Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Chương 1481
Di Ba
24/08/2022
“Đây là tình huống gỉ vậy, những thứ đồ dùng cá nhân này có thể mang ra bày trước mặt người khác sao?”
Vân Giai Kỳ nhìn kỹ lại, cô nói: “Đây không phải là đồ của tôi”
Mộ Ngọc My nói: “Vân Giai Kỳ thứ này được tìm thấy ở trong phòng của cô, không phải cô thì là của ai chứ? Cô còn có những đồ kiểu này sao?”
Vân Giai Kỳ nói: “Bên trên đó làm gì có viết tên của tôi”
Mộ Ngọc My lạnh lùng nói: “Cô còn giả vờ ngốc với chúng tôi sao? Cô ngốc thật hay đang giả ngốc vậy! Cô sẽ không ngốc đến mức muốn giả ngốc trước mặt chúng tôi đấy chứ?”
Vân Giai Kỳ nói: “Cô mới ngốc đấy! Nếu đây không phải là đồ của tôi, tôi sẽ không thừa nhận! Không phải của tôi thì chính là không phải của tôi, cha mẹ cô không dạy cô, không phải đồ của mình thì không thể nhận à?”
Mộ Ngọc My sững người, mặt mày tái mét nói: “Tôi thấy cô đang giả ngu thì có! Chắc chắn là cô mua thứ này về, muốn dùng thủ đoạn thấp.
kém này để dụ dỗ đàn ông!”
Vân Giai Kỳ vừa muốn trả đũa lại thì một người giúp việc khác cầm một chồng khăn tay trong tay, hấp tấp chạy tới.
“Ông chủ, tìm được rồi! Tìm được nhãn ngọc bích của ngài rồi!”
Người giúp việc chạy đến trước mặt Bạc Ngạn Thiên, giở chiếc khăn tay ra, cẩn thận từng li từng tí lấy chiếc nhãn ngọc bích ở bên trong ra.
Bạc Ngạn Thiên cầm nhẫn ngọc bích lên, ông ta nhìn kỹ một hồi, không có vết xước nào.
Mộ Ngọc My càng đäc ý hơn, cô ta lườm Vân Giai Kỳ một cái, lạnh lùng nói: “Vân Giai Kỳ, lần này cô không còn gì để nói rồi chứ? Cô giấu nhẫn ngọc bích của ông nội, rốt cuộc cô rắp tâm điều gì?
Không cho Vân Giai Kỳ bất kì cơ hội nào để giải thích, cô ta nói với Bạc Ngạn Thiên: “Ban ngày ban mặt mà cướp của người nhà. Ông nội, loại phẩm chất này của cô ta quả thực là làm nhục gia phong của nhà họ Bạc, loại người này…”
“Cô chủ…” Người giúp việc kia lấy hết dũng khí cất lời của Mộ Ngọc My: “Không phải tìm được nhắn ở trong phòng cô chủ Vân”
Mộ Ngọc My bị cắt lời, cô ta thẹn quá hóa giận nhưng vẫn nghe rõ lời của người giúp việc, đầu óc không nghĩ được gì, vội vàng hỏi: “Không tìm thấy trong phòng cô ta thì tìm thấy ở đâu?”
Người giúp việc chỉ vào Cấm Di đứng bên cạnh Mộ Ngọc My, tố cáo “Tìm thấy trong hòm nhỏ trên xe đẩy tay của bà ta”
Sắc mặt của Cẩm Di tối sâm lại!
Mộ Ngọc My kinh ngạc không ngớt, tức tối nhìn về phía Cẩm Di đang đứng bên cạnh.
Cẩm Di lùi lại vài bước, bà ta liên tục xua tay: “Không phải là tôi, tôi không có… tại sao thứ này lại ở trên xe đẩy của tôi được chứ?”
“Chúng tôi vừa tìm được, mọi người đều có thế làm chứng!”
“Không phải!”
Bạc Ngạn Thiên hoài nghỉ nhìn về phía Cẩm Di: “Rốt cuộc có chuyện gi Mộ Ngọc My vội vàng nói: “Không thể nào! Từ trước đến giờ Cẩm Di luôn biết phép tắc, con gái bà ta cũng là người tài, người có thể dạy dỗ đứa con gái gia giáo như thế, chắc chản sẽ không phải là người vụng trộm”
Cẩm Di liên tục gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy! Ông chủ, ông phải tin tưởng cháu, cháu thật sự không lấy trộm nhãn của ông”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Vậy tại sao mọi người đều nói là tìm được trên xe đẩy tay của cô?”
Vân Giai Kỳ nhìn kỹ lại, cô nói: “Đây không phải là đồ của tôi”
Mộ Ngọc My nói: “Vân Giai Kỳ thứ này được tìm thấy ở trong phòng của cô, không phải cô thì là của ai chứ? Cô còn có những đồ kiểu này sao?”
Vân Giai Kỳ nói: “Bên trên đó làm gì có viết tên của tôi”
Mộ Ngọc My lạnh lùng nói: “Cô còn giả vờ ngốc với chúng tôi sao? Cô ngốc thật hay đang giả ngốc vậy! Cô sẽ không ngốc đến mức muốn giả ngốc trước mặt chúng tôi đấy chứ?”
Vân Giai Kỳ nói: “Cô mới ngốc đấy! Nếu đây không phải là đồ của tôi, tôi sẽ không thừa nhận! Không phải của tôi thì chính là không phải của tôi, cha mẹ cô không dạy cô, không phải đồ của mình thì không thể nhận à?”
Mộ Ngọc My sững người, mặt mày tái mét nói: “Tôi thấy cô đang giả ngu thì có! Chắc chắn là cô mua thứ này về, muốn dùng thủ đoạn thấp.
kém này để dụ dỗ đàn ông!”
Vân Giai Kỳ vừa muốn trả đũa lại thì một người giúp việc khác cầm một chồng khăn tay trong tay, hấp tấp chạy tới.
“Ông chủ, tìm được rồi! Tìm được nhãn ngọc bích của ngài rồi!”
Người giúp việc chạy đến trước mặt Bạc Ngạn Thiên, giở chiếc khăn tay ra, cẩn thận từng li từng tí lấy chiếc nhãn ngọc bích ở bên trong ra.
Bạc Ngạn Thiên cầm nhẫn ngọc bích lên, ông ta nhìn kỹ một hồi, không có vết xước nào.
Mộ Ngọc My càng đäc ý hơn, cô ta lườm Vân Giai Kỳ một cái, lạnh lùng nói: “Vân Giai Kỳ, lần này cô không còn gì để nói rồi chứ? Cô giấu nhẫn ngọc bích của ông nội, rốt cuộc cô rắp tâm điều gì?
Không cho Vân Giai Kỳ bất kì cơ hội nào để giải thích, cô ta nói với Bạc Ngạn Thiên: “Ban ngày ban mặt mà cướp của người nhà. Ông nội, loại phẩm chất này của cô ta quả thực là làm nhục gia phong của nhà họ Bạc, loại người này…”
“Cô chủ…” Người giúp việc kia lấy hết dũng khí cất lời của Mộ Ngọc My: “Không phải tìm được nhắn ở trong phòng cô chủ Vân”
Mộ Ngọc My bị cắt lời, cô ta thẹn quá hóa giận nhưng vẫn nghe rõ lời của người giúp việc, đầu óc không nghĩ được gì, vội vàng hỏi: “Không tìm thấy trong phòng cô ta thì tìm thấy ở đâu?”
Người giúp việc chỉ vào Cấm Di đứng bên cạnh Mộ Ngọc My, tố cáo “Tìm thấy trong hòm nhỏ trên xe đẩy tay của bà ta”
Sắc mặt của Cẩm Di tối sâm lại!
Mộ Ngọc My kinh ngạc không ngớt, tức tối nhìn về phía Cẩm Di đang đứng bên cạnh.
Cẩm Di lùi lại vài bước, bà ta liên tục xua tay: “Không phải là tôi, tôi không có… tại sao thứ này lại ở trên xe đẩy của tôi được chứ?”
“Chúng tôi vừa tìm được, mọi người đều có thế làm chứng!”
“Không phải!”
Bạc Ngạn Thiên hoài nghỉ nhìn về phía Cẩm Di: “Rốt cuộc có chuyện gi Mộ Ngọc My vội vàng nói: “Không thể nào! Từ trước đến giờ Cẩm Di luôn biết phép tắc, con gái bà ta cũng là người tài, người có thể dạy dỗ đứa con gái gia giáo như thế, chắc chản sẽ không phải là người vụng trộm”
Cẩm Di liên tục gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy! Ông chủ, ông phải tin tưởng cháu, cháu thật sự không lấy trộm nhãn của ông”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Vậy tại sao mọi người đều nói là tìm được trên xe đẩy tay của cô?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.