Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Chương 1121
Di Ba
11/03/2022
Tỉnh lại là chuyện tốt, nhưng tỉnh lại, anh dường như không còn nhớ ra ai cả Bác sĩ tháo ống nghe xuống, quay người lại, phân tích tình hình với Bạc Ngạn Thiên: “Người đã tỉnh, các phương diện về thể chất cũng rất ốn định, chỉ là.”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Thẵng bé dường như không nhận ra tôi…”
“Không chỉ là ông, trí nhớ của cậu ấy hình như thiếu rất nhiềt “Tại sao lại như vậy?”
Bạc Ngạn Thiên không thể chấp nhận chuyện này: “Tôi là ông nội của nó, cháu ấy cũng không nhớ rõ, nó rốt cuộc còn có thể nhớ cái gì?”
Bác sĩ vội vàng trấn an ông, nói: “Tình huống trước mắt xem ra vẫn còn tương đối lạc quan! Trí nhớ bị khuyết còn có thể chậm rãi khôi phục từng chút một! Dù sao cậu ấy hôn mê cũng đã lâu, đột nhiên tỉnh lại, đại não vẫn chưa phản ứng kịp, trí nhớ chỉ là chưa được đánh thức thôi”
Bạc Ngạn Thiên phân tích nói: “Nói cách khác, về sau nó vẫn có thể nhớ lại, đúng không?”
“Đúng vậy” Bác sĩ gật đầu nói: “Trong thời gian này, cậu ấy cần bước vào giai đoạn phục hồi trí nhớ, trong giai đoạn này, trí nhớ của cậu ấy cũng có thể thử tỉnh lại. Chức năng trí nhớ của cậu ấy chính xác là đã bị tổn thương, nhưng không phải mất trí nhớ, sớm muộn gì cũng sẽ khôi phục lại, không thể nói là có thể khôi phục trăm phần trăm, ít nhất là khôi phục hơn phân nửa thì không phải vấn đề!”
Lúc này sắc mặt của Bạc Ngạn Thiên mới yên ổn lặng xuống.
Có thể khôi phục là tốt rồi Mộ Ngọc My vừa nghe nói trí nhớ có thể khôi phục, tim đập “lộp độp”, nói: “Khôi phục? Làm sao để khôi phục?”
“Rất đơn giản thôi” Bác sĩ xoay người nói: “Chỉ cần đưa cậu ấy đi một vài nơi quen thuộc, đến một vài cảnh tượng trong trí nhớ của cậu ấy, có lẽ, sẽ khôi phục nhanh hơn một ítl Sau đó, cậu ấy sẽ rất phụ thuộc vào bạn bè, hãy ở bên cậu ấy nhiều hơn, như vậy trí nhớ có thể hồi phục trong thời gian nhanh nhất”
Mộ Ngọc My nói: “Vậy… Có thể xuất hiện tình huống rối loạn trí nhớ không?”
“Ý cô là gì?”
“Chính là… Nhận thức tôi thành người khác.” Mộ Ngọc My nói Bác sĩ nhíu mày, gật đầu, nói: “Cũng không loại trừ khả năng này. Bởi vì não bộ của cậu Bạc bị tổn thương, chức năng trí nhớ bị suy giảm là việc không thể tránh được, cũng có thể xuất hiện tình huống rối loạn trí nhớ. Lúc trước cũng có ca bệnh từng bị tương tự như vậy, có một bệnh nhân cũng tỉnh lại sau một cuộc.
sống thực vật, kết quả nhận nhầm người phụ nữ khác thành vợ của mình.”
Mộ Ngọc My đột nhiên ngừng nói Đợi cho bác sĩ đi rồi, Bạc Ngạn Thiên nhìn về phía Mộ Ngọc My: “Tuấn Phong tỉnh lại đã bao lâu?”
“Anh ấy vừa mới tỉnh lại, cháu đã mời bác sĩ đến đây”
“Nói cách khác, vừa mới tỉnh lại không lâu?” Bạc Ngạn Thiên nhìn thấy Bạc Tuấn Phong lại hỏi: “Thẳng bé có chỗ nào khác thường không?”
Mộ Ngọc My đỏ mặt nói: “Anh ấy hình như nhận nhầm cháu thành Vân Giai Kỳ”
Sắc mặt Bạc Ngạn Thiên thay đổi, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Mộ Ngọc My đỡ Bạc Ngạn Thiên đi đến một bên, đè thấp giọng nói, giải thích: “Có thể là, lúc trước khi anh Tuấn Phong hôn mệ, là Vân Giai Kỳ đã luôn trông coi ở bên giường anh ấy, đọc nhật ký cho anh Tuấn Phong, nên anh Tuấn Phong còn nhớ ra cô ấy, chỉ là không nhớ ra dáng vẻ của cô ấy…
Anh Tuấn Phong nhớ rõ “Bé Ngoan”: “Bé Ngoan” là tên Vân Giai Kỳ viết trong cuốn nhật kí, đó cũng là tên thân mật anh Tuấn Phong gọi cô ấy, cháu nói cháu chính là “Bé Ngoan”, anh Tuấn Phong hình như… nhận nhầm cháu thành Vân Giai Kỳ”
Dừng lại một chút, Mộ Ngọc My lại thử thăm dò n rõ với anh Tuấn Phong nha!”
Bạc Ngạn Thiên nhìn thật sâu về phía Bạc Tuấn Phong.
