Hải Vương Tế

Quyển 8 - Chương 1: Kinh Hoàng, Bộ Mặt Thật Của Thủy Si Tướng Quân

Khô Lâu Tinh Linh

20/04/2013



Với loại sinh vật đánh mất linh hồn hoặc bán đứng linh hồn như vong linh thì ý nghĩa sinh tồn chỉ là không ngừng giết chóc, dựa vào giết chóc mà hưởng thụ khoái cảm sinh mạng trong nháy mắt, từ đó liên tục bị kích thích. Nhưng những tên vong linh trước mặt này lại khác, nếu là vong linh cao cấp thì thôi, đằng này ngay cả bọn vong linh cấp thấp cũng có một loại cảm xúc đặc thù, một loại cảm tình mà chỉ có tính mạnh chủng tộc mới có–hy vọng.

Khuôn mặt Folder lộ ra một nụ cười rất nhân tính, tuy vẫn còn hơi cứng nhắc nhưng cũng không đến nỗi dọa người khác sợ.

- Gần đây Caesar tiên sinh rất nở mày nở mặt nha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.

- Ồ, Folder tiên sinh, ngươi tìm ta chắc cũng không phải để ca ngợi ta đi. Tuy được ca ngợi từ vong linh, ta cũng rất thích, nhưng cứ lấy giải dược ra đã. Cái ta có chính là thời gian, có thể từ từ cùng ngươi buôn chuyện sau.

Kí lai chi, tắc an chi (1), sốt ruột cũng vô ích, tâm trạng Caesar bây giờ đã cực kì vững vàng.

- Caesar tiên sinh không cần vội, chúng ta phải xác định chắc chắn một chút. Điều kiện đầu là Caesar tiên sinh đến, như vậy Alex bệ hạ có mang theo thứ mà chúng ta cần không?

Folder nhìn Alex bệ hạ, không nhanh không chậm nói.

Rõ ràng là bọn vong linh này đều khá kiên nhẫn. Thật ra thứ mà những tên vong linh có trí tuệ này không thiếu nhất chính là thời gian. Mà thời gian đằng đẵng cũng luyện cho chúng đủ kiên nhẫn. Dám so đọ kiên nhẫn với vong linh, sợ rằng con rùa cũng phải chịu thua.

- Chẳng lẽ Mỹ Nhân Ngư vương ta mà phải nuốt lời sao?

Vẻ mặc Alex bệ hạ giận dữ, bị một tên vong linh khinh thường, đây sợ rằng là lần đầu tiên trong lịch sử Mỹ Nhân Ngư vương tộc. Quả nhiên vận mệnh khó lường.

Folder lại rất bình tĩnh, cười nói:

- Alex bệ hạ tôn kích, chúng ta chưa bao giờ dám nghi ngờ tôn nghiêm của ngài, nhưng cái thứ gọi là chữ tín thì chẳng có ý nghĩa gì với vong linh chúng ta. Cứ để cho tại hạ xem qua một chút, ta nghĩ bệ hạ cũng muốn kết thúc cuộc giao dịch này cho nhanh. Phải không?

Chẳng những Alex bệ hạ không tức giận, ngược lại lại cười tươi:

- Vong linh bây giờ tốt thật, vong linh quân chủ sao? Nếu có cơ hội phải gặp một lần.

Nói xong Ngài liền lấy ra một chiếc hộp nhỏ hoàn toàn do ma tinh chế tạo.

- Đây chính là thứ các ngươi muốn, có cần nhìn hay không.

Folder nhìn chăm chú một lát:

- À à, không cần, xin tha thứ cho sự vô lễ vừa rồi của ta. Phẩm chất của loại ma tinh này đã có lịch sử hơn trăm năm, chắc là không sai. Hai vị, xin mời theo ta.

Folder dẫn theo hai người bước lên cầu thang đá. Tình cảnh nào mà Caesar hay Alex bệ hạ chưa thấy? Nhưng khi đối mặt với vong linh đại quân bao la bát ngát cũng cảm thấy bị áp lực. Khi lại gần thì lại càng rung động, chỉ cần dựa vào số vong linh đại quân không sợ sống chết này là có thể san bằng một tòa thành, dù là Mỹ Nhân Ngư vương thành cũng không chắc chắn có thể chống đỡ nổi đại quân tầm cỡ này công kích. Vong linh không cần nghỉ ngơi, phương thức công kích của chúng là liều chết.

- Hai vị đều là hành gia, thấy vong linh đại quân của chúng ta thế nào?

Folder cũng không vội, dường như muốn đưa hai người đi duyệt binh. Mà vong linh đại quân phía sau Folder lại cực kì tĩnh lặng, tử khí lan tràn tứ phía, mạnh mẽ đến nỗi ngay cả nguyên tố cũng chán ghét nơi này.

Mặt ngoài Alex bệ hạ vẫn rất bình tĩnh, nhưng trong đáy lòng lại càng nặng nề. Bọn vong linh này muốn làm gì? Xưa nay vong linh công kích đều là tất cả cùng xông lên, có chăng chỉ là dựa theo cấp bậc khác nhau mà tụ thành từng đám từng đám tiến tới. Còn bây giờ, so với vong linh quân đoàn trước mắt, những đám vong linh trước kia chỉ là nông dân, đây mới là quân chính quy. Chẳng những vong linh có chiến giáp đầy đủ, phối xứng lại cực kì hợp lý, bộ binh, kị binh, cung tiễn thủ, khô lâu ma pháp sư, thậm chí có cả một vong linh quái vật đỉnh cấp. Có thể nói đây chính là một quân đoàn không sợ chết. Alex bệ hạ vô cùng hoài nghi động cơ của vong linh, lại càng không hiểu vì sao vong linh lại để cho hắn chứng kiến điều này.

- Coi như là tạm được.

Alex bệ hạ không phải là người hay nói dối. Loại trận hình này rất chuẩn, cho dù là quân đội kiêu ngạo của loài người cũng chỉ thế mà thôi.

- Có thể được Alex bệ hạ khen ngợi là vinh dự của chúng. Có phải bệ hạ đang suy nghĩ xem chúng ta muốn làm gì, đóng binh ở hải tộc chuẩn bị đại chiến hải tộc sao? Thật ra bệ hạ cứ yên tâm, ít nhất thì trước mắt quân chủ chưa có ý định này. Vì sao vong linh không thể sống chúng với tánh mạng nhất tộc đây?

- Có vẻ thời gian Folder tiên sinh làm vong linh quá dài, suy nghĩ có vẻ không trơn tru? Vong linh vĩnh viễn không thể cùng tồn tại với sinh mệnh nhất tộc chúng ta.

- Vì sao?

- Bởi vì các ngươi là vong linh, là loại sinh vật tà ác bán đứng linh hồn.

Nghe Alex bệ hạ nói xong, Folder từ chối cho ý kiến.

- Hải tộc và nhân loại đã giành được quyền lợi sinh tồn thông qua giết chóc, vong linh chúng ta cũng vậy, chẳng qua là hình thức sinh tồn khác biệt mà thôi. Có thể nói các ngươi không thừa nhận hình thức sinh tồn của chúng ta, hễ gặp là phải tiêu diệt. Nếu tính đúng ra, vong linh phá hoại còn kém xa chủng tộc có sinh mạng, từ mặt nào đó, chúng ta mới là người bảo vệ môi trường.

- Folder tiên sinh, chẳng lẽ ngươi muốn tranh luận cái đúng cái sai của vong linh với chúng ta? Đối với ta mà nói, vong linh hay chủng tộc sống cũng chẳng có ý nghĩa, ta tới nơi này chỉ vì một việc.

Mắt thấy Folder chuẩn bị để thảo luận một vấn đề vĩnh viễn cũng không có kết quả, Caesar không thể không nhắc nhở hắn đang nhầm lẫn. Mà Caesar cũng không thích thú gì với vong linh, nhưng nếu bảo hắn ghét vong linh chỗ nào thì chính là bọn chúng quá xấu xí, cứ long nhong đi dọa xung quanh không phải là dọa trẻ con sao, còn lại thì không sao hết. Nhưng bọn chúng dám ra tay với Elena, cừu này Caesar nhất định sẽ báo đáp đủ.



Vong linh ma pháp sư cũng không để ý, tốc độ chỉ nhanh hơn một chút, chỉ về phía trước, nói:

- Tướng quân của chúng ta ở đó, hoàn cảnh đơn sơ, mong bỏ quá cho.

Nếu không phải ở địa phương này, tình cảnh này, có lẽ còn nhầm đây là bạn bè đang nói chuyện với nhau. Caesar cố gắng kiềm chế kích động muốn bóp chết đống xương bên cạnh. Có lẽ do lâu rồi không được nói chuyện với người ta, gã vong linh ma pháp sư này trở nên dông dài quá mức bình thường. Từ phong cách ngôn ngữ của hắn, khi còn sống chắc cũng là một quý tộc.

Chẳng mấy chốc ba người sánh vai tiến vào giữa thung lũng, trước mặt họ xuất hiện một cái miệng hố lớn. Loài cua rất thích đào hố, không ngờ vong linh cũng có sở thích này.

- Hai vị, xin mời. Tướng quân muốn gặp riêng các ngài. Đừng có đi vào nhánh hang phụ, hai vị đều là người thông minh, chắc đều rõ ai cũng không muốn gây rắc rối.

Folder khiêm nhường nói.

Caesar và Alex bệ hạ cũng không do dự, nhảy vào trong động. Không ngờ hang động lại sâu xa vượt sức tưởng tượng, phải mất một lát mới chạm tới đáy. Nơi bọn họ đang đứng là một đại sảnh rộng lớn, xung quanh gắn đầy dạ minh châu cùng với những bồn dầu có thể cháy rất lâu, ánh lửa bập bùng làm cho nơi này càng thêm phần tối tăm, chết chóc.

Hai người gật đầu, cẩn thận tiến lên. Từ khi họ tiến vào đây thì liền cảm thấy được một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ, đối phương không hề có ý che dấu, cũng không cố ý phóng thích, nhưng loại lực lượng này mạnh mẽ đủ làm họ ngạc nhiên. Thẳng thắn mà nói, loại lực lượng này còn mạnh mẽ hơn cả Alex bệ hạ. Phải biết rằng khi đã tới một cấp bậc thì rất khó có thể từ trực giác mà đoán được mạnh hay yếu, nhưng trong lòng Caesar đã rõ, nếu phải giao thủ với người này thì cơ bản là không có phần thắng.

Không vào hang cọp sao bắt được cọp con, đây là lời lão đầu tử dạy. Tuy Caesar không rõ thịt hổ con lão hổ nướng có phải ngon tới mức ấy hay không mà cứ làm cho lão đầu tử nhớ mãi không quên.

Thế giới trong lòng đất này rộng quá sức tưởng tượng, riêng đại sảnh họ đang đứng đã có thể chứa hơn ngàn người, một thông đạo hướng thẳng tới một nơi âm u sâu xa, mà hai bên thông đạo lại có vô số ngã ba, ngã tư… Đến cùng là có người đã xây dựng một thế giới dưới lòng đất khổng lồ này vì cái gì? Alex bệ hạ thì cảm thấy bực tức, thân là quân vương của Mỹ Nhân Ngư tộc, Ngài đã quản lý hải vực từ rất lâu, bây giờ nhìn lại, thì sợ rằng còn rất nhiều chuyện mà Ngài không biết.

Có cỗ lực lượng từ xa xa hấp dẫn, Alex bệ hạ và Caesar cũng không sợ lạc đường. Bọn họ đều sẵn sàng chuẩn bị cho chiến đấu.

- Bệ hạ, Ngài sao vậy?

Caesar đang cẩn thận đi phía trước bỗng phát hiện sắc mặt của Alex bệ hạ ngày càng xấu, mà loại vẻ mặt mê mang này lại là lần đầu tiên hắn thấy trên người bệ hạ. Tự tin là một điều kiện cần thiết của mỗi vương giả, thua người mà không thua trận, điều đó là phải có, nhưng tại sao Alex bệ hạ…?

Alex bệ hạ lắc đầu, cố gắng thoát ra khỏi cái ý nghĩ đáng sợ trong đầu. Càng đi tới gần, Ngài càng phát hiện ra cỗ lực lượng này càng trở nên quen thuộc, mà bên trong cảm giác quen thuộc lại là một ý niệm cực độ khó tin.

- Alex, anh bạn nhỏ Caesar, đi tới trước, rồi rẽ trái là có thể thấy ta.

Thanh âm truyền tới từ trong hư không làm cho Alex bệ hạ không thể kiềm chế, rùng mình một cái, nắm chặt bàn tay cùng Caesar đi tới. Caesar đột nhiên phát hiện ra bố trí bên trong rất quen mắt, rất giống với cách bố trí trong Mỹ Nhân Ngư hoàng cung. Nhưng mà nơi này là chỗ ở của vong linh mới phải chứ.

Nhìn thấy người đang ngồi trên cao, cuối cùng tâm trạng Alex bệ hạ đã không thể khống chế được nữa, nói một câu không thể tưởng tượng nổi:

- Phụ.. Phụ vương, tại… tại sao người…

Lá gan Caesar đủ lớn, nhưng nghe một câu như thế cũng thiếu chút nữa ngã lăn ra. Bì Cầu cũng ló cái đầu to ra, ngơ ngác nhìn phản ứng kì lạ của chủ nhân.

- Alex, đã lâu không gặp. Không ngờ chúng ta còn có thể gặp lại.

Nhìn khuôn mặt quên thuộc đó, Alex bệ hạ gian nan nuốt một ngụm nước bọt, gằn từng tiếng, nói:

- Phụ vương, người bán linh hồn cho vong linh? Ta không tin. Ta không tin!

Trách sao được vong linh lại biết về Hải Thần đồ, phụ vương của Alex bệ hạ lại sa đọa. Dù đã thấy tận mắt nhưng Ngài vẫn không tin nổi chuyện này là sự thật.

- Alex, con đã là quân vương của Mỹ Nhân Ngư tộc. Tại sao vẫn còn chưa thành thục? Việc nhỏ đó mà cũng đáng phải kinh ngạc sao?

Trên mặt lão Mỹ Nhân Ngư vương không hề hiện ra hỉ nộ, nhưng lời của lão lại làm cho Alex bệ hạ trấn định lại.

- Vậy bây giờ ta phải gọi ngươi là Thủy Si tướng quân?

- À, nếu ngươi thích, có thể gọi ta là Thủy Si tướng quân George (2).

Nhìn cách đối đáp của hai người, Caesar không làm cách nào chen miệng vào được. Ai mà ngờ được thống lĩnh vong linh quân đoàn, Thủy Si tướng quân lại là Mỹ Nhân Ngư vương đời trước. Tột cùng thì chuyện này là thế nào? Người ta có nằm mơ cũng khó mà nghĩ tới. Xem ra chính biến cung đình của Mỹ Nhân Ngư tộc là do lão già này giở trò.

Alex bệ hạ không thể kiềm chế được nữa, phụ vương Ngài tôn kính nhất lại sa ngã thành vong linh.

- Vì cái gì? Cuối cùng là vì cái gì? Chẳng nhẽ khát vọng muốn sống mãnh liệt như vậy sao? Đáng cho ngươi vứt bỏ tất cả?

Nhìn bộ dáng lão nhân ngư vương không hề già cả một chút nào, vong linh khí tức trên người cũng không rõ ràng, thậm chí còn có vẻ trẻ hơn cả Alex bệ hạ. Xem ra vong linh quân chủ đã ban cho lão không ít thứ.

- Chỉ có người chết mới biết được hưởng thụ thời gian và sức sống khi còn sống là thế nào. Alex, theo ta đi, dẫn dắt con dân của ngươi thần phục vong linh quân chủ Website vĩ đại đi. Trên thế giới này không có lực lượng nào có thể ngăn cản Ngài, hải tộc không được, nhân loại cũng vậy.

Alex bệ hạ chằm chằm nhìn người đã từng là phụ vương của Ngài.

- Không! Không! Phụ vương của ta đã chết, ngươi không phải là Người. Bây giờ ngươi chỉ là một gã vong linh, một linh hồn sa ngã. Mỹ Nhân Ngư tộc cao quý sẽ không bao giờ sa ngã, ngươi đừng có mơ tưởng.



- Ài, Alex, ngươi muốn phản kháng sao? Chỉ với lực lượng của ngươi?

- George, chỉ với một chút vong linh lực lượng như thế đã muốn đối với hải tộc chúng ta sao? Thật không biết tự lượng sức mình. Lực lượng mà vong linh có được không bao giờ có thể vượt qua sinh mệnh nhất tộc.

- Ài, Alex, không cần phải mạnh miệng. Sự hồi phục của vong linh quân chủ đã thay đổi tương quan lực lượng hai bên. Ngươi cũng đã thấy vong linh quân đoàn thay đổi bên ngoài. Dưới sự dẫn dắt của ta, việc san bằng Mỹ Nhân Ngư vương thành cũng không phải là chuyện khó.

- Lão già, nghe câu thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành chưa? Không cần lảm nhảm nữa, mau đem thuốc giải cho công chúa Elena ra đây. Nếu muốn đánh hay hòa tùy ngươi chọn.

Mỗi một giây thời gian đều rất quý giá. Sở trường của Caesar là quen thuộc nhất với mấy chuyện kì lạ cổ quái, cho dù là đại sự không thể tưởng tượng nổi thì cũng thế thôi.

- Ồ, cũng được. Chúng ta làm chính sự trước đã. Alex, có mang Hải Thần đồ không?

Thấy Alex bệ hạ lấy ra một chiếc hộp nhỏ, George gật gật đầu.

- Tốt lắm, một phần sáu Hải Thần đồ và cả Caear đều để lại đây, ngươi có thể trở về suy nghĩ về đề nghị của ta. Nếu để tự tay ta hủy diệt Mỹ Nhân Ngư vương thành thì quả là có chút không nỡ.

- Thuốc giải đâu?

Caesar quát lên. Sức kiên nhẫn của hắn là có hạn, vừa nghĩ tới nguy cơ của Elena, lòng hắn liền nóng như lửa đốt.

- Thuốc giải? Cậu bé, ngươi nghe nói Long Ôn có thuốc giải ở chỗ nào vậy?

Bộ dáng George rất thản nhiên, ngay cả linh hồn cũng cam chịu sa ngã, vậy thì nói dối có đáng gì đâu.

Caesar bình tĩnh nhìn lão vong linh này, giận quá mà cười:

- Ngươi nhớ kỹ, nhất định vong linh sẽ vì chuyện ngày hôm nay mà phải trả giá đắt.

Caesar làm gì rảnh rỗi cùng lão dây dưa, việc cần thiết bây giờ là phải chạy về Mỹ Nhân Ngư hoàng cung ngay lập tức. Nhưng George lắc mình chặn đường đi của Caesar, cũng không thèm để ý tới hắn, quay lại nói với Alex bệ hạ:

- Để lại Hải Thần đồ, quay về nghĩ cho kĩ. Muốn chống lại ta, ngươi có đủ tự tin sao?

Bây giờ, cuối cùng Alex bệ hạ thẳng người mà nói chuyện. Ngài không thể đè nén nỗi tưởng niệm và sự tôn kính đối với phụ vương nhưng lại không thể không đối mặt với sự thật tàn khốc. Cố Mỹ Nhân Ngư vương kiêu ngạo, cao quý đã hoàn toàn sa ngã. Alex bệ hạ hít một hơi thật sâu:

- George, nếu ngươi không có thứ mà chúng ta muốn, chúng ta cũng không cần ở lại. Lần sau gặp lại, nếu không phải ngươi chết thì là ta vong.

George nhìn Alex bệ hạ một cách khó hiểu:

- Chỉ cần các ngươi đã tới đây thì không cần rời đi. Dựa vào tình cảm trước kia, cũng không phải là ta chưa cho ngươi cơ hội.

Alex bệ hạ và Caesar đưa mắt nhìn nhau, đồng thời ra tay. Từ lúc họ đi vào đại sảnh này thì đều bị George kiềm chế, hai người đều cảm giác được thủy nguyên tố ở nơi này lại tự động khuynh hướng về phía vong linh. Có vẻ khi lão Mỹ Nhân Ngư vương sống lại, không chỉ khôi phục lại tuổi xuân mà lực lượng cũng không hề yếu đi, thậm chí là còn mạnh lên. Đối với một ma pháp sư, lực lượng và độ tuổi có liên quan rất lớn với nhau, sự vận dụng ma pháp của George đã đạt tới xuất thần nhập hóa. Năng lực duy nhất của Alex bệ hạ là điều khiển thủy nguyên tố, nhưng các chiêu thức của Ngài đều do phụ vương dạy, nhất là những ma pháp bất truyền của Mỹ Nhân Ngư tộc. Đáng sợ nhất chính là Alex bệ hạ phát hiện thủy nguyên tố ở nơi này không hề nghe lời Ngài.

- Nguyên tố lĩnh vực!

George đỡ lấy công kích của Caesar, thân thể lướt đi như u linh:

- Đúng, cảnh giới thủy hệ ma pháp tối cao mà người sống không thể đạt tới. Trong lĩnh vực của ta, tất cả thủy hệ ma pháp sư đều là kẻ vô dụng.

- Mẹ kiếp, bố mày không chỉ dùng ma pháp đâu.

Do áp lực liên tục, Hải đấu khí của Caesar bùng nổ nhanh chóng, mạnh mẽ không giống bình thường, nhị trọng quyền kính tung ra ngay lập tức. Tốc độ của Caeasr rất nhanh nhưng thân thể trên không trung liên tục bị chững lại như là gặp phải những bức tường vô hình. Caesar cũng biết đó chính là thủy thuẫn, không ngờ trình độ vận dụng thủy hệ ma pháp của đối phương đã đạt tới mức này, đây chính là cảnh giới mà mỗi ma pháp sư đều khát vọng cực độ. Tuổi càng cao, ma khống lực và ma lực cũng tăng cường, nhưng thân thể cũng dần suy yếu, thế mà nhìn lão quái vật này, lão đã có lực lượng vô cùng vô tận. Lực lượng của vong linh sẽ không bao giờ cạn. Caesar cảm thấy khó nhằn, với thực lực của hắn bây giờ mà đối đầu với lão quái vật này thì không có phần thắng nào hết. Đóng vai anh hùng không phải là tác phong của hắn, ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách. Người thông minh nghĩ là thông, Alex bệ hạ lấy ra không gian quyển trục, Caesar che chắn phía trước. Hắn vẫn có thể chống đỡ được một đợt công kích của đối phương.

George lại không vội:

- Không gian quyển trục sao? Alex, suy nghĩ của ngươi vẫn đơn giản như thế. Nếu đã vất vả kéo các ngươi tới đây, làm gì có chuyện chúng ta tha các ngươi đi dễ dàng?

Quả nhiên là không gian quyển trục không thể khởi động được. Mê cung dưới lòng đất này đầy rẫy những khe nứt không gian, bất kì không gian ma pháp gì cũng không hiệu quả, nếu cố gắng sử dụng, sợ rằng sẽ bị lực lượng không gian xé nát.

Họ đã không còn đường lui!

Chú thích:

(1) Kí lai chi, tắc an chi: xuất xứ từ trong “Luận Ngữ” (một trong Tứ Thư của Khổng Tử) ngụ ý nếu đã đến, thì cứ ở lại thoải mái.

(2) George Washington (1732-1799): Tổng thống đầu tiên của nước Mỹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hải Vương Tế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook