Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Chương 1194
Di Ba
05/04/2022
Cô vừa tức giận, vừa muốn tiếp nhận năm trong lòng ngực của Bạc.
Tuấn Phong.
Bạc Tuấn Phong một tay đẩy ra.
Vinh Thế Vũ bất ngờ không kịp chuẩn bị, thiếu chút nữa ngã nhào trên mặt đất.
Anh ta không thể tin liếc mắt nhìn Bạc Tuấn Phong, vẻ mặt không mấy thiện cảm: “Bạc Tuấn Phong, anh muốn làm gi?”
“Tuấn Phong..* Mộ Ngọc My cũng nói: “Vân Giai Kỳ uống rượu say, hãy đế cho cậu Vinh đưa cô ấy về đi!”
“Anh ta?”
Bạc Tuấn Phong cười lạnh: “Anh ta có tư cách gì.”
“Vậy thì anh có tư cách sao?” Vinh Thế Vũ nói: ‘Anh lấy tư cách gì để nói lời này!”
Bạc Tuấn Phong nói từng chữ một: “Cô ấy là người của nhà họ Bạc.
chúng tôi, anh cảm thấy, tôi có tư cách này không.”
Vinh Thế Vũ bỗng chốc bị nghẹn họng nghiêm trọng.
Không biết tại sao…
Mộ Ngọc My nghe được câu này, giống như tim cũng bị khoét.
Cô ta nói: “Tuấn Phong, cô ấy là vợ chưa cưới của Tiêu Dương, anh nên tránh hiềm nghị! Nếu không, em sẽ gọi tài xế đưa cô ấy trở về!”
Bạc Tuấn Phong không nói chuyện.
Mộ Ngọc My thử hướng đến gần anh, đưa tay ra, lại bị Bạc Tuấn Phong vung tay.
“Đừng chạm vào cô ấy”
Bất kế là ai, cũng không thể chạm vào cô.
Dường như là bản năng của cơ thể.
Ôm người phụ nữ này vào trong ngực, anh theo bản năng chán ghét sự đụng chạm của bất cứ ai.
Cho dù là Mộ Ngọc My.
Cũng không được.
Bạc Tuấn Phong ôm Vân Giai Kỳ bước ra khỏi cửa Ngay tại cửa có cả nam lẫn nữ, một số đã chuẩn bị rút lui, một số đã chuẩn bị bước vào.
Trong nháy mắt Bạc Tuấn Phong ôm Vân Giai Kỳ bước ra khỏi quán bar, ánh mắt của mọi người không khỏi bị anh thu hút Toàn thân anh mặc đô màu đen, nhanh chóng hòa nhập vào trong bóng đêm, Vân Giai Kỳ năm trong lòng, được anh che chở vào trong ngực, không nỡ hé lộ khuôn mặt ra ngoài.
“Bạc Tuấn Phong… Thả tôi ra!”
Cô nắm lấy vạt áo của anh “Xoet xoet” xé ra, cúc áo lập tức bị kéo đi vài cái, rơi xuống trên mặt đất Bạc Tuấn Phong trầm giọng cảnh báo nói: “Kiên nhẫn của anh có hạn, đừng có chọc anh”
Rất nhanh, một người đàn ông mặc đồng phục của tài xế chỉ định đi đến trước mặt anh, hỏi: “Thưa ngài, có cần một tài xế chỉ định không”
Bạc Tuấn Phong trực tiếp ném chia khoá cho anh ta Người đàn ông nhận lấy chiếc chìa khóa, nhìn thoáng qua, đúng là Rolls Royce.
Rolls Royce?
Anh ta yếu ớt nói: “Thưa ngài, loại xe này vượt quá phạm vi phục vụ của tôi.”
Anh ta vừa mới vào nghề không lâu, giá trị của chiếc xe vượt quá ba tỉ đều thuộc dòng xe sang, mà Rolls Royce hơn ba mươi tỉ là quá đắt đỏ.
Lỡ như xảy ra sự cố nào đó, anh ta không đủ khả năng để bồi thường.
“Cậu lái xe”
Tuấn Phong.
Bạc Tuấn Phong một tay đẩy ra.
Vinh Thế Vũ bất ngờ không kịp chuẩn bị, thiếu chút nữa ngã nhào trên mặt đất.
Anh ta không thể tin liếc mắt nhìn Bạc Tuấn Phong, vẻ mặt không mấy thiện cảm: “Bạc Tuấn Phong, anh muốn làm gi?”
“Tuấn Phong..* Mộ Ngọc My cũng nói: “Vân Giai Kỳ uống rượu say, hãy đế cho cậu Vinh đưa cô ấy về đi!”
“Anh ta?”
Bạc Tuấn Phong cười lạnh: “Anh ta có tư cách gì.”
“Vậy thì anh có tư cách sao?” Vinh Thế Vũ nói: ‘Anh lấy tư cách gì để nói lời này!”
Bạc Tuấn Phong nói từng chữ một: “Cô ấy là người của nhà họ Bạc.
chúng tôi, anh cảm thấy, tôi có tư cách này không.”
Vinh Thế Vũ bỗng chốc bị nghẹn họng nghiêm trọng.
Không biết tại sao…
Mộ Ngọc My nghe được câu này, giống như tim cũng bị khoét.
Cô ta nói: “Tuấn Phong, cô ấy là vợ chưa cưới của Tiêu Dương, anh nên tránh hiềm nghị! Nếu không, em sẽ gọi tài xế đưa cô ấy trở về!”
Bạc Tuấn Phong không nói chuyện.
Mộ Ngọc My thử hướng đến gần anh, đưa tay ra, lại bị Bạc Tuấn Phong vung tay.
“Đừng chạm vào cô ấy”
Bất kế là ai, cũng không thể chạm vào cô.
Dường như là bản năng của cơ thể.
Ôm người phụ nữ này vào trong ngực, anh theo bản năng chán ghét sự đụng chạm của bất cứ ai.
Cho dù là Mộ Ngọc My.
Cũng không được.
Bạc Tuấn Phong ôm Vân Giai Kỳ bước ra khỏi cửa Ngay tại cửa có cả nam lẫn nữ, một số đã chuẩn bị rút lui, một số đã chuẩn bị bước vào.
Trong nháy mắt Bạc Tuấn Phong ôm Vân Giai Kỳ bước ra khỏi quán bar, ánh mắt của mọi người không khỏi bị anh thu hút Toàn thân anh mặc đô màu đen, nhanh chóng hòa nhập vào trong bóng đêm, Vân Giai Kỳ năm trong lòng, được anh che chở vào trong ngực, không nỡ hé lộ khuôn mặt ra ngoài.
“Bạc Tuấn Phong… Thả tôi ra!”
Cô nắm lấy vạt áo của anh “Xoet xoet” xé ra, cúc áo lập tức bị kéo đi vài cái, rơi xuống trên mặt đất Bạc Tuấn Phong trầm giọng cảnh báo nói: “Kiên nhẫn của anh có hạn, đừng có chọc anh”
Rất nhanh, một người đàn ông mặc đồng phục của tài xế chỉ định đi đến trước mặt anh, hỏi: “Thưa ngài, có cần một tài xế chỉ định không”
Bạc Tuấn Phong trực tiếp ném chia khoá cho anh ta Người đàn ông nhận lấy chiếc chìa khóa, nhìn thoáng qua, đúng là Rolls Royce.
Rolls Royce?
Anh ta yếu ớt nói: “Thưa ngài, loại xe này vượt quá phạm vi phục vụ của tôi.”
Anh ta vừa mới vào nghề không lâu, giá trị của chiếc xe vượt quá ba tỉ đều thuộc dòng xe sang, mà Rolls Royce hơn ba mươi tỉ là quá đắt đỏ.
Lỡ như xảy ra sự cố nào đó, anh ta không đủ khả năng để bồi thường.
“Cậu lái xe”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.