Chương 57: Xin Chị Về Cho
BooMew
07/09/2019
Tô đại tiểu thư năm xưa chịu oan, chính bà nhìn
ra nhưng bà lại dốt nát ngu muội có nói cũng không ai tin, bà từng nói
chứ! Nói với Tô phu nhân nhưng Tô phu nhân mà giận quá mất khôn đuổi Tô
đại tiểu thư ra khỏi nhà.
Hiện tại Tô đại tiểu thư chịu đến Tô Gia đã là may mắn lắm rồi.
Kiều Hà Quang bị tát vào mặt, hai mắt trừng to đỏ ửng, bản thân anh được cưng chiều từ nhỏ, tuy anh không phải quá phận ăn hiếp ai nhưng anh cũng đánh được Tô Hiển Nhiên khi còn lúc nhỏ, nhưng dù như vậy, thì bây giờ cũng không có ai dám đánh anh như vậy.
Kiều Hà Quang uất ức hai mắt đáng thương hề hề nhìn Kiều Hà Ly, chính là khi bản thân mong ước người mẹ yêu thương cưng chiều mình sẽ đến ôm ôm xoa xoa dỗ dành lại đáp lại anh bằng một ánh mắt lạnh rét ghét bỏ, ngay cả người đàn ông tuấn mỹ bên cạnh bà cũng thờ ơ với anh.
Khi Kiều Hà Quang cảm giác được ánh mắt của Tô Gia và Kiều Gia đều rét lạnh với anh, cả người không khỏi lo lắng sợ hãi, khi mà còn đang suy nghĩ thì một bàn tay nhỏ bé đưa đến nắm lấy tay anh nói.
" Đừng sợ! Có em đây! " Tô Tú Vi nhìn chằm chằm Kiều Hà Quang khẽ nói một tiếng, vừa cố ý khoe khoang bản thân đang thân cận với Kiều Hà Quang, vừa an ủi được Kiều Hà Quang.
Nhìn thấy Kiều Hà Quang không còn run rẩy nữa, Tô Tú Vi lạnh giọng nói.
" Chị Hai đến đây dự buổi đính hôn của em thì em thật sự rất vui mừng, còn nếu đến đây ngăn cản hay phá rối thì xin chị về cho. " dừng một chút, Tô Tú Vi lại cố ý nói ra một vài câu gây hiểu lầm.
" Nếu chị còn không về thì đừng trách em không niệm tình chị là người của Tô Gia. " Tô Tú Vi nheo mắt lại nhìn Tô Hiển Nhiên nói, một phần nào đó là gây ra hiểu lầm để những người trong đây tưởng đâu vị Tô đại tiểu thư này luôn ' ĂN HIẾP EM GÁI NUÔI ' còn phần khác là đang cảnh cáo Tô Hiển Nhiên.
Vì trước kia, Tô Hiển Nhiên bị Tô Tú Vi nói không ít lần, nhưng lần này khi nghe đến câu nói ' xin chị về cho ' kia, môi Tô Hiển Nhiên lại câu lên nhìn chằm chằm Tô Tú Vi lạnh giọng nói.
" Tôi nào đâu dám đến đây gây rối, cô nghĩ một tên đàn ông, không thanh niên lông còn chưa mọc đủ như anh ta mà làm Tô Hiển Nhiên tôi cất công đường xa đến đây tranh giành??? " dừng một chút Tô Hiển Nhiên cười to thành tiếng nói tiếng.
" Thật nực cười, tôi đến cũng chỉ là tặng EM GÁI NUÔI thân yêu của tôi một món quà thôi. "
Tô Hiển Nhiên không xưng chị em nữa mà xưng tôi/cô, cũng chứng tỏ kịch hay sắp bắt đầu. . . việc xưng hô cho đúng với drama sắp diễn ra thì phải hợp. . . Tôi và cô nghe thật là thích nha.
Tô Tú Vi nheo mắt lại. . .
Hiện tại Tô đại tiểu thư chịu đến Tô Gia đã là may mắn lắm rồi.
Kiều Hà Quang bị tát vào mặt, hai mắt trừng to đỏ ửng, bản thân anh được cưng chiều từ nhỏ, tuy anh không phải quá phận ăn hiếp ai nhưng anh cũng đánh được Tô Hiển Nhiên khi còn lúc nhỏ, nhưng dù như vậy, thì bây giờ cũng không có ai dám đánh anh như vậy.
Kiều Hà Quang uất ức hai mắt đáng thương hề hề nhìn Kiều Hà Ly, chính là khi bản thân mong ước người mẹ yêu thương cưng chiều mình sẽ đến ôm ôm xoa xoa dỗ dành lại đáp lại anh bằng một ánh mắt lạnh rét ghét bỏ, ngay cả người đàn ông tuấn mỹ bên cạnh bà cũng thờ ơ với anh.
Khi Kiều Hà Quang cảm giác được ánh mắt của Tô Gia và Kiều Gia đều rét lạnh với anh, cả người không khỏi lo lắng sợ hãi, khi mà còn đang suy nghĩ thì một bàn tay nhỏ bé đưa đến nắm lấy tay anh nói.
" Đừng sợ! Có em đây! " Tô Tú Vi nhìn chằm chằm Kiều Hà Quang khẽ nói một tiếng, vừa cố ý khoe khoang bản thân đang thân cận với Kiều Hà Quang, vừa an ủi được Kiều Hà Quang.
Nhìn thấy Kiều Hà Quang không còn run rẩy nữa, Tô Tú Vi lạnh giọng nói.
" Chị Hai đến đây dự buổi đính hôn của em thì em thật sự rất vui mừng, còn nếu đến đây ngăn cản hay phá rối thì xin chị về cho. " dừng một chút, Tô Tú Vi lại cố ý nói ra một vài câu gây hiểu lầm.
" Nếu chị còn không về thì đừng trách em không niệm tình chị là người của Tô Gia. " Tô Tú Vi nheo mắt lại nhìn Tô Hiển Nhiên nói, một phần nào đó là gây ra hiểu lầm để những người trong đây tưởng đâu vị Tô đại tiểu thư này luôn ' ĂN HIẾP EM GÁI NUÔI ' còn phần khác là đang cảnh cáo Tô Hiển Nhiên.
Vì trước kia, Tô Hiển Nhiên bị Tô Tú Vi nói không ít lần, nhưng lần này khi nghe đến câu nói ' xin chị về cho ' kia, môi Tô Hiển Nhiên lại câu lên nhìn chằm chằm Tô Tú Vi lạnh giọng nói.
" Tôi nào đâu dám đến đây gây rối, cô nghĩ một tên đàn ông, không thanh niên lông còn chưa mọc đủ như anh ta mà làm Tô Hiển Nhiên tôi cất công đường xa đến đây tranh giành??? " dừng một chút Tô Hiển Nhiên cười to thành tiếng nói tiếng.
" Thật nực cười, tôi đến cũng chỉ là tặng EM GÁI NUÔI thân yêu của tôi một món quà thôi. "
Tô Hiển Nhiên không xưng chị em nữa mà xưng tôi/cô, cũng chứng tỏ kịch hay sắp bắt đầu. . . việc xưng hô cho đúng với drama sắp diễn ra thì phải hợp. . . Tôi và cô nghe thật là thích nha.
Tô Tú Vi nheo mắt lại. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.