Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Chương 209: Tuyên Truyền

Diệp Ức Lạc

01/04/2024

Vương đô.

Một đoạn hình ảnh liên quan đến trận đại chiến giữa đảo San Hô và đám hải thú cũng nhanh chóng được đông đảo những nhân vật lớn ở vương đô truyền tay nhau.

Clara đã thu giữ hết số lưu ảnh thạch của hai anh em Chuột lão đại và Chuột lão nhị rồi, nhưng mà đảo San Hô này cũng không chỉ có hai anh em chuột này làm nghề mua bán tin tức, cho nên ngay thời điểm đó cũng có những thế lực khác nữa cũng lưu giữ được hình ảnh về trận chiến này bằng cách này hay bằng cách khác, và tất nhiên là mấy lưu ảnh thạch này cũng bị bán ra ngoài.

Sau khi những hình ảnh đầu tiên đã bị lộ ra ngoài thì tất nhiên là những hình ảnh này cũng có thể được ghi lại và sao chép ra vô số những mảnh lưu ảnh thạch khác mà phân tán ra ngoài.

Sau khi những hình ảnh này bị tuồn ra bên ngoài thì Hiệp Loan quần đảo này cũng có vô số quý tộc nhận được tin và vung tiển để thu gom, chỉ trong một thời gian ngắn sau thì toàn bộ hình ảnh chiến đấu cũng được giới quý tộc cầm tới tay. Tất nhiên là bọ họ họ cũng biết thông tin hòn đảo San Hô đã trải qua một trận đại chiến.

Sau khi xem xong những hình ảnh ở bên trong lưu ảnh thạch thì mấy quý tộc vẫn còn chấn kinh với cảnh tượng hàng ngàn thanh trường kiếm đen nhánh từ trên trời phóng xuống người con hải thú kia. Mấy quý tộc của Hiệp Loan quần đảo cũng thầm cảm thán về sự đáng sợ của Đoạ ma giả thêm một lần nữa, và giờ đây cái danh xưng cũng được gán luôn cho Dạ U, một thời gian sau thì cái danh xưng này của Dạ U cũng lan truyền đi rộng rãi vào dân chúng.

Cũng có không ít người ở vương đô đang châu đầu mà nghị luận sôi nổi về sự kiện mới phát sinh trên đảo San Hô.

Tất nhiên là đại công tước Oss cũng thấy được những đoạn hình ảnh này. Sau khi nhìn một hồi vào những đoạn hình ảnh chiến đấu của đảo San Hô thì sắc mặt của đại công tước cũng cực kỳ khó coi.

Đại công tước Oss nói: “Không ngờ là không có một con thuyền Hoàng kim nào bị huỷ.”

Hoàng tử York nghe vậy cũng có chút tò mò nói: “Phụ vương, hải thú triều là do phụ vương đã sắp xếp sao?”

Đại công tước Oss liếc mắt nhìn York một hồi rồi nói: “Đúng vậy.”

Thật ra thì đại công tước Oss cũng không mong là hành động lần này của ông sẽ xử lý được đám Trình Chu và Dạ U hay làm được gì quá to tát đâu. Mục đích chân chính của ông cũng chỉ muốn giáo huấn cho đám Trình Chu kia một trận nhớ đời mà thôi, ông cũng chỉ hy vọng là thông qua lần này thì ông cũng có thể ngăn chặn thế tiến công cũng như sức ảnh hưởng của Trình Chu đối với Hiệp Loan quần đảo. Không ngờ là mục đích không đạt được mà Trình Chu còn mượn thế lần này mà lập uy danh, sau đó tên Trình Chu này cũng vả cho ông một phát vào mặt. Hiện nay thì giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo này càng ngày càng khiêng kỵ và sợ hãi đám Trình Chu. Tất nhiên là vị thế của Đoạ ma giả cũng từ từ biến đổi sau một trận ra mắt này, hơn nữa vương thất đang bị chèn một đầu sau trận chiến lần này rồi.

Hoàng tử York nghe thấy lời khẳng định như vậy thì hắn cũng thầm kinh hãi. Lần này thì uy thế của hải thú triều bên phía đảo San Hô diễn ra rất khủng bố, chỉ cần nhìn vào những hình ảnh này thôi mà người ta cũng biết hung hiểm đủ điều rồi. Nếu hải thú triều này mà phát sinh ở vương đô thì chưa chắc là vương đô đã có thể ứng phó được. Vậy mà, bên phía kia lại có thể xử lý toàn bộ đám hải thú này.

Có vẻ như những tên Đoạ ma giả đó càng ngày càng nguy hiểm rồi, hoàng tử York cũng không thể không thừa nhận là lần này vương đô đã trắng tay thêm một lần nữa, mà bọn họ vẫn không thể xử lý được đám Đoạ ma giả đó.

Hiện nay thì tâm trạng của đại công tước Oss đang cảm thấy rất bực bội. Đúng như những gì mà Mir đã suy đoán thì hải thú triều ở đảo San Hô kia đúng người bạch tuộc đã sử dụng huyết mạch triệu hoán thuật để đưa đến đảo San Hô, nhưng mà hiệu quả của đợt triệu hoá không hề như đúng như dự đoán mà thôi.

Đại công tước Oss đang cùng hoàng tử York nói chuyện thì bỗng nhiên ông lại nhận được tín hiệu của người bạch tuộc chuyển đến.

Ngay tại thời điểm mà mỗi một thành viên của vương thất ra đời thì mọi người đã bị người bạch tuộc này hạ một dấn ấn tinh thần lên trên người rồi. Cho nên, bất cứ khi nào thì chỉ cần người bạch tuộc nguyện ý thì tên quái vậy này cũng có thể dùng năng lục niệm lực để liên hệ với tất cả các thành viên của vương thất. Mà ngay khi người bạch tuộc triệu hoán thì người bị triệu hoán cũng phải có mặt ngay lập tức.

Mà thực ra thì đại công tước Oss cũng rất kháng cự cái này, nhưng mà ông ta lại sợ hãi thực lực của người bạch tuộc cho nên ông ta không dám phản kháng. Qua loa bàn bạc thêm vào câu thì đại công tước Oss cũng nhanh chóng đi vào mật thất.

Nghe thấy người đã đi vào cho nên người bạch tuộc cũng từ từ mở mắt ra rồi dò hỏi: “Sao rồi?”

Đại công tước Oss cũng có chút xấu hổ mà nói: “Đã thất bại. Hắc Hải bạch tuộc đã bị giết chết luôn rồi.”

Người bạch tuộc vô cùng kích động mà nói: “Sao có thể như vậy được?”

Ấu tể của con Hắc Hải bạch tuộc là do đại công tước đời trước đã tốn không ít công sức mới có thể mang về được. Sau khi mang về rồi thì đại công tước đời trước cũng nuôi dưỡng ở khu vực biển phụ cận vương đô, và ấu tể của con Hắc Hải bạch tuộc kia cũng là sủng vật của người bạch tuộc.

“Đồ vô dụng, thành sự thì ít bại sự lại nhiều.” Người bạch tuộc gào lên.

Người bạch tuộc vô cùng tức giận mà vung xúc tu lên khắp nơi, những đồ trang trí bằng thuỷ tinh trang trí bên trong mật thất cũng bị sóng năng lượng đánh vào làm bể tung toé. Đại công tước Oss cũng bị sóng xung kích của người bạch tuộc đánh sâu vào cơ thể mà quỳ xuống đất. Đối mặt với sự bạo nộ của người bạch tuộc thì đại công tước Oss cũng chỉ có thể cam chịu mà không dám lên tiếng.

“Làm sao mà con Hắc Hải bạch tuộc kia lại xảy ra chuyện?” Sau khi bình tĩnh lại thì người bạch tuộc mới lên tiếng dò hỏi.

Đại công tước Oss có chút khiếp đảm nói: “Là những người từ phía bên ngoài đó đã đến đây làm ra. Phía đảo San Hô bên kia mới du nhập thêm rất nhiều người cổ quái tới, dường như những người đó không phải là dân bản xứ của Hiệp Loan quần đảo. Là chúng tôi đã coi thường những người mới tới đó. Bọn họ đã mang theo hai con thuyền luyện khí mới tới đây, số vũ khí được trang bị trên thuyền đó cũng rất mạnh. Con bạch tuộc kia là chết dưới đợt oanh kích dữ dội của số lượng lớn đạn pháo.”

Trên thực tế là thời điểm mà con Hắc Hải bạch tuộc đó bị giết thì Zoe cũng xuất lực không ít, nhưng mà đại công tước Oss không dám nhắc gì đến Zoe.