Hay là cháu… Đi nói Ông đột nhiên cười, nói với Mộ Ngọc My: “Giải thích? Tại sao phải giải thích? Đây không phải một hiểu lầm tốt sao? Nếu nó thật sự quên đi người phụ đó cũng là chuyện tốt với nó! Nếu nó nhận nhầm cháu thành Vân Giai Kỳ, đây cũng là một chuyện tốt!”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Thẵng bé dường như không nhận ra tôi…”
“Không chỉ là ông, trí nhớ của cậu ấy hình như thiếu rất nhiềt “Tại sao lại như vậy?”
Bạc Ngạn Thiên không thể chấp nhận chuyện này: “Tôi là ông nội của nó, cháu ấy cũng không nhớ rõ, nó rốt cuộc còn có thể nhớ cái gì?”
Bác sĩ vội vàng trấn an ông, nói: “Tình huống trước mắt xem ra vẫn còn tương đối lạc quan! Trí nhớ bị khuyết còn có thể chậm rãi khôi phục từng chút một! Dù sao cậu ấy hôn mê cũng đã lâu, đột nhiên tỉnh lại, đại não vẫn chưa phản ứng kịp, trí nhớ chỉ là chưa được đánh thức thôi”
Bạc Ngạn Thiên phân tích nói: “Nói cách khác, về sau nó vẫn có thể nhớ lại, đúng không?”
“Đúng vậy” Bác sĩ gật đầu nói: “Trong thời gian này, cậu ấy cần bước vào giai đoạn phục hồi trí nhớ, trong giai đoạn này, trí nhớ của cậu ấy cũng có thể thử tỉnh lại. Chức năng trí nhớ của cậu ấy chính xác là đã bị tổn thương, nhưng không phải mất trí nhớ, sớm muộn gì cũng sẽ khôi phục lại, không thể nói là có thể khôi phục trăm phần trăm, ít nhất là khôi phục hơn phân nửa thì không phải vấn đề!”
Lúc này sắc mặt của Bạc Ngạn Thiên mới yên ổn lặng xuống.
Có thể khôi phục là tốt rồi Mộ Ngọc My vừa nghe nói trí nhớ có thể khôi phục, tim đập “lộp độp”, nói: “Khôi phục? Làm sao để khôi phục?”
“Rất đơn giản thôi” Bác sĩ xoay người nói: “Chỉ cần đưa cậu ấy đi một vài nơi quen thuộc, đến một vài cảnh tượng trong trí nhớ của cậu ấy, có lẽ, sẽ khôi phục nhanh hơn một ítl Sau đó, cậu ấy sẽ rất phụ thuộc vào bạn bè, hãy ở bên cậu ấy nhiều hơn, như vậy trí nhớ có thể hồi phục trong thời gian nhanh nhất”
Mộ Ngọc My nói: “Vậy… Có thể xuất hiện tình huống rối loạn trí nhớ không?”
“Ý cô là gì?”
“Chính là… Nhận thức tôi thành người khác.” Mộ Ngọc My nói Bác sĩ nhíu mày, gật đầu, nói: “Cũng không loại trừ khả năng này. Bởi vì não bộ của cậu Bạc bị tổn thương, chức năng trí nhớ bị suy giảm là việc không thể tránh được, cũng có thể xuất hiện tình huống rối loạn trí nhớ. Lúc trước cũng có ca bệnh từng bị tương tự như vậy, có một bệnh nhân cũng tỉnh lại sau một cuộc.
sống thực vật, kết quả nhận nhầm người phụ nữ khác thành vợ của mình.”
Mộ Ngọc My đột nhiên ngừng nói Đợi cho bác sĩ đi rồi, Bạc Ngạn Thiên nhìn về phía Mộ Ngọc My: “Tuấn Phong tỉnh lại đã bao lâu?”
“Anh ấy vừa mới tỉnh lại, cháu đã mời bác sĩ đến đây”
“Nói cách khác, vừa mới tỉnh lại không lâu?” Bạc Ngạn Thiên nhìn thấy Bạc Tuấn Phong lại hỏi: “Thẳng bé có chỗ nào khác thường không?”
Mộ Ngọc My đỏ mặt nói: “Anh ấy hình như nhận nhầm cháu thành Vân Giai Kỳ”
Sắc mặt Bạc Ngạn Thiên thay đổi, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Mộ Ngọc My đỡ Bạc Ngạn Thiên đi đến một bên, đè thấp giọng nói, giải thích: “Có thể là, lúc trước khi anh Tuấn Phong hôn mệ, là Vân Giai Kỳ đã luôn trông coi ở bên giường anh ấy, đọc nhật ký cho anh Tuấn Phong, nên anh Tuấn Phong còn nhớ ra cô ấy, chỉ là không nhớ ra dáng vẻ của cô ấy…
Anh Tuấn Phong nhớ rõ “Bé Ngoan”: “Bé Ngoan” là tên Vân Giai Kỳ viết trong cuốn nhật kí, đó cũng là tên thân mật anh Tuấn Phong gọi cô ấy, cháu nói cháu chính là “Bé Ngoan”, anh Tuấn Phong hình như… nhận nhầm cháu thành Vân Giai Kỳ”
Dừng lại một chút, Mộ Ngọc My lại thử thăm dò n rõ với anh Tuấn Phong nha!”
Bạc Ngạn Thiên nhìn thật sâu về phía Bạc Tuấn Phong.
Hay là cháu… Đi nói Ông đột nhiên cười, nói với Mộ Ngọc My: “Giải thích? Tại sao phải giải thích? Đây không phải một hiểu lầm tốt sao? Nếu nó thật sự quên đi người phụ đó cũng là chuyện tốt với nó! Nếu nó nhận nhầm cháu thành Vân Giai Kỳ, đây cũng là một chuyện tốt!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.