành, dù sao thì hô hào hưởng ứng thì cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy đến bọn họ. Nhưng mà hiện tại thì đảo Hoa hồng đã bị trộm tới tận nhà thăm hỏi rồi, cho nên đám quý tộc này cũng im luôn. Bọn họ cũng sợ là mình hô hào quá lớn thì tên kia cũng nghe tiếng, đến lúc đó lại chọc cho người của tổ chức Quang Minh kia tới tận cửa cướp đoạt.
Tin tức cũng nhanh chóng truyền tới Hoàng Kim đảo, dù sao thì thương nghiệp của Hoàng Kim đảo cũng rất thịnh vượng, quyền quý cũng rất nhiều nên tin tức cũng rất nhanh nhạy. Hiện nay thì những kẻ có tiền trên Hoàng Kim đảo đều đang bàn luận về việc của Zoe.
“Thiếu chủ Zoe đã tìm một bạn lữ là nam thật sao?”
“Là lời đồn kia sao?”
“Không phải là lời đồn đâu. Người kia chính là người ở trước mặt công tước gọi hầu tước Perry là nhạc phụ đại nhân đấy.”
“Không biết người có thể lọt vào mắt thiếu đảo chủ là người như thế nào.”
“Người này rất không đơn giản, cậu ta là không gian Đoạ ma giả, nhìn thấy cái gì là có thể trực tiếp lấy đi. Con thuyền chiến cấp bậc Hoàng kim của đảo Hoa hồng là ví dụ tốt nhất đấy. Nó đã trực tiếp biến mất ngay giữa ban ngày ban mặt. Hầu tước Durank cũng đã tận mắt chứng kiến con thuyền đó biến mất luôn thì phải, nhưng ông ta cũng có thể làm gì đâu chứ? Cũng chỉ có thể đứng đó mà dậm chân thôi.”
“Tôi cũng nghe những người tham gia trận chiến ở quần đảo núi lửa kể lại là thực lực của người này rất phi phàm, chẳng những là không gian Dị năng giả mà còn là Hoàng kim kỵ sĩ nữa. Không thể tin được.”
“Năng lực không gian này cũng quá khủng bố rồi, nghe có vẻ giống với năng lực của ma quỷ đấy.”
“Vẫn là ánh mắt của thiếu chủ Zoe quá cao, mà cũng chỉ có những người như hắn ta thì mới có thể lọt vào mắt của thiếu chủ thôi.”
“……”
Danh tiếng của Dạ U trong những năm đó cũng không tồi, vẫn luôn là truyền kỳ trong miệng bình dân, kỳ thật thì dân chúng cũng rất hoài niệm về Zoe. Dạo gần đây thì danh tiếng của Đoạ ma giả cũng đã cải thiện rất nhiều rồi nên cũng có không ít người cũng xúm lại để bàn luận về việc của Zoe.
Sau khi trở về từ trận chiến ở quần đảo núi lửa thì hầu tước Perry cũng đã nổi giận đùng đùng vài lần rồi, cả người giống như là một thùng thuốc nổ, động vào là nổ tưng bừng nên người trong thành chủ phủ cũng thận trọng hơn rất nhiều.
Do sợ chọc giạn hầu tước Perry nên đảo Hoa hồng xảy ra chuyện cũng không ai dám chạy tới báo với hầu tước Perry cả, nhưng mà chuyện này cũng đã truyền đi khắp thành chủ phủ rồi nên việc cũng đã tới tai hầu tước Perry.
“Rốt cuộc thì nó muốn làm cái gì chứ?” Hầu tước Perry phẫn nộ hét lên.
Lance nhìn người phụ thân đang cuồng nộ thì cúi đầu thầm nghĩ: Biểu hiện của phụ thân phẫn nộ như vậy cũng là do ông ấy đang rất sợ hãi đúng không? Năng lực của không gian Đoạ ma giả thật sự cũng quá khủng bố. Có lẽ đây thật sự là năng lực của ma quỷ chăng?
Lance còn nghĩ là sau trận chiến trên quần đảo núi lửa thì Zoe phải nghỉ ngơi một thời gian chứ, không nghĩ tới là người này lại tiếp tục ra tay sớm như vậy.
End chap 170
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.