Hai Người Chồng Ma Thật Khó Chiều

Chương 46: Thu Phục Quỷ Phong Lưu (2)

Đâu Đâu Phi

29/04/2021

Bà ngoại của cô ấy vừa mới nói xong ư một tiếng nâng lên một luồng khí, liên tiếp một chuỗi phù chú màu vàng có thể nhìn thấy được bằng mắt thường liên tiếp bay ra từ đôi môi đang lẩm bẩm, trực tiếp quấn lấu cô Vương, chú văn càng quấn càng chặt, tựa như phù chú mà Chu Hương Hương đã từng dùng trước kia, cuối cùng phù chú thâm nhập vào bên trong cơ thể của cô Vương, giống như là cưỡng chế đi vào.

“Á——”

Quỷ phong lưu phát ra tiếng oan độc thảm thiết, từ trên người của cô Vương nhô lên nửa cái đầu có gương mặt vặn vẹo, hiện tại hắn ta đã không còn dáng vẻ điển trai mà vừa rồi chúng tôi nhìn thấy, đôi mắt màu đỏ tươi trợn trắng lộ ra, làn da trên môi đã hư thối bốc ra khiến chi hai hàm răng hiện ra ngoài.

“Thái thượng lão quân, dạy ra giết quỷ, cùng ta thần phương. Trên gọi Ngọc Nữ, hấp thu điềm xấu ... ” Tốc độ niệm chú của bà ngoại Chu Hương Hương rất nhanh, cuối cùng đột nhiên ánh mắt chăm chú, “Lập tức tuân mệnh!”

“Á—— Ông đây xem như là thành quỷ cũng sẽ không ba qua cho người!”

Quỷ phong lưu kêu lên thảm thiết, cuối cùng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cô Vương giống như con rối bị chặt đứng sợi dây ngã trên mặt đất.

Tôi đi qua vừa đỡ vừa ôm cô ta lên giường, thầm nghĩ đến câu nói cuối cùng trước khi hồn phi phách tán kia của quỷ phong lưu.

Cái câu chết tiệt kia không phải khi người ta chết mới nói sao, quỷ đã chết rồi thì thật sự cái gì cũng không còn nữa, cho dù hắn ta có thù hận sâu đậm đến đâu, cũng không có cách nào báo thù được nữa.

Không ngờ tới bà ngoại của Chu Hương Hương dễ dàng thu phục được con quỷ phong lưu này như vậy, tôi nhanh chóng tiến lên tâng bốc nịnh nọt một phen.

“Bà ngoại Hương Hương, không ngờ bà lại lợi hại như vậy, con quỷ phong lưu này còn không có sợ máu chó đen, bà vậy mà nhẹ nhàng đơn giản thu phục được hắn ta như vậy.”

Bà ngoại của Chu Hương Hương đưa tay gõ vào đầu của tôi: “Còn gọi ta là bà ngoại Hương Hương hả?”

Tôi cảm thấy sau chuyện bà ngoại đả thông Nhâm Đốc nhị Mạch cho tôi, nhanh chóng nên gọi một tiếng sư phụ, một cái gõ vừa rồi, nói không chừng lại vừa mới đả thông cái huyện vị ở đâu đó rồi cũng nên.

Nghe tôi gọi sư phụ, bà ngoại của Chu Hương Hương rất thỏa mãn gật đầu, “Đã sớm nói với Hương Hương là bảo con bé pháp khí pháp vật nghìn vạn lần không thể qua tay người khác, mấy đứa vừa rồi hất chẳng phải máu chó đen gì cả, chỉ là máu chó bình thường mà thôi.”

“Hả?” Há hốc miệng kinh ngạc, vợ cục trưởng chắc chắn bảo người hầu mua, người hầu chắc chắn bị bọn buôn lậu chó ở chợ lừa rồi.

“Cũng may mà Hương Hương đúng lúc phát hiện mới thỉnh ta tới, nếu không thì hôm nay mấy đứa phiền phức lớn rồi.”

“Cảm ơn sư phụ ra tay cứu mạng.”

Bà ngoại của Chu Hương Hương phất phất tay, “Sư phụ đối phó với những con quỷ nhỏ này còn được, sau này còn phải dựa vào chính bản thân con, nhớ cho thật kỹ là bất cứ lúc nào cũng phải ưu tiên bảo vệ cái mạng nhỏ của mình trước, sư phụ ta cũng không muốn lại nhìn thấy mặt của con nữa đâu.”

Đương nhiên là mạng nhỏ quan trọng hơn, chỉ là “Sư phụ đã ra đi nhiều năm như vậy, sao còn chưa đi đầu thai?”



“Ôi, nợ âm mà khi làm đạo sĩ gánh nợ còn nhiều hơn đao phủ, đệ tử đầu tiên của phái Mao Sơn còn chưa được đầu thai, sư phủ còn đang ở địa phủ nhậm chức, coi như là trả nợ đi.” Bà ngoại của Chu Hương Hương nói xong thì thở dài.

Tôi còn định hỏi bà ấy sau này có thể được đầu thai hay không, không ngờ thân thể của Chu Hương Hương mềm nhũn, trực tiếp té trên mặt đất, gọi hai tiếng mà cô ấy cũng không thể thức dậy, không làm gì cả đành phải gọi Hà Thái Nghiên lên lầu ôm cô ấy đặt lên ghế sô pha.

Chu Hương Hương còn đang trong cơn hôn mê, người nhà cục trưởng Vương không thể làm gì khác hơn xúm lại nói chuyện với tôi, hỏi tôi tình huống thế nào rồi.

“Cô Vương đã không có việc gì rồi, tỉnh lại có khả năng có hơi yếu, mua nhiều gà đen đương quy bồi ba lại cho cô ta, sau đó mấy người nên đem cái giường gỗ li m này đi đốt đi, những đồ nội thất chỗ trong nhà cũng nên niêm phong cất vào trong nhà kho đi, thật đúng là cái gì cũng dám trưng ra, không gọi mấy thứ này mới là lạ đó.”

“Thật sự nguyên nhân là vì những nội thất đồ cổ này sau?”

Tôi còn tưởng rằng ông ấy luyến tiếc chứ, tiện tay chỉ là một viên ngọc thạch được gắn trên miếng phù điêu, “Thứ này nói không chân chính là từ trong miệng của người chết móc ra, đồ của người chết mà cũng dám cướp, có thù có on không tìm mấy người chứ tìm ai?”

“Tôi cũng không phải là tiếc của, thật sự không dám giấu căn nhà này là có người tặng, tôi dọn vào thì căn nhà đã trang trí như thế này rồi, không chỉ có mỗi mình tôi, toàn ba Trạm Giang, thậm chí là Kinh Châu có rất nhiều quan chức lớn đều nhận kiểu nhà như thế này, rất nhiều trong nhà bạn bè đều đã xảy ra chuyện.”

“Cái gì? Còn có quỷ?”

Cục trưởng Vương gật đầu, tựa như có những lời vô cùng khó nói.

“Kinh Châu nhận được kiểu nhà quỷ này đều là những nhân vật cấp ba cấp nhà nước, anh vợ cả của tôi ở trong quân ba của Kinh Châu, ông ta tịch thu nhà ở, chỉ thu những thứ đồ cổ, gần đây đứa con trai nhỏ không biết xảy ra chuyện gì, mỗi ngày tan học về nhà đều là một miệng đầy máu, giống như ăn người vậy đó.”

Wtf, vậy mà còn có quan hệ với quân ba nữa chứ.

Tôi chết tiệt ngay cả cảnh sát giao thông mà tôi còn chưa nói chuyện nữa là, xưa này gặp qua người làm quan lớn nhất cũng chính là cụ c trưởng ở trước mặt đây, vừa nghe thấy nghe thấy chữ quân đội với chữ cảnh sát thì đã phát run rồi.

Những người này bản thân đều trong vòng xoáy chính trị, trên quan trường lục đục với nhau còn ghê gớm hơn văn phòng làm việc bình thường, nghe thấy cục trưởng Vương nói như vậy, rõ ràng là có người ở phía sau giở trò ma quỷ.

Nhưng mà những chuyện này không liên quan đến chuyện của tôi cả, tôi đến đây chỉ là để cầm lại số tiền mười tỷ rưỡi của Tăng Vượng Tài.

“Cục trưởng Vương, thật ra hôm nay tôi tới đây tìm ông còn có chuyện khác.”

“Đạo trưởng có chuyện gì thì ngồi xuống từ từ nói, chỉ là chuyện mà tôi có thể làm được!”

Vợ cục trưởng đã lên lầu chăm sóc cô Vương rồi, cục trưởng Vương nhanh chóng bắt chuyện bảo tôi ngồi xuống, Hà Thái Nghiên lười biếng dựa vào ghế sô pha nghỉ ngơi, ngay ngắn tự như một chàng trai xinh đẹp ngon giấc.