Mấy năm gần đây thì vương thất đã vô cùng tắc trách trong nhiệm vụ tiêu diệt Đoạ ma giả, để đến mức độ như thế này thì ông cũng không dám nhiều lời làm gì. Năm đó, khi mà Hoàng Kim đảo xuất hiện Đoạ ma giả hắn cũng biết chuyện, nếu như năm đó hắn thẳng tay đi tới nơi đó để mà nhổ cỏ tận gốc thì cục diện cũng không đến nỗi như thế này.

……

Một quý tộc ở vương đô đang tổ chức yến hội, người người ra vào ăn uống linh đình, sau khi khách mời chúc phúc cho chủ nhân của yến hội này xong xuôi thì tất cả mọi người cũng quay qua để thảo luận về việc mới phát sinh trên đảo San Hô.

“Thực lực của Zoe càng ngày càng khủng bố. Đây là sức mạnh của việc đầu nhập vào trướng của ma quỷ sao?”

“Lúc trước là ai nói hai con thuyền Hoàng kim kia đã bị ngậm nước nên không thể đánh được vậy? Đúng là lời nói vô căn cứ mà.”

“Thuộc hạ của Trình Chu cũng không yếu. Nghe nói là trong số thuộc hạ mà Trình Chu mang lại đây đã có mấy trăm tên là Đoạ ma giả.”

“Nhiều Đoạ ma giả như vậy sao? Chỉ sợ là tất cả Đoạ ma giả của Hiệp Loan quần đảo cũng không bằng số người này đâu. Vậy là sau này đảo San Hô sẽ thành hang ổ của Đoạ ma giả thật sao? Vậy thì địa vị của chúng ta phải làm sao?”

“Nói mới nhớ, hình như mấy con hải thú kia là đột nhiên xuất hiện ở đảo San Hô đấy, chuyện này thực sự rất kỳ lạ. Tôi cảm thấy cái thủ đoạn này … hình như cũng có chút gì đó khá giống với thủ đoạn của Đoạ ma giả.”

“Có thể tạo thành hải thú triều quy mô như vậy thì e là Đoạ ma giả bình thường không thể làm được. Có lẽ đây là một Đoạ ma giả cực kỳ lợi hại.”

“Quan hệ của liên minh Thiên Tuyển giả và tổ chức Quang Minh kia cũng không tệ đâu đúng không? Cho nên chúng ta có thể loại trừ phương án người của liên minh này đã ra tay rồi đúng không? Mà thực ra người của liên minh Thiên Tuyển giả này chắc chắn không đủ thực lực để ra tay rồi đấy. Chuyện này rất có khả năng là do một người khác đã xuống tay làm. Chẳng lẽ là Hiệp Loan quần đảo này còn có một thế lực Đoạ ma giả khác nữa sao?”

“Nếu như có một thế lực Đoạ ma giả khác nữa đang tồn tại ở Hiệp loan quần đảo thật thì không biết thế lực này có lai lịch gì?”

“…..”



Vài người nói tới đây thôi thì bọn họ cũng không dám nói tiếp nữa mà ngưng luôn cái chủ đề này.

Lúc trước, ở Hiệp Loan quần đảo bỗng nhiên xuất hiện một lời đồn đãi là vương thất đã và đang nuôi đưỡng một thên thôn phệ Đoạ ma giả, thời điểm đó có rất nhiều người khinh bỉ , chắc chắn là bọn họ không bao giờ tin vào lời đồn vô căn cứ như này, một thời gian sau thì người của vương thất cũng đã sử dụng rất nhiều thủ đoạn cực đoan để áp đề tài này xuống. Đúng là thời điểm ban đầu thì những quý tộc này cũng không tin đâu về lời đồn này đâu, nhưng mà vuương thất lại hành động theo kiểu nghi thần nghi quỷ rồi xảy ra chuyện náo loạn tới cỡ này thì lời đồn đó lại xuất hiện trong đầu, càng về sau thì mấy vị quý tộc này lại có thêm một chút tin tưởng về cái lời đồn này.

Một vị phú thương nhìn về mấy người đang đàm luận kia thì thần bí nói: “Tôi đang có một tin mới, là về đảo San Hô, mọi người có muốn xem không? Chỉ cần 1 kim tệ cho một phần.”

Đám quý tộc này cũng không phải là người tiếc tiền cho nên mọi người cũng nhanh chóng trả tiền mua lưu ảnh thạch luôn.

Hình ảnh bên trong lưu ảnh thạch này đều là những hình ảnh về quá trình thu thập cũng như sử dụng số hải thú sau khi bị giết. Đều là những hình ảnh ngay sau khi hải thú triều rút đi, hình ảnh Michael mang theo một số người chạy tới bờ biển để trục vớt hải thú rồi đưa vào bờ biển. Từng hàng từng hàng những con hải thú khổng lổ xếp dài dọc trên bãi biển nhìn vô cùng hoành tráng, phía sau còn có những hình ảnh mà đoàn người Trình Chu đang tổ chức tiệc nướng BBQ để mời toàn bộ dân đảo tới ăn.

“Không nhìn nhầm thì đây là cao giai hải thú cá mập bạc đúng không?”

“Chắc là không sai.”

“Tên Trình Chu này bị điên rồi sao? Hắn ta dám để cho đám tiện dân kia ăn những món đồ trân quý như thế này sao? Đám tiện dân kia có tài đức gì mà có thể ăn những thứ trân quý như vậy chứ?”

“Trên miếng thịt của con cá mập bạc này có trét cái gì vậy?”

“Nghe nói là một loại bột linh dược nào đó thì phải? Nghe nói là ăn vào có thể gặm nhấm nhân tâm. Ăn một miếng thì cũng nhớ mãi không quên.”

“…..”

Cao cấp hải thú cũng có thể sánh ngang với cường giả cấp bậc Hoàng kim. Một Hoàng kim kỵ sĩ mà muốn xử lý một con cao cấp hải thú thì cũng rất khó khăn.

Quý tộc muốn săn bắt một con hải thú cao cấp thì cũng phải chuẩn bị cực kỳ kỹ lưỡng, nhưng mà bọn họ có chuẩn bị kỹ tới mức nào thì bọn họ cũng vẫn sẽ gặp phải những phát sinh ngoài ý muốn mà bỏ mình. Hoạt động săn giết hải thú cao cấp này thực ra cũng là những hành vi có tính chất rất nguy hiểm. Mấy quý tộc nhìn một hàng dài hải thú cao cấp đang xếp dài trên bờ biển thì cũng có chút ghen tị tới đỏ mắt.

Quý tộc muốn tu luyện để nâng cao đấu khí thì bọn họ vẫn thường hay ỷ lại vào các loại tài nguyên tu luyện, thời điểm còn nhỏ mà được tẩm bổ bằng những loại ma thú cao cấp như thế này thì không thể nghi ngờ là bọn họ đã thắng ngay từ vạch đích rồi.

“Trình Chu đã tổ chức yến tiệc miễn phí mời toàn dân đảo San Hô tới ăn, chỉ cần tới ăn là được không kể ít nhiều.” Phú thương giải thích nói.

Sau đó thì một đám quý tộc lại nghị luận sôi nổi, rất nhiều quý tộc cũng cảm thấy hành vi này của Trình Chu là quá xa hoa và quá lãng phí, bọn họ cũng không biết được là tên này đang nghĩ cái gì trong đầu mà mời một đám nông nô và bình dân này tới để ăn mấy cái món đồ quý giá như vậy. Quá phí phạm. Nhìn một đám bình dân và nông nô ăn ở bên trong lưu ảnh thạch thì đám quý tộc này hận không thể nhào tới mà vơ vét.

“Hình như con Địa giai hải thú kia tôi đã nhìn thấy ở đâu rồi thì phải.” Một quý tộc có chút nghi hoặc nói.

“Con hải thú kia chắc hẳn là có cách xử lý khác đúng không?”

“Con hải thú kia cũng không phải là phàm vật, có lẽ là Trình Chu sẽ lưu lại để cho hắn ta dùng chăng.”

“Hình như là Trình Chu và Zoe đều tu luyện đấu khí thì phải. Nghe nói là hai người bọn họ cũng sắp đột phá rồi, con bạch tuộc khổng lồ kia là Địa giai hải thú cho nên bọn họ cũng giữ lại để chuẩn bị tiến giai sao?”

“Dạo gần đây hình như Ma lực của Zoe cũng tăng lên không ít đúng không? Lúc trước là ai đã đồn đại người này sắp chết vậy?”

Cái dáng vẻ hùng hùng hổ hổ này của Zoe là đang muốn chết như thế nào vậy? Là đang muốn chết dữ chưa vậy? Đây mà là dáng vẻ muốn chết thì bọn họ chắc cũng phải chết đến mấy lần rồi ấy chứ.

……..

Đảo Hoa hồng.

Hình ảnh Trình Chu mở yến hội ở đảo San Hô cũng được truyền bá điên cuồng đi khắp các hòn đảo nhỏ của Hiệp Loan quần đảo.

Hình ảnh đối chiến với đám hải thú cũng có thể được truyền ra đấy, nhưng mà số lượng được đi ra ngoài cũng rất hi hữu. Nhưng mà những hình ảnh Trình Chu chuẩn bị tiệc nướng lại xuất hiện dày đặc, nơi nơi đều có. Những quý tộc đã rời khỏi đảo San Hô nhìn thấy hình này thì bọn họ cũng cảm thấy tiếc hận không thôi, bên cạnh đó thì đám phú thương đã từng vội vã rời khỏi hòn đảo San Hô nhìn thấy việc này thì bọn họ cũng thầm tiếc nuối. Vừa mới nãy thôi thì bọn họ đã cảm thấy hình như bản thân bọn họ rời khỏi đảo San Hô cũng quá qua loa vội vã rồi thì phải. Tình cảnh của đảo San Hô cũng không hề bết bát như những gì mà họ đã tưởng tượng. Có thêm người từ nơi khác tới đây thì cũng mang tới cơ hội kinh doanh vô hạn cho đảo San Hô mới đúng.

Đảo Hoa hồng rất gần đảo San Hô cho nên những người chạy khỏi đảo San Hô chính là chạy tới đầu quân cho đảo Hoa hồng.

Đông đảo bình dân cũng tụ tập lại bên nhau và nghị luận cực kỳ sôi nổi.

“Mọi người, hình như tình huống của đảo San Hô cũng không quá xấu như những gì mà chúng ta đã suy đoán rồi.”

“Tuy là đảo San Hô bây giờ đang bị Đoạ ma giả chiếm đóng nhưng mà tôi lại nghe nói là những Đoạ ma giả đó cũng rất bình thường chứ không khủng bố gì lắm, bọn họ cũng không chạy lung tung để giết người.”

“Không những không giết người mà người ta còn cứu người nữa kìa. Lúc hải thú tấn công có một Đoạ ma giả đã tạo thành một tấm chắn để cứu người nữa.

“….”

…….

“Kensey, làm sao vậy a?” Dora hỏi.

Kensey lắc đầu nói: “Không sao.”

Kensey cũng xuất thân là tiểu quý tộc, sau khi đảo San Hô bị bại lộ thì tộc nhân của gia tộc bọn họ cũng tranh luận gay gắt về việc rời đi hay ở lại.

Nhiều người trong gia tộc đều cảm thấy thời điểm hiện tại bọn họ rời đi ngay lập tức mới là quyết định đúng đắn vì đảo San Hô này sắp xong đời rồi.

Em trai của Kensey là Kendy lại cho là gia tộc nên lưu lại thì mới là quyết định đúng đắn, cơ nghiệp của gia tộc bọn họ đã vất vả bao đời nay mới gây dựng được thành như vậy, hơn nữa căn cơ của cả gia tộc đều là ở trên đảo San Hô này, bọn họ muốn rời đi chính là bọn họ phải bắt đầu khởi nghiệp lại từ đầu.



Lúc đó thì Kensey cảm thấy em trai hắn đã bị điên rồi. Đảo San Hô này sớm muộn gì cũng thành hang ổ của Đoạ ma giả, sớm muộn gì thì nơi này cũng bị đại công tước vây đánh thôi, vậy mà Kendy còn dám mơ tưởng ở lại nơi này để chịu chết sao?

Sau đó thì mọi chuyện cũng như mọi người đã biết, Kensey đã lừa Kendy ở lại nơi đó để cùng gia tộc tồn vong trước. Sau khi dung lời ngon tiếng ngọt để ổn định được Kendy xong xuôi rồi thì Kensey cũng mang theo toàn bộ của cải của gia tộc cũng như các tộc nhân khác đi mua vé tàu và chạy mất.

