Hải Vương Tế

Quyển 6 - Chương 9: Thiên Phú Tuyệt Vời

Khô Lâu Tinh Linh

20/04/2013



Cái gọi là kì tích, đối với một số người mà nói thì lại chỉ bình thường như cân đường.

Gió biển ban ngày cũng không lớn lắm, cũng không một ai nhúc nhích, cả nhóm ai ai cũng đều choáng váng, ngay cả Elena cũng không phải là ngoại lệ. Nàng biết người yêu mình rất vĩ đại, nhưng cũng không nghĩ là mạnh mẽ tới mức độ này, nếu suy nghĩ cẩn thận sẽ thấy trên người hắn tràn ngập vô số những bí ẩn, mà những bí ẩn này lại càng khiến mị lực hắn tăng lên vô cùng. Elena lại càng lún sâu trong tình ái đã đến mức không thể kiềm chế được nữa.

Mọi người đã ngạc nhiên, nay càng ngạc nhiên hơn. hiệu trưởng Tiều Thạch đại nhân vậy mà lại khóc lớn, hiệu trưởng Edinburgh cũng rơm rớm nước mắt, hai người mặc kệ đệ tử xung quanh, chậm rãi quỳ trước mặt đống đá bụi, cung kính quỳ lạy ba lần.

- Một trăm năm, suốt một trăm năm… Không ngờ cuối cùng cũng có một ngày hôm nay. Sư phụ. Nguyện vọng của người đã được đồ tôn hoàn thành.

Ở trên thế giới này, không ai có thể hiểu rõ lão Tiều hơn Edinburgh. Bọn họ được dạy dỗ bởi cùng một sư phụ, mà sư phụ của họ là một nhân vật có danh tiếng vô cùng vang dội của hải tộc. Chiêu toái thạch chỉ pháp này là do sư phụ truyền cho họ. Vạn sự khởi đầu nan là điều sư phụ vô cùng hiểu rõ, nhưng cuối cùng đến lúc chết vẫn không thể lĩnh ngộ được cảnh giới viên mãn, tức là phải làm cho tảng đá hoàn toàn nát vụn. Điều đó cho thấy khả năng lợi dụng lực lượng đã tới mức cao nhất, nó cũng không quan hệ lắm với cường độ chiến khí, lực lớn cũng không phải là mấu chốt, nhất định là có một cái bí quyết sâu xa. Sư phụ là một người ham mê võ nghệ, lúc sắp chết vẫn day dứt không quên cảnh giới trong truyền thuyết kia. Vậy mà bây giờ lại xuất hiện trên người đệ tử của mình. Cảnh giới mà lão Tiều tốn cả đời cũng không hiểu được, thế mà lại có thể xuất hiện trong nháy mắt. Chẳng lẽ đây chính là số mệnh sao?

- Lão Tiều, đứng lên đi, đệ tử đang nhìn kìa. Sư phụ trên trời có linh thiêng cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi.”

Edinburgh chủ động kéo lão Tiều lên. Ông biết, trong lòng lão Tiều, sư phụ không chỉ là sư phụ, mà còn là cha của lão. Là một đứa trẻ mồ côi bình dân, lão Tiều phải chịu khó khăn rất nhiều. Tiều Thạch là danh hiệu mà lão tự đặt cho mình, giống như đá ngầm (1) bình thường và thê lương dưới biển khơi vậy. Nhưng sau khi gặp được sư phụ, cuộc đời lão xảy ra biến hóa dữ dội, nhưng danh hiệu này vẫn giữ lại, ngay cả học viện cũng được đặt tên là Tiều Thạch.

Hiêu trưởng dần bình tĩnh lại, hung tợn trừng mắt quét một cái.

- Các ngươi vừa thấy cái gì?

Mọi người vội vàng lắc đầu, nhao nhao nói là cái gì cũng không thấy. Nhìn ánh mắt của hiệu trưởng lộ rõ mưu đồ giết người diệt khẩu.

- Các ngươi tiếp tục luyện tập. Caesar đi theo chúng ta.

Caesar đang tự nghiền ngẫm cảnh giới kỳ diệu vừa rồi. Quá tuyệt vời.

Elena bên cạnh liền thúc hắn một cái, hắn mới tỉnh ra, vội vàng đi theo. Mà sư phụ cùng đệ tử liền xông đến, ngồi xuống cùng nhìn đám bột đá trên mặt đất.

Một chiêu vừa rồi của Caesar đánh cả tảng đá thành bột chứ không phải thành từng mảnh, hầu hết tất cả đều là mạt đá dăm. Cảnh giới này còn vượt qua cả sư phụ, mà hiệu trưởng đại nhân lại có hành động quá thần bí.

- Công chúa Clara. Sư phụ của hiệu trưởng đại nhân là ai thế?

Về chuyện này thì Clara thân là công chúa chắc sẽ rõ ràng nhất.

- Hình như là một tên mê võ trong truyền thuyết. Phụ vương cũng đã nhắc tới một lần, nghe nói ông ta là hải tộc đầu tiên có gan học tập nhân loại, từng đi chu du khắp Maya, đệ tử đông đảo. Cả hai vị hiệu trưởng của chúng ta cũng là đệ tử của ông ta.

- Ông ta có một cái danh hiệu khác, là Võ thần.

Potter Tibat xoa xoa đám bột đá, kinh ngạc sợ hãi than, thiên phú của tên này quả là làm cho người ta ghen tị. Liếc mắt nhìn Roger một cái, vị thiên tài Hải Long tộc này cũng đang ngẩn người nhìn đống bột đá. Đối phương không ngờ lại cao siêu hơn hắn hai bậc cảnh giới. Điều này làm cho Hải Long tộc kiêu ngạo khó có thể chịu đựng được.

- Caesar quá hấp dẫn.

- Đúng, đẹp trai, lại mạnh mẽ, nhất định là đệ nhất cao thủ thanh niên hải tộc.

- Đồng ý, năm nay sẽ có kịch vui xem. Học viện Tiều Thạch có quân bài đặc biệt xuất hiện.

- Phải rồi, hắn đại biểu học viên của hải vực Mỹ Nhân Ngư chúng ta xuất chiến, vinh dự đều là của mọi người.

- Năm nay thực lực chúng ta mạnh mẽ chưa từng có ấy.

Hai vị nữ sư phụ kinh ngạc xong liền tiếp tục trách nhiệm của các nàng:

- Tốt lắm, nhìn nữa cũng thế thôi. Ma pháp sư qua đây, tiếp tục. Chiến sĩ có thể xem thêm một chút, biết đâu lại hiểu được một chút.

Caio im lặng nhìn bột phấn trên mặt đất, hắn không hề có một chút ghen tị. Đối với lão đại, từ trước đến nay, hắn đều rất bội phục. Bối tộc thường xem người bằng cảm giác, lần đầu tiên nhìn thấy Caesar, trực giác hắn liền mách bảo rằng người này không tầm thường. Bây giờ xem ra tất cả vừa mới bắt đầu, chênh lệch đã rất lớn, nếu cứ tiếp tục như vậy thì kể cả muốn trao đổi cũng không thể tiến hành, như thế sao được. Không được! Caio đứng lên, hắn phải cố gắng theo. Ở bên những người kiểu này, cuộc sống chính là một chuyện tràn ngập kích thích và sung sướng. Tương lai cũng có rất nhiều chuyện đang chờ bọn họ, Caio cũng không muốn bị người ta coi là đồ bỏ đi.

Triết Biệt cũng cùng đứng lên, không nói không rằng đi sang một bên, chăm chú nhìn cung tên của mình.

Isa thì hạ quyết định, sự trưởng thành của Caesar cần trợ giúp rất lớn. Mà nàng có thể cung cấp những thứ mà người khác không có, cũng là những thứ mà Caesar rất cần thiết. Gia tộc Carrot của nàng rất biết đầu tư, mà mỗi người thừa kế đều có lựa chọn, Isa cũng đã có quyết định của chính mình. Tướng giỏi thì sẽ có quân hay, nàng cho rằng thế giới của Caesar sẽ phong phú hơn nhiều so với tưởng tượng.



Một nam nhi quá hấp dẫn.

- Caesar, ngồi, không cần câu nệ.

Bây giờ Edinburgh khoái tên đệ tử này khủng khiếp, đâu cần nhiều lắm, chỉ cần một là đủ.

- Tên nhóc nhà ngươi không đơn giản. Sư phụ tốn cả đời mà không làm được, vậy mà ngươi lại hoàn thành, còn hại ta bêu xấu trước mặt bao người. Hà hà, không sao, xấu mặt vài lần cũng đáng.

Nghe câu đầu Caesar lo sợ không yên, đến khi nghe hết câu sau mới lén lút thở ra.

- Tên nhóc nói xem, làm thế nào được như thế. Quá bất công, ngươi mới biết được có một lúc, mà ta đã nghiên cứu cả trăm năm rồi mà vẫn không ra.

Lão Tiều vẫn ghen tị, có người có thiên phú thật là đáng hâm mộ.

Caesar cảm thấy mấu chốt ở đây chính là sự tuần hoàn của đấu khí, sau đó đem tình huống của mình nói ra, làm cho lão Tiều bất ngờ không nói được gì.

- Khụ khụ. Tên nhóc nhà ngươi đừng có lừa ta, Hải đấu khí trong người ngươi lại có thể tự động tuần hoàn tăng trưởng, còn có thể điều động được?

Lão Tiều với lão Đinh bốn mắt nhìn nhau, mới nghe thấy loại đấu khí này lần đầu, mà kể cả tưởng tượng cũng không tưởng tượng nổi, giống như là có người nói trên mặt trăng có Hằng Nga vậy, dù là cường giả như họ cũng khó có thể rõ được.

- Lão Tiều, có một số việc không thể đòi hỏi. Caesar trời sinh thiên bẩm, chỉ sợ hắn có thể lĩnh ngộ nhanh như thế cũng là nguyên do này. Người bình thường không thể điều khiển được đấu khí ở trình độ này.

Chuyện này không cần hiệu trưởng Edinburgh nói, hiệu trưởng Tiều Thạch cũng hiểu được. Lý thuyết là rất đơn giản, nói ra là được, nhưng như thế sẽ có thể trở ngại lĩnh ngộ, nên mới khiến cho đệ tử tự mình đi tìm hiểu. Đấu khí, chiến khí, đều là một chút lực lượng tập trung tới một điểm nhất định rồi bùng nổ, nghe thì đơn giản, nhưng thực tế lại phải trải qua muôn ngàn thử thách mới có thể hiểu ra. Mà với tình huống của Caesar lại không phí một chút sức lực nào.

- Chuyện này để qua một bên, nhưng cuối cùng là thế nào, đấu khí mạnh đến đâu cũng không thể trực tiếp đập nát hòn đá như thế.

- Sư phụ, là thế này. Ở thời điểm công kích đầu tiên, ta phát hiện không phải tất cả đấu khí đều có tác dụng công kích, dường như có một bộ phận quay lại ngăn trở công kích phía sau, làm hiệu quả công kích suy giảm rất nhiều. Mà thời gian quay ngược lại này vô cùng ngắn ngủi, cơ bản là khó có thể nhận ra, nên ta nghĩ xem có thể trong một thời gian ngăn liên tục bùng nổ 2 lần được hay không. Như vậy sẽ làm lực bắn ngược sẽ tiếp tục công kích, hoặc nói cách khác là thúc đẩy lực lượng phát huy triệt để.

- Kết quả là người làm như thế?

Lão Tiều ngơ nhác hỏi.

Caesar hơi ngại ngùng gãi gãi đầu:

- Đúng vậy, đây cũng là lần đầu tiên ta điều khiển đấu khí như thế. Tuy khó khăn một chút, nhưng vẫn có thể bùng nổ 2 lần trong nháy mắt. Chỉ là chính mình cũng khó phản ứng kịp, cần phải luyện tập nhiều hơn.

- …. Ngươi muốn biết ta muốn làm gì bây giờ không?

Caesar hơi nghiêng người theo bản năng:

- Hiệu trưởng….

- Ài, lão Đinh, trong nhà ngươi còn có mỹ nữ hay không, giới thiệu cho nó đi. Tên nhóc này… tiền đồ không thể đo lường.

- Còn chờ người nói sao, bây giờ ta hận không thể lập tức sinh một đứa.

“Rầm…..”

Khó có thể đem những lời nói bâng quơ của hai vị này thành nghiêm túc được.

- Khụ khụ. Sư phụ, có vấn đề gì sao? Chẳng nhẽ phương pháp của ta không đúng?

Hai vị hiệu trưởng liếc nhau cười ha hả:

- Trời cao không công bằng, ngay cả ngươi cũng nghĩ ra được chuyện này. Nói thật, loại lý luận của ngươi đã có người nghĩ tới từ mấy trăm năm rồi, nhưng chỉ có ngươi là thành công. Có lẽ vì Hải đấu khí của ngươi cùng với khả năng tuần hoàn cổ quái kia, chứ như người khác có ý tưởng thì cũng khó mà làm được. Điều này không quan hệ gì tới cường độ chiến khí hoặc đấu khí, cũng bất kể là hoàng kim đấu khí đỉnh cao của loài người hay Long đấu khí thì cũng như vậy. Nhiều lắm là bọn họ lợi dụng tốc độ nhanh để liên tục xuất kích, nhưng để đạt tới tốc độ công kích liên tục nhanh chóng tới một phần ngàn giây như của người thì khác rất nhiều. Thế nên cách của ngươi không sai một chút nào, nguyên lý công kích cơ bản của sư phụ ta cũng là như thế, cố gắng giảm bớt lực lượng phản phệ, đạt tới hiệu quả công kích tối đa. Không cần ta nói, theo sự tăng trưởng không ngừng của Hải đấu khí, ngươi có thể đi khắp thiên hạ, rồi có lúc ngươi có thể đạt được tam liên kích, tứ liên kích….

Hiệu trưởng Edinburgh cười nói chốt hạ:

- Khi đó ngươi sẽ là vô địch.



- Hà hà, nói thật lúc trước ta vẫn còn một chút lo lắng, dù sao lục đại vương tộc đều có bí tịch bất truyền, khi thực sự luận võ sẽ tạo thành lực công kích vượt bình thường. Ngươi có thực lực không tệ nhưng lại không có loại thiên phú kia, tuy nhiên với năng lực lĩnh ngộ như thế này cùng với loại đấu khí cổ quái kia thì ta sợ rằng bây giờ người phải lo lắng lại chính là bọn hắn.

- Đúng đúng, không biết bọn họ có thể đưa ai ra để trao đổi với đồ đệ giỏi của chúng ta đây.

Đột nhiên tiếng cười của lão Tiều im bặt:

- Lão Đinh, nó trở thành đồ đệ của “chúng-ta” từ bao giờ vậy? Nói đúng ra, trên nguyên tắc, nó cũng chưa học cái gì của ngươi.

- Lão Tiều à, ngươi không cần làm bộ phùng mang trợn má nói với ta. Không phải là nhìn trúng ma pháp của ta sao. Không thành vấn đề, dù sao Caesar cũng là ma võ song tu, ta nhất định sẽ đem tất cả truyền thụ cho nó, tuyệt đối sẽ không giấu diếm.

Hiệu trưởng Edinburgh cũng không so do. Với tuổi của bọn họ thì không có chuyện gì tốt đẹp bằng gặp được một truyền nhân tốt.

- Caesar à, hôm nay ngươi chỉ có thể tự mình tìm hiểu, thuận tiện thì chỉ điểm cho bạn bè một chút. Nhưng lý thuyết lưỡng liên kích thì tạm thời không cần nói. Mà đề cập tới cảnh giới cao xa này cũng không phải là chuyện gì tốt, có thể lại còn đả kích tới tính tích cực của chúng. Nhưng những điểm bắt đầu thì có thể chỉ cho chúng một chút.

Lão Tiều cũng không đòi hỏi gì, dù sao nguyên nhân chủ yếu vẫn là loại đấu khí kì lạ kia. Cái này muốn cũng không được, nếu như có thể học được, lão sẽ là người học đầu tiên.

- Vâng, hiệu trưởng.

Hai vị hiệu trưởng tâm tình vui vẻ, tâm nguyện nhiều năm đã được hoàn thành, lại có được cao đồ, đã vui vẻ nay còn vui vẻ hơn.

Tuy mọi người không biết bên trong lều đang xảy ra chuyện gì, nhưng hình ảnh hưng phấn đắc ý của hai vị hiệu trưởng thì ai cũng thấy rõ ràng, hiển nhiên là vừa lòng cực kì với Caesar. Có lẽ ai cũng không ngờ tam đại mỹ nữ cùng nhị đại cao thủ tuổi trẻ của hải tộc tập trung một chỗ mà một gã Xà Âu bối tộc bình dân lại nổi bật nhất, gần như là làm lu mờ mọi người hết. Khó trách ba vị mỹ nữ lại thân cận với người ta như thế, con gái đều thích thân cận với cường giả, chuyện này là rất bình thường.

- Caesar đồng học, ta vẫn chưa hiểu lắm, có thể chỉ ta một chút được không?

Elena tinh nghịch