Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Chương 149
Di Ba
04/07/2021
Cả nhóm người nghe thấy vậy mặt đều đột nhiên biến sắc.
Ban đầu họ cứ tưởng là chỉ có một mình cô ta ở trong xe. Nhưng khi vừa nghe thấy Vân Ngọc Hân nói rằng có đứa bé bị sư tử tha đi rồi thì ai nấy cũng đều hốt hoảng sốt sảng như nguy to rồi.
Trung tâm quản lý vườn thú hoang dã sợ nhất là sự cố có người bị thương.
Trước khi du khách đi vào tham quan, họ luôn khuyến cáo nhiều lần rằng không được xuống xe, nhất là ở nơi mà những con sư tử ở đây thường xuyên xuất hiện thì càng không được phép.
Từ khi vườn bách thú mở cửa thì cũng đã có trường hợp du khách không tuân thủ quy định mà tự ý xuống xe, nhưng cũng may là đã xử lí kịp thời nên không có ai bị thương.
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Con của cô? Có mấy đứa vậy?”
“Hai đứa… hai đứa bé…’ Vân Ngọc Hân không giữ được bình tĩnh, nói với vẻ rất hoảng loạn: “Tôi không biết gì hết… hai đứa nhỏ, đứa là con trai tôi, một đứa là bạn cùng lớp với con tôi… Lúc đó tôi không biết vì sao mà cửa xe đột nhiên tự mở ra, hai đứa bé đột nhiên chạy xuống xe.
Sau đó, tôi chỉ nhìn thấy một con sư tử vồ hai đứa nhỏ, tôi… tôi rất sợ hãi… Sau đó tôi chẳng biết gì nữa cả…”
Cô càng nói thì lại càng luống cuống, hốt hoảng đến mức đỏ hết mặt lên và cũng thở hổn hển.
“Cô có bệnh về tim sao?” Một nhân viên tuần tra nhận ra sự khác thường của cô.
Vân Ngọc Hân gật đầu đau khổ: “Tôi… Tim của tôi không khoẻ…
có bệnh khó n¡ Cô ta nói xong bỗng nhiên ôm chặt lấy ngực, không nói nên lời.
“Cô đừng quá kích động! Cô tuyệt đối không được kích độn: chuyện đã xảy ra rồi, chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm ra biện phá Trong nhóm nhân viên cứu hộ đang đứng quanh đó, có một người đã nhanh chóng nhận ra Vân Ngọc Hân: “Cô… Cô là Vân Ngọc Hân đúng không?” Đây chẳng phải là ngôi sao Vân Ngọc Hân hay sao?
‘Vân Ngọc Hân ngẩng đầu lên, nhìn anh ta, cô cũng chẳng giấu diếm gì thân phận của mình mà nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng là tôi…”
“Cô đừng sốt ruột quá nhé!”
Nhân viên cứu hộ nói với người tuần tra: “Mau đưa cô ấy đi bệnh viện đi! Cô ấy chính là Vân Ngọc Hân, cô ấy còn bị bệnh về tim nữa, chắc chản là do đã quá hoảng sợ mà dẫn đến ngất xỉu… Trước tiên hãy khám xem tình hình sức khoẻ của cô ấy thế nào đã Một lúc sau, anh lại nói: “Cô Vân, cô yên tâm, chúng tôi sẽ mau chóng tìm thấy hai đứa bé của cô.”
“Cảm ơn các anh, cảm ơn..” Cô vô cùng cảm động đến rơi nước mắt, cúi đầu bảy tỏ lòng cảm tạ.
Xe cứu hộ rất nhanh đã đi tới.
Nhân viên cứu hộ mang một tấm khăn lông rất lớn đến, choàng lên người cô và giúp cô lên xe cấp cứu và khám sức khoẻ tổng thể.
Mấy nhân viên cứu hộ điều tra dựa vào dấu vết mà Ngọc Hân để lại.
Ngọc Hân kể lại ngắn gọn những gì đã xảy ra. Ngay sau đó, cô vội vã hỏi: “Hai đưa nhỏ của tôi thế nào rồi? Chúng sẽ không sao phải không?”
Nhân viên cứu hộ thở dài rồi nói: “Cô à, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu trợ! Chỉ có điều với tình hình hiện giờ thì cũng khó mà lạc quan được. Trước mắt, trung tâm điều hành của chúng tôi đã điều động thêm nhiều nhân viên cứu hộ để nhốt hết tất cả sư tử và hổ vào trong lồng sắt”
“Nhưng hiện nay đang không rõ tung tích của năm con sư tử, có thể chúng vẫn còn đang đi loanh quanh đâu đó. Khu vực này rất rộng lớn vì vậy nên tạm thời chúng tôi chưa tìm thấy lũ sư tử đó”
“A..” Ngọc Hân bỗng kêu lên trong vẻ sợ hãi: “Con tôi đang rất nguy hiểm đúng không?”
“Chuyện mà chúng tôi lo lắng nhất chính là…”
Nhân viên cứu hộ hít một hơi thật sâu: “Trong số đó có một con sư tử làm con đầu đàn, nó có nhận thức rất mạnh mẽ về lãnh địa của mình, nhất là đối với những người xâm phạm vào lãnh thổ của nó đều sẽ bị chúng đồng loạt tấn công rất ác Chúng tôi rất sợ hãi vì điều này…”
Ngọc Hân nghe thấy vậy vẻ mặt hết hồn hết vía.
Cô mở thật to mắt ra nhìn những nhân viên cứu hộ với vẻ mặt sững sờ, không thể tin được những gì đang xảy ra. Nước mắt của cô.
không kìm nén được lại ào ào tuôn: “Đứa con của tôi có phải là đang lành ít dữ nhiều rồi khôn “Cô Vân, cô đừng quá đau lòng, bây giờ sẽ có người đưa cô rời khỏi đay ngay lập tức và đi đến trung tâm an toàn. Cô hãy chú ý nghỉ ngơi ở trung tâm an toàn, khi nào chúng tôi có thêm manh mối gì nhất định sẽ liên lạc với cô ngay”
“Không được, tôi phải ở lại đây để chờ con tôi… Lỡ như có chuyện gì không may xảy ra với chúng thì tôi biết sông thế nào đây?”
“Cô đừng quá căng thẳng, bây giờ chúng tôi sẽ tiến hành tiền kiếm và lục soát trên phạm vi lớn!”
Vì phải chăm sóc cho Vân Ngọc Hân nên đã quá trình cứu trợ đã có chút chậm trễ.
Ban đầu họ cứ tưởng là chỉ có một mình cô ta ở trong xe. Nhưng khi vừa nghe thấy Vân Ngọc Hân nói rằng có đứa bé bị sư tử tha đi rồi thì ai nấy cũng đều hốt hoảng sốt sảng như nguy to rồi.
Trung tâm quản lý vườn thú hoang dã sợ nhất là sự cố có người bị thương.
Trước khi du khách đi vào tham quan, họ luôn khuyến cáo nhiều lần rằng không được xuống xe, nhất là ở nơi mà những con sư tử ở đây thường xuyên xuất hiện thì càng không được phép.
Từ khi vườn bách thú mở cửa thì cũng đã có trường hợp du khách không tuân thủ quy định mà tự ý xuống xe, nhưng cũng may là đã xử lí kịp thời nên không có ai bị thương.
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Con của cô? Có mấy đứa vậy?”
“Hai đứa… hai đứa bé…’ Vân Ngọc Hân không giữ được bình tĩnh, nói với vẻ rất hoảng loạn: “Tôi không biết gì hết… hai đứa nhỏ, đứa là con trai tôi, một đứa là bạn cùng lớp với con tôi… Lúc đó tôi không biết vì sao mà cửa xe đột nhiên tự mở ra, hai đứa bé đột nhiên chạy xuống xe.
Sau đó, tôi chỉ nhìn thấy một con sư tử vồ hai đứa nhỏ, tôi… tôi rất sợ hãi… Sau đó tôi chẳng biết gì nữa cả…”
Cô càng nói thì lại càng luống cuống, hốt hoảng đến mức đỏ hết mặt lên và cũng thở hổn hển.
“Cô có bệnh về tim sao?” Một nhân viên tuần tra nhận ra sự khác thường của cô.
Vân Ngọc Hân gật đầu đau khổ: “Tôi… Tim của tôi không khoẻ…
có bệnh khó n¡ Cô ta nói xong bỗng nhiên ôm chặt lấy ngực, không nói nên lời.
“Cô đừng quá kích động! Cô tuyệt đối không được kích độn: chuyện đã xảy ra rồi, chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm ra biện phá Trong nhóm nhân viên cứu hộ đang đứng quanh đó, có một người đã nhanh chóng nhận ra Vân Ngọc Hân: “Cô… Cô là Vân Ngọc Hân đúng không?” Đây chẳng phải là ngôi sao Vân Ngọc Hân hay sao?
‘Vân Ngọc Hân ngẩng đầu lên, nhìn anh ta, cô cũng chẳng giấu diếm gì thân phận của mình mà nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng là tôi…”
“Cô đừng sốt ruột quá nhé!”
Nhân viên cứu hộ nói với người tuần tra: “Mau đưa cô ấy đi bệnh viện đi! Cô ấy chính là Vân Ngọc Hân, cô ấy còn bị bệnh về tim nữa, chắc chản là do đã quá hoảng sợ mà dẫn đến ngất xỉu… Trước tiên hãy khám xem tình hình sức khoẻ của cô ấy thế nào đã Một lúc sau, anh lại nói: “Cô Vân, cô yên tâm, chúng tôi sẽ mau chóng tìm thấy hai đứa bé của cô.”
“Cảm ơn các anh, cảm ơn..” Cô vô cùng cảm động đến rơi nước mắt, cúi đầu bảy tỏ lòng cảm tạ.
Xe cứu hộ rất nhanh đã đi tới.
Nhân viên cứu hộ mang một tấm khăn lông rất lớn đến, choàng lên người cô và giúp cô lên xe cấp cứu và khám sức khoẻ tổng thể.
Mấy nhân viên cứu hộ điều tra dựa vào dấu vết mà Ngọc Hân để lại.
Ngọc Hân kể lại ngắn gọn những gì đã xảy ra. Ngay sau đó, cô vội vã hỏi: “Hai đưa nhỏ của tôi thế nào rồi? Chúng sẽ không sao phải không?”
Nhân viên cứu hộ thở dài rồi nói: “Cô à, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu trợ! Chỉ có điều với tình hình hiện giờ thì cũng khó mà lạc quan được. Trước mắt, trung tâm điều hành của chúng tôi đã điều động thêm nhiều nhân viên cứu hộ để nhốt hết tất cả sư tử và hổ vào trong lồng sắt”
“Nhưng hiện nay đang không rõ tung tích của năm con sư tử, có thể chúng vẫn còn đang đi loanh quanh đâu đó. Khu vực này rất rộng lớn vì vậy nên tạm thời chúng tôi chưa tìm thấy lũ sư tử đó”
“A..” Ngọc Hân bỗng kêu lên trong vẻ sợ hãi: “Con tôi đang rất nguy hiểm đúng không?”
“Chuyện mà chúng tôi lo lắng nhất chính là…”
Nhân viên cứu hộ hít một hơi thật sâu: “Trong số đó có một con sư tử làm con đầu đàn, nó có nhận thức rất mạnh mẽ về lãnh địa của mình, nhất là đối với những người xâm phạm vào lãnh thổ của nó đều sẽ bị chúng đồng loạt tấn công rất ác Chúng tôi rất sợ hãi vì điều này…”
Ngọc Hân nghe thấy vậy vẻ mặt hết hồn hết vía.
Cô mở thật to mắt ra nhìn những nhân viên cứu hộ với vẻ mặt sững sờ, không thể tin được những gì đang xảy ra. Nước mắt của cô.
không kìm nén được lại ào ào tuôn: “Đứa con của tôi có phải là đang lành ít dữ nhiều rồi khôn “Cô Vân, cô đừng quá đau lòng, bây giờ sẽ có người đưa cô rời khỏi đay ngay lập tức và đi đến trung tâm an toàn. Cô hãy chú ý nghỉ ngơi ở trung tâm an toàn, khi nào chúng tôi có thêm manh mối gì nhất định sẽ liên lạc với cô ngay”
“Không được, tôi phải ở lại đây để chờ con tôi… Lỡ như có chuyện gì không may xảy ra với chúng thì tôi biết sông thế nào đây?”
“Cô đừng quá căng thẳng, bây giờ chúng tôi sẽ tiến hành tiền kiếm và lục soát trên phạm vi lớn!”
Vì phải chăm sóc cho Vân Ngọc Hân nên đã quá trình cứu trợ đã có chút chậm trễ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.