Kensey đã rời khỏi hòn đảo San Hô kia cũng được một thời gian khá lâu rồi, mãi cho tới thời điểm hiện tại thì hắn cũng không biết thêm, hoặc nghe thêm bất cứ thông tin gì về tình trạng của Kendy.

Nhưng mà, mới lúc nãy thôi thì Kensey cũng chợt nhìn thấy hình ảnh của em trai hắn đang ngồi ăn vui vẻ bên bờ biển. Kendy ngồi ở bên cạnh mấy người có phong cách ăn mặc cực kỳ quái dị, bọn họ tụ tập lại rồi cùng nhau ăn thịt, uống rượu và trò chuyện với nhau cực kỳ vui vẻ, nhìn bầu không khí giữa bọn họ còn rất hài hoà và sáng sủa nữa.

“Tuy là tình trạng hiện tại của đảo San Hô có chút nguy hiểm, nhưng kỳ ngộ cũng cực kỳ cao. Nghe nói là mấy cửa hàng lớn còn đang tính toán phái một ít người quay lại đảo San Hô thám thính trước.” Một cư dân của đảo Hoa hồng nói.

Kensey rất không muốn nghe những dạng tin tức như thế này, Kensey không muốn thừa nhận là quyết định của hắn là sai lầm cho nên hắn cũng buộc phải ra sức để khinh bỉ.

Kensey kinh thương mà nói: “Kỳ ngộ cái gì chứ? Đảo San Hô kia sớm muộn gì cũng xong rồi, mấy thương nhân kia cũng vì đồng vàng mà dám bắt những thuộc hạ của bọn họ dấn thân vào nguy hiểm sao?”

Dora cũng không cho là đúng mà nói: “Chuyện này cũng không đúng đâu. Một con bạch tuộc lớn đến như vậy vây công còn không làm gì được đảo San Hô thì hòn đảo đó cực kỳ an toàn, tôi thấy chẳng có cái gì có thể làm cho hòn đảo đó diệt vong được. Hơn nữa là những Đoạ ma giả trên đảo San Hô cũng không phải là những kẻ lạm sát kẻ vô tội đâu, bọn họ sinh sống rất hài hoà cho nên hòn đảo đó hiện nay còn cũng là một nơi rất cơ hội đấy. Tôi nghe nói lần này người bị thương đa số đều là những người của ngoại vực kia. Những thương nhân lớn kia đang rất hứng thú với quần áo, rương và đồ ăn của mấy người ngoại vực.”

Kensey khịt mũi nói: “Mấy người đó đều bị điên rồi đúng không? Đồ của Đoạ ma giả mà cũng dám hứng thú sao?”

Dora chớp mắt nói: “Quần áo của mấy người ngoại vực kia cũng rất đẹp mà, có mấy cái nhìn rất thú vị. Nếu có thể đi đến đó thì tôi cũng muốn mua mấy cái để mặc.

Kensey khinh thường nói: “Lần này hải thú triều chính là do mấy Đoạ ma giả kia hấp dẫn đế nên mới có đấy. Có mấy Đoạ ma giả kia tới đó ở thì nơi đó cũng thường xuyên gặp phải hải thú triều xâm lấn thôi. Lần này đám người đó có thể chặn được thì còn lần sau, lần sau nữa thì sao? Hiện tại mọi người mà chạy đến đảo San Hô thì k khác gì mọi người tự đi tìm cái chết chứ? Một đám ngu dốt.”

Kensey nhìn chằm chằm vào hình ảnh đứa em trai hắn đang ăn uống cười cười nói nói vô cùn vui vẻ thế kia thì hắn càng điên tiết mà thầm mắng: Điên hết rồi, cái thằng ếch ngồi đáy giếng kia cũng bị điên rồi. Đồ ăn của Đoạ ma giả làm ra mà nó dám tuỳ tiện ăn như vậy hả? Mấy cái thứ này nhất định là đã bị hạ dược gì đó rồi. Ăn đi, cứ ăn cho nhiều vào, sớm muộn gì thì nó cũng xong đời. Đồ ngu.

Dora thần bí nói: “Thực ra là lai lịch của đợt hải thú triều lần này cũng không bình thường, mà tôi cũng nghe được khá nhiều thông tin bất đồng.”

Mấy người đang tụ tập nói chuyện phiếm với nhau cũng nghe thấy lời mà Dora nói thì bọn họ cũng im bạt rồi hai mặt nhìn nhau, tất nhiên là bọn họ đều biết những thông tin bất đồng mà Dora nói kia là gì nhưng mà bọn họ cũng không dám nhiều lời, cũng không dám điều tra sâu hơn mà thôi.

Sau khi hải thú triều tấn công lên đảo San Hô thì Dạ U cũng nhanh chóng điều tra những hòn đảo nhỏ đã từng đột nhiên hoặc bất thình lình mà phát sinh hải thú triều một lần. Tất nhiên là sau khi điều tra một hồi thì Dạ U cũng phát hiện được nguyên phát cụ thể của mấy đợt hải thú triều.

Dạ U đã tìm người lén lút phát những tin tức đó ra bên ngoài và sau đó Dạ U cũng tuyên bố là đại công tước đang âm thầm nuôi dưỡng Đoạ ma giả, và chinh đại công tước cũng thông qua thủ đoạn đặc thù của Đoạ ma giả này mà di dời hải thú từ những vùng biển khác nhau chạy tới tập kích các thế lực đối địch với vương thất đang cư ngụ trên các hòn đảo nhỏ đó.

Tin tức này đã được truyền đi rất nhanh chóng nhưng cũng có rất nhiều dân chúng cũng không dám tin tưởng vào cái tin tức này.

Dạ U cũng chẳng trông chờ vào việc những người này sẽ tin tưởng hay có thái độ tin tưởng gì đâu. Thật ra cậu cũng chỉ hy vọng là loại tin tức này sẽ phá huỷ sâu rộng và triệt để những thứ gọi là uy tín mà vương đô đã kỳ công gây dựng trong bấy lâu nay mà thôi, nếu như có thể thì cậu cũng muốn những tin tức này có thể làm cho những người ở Hiệp Loan quần đảo này có thể nhận rõ bộ mặt thật của vương đô thêm một chút là được rồi.

Một khi dân chúng bình thường đã nảy sinh lòng hoài nghi gì đó rồi thì mọi chuyện cũng chỉ là hoài nghi rồi để đó mà thôi, nhưng mà chuyện này cũng lưu trong đầu dân chúng rồi. Nhưng mà quý tộc lại khác, sau khi nghe tin tức này thì bọn họ cũng nhanh chóng điều tra lại những ghi chép đã lưu lại của những đợt hải thú triều từ xưa đến nay. Điều tra một hồi thì bọn họ cũng phát hiện ra những tin tức mà Dạ U đã truyền ra là đúng, những hòn đảo đã từng phát sinh hải thú triều đều là những thế lực có xung đột với vương đô. Sau khi giới quý tộc biết được chuyện này thì bọn họ lại càng thêm kiêng kỵ vương thất, tâm lý của bọn họ cũng lung lạc thêm vài phần.

………..

Tin tức của đảo San Hô cũng nhanh chóng mà truyền tới Hoàng Kim đảo.

Thực tế thì hiện tại hầu tước Perry đã rơi vào trình trạng hoàn toàn không muốn nghe thêm bất kỳ một tin tức nào có liên quan đến hai người Trình Chu và Dạ U nữa, cho nên tất cả những thuộc hạ và mọi người dân đang sinh sống ở trên đảo dù có đi thu thập được bao nhiêu tin tức mới đi chăng nữa thì bọn họ cũng không dám chạy lên báo cáo.

Nhưng oái ăm làm sao, cho dù hầu tước Perry không muốn nghe, người hầu cũng không báo nhưng mà những vị quý tộc khác vẫn sẽ chạy đến đảo để chia sẻ thêm thông tin cho hầu tước Perry nghe. Mà thời điểm hiện tại thì hầu tước Perry cũng có được mấy cái lưu ảnh thạch có liên quan đến đãi tiệc đang lưu hành tràn lan cũng như lưu ảnh thạch chiến đấu với hải thú quý hiếm kia. Tất nhiên thì thú vui hiện tại của đám quý tộc này chính là chạy tới để thông báo thêm tin tức cho hầu tước Perry thôi, bọn họ cứ ỉ ôi chạy đến mà hỏi thăm không biết người nhạc phụ đại nhân này có biết tình trạng mới của đảo San Hô ra sao không? Trình Chu đãi khách như vậy là có mục đích gì? Ông biết gì về vũ khí của hai con tàu Hoàng kim kia không? Số vũ khí ấy có thể trang bị được không họ cũng muốn có … Có người còn nói bóng nói gió dò hỏi hầu tước Perry là Trình Chu còn đãi bình dân ăn nhiều ngày như vậy thì hẳn là nhạc phụ đại nhân như ông chắc cũng được chia phần nhiều lắm đúng không? … Mà hầu tước Perry nghe tới mức tai muốn điếc mà bản thân ông cũng sắp điên rồi.

