Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Chương 1005
Di Ba
26/01/2022
“Tuyệt đối như thế nào?” Người đàn ông ngất lời cô: “Cô hỏi tôi có dám hay không à, cô đoán thử xem tôi có dám hay không? Tôi còn hơn cả chữ dám nữa đó, tôi còn có thể chặt ngón tay của hai đứa nhỏ rồi gửi về cho cô, cô có muốn nhận không?”
Vân Giai Kỳ thận trọng không dám nói thêm nữa.
Ở bên cạnh, Bạc Tiêu Dương cũng bước tới, nhìn thấy cô đang nghe điện thoại với vẻ mặt căng thẳng, nên anh biết răng đây là một cuộc gọi không bình thường.
‘Vân Giai Kỳ hỏi: “Anh muốn bao nhiêu tiền.”
“Á chà! Cô có giàu có đến mức đó không? Cô đang nghĩ răng chúng tôi là những tên ngốc sao, cô vừa mới mở miệng nói sẽ đưa cho chúng tôi hơn ba nghìn tỷ đồng à, chúng ta sao dám đòi số tiền lớn như vậy chứ?”
“Tại sao các người lại không dám? Các người còn dám dám bắt người đi giữa ban ngày như vậy, thì còn chuyện gì mà các người không dám làm nữa chứ!”
“Ái chải Vậy thì cô có thể đưa cho chúng tôi bao nhiêu tiền nhỉ? Để tôi nói thật cho cô biết luôn! Cái người tên Vân Ngọc Hân mà cô nhắc tới nãy giờ đó, thật sự là có liên quan đến chúng tôi! Cô ta trả cho chúng tôi sáu trăm tỷ để mua cái mạng nhỏ của cô đấy! Không thể bắt được cô, nên chúng tôi đành phải bắt lấy hai đứa quỷ nhỏ này thôi! Vậy nên cô xem, với mạng của hai đứa quỷ nhỏ này thì đáng bao nhiêu tiền nhỉ?”
Thái độ của người đàn ông này hình như là muốn thương lượng.
“Tôi nhất định có thể cho các anh nhiều hơn cô ta, sẽ không ít hơn cô ta đâu.
“Cô có thể đưa được số tiền đó không vậy? Sáu trăm tỷ tiền mặt, cô ta có thể đưa trực tiếp số tiền đó cho chúng tôi! Cô có thể đưa cho chúng tôi được bao nhiêu tiền mặt đây? Hãy nhớ kỹ rằng, chúng tôi chỉ muốn tiền mặt!”
Vân Giai Kỳ nói một cách dứt khoát: “Các người muốn bao nhiêu tiền thì tôi sẽ có bấy nhiêu, chỉ cần các người dám nhận thì không có gì là tôi không thể lấy ra cả”
“Ha ha ha hat”
Người đàn ông đó đột nhiên cười lớn: “Khí phách của cô cũng thật là lớn ghê nhỉ! Phải nói thẳng là điều kiện đó của cô đã khiến trái tim tôi cảm động, và tôi sẽ xem xét cẩn thận, tuy nhiên, trước khi tôi xem xét về điều kiện đó, thì cô phải yêu cầu cảnh sát chấm dứt cuộc điều tra ngay bây giờ và quay trở về nhà chờ tin tức của chúng tôi! Ngoài ra, tôi cing không muốn cô tiếp tục truy tìm tung tích của chúng tôi nữa, nếu không thì… cô cũng biết rồi đấy!”
Có một sự đe dọa dữ dội ở bên trong giọng nói kiêu ngạo của một tên lưu manh.
Vân Giai Kỳ nhắm chặt hai mắt và nói: “Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ làm.
theo lời của anh, nhưng mà tôi muốn được nhìn thấy hai đứa nhỏ.”
“Hai đứa nhóc này, tôi sẽ cho cô xem sau!”
“Tôi muốn nhìn thấy chúng nó vẫn đang được an toàn!”
“Ha ha, chúng tôi còn phải đem hai đứa nhỏ này trả cho cô để đổi tiền mà!
Vi vậy trong thời gian này, tôi nhất định sẽ không giết tụi nó đâu”
Nói xong, đầu dây điện thoại bên kia liền ngắt tín hiệu.
Vân Giai Kỳ cầm điện thoại di động trong tay, nhưng trong lòng vẫn cứ day dứt mãi không thôi.
Cảnh sát đã nhìn thấy Vân Giai Kỳ nghe điện thoại cách đây từ rất lâu, nhưng họ đã đợi cho đến khi cuộc gọi kết thúc, thì mới dám tiến lại gần và hỏi một cách thận trọng: “Có phải đó là cuộc gọi của tên bất cóc không?”
Dựa vào các chứng cứ ban đầu, họ xác định những người đã bắt cóc Mạn Nhi và Cung Bắc là cùng một người.
Vân Giai Kỳ quay người lạ “Tốt quá rồi!”
Cảnh sát trưởng thở phào nhẹ nhõm và lập tức nói một cách nghiêm nghị “Hãy giữ liên lạc với anh ta, nếu có thể đưa ra càng nhiều manh mối thì càng tốt, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để tìm ra họ”
“Ừm” nhẹ một tiếng.
Vân Giai Kỳ thận trọng không dám nói thêm nữa.
Ở bên cạnh, Bạc Tiêu Dương cũng bước tới, nhìn thấy cô đang nghe điện thoại với vẻ mặt căng thẳng, nên anh biết răng đây là một cuộc gọi không bình thường.
‘Vân Giai Kỳ hỏi: “Anh muốn bao nhiêu tiền.”
“Á chà! Cô có giàu có đến mức đó không? Cô đang nghĩ răng chúng tôi là những tên ngốc sao, cô vừa mới mở miệng nói sẽ đưa cho chúng tôi hơn ba nghìn tỷ đồng à, chúng ta sao dám đòi số tiền lớn như vậy chứ?”
“Tại sao các người lại không dám? Các người còn dám dám bắt người đi giữa ban ngày như vậy, thì còn chuyện gì mà các người không dám làm nữa chứ!”
“Ái chải Vậy thì cô có thể đưa cho chúng tôi bao nhiêu tiền nhỉ? Để tôi nói thật cho cô biết luôn! Cái người tên Vân Ngọc Hân mà cô nhắc tới nãy giờ đó, thật sự là có liên quan đến chúng tôi! Cô ta trả cho chúng tôi sáu trăm tỷ để mua cái mạng nhỏ của cô đấy! Không thể bắt được cô, nên chúng tôi đành phải bắt lấy hai đứa quỷ nhỏ này thôi! Vậy nên cô xem, với mạng của hai đứa quỷ nhỏ này thì đáng bao nhiêu tiền nhỉ?”
Thái độ của người đàn ông này hình như là muốn thương lượng.
“Tôi nhất định có thể cho các anh nhiều hơn cô ta, sẽ không ít hơn cô ta đâu.
“Cô có thể đưa được số tiền đó không vậy? Sáu trăm tỷ tiền mặt, cô ta có thể đưa trực tiếp số tiền đó cho chúng tôi! Cô có thể đưa cho chúng tôi được bao nhiêu tiền mặt đây? Hãy nhớ kỹ rằng, chúng tôi chỉ muốn tiền mặt!”
Vân Giai Kỳ nói một cách dứt khoát: “Các người muốn bao nhiêu tiền thì tôi sẽ có bấy nhiêu, chỉ cần các người dám nhận thì không có gì là tôi không thể lấy ra cả”
“Ha ha ha hat”
Người đàn ông đó đột nhiên cười lớn: “Khí phách của cô cũng thật là lớn ghê nhỉ! Phải nói thẳng là điều kiện đó của cô đã khiến trái tim tôi cảm động, và tôi sẽ xem xét cẩn thận, tuy nhiên, trước khi tôi xem xét về điều kiện đó, thì cô phải yêu cầu cảnh sát chấm dứt cuộc điều tra ngay bây giờ và quay trở về nhà chờ tin tức của chúng tôi! Ngoài ra, tôi cing không muốn cô tiếp tục truy tìm tung tích của chúng tôi nữa, nếu không thì… cô cũng biết rồi đấy!”
Có một sự đe dọa dữ dội ở bên trong giọng nói kiêu ngạo của một tên lưu manh.
Vân Giai Kỳ nhắm chặt hai mắt và nói: “Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ làm.
theo lời của anh, nhưng mà tôi muốn được nhìn thấy hai đứa nhỏ.”
“Hai đứa nhóc này, tôi sẽ cho cô xem sau!”
“Tôi muốn nhìn thấy chúng nó vẫn đang được an toàn!”
“Ha ha, chúng tôi còn phải đem hai đứa nhỏ này trả cho cô để đổi tiền mà!
Vi vậy trong thời gian này, tôi nhất định sẽ không giết tụi nó đâu”
Nói xong, đầu dây điện thoại bên kia liền ngắt tín hiệu.
Vân Giai Kỳ cầm điện thoại di động trong tay, nhưng trong lòng vẫn cứ day dứt mãi không thôi.
Cảnh sát đã nhìn thấy Vân Giai Kỳ nghe điện thoại cách đây từ rất lâu, nhưng họ đã đợi cho đến khi cuộc gọi kết thúc, thì mới dám tiến lại gần và hỏi một cách thận trọng: “Có phải đó là cuộc gọi của tên bất cóc không?”
Dựa vào các chứng cứ ban đầu, họ xác định những người đã bắt cóc Mạn Nhi và Cung Bắc là cùng một người.
Vân Giai Kỳ quay người lạ “Tốt quá rồi!”
Cảnh sát trưởng thở phào nhẹ nhõm và lập tức nói một cách nghiêm nghị “Hãy giữ liên lạc với anh ta, nếu có thể đưa ra càng nhiều manh mối thì càng tốt, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để tìm ra họ”
“Ừm” nhẹ một tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.