Chương 151: Cuộc họp Thất vũ hải đầu tiên (5)
Khuyết Danh
25/11/2021
++++++ Marinejois ++++++++
" Sengoku gia gia , ta không nghĩ rằng ngươi cần phải phân bố nhiều lính canh gác như vậy ... " Haruto Joker - Saito Kiyoshi quay đầu nhìn ra ngoài , bằng Kiến Thức Sắc mà nhìn thấy rất nhiều lính hải quân được phân bố khắp nơi từ bến cảng đến phòng họp .
" Bọn hắn chính là những kẻ có tính khí thất thường , không thể nào khinh thị được ... " Sengoku thở dài nói .
" Mặc dù ta cũng có suy nghĩ giống như ngươi nhưng ta lại không nghĩ rằng bọn hắn sẽ dám làm quá loạn lên ở nơi này ? Mặc dù phòng họp này không nằm trong khu vực chính của Marinejois nhưng việc những thành viên của Chính phủ Thế giới đang làm việc ở đây cũng không phải là bù nhìn ah ... " Sengoku liếc mắt sang nhìn gương mặt mỉm cười ôn hòa của anh .
" Nhìn ngươi không có bất cứ lo lắng nào khi sắp gặp những tên này ? "
" Tại sao ta lại phải lo lắng ? Mặc dù ta chỉ là một Chuẩn tướng nhưng ngươi cũng biết được thực lực ta có chính xác ra sao ." Anh nhúng nhúng vai nói . Sengoku mỉm cười nhẹ khi nghe thấy anh nói như vậy rồi gật đầu .
Theo thời gian , ông càng cảm thấy Saito Kiyoshi rất có tiềm lực để trở thành một Đô đốc hoặc thậm chí là có thể thay thế được vị trí của ông , Thủy sư Đô đốc ! Tuy rằng Kurenai cũng có tiềm lực rất cao nhưng tính cách của cô lại không phù hợp , thay vào đó tính cách trầm ổn cùng tinh nhạy của anh lại càng được nhiều sự hảo cảm và tin cậy hơn .
" Ah ... Có người đến rồi ." Hai người đều quay đầu nhìn về phía cửa ra vào và nhanh chóng cánh cửa đó được mở ra . Dưới ánh mắt của hai hải quân ở trong phòng , người bên ngoài bước vào và liếc nhìn Kiyoshi một cái rồi nhanh chóng đi tới một chiếc ghế xung quanh chiếc bàn lớn ở giữa căn phòng . Hắn ngồi xuống rồi đặt thanh Hắc Kiếm Yoru sang một bên , đôi mắt vàng kim sắc bén nhìn chằm chằm Kiyoshi với một tia chiến ý đằng sau đôi mắt đó .
" Xin chào , Dracule Mihawk . Rất vui khi thấy ngươi đã đến cuộc họp này ." Kiyoshi mỉm cười lịch sự nhìn hắn .
" .... " Mihawk ngồi im nhìn chằm chằm anh một lúc rồi di chuyển ánh mắt sang Sengoku và cuối cùng là quan sát khắp căn phòng trước khi nhắm mắt lại nghỉ dưỡng .
" ... " Sengoku trầm mặt nhìn Mihawk rồi nhìn xuống Kiyoshi , khi nhìn thấy gương mặt vẫn giữ sự ôn hòa như thường thì chỉ có thể cười trừ .
Lại sau một khoảng thời gian , người thứ hai và người thứ ba xuất hiện . Đó là Gecko Moriah và Jinbei , hai người bọn hắn tiến vào bên trong rồi nhanh chóng đặt ánh mắt của bọn hắn lên hai người Sengoku rồi sang Mihawk . Cả hai chỉ đứng im trước cửa phòng một khắc rồi nhanh chóng đi vào , kiếm một chiếc ghế và ngồi xuống .
" Xin chào , Gecko Moriah , Jinbei . Rất vui khi thấy các ngươi đã đến cuộc họp này ." Giống như lúc Mihawk xuất hiện , Kiyoshi cũng lịch sự lên tiếng chào nhưng chỉ có Jinbei là mỉm cười rồi gật đầu chào anh lại . Còn Moriah thì chỉ nhìn thoáng qua anh một cái rồi quay mặt sang chỗ khác .
Nhìn cảnh tượng này khiến cho Sengoku nhức đầu . Chỉ mới ba người xuất hiện mà trong đó đã có hai người có tính khí kiêu ngạo , không biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu như toàn bộ bảy người tụ họp lại ngày hôm nay . Đồng thời ông cũng rất ngạc nhiên với sự kiên nhẫn và nhẫn nhịn của anh , với độ tuổi 37-38 như thế này mà vẫn có thể giữ được bình tĩnh sau khi bị khinh thường bởi những tên hải tặc cũng là một điều khá ngạc nhiên . Bởi vì ông đã từng thấy những hải quân ở độ tuổi của anh hoặc thậm chí là lớn hơn , cấp bậc cũng có thể cao hơn anh nhưng mỗi lần khi bị hải tặc khinh thường , bọn hắn đều ít nhất hiện ra vẻ khó chịu hoặc tức giận .
Và thời gian nhanh chóng trôi qua cùng với từng người từng người bước vào bên trong cho đến khi chỉ còn lại một mình Hancock chưa đến . Bầu không khí trong căn phòng trở nên trầm xuống và im lặng , nhưng sau đó nhanh chóng vang lên những tiếng trò chuyện giữa Jinbei và Kiyoshi . Dưới ánh mắt của tất cả mọi người , Jinbei và Kiyoshi nói chuyện với nhau một cách bình thường giống hệt như đã quen nhau từ lâu ... Cho đến khi cánh cửa một lần nữa mở ra và thành công thu hút sự chú ý của mọi người trong phòng.
Đó là thành viên Thất vũ hải cuối cùng , Boa Hancock cùng với một người khác đi bên cạnh nàng . Những thành viên Thất vũ hải khác đều hơi thể hiện sự ngạc nhiên nhẹ khi nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ hải quân bên cạnh .
" Kurenai , có chuyện gì giữa đường đi đến đây sao ? " Kiyoshi bước đi đến bên cạnh Sengoku và nhìn cô bước đến chỗ của hai người , trong khi Hancock lại đi đến và ngồi vào chiếc ghế cuối cùng và tránh xa khỏi phần lớn những người khác .
" Gặp Hải Vương ." Cô nhúng nhúng vai rồi quay sang nhìn Sengoku , mỉm cười nhẹ và gật đầu chào ông .
" Vậy sao ." Anh gật đầu rồi quay sang nhìn tất cả những thành viên của Thất vũ hải .
" Như vậy thì tất cả mọi người đã có mặt đầy đủ ở đây . Chúng ta cũng nên bắt đầu cuộc họp nhỉ ? "
++++++++++++++++++++++++
" Woa ~ Nhìn bọn hắn tụ họp lại như thế này khiến cho ta thật thích ah ~ Thật mong chờ đến ngày bọn hắn sẽ gặp mặt khi đã biết được thân phận của nhau nhỉ ? " Haruki nhìn lên màn hình Unious , cười lớn khi thấy Sengoku bắt đầu lên tiếng và phổ biến một vài thông tin cần thiết cho Thất vũ hải .
" Sẽ sớm thôi . Dù sao thì Luffy cũng đã được 1 tuổi rồi ... " Haruto gật đầu nói .
" Anh có nghĩ rằng 'hắn' sẽ một lần nữa phá phong ấn đi ra ? "
" Không thể nào nói trước được . Tên đó không thể được giải thích bằng những khái niệm bình thường .... Giống như cách những người ở thế giới này không thể lý giải chúng ta."
" Cứ phòng ngừa đi ... " Haruki im lặng một lúc rồi nhìn chằm chằm hình ảnh Sengoku trên màn hình Unious , miệng mỉm cười nhẹ đầy ẩn ý .
" Bọn kia dường như vẫn không nhận ra rằng những quân cờ của bọn hắn đang dần trở thành màu đen nhỉ ? Thậm chí còn không nhận ra được hai con cờ của bọn hắn lại không là màu trắng ." Cô cười khúc khích , nói . Haruto cũng gật đầu rồi khẽ ngân nga những câu hát ngắn ...
Nếu như có người ở đây và lắng nghe được những lời hát của hai người thì chắn chắc bọn hắn sẽ gặp ác mộng suốt những ngày tiếp theo ...
" Ta là những con ác mộng mà ngươi đã từng có ..."
" Ta là những giấc mơ tồi tệ nhất của ngươi trở thành hiện thực ... "
" Ta là những gì mà ngươi sợ hãi nhất ... "
Haruki cười nhẹ khi nghe anh ngân nga bài hát ở thế giới trước của hai người rồi bắt đầu ngân nga theo anh.
" Từ trong cơ thể đang thối rữa của ta ... "
" Những bông hoa xinh đẹp nhất sẽ mọc lên và nở rộ ... "
" Ta sẽ ở ngay bên trong bọn chúng ... "
" Và đó sẽ là sự vĩnh hằng ma mị ... "
" Sengoku gia gia , ta không nghĩ rằng ngươi cần phải phân bố nhiều lính canh gác như vậy ... " Haruto Joker - Saito Kiyoshi quay đầu nhìn ra ngoài , bằng Kiến Thức Sắc mà nhìn thấy rất nhiều lính hải quân được phân bố khắp nơi từ bến cảng đến phòng họp .
" Bọn hắn chính là những kẻ có tính khí thất thường , không thể nào khinh thị được ... " Sengoku thở dài nói .
" Mặc dù ta cũng có suy nghĩ giống như ngươi nhưng ta lại không nghĩ rằng bọn hắn sẽ dám làm quá loạn lên ở nơi này ? Mặc dù phòng họp này không nằm trong khu vực chính của Marinejois nhưng việc những thành viên của Chính phủ Thế giới đang làm việc ở đây cũng không phải là bù nhìn ah ... " Sengoku liếc mắt sang nhìn gương mặt mỉm cười ôn hòa của anh .
" Nhìn ngươi không có bất cứ lo lắng nào khi sắp gặp những tên này ? "
" Tại sao ta lại phải lo lắng ? Mặc dù ta chỉ là một Chuẩn tướng nhưng ngươi cũng biết được thực lực ta có chính xác ra sao ." Anh nhúng nhúng vai nói . Sengoku mỉm cười nhẹ khi nghe thấy anh nói như vậy rồi gật đầu .
Theo thời gian , ông càng cảm thấy Saito Kiyoshi rất có tiềm lực để trở thành một Đô đốc hoặc thậm chí là có thể thay thế được vị trí của ông , Thủy sư Đô đốc ! Tuy rằng Kurenai cũng có tiềm lực rất cao nhưng tính cách của cô lại không phù hợp , thay vào đó tính cách trầm ổn cùng tinh nhạy của anh lại càng được nhiều sự hảo cảm và tin cậy hơn .
" Ah ... Có người đến rồi ." Hai người đều quay đầu nhìn về phía cửa ra vào và nhanh chóng cánh cửa đó được mở ra . Dưới ánh mắt của hai hải quân ở trong phòng , người bên ngoài bước vào và liếc nhìn Kiyoshi một cái rồi nhanh chóng đi tới một chiếc ghế xung quanh chiếc bàn lớn ở giữa căn phòng . Hắn ngồi xuống rồi đặt thanh Hắc Kiếm Yoru sang một bên , đôi mắt vàng kim sắc bén nhìn chằm chằm Kiyoshi với một tia chiến ý đằng sau đôi mắt đó .
" Xin chào , Dracule Mihawk . Rất vui khi thấy ngươi đã đến cuộc họp này ." Kiyoshi mỉm cười lịch sự nhìn hắn .
" .... " Mihawk ngồi im nhìn chằm chằm anh một lúc rồi di chuyển ánh mắt sang Sengoku và cuối cùng là quan sát khắp căn phòng trước khi nhắm mắt lại nghỉ dưỡng .
" ... " Sengoku trầm mặt nhìn Mihawk rồi nhìn xuống Kiyoshi , khi nhìn thấy gương mặt vẫn giữ sự ôn hòa như thường thì chỉ có thể cười trừ .
Lại sau một khoảng thời gian , người thứ hai và người thứ ba xuất hiện . Đó là Gecko Moriah và Jinbei , hai người bọn hắn tiến vào bên trong rồi nhanh chóng đặt ánh mắt của bọn hắn lên hai người Sengoku rồi sang Mihawk . Cả hai chỉ đứng im trước cửa phòng một khắc rồi nhanh chóng đi vào , kiếm một chiếc ghế và ngồi xuống .
" Xin chào , Gecko Moriah , Jinbei . Rất vui khi thấy các ngươi đã đến cuộc họp này ." Giống như lúc Mihawk xuất hiện , Kiyoshi cũng lịch sự lên tiếng chào nhưng chỉ có Jinbei là mỉm cười rồi gật đầu chào anh lại . Còn Moriah thì chỉ nhìn thoáng qua anh một cái rồi quay mặt sang chỗ khác .
Nhìn cảnh tượng này khiến cho Sengoku nhức đầu . Chỉ mới ba người xuất hiện mà trong đó đã có hai người có tính khí kiêu ngạo , không biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu như toàn bộ bảy người tụ họp lại ngày hôm nay . Đồng thời ông cũng rất ngạc nhiên với sự kiên nhẫn và nhẫn nhịn của anh , với độ tuổi 37-38 như thế này mà vẫn có thể giữ được bình tĩnh sau khi bị khinh thường bởi những tên hải tặc cũng là một điều khá ngạc nhiên . Bởi vì ông đã từng thấy những hải quân ở độ tuổi của anh hoặc thậm chí là lớn hơn , cấp bậc cũng có thể cao hơn anh nhưng mỗi lần khi bị hải tặc khinh thường , bọn hắn đều ít nhất hiện ra vẻ khó chịu hoặc tức giận .
Và thời gian nhanh chóng trôi qua cùng với từng người từng người bước vào bên trong cho đến khi chỉ còn lại một mình Hancock chưa đến . Bầu không khí trong căn phòng trở nên trầm xuống và im lặng , nhưng sau đó nhanh chóng vang lên những tiếng trò chuyện giữa Jinbei và Kiyoshi . Dưới ánh mắt của tất cả mọi người , Jinbei và Kiyoshi nói chuyện với nhau một cách bình thường giống hệt như đã quen nhau từ lâu ... Cho đến khi cánh cửa một lần nữa mở ra và thành công thu hút sự chú ý của mọi người trong phòng.
Đó là thành viên Thất vũ hải cuối cùng , Boa Hancock cùng với một người khác đi bên cạnh nàng . Những thành viên Thất vũ hải khác đều hơi thể hiện sự ngạc nhiên nhẹ khi nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ hải quân bên cạnh .
" Kurenai , có chuyện gì giữa đường đi đến đây sao ? " Kiyoshi bước đi đến bên cạnh Sengoku và nhìn cô bước đến chỗ của hai người , trong khi Hancock lại đi đến và ngồi vào chiếc ghế cuối cùng và tránh xa khỏi phần lớn những người khác .
" Gặp Hải Vương ." Cô nhúng nhúng vai rồi quay sang nhìn Sengoku , mỉm cười nhẹ và gật đầu chào ông .
" Vậy sao ." Anh gật đầu rồi quay sang nhìn tất cả những thành viên của Thất vũ hải .
" Như vậy thì tất cả mọi người đã có mặt đầy đủ ở đây . Chúng ta cũng nên bắt đầu cuộc họp nhỉ ? "
++++++++++++++++++++++++
" Woa ~ Nhìn bọn hắn tụ họp lại như thế này khiến cho ta thật thích ah ~ Thật mong chờ đến ngày bọn hắn sẽ gặp mặt khi đã biết được thân phận của nhau nhỉ ? " Haruki nhìn lên màn hình Unious , cười lớn khi thấy Sengoku bắt đầu lên tiếng và phổ biến một vài thông tin cần thiết cho Thất vũ hải .
" Sẽ sớm thôi . Dù sao thì Luffy cũng đã được 1 tuổi rồi ... " Haruto gật đầu nói .
" Anh có nghĩ rằng 'hắn' sẽ một lần nữa phá phong ấn đi ra ? "
" Không thể nào nói trước được . Tên đó không thể được giải thích bằng những khái niệm bình thường .... Giống như cách những người ở thế giới này không thể lý giải chúng ta."
" Cứ phòng ngừa đi ... " Haruki im lặng một lúc rồi nhìn chằm chằm hình ảnh Sengoku trên màn hình Unious , miệng mỉm cười nhẹ đầy ẩn ý .
" Bọn kia dường như vẫn không nhận ra rằng những quân cờ của bọn hắn đang dần trở thành màu đen nhỉ ? Thậm chí còn không nhận ra được hai con cờ của bọn hắn lại không là màu trắng ." Cô cười khúc khích , nói . Haruto cũng gật đầu rồi khẽ ngân nga những câu hát ngắn ...
Nếu như có người ở đây và lắng nghe được những lời hát của hai người thì chắn chắc bọn hắn sẽ gặp ác mộng suốt những ngày tiếp theo ...
" Ta là những con ác mộng mà ngươi đã từng có ..."
" Ta là những giấc mơ tồi tệ nhất của ngươi trở thành hiện thực ... "
" Ta là những gì mà ngươi sợ hãi nhất ... "
Haruki cười nhẹ khi nghe anh ngân nga bài hát ở thế giới trước của hai người rồi bắt đầu ngân nga theo anh.
" Từ trong cơ thể đang thối rữa của ta ... "
" Những bông hoa xinh đẹp nhất sẽ mọc lên và nở rộ ... "
" Ta sẽ ở ngay bên trong bọn chúng ... "
" Và đó sẽ là sự vĩnh hằng ma mị ... "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.