Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Chương 1488
Di Ba
27/08/2022
“Mấy đứa cháu bất hiếu, đứa thì nhìn trúng người phụ nữ không rõ lai
lịch, hai anh em trở mặt thành thù chỉ vì giành một người phụ nữ, hoặc
như con, ngày ngày ở bên ngoài lẳng lơ tủy tiện, năm lần bảy lượt đế lỡ
chuyện chung thân đại sự!”
Bạc Ngạn Thiên lại bắt đầu trách móc Bạc Minh Lâm vẫn chưa cưới vợ xây dựng cơ nghiệp.
“Ông nội, con như vậy không phải chuyện tốt sao? Tuy rằng Tuấn Phong và Tiêu Dương đều đã kết hôn rồi, nhưng ông xem chuyện này ồn ào đến trong nhà ngoài nhà không yên, không thể yên lòng. Vân Giai Kỳ đó thật đúng là một người có tài, có thể quậy tung trên dưới nhà họ Bạc đến, con không thể không bội phục rồi”
Đột nhiên Bạc Ngạn Thiên đặt bút xuống.
Ông ta hơi mất bình tĩnh mà nói: “Ông đã biết Vân Giai Kỳ này đa túc mưu trí khó đối phó từ lâu rồi! Nếu đã biết như vậy, ông đã không đồng ý cho Tiêu Dương lấy cô ta về! Đẩy cô ta ra xa càng sớm càng tốt”
“Vậy tại sao ông nội lại đồng ý cho Vân Giai Kỳ về nhà chồng?”
Trong lòng Bạc Ngạn Thiên thở dài một hơi, lông mày nhíu chặt nói: “Còn không phải là vì Tiểu Bắc sao? Bệnh tình của Tiểu Duật không thể để lâu được nữa, bác sĩ liên tục nói với ông tốt nhất là nhanh chóng chuẩn bị phảu thuật phối hợp, nhưng mà không có máu trong dây rốn thai nhỉ, ông lấy gì đi làm phẫu thuật”
“Máu trong dây rốn thai nhí?”
Bạc Minh Lâm hỏi: “Đứa con Vân Giai Kỳ và Tiêu Dương sinh ra, máu trong dây rốn thai nhỉ có tác dụng sao?”
“Có thì vẫn có, nhưng tỉ lệ thành công sẽ thấp” Bạc Ngạn Thiên căng thẳng nói “Ông cũng không thể vì một đứa trẻ Tiểu Duật này mà để cơ nghiệp Bạc Vân bị sụp đố trong tay người phụ nữ này!”
Bạc Minh Lâm khẽ gật đầu.
“Còn Bạc Minh Lâm con, ông vốn tưởng rằng con là người để ông phải lo lắng nhất, không ngờ con lại là người an phận nhất” Bạc Ngạn Thiên nói tiếp: “Trước đây ông thiên vị Tuấn Phong mà bỏ quên các con, không coi trọng các con bằng nó, bây giờ nghĩ lại thật sự là xấu hổ”
Bạc Minh Lâm nói: “Ông nội không cần nghĩ như vậy. Con thấy tình hình bây giờ của Vân Giai Kỳ và Tiêu Dương… Coi như là ông nội hỉ vọng Vân Giai Kỳ mau chóng mang thai đế chuấn bị làm phẫu thuật cho Tiếu Bảc, cũng e rắng có lòng mà không có sức. Cũng không thể để cô ta sinh con với Tuấn Phong, chuyện này truyền ra ngoài, Tuấn Phong làm lớn bụng vợ của em mình, ngộ nhỡ ngày nào đó chuyện này bị lật tẩy ra ngoài, uy tín cả đời của Bạc Vân sợ là bị phá hoại rồi”
Bạc Ngạn Thiên hiếu ý anh ta nhưng không nói gì nữa “Nhưng con có ý này”
“Gần đây có một hạng mục cần đi thành phố Hải Lam khảo sát, chuyện này vốn là do con khảo sát, ông nội hãy sai Tuấn Phong đi, anh ấy đi rồi thế nào cũng phải rời khỏi đây một thời gian, lợi dụng lúc này dùng một chút thủ đoạn, đợi đến khi Tiêu Dương và Vân Giai Kỳ gạo nấu thành cơm, thứ nhất, cũng tốt để cắt đứt suy nghĩ của Tuấn Phong, thứ hai, nếu như lần này Vân Giai Kỳ mang thai thật, vậy cũng là có thêm một đứa chảt trai tận hiếu cho ông nội, bệnh tình của Tiểu Duật cũng sẽ có tiến triển”
Bạc Ngạn Thiên nghe Bạc Minh Lâm nói xong, ông ta im lặng suy nghĩ.
‘Sáng sớm hôm sau.
Lúc Bạc Ngạn Thiên vừa mới xuống lầu dùng bữa sáng chỉ thấy Bạc Tuấn Phong ngồi trên bàn ăn với Mộ Ngọc My, không thấy Vân Giai Kỳ đâu.
Ông ta ngồi xuống, dựng cây gậy lên, nhìn Bạc Tuấn Phong.
“Tuấn Phong.”
Bạc Tuấn Phong ngẩng đầu lên: “Sao a?”
“Có một dự án, cháu thay Minh Lâm tiếp quản đi. Minh Lâm làm việc không bằng cháu, ông thấy không yên tâm, cháu văn cẩn trọng hơn nó.”
Bạc Ngạn Thiên lại bắt đầu trách móc Bạc Minh Lâm vẫn chưa cưới vợ xây dựng cơ nghiệp.
“Ông nội, con như vậy không phải chuyện tốt sao? Tuy rằng Tuấn Phong và Tiêu Dương đều đã kết hôn rồi, nhưng ông xem chuyện này ồn ào đến trong nhà ngoài nhà không yên, không thể yên lòng. Vân Giai Kỳ đó thật đúng là một người có tài, có thể quậy tung trên dưới nhà họ Bạc đến, con không thể không bội phục rồi”
Đột nhiên Bạc Ngạn Thiên đặt bút xuống.
Ông ta hơi mất bình tĩnh mà nói: “Ông đã biết Vân Giai Kỳ này đa túc mưu trí khó đối phó từ lâu rồi! Nếu đã biết như vậy, ông đã không đồng ý cho Tiêu Dương lấy cô ta về! Đẩy cô ta ra xa càng sớm càng tốt”
“Vậy tại sao ông nội lại đồng ý cho Vân Giai Kỳ về nhà chồng?”
Trong lòng Bạc Ngạn Thiên thở dài một hơi, lông mày nhíu chặt nói: “Còn không phải là vì Tiểu Bắc sao? Bệnh tình của Tiểu Duật không thể để lâu được nữa, bác sĩ liên tục nói với ông tốt nhất là nhanh chóng chuẩn bị phảu thuật phối hợp, nhưng mà không có máu trong dây rốn thai nhỉ, ông lấy gì đi làm phẫu thuật”
“Máu trong dây rốn thai nhí?”
Bạc Minh Lâm hỏi: “Đứa con Vân Giai Kỳ và Tiêu Dương sinh ra, máu trong dây rốn thai nhỉ có tác dụng sao?”
“Có thì vẫn có, nhưng tỉ lệ thành công sẽ thấp” Bạc Ngạn Thiên căng thẳng nói “Ông cũng không thể vì một đứa trẻ Tiểu Duật này mà để cơ nghiệp Bạc Vân bị sụp đố trong tay người phụ nữ này!”
Bạc Minh Lâm khẽ gật đầu.
“Còn Bạc Minh Lâm con, ông vốn tưởng rằng con là người để ông phải lo lắng nhất, không ngờ con lại là người an phận nhất” Bạc Ngạn Thiên nói tiếp: “Trước đây ông thiên vị Tuấn Phong mà bỏ quên các con, không coi trọng các con bằng nó, bây giờ nghĩ lại thật sự là xấu hổ”
Bạc Minh Lâm nói: “Ông nội không cần nghĩ như vậy. Con thấy tình hình bây giờ của Vân Giai Kỳ và Tiêu Dương… Coi như là ông nội hỉ vọng Vân Giai Kỳ mau chóng mang thai đế chuấn bị làm phẫu thuật cho Tiếu Bảc, cũng e rắng có lòng mà không có sức. Cũng không thể để cô ta sinh con với Tuấn Phong, chuyện này truyền ra ngoài, Tuấn Phong làm lớn bụng vợ của em mình, ngộ nhỡ ngày nào đó chuyện này bị lật tẩy ra ngoài, uy tín cả đời của Bạc Vân sợ là bị phá hoại rồi”
Bạc Ngạn Thiên hiếu ý anh ta nhưng không nói gì nữa “Nhưng con có ý này”
“Gần đây có một hạng mục cần đi thành phố Hải Lam khảo sát, chuyện này vốn là do con khảo sát, ông nội hãy sai Tuấn Phong đi, anh ấy đi rồi thế nào cũng phải rời khỏi đây một thời gian, lợi dụng lúc này dùng một chút thủ đoạn, đợi đến khi Tiêu Dương và Vân Giai Kỳ gạo nấu thành cơm, thứ nhất, cũng tốt để cắt đứt suy nghĩ của Tuấn Phong, thứ hai, nếu như lần này Vân Giai Kỳ mang thai thật, vậy cũng là có thêm một đứa chảt trai tận hiếu cho ông nội, bệnh tình của Tiểu Duật cũng sẽ có tiến triển”
Bạc Ngạn Thiên nghe Bạc Minh Lâm nói xong, ông ta im lặng suy nghĩ.
‘Sáng sớm hôm sau.
Lúc Bạc Ngạn Thiên vừa mới xuống lầu dùng bữa sáng chỉ thấy Bạc Tuấn Phong ngồi trên bàn ăn với Mộ Ngọc My, không thấy Vân Giai Kỳ đâu.
Ông ta ngồi xuống, dựng cây gậy lên, nhìn Bạc Tuấn Phong.
“Tuấn Phong.”
Bạc Tuấn Phong ngẩng đầu lên: “Sao a?”
“Có một dự án, cháu thay Minh Lâm tiếp quản đi. Minh Lâm làm việc không bằng cháu, ông thấy không yên tâm, cháu văn cẩn trọng hơn nó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.