Chương 50: Chúng Ta Sẽ Sống Một Cuộc Sống Không Người Nào Dám Chế Giễu Nữa
BooMew
02/09/2019
Tô Hiển Nhiên cũng không kiên nhẫn nói nhiều với
bác sĩ Hàm trước mặt này, sau khi dứt câu, cô chỉ khẽ cười nhẹ một cái
lại nhắm mắt dựa vào vai Nhậm Thừa Vinh, Nhậm Thừa Vinh hơi hơi đỏ mặt
kinh ngạc, cúi đầu nhìn Tô Hiển Nhiên sau đó cũng không nói gì mà nhíu
mày nhìn bác sĩ Hàm đang đứng ngay người phía trước.
Bác sĩ Hàm cảm nhận được hai đôi mắt rét lạnh đang nhìn ông, ông vừa thu mắt nhìn Tô Hiển Nhiên lại, liền đối diện với ánh mắt sắc bén của Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí.
Ông ' khụ ' một tiếng xoay người đến buồng lái ngồi, trong lòng không khỏi sợ hãi không thôi.
Tuy hai người chồng của Tô Hiển Nhiên rất tuấn soái, nhưng nhìn sao ông cũng cảm giác hai người này khác xa trước kia rất nhiều. Không những thế Tô Hiển Nhiên cũng sắc xảo hơn trước kia, cảm giác như là một người khác vậy.
Nghĩ một lúc lâu, ông lắc lắc đầu, không khỏi tự nghĩ bản thân khùng điên, làm sao có chuyện người chết sống lại, hay một đêm biến thành người khác, chắc chắn va đập mạnh nên mất trí nhớ thôi.
-----------------
Tô Gia.
" Ôi con gái của ba, thật là đẹp nha! " Chu Liên nhìn thấy Tô Tú Vi được trang điểm tỉ mỉ cùng với bộ váy cực kì đẹp đẻ và lộng lẫy nhìn trước nhìn sau cô con gái một vòng, ông đều cảm thấy tự hào.
Trong lòng không khỏi đắc ý, so với cô con gái ruột kìa, Tô Tú Vi vẫn xinh đẹp và thông minh hơn nhiều.
Tô Tú Vi nhìn hình phản chiếu của bản thân cô trong gương, môi khẽ câu lên vui sướng, đúng là người đẹp vì lụa mà.
Mặc dù bản thân cô đã đẹp sẵn nhưng nhìn ra sao thì cô vẫn thấy so với trước kia, bây giờ xinh đẹp gấp hai gấp ba lần.
Càng nghĩ Tô Tú Vi càng vui sướng, chỉ còn vài tiếng nữa thôi, sau khi tổ chức sinh nhật cùng với đính hôn xong, chuyện bức thư đó cũng sẽ được phơi bày. . . sau đó mọi thứ của Tô Gia sẽ vĩnh viễn là của một mình Tô Tú Vi cô.
" Ba, chúng ta sẽ sống một cuộc sống không người nào dám chế giễu nữa. "
Tô Tú Vi nhìn Chu Liên, cô khẽ nắm lấy tay ông nói.
Chu Liên ngẩn người, mặc dù không hiểu rõ hết ý tứ của câu nói kia nhưng ông vẫn nắm lại tay của Tô Tú Vi môi nhếch lên độ cong vui sướng nói.
" Đúng vậy! Chúng ta sẽ không còn bị ai chế giễu nữa. "
Từ ngày bước vào Tô Gia, mặc dù Tô Hiển Như rất yêu thương cưng chiều ông, nhưng không phải chỉ cần thái độ của người vợ tốt với chồng là ổn, vì ai cũng nghĩ ông hám của. . . nhưng từ sau khi Tô Tú Vi xuất hiện, mọi người lại chuyển chủ đề bàn tán sang Tô Tú Vi, mặc dù con bé giỏi hơn con tiện nhân Tô Hiển Nhiên. . . nhưng không ai không chế giễu con bé.
Chỉ mong sao, sau ngày hôm nay Tô Tú Vi của ông không bị người chế giễu nữa.
Chu Liên xoa nhẹ đầu con gái, hai mắt đỏ ửng vui vẻ. . .
Bác sĩ Hàm cảm nhận được hai đôi mắt rét lạnh đang nhìn ông, ông vừa thu mắt nhìn Tô Hiển Nhiên lại, liền đối diện với ánh mắt sắc bén của Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí.
Ông ' khụ ' một tiếng xoay người đến buồng lái ngồi, trong lòng không khỏi sợ hãi không thôi.
Tuy hai người chồng của Tô Hiển Nhiên rất tuấn soái, nhưng nhìn sao ông cũng cảm giác hai người này khác xa trước kia rất nhiều. Không những thế Tô Hiển Nhiên cũng sắc xảo hơn trước kia, cảm giác như là một người khác vậy.
Nghĩ một lúc lâu, ông lắc lắc đầu, không khỏi tự nghĩ bản thân khùng điên, làm sao có chuyện người chết sống lại, hay một đêm biến thành người khác, chắc chắn va đập mạnh nên mất trí nhớ thôi.
-----------------
Tô Gia.
" Ôi con gái của ba, thật là đẹp nha! " Chu Liên nhìn thấy Tô Tú Vi được trang điểm tỉ mỉ cùng với bộ váy cực kì đẹp đẻ và lộng lẫy nhìn trước nhìn sau cô con gái một vòng, ông đều cảm thấy tự hào.
Trong lòng không khỏi đắc ý, so với cô con gái ruột kìa, Tô Tú Vi vẫn xinh đẹp và thông minh hơn nhiều.
Tô Tú Vi nhìn hình phản chiếu của bản thân cô trong gương, môi khẽ câu lên vui sướng, đúng là người đẹp vì lụa mà.
Mặc dù bản thân cô đã đẹp sẵn nhưng nhìn ra sao thì cô vẫn thấy so với trước kia, bây giờ xinh đẹp gấp hai gấp ba lần.
Càng nghĩ Tô Tú Vi càng vui sướng, chỉ còn vài tiếng nữa thôi, sau khi tổ chức sinh nhật cùng với đính hôn xong, chuyện bức thư đó cũng sẽ được phơi bày. . . sau đó mọi thứ của Tô Gia sẽ vĩnh viễn là của một mình Tô Tú Vi cô.
" Ba, chúng ta sẽ sống một cuộc sống không người nào dám chế giễu nữa. "
Tô Tú Vi nhìn Chu Liên, cô khẽ nắm lấy tay ông nói.
Chu Liên ngẩn người, mặc dù không hiểu rõ hết ý tứ của câu nói kia nhưng ông vẫn nắm lại tay của Tô Tú Vi môi nhếch lên độ cong vui sướng nói.
" Đúng vậy! Chúng ta sẽ không còn bị ai chế giễu nữa. "
Từ ngày bước vào Tô Gia, mặc dù Tô Hiển Như rất yêu thương cưng chiều ông, nhưng không phải chỉ cần thái độ của người vợ tốt với chồng là ổn, vì ai cũng nghĩ ông hám của. . . nhưng từ sau khi Tô Tú Vi xuất hiện, mọi người lại chuyển chủ đề bàn tán sang Tô Tú Vi, mặc dù con bé giỏi hơn con tiện nhân Tô Hiển Nhiên. . . nhưng không ai không chế giễu con bé.
Chỉ mong sao, sau ngày hôm nay Tô Tú Vi của ông không bị người chế giễu nữa.
Chu Liên xoa nhẹ đầu con gái, hai mắt đỏ ửng vui vẻ. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.