“Có ai tới nữa à?” Lance hỏi.

Darren nhún vai nói: “Hầu tước Thiên Anh tới truyền tin.”

Lance cau mày nói: “Ông ta nói gì?”

Darren: “Trình Chu làm tiệc cũng đã xẻ thịt mấy con cao giai hải thú kia ra ăn nhưng mà con bạch tuộc khổng lồ kia thì vẫn đang chừa lại không động tới.”

Lance thầm nghĩ: Chừa lại là đúng rồi còn gì, con bạch tuộc khổng lồ kia hẳn là một con Địa giai hải thú đấy. Lấy hải thú cấp bậc cao như vậy mà đãi bình dân thì tên Trình Chu kia đúng là có vấn đề rồi. Chiêu đãi đám người kia bằng mấy con cao giai hải thú cũng được coi như là xa hoa lắm rồi. Muốn săn giết Địa giai hải thú thì cấp bậc thợ săn cũng phải vượt qua hoặc mạnh ngang bằng với cấp bậc của con Địa giai hải thú đó thì may mắn mới có thể tới tay được. Cho nên Địa giai hải thú cũng cực kỳ trân quý. Cho dù là các quý tộc của Hiệp Loan quần đảo này có hiệp lực lại mà bọn họ có tao ngộ phải con bạch tuộc khổng lồ kia thì cả đám bọn họ cũng sớm vào bụng nó mà thôi.

Trước kia cũng có nhiều người còn cảm thấy vô cùng thương hại cho những bình dân lưu còn lại đảo San Hô, đám người đó còn nghĩ là những bình dân này đúng là xong đời rồi, tai bay vạ gió mà gặp phải một tên thành chủ như Michael. Nhưng giờ thì chiều dư luận cũng đổi một cách chóng mặt luôn rồi. Những người đó còn quay ngược lại nói là những bình dân đó cũng quá may mắn, đúng là nhờ hoạ được phúc, chứ với bản lĩnh của đám tiện nô đó thì lấy đâu ra điều kiện mà ăn bữa tiệc lớn như vậy được chứ?

“Hình như hiện tại cũng có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào con Địa giai hải thú kia thì phải.” Darren nói.

Lance cau mày trầm ngâm một hồi rồi tâm tình của hắn cũng có chút khác thường, Bạch ngân kỵ sĩ mà muốn đánh sâu vào cảnh giới Hoàng kim kỵ sĩ mà có cơ hội để ăn một chút thịt của con Địa giai hải thú kia thôi thì Bạch ngân kỵ sĩ rất có khả năng sẽ đánh vỡ luôn cái vách chắn mà tiến giai ngay lập tức. Mà Bạch ngân kỵ sĩ ở Hiệp Loan quần đảo này cũng có rất nhiều cho nên bọn họ cũng tự nhiên rất có hứng thú với con Địa giai hải thú này rồi.

Nghe nói là hải thú triều ở đảo San Hô phát sinh cũng có chút kỳ lạ cho nên hải thú triều lần này rất có khả năng là bị đại công tước đứng đằng sau lưng chỉ dẫn. Nhưng mà đáng tiếc là hải thú triều này lại chẳng tạo cho Trình Chu và Zoe một tý ảnh hưởng nào cả. Hoạ chăng thì chỉ tăng thêm uy tín của hai người này lên thôi.

“Hầu tước Thiên Anh muốn mua thịt của con bạch tuộc khổng lồ này sao?” Lance nói.

Darren gật đầu nói: “Chắc là vậy.”

Lance: “…”

Đầu óc của người này có vấn đề gì rồi đúng không? Muốn mua thịt của con bạch tuộc này thì đi tìm Trình Chu chứ tìm phụ thân hắn làm cái gì chứ? Đúng là đường cùng lắm rồi cho nên đám người kia mới đáng ra được những suy nghĩ càng ngày càng kỳ quái mà.

End chap 209

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook