Hải Vương Tế

Quyển 7 - Chương 2: Người Tốt Sẽ Được Đền Đáp

Khô Lâu Tinh Linh

20/04/2013



“Người tốt sẽ được đền đáp”. Những lời này đã lưu truyền từ lâu trong thế giới Maya. Nó có từ bao giờ thì người ta cũng không rõ, nhưng lời dạy của ông cha thì chắc chắn đều có đạo lý. Người tốt sẽ có lúc được đền đáp thỏa đáng.

Nhiệt tình hiếu khách là bản tính của lão Thao Đặc. Lão cũng không nghĩ sẽ nhận được cái gì, với quà tặng mà Caesar đưa lão, lão coi như đấy là một vật kỉ niệm.

Nhóm Caesar cũng không muốn tiến vào hải vực Cự Kình cùng với thương đội. Bọn họ đi theo chỉ vì cho đỡ buồn tẻ, thuận tiện cho Clara biết thế nào là cuộc sống của một mạo hiểm giả bình thường. Bây giờ cái gì cần biết thì cũng đã biết, nên bọn họ tách ra hành động, cũng nên tìm xem có cửu giai hải yêu hay không. Nhưng khi ba người chuẩn bị rời đi thì dong binh đoàn Huyết Sát liền phát hiện, ngăn cản bọn họ. Dong binh đoàn muốn với lệ phí một ngân tệ thì bọn họ phải đi theo đến cùng, không được tự tiện rời khỏi đội. Huống hồ nơi này là vùng đất không an toàn, người ta cũng sợ gặp phải nội gián của hải tặc.

Caesar, Elena và Clara chính là điển hình của việc ta ta làm. Một ngân tệ thì cũng quá rẻ, nhưng quy củ là quy củ, Caesar vẫn phải tuân thủ, đưa 10 ngân tệ bồi thường – đây là quy định nghề nghiệp. Nhưng một gã tiểu đội trưởng của dong binh đoàn vẫn không cho bọn họ rời đi. Đã đến khu vực này rồi thì tiền cũng không phải là vấn đề, mặt khác gã cũng thấy ba tên mạo hiểm giả này ăn mặc bình thường, tuổi lại còn trẻ, nên cũng khinh thường.

Từ xưa tới nay, các tộc đều giống nhau, người ta đều bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Mà Caesar thì không để cho bất cứ ai trói buộc tự do của hắn. Đạo lý của người khác vĩnh viễn là của người khác, hắn cố gắng đề cao thực lực của mình chính là để có thể tự do trong cái thế giới này. Thế mà một dong binh đoàn cũng dám khinh thường hắn. Đang lúc giằng co sắp đánh nhau tới nơi thì một hải mã xa to lớn đi ngang qua, cản trở xô xát.

- Chuyện gì vậy?

Một thanh âm vô cùng êm ái vang lên.

Tiểu đội trưởng vừa mới hung hăng liền lập tức trở nên ngoan ngoãn, cười cầu tài:

- Nhị tiểu thư, là ba mạo hiểm giả này tự tiện rời khỏi đội. Ta sợ họ là nội gian của hải tặc, nên đề nghị tạm giữ lại.

Chiếc rèm được vén lên, một dung nhan yêu kiều xuất hiện trước mắt mọi người. Thấm đậm lòng người nhất chính là cặp mắt kia, không chỉ mỹ lệ, dường như còn biết nói, thậm chí có thể nhìn thấu tâm hồn người khác. Bọn Caesar cũng biết nhị tiểu thư chính là một trong ba nghệ sĩ chính của Hoa Chi Khánh Thứ. Danh tiếng Hoa Chi Khánh Thứ cũng là dựa vào ba vị mỹ nữ này mà nổi tiếng, địa vị tất nhiên là không bình thường. Khi gặp mặt mỹ nữ, thông thường nam nhân đều sẽ phải nhường nhịn các nàng một chút.

Nhị tiểu thư cẩn thận đánh giá Caesar, rồi nhẹ nhàng nói:

- Để bọn họ đi đi, họ không phải là nội gian của hải tặc.

Ba người Caesar cũng không để ý tới, quay người rời đi, chớp mắt đã không thấy bóng dáng. Gã tiểu đội trưởng bây giờ mới há mồm trợn mắt, thế mới biết là gặp phải cao thủ. Nếu vừa rồi xảy ra xô xát, hắn chắc chắn là đi chầu ông bà vải đầu tiên. Nhị tiểu thư thì dõi theo bóng hình đã đi xa, suy nghĩ gì đó, rồi lặng lẽ buông rèm, xe ngựa tiếp tục tiến lên.

Có lẽ gã tiểu đổi trưởng kia quả là loại mồm thối trong truyền thuyết. Thương đội đang dần dần rời khởi vùng đất nguy hiểm, sắp tiến vào hải vực Cự Kình. Mà một khi đã tiến vào hải vực Cự Kình thì sẽ không sợ hải tặc đoàn cỡ lớn làm phiền, còn về loại rác rưởi khác thì không cần nhắc đến. Thế mà đúng lúc đó, phía trước lại rối loại, báo động rú lên liên tục, rõ ràng là đã bị tấn công.

Dong binh đoàn lập tức tạo thành trận hình chiến đấu rõ ràng. Đội ngũ mạo hiểm giả cũng tập trung lại với nhau, người đến là không có ý tốt, lại dám ra tay với thương đoàn cỡ lớn như thế này thì chắc chắn không phải là hải tặc nhãi nhép gì. Một trận huyết chiến là điều dễ dàng đoán trước.

- Đại hồ tử thúc thúc, chuyện gì vậy.

Hai chị em sợ hãi nhìn hai mạo hiểm giả.

Đại hồ tử và tiểu hồ tử lúc này cũng cuống cả lên.

- Nhanh thu thập hành lý, đồ vật nặng đều bỏ lại, chúng tay chuẩn bị chạy.

- Chẳng lẽ… chẳng lẽ là hải tặc thật?

Lão Thao Đặc cũng cuống cuồng, tuy tự lão cũng nhận ra được, nhưng ở đây còn có con cái lão cùng toàn bộ gia sản. Nếu đem tất cả những vị thuốc này bỏ lại, sợ rằng nếu có thể tới được hải vực Cự Kình thì bọn họ cũng chết đói mất.

Lỗ tai tiểu hồ tử dựng đứng lên, cẩn thận nghe ngóng, sắc mặt càng ngày càng u ám.

- Chỉ sợ không chỉ là hải tặc, mà còn là một tập đoàn hải tặc vô cùng khổng lồ, nhân số ít cũng phải gấp bốn, năm lần chúng ta. Từ thanh âm vọng lại có thể đoán được bọn chúng còn rất có kỉ luật, là hải tặc đoàn có chất lượng huấn luyện cực kì cao và nghiêm chỉnh.

- Thằng chó, ngươi. Giờ là lúc nào rồi còn đứng đấy mà lý với chả luận. Thu xếp các thứ nhanh lên, các thứ khác bỏ lại. Rồi chờ tới đúng lúc là chúng ta dzông liền.

Ánh mắt đại hồ tử lóe ra ánh xanh biếc, mà sắc mặt cũng không tốt đẹp gì.

- Ngươi, cái thằng mồm thối, sợ là mạng nhỏ của chúng ta hôm nay phải vùi ở đây.

- Hai vị thúc thúc, các ngươi không phải là dũng sĩ sao? Đánh đuổi bọn xấu này đi.

Hai chị em Thao Đặc rõ ràng vẫn chưa ý thức được tình huống nguy cấp.

Hai người quay mặt nhìn nhau, đại hồ tử bất đắc dĩ nói:



- Sở trường chúng ta là trinh thám, điều tra tình huống, còn chiến đấu thì không am hiểu lắm. Bây giờ chúng ta đã bị bao vây, chờ đến khi cuộc chiến bắt đầu thì tìm một hướng nào đấy chạy đi. Những thứ đồ kia thì không cần thiết đem theo, đến lúc đó nhất định phải theo sát chúng ta, đừng có đi lạc đấy.

Hai mạo hiểm giả vẫn còn lương tâm. Có lẽ lưu lạc đã lâu nên bọn họ cảm giác được tình cảm đầm ấm đặc biệt từ gia đình Thao Đặc này, hạt giống trách nhiệm trong tâm hồn nhanh chóng vươn lên. Nếu là trước kia thì họ đã sớm quên bẵng người ta mà chạy.

- Mọi người nghe đây. Chúng ta là hải tặc đoàn Caribbean, đang thực thi nhiệm vụ, đặc biệt mời ba vị tiểu thư Hoa Chi Khánh Thứ tới tổ chức tiệc mừng sinh nhật đội trưởng của chúng ta. Tất cả bỏ vũ khí xuống, không được chống cự, chúng ta sẽ tha cho các ngươi một con đường sống.

Thanh âm truyền khắp hải vực trong nháy mắt, thương đội bên này liền rối loạn… Hải tặc đoàn Caribbean là hải tặc đoàn đứng thứ ba, thực lực cực kì mạnh mẽ, có thể đối kháng cùng quân chính quy. Mà theo lý thuyết thì thương đội như họ không đáng để bọn chúng điều động binh lực như thế, hóa ra là do ba chị em Hoa Chi Khánh Thứ nổi tiếng. Thảo nào, chỉ sợ lần này các nàng sẽ trở thành áp trại phu nhân. Dong binh đoàn bên này vẫn bình tĩnh, dù sao do tính chất công việc nên dong binh và hải tặc là tử địch. Từ vẻ mặt của họ, mọi người đều thấy được tinh thần sống mái, đồng quy vu tận. Còn mạo hiểm giả thì khó mà được như thế, không thể vì vài chục ngân tệ mà bán mạng. Hơn nữa đúng là hải tặc đoàn Caribbean có quy định như vậy, chỉ cần không chống cự thì bọn hắn sẽ chỉ lấy tài sản mà không đánh người.

- Quay lại nói với đội trưởng các ngươi, lần này ba chị em chúng ta là đi chuẩn bị biểu diễn cho Cự Kình vương, lát nữa sẽ có vương thành quân đi ra nghênh đón. Mời các ngươi nhanh chóng rút lui, tránh khỏi bị tiêu diệt.

Cự Kình vương tộc tính tình cứng rắn, nếu lỡ đắc tội bọn họ thì họ sẽ không tiếc bất cứ thứ gì để đuổi giết một cách điên cuồng. Hải tặc đoàn lớn đến đâu thì cũng không dám tấn công ở trong hải vực.

- Ha ha. Nghe danh nhị tiểu thư ăn nói nhanh nhạy đã lâu, tiếc là lần nay chúng ta cũng có chuẩn bị mà tới. Các ngươi nên ngoan ngoãn đi theo chúng ta đi, nếu không lát nữa sẽ không có kết cục tốt đâu.

Nếu hải tặc đã đến thì nhất định đã chuẩn bị sẵn sàng. Trong lúc đang nói chuyện, toàn bộ thương đội đang từ từ di động. Họ muốn lựa chọn địa điểm phòng ngự tốt nhất, đồng thời cũng chuẩn bị tốt cho chiến đấu trên diện rộng. Hải tặc đoàn Caribbean đều có kinh nghiệm sa trường phong phú, liền nhìn ra ngay ý định của đối phương là sẽ ngoan cố chống cự. Một âm thanh chói tai vang lên, ma pháp sư hai bên bắt đầu oanh kích về hướng đối phương. Mà số lượng ma pháp sư của hải tặc đoàn Caribbean cực kì đông đảo. Quả nhiên hải tặc đoàn bài danh thứ ba có khác, ma pháp sư của dong binh đoàn Huyết Sát hoàn toàn bị áp chế, các chiến sĩ chỉ có thể toàn lực phòng ngự, bảo vệ trận hình. Hải tặc đã chiếm được những vị trí có lợi thế, nếu dong binh chủ động công kích thì đón chào họ chính là đá tảng ùn ùn lăn xuống cùng ma pháp ngập trời. Loại tình cảnh công không được, thủ cũng không xong như thế này là đã ở thế bị động tuyệt đối.

Dong binh đoàn liền lập tức có sự điều chỉnh, họ phái ra cảm tử đội, dưới sự che chở của mọi người, dũng mãnh lao thẳng tới trung tâm chỉ huy của hải tặc. Đó cũng là biện pháp xoay chuyển cục diện chiến trường duy nhất bây giờ. Đồng thời phái những mạo hiểm giả thực lực cao mở đường máu ra ngoài cầu viện. Chỉ cần cố gắng chống đỡ trong một khoảng thời gian, kết quả rất có thể sẽ thay đổi.

Nhưng lần này đối đầu với bọn họ là hải tặc đoàn Caribbean, mưu kế như vậy cũng đã bị bọn chúng lường trước. Cao thủ trong hải tặc đều được xắp xếp xung quanh, những kẻ chạy ra ngoài báo tin đều bị vây giết. Còn về cảm tử đội muốn đánh lén thì nhanh chóng thành cam tử đội. Mà hướng hải vực Cự Kình lại không có động tĩnh gì, rõ ràng là hải tặc đoàn đã phong tỏa khu vực này.

- Ba vị tiểu thư, tình huống rất xấu. Tuy hải tặc đoàn còn chưa đột phá được, nhưng chúng ta cũng khó có thể chống đỡ được lâu, hơn nữa chúng ta lại không có viện quân. Hải tặc đoàn Caribbean đã chặn hết tất cả, quyết tâm phải chiếm đoạt được ba vị tiểu thư. Ba vị tiểu thư nên chạy nhanh đi, chúng ta sẽ cản phía sau.

Đoàn trưởng Huyết Sát đoàn nói.

Hắn đã thấy rõ được cục diện cuộc chiến, lăn lộn trên giang hồ thì cuối cùng cũng có lúc kết thúc. Hải tặc chết trong tay dong binh đoàn của hắn cũng không ít. Cá lớn nuốt cá bé là quy luật của hải tộc, bây giờ đã đến lượt bọn họ, mà bọn họ cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý cho kết cục này, nó chỉ đến sớm hay muộn mà thôi.

- Đoàn trưởng, với trận thế của chúng thì chúng ta không hề có cơ hội. Binh lực của chúng đông hơn chúng ta gấp năm lần, cho dù phá vây thì bọn chúng cũng có thể ngăn cản được. Ngài ra lệnh cho mọi người ngừng tay đi, để chị em chúng ta đi theo chúng.

- Không. Chúng ta là dong binh đoàn Huyết Sát, tuy không phải là dong binh đoàn siêu cấp này nọ, nhưng vẫn còn có tôn nghiêm, tuyệt đối không đầu hàng hải tặc, cho dù chiến đấu tới người cuối cùng cũng vậy.

Vận mệnh của thương đội đã không còn ở trong tay chính họ. Kinh nghiệm của hải tặc đoàn Caribbean vô cùng phong phú, chúng đã nắm lấy ưu thế tuyệt đối nhưng cũng chưa vội tấn công, chủ yếu là tạo ra áp lực làm dong binh và mạo hiểm giả đánh mất niềm tìn. Như thế có thể làm giảm bớt tổn thất cho hải tặc đoàn. Hễ là hải tặc đoàn có tên trong top 5 thì chế độ quản lý cũng không khác gì quân đội, thậm chí về kỷ luật còn hơn, không hề có chỗ nào không hợp lý, đối với hải tặc đã già cũng có chế độ phụng dưỡng nhất định. Dù sao lão binh cũng quan trọng hơn tân binh, lòng trung thành lại không cần bàn cãi. Đó cũng là con đường phát triển của hải tặc đoàn tầm cỡ, cố gắng bảo tồn thực lực.

Cả nhà lão Thao Đặc cũng chỉ biết đứng đó mà nhìn, một cơ hội chạy trốn cũng không có. Hai mạo hiểm giả cũng cuống cuồng đi đi lại lại.

- Trời không có mắt, Hỗn Hải Giao Long chúng ta vậy mà đã phải đi gặp tổ tiên. Thiên đố anh tài a.

- Được rồi, đừng than vãn nữa. Chuẩn bị nằm giả chết, đem đồ đạc quan trọng đặt dưới thân. Mục đích của hải tặc đoàn đến đây là cướp mỹ nữ, với lại nơi này gần hải vực Cự Kình như thế nên bọn chúng cũng không dám ở lâu. Tất cả mọi người chuẩn bị đi.

Đại hồ tử cố gắng giữ tỉnh táo, nghĩ ra phương pháp tốt nhất có thể vừa bảo vệ tính mạng, lại có thể bảo tồn tài sản. Hai mắt trợn trừng, cơ thể khuỵu xuống, ngã xuống đất, rên rỉ cực kì chuyên nghiệp:

- Ôi… ta trúng tên rồi! Á á… Thương nặng!… Hộc máu!…. Chết đây!

Lão Thao Đặc cùng con cái nhìn mà choáng. Thế này mà cũng được?

Đột nhiên lão Thao Đặc đụng trúng quyển trục của Caesar.

- … Quyển trục này có dùng được không?

- Mịa kiếp, nằm xuống mau lên. Cái thằng nhóc miệng còn hơi sữa có thể cho lão thứ gì tốt được chứ. Nghe lời ta là được. Hỗn Hải Giao Long chúng ta từng dựa vào chiêu giả chết này mà tránh được sáu lần đại kiếp đấy. Nếu không tại sao chúng ta lại chỉ cho các ngươi.

- Từ từ, đại ca. Hình như cái quyển trục kia là thân phận quyển trục của mạo hiểm công hội ấy… Lại còn là loại rất cao cấp nữa.

Tiểu hồ tử dường như phát hiện ra đại lúc mới.

- Hả? Hình như là đồ thật. Hay là phóng thử xem?

- Nhưng lỡ làm cho hải tặc chú ý thì sao?



Tiểu hồ tử lo lắng nói.

- Lão nhân quyết định đi, chỉ cần nhỏ một giọt máu lên trên là sử dụng được.

Lão Thao Đặc nhìn con cái của mình, do dự không quyết. Bỗng nhiên con trai lão nói:

- Cha hãy thử xem, chúng ta sẽ không cúi đầu trước hải tặc, dù chết cũng không.

Tuy sợ hãi nhưng anh bạn Thao Đặc vẫn rất kiên quyết, hai gã mạo hiểm giả thì trợn trắng mắt, lúc nào cũng có thể giả chết. Lão Thao Đặc cắn ngón tay, lấy máu nhỏ lên quyển trục…. Không có phản ứng!

- Ta biết tên nhóc kia mồm còn chưa mọc râu mà, chỉ bốc phét là giỏi, nhất định là Tàu chất lượng th… thâ…

Giọt máu được quyển trục hấp thu nhanh chóng, một cột ánh sáng vàng chói phóng thẳng lên cao, chiếu sáng toàn bộ khu vực. Trên không trung xuất hiện một cái dấu hiệu cực kì lớn của mạo hiểm công hội, ở giữa chính là hình ảnh một cái vực sâu không đáy (Thâm Uyên).

Hình ảnh ma pháp to lớn như thế làm mọi người choáng váng, hai bên đều ngừng tay. Hiển nhiên là đã bị hiện tượng lạ hấp dẫn. Mà song phương đều không thiếu người có hiểu biết, rất nhanh liền có người kêu lên:

- Hải Thần tại thượng, là đại mạo hiểm sư Thâm Uyên.

Phía hải tặc cũng có người la lên, mọi người nhốn nháo. Nói đến mạo hiểm giả nào nổi bật nhất, nếu không phải đại mạo hiểm sư Thâm Uyên thì cũng chẳng còn ai khác. Thân phận của hắn thì có quá nhiều lời đồn, giết chết siêu giai hải yêu lão mục tộc, đơn thương độc mã xâm nhập hải vực Bách Mộ Tử Vong mà lại toàn thân đi ra, mỗi chuyện đều là sự tích kinh thế hãi tục. Với địa vị đó thì ngay cả quân đoàn của lục đại vương tộc cũng không dám đắc tội, dù thân phận của hắn là gì đi nữa. Đắc tội đại mạo hiểm sư Thâm Uyên chính là đồng nghĩa với việc đắc tội với Mỹ Nhân Ngư vương tộc, gia tộc Carrot , đồng thời cũng là chọc vào một sát tinh có thể xuất hiện bất kì lúc nào.

Hình ảnh phát ra âm thanh [--ĐÂY LÀ NGƯỜI ĐƯỢC TA BẢO HỘ. TẤT CẢ HÀNH VI XÂM PHẠM PHẢI ĐÌNH CHỈ NGAY LẬP TỨC. NẾU KHÔNG SẼ BỊ TA TRUY SÁT KHÔNG NGỪNG--]

Phía sau hình ảnh là dấu hiệu chứng minh của mạo hiểm giả công hội. Loại quyển trục này cũng chỉ có mạo hiểm giả công hội mới có thể chế tạo được. Hơn nữa cũng không có ai dám giả mạo, vì đây chính là thứ chuẩn bị cho lục tinh mạo hiểm giả. Thậm chí mạo hiểm công hội đã chuẩn bị đề nghị nâng đại mạo hiểm sư Thâm Uyên lên làm thất tinh mạo hiểm vương đầu tiên trong lịch sử.

Bên hải tặc Caribbean thành một khoảng tĩnh lặng. Không ngờ đại mạo hiểm sư Thâm Uyên lại bảo vệ cho một cái thương đội nho nhỏ, nghĩ thế nào cũng không thông.

Hải tặc đã phải lựa chọn. Nếu tiếp tục đánh chính là chống lại đại mạo hiểm sư. Thế lực của Mỹ Nhân Ngư vương tộc có thể không sợ, quan hệ khắp nơi như gia tộc Carrot cũng có thể không để ý, nhưng nếu bị đại mạo hiểm sư đuổi giết thì không thể không nghĩ lại. Cho dù là quân vương của lục đại vương tộc cũng không dám đắc tội đại mạo hiểm sư Thâm Uyên, uy hiếp tiềm tàng là rất đáng sợ, hơn nữa ông ta lại là mạo hiểm sư nguy hiểm nhất từ trước tới nay.

Giữa nhiệm vụ và tính mạng, hải tặc sáng suốt chọn vế thứ hai.

- Hải tặc đoàn Caribbean xin gửi lời thăm hỏi ân cần và kính trọng tới đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Sau này Thương đoàn Hoa Chi Khánh Thứ đi qua địa bàn của hải tặc đoàn Caribbean thì chúng ta nhất định sẽ lui lại để biểu thị sự tạ lỗi.

Lập tức mấy vạn hải tặc chỉnh tề lui lại, giữa hai bên liền xuất hiện một khoảng trống lớn. Thương đội còn đang đắm chìm trong khiếp sợ do kì tích này tạo ra. Khi hải tặc biến mất, không biết ai hô lên một tiếng, tất cả mọi người đều hoan hô. Qua chuyện này, sợ rằng không có hải tặc đoàn nào dám đụng chạm tới thương đoàn của họ. Ngay cả như hải tặc đoàn Caribbean cũng bị dọa cho mà chạy.

Hai gã mạo hiểm giả đang chuẩn bị giả chết vẫn mang vẻ mặt khó tin nhìn chằm chằm quyển trục trong tay lão Thao Đặc. Đột nhiên đại hồ tử tát tiểu hồ tử một cái, tiểu hồ tử đá đại hồ tử một đá.

- XxX…, không phải là nằm mơ.

- Hải Thần tại thượng, chắc chắn là chúng ta gặp quỷ rồi. Đây, đây là thân phận quyển trục của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Trời ạ, vật này giá trị ít nhất 5000 vạn kim tệ.

- Mịa mầy, vật này có thể dùng tiền mua được sao. Trời, so với vương tộc còn oai hơn. Lão nhân gia, sau này lão phát đạt, đừng quên huynh đệ chúng ta nhé. Ha ha ha.

Lão Thao Đặc cũng không thể tưởng tượng được mà nhìn quyển trục trong tay. Người trẻ tuổi kia thế mà lại tặng lão thứ quý báu như thế này?

- Cha, cha ơi. Anh ơi, anh. Chuyện gì xảy ra vậy?

Hai cô bé vẫn chưa hiểu ra chuyện gì. Hỏi cha, cha cũng không nói không rằng, chỉ nhìn quyển trục không ngừng lóe sáng kia.

- Khụ khụ. Thứ mà anh bạn nhỏ kia vừa cho chúng ta, là biểu tượng của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Ngài dọa hải tặc đoàn Caribbean phải sợ mà chạy. Mấy vạn người đấy….

- Ô, đại mạo hiểm sư Thâm Uyên là ai? Rất lợi hại sao?

Hai mạo hiểm giả nhịn không được:

- Ai là ai? đại mạo hiểm sư Thâm Uyên là thần tượng của chúng ta. Ngài giống như là thần thánh vậy, không việc gì mà không làm được…. Nhưng vật như thế này sao lại ở trên người tên nhóc kia?

Đại hồ tử trừng mắt nhìn tiểu hồ tử, rõ ràng hai người không rõ tại sao, mà lại càng khó hiểu ba người ăn mặc lôi thôi như vậy lại đem thứ quý báu như thế tặng cho người khác.

Mà đằng sau, đoàn trưởng dẫn theo một đội ngũ dong binh tiến đến, chủ nhân của Hoa Chi Khánh Thứ cũng hướng lại đây. Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người lão Thao Đặc, bên trong đều chứa chan lòng kính trọng….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hải Vương Tế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook