Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch Ngợm
Chương 73
HanhLuin
06/07/2020
Chỗ của Thu Tâm.
Nàng đang đứng nhìn mọi thứ xung quanh bỗng có tiếng bước chân đang tiến gần về phía nàng , Thu Tâm đang định quay người lại thì người phía sau nhanh hơn nàng một bước , ôm lấy nàng vào lòng từ phía sau.
- Lâu rồi không gặp , người được hứa gả cho ta ! - Hàn đưa môi đến sát gần tai của nàng nói.
Hơi thở của chàng phả vào tai nàng khiến nàng hơi nhột muốn tránh né nhưng khổ TT^TT , người nào đó lại không cho nàng cơ hội tránh khiến nàng đỏ mặt.
- Ai hứa gả cho ngươi chứ ? Thả ta ra ! - Nàng đỏ mặt nói.
" Nàng đang xấu hổ sao ? Thật đáng yêu nha ! " chàng nghĩ.
- Nhanh như vậy nàng đã quên rồi sao ? Là Hoàng hậu cùng hai Vương phi đã hứa gả nàng cho ta đó ! - Chàng tựa cằm lên vai của nàng cười nhạt nói.
Nàng nghẹn lời , đúng là nàng bị các tỷ ấy hứa gả cho người này thật !
- Ta với nàng còn nhiều thời gian , chúng ta từ từ nói ! - Chàng hôn lên tóc của nàng rồi nói.
Nàng khổ quá mà !!!
Chỗ của Hoan Nhi.
Nàng đang buồn chán , ngồi nãy giờ mà không thấy gì ! Đưa nàng tới đây làm gì vậy ? Tĩnh tâm hay rèn luyện ? Có ai đến đưa nàng đi chỗ nào vui hơn chỗ này không ? Chỗ này buồn quá à !
Thấy quá buồn chán nàng đứng lên đi tìm xung quanh xem có gì vui không , đi một vòng nàng quyết định mở cánh cửa trước mặt ra xem thì cánh cửa đột nhiên bị đẩy vào . Nàng không chú ý nên bị cách của đập trúng vào trán ... đau.
- Là ai vậy ? Đau quá !! - Nàng đau đến mức chảy cả nước mắt , ngồi xuống ôm lấy trán.
Người đứng trước cửa cũng bị nàng làm cho hết hồn vội ôm nàng lên đặt xuống ngồi ghế , xem vết thương của nàng.
- Ta xin lỗi ! Ta không cố ý đâu , mau bỏ tay xuống để ta xem vết thương của nàng nào ! - Sinh vừa xin lỗi vừa dỗ dành nàng nói.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc nàng bỏ tay xuống , ngẩng đầu lên nhìn chàng với đôi mắt đầy nước khiến người ta đau lòng.
- Đau !!! - Nàng nghẹn ngào nhìn chàng nói.
- Ta xin lỗi ! Ta bôi thuốc cho nàng nhé !- Chàng nhìn cái trán bị sưng to , đỏ một mảng lớn của nàng liền đau lòng nói.
Chàng lục trong người lấy ra một lọ dược đổ dược vào tay , chàng nhẹ nhàng bôi lên trán nàng , lúc tay của chàng chạm vào vết thương khiến nàng hơi đau nên rụt người lại.
- Ngoan , ngồi yên ta bôi thuốc cho nàng ta sẽ thật nhẹ nhàng , nàng chịu đựng một chút ! - Chàng dỗ dành nói rồi tiếp tục bôi thuốc cho nàng.
Nàng cũng rất phối hợp nên bôi thuốc rất nhanh là xong . Bôi xong chàng liền ôm nàng lên , đặt nàng ngồi lên đùi chàng còn chàng thì ngồi xuống ghế . Ôm chặt lấy nàng , một không gian yên tĩnh nhưng lại trở nên hài hoà hơn.
( HanhLuin : đăng chương khi chưa hoàn thành , mọi người đọc tạm nha sẽ bù sau . Thật sự xin lỗi vì sự cố này ! )
Nàng đang đứng nhìn mọi thứ xung quanh bỗng có tiếng bước chân đang tiến gần về phía nàng , Thu Tâm đang định quay người lại thì người phía sau nhanh hơn nàng một bước , ôm lấy nàng vào lòng từ phía sau.
- Lâu rồi không gặp , người được hứa gả cho ta ! - Hàn đưa môi đến sát gần tai của nàng nói.
Hơi thở của chàng phả vào tai nàng khiến nàng hơi nhột muốn tránh né nhưng khổ TT^TT , người nào đó lại không cho nàng cơ hội tránh khiến nàng đỏ mặt.
- Ai hứa gả cho ngươi chứ ? Thả ta ra ! - Nàng đỏ mặt nói.
" Nàng đang xấu hổ sao ? Thật đáng yêu nha ! " chàng nghĩ.
- Nhanh như vậy nàng đã quên rồi sao ? Là Hoàng hậu cùng hai Vương phi đã hứa gả nàng cho ta đó ! - Chàng tựa cằm lên vai của nàng cười nhạt nói.
Nàng nghẹn lời , đúng là nàng bị các tỷ ấy hứa gả cho người này thật !
- Ta với nàng còn nhiều thời gian , chúng ta từ từ nói ! - Chàng hôn lên tóc của nàng rồi nói.
Nàng khổ quá mà !!!
Chỗ của Hoan Nhi.
Nàng đang buồn chán , ngồi nãy giờ mà không thấy gì ! Đưa nàng tới đây làm gì vậy ? Tĩnh tâm hay rèn luyện ? Có ai đến đưa nàng đi chỗ nào vui hơn chỗ này không ? Chỗ này buồn quá à !
Thấy quá buồn chán nàng đứng lên đi tìm xung quanh xem có gì vui không , đi một vòng nàng quyết định mở cánh cửa trước mặt ra xem thì cánh cửa đột nhiên bị đẩy vào . Nàng không chú ý nên bị cách của đập trúng vào trán ... đau.
- Là ai vậy ? Đau quá !! - Nàng đau đến mức chảy cả nước mắt , ngồi xuống ôm lấy trán.
Người đứng trước cửa cũng bị nàng làm cho hết hồn vội ôm nàng lên đặt xuống ngồi ghế , xem vết thương của nàng.
- Ta xin lỗi ! Ta không cố ý đâu , mau bỏ tay xuống để ta xem vết thương của nàng nào ! - Sinh vừa xin lỗi vừa dỗ dành nàng nói.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc nàng bỏ tay xuống , ngẩng đầu lên nhìn chàng với đôi mắt đầy nước khiến người ta đau lòng.
- Đau !!! - Nàng nghẹn ngào nhìn chàng nói.
- Ta xin lỗi ! Ta bôi thuốc cho nàng nhé !- Chàng nhìn cái trán bị sưng to , đỏ một mảng lớn của nàng liền đau lòng nói.
Chàng lục trong người lấy ra một lọ dược đổ dược vào tay , chàng nhẹ nhàng bôi lên trán nàng , lúc tay của chàng chạm vào vết thương khiến nàng hơi đau nên rụt người lại.
- Ngoan , ngồi yên ta bôi thuốc cho nàng ta sẽ thật nhẹ nhàng , nàng chịu đựng một chút ! - Chàng dỗ dành nói rồi tiếp tục bôi thuốc cho nàng.
Nàng cũng rất phối hợp nên bôi thuốc rất nhanh là xong . Bôi xong chàng liền ôm nàng lên , đặt nàng ngồi lên đùi chàng còn chàng thì ngồi xuống ghế . Ôm chặt lấy nàng , một không gian yên tĩnh nhưng lại trở nên hài hoà hơn.
( HanhLuin : đăng chương khi chưa hoàn thành , mọi người đọc tạm nha sẽ bù sau . Thật sự xin lỗi vì sự cố này ! )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.