Chương 36: TỪNG
BooMew
15/08/2019
Lâm Hân Khi nhìn nhìn Tô Hiển Nhiên lại nói.
" Hiện tại hôn phu của cậu đang qua lại với em gái Nuôi của cậu. "
Lâm Hân Khi nói xong, nhìn sắc mặt của Tô Hiển Nhiên xem cô có khó chịu không, chính là anh không nghĩ đến Tô Hiển Nhiên lại không phản ứng như anh nghĩ.
Không phải từ lúc nhỏ Tô Hiển Nhiên đã rất thích Kiều Hà Quang sao? Không những thế vì cưng chiều và nghe lời Kiều Hà Quang mà bị Kiều Hà Quang năm lần bảy lượt cố ý hại Tô Hiển Nhiên, nhưng Tô Hiển Nhiên như là không biết nên chuyện mất mặt cỡ nào cũng làm được.
Sinh ra là những gia tộc lớn, đương nhiên anh và Kiều Hà Quang đều không như những người con trai đàn ông bình thường khác, bọn anh không sợ ế vì những phụ nữ của các gia tộc khác sẽ ngỏ lời đến, cũng có thể nói đối với các gia tộc nhỏ yếu, thì việc có con trai một phần nào đó sẽ giúp cho gia tộc rất nhiều.
Cũng vì thế, họ được cưng chiều từ bé, nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ quên đi thân phận của mình.
Nhưng Kiều Hà Quang khác anh, anh ta thuộc dạng công tử bột vì bản thân hơn những người khác ở khuôn mặt, nhiều gia tộc ngỏ lời cầu hôn, nhưng anh ta kiêu ngạo hống hách, cứ nhớ về mấy năm về trước là biết.
Tô Gia là một trong những gia tộc lớn, vì hôn ước của các bậc ông bà mà cho Tô Đại Tiểu Thư cùng Kiều Gia Đại công tử có hôn ước, chính là năm năm trước vì một số chuyện mà còn chưa được định đoạt, nhưng ai cũng biết Tô Gia và Kiều Gia chưa hủy bỏ hôn ước, chính là khi tin Tô Hiển Nhiên bị đuổi ra ngoài lan rộng từ đó không ít người ngó tới Kiều Gia.
Tô Hiển Nhiên nhìn thấy Lâm Hân Khi không ngừng suy nghĩ, khuôn mặt trắng nõn lúc xanh lúc đen lúc đỏ đa dạng.
Cô cũng biết sơ sơ chuyện của nguyên chủ, nên chỉ muốn khẳng định một vài chuyện.
" Vậy là cái cậu trai kia không thích tôi mà là thích Tô Tú Vi? "
Lâm Hân Khi gật đầu, Tô Hiển Nhiên lại nói.
" Cậu biết chuyện năm năm trước đúng không? "
Lâm Hân Khi hai mắt trừng to vội vàng nói.
" Kh. . . không có. .. có. . . " vì bị sợ hãi mà vừa nói liền cà lăm.
Mà con người mỗi khi nói dối mới như vậy, Tô Hiển Nhiên nhìn như không nhìn Lâm Hân Khi, đầu dựa vào vai Đỗ Đức Trí, bày ra bộ dạng nghiêm túc và phóng xuất hàn khí, môi cô câu lên nói.
" Lâm Hân Khi, nể tình chúng ta TỪNG là Bạn bè cũ, tôi không truy cứu tội vô lễ của cậu nhưng việc nói dối này tôi không BỎ QUA đâu. "
Tô Hiển Nhiên cố ý nhấn mạnh những từ có sức dọa người kia, đối với cô mà nói.
Lên mặt dạy đời Lâm Hân Khi là chuyện quá bình thường cũng như dùng cái NỮ QUYỀN ra áp đặt là quá dễ nhưng. . .
Cô nhìn thấy rất nhiều người đàn ông tốt phải chịu ủy khuất, cô không muốn phô tra cái quyền này rồi còn hiện tại. . . Lâm Hân Khi này không dọa là không biết sợ là gì mà không biết sợ làm sao nói cho cô nghe.
" Hiện tại hôn phu của cậu đang qua lại với em gái Nuôi của cậu. "
Lâm Hân Khi nói xong, nhìn sắc mặt của Tô Hiển Nhiên xem cô có khó chịu không, chính là anh không nghĩ đến Tô Hiển Nhiên lại không phản ứng như anh nghĩ.
Không phải từ lúc nhỏ Tô Hiển Nhiên đã rất thích Kiều Hà Quang sao? Không những thế vì cưng chiều và nghe lời Kiều Hà Quang mà bị Kiều Hà Quang năm lần bảy lượt cố ý hại Tô Hiển Nhiên, nhưng Tô Hiển Nhiên như là không biết nên chuyện mất mặt cỡ nào cũng làm được.
Sinh ra là những gia tộc lớn, đương nhiên anh và Kiều Hà Quang đều không như những người con trai đàn ông bình thường khác, bọn anh không sợ ế vì những phụ nữ của các gia tộc khác sẽ ngỏ lời đến, cũng có thể nói đối với các gia tộc nhỏ yếu, thì việc có con trai một phần nào đó sẽ giúp cho gia tộc rất nhiều.
Cũng vì thế, họ được cưng chiều từ bé, nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ quên đi thân phận của mình.
Nhưng Kiều Hà Quang khác anh, anh ta thuộc dạng công tử bột vì bản thân hơn những người khác ở khuôn mặt, nhiều gia tộc ngỏ lời cầu hôn, nhưng anh ta kiêu ngạo hống hách, cứ nhớ về mấy năm về trước là biết.
Tô Gia là một trong những gia tộc lớn, vì hôn ước của các bậc ông bà mà cho Tô Đại Tiểu Thư cùng Kiều Gia Đại công tử có hôn ước, chính là năm năm trước vì một số chuyện mà còn chưa được định đoạt, nhưng ai cũng biết Tô Gia và Kiều Gia chưa hủy bỏ hôn ước, chính là khi tin Tô Hiển Nhiên bị đuổi ra ngoài lan rộng từ đó không ít người ngó tới Kiều Gia.
Tô Hiển Nhiên nhìn thấy Lâm Hân Khi không ngừng suy nghĩ, khuôn mặt trắng nõn lúc xanh lúc đen lúc đỏ đa dạng.
Cô cũng biết sơ sơ chuyện của nguyên chủ, nên chỉ muốn khẳng định một vài chuyện.
" Vậy là cái cậu trai kia không thích tôi mà là thích Tô Tú Vi? "
Lâm Hân Khi gật đầu, Tô Hiển Nhiên lại nói.
" Cậu biết chuyện năm năm trước đúng không? "
Lâm Hân Khi hai mắt trừng to vội vàng nói.
" Kh. . . không có. .. có. . . " vì bị sợ hãi mà vừa nói liền cà lăm.
Mà con người mỗi khi nói dối mới như vậy, Tô Hiển Nhiên nhìn như không nhìn Lâm Hân Khi, đầu dựa vào vai Đỗ Đức Trí, bày ra bộ dạng nghiêm túc và phóng xuất hàn khí, môi cô câu lên nói.
" Lâm Hân Khi, nể tình chúng ta TỪNG là Bạn bè cũ, tôi không truy cứu tội vô lễ của cậu nhưng việc nói dối này tôi không BỎ QUA đâu. "
Tô Hiển Nhiên cố ý nhấn mạnh những từ có sức dọa người kia, đối với cô mà nói.
Lên mặt dạy đời Lâm Hân Khi là chuyện quá bình thường cũng như dùng cái NỮ QUYỀN ra áp đặt là quá dễ nhưng. . .
Cô nhìn thấy rất nhiều người đàn ông tốt phải chịu ủy khuất, cô không muốn phô tra cái quyền này rồi còn hiện tại. . . Lâm Hân Khi này không dọa là không biết sợ là gì mà không biết sợ làm sao nói cho cô nghe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.