Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch Ngợm
Chương 55: Hết phần 1
HanhLuin
14/08/2019
Trong Từ Ninh cung của Thái Hậu.
- Thần thiếp / nô tỳ tham khiến Thái Hậu ! - Các nàng hành lễ đồng thanh nói.
- Mau , mau đứng lên đi ! - Thái Hậu nhìn các nàng cười rồi nói.
- Tạ ơn Thái Hậu ! - Các nàng đồng thanh nói rồi đứng lên.
- Vân nhi , Nhiên nhi , Thanh nhi , cả ba người các con nữa mau đến cạnh chỗ ai gia nào ! - Thái Hậu ôn hoà nhìn ba nàng nói , ba liền đi đến chỗ Thái Hậu.
- Lần này các con đi ít nhất phải mấy năm mới về , ta có mấy tấm bùa tặng cho các con mong các con đi đường bình an ! - Nói xong Thái Hậu ra hiệu cho Lý mama đi lấy.
Lý mama liền đi lấy cho Thái Hậu , bà cầm lấy tấm bùa đưa cho ba nàng còn ba tấm bùa còn lại đưa cho Thu Tâm , Hoan Nhi và Hoan Điệp . Các nàng liền tạ ơn Thái Hậu xong cất tấm bùa vào trong người , Thu Tâm , Hoan Nhi , Hoan Điệp không ngờ thái hậu cũng đưa bùa cho ba nàng dù sao ba nàng cũng chỉ là thân phận nô tỳ nên ba nàng rất cảm động.
- Còn nữa , các con đó dù sao cũng là đều là người một nhà nên kêu mẫu hậu đi , Thái Hậu nghe rất xa cách , ba đứa con cũng gọi luôn đi ! - Thái Hậu giả bộ ra vẻ không vui nhìn các nàng nói.
Nghe vậy Thu Tâm , Hoan Nhi , Hoan Điệp đều quỳ xuống.
- Chúng nô tỳ không thể gọi Thái Hậu là mẫu hậu được , chúng nô tỳ là phận làm nô không dám vượt qua bổn phận ! - Thu Tâm lên cúi đầu nói.
- Ai gia nhận các ngươi làm nghĩa nữ gọi một tiếng mẫu hậu sao có thể gọi là vượt qua bổn phận . Đợi các con về ta sẽ phong ba con làm công chúa , Hoàng thượng cũng nói sau này ba con sẽ cùng ba đứa nhóc kia thành thân sao ? Phải cho ba con một thân phận để không bị đám khóc đó khi dễ chứ ! - Thái Hậu uy nghiêm nói , nghe vậy Thu Tâm , Hoan Nhi và Hoan Điệp đều đỏ mặt còn ba nàng thì vui vẻ cười.
- Các con còn không mau gọi mẫu hậu đi ! - Thái Hậu nhưng các nàng nói.
- Mẫu hậu ! - Các nàng đồng thanh vui vẻ gọi.
- Ngoan , Vân nhi hậu cung con không cần lo lắng . Ai gia tuy đã già nhưnh vẫn đủ sức quản đám nữ nhân đó , con cứ yên tâm đi đi ! - Bà cầm tay Y Vân nói.
- Tạ ơn mẫu hậu ! - Y Vân gật đầu mỉm cười nói.
- Các con chuẩn bị mọi thứ xong chưa ? - Thái Hậu nhìn các nàng hỏi.
- Xong hết rồi thưa mẫu hậu , chỉ cần thay y phục nữa là lên đường ! - Nhiên nghiêm túc nói.
- Vậy các mau về cung thay y phục đi ! - Thái Hậu vội nói
Nói thêm vài câu các nàng liền cáo lui về cung , trước khi đi các nàng còn đưa cho Thái Hậu một bức thư nhờ bà đưa cho các chàng , các nàng vừa đi khỏi Thái Hậu liền thở dài bà cho tất cả mọi người lui xuống hết.
- Mong những tấm bùa đó sẽ giúp ích cho chúng nó những lúc nguy hiểm nhất ! - Bà than thở nói.
- Bà không sợ mất hết nội lực sao ? - Hoa Thiên Dung từ sau tấm rèm đi đến nói.
- Ta già rồi cần gì mấy thứ đó , chỉ mong chúng được bình an thôi ! - Bà cười nhạt nói.
Về đến Phượng Nghi cung các nàng đồng loạt đi thay y phục , cải trang thành nam nhân . Khi thay y phục và lấy mấy thứ đã chuẩn bị xong thì các nàng mới nhớ ra một chuyện hết sức quan trọng.
- Lên núi Bính Nhan khiểu gì ? - Thanh lên tiếng nhìn các nàng hỏi.
- Và núi đó ở đâu ? - Nhiên suy nghĩ nói.
- Tỷ cũng không biết nữa ! - Y Vân lắc đầu nói.
- Vậy chúng ta phải làm sao ? - Hoan Điệp đưa tay gãi đầu hỏi.
- Tỷ không biết ! - Hoan Nhi và Thu Tâm lắc đầu nói.
Lúc các nàng đang suy nghĩ thì Hoa Thiên Dung xuất hiện , thấy sư phụ đến các nàng đều vui mừng.
- Sư phụ ! - Các nàng đồng thanh nói , sư phụ nhìn các nàng gật đầu mỉm cười.
- Ta đến đưa các con đi ! - Bà vừa dứt lời thì liền niệm chú đưa các nàng đi.
Các nàng liền biến mất , mọi thứ cũng trở nên yên tĩnh như chưa từng xảy ra chuyện gì . Các nàng không biết lần này đi sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm và khó khăn , liệu các nàng sẽ từ bỏ nó hay tiếp tục cố gắng đây . Mời mọi người đón xem !
( Phải thức đến sáng để viết nốt truyện rồi đăng truyện cho các độc giả đó ! Nên giờ rất buồn ngủ , à chưa hết đâu đang còn đó , các độc giả đừng có hiểu lầm là hết truyện nha ! Êu các độc giả
- Thần thiếp / nô tỳ tham khiến Thái Hậu ! - Các nàng hành lễ đồng thanh nói.
- Mau , mau đứng lên đi ! - Thái Hậu nhìn các nàng cười rồi nói.
- Tạ ơn Thái Hậu ! - Các nàng đồng thanh nói rồi đứng lên.
- Vân nhi , Nhiên nhi , Thanh nhi , cả ba người các con nữa mau đến cạnh chỗ ai gia nào ! - Thái Hậu ôn hoà nhìn ba nàng nói , ba liền đi đến chỗ Thái Hậu.
- Lần này các con đi ít nhất phải mấy năm mới về , ta có mấy tấm bùa tặng cho các con mong các con đi đường bình an ! - Nói xong Thái Hậu ra hiệu cho Lý mama đi lấy.
Lý mama liền đi lấy cho Thái Hậu , bà cầm lấy tấm bùa đưa cho ba nàng còn ba tấm bùa còn lại đưa cho Thu Tâm , Hoan Nhi và Hoan Điệp . Các nàng liền tạ ơn Thái Hậu xong cất tấm bùa vào trong người , Thu Tâm , Hoan Nhi , Hoan Điệp không ngờ thái hậu cũng đưa bùa cho ba nàng dù sao ba nàng cũng chỉ là thân phận nô tỳ nên ba nàng rất cảm động.
- Còn nữa , các con đó dù sao cũng là đều là người một nhà nên kêu mẫu hậu đi , Thái Hậu nghe rất xa cách , ba đứa con cũng gọi luôn đi ! - Thái Hậu giả bộ ra vẻ không vui nhìn các nàng nói.
Nghe vậy Thu Tâm , Hoan Nhi , Hoan Điệp đều quỳ xuống.
- Chúng nô tỳ không thể gọi Thái Hậu là mẫu hậu được , chúng nô tỳ là phận làm nô không dám vượt qua bổn phận ! - Thu Tâm lên cúi đầu nói.
- Ai gia nhận các ngươi làm nghĩa nữ gọi một tiếng mẫu hậu sao có thể gọi là vượt qua bổn phận . Đợi các con về ta sẽ phong ba con làm công chúa , Hoàng thượng cũng nói sau này ba con sẽ cùng ba đứa nhóc kia thành thân sao ? Phải cho ba con một thân phận để không bị đám khóc đó khi dễ chứ ! - Thái Hậu uy nghiêm nói , nghe vậy Thu Tâm , Hoan Nhi và Hoan Điệp đều đỏ mặt còn ba nàng thì vui vẻ cười.
- Các con còn không mau gọi mẫu hậu đi ! - Thái Hậu nhưng các nàng nói.
- Mẫu hậu ! - Các nàng đồng thanh vui vẻ gọi.
- Ngoan , Vân nhi hậu cung con không cần lo lắng . Ai gia tuy đã già nhưnh vẫn đủ sức quản đám nữ nhân đó , con cứ yên tâm đi đi ! - Bà cầm tay Y Vân nói.
- Tạ ơn mẫu hậu ! - Y Vân gật đầu mỉm cười nói.
- Các con chuẩn bị mọi thứ xong chưa ? - Thái Hậu nhìn các nàng hỏi.
- Xong hết rồi thưa mẫu hậu , chỉ cần thay y phục nữa là lên đường ! - Nhiên nghiêm túc nói.
- Vậy các mau về cung thay y phục đi ! - Thái Hậu vội nói
Nói thêm vài câu các nàng liền cáo lui về cung , trước khi đi các nàng còn đưa cho Thái Hậu một bức thư nhờ bà đưa cho các chàng , các nàng vừa đi khỏi Thái Hậu liền thở dài bà cho tất cả mọi người lui xuống hết.
- Mong những tấm bùa đó sẽ giúp ích cho chúng nó những lúc nguy hiểm nhất ! - Bà than thở nói.
- Bà không sợ mất hết nội lực sao ? - Hoa Thiên Dung từ sau tấm rèm đi đến nói.
- Ta già rồi cần gì mấy thứ đó , chỉ mong chúng được bình an thôi ! - Bà cười nhạt nói.
Về đến Phượng Nghi cung các nàng đồng loạt đi thay y phục , cải trang thành nam nhân . Khi thay y phục và lấy mấy thứ đã chuẩn bị xong thì các nàng mới nhớ ra một chuyện hết sức quan trọng.
- Lên núi Bính Nhan khiểu gì ? - Thanh lên tiếng nhìn các nàng hỏi.
- Và núi đó ở đâu ? - Nhiên suy nghĩ nói.
- Tỷ cũng không biết nữa ! - Y Vân lắc đầu nói.
- Vậy chúng ta phải làm sao ? - Hoan Điệp đưa tay gãi đầu hỏi.
- Tỷ không biết ! - Hoan Nhi và Thu Tâm lắc đầu nói.
Lúc các nàng đang suy nghĩ thì Hoa Thiên Dung xuất hiện , thấy sư phụ đến các nàng đều vui mừng.
- Sư phụ ! - Các nàng đồng thanh nói , sư phụ nhìn các nàng gật đầu mỉm cười.
- Ta đến đưa các con đi ! - Bà vừa dứt lời thì liền niệm chú đưa các nàng đi.
Các nàng liền biến mất , mọi thứ cũng trở nên yên tĩnh như chưa từng xảy ra chuyện gì . Các nàng không biết lần này đi sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm và khó khăn , liệu các nàng sẽ từ bỏ nó hay tiếp tục cố gắng đây . Mời mọi người đón xem !
( Phải thức đến sáng để viết nốt truyện rồi đăng truyện cho các độc giả đó ! Nên giờ rất buồn ngủ , à chưa hết đâu đang còn đó , các độc giả đừng có hiểu lầm là hết truyện nha ! Êu các độc giả
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.