Chương 80: Tơ điện
Kagi
29/03/2013
Màn đêm tĩnh lặng phủ xuống vạn vật, dù là gần tới hè nhưng ở mạn bắc Mazca không khí vẫn vô cùng mát mẻ, thỉnh thoảng vài cơn gió nhẹ thổi qua khiến bóng cây trên mặt đường rung động.
Key cặm cụi ghi chép những thứ đúc kết được từ nhiều lần nghiên cứu và một lần thử nghiệm vào một xấp giấy, việc này nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có hắn và Anna là thích hợp làm nhất. Nhưng Key lấy lý do Anna không thông hiểu ngôn ngữ cổ nên tự giành làm, thực chất còn một lí do nữa là hắn không muốn Anna làm công việc cực khổ nhàm chán này, tất nhiên lí do này cũng chỉ để trong lòng mà thôi.
Ánh đèn trong phòng rọi xuống khuôn mặt nghiêm túc của Key làm bộc lên một vẻ trí thức lạnh lùng. Qua gần hai năm học ở đây, những người quen biết với hắn đều nhận ra sự thay đổi mơ hồ, không những trong tính tình mà nét mặt cũng thế. Nếu nói khi vừa vào học, ở Key lúc nào cũng toát ra một nét buồn và xa cách thì bây giờ đã nhiều thêm một phần hoà nhã, dù vẫn còn một chút khó gần nhưng những người bạn của hắn đều biết thực chất tính tình Key cũng không phải khó chịu gì. Theo như Will nói thì nét mặt và khí chất của Key là do hắn không lo chuyện thiên hạ, không muốn tiếp xúc với nhiều người, càng không thích chỗ náo nhiệt, là một tên "thanh niên ba không", tuy nhiên lời này hắn cũng chỉ nói với mấy người kia chứ không nói thẳng mặt Key. "Mấy tên lạnh lùng thế này mà phát hoả thì thật là đại hoạ a", nguyên văn lời Will nói.
Key lướt lại một lần những thứ mình cực khổ ghi chép, sau đó lấy kim bấm lại thành một xấp rồi bỏ vào hộc bàn. Sau đó mở file tài liệu của Clock đưa khi xưa ra coi một lần. Trong này ghi gần như đầy đủ toàn bộ những tri thức về ma pháp mà hắn cần biết cho tới trình độ cao cấp, chỉ trừ những thứ vừa được phát minh mấy năm gần đây là không có mà thôi. Số lượng ma pháp trung cấp cũng gần hai mươi cái đủ thứ loại hình từ công kích đến phòng ngự rồi trói buộc, ngoài ra những thứ kì kinh bách quái như "điện lưu" cũng có nói sơ qua. Dù vậy với con đường hiện tại đang đi thì những ma pháp này đối với Key cũng không có sức hấp dẫn lắm. Với hắn, học nhiều không bằng chuyên sâu. Tuy nhiên Key vẫn rất đỗi ngạc nhiên với lượng kiến thức kinh khủng trong file này, cũng không biết bản sự Clock cao thế nào lại thu thập được như vậy, hắn lẩm bẩm:
-Ài, ta kính ông một tiếng cha nuôi, thế mà vẫn giấu ta đến khổ a.
Trong cả năm học này hắn cũng chỉ học một loại ma pháp trung cấp duy nhất là "lưới điện", một loại ma pháp trói buộc hệ lôi mà khi trước khảo hạch hắn từng phải đối mặt. Ngoài thời gian nghiên cứu tư liệu thu được từ căn cứ lưu trữ cổ thì Key tập trung vào hai thứ pháp bảo giữ nhà của mình là "điện lưu" và "thao khống ma pháp", đến giờ coi như cũng có chút thành tựu đáng kể.
Key xem qua một lần tư liệu, ngẫm lại những gì mình đã thành thục, sau đó khẽ nhắm mắt lại, cảm nhận không gian xung quanh. Khi ma lực của hắn dần dần toả ra khắp phòng, trong đầu Key cũng cảm nhận được những hạt ánh sáng màu vàng li ti, chính là lôi nguyên tố trong không khí. Hắn nhíu chặt mày, tập trung tinh thần vào một đám bụi vàng, ma lực của hắn cũng dồn về đó một chút. Những hạt bụi nhỏ kia như được một bàn tay vô hình thu lại, dần dần tụ tập theo ý muốn của Key.
Đến khi Key mở mắt ra, trước mặt hắn đã lơ lửng một sợi tơ màu vàng, giống như một sợi tóc được nhuộm, chỉ là nếu nhìn kỹ thì thấy sợi tóc này không ngừng co giật nhè nhẹ. Key đã tụ những dòng điện nhỏ không nhìn thấy được thành một sợi tóc bằng điện. Hắn khẽ động ngón trỏ, sợi tóc kia liền xoay mình sau đó bắn tới bóng đèn trên trần nhà.
Phụp.
Cả căn phòng liền chìm vào bóng tối, những chỉ một chốc sau đã sáng trở lại, thiết bị trong trường tất nhiên không dễ bị hư như vậy. Key khẽ gật đầu, sau đó lại tạo thêm một sợi như thế nữa, lần này hắn nhắm thẳng vào bàn tay của mình. Sơi tóc như xuyên qua da thịt hắn rồi biến mất, chỉ để lại một cảm giác tê nhẹ trong lòng bàn tay. Key lẩm bẩm:
-Lực công kích yếu, nhưng lại có khả năng xuyên qua các lớp phòng hộ và kết giới sao.
Đây là loại hình thái thứ ba của điện lưu mà Key dùng thao khống ma pháp tạo thành. Hai hình thái trước đó là loại nguyên bản vô hình và lúc tụ tập lượng lớn điện lưu thành một tia sét to bằng cánh tay người. Loại vô hình thì có khả năng xuyên các loại phòng hộ nhưng sát thương quá yếu không đáng kể, phải dùng một lượng lớn khi tách ra từ bách lôi trùng sát mới có tác dụng, loại tụ tập thì công kích tương đối, thi triển cũng nhanh nhưng lại nhìn thấy được và không xuyên qua các loại hình phòng ngự được.
Loại sợi tóc này thì là thứ gần đây hắn mày mò ra, bỏ đi đặc tính vô hình nhưng lực công kích mạnh hơn một chút, cảm giác tê rõ ràng hơn nhiều, và giữ lại được khả năng xuyên các loại vòng bảo vệ. Thứ này nếu dùng đúng cách, tấn công vào các huyệt đạo, gân mạch quan trọng thì có thể làm tê liệt địch nhân một thời gian, thậm chí bắn vào đầu còn gây hiệu quả bất ngờ hơn. Chỉ là không còn vô hình nữa nên dễ đề phòng hơn lúc trước, có điều cũng không mấy người coi trọng sợi tơ nhỏ bé này nên có thể đạt được hiệu quả bất ngờ, coi như một chiêu bài giữ mạng mới. Với khả năng hiện tại của Key chỉ tạo được tối đa mười sợi tơ như thế mà thôi, hơn nữa điều khiển cũng rất khó khăn.
Có thể thấy dù được Allen chỉ dạy về thao khống ma pháp nhưng hắn và vị đại ma pháp sư tóc vàng kia đã đi theo hai con đường khác nhau rồi. Allen khống chế ma pháp theo hướng vĩ mô, tập trung vào những ma pháp công kích ở mức trung, cao cấp, làm tăng tối đa mức sát thương và hiệu quả của chúng. Key lại khống chế ở tầm vi mô với những ma pháp sơ cấp như thập lôi oanh kích hoặc ma pháp nhỏ lẻ như điện lưu, tối đa hoá khả năng bất ngờ trong chiến đấu. Theo như lão giả trong hiệp hội ma pháp nói thì Key đã tự tạo một hệ thống ma pháp riêng cho mình mà không phải lấy từ Allen.
Ngẫm nghĩ một lúc, Key có chút hài lòng gật đầu, sau đó cũng không để ý tới thứ này nữa, dù sao từ đây để khi hắn đột phá lên mức cao cấp cũng còn một thời gian, liền bắt đầu mở mớ kiến thức kia ra coi đi coi lại. Dù sao giờ đã sắp hè, nghĩa là cũng sắp tới kì kiểm tra hằng năm, cố gắng thể hiện tốt một chút biết đâu sẽ lại có phần thưởng bất ngờ.
---
Vanes buông điện thoại xuống, sau đó thở dài một hơi bước vào phòng tắm, cũng không thèm thu dọn mớ đồ đang lần lượt rơi xuống từ trên người mình, cứ thế ngâm mình vào bồn nước ấm.
Cô từ từ chìm hẳn xuống dưới mặt nước, chỉ có đỉnh đầu còn nhô lên một chút. Cứ thế một lúc sau mới bật mạnh dậy làm nước tràn ra ngoài, Vanes lại thở ra một hơi, nhưng lần này mang theo một cảm giác khoan khoái. Từng giọt nước chảy qua mái tóc đỏ, vuốt qua làn da trắng mịn nhưng lại ẩn dấu một cỗ lực lượng trong mỗi thớ cơ, sau đó nhỏ xuống bồn tắm vài tiếng tóc tóc vui tai. Tâm tình Vanes cũng dần dần bình tĩnh lại.
Vừa rồi lại có tin tức từ tên mang mặt nạ, ở phía nam Mazca cách đây không lâu phát hiện xung động ma lực kịch liệt, có lẽ là có hai trong số "bọn họ" đang giao đấu, thêm vào tín hiệu cô thu được lúc trước thì quả thật là đáng lo. Tuy nhiên cô không hề biết nếu như hè năm ngoái mình ở lại học viện thì còn thu được tín hiệu dữ dội hơn và gần hơn nữa, đó là lúc Allen đại chiến với cô gái bịt mắt.
-Tín hiệu từ một căn cứ dự trữ, rồi lại dao động ma lực, thật là phiền phức mà. Vanes lẩm bẩm.
---
Lúc này, hai cô gái khi trước vẫn hăm he nhau đang ngồi ăn trong một nhà hàng khá sang trọng. Thỉnh thoảng có vài ánh mắt liếc sang, có lẽ do chú ý tới khí chất khác thường của hai người cũng như miếng bịt mắt kia.
Hai người nọ cũng không để ý, chỉ gọi vài món ăn rồi im lặng. Cô gái bịt mắt mở lời, vẫn với âm thanh lạ lùng:
-Nói như vậy, khi đó Alan Wicky đã gần như phát hiện ra bí mật của chúng ta sao?
-Đúng vậy, tôi khi đó đi theo người cũng vì thế mà thức tỉnh, nhưng cũng bất đắc dĩ phải khi sư diệt tổ mà ra tay với người. Cô gái kia nói nhẹ, trong giọng nói có chút buồn bã và mất mác.
Lẳng lặng đánh giá lại Dizzy, cô gái bịt mắt nói tiếp:
-Cô rất giống Lux, đã bị pha lẫn tình cảm vào trong lối suy nghĩ rồi.
-Cũng phải thôi, linh hồn chúng ta đã ngủ quá lâu, lực lượng yếu đi nhiều, khi thức tỉnh cũng không hoàn toàn lấn át được linh hồn cũ. Tôi cũng chẳng biết hiện tại chúng ta là ai đây nữa. Cô gái kia nhẹ nhàng nói, giống như nói về một thứ chẳng liên quan gì đến mình vậy.
-Vậy gần trăm năm nay cô đều ẩn nấp sống như một người bình thường sao?
-Cũng gần như vậy, tuy nhiên tôi phải đổi chỗ ở liên tục, dù sao một cô gái sống mấy chục năm mà không thay đổi diện mạo thì rất đáng ngờ. Chờ đợi gần trăm năm tôi đã nghĩ chỉ còn mỗi mình mình sống sót và thức tỉnh được, ai mà ngờ tới giờ cô lại xuất hiện.
-Ừm, có lẽ cô được nhận tác động trực tiếp trong quá trình đi cùng Alan nên thức tỉnh nhanh hơn tôi.
-Vậy bây giờ chúng ta đi đâu đây?
-Hẳn là nên về hội họp với Lux, sau đó tìm xem còn đồng bạn nào sống sót hay không thì giúp họ thức tỉnh luôn. Công cuộc phục hưng của chúng ta cần mọi nguồn trợ giúp có thể. Cô gái bịt mắt quả quyết.
-Phục hưng sao? Người còn lại lẩm bẩm.
Key cặm cụi ghi chép những thứ đúc kết được từ nhiều lần nghiên cứu và một lần thử nghiệm vào một xấp giấy, việc này nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có hắn và Anna là thích hợp làm nhất. Nhưng Key lấy lý do Anna không thông hiểu ngôn ngữ cổ nên tự giành làm, thực chất còn một lí do nữa là hắn không muốn Anna làm công việc cực khổ nhàm chán này, tất nhiên lí do này cũng chỉ để trong lòng mà thôi.
Ánh đèn trong phòng rọi xuống khuôn mặt nghiêm túc của Key làm bộc lên một vẻ trí thức lạnh lùng. Qua gần hai năm học ở đây, những người quen biết với hắn đều nhận ra sự thay đổi mơ hồ, không những trong tính tình mà nét mặt cũng thế. Nếu nói khi vừa vào học, ở Key lúc nào cũng toát ra một nét buồn và xa cách thì bây giờ đã nhiều thêm một phần hoà nhã, dù vẫn còn một chút khó gần nhưng những người bạn của hắn đều biết thực chất tính tình Key cũng không phải khó chịu gì. Theo như Will nói thì nét mặt và khí chất của Key là do hắn không lo chuyện thiên hạ, không muốn tiếp xúc với nhiều người, càng không thích chỗ náo nhiệt, là một tên "thanh niên ba không", tuy nhiên lời này hắn cũng chỉ nói với mấy người kia chứ không nói thẳng mặt Key. "Mấy tên lạnh lùng thế này mà phát hoả thì thật là đại hoạ a", nguyên văn lời Will nói.
Key lướt lại một lần những thứ mình cực khổ ghi chép, sau đó lấy kim bấm lại thành một xấp rồi bỏ vào hộc bàn. Sau đó mở file tài liệu của Clock đưa khi xưa ra coi một lần. Trong này ghi gần như đầy đủ toàn bộ những tri thức về ma pháp mà hắn cần biết cho tới trình độ cao cấp, chỉ trừ những thứ vừa được phát minh mấy năm gần đây là không có mà thôi. Số lượng ma pháp trung cấp cũng gần hai mươi cái đủ thứ loại hình từ công kích đến phòng ngự rồi trói buộc, ngoài ra những thứ kì kinh bách quái như "điện lưu" cũng có nói sơ qua. Dù vậy với con đường hiện tại đang đi thì những ma pháp này đối với Key cũng không có sức hấp dẫn lắm. Với hắn, học nhiều không bằng chuyên sâu. Tuy nhiên Key vẫn rất đỗi ngạc nhiên với lượng kiến thức kinh khủng trong file này, cũng không biết bản sự Clock cao thế nào lại thu thập được như vậy, hắn lẩm bẩm:
-Ài, ta kính ông một tiếng cha nuôi, thế mà vẫn giấu ta đến khổ a.
Trong cả năm học này hắn cũng chỉ học một loại ma pháp trung cấp duy nhất là "lưới điện", một loại ma pháp trói buộc hệ lôi mà khi trước khảo hạch hắn từng phải đối mặt. Ngoài thời gian nghiên cứu tư liệu thu được từ căn cứ lưu trữ cổ thì Key tập trung vào hai thứ pháp bảo giữ nhà của mình là "điện lưu" và "thao khống ma pháp", đến giờ coi như cũng có chút thành tựu đáng kể.
Key xem qua một lần tư liệu, ngẫm lại những gì mình đã thành thục, sau đó khẽ nhắm mắt lại, cảm nhận không gian xung quanh. Khi ma lực của hắn dần dần toả ra khắp phòng, trong đầu Key cũng cảm nhận được những hạt ánh sáng màu vàng li ti, chính là lôi nguyên tố trong không khí. Hắn nhíu chặt mày, tập trung tinh thần vào một đám bụi vàng, ma lực của hắn cũng dồn về đó một chút. Những hạt bụi nhỏ kia như được một bàn tay vô hình thu lại, dần dần tụ tập theo ý muốn của Key.
Đến khi Key mở mắt ra, trước mặt hắn đã lơ lửng một sợi tơ màu vàng, giống như một sợi tóc được nhuộm, chỉ là nếu nhìn kỹ thì thấy sợi tóc này không ngừng co giật nhè nhẹ. Key đã tụ những dòng điện nhỏ không nhìn thấy được thành một sợi tóc bằng điện. Hắn khẽ động ngón trỏ, sợi tóc kia liền xoay mình sau đó bắn tới bóng đèn trên trần nhà.
Phụp.
Cả căn phòng liền chìm vào bóng tối, những chỉ một chốc sau đã sáng trở lại, thiết bị trong trường tất nhiên không dễ bị hư như vậy. Key khẽ gật đầu, sau đó lại tạo thêm một sợi như thế nữa, lần này hắn nhắm thẳng vào bàn tay của mình. Sơi tóc như xuyên qua da thịt hắn rồi biến mất, chỉ để lại một cảm giác tê nhẹ trong lòng bàn tay. Key lẩm bẩm:
-Lực công kích yếu, nhưng lại có khả năng xuyên qua các lớp phòng hộ và kết giới sao.
Đây là loại hình thái thứ ba của điện lưu mà Key dùng thao khống ma pháp tạo thành. Hai hình thái trước đó là loại nguyên bản vô hình và lúc tụ tập lượng lớn điện lưu thành một tia sét to bằng cánh tay người. Loại vô hình thì có khả năng xuyên các loại phòng hộ nhưng sát thương quá yếu không đáng kể, phải dùng một lượng lớn khi tách ra từ bách lôi trùng sát mới có tác dụng, loại tụ tập thì công kích tương đối, thi triển cũng nhanh nhưng lại nhìn thấy được và không xuyên qua các loại hình phòng ngự được.
Loại sợi tóc này thì là thứ gần đây hắn mày mò ra, bỏ đi đặc tính vô hình nhưng lực công kích mạnh hơn một chút, cảm giác tê rõ ràng hơn nhiều, và giữ lại được khả năng xuyên các loại vòng bảo vệ. Thứ này nếu dùng đúng cách, tấn công vào các huyệt đạo, gân mạch quan trọng thì có thể làm tê liệt địch nhân một thời gian, thậm chí bắn vào đầu còn gây hiệu quả bất ngờ hơn. Chỉ là không còn vô hình nữa nên dễ đề phòng hơn lúc trước, có điều cũng không mấy người coi trọng sợi tơ nhỏ bé này nên có thể đạt được hiệu quả bất ngờ, coi như một chiêu bài giữ mạng mới. Với khả năng hiện tại của Key chỉ tạo được tối đa mười sợi tơ như thế mà thôi, hơn nữa điều khiển cũng rất khó khăn.
Có thể thấy dù được Allen chỉ dạy về thao khống ma pháp nhưng hắn và vị đại ma pháp sư tóc vàng kia đã đi theo hai con đường khác nhau rồi. Allen khống chế ma pháp theo hướng vĩ mô, tập trung vào những ma pháp công kích ở mức trung, cao cấp, làm tăng tối đa mức sát thương và hiệu quả của chúng. Key lại khống chế ở tầm vi mô với những ma pháp sơ cấp như thập lôi oanh kích hoặc ma pháp nhỏ lẻ như điện lưu, tối đa hoá khả năng bất ngờ trong chiến đấu. Theo như lão giả trong hiệp hội ma pháp nói thì Key đã tự tạo một hệ thống ma pháp riêng cho mình mà không phải lấy từ Allen.
Ngẫm nghĩ một lúc, Key có chút hài lòng gật đầu, sau đó cũng không để ý tới thứ này nữa, dù sao từ đây để khi hắn đột phá lên mức cao cấp cũng còn một thời gian, liền bắt đầu mở mớ kiến thức kia ra coi đi coi lại. Dù sao giờ đã sắp hè, nghĩa là cũng sắp tới kì kiểm tra hằng năm, cố gắng thể hiện tốt một chút biết đâu sẽ lại có phần thưởng bất ngờ.
---
Vanes buông điện thoại xuống, sau đó thở dài một hơi bước vào phòng tắm, cũng không thèm thu dọn mớ đồ đang lần lượt rơi xuống từ trên người mình, cứ thế ngâm mình vào bồn nước ấm.
Cô từ từ chìm hẳn xuống dưới mặt nước, chỉ có đỉnh đầu còn nhô lên một chút. Cứ thế một lúc sau mới bật mạnh dậy làm nước tràn ra ngoài, Vanes lại thở ra một hơi, nhưng lần này mang theo một cảm giác khoan khoái. Từng giọt nước chảy qua mái tóc đỏ, vuốt qua làn da trắng mịn nhưng lại ẩn dấu một cỗ lực lượng trong mỗi thớ cơ, sau đó nhỏ xuống bồn tắm vài tiếng tóc tóc vui tai. Tâm tình Vanes cũng dần dần bình tĩnh lại.
Vừa rồi lại có tin tức từ tên mang mặt nạ, ở phía nam Mazca cách đây không lâu phát hiện xung động ma lực kịch liệt, có lẽ là có hai trong số "bọn họ" đang giao đấu, thêm vào tín hiệu cô thu được lúc trước thì quả thật là đáng lo. Tuy nhiên cô không hề biết nếu như hè năm ngoái mình ở lại học viện thì còn thu được tín hiệu dữ dội hơn và gần hơn nữa, đó là lúc Allen đại chiến với cô gái bịt mắt.
-Tín hiệu từ một căn cứ dự trữ, rồi lại dao động ma lực, thật là phiền phức mà. Vanes lẩm bẩm.
---
Lúc này, hai cô gái khi trước vẫn hăm he nhau đang ngồi ăn trong một nhà hàng khá sang trọng. Thỉnh thoảng có vài ánh mắt liếc sang, có lẽ do chú ý tới khí chất khác thường của hai người cũng như miếng bịt mắt kia.
Hai người nọ cũng không để ý, chỉ gọi vài món ăn rồi im lặng. Cô gái bịt mắt mở lời, vẫn với âm thanh lạ lùng:
-Nói như vậy, khi đó Alan Wicky đã gần như phát hiện ra bí mật của chúng ta sao?
-Đúng vậy, tôi khi đó đi theo người cũng vì thế mà thức tỉnh, nhưng cũng bất đắc dĩ phải khi sư diệt tổ mà ra tay với người. Cô gái kia nói nhẹ, trong giọng nói có chút buồn bã và mất mác.
Lẳng lặng đánh giá lại Dizzy, cô gái bịt mắt nói tiếp:
-Cô rất giống Lux, đã bị pha lẫn tình cảm vào trong lối suy nghĩ rồi.
-Cũng phải thôi, linh hồn chúng ta đã ngủ quá lâu, lực lượng yếu đi nhiều, khi thức tỉnh cũng không hoàn toàn lấn át được linh hồn cũ. Tôi cũng chẳng biết hiện tại chúng ta là ai đây nữa. Cô gái kia nhẹ nhàng nói, giống như nói về một thứ chẳng liên quan gì đến mình vậy.
-Vậy gần trăm năm nay cô đều ẩn nấp sống như một người bình thường sao?
-Cũng gần như vậy, tuy nhiên tôi phải đổi chỗ ở liên tục, dù sao một cô gái sống mấy chục năm mà không thay đổi diện mạo thì rất đáng ngờ. Chờ đợi gần trăm năm tôi đã nghĩ chỉ còn mỗi mình mình sống sót và thức tỉnh được, ai mà ngờ tới giờ cô lại xuất hiện.
-Ừm, có lẽ cô được nhận tác động trực tiếp trong quá trình đi cùng Alan nên thức tỉnh nhanh hơn tôi.
-Vậy bây giờ chúng ta đi đâu đây?
-Hẳn là nên về hội họp với Lux, sau đó tìm xem còn đồng bạn nào sống sót hay không thì giúp họ thức tỉnh luôn. Công cuộc phục hưng của chúng ta cần mọi nguồn trợ giúp có thể. Cô gái bịt mắt quả quyết.
-Phục hưng sao? Người còn lại lẩm bẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.