Ôi, đáng thương cho một kẻ phàm trần như tôi, cứ mở miệng thì chỉ có tiền thôi.



“Cục trưởng Vương gọi tôi là Ngạo Sương là được, thật ra tôi cũng không phải đạo trưởng gì đâu ạ, nhà của tôi mở nhà tang lễ chính là nhà tang lễ An Cư của Bắc Giao ấy, mấy hôm trước ông có một cấp dưới gọi là Tăng Vượng Tài, tìm tôi muốn hối lộ mười tỷ rưỡi, tôi suy nghĩ muốn mời cục trưởng xử lý chuyện này.”

Vừa nghe thấy tôi là người của nhà tang lễ An Cư, cục trưởng Vương lập tức cứ như gặp quỷ, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ.

Không phải toàn ba nhà tang lễ trong thành phố điều là do ông ta quản sao, cái quái gì mà ổng lại sợ như thế chứ?

“Hóa ra đạo trưởng là người của nhà tang lễ An Cư, trách không được ác quỷ kia nhất định bắt tôi phải hủy hợp đồng với nhà tang lễ của mấy người.”

“Ông nói gì cơ? Là tên quỷ phong lưu kia bảo ông làm sao?” Tôi tức giận đứng thẳng người lên, hít từng hơi lơn, không nghĩ ra bản thân lúc nào kết thù hận với tên quỷ phong lưu đã chết nhiều năm này chứ.

“Đạo trưởng đừng kích động, thật ra tôi làm vậy cũng bất đắc dĩ ... ” Cục trưởng Vương nhanh chóng trấn an tôi.

Tôi mới từ miệng của ông ta biết được chuyện kế tiếp, hóa ra quỷ phong lưu khống chế con gái của cục trưởng Vương, bảo cục trưởng làm việc cho hắn ta, ông ta chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành cho xong chuyện mà quỷ phong lưu giao, không ngờ tới Tăng Vượng Tài vậy mà tham tiền không làm cho xong chuyện này.

“Kỳ thật việc phá ba nhà tang lễ cũng là chỉ chuyện nhỏ nhặt, nhưng thật ra anh vợ cả lại đụng vào th bẩn hơn, sai ông ấy làm chuyện không dễ làm.”

“Bảo anh vợ cả của ông làm chuyện gì?”

Tôi vô cùng tò mò, anh vợ cả của ông ta quyền cao chức trọng, sai ông ta làm việc, dễ dàng có thể động vào nguồn rễ của đất nước, đương nhiên khó làm!

Cục trưởng vương lắc đầu thở dài, “Anh vợ cả của tôi không nói, đoán chừng chuyện rất nghiêm trọng rồi.”

Đúng lúc này, Chu Hương Hương vốn đang mê man nằm trên sô pha đột nhiên tỉnh lại, rên lên một tiếng rồi ngồi dậy lắc lắc đầu, mơ mơ màng màng nhìn tôi, “Bắt được quỷ phong lưu chưa?”

Hãi, lúc thỉnh sư cái gì cũng không nhớ sao?

Tôi nhanh chóng gật đầu, “Đã bắt được rồi.”

Trước khi Hương Hương hôn mê ngã xuống, bây giờ lại hỏi tôi quỷ bắt được chưa, cục trưởng Vương nhìn tình huống này còn tưởng tôi chính là sư phụ của Hương Hương, nhanh chóng nắm tay tôi kích động nói, “Đạo trưởng nghìn vạn lần nếu thuận tiện hãy đi Kinh Châu một chuyến đi, cứu một nhà anh vợ cả của tôi đi.”

Tôi bị lay một hồi mới kéo được cánh tay của ông ta xuống, tựa như khoai lang phỏng tay vậy, “Lực bất tòng tâm, quỷ phong lưu hôm nay đã mất một sức lực lớn mới thu phục được, ông nhanh đưa tiền cho tôi đi, chẳng phải tôi phải đến trung tâm kiểm tra kỷ luật.”

“Tiền không thành vấn đề, tôi lập tức gọi điện thoại cho Tăng Vượng Tài mang trả tiền cho đạo trưởng, chỉ là mười tỷ rưỡi thì tình là gì, chỉ cần đạo trưởng thu phục cái thứ bẩn bẩn cho nhà của anh vợ cả của tôi, bảo ông ấy cho thêm một con số không phía sau cũng không thành vấn đề gì.”

Chết tiệt rốt cuộc những người này mò được bao nhiêu béo ba vậy hả, tiền trong mắt bọn họ đoán chừng đều là con số rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Người Chồng Ma Thật Khó Chiều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook