Chương 99: Cuộc tái hợp (11)
Khuyết Danh
25/11/2021
" Haruki tỷ ... Ngày hôm qua đã có chuyện gì xảy ra sao ? " Robin ngập ngừng nhìn cô , hai tay nắm chặt hai bên váy của nàng .
Ngày hôm qua hai người trở về lại khách sạn sớm hơn bình thường , chỉ hơn 3 tiếng sau khi rời đi thì cả hai đều đã quay trở lại . Tuy nhiên , gương mặt hai người dường như không mấy vui vẻ bởi vì Haruto sau khi bước vào phòng liền chỉ hơi mỉm cười với nàng và đi vào phòng tắm . Còn Haruki thì lại im lặng và đi đến phòng ngủ và ở trong đó cho đến ngày mai . Robin rất lo lắng cho hai người và muốn hỏi rằng đã có chuyện gì xảy ra .
Nàng chưa bao giờ nhìn thấy hai người hành xử như thế này bao giờ . Nàng không nghĩ rằng sẽ có chuyện gì đó khiến cho hai người trở nên kì lạ và thậm chí là trở nên xa cách với nhau . Haruki sau ngày mai thì cô trở lại bình thường , mỉm cười và nói chuyện với nàng như mọi khi . Nhưng Haruto thid dường như vẫn có điều gì đó khiến cho anh vẫn còn im lặng và gần như không giao tiếp với hai người . Tuy rằng buổi sáng này anh vẫn nấu đồ ăn sáng cho cả ba người nhưng ngoài đó ra thì anh không hề lên tiếng trong suốt buổi ăn sáng .
" À ... Không có chuyện gì nghiêm trọng ... Chỉ là bọn ta có một chút mâu thuẫn với những người bạn của ta mà thôi ... " Haruki lắc đầu nói , tay xoa xoa đầu nàng .
" Nhưng Haruto ca chua bao giờ như vậy cả ... Cho dù những lần trước khi chúng ta bị phản bội thì anh ấy vẫn chưa bao giờ ... tức giận như vậy ." Cô hơi ngạc nhiên nhìn nàng , đôi huyết mâu di chuyển từ Robin sang anh đang ngồi ở cạnh cửa sổ , ở phía bên kia phòng và đối diện với hai người .
" Tức giận ? Tại sao em lại nghĩ như vậy ? "
" Haruto ca ... Trở nên xa cách với ta và ngươi ... Thậm chí anh ấy còn không nói chuyện kể từ ngày hôm qua ... " Cô cười nhẹ khi nghe lời suy đoán của nàng .
" Nhưng đó cũng không đủ chứng cứ để chứng minh rằng anh ấy tức giận ah ? " Robin lắc đầu khiến cho cô hơi ngạc nhiên .
" Haruki tỷ ... Mặc dù ta không biết đã có chuyện gì xảy ra ngày hôm qua và tại sao ngươi lại không nhận ra được điều đó ... Nhưng ta nhận thấy được ... Kể từ ngày hôm qua , mọi hành động của Haruto ca đều cho thấy rằng tâm trạng của anh ấy không được tốt và thiên về sự tức giận cùng khó chịu rất nhiều ."
Haruki ngẩng người nhìn nàng rồi quay sang nhìn anh . Sau một lúc thì cô thở dài rồi chống tay xuống bàn , nhu nhu thái dương . Cô tự cười chế giễu bản thân mình , đôi huyết mâu bỗng dưng rơm rớm nước mắt .
Thật sự , một người em gái như cô , thậm chí chính là song sinh ... Nhưng vẫn không thể nhận thấy được người anh trai của mình đang như thế nào . Cô cứ nghĩ rằng cô đã rất hiểu anh hai cô , cho rằng dù cho cô đang ở trong tình trạng xấu nhất cũng có thể hiểu được anh như thế nào . Nhưng chỉ vừa những lời nói của nàng vừa rồi đã đủ để khiến cô nhận ra rằng cô vẫn chưa thật sự hiểu được ... Cô biết rằng anh hai cô rất yêu thương cô , luôn muốn gánh chịu mọi thứ và mong muốn cô có một cuộc sống hạnh phúc mà cô hằng mong muốn ... Mặc dù cô không thể làm gì nhiều nhưng cô cũng mong muốn có thể giúp ích được cho anh việc gì đó ...
Nếu như cô không nhầm thì lần bản thể Giận Dữ chiến đấu và phong ấn 'hắn' , mặc dù cô chính là người sử dụng ma pháp nhiều lần nhất nhưng sự tổn thương mạnh nhất chính là của anh . Trước khi hoàn toàn bất tỉnh thì anh đã sử dụng ma pháp để chữa thương cho cô và gánh chịu ít nhất 2/3 số tổn thương của cô sang cho anh . Những bản thể khi cảm nhận được lúc linh hồn của Giận Dữ bị tổn thương nặng nề thì chính những bản thể Haruto chính là người cảm nhận nhiều nhất . Cô vẫn luôn cho rằng cô chính là một nửa của anh ... là một nửa linh hồn còn lại của anh ... Không một ai có thể hiểu anh hơn cô nhưng tại sao tới giây phút này ... Cô lại cảm thấy chính người anh trai của mình trở nên thật xa cách ... Giống như anh đang đứng ở trong một màn sương mù dày đặc ...
" Haruki tỷ ? "
" Robin , ngươi có nghĩ ta là một người em gái tệ không ? " Haruki mỉm cười nhẹ nhưng đầy buồn bã . Hai tay của cô nắm thật chặt đến nỗi nó trở nên trắng tái và run rẩy .
" Haruki tỷ ... " Lần này chính là Robin ngẩng người nhìn cô . Nàng chưa bao giờ cho rằng cô hoặc anh là những người xấu . Hai người đã cứu nàng khỏi cái chết , cho nàng một cuộc sống yên bình và cố gắng giúp nàng thích nghi với thế giới bên ngoài này . Cô chính là người luôn ở bên cạnh nàng mỗi khi nàng nhớ đến Ohara và mẹ của nàng , chính là người luôn hát lên những bài hát ru giúp nàng ngủ những đêm mất ngủ ... Anh chính là người đã luôn giúp nàng nhìn nhận với thế giới bên ngoài , cho nàng biết được rằng nó rộng lớn đến như thế nào , nó vĩ đại đến như thế nào ... và nó tàn nhẫn đến như thế nào ...
Cả hai đều chính là những người thân cuối cùng mà nàng còn lại ... Nếu như hai người đều rời đi thì nàng còn lại ai cơ chứ ? Có thể nàng đã phải nhìn thấy những cảnh tượng đầy huyết tinh và thậm chí là chính tay nàng đã kết liễu mạng sống của một con người nhưng đó không phải chính là đang bảo vệ nàng sao ? Kể từ giây phút nàng và hai người rời khỏi hòn đảo Ohara - quê hương của nàng thì nàng đã biết rằng nàng sẽ không thể nào có được một cuộc sống bình thường như bao người khác . Robin biết rằng thân phận học giả của nàng chính là thứ đã khiến cho quê hương của nàng bị hủy diệt và hải quân biết được nàng vẫn còn sống ngoài kia . Nàng biết những đợt phản bội kia cũng chính là vì hải quân ...
Nhưng hai người là người đã bảo vệ nàng khỏi hải quân và những kẻ thèm muốn tiền tài từ việc bắt nàng . Đã cho nàng thấy được rằng mặc dù thế giới bên ngoài thật rộng lớn và xinh đẹp biết bao nhưng đồng thời nó cũng rất tàn nhẫn và có thể nuốt chửng ngươi bất cứ lúc nào . Nàng biết được rằng không phải ai cũng có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của tiền tài và danh vọng ... Sự phản bội đến từ những người nàng cho là tốt bụng đã khiến cho nàng dần mất lòng tin vào loài người ... Nếu như không phải là nhờ hai người thì có lẽ giờ đây nàng vẫn còn đang bị phản bội và bị truy đuổi ở khắp mọi nơi , thậm chí là có khi đã chết ở đâu đó không chừng ...
" Haruki tỷ ... Mặc dù ta không biết đã có chuyện gì xảy ra ... " Robin nắm lấy hai tay của cô , nhẹ nhàng siết chặt . Nàng nở nụ cười tươi nhất mà nàng có thể đối với cô .
" Nhưng ta chắc rằng ngươi chính là người chị gái tốt nhất và cũng chính là người em gái tốt nhất ... "
" Haruto ca có thể tức giận ngươi vì điều gì đó .... "
" Nhưng không phải anh ấy vẫn ở bên cạnh ngươi hay sao ? ... "
" Haruto ca và ngươi chính là sinh đôi ah ... Nếu như một nửa kia của họ rời đi ... "
" Thì không phải nửa còn lại sẽ cô đơn lắm sao ? "
Ngày hôm qua hai người trở về lại khách sạn sớm hơn bình thường , chỉ hơn 3 tiếng sau khi rời đi thì cả hai đều đã quay trở lại . Tuy nhiên , gương mặt hai người dường như không mấy vui vẻ bởi vì Haruto sau khi bước vào phòng liền chỉ hơi mỉm cười với nàng và đi vào phòng tắm . Còn Haruki thì lại im lặng và đi đến phòng ngủ và ở trong đó cho đến ngày mai . Robin rất lo lắng cho hai người và muốn hỏi rằng đã có chuyện gì xảy ra .
Nàng chưa bao giờ nhìn thấy hai người hành xử như thế này bao giờ . Nàng không nghĩ rằng sẽ có chuyện gì đó khiến cho hai người trở nên kì lạ và thậm chí là trở nên xa cách với nhau . Haruki sau ngày mai thì cô trở lại bình thường , mỉm cười và nói chuyện với nàng như mọi khi . Nhưng Haruto thid dường như vẫn có điều gì đó khiến cho anh vẫn còn im lặng và gần như không giao tiếp với hai người . Tuy rằng buổi sáng này anh vẫn nấu đồ ăn sáng cho cả ba người nhưng ngoài đó ra thì anh không hề lên tiếng trong suốt buổi ăn sáng .
" À ... Không có chuyện gì nghiêm trọng ... Chỉ là bọn ta có một chút mâu thuẫn với những người bạn của ta mà thôi ... " Haruki lắc đầu nói , tay xoa xoa đầu nàng .
" Nhưng Haruto ca chua bao giờ như vậy cả ... Cho dù những lần trước khi chúng ta bị phản bội thì anh ấy vẫn chưa bao giờ ... tức giận như vậy ." Cô hơi ngạc nhiên nhìn nàng , đôi huyết mâu di chuyển từ Robin sang anh đang ngồi ở cạnh cửa sổ , ở phía bên kia phòng và đối diện với hai người .
" Tức giận ? Tại sao em lại nghĩ như vậy ? "
" Haruto ca ... Trở nên xa cách với ta và ngươi ... Thậm chí anh ấy còn không nói chuyện kể từ ngày hôm qua ... " Cô cười nhẹ khi nghe lời suy đoán của nàng .
" Nhưng đó cũng không đủ chứng cứ để chứng minh rằng anh ấy tức giận ah ? " Robin lắc đầu khiến cho cô hơi ngạc nhiên .
" Haruki tỷ ... Mặc dù ta không biết đã có chuyện gì xảy ra ngày hôm qua và tại sao ngươi lại không nhận ra được điều đó ... Nhưng ta nhận thấy được ... Kể từ ngày hôm qua , mọi hành động của Haruto ca đều cho thấy rằng tâm trạng của anh ấy không được tốt và thiên về sự tức giận cùng khó chịu rất nhiều ."
Haruki ngẩng người nhìn nàng rồi quay sang nhìn anh . Sau một lúc thì cô thở dài rồi chống tay xuống bàn , nhu nhu thái dương . Cô tự cười chế giễu bản thân mình , đôi huyết mâu bỗng dưng rơm rớm nước mắt .
Thật sự , một người em gái như cô , thậm chí chính là song sinh ... Nhưng vẫn không thể nhận thấy được người anh trai của mình đang như thế nào . Cô cứ nghĩ rằng cô đã rất hiểu anh hai cô , cho rằng dù cho cô đang ở trong tình trạng xấu nhất cũng có thể hiểu được anh như thế nào . Nhưng chỉ vừa những lời nói của nàng vừa rồi đã đủ để khiến cô nhận ra rằng cô vẫn chưa thật sự hiểu được ... Cô biết rằng anh hai cô rất yêu thương cô , luôn muốn gánh chịu mọi thứ và mong muốn cô có một cuộc sống hạnh phúc mà cô hằng mong muốn ... Mặc dù cô không thể làm gì nhiều nhưng cô cũng mong muốn có thể giúp ích được cho anh việc gì đó ...
Nếu như cô không nhầm thì lần bản thể Giận Dữ chiến đấu và phong ấn 'hắn' , mặc dù cô chính là người sử dụng ma pháp nhiều lần nhất nhưng sự tổn thương mạnh nhất chính là của anh . Trước khi hoàn toàn bất tỉnh thì anh đã sử dụng ma pháp để chữa thương cho cô và gánh chịu ít nhất 2/3 số tổn thương của cô sang cho anh . Những bản thể khi cảm nhận được lúc linh hồn của Giận Dữ bị tổn thương nặng nề thì chính những bản thể Haruto chính là người cảm nhận nhiều nhất . Cô vẫn luôn cho rằng cô chính là một nửa của anh ... là một nửa linh hồn còn lại của anh ... Không một ai có thể hiểu anh hơn cô nhưng tại sao tới giây phút này ... Cô lại cảm thấy chính người anh trai của mình trở nên thật xa cách ... Giống như anh đang đứng ở trong một màn sương mù dày đặc ...
" Haruki tỷ ? "
" Robin , ngươi có nghĩ ta là một người em gái tệ không ? " Haruki mỉm cười nhẹ nhưng đầy buồn bã . Hai tay của cô nắm thật chặt đến nỗi nó trở nên trắng tái và run rẩy .
" Haruki tỷ ... " Lần này chính là Robin ngẩng người nhìn cô . Nàng chưa bao giờ cho rằng cô hoặc anh là những người xấu . Hai người đã cứu nàng khỏi cái chết , cho nàng một cuộc sống yên bình và cố gắng giúp nàng thích nghi với thế giới bên ngoài này . Cô chính là người luôn ở bên cạnh nàng mỗi khi nàng nhớ đến Ohara và mẹ của nàng , chính là người luôn hát lên những bài hát ru giúp nàng ngủ những đêm mất ngủ ... Anh chính là người đã luôn giúp nàng nhìn nhận với thế giới bên ngoài , cho nàng biết được rằng nó rộng lớn đến như thế nào , nó vĩ đại đến như thế nào ... và nó tàn nhẫn đến như thế nào ...
Cả hai đều chính là những người thân cuối cùng mà nàng còn lại ... Nếu như hai người đều rời đi thì nàng còn lại ai cơ chứ ? Có thể nàng đã phải nhìn thấy những cảnh tượng đầy huyết tinh và thậm chí là chính tay nàng đã kết liễu mạng sống của một con người nhưng đó không phải chính là đang bảo vệ nàng sao ? Kể từ giây phút nàng và hai người rời khỏi hòn đảo Ohara - quê hương của nàng thì nàng đã biết rằng nàng sẽ không thể nào có được một cuộc sống bình thường như bao người khác . Robin biết rằng thân phận học giả của nàng chính là thứ đã khiến cho quê hương của nàng bị hủy diệt và hải quân biết được nàng vẫn còn sống ngoài kia . Nàng biết những đợt phản bội kia cũng chính là vì hải quân ...
Nhưng hai người là người đã bảo vệ nàng khỏi hải quân và những kẻ thèm muốn tiền tài từ việc bắt nàng . Đã cho nàng thấy được rằng mặc dù thế giới bên ngoài thật rộng lớn và xinh đẹp biết bao nhưng đồng thời nó cũng rất tàn nhẫn và có thể nuốt chửng ngươi bất cứ lúc nào . Nàng biết được rằng không phải ai cũng có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của tiền tài và danh vọng ... Sự phản bội đến từ những người nàng cho là tốt bụng đã khiến cho nàng dần mất lòng tin vào loài người ... Nếu như không phải là nhờ hai người thì có lẽ giờ đây nàng vẫn còn đang bị phản bội và bị truy đuổi ở khắp mọi nơi , thậm chí là có khi đã chết ở đâu đó không chừng ...
" Haruki tỷ ... Mặc dù ta không biết đã có chuyện gì xảy ra ... " Robin nắm lấy hai tay của cô , nhẹ nhàng siết chặt . Nàng nở nụ cười tươi nhất mà nàng có thể đối với cô .
" Nhưng ta chắc rằng ngươi chính là người chị gái tốt nhất và cũng chính là người em gái tốt nhất ... "
" Haruto ca có thể tức giận ngươi vì điều gì đó .... "
" Nhưng không phải anh ấy vẫn ở bên cạnh ngươi hay sao ? ... "
" Haruto ca và ngươi chính là sinh đôi ah ... Nếu như một nửa kia của họ rời đi ... "
" Thì không phải nửa còn lại sẽ cô đơn lắm sao ? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.