Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Chương 198: Người ngoài
Di Ba
04/07/2021
Trong phòng bệnh, chỉ còn mỗi sự yên lặng.
Trong bầu không khí áp suất thấp làm cho người ta không thở nổi đó, Lâm Tĩnh Anh là người đầu tiên có động tĩnh, bà ta đi đến trước mặt Lý Khải Lâm rồi đột nhiên lắm cổ áo của ông ta, điên cưồng nói: “Rốt cuộc cậu đã làm cái gì? Tại sao cậu lại ký bản hợp đồng như vậy? Tại sao?”
Lý Khải Lâm tức giận tránh thoát cánh tay của bà ấy: “Bà đang làm gì vậy!”
Tất nhiên, Vân Tuyết Hoa sẽ đứng bên người đàn ông của mình, bà ta lập tức xông đến, dùng một tay đẩy Lâm Tĩnh Anh, đứng chắn trước mặt của Lý Khải Lâm, tức giận nói: “Lâm Tĩnh Anh? Bà bị điên rồi đúng không? Cô con gái bà nuôi đã tạo ra chuyện tốt gì đây! Cô ta tính kế Vân Liên, chuyện này thì có liên quan gì đến Khải Lâm nhà tôi?”
Lâm Tĩnh Anh tức giận quá bật cười nói: “Vân Tuyết Hoa, cô phải làm rõ chuyện này, đây là do Khải Lâm ký bản hợp đồng với nó, nếu như cậu ta không ký thì con bé làm sao có năng lực đến đây diễu võ dương oai với chúng ta?”
Vân Tuyết Hoa nhìn về phía bà ta hét lên: “Lâm Tĩnh Anh, bà phải nói rõ ra! Kể cả chuyện này là do Khải Lâm không đúng, nhưng đó cũng là chuyện của nhà họ Vân, không liên quan gì đến bà cả?”
Lâm Tĩnh Anh trợn to hai mắt nói: “Cái gì?”
Bà ta nhìn Vân Tuyết Hoa, rồi lại nhìn về phía Vân Lập Tân, môi bà ta run lên nói: ‘Ý của các người là, tôi không phải là người nhà họ Vân, chỉ là một người ngoài?”
“Việc này không đúng à?” Vân Tuyết Hoa tức giận nói: “Bà thật sự nghĩ mình là người nhà họ Vân à? Cổ phần của nhà họ Vân, bà có tư cách gì để tham gia? Xem ra, hai mẹ con các người đã thông đồng từ trước rồi, một lòng muốn đoạt đi Vân Liên của nhà họ Vân!”
Vân Tuyết Hoa vừa nói xong, thì Vân Lập Tân đột nhiên tỉnh lại, ông ta nheo mắt một cái rồi nghi ngờ nhìn Lâm Tĩnh Anh.
Lý Khải Lâm cũng phản ứng lại nói: “Đúng vậy, Vân Giai Kỳ là con gái ruột của bà, hai mẹ con một lòng một dạ! Không đúng, có lẽ hai mẹ con các người đã thông đồng từ lâu và thèm muốn tài sản Vân Liên, cho lên mới tính kế lên nhà họ Vân!”
“Lập Tân!” Lâm Tĩnh Anh tức giận giậm chân một cái, rồi nhìn về phía Vân Lập Tân nói: “Ông xem hai người bọn họ ăn nói vô liêm sỉ này?”
“Lâm Tĩnh Anh, bà nói thật cho tôi biết, có phải bà và Vân Giai Kỳ đã bàn bạc từ trước rồi, đúng không?” Đột nhiên Vân Lập Tân hỏi ngược lại bà ta một câu.
Lâm Tĩnh Anh trợn to mắt nói: “Ý của ông là gì?”
“Con bé là con gái ruột của bà, làm gì có người con gái nào không nghĩ về mẹ ruột của mình! Không đúng, các người đã bàn bạc trước từ lâu, có phải hai người một lòng một dạ tính toán tôi đúng không?”
Vân Lập Tân đột nhiên kích động nói: “Sau khi kết hôn tôi đã chuyển nhượng cổ phần, bà cũng chuyện này, nhất định bà dã ghi hận chuyện này, cho nên bà..’
“Ông nói Vân Giai Kỳ là con gái ruột của tôi, không phải nó cũng là con gái ruột của ông à?” Lâm Tĩnh Anh tức giận mắng.
Sắc mặt Vân Lập Tân trở lên tái nhợt hết trắng lại xanh, ông ta không nói tiếp.
Lâm Tĩnh Anh kinh ngạc nhìn trừng mắt nhìn ông ta, đột nhiên bà ta tỉnh táo lại.
Rồi bà ta lại không nói gì nữa, chỉ nắm chặt bàn tay của mình, hình như bà ta hiểu ra được chuyện gì!
Vân Lập Tân nhìn vẻ mặt của bà ta, ông ta cũng nhận ra được điều gì đó, ông ta đột nhiên xoay người lại nói với những người khác: “Mọi người đi ra ngoài trước đi!”
Vân Tuyết Hoa lo lắng nói: “Anh, chuyện về hợp đồng chuyển nhượng cổ phần…”
“Tất cả đi ra ngoài!”
Vân Tuyết Hoa và Lý Khải Lâm xấu hổ liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi lặng lẽ đi ra khỏi phòng bệnh.
Tất cả những người khác cũng đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Lâm Tĩnh Anh và Vân Lập Tân, với Vân Ngọc Hân đang bất tỉnh trên giường bệnh.
Vân Lập Tân đi đến ngồi xuống ghế sofa, ông ta chán nản cầm hộp thuốc lá ra, đốt một điếu thuốc, hít một hơi thật mạnh, sau đó ông ta lạnh lùng hỏi: “Chuyện đó, bà đã biết từ lâu rồi?”
Lâm Tĩnh Anh cũng ngồi xuống ghế sofa, nhưng mà ta hoàn toàn thất thần!
“Nói đi?” Giọng nói của Vân Lập Tân trở lên tức giận: “Thân thế của Vân Giai Kỳ, bà đã biết từ lâu rồi?”
Câu này nói ra, nó hoàn toàn bóp chết cọng rơm cuối cùng trong lòng Lâm Tĩnh Anh.
Đột nhiên bà ta ôm mặt, nước mắt chảy dài trên mặt.
Đúng vậy.
Bà ta biết.
Thật ra bà ta biết tất cả.
Ban đầu, Vân Lập Tân vợ cầu vinh, vì sự phát triển của Vân Liên, ông ta đã tặng bà ta cho một người đàn ông khác.
Bà ta biết chuyện đó.
Mặc dù đêm đó bà ta không nhớ rõ, nhưng mà bà ta biết rõ người đàn ông ngủ với bà ta không phải là Vân Lập Tân.
Bà ta lờ mờ đoán được, lúc đó Vân Liên đang khủng hoảng tài chính, lên người chồng này đã lợi dụng bà ta.
Trong bầu không khí áp suất thấp làm cho người ta không thở nổi đó, Lâm Tĩnh Anh là người đầu tiên có động tĩnh, bà ta đi đến trước mặt Lý Khải Lâm rồi đột nhiên lắm cổ áo của ông ta, điên cưồng nói: “Rốt cuộc cậu đã làm cái gì? Tại sao cậu lại ký bản hợp đồng như vậy? Tại sao?”
Lý Khải Lâm tức giận tránh thoát cánh tay của bà ấy: “Bà đang làm gì vậy!”
Tất nhiên, Vân Tuyết Hoa sẽ đứng bên người đàn ông của mình, bà ta lập tức xông đến, dùng một tay đẩy Lâm Tĩnh Anh, đứng chắn trước mặt của Lý Khải Lâm, tức giận nói: “Lâm Tĩnh Anh? Bà bị điên rồi đúng không? Cô con gái bà nuôi đã tạo ra chuyện tốt gì đây! Cô ta tính kế Vân Liên, chuyện này thì có liên quan gì đến Khải Lâm nhà tôi?”
Lâm Tĩnh Anh tức giận quá bật cười nói: “Vân Tuyết Hoa, cô phải làm rõ chuyện này, đây là do Khải Lâm ký bản hợp đồng với nó, nếu như cậu ta không ký thì con bé làm sao có năng lực đến đây diễu võ dương oai với chúng ta?”
Vân Tuyết Hoa nhìn về phía bà ta hét lên: “Lâm Tĩnh Anh, bà phải nói rõ ra! Kể cả chuyện này là do Khải Lâm không đúng, nhưng đó cũng là chuyện của nhà họ Vân, không liên quan gì đến bà cả?”
Lâm Tĩnh Anh trợn to hai mắt nói: “Cái gì?”
Bà ta nhìn Vân Tuyết Hoa, rồi lại nhìn về phía Vân Lập Tân, môi bà ta run lên nói: ‘Ý của các người là, tôi không phải là người nhà họ Vân, chỉ là một người ngoài?”
“Việc này không đúng à?” Vân Tuyết Hoa tức giận nói: “Bà thật sự nghĩ mình là người nhà họ Vân à? Cổ phần của nhà họ Vân, bà có tư cách gì để tham gia? Xem ra, hai mẹ con các người đã thông đồng từ trước rồi, một lòng muốn đoạt đi Vân Liên của nhà họ Vân!”
Vân Tuyết Hoa vừa nói xong, thì Vân Lập Tân đột nhiên tỉnh lại, ông ta nheo mắt một cái rồi nghi ngờ nhìn Lâm Tĩnh Anh.
Lý Khải Lâm cũng phản ứng lại nói: “Đúng vậy, Vân Giai Kỳ là con gái ruột của bà, hai mẹ con một lòng một dạ! Không đúng, có lẽ hai mẹ con các người đã thông đồng từ lâu và thèm muốn tài sản Vân Liên, cho lên mới tính kế lên nhà họ Vân!”
“Lập Tân!” Lâm Tĩnh Anh tức giận giậm chân một cái, rồi nhìn về phía Vân Lập Tân nói: “Ông xem hai người bọn họ ăn nói vô liêm sỉ này?”
“Lâm Tĩnh Anh, bà nói thật cho tôi biết, có phải bà và Vân Giai Kỳ đã bàn bạc từ trước rồi, đúng không?” Đột nhiên Vân Lập Tân hỏi ngược lại bà ta một câu.
Lâm Tĩnh Anh trợn to mắt nói: “Ý của ông là gì?”
“Con bé là con gái ruột của bà, làm gì có người con gái nào không nghĩ về mẹ ruột của mình! Không đúng, các người đã bàn bạc trước từ lâu, có phải hai người một lòng một dạ tính toán tôi đúng không?”
Vân Lập Tân đột nhiên kích động nói: “Sau khi kết hôn tôi đã chuyển nhượng cổ phần, bà cũng chuyện này, nhất định bà dã ghi hận chuyện này, cho nên bà..’
“Ông nói Vân Giai Kỳ là con gái ruột của tôi, không phải nó cũng là con gái ruột của ông à?” Lâm Tĩnh Anh tức giận mắng.
Sắc mặt Vân Lập Tân trở lên tái nhợt hết trắng lại xanh, ông ta không nói tiếp.
Lâm Tĩnh Anh kinh ngạc nhìn trừng mắt nhìn ông ta, đột nhiên bà ta tỉnh táo lại.
Rồi bà ta lại không nói gì nữa, chỉ nắm chặt bàn tay của mình, hình như bà ta hiểu ra được chuyện gì!
Vân Lập Tân nhìn vẻ mặt của bà ta, ông ta cũng nhận ra được điều gì đó, ông ta đột nhiên xoay người lại nói với những người khác: “Mọi người đi ra ngoài trước đi!”
Vân Tuyết Hoa lo lắng nói: “Anh, chuyện về hợp đồng chuyển nhượng cổ phần…”
“Tất cả đi ra ngoài!”
Vân Tuyết Hoa và Lý Khải Lâm xấu hổ liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi lặng lẽ đi ra khỏi phòng bệnh.
Tất cả những người khác cũng đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Lâm Tĩnh Anh và Vân Lập Tân, với Vân Ngọc Hân đang bất tỉnh trên giường bệnh.
Vân Lập Tân đi đến ngồi xuống ghế sofa, ông ta chán nản cầm hộp thuốc lá ra, đốt một điếu thuốc, hít một hơi thật mạnh, sau đó ông ta lạnh lùng hỏi: “Chuyện đó, bà đã biết từ lâu rồi?”
Lâm Tĩnh Anh cũng ngồi xuống ghế sofa, nhưng mà ta hoàn toàn thất thần!
“Nói đi?” Giọng nói của Vân Lập Tân trở lên tức giận: “Thân thế của Vân Giai Kỳ, bà đã biết từ lâu rồi?”
Câu này nói ra, nó hoàn toàn bóp chết cọng rơm cuối cùng trong lòng Lâm Tĩnh Anh.
Đột nhiên bà ta ôm mặt, nước mắt chảy dài trên mặt.
Đúng vậy.
Bà ta biết.
Thật ra bà ta biết tất cả.
Ban đầu, Vân Lập Tân vợ cầu vinh, vì sự phát triển của Vân Liên, ông ta đã tặng bà ta cho một người đàn ông khác.
Bà ta biết chuyện đó.
Mặc dù đêm đó bà ta không nhớ rõ, nhưng mà bà ta biết rõ người đàn ông ngủ với bà ta không phải là Vân Lập Tân.
Bà ta lờ mờ đoán được, lúc đó Vân Liên đang khủng hoảng tài chính, lên người chồng này đã lợi dụng bà ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.