Chương 41: Sau ngày lễ.
Kagi
29/03/2013
Đã hai tháng kể từ khi lễ hội kết thúc, cũng chỉ còn hơn hai tháng nữa là tới kì nghỉ hè.
Key cũng đã đạt ma lực cấp bốn cách đây một tuần, giờ hắn chỉ cần củng cố một chút thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến hiệp hội ma pháp để khảo hạch thăng cấp. Cũng cần phải nói trong nhóm bạn thì Key cũng không phải là người đạt cấp bốn sớm nhất, thậm chí hắn còn là tương đối chậm. Bạn học thiên tài Graham đã đạt mức này chỉ sau ba tuần kể từ lễ hội mặc dù đa phần thời gian hắn toàn ăn chơi với ngủ, à còn có thêm tiết mục hẹn hò với Ashley nữa. Kế đó thì khiến mọi người bất ngờ chính là Anna cũng nhanh chóng thăng cấp. Sau đó mới tới Key và cách đây hai hôm thì Will cùng Fei cũng đồng loạt thử nghiệm trình độ và cũng lên cấp luôn. Chỉ có Vanes là chưa lên thôi, nhưng cô nàng cũng đã ở đỉnh điểm rồi, tùy thời có thể đột phá. Như vậy năm học tới tất cả bọn họ đều lên lớp cao rồi, những người bạn mới quen chưa được một năm có lẽ sẽ không còn gặp được nhiều người nữa.
Còn Key thì về mớ nghiên cứu của hắn thì đã hoàn thành toàn bộ phần cơ sở rồi, thứ duy nhất hắn thiếu lúc này là trình độ ma lực mà thôi, sau này khi lên những mức cao hơn thì cái hệ thống ma pháp mới sẽ ngày càng được hoàn thiện. Do đó coi như quá trình nghiên cứu của Key cũng tạm gọi là xong xuôi. Đâm ra, hắn lại mắc phải một vấn đề khác.
Buồn chán.
Đúng vậy, là buồn chán. Key vốn dĩ là một tên mà chỉ số tình cảm nếu có đo được thì cũng ít hơn người bình thường, vì thế bây giờ không có thứ gì để hắn nhức óc suy nghĩ thì đâm ra hắn lại khá là buồn chán. Mặc dù nói chuyện với nhóm bạn, thỉnh thoảng chọc phá nhau cũng rất vui nhưng hắn vẫn muốn có gì đó để làm, vì vậy đa phần hắn lại giống như hồi đầu năm, thường xuyên đến thư viện.
Tất nhiên bây giờ đồng hành với hắn là Anna, hai người có vẻ có chung sở thích đọc sách nghiên cứu đâm ra thường xuyên đến thư viện, thậm chí còn thỉnh giáo nhau mấy tri thức ma pháp mà bản thân không rõ nữa. Nhưng rất nhanh cũng chính cô bạn nhút nhát kia đã làm hắn cảm thấy hứng thú.
Trước sự buồn chán như vậy, ngày nào Key cũng lập lại một chu trình duy nhất, đi học, ăn trưa chọc phá bạn bè, nghiên cứu vài thứ thú vị, thỉnh thoảng trao đổi thư từ với cô bé ca sĩ kia một chút. Quả thật không có việc gì làm khiến Key rất chán, không như tên Graham suốt ngày ngủ gục, thường xuyên bị Ashley nhắc nhở.
Một buổi tối nọ, Anna tới tìm bọn họ, thấy cô nàng, Key dù rất ngạc nhiên nhưng vẫn mời vào. Will và Fei thì đang coi truyền hình, nghe một số báo cáo về chiến sự ở Biscella, hai sư đoàn nơi đó đã chính thức gửi công văn yêu cầu hỗ trợ về đế quốc, đồng thời nói lại chính xác tình hình hiện tại. Dĩ nhiên khi được đưa lên màn ảnh thì những thông tin bất lợi toàn bộ đều được chỉnh sửa thành "tin thắng trận" hết, và với một người xuất thân từ một gia tộc có gốc gác quân đội không nhỏ như Will thì cũng không khó để vạch trần mấy lời chém gió thành bão này, còn cả bạn học Key "cao thâm khó lường, bí ẩn vô hạn" của chúng ta nữa. Anna uống một ngụm nước, nói, nhìn thấy vẻ mặt này thì Key biết cô nàng đã tiến vào cái trạng thái khác lạ kia, không phải là Anna nhút nhát nữa:
-Này, tới kì nghỉ các cậu có dự định gì chưa?
Ba người Key kì quái nhìn nhau rồi nói:
-Bọn tôi cũng không có dự định gì cả.
-Vậy thì tốt, chúng ta đi huấn luyện đặc biệt đi.
-Huấn luyện đặc biệt? Will hỏi.
-Đúng vậy.
-Là gì vậy?
-Thì là huấn luyện đặc biệt chứ gì, không phải các cậu với tôi cùng nhau thành một đội tham gia giải đấu ba năm sau à, mà không, hẳn là hai năm sau mới đúng.
-Thì đúng là vậy, ý cậu là? Fei hỏi.
-Vậy hè tới chúng ta chọn một địa điểm tập trung ma thú để tới đó huấn luyện phối hợp chiến đấu đi.
Ba tên phòng 116 lại nhìn nhau một cái, sau đó Will có vẻ rất hưng phấn hỏi:
-Tốt, vậy địa điểm nào đây.
Anna cũng có chuẩn bị đầy đủ, rút ra một tấm bản đồ đế quốc, trên đó có khoanh ba khu vực, cô nàng nói:
-Không tính tới mấy điểm nhỏ lẻ, chúng ta có ba nơi có thể đến. Thứ nhất là ở cực nam giáp biển có một khu rừng có nhiều đầm lầy, được người dân xung quanh gọi là đầm lầy phương nam, nơi này tập trung ma thú dạng côn trùng, rừng rậm cũng như vài ma thú dưới nước. Nơi thứ hai là biên giới với đế quốc Lorand phía đông, dãy núi chắn ngay biên giới, gọi là dãy núi ma thú, tập trung ma thú hệ phi cầm. Nơi cuối cùng gần đây nhất, rừng rậm phương bắc giáp biên giới Mazca, tập trung ma thú hệ băng và ma thú trên bộ. Các cậu cho ra ý kiến đi.
-Đầm lầy phương nam quá xa, đề nghị loại ra. Dãy núi ma thú cũng được đấy. Will nói.
-Không nên, dãy núi đó chủ yếu là ma thú phi cầm, lại thường hoạt động theo nhóm, ai cũng biết ma thú phi cầm là khó đối phó nhất, tôi đề nghị loại ra, để sau này hãy tính tới. Key nói.
-Vậy chỉ còn rừng rậm phương bắc thôi. Nhưng nơi đó giáp biên giới Biscella, mà lại gần khu vực phản quân nữa, thế có được không? Fei hỏi.
-Tôi nghĩ không sao đâu, phản quân dù tài cao gan lớn cũng sẽ không muốn chọc thêm một kẻ thù cường đại nữa đâu, vả lại chỗ đó khá gần đây, đi lại cũng tiện. Key nói.
Những người còn lại suy nghĩ một chút rồi cũng gật đầu, Anna nói tiếp:
-Vậy quyết định thế nhé, hè này chúng ta sẽ đi rừng rậm phương bắc.
Sau đó mọi người cùng nhau bàn bạc một chút về vài thứ cần chuẩn bị cũng như thu thập những thông tin về khu vực này, dù sao biết nhiều một chút cũng an toàn hơn. Cuối cùng trước khi rời đi, Will hỏi:
-Còn Vanes, Graham cùng Ashley thì sao? Có rủ họ đi cùng không?
-Lúc nãy tôi đã hỏi thử, ba người họ cùng một người nữa đã lập thành nhóm và hình như cũng có kế hoạch riêng rồi.
Cứ thế cả bọn đã có một kế hoạch mới. Và cuối cùng Key cũng tìm được một thứ để mong chờ cho vơi đi nỗi buồn chán cũng như có động lực để nghiên cứu ma pháp nhằm chuẩn bị thử nghiệm lên đầu mấy con thú xấu số.
Trong học viên cũng không phải có mình Key cảm thấy buồn chán, trong dãy phòng giáo viên cũng có một người như vậy.
-Ai, thật là chán quá. Giọng Allen vang lên não nề.
Công tác tìm tòi của hắn cũng đã phải tạm hoãn vì không tìm được nguồn thông tin gì mới. Còn ở trình độ này thì thứ mà có thể khiến hắn hứng thú nghiên cứu cũng không còn nhiều nữa. Đâm ra Allen cũng rất buồn chán, cô bạn Susan kia tính tình vẫn không thay đổi, nói thì ít mặt thì lạnh đâm ra cả hai cũng không có nhiều thời gian thân cận. Hằng ngày việc của Allen cũng chỉ là đi dạy, dạo một vòng trường, coi tin tức của tạp chí ma pháp đại lục. Dĩ nhiên hiện tại hắn có thêm một thú vui mới, hay gọi là tự kỷ cũng được, chính là nhìn vào cái gương, hay đúng hơn là nhìn vào cái bóng đen kia mà hỏi han mấy câu. Ví dụ như hiện tại Allen vừa nhâm nhi ly rượu vừa nói:
-Này, ngươi theo ta cũng đã mấy tháng rồi, dù là người hay là quỷ thì cũng lên tiếng đi chứ.
Người xưa có câu "nhìn riết cũng quen", Allen bây giờ cũng vậy. Những lúc đầu hắn không tài nào thích ứng được mỗi khi tắm rửa vệ sinh đều có một cái bóng đen bên người, ngày nào cũng hùng hổ nghiên cứu tìm rõ nguyên nhân. Đáng tiếc qua vài tháng thì cũng quen dần, vả lại cơ thể hắn cũng không có bất cứ thứ gì bất thường nên cũng đành để đó coi như không có gì xảy ra.
Cái đám khói lúc trước giờ đã tụ tập lại thành một hình người mơ hồ ẩn hiện bên cạnh Allen trong tấm gương, trừ khuôn mặt cùng vài chi tiết không thấy thì đã là một con người hoàn chỉnh với đầy đủ tứ chi. Khuôn mặt nó không đầy đủ, chỉ có một đôi mắt thỉnh thoảng lóe lên ....
Đỏ rực.
Key cũng đã đạt ma lực cấp bốn cách đây một tuần, giờ hắn chỉ cần củng cố một chút thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến hiệp hội ma pháp để khảo hạch thăng cấp. Cũng cần phải nói trong nhóm bạn thì Key cũng không phải là người đạt cấp bốn sớm nhất, thậm chí hắn còn là tương đối chậm. Bạn học thiên tài Graham đã đạt mức này chỉ sau ba tuần kể từ lễ hội mặc dù đa phần thời gian hắn toàn ăn chơi với ngủ, à còn có thêm tiết mục hẹn hò với Ashley nữa. Kế đó thì khiến mọi người bất ngờ chính là Anna cũng nhanh chóng thăng cấp. Sau đó mới tới Key và cách đây hai hôm thì Will cùng Fei cũng đồng loạt thử nghiệm trình độ và cũng lên cấp luôn. Chỉ có Vanes là chưa lên thôi, nhưng cô nàng cũng đã ở đỉnh điểm rồi, tùy thời có thể đột phá. Như vậy năm học tới tất cả bọn họ đều lên lớp cao rồi, những người bạn mới quen chưa được một năm có lẽ sẽ không còn gặp được nhiều người nữa.
Còn Key thì về mớ nghiên cứu của hắn thì đã hoàn thành toàn bộ phần cơ sở rồi, thứ duy nhất hắn thiếu lúc này là trình độ ma lực mà thôi, sau này khi lên những mức cao hơn thì cái hệ thống ma pháp mới sẽ ngày càng được hoàn thiện. Do đó coi như quá trình nghiên cứu của Key cũng tạm gọi là xong xuôi. Đâm ra, hắn lại mắc phải một vấn đề khác.
Buồn chán.
Đúng vậy, là buồn chán. Key vốn dĩ là một tên mà chỉ số tình cảm nếu có đo được thì cũng ít hơn người bình thường, vì thế bây giờ không có thứ gì để hắn nhức óc suy nghĩ thì đâm ra hắn lại khá là buồn chán. Mặc dù nói chuyện với nhóm bạn, thỉnh thoảng chọc phá nhau cũng rất vui nhưng hắn vẫn muốn có gì đó để làm, vì vậy đa phần hắn lại giống như hồi đầu năm, thường xuyên đến thư viện.
Tất nhiên bây giờ đồng hành với hắn là Anna, hai người có vẻ có chung sở thích đọc sách nghiên cứu đâm ra thường xuyên đến thư viện, thậm chí còn thỉnh giáo nhau mấy tri thức ma pháp mà bản thân không rõ nữa. Nhưng rất nhanh cũng chính cô bạn nhút nhát kia đã làm hắn cảm thấy hứng thú.
Trước sự buồn chán như vậy, ngày nào Key cũng lập lại một chu trình duy nhất, đi học, ăn trưa chọc phá bạn bè, nghiên cứu vài thứ thú vị, thỉnh thoảng trao đổi thư từ với cô bé ca sĩ kia một chút. Quả thật không có việc gì làm khiến Key rất chán, không như tên Graham suốt ngày ngủ gục, thường xuyên bị Ashley nhắc nhở.
Một buổi tối nọ, Anna tới tìm bọn họ, thấy cô nàng, Key dù rất ngạc nhiên nhưng vẫn mời vào. Will và Fei thì đang coi truyền hình, nghe một số báo cáo về chiến sự ở Biscella, hai sư đoàn nơi đó đã chính thức gửi công văn yêu cầu hỗ trợ về đế quốc, đồng thời nói lại chính xác tình hình hiện tại. Dĩ nhiên khi được đưa lên màn ảnh thì những thông tin bất lợi toàn bộ đều được chỉnh sửa thành "tin thắng trận" hết, và với một người xuất thân từ một gia tộc có gốc gác quân đội không nhỏ như Will thì cũng không khó để vạch trần mấy lời chém gió thành bão này, còn cả bạn học Key "cao thâm khó lường, bí ẩn vô hạn" của chúng ta nữa. Anna uống một ngụm nước, nói, nhìn thấy vẻ mặt này thì Key biết cô nàng đã tiến vào cái trạng thái khác lạ kia, không phải là Anna nhút nhát nữa:
-Này, tới kì nghỉ các cậu có dự định gì chưa?
Ba người Key kì quái nhìn nhau rồi nói:
-Bọn tôi cũng không có dự định gì cả.
-Vậy thì tốt, chúng ta đi huấn luyện đặc biệt đi.
-Huấn luyện đặc biệt? Will hỏi.
-Đúng vậy.
-Là gì vậy?
-Thì là huấn luyện đặc biệt chứ gì, không phải các cậu với tôi cùng nhau thành một đội tham gia giải đấu ba năm sau à, mà không, hẳn là hai năm sau mới đúng.
-Thì đúng là vậy, ý cậu là? Fei hỏi.
-Vậy hè tới chúng ta chọn một địa điểm tập trung ma thú để tới đó huấn luyện phối hợp chiến đấu đi.
Ba tên phòng 116 lại nhìn nhau một cái, sau đó Will có vẻ rất hưng phấn hỏi:
-Tốt, vậy địa điểm nào đây.
Anna cũng có chuẩn bị đầy đủ, rút ra một tấm bản đồ đế quốc, trên đó có khoanh ba khu vực, cô nàng nói:
-Không tính tới mấy điểm nhỏ lẻ, chúng ta có ba nơi có thể đến. Thứ nhất là ở cực nam giáp biển có một khu rừng có nhiều đầm lầy, được người dân xung quanh gọi là đầm lầy phương nam, nơi này tập trung ma thú dạng côn trùng, rừng rậm cũng như vài ma thú dưới nước. Nơi thứ hai là biên giới với đế quốc Lorand phía đông, dãy núi chắn ngay biên giới, gọi là dãy núi ma thú, tập trung ma thú hệ phi cầm. Nơi cuối cùng gần đây nhất, rừng rậm phương bắc giáp biên giới Mazca, tập trung ma thú hệ băng và ma thú trên bộ. Các cậu cho ra ý kiến đi.
-Đầm lầy phương nam quá xa, đề nghị loại ra. Dãy núi ma thú cũng được đấy. Will nói.
-Không nên, dãy núi đó chủ yếu là ma thú phi cầm, lại thường hoạt động theo nhóm, ai cũng biết ma thú phi cầm là khó đối phó nhất, tôi đề nghị loại ra, để sau này hãy tính tới. Key nói.
-Vậy chỉ còn rừng rậm phương bắc thôi. Nhưng nơi đó giáp biên giới Biscella, mà lại gần khu vực phản quân nữa, thế có được không? Fei hỏi.
-Tôi nghĩ không sao đâu, phản quân dù tài cao gan lớn cũng sẽ không muốn chọc thêm một kẻ thù cường đại nữa đâu, vả lại chỗ đó khá gần đây, đi lại cũng tiện. Key nói.
Những người còn lại suy nghĩ một chút rồi cũng gật đầu, Anna nói tiếp:
-Vậy quyết định thế nhé, hè này chúng ta sẽ đi rừng rậm phương bắc.
Sau đó mọi người cùng nhau bàn bạc một chút về vài thứ cần chuẩn bị cũng như thu thập những thông tin về khu vực này, dù sao biết nhiều một chút cũng an toàn hơn. Cuối cùng trước khi rời đi, Will hỏi:
-Còn Vanes, Graham cùng Ashley thì sao? Có rủ họ đi cùng không?
-Lúc nãy tôi đã hỏi thử, ba người họ cùng một người nữa đã lập thành nhóm và hình như cũng có kế hoạch riêng rồi.
Cứ thế cả bọn đã có một kế hoạch mới. Và cuối cùng Key cũng tìm được một thứ để mong chờ cho vơi đi nỗi buồn chán cũng như có động lực để nghiên cứu ma pháp nhằm chuẩn bị thử nghiệm lên đầu mấy con thú xấu số.
Trong học viên cũng không phải có mình Key cảm thấy buồn chán, trong dãy phòng giáo viên cũng có một người như vậy.
-Ai, thật là chán quá. Giọng Allen vang lên não nề.
Công tác tìm tòi của hắn cũng đã phải tạm hoãn vì không tìm được nguồn thông tin gì mới. Còn ở trình độ này thì thứ mà có thể khiến hắn hứng thú nghiên cứu cũng không còn nhiều nữa. Đâm ra Allen cũng rất buồn chán, cô bạn Susan kia tính tình vẫn không thay đổi, nói thì ít mặt thì lạnh đâm ra cả hai cũng không có nhiều thời gian thân cận. Hằng ngày việc của Allen cũng chỉ là đi dạy, dạo một vòng trường, coi tin tức của tạp chí ma pháp đại lục. Dĩ nhiên hiện tại hắn có thêm một thú vui mới, hay gọi là tự kỷ cũng được, chính là nhìn vào cái gương, hay đúng hơn là nhìn vào cái bóng đen kia mà hỏi han mấy câu. Ví dụ như hiện tại Allen vừa nhâm nhi ly rượu vừa nói:
-Này, ngươi theo ta cũng đã mấy tháng rồi, dù là người hay là quỷ thì cũng lên tiếng đi chứ.
Người xưa có câu "nhìn riết cũng quen", Allen bây giờ cũng vậy. Những lúc đầu hắn không tài nào thích ứng được mỗi khi tắm rửa vệ sinh đều có một cái bóng đen bên người, ngày nào cũng hùng hổ nghiên cứu tìm rõ nguyên nhân. Đáng tiếc qua vài tháng thì cũng quen dần, vả lại cơ thể hắn cũng không có bất cứ thứ gì bất thường nên cũng đành để đó coi như không có gì xảy ra.
Cái đám khói lúc trước giờ đã tụ tập lại thành một hình người mơ hồ ẩn hiện bên cạnh Allen trong tấm gương, trừ khuôn mặt cùng vài chi tiết không thấy thì đã là một con người hoàn chỉnh với đầy đủ tứ chi. Khuôn mặt nó không đầy đủ, chỉ có một đôi mắt thỉnh thoảng lóe lên ....
Đỏ rực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.