Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Chương 1289
Di Ba
16/05/2022
Hơn nữa.
Mạn Nhi cũng được mà Vũ Minh hay Cung Bắc cũng được, đều là con của Tuấn Phong, Cũng có nghĩa là, nếu không có mối quan hệ tốt với ba đứa trẻ này, tương lai ở nhà Bạc, cô sẽ khó mà sống được.
Ngay cả mối quan hệ hời hợt cũng phải xử lý tốt.
Ít nhất cũng phải để Bạc Ngạn Thiên nghĩ rằng cô ấy có quan hệ tốt với ba đứa trẻ này.
Mộ Ngọc My đã suy nghĩ việc này rất lâu rồi Mạn Nhi giống như bị đánh cho ngu ngốc, ngồi trong bồn tắm, ngây ngô nhìn chằm chẳm cô ta, cũng không nói chuyện.
Mộ Ngọc My không đánh cô bé nữa.
Suy cho cùng, đánh cho đứa trẻ đến ngốc đi thì làm sao bây giờ?
Cô ta cũng khó mà thoát tội.
Mặc dù Mạn Nhi bị cô đâm rất nhiều kim, nhưng may mản là máu chảy ra không nhiều, cũng không thấy kim tiêm nên những giọt máu đó đã biến mất ngay khi được dội nước.
Quần áo trên người nó, đương nhiên cũng không thể mặc được nữa.
Mộ Ngọc My lấy túi đựng rác cuộn áo cô lại, định chút nữa lén mang ra khỏi nhà họ Bạc vứt.
Đợi đến khi cô ta vội vàng đi tảm và thay đồ ngủ cho Mạn Nhi, Mộ Ngọc My ôm Mạn Nhỉ ngồi trên giường, ngồi xổm trước mặt cô và hỏi: “Rốt cuộc mày có gọi tao là mẹ không?”
Mạn Nhi vẫn rơi lệ nhìn cô chấm châm.
“Không được khóc” Mộ Ngọc My nói: “Nếu con không khóc, cô sẽ không đánh con nữa, có được không?”
Cô ta đột nhiên nhẹ giọng, Mạn Nhi có chút kinh ngạc.
Mộ Ngọc My lật mặt nhanh hơn lật sách.
Đột nhiên, cô ta trở nên dịu dàng đến nỗi Mạn Nhi cảm thấy mình như lại bị ảo giác vậy.
Mộ Ngọc My đột nhiên thở dài, và nhẹ nhàng thay Mạn Nhi sẽ hất tóc ra khỏi tai cô, nên lúc đầu cô ta đưa tay ra, Mạn Nhỉ tránh né theo bản năng, nhưng nhận ra rắng Mộ Ngọc My không định tát cô, cô lại sững sờ.
“Thật ra, nếu như có chịu ngoan ngoãn nghe lời, cô sẽ rất thích con”
Mộ Ngọc My lại nói: “Con ngoan ngoãn, không tức giận thì cô sẽ đánh con sao? Con gọi cô là mẹ thì có làm sao? Chỉ cần con chịu nhận cô là mẹ, cô sẽ coi con là con gái cưng của cô, được không?”
Mạn Nhi một lúc lâu mới phản ứng lại.
Cô không ngờ Mộ Ngọc My lại nói với cô bằng một giọng điệu dịu dàng như vậy.
Cô bé đâu biết, Mộ Ngọc My đang chơi chiến thuật tâm lý với cô.
Người bị bạo hành trong một thời gian dài, người bạo hành đột nhiên tỏ ra dịu dàng, quan tâm đến cô, người đó sẽ dễ nảy sinh tâm lý cảm động, thậm chí gián tiếp có ẩn tượng tốt với người đã bạo hành cô.
Đây là hội chứng Stockholm, còn được gọi là hiệu ứng Stockholm.
Mộ Ngọc My đã học ngành tâm lý học ở trường đại học một thời gian, vì vậy cô ta biết cách xử lý tâm lý của một đứa trẻ. Mặc dù cô ta đánh đạp cô bé rất hung ác, nhưng khi cô ta đột ngột quan tâm dịu dàng nó, đứa trẻ sẽ rất dễ ngoan ngoãn nghe lời Đúng như dự đoán Mạn Nhi nhận ra chỉ cần mình ngoan ngoãn, người phụ nữ này sẽ không thể đánh chết cô, cô bé thật sự không dám khóc.
Mộ Ngọc My nói: “Gọi một tiếng mẹ, có được không?”
Mạn Nhi bĩu môi, không nói.
“Có gọi hay không? Cô sẽ không đánh con! Cô thích những đứa trẻ ngoan ngoãn. Hãy ngoan ngoãn, cô sẽ mua cho con đồ ăn ngon, sau đó sẽ không làm gì con nữa”
Dường như cô ta sẽ không đánh cô, đó giống như là một phần thưởng lớn Nhưng Mạn Nhi thực sự sợ bị đánh, đặc biệt khi bị Mộ Ngọc My dùng kim đâm vào người cô, cô đã khóc đến mức không thể kêu trời, kêu đất.
Mạn Nhi cũng được mà Vũ Minh hay Cung Bắc cũng được, đều là con của Tuấn Phong, Cũng có nghĩa là, nếu không có mối quan hệ tốt với ba đứa trẻ này, tương lai ở nhà Bạc, cô sẽ khó mà sống được.
Ngay cả mối quan hệ hời hợt cũng phải xử lý tốt.
Ít nhất cũng phải để Bạc Ngạn Thiên nghĩ rằng cô ấy có quan hệ tốt với ba đứa trẻ này.
Mộ Ngọc My đã suy nghĩ việc này rất lâu rồi Mạn Nhi giống như bị đánh cho ngu ngốc, ngồi trong bồn tắm, ngây ngô nhìn chằm chẳm cô ta, cũng không nói chuyện.
Mộ Ngọc My không đánh cô bé nữa.
Suy cho cùng, đánh cho đứa trẻ đến ngốc đi thì làm sao bây giờ?
Cô ta cũng khó mà thoát tội.
Mặc dù Mạn Nhi bị cô đâm rất nhiều kim, nhưng may mản là máu chảy ra không nhiều, cũng không thấy kim tiêm nên những giọt máu đó đã biến mất ngay khi được dội nước.
Quần áo trên người nó, đương nhiên cũng không thể mặc được nữa.
Mộ Ngọc My lấy túi đựng rác cuộn áo cô lại, định chút nữa lén mang ra khỏi nhà họ Bạc vứt.
Đợi đến khi cô ta vội vàng đi tảm và thay đồ ngủ cho Mạn Nhi, Mộ Ngọc My ôm Mạn Nhỉ ngồi trên giường, ngồi xổm trước mặt cô và hỏi: “Rốt cuộc mày có gọi tao là mẹ không?”
Mạn Nhi vẫn rơi lệ nhìn cô chấm châm.
“Không được khóc” Mộ Ngọc My nói: “Nếu con không khóc, cô sẽ không đánh con nữa, có được không?”
Cô ta đột nhiên nhẹ giọng, Mạn Nhi có chút kinh ngạc.
Mộ Ngọc My lật mặt nhanh hơn lật sách.
Đột nhiên, cô ta trở nên dịu dàng đến nỗi Mạn Nhi cảm thấy mình như lại bị ảo giác vậy.
Mộ Ngọc My đột nhiên thở dài, và nhẹ nhàng thay Mạn Nhi sẽ hất tóc ra khỏi tai cô, nên lúc đầu cô ta đưa tay ra, Mạn Nhỉ tránh né theo bản năng, nhưng nhận ra rắng Mộ Ngọc My không định tát cô, cô lại sững sờ.
“Thật ra, nếu như có chịu ngoan ngoãn nghe lời, cô sẽ rất thích con”
Mộ Ngọc My lại nói: “Con ngoan ngoãn, không tức giận thì cô sẽ đánh con sao? Con gọi cô là mẹ thì có làm sao? Chỉ cần con chịu nhận cô là mẹ, cô sẽ coi con là con gái cưng của cô, được không?”
Mạn Nhi một lúc lâu mới phản ứng lại.
Cô không ngờ Mộ Ngọc My lại nói với cô bằng một giọng điệu dịu dàng như vậy.
Cô bé đâu biết, Mộ Ngọc My đang chơi chiến thuật tâm lý với cô.
Người bị bạo hành trong một thời gian dài, người bạo hành đột nhiên tỏ ra dịu dàng, quan tâm đến cô, người đó sẽ dễ nảy sinh tâm lý cảm động, thậm chí gián tiếp có ẩn tượng tốt với người đã bạo hành cô.
Đây là hội chứng Stockholm, còn được gọi là hiệu ứng Stockholm.
Mộ Ngọc My đã học ngành tâm lý học ở trường đại học một thời gian, vì vậy cô ta biết cách xử lý tâm lý của một đứa trẻ. Mặc dù cô ta đánh đạp cô bé rất hung ác, nhưng khi cô ta đột ngột quan tâm dịu dàng nó, đứa trẻ sẽ rất dễ ngoan ngoãn nghe lời Đúng như dự đoán Mạn Nhi nhận ra chỉ cần mình ngoan ngoãn, người phụ nữ này sẽ không thể đánh chết cô, cô bé thật sự không dám khóc.
Mộ Ngọc My nói: “Gọi một tiếng mẹ, có được không?”
Mạn Nhi bĩu môi, không nói.
“Có gọi hay không? Cô sẽ không đánh con! Cô thích những đứa trẻ ngoan ngoãn. Hãy ngoan ngoãn, cô sẽ mua cho con đồ ăn ngon, sau đó sẽ không làm gì con nữa”
Dường như cô ta sẽ không đánh cô, đó giống như là một phần thưởng lớn Nhưng Mạn Nhi thực sự sợ bị đánh, đặc biệt khi bị Mộ Ngọc My dùng kim đâm vào người cô, cô đã khóc đến mức không thể kêu trời, kêu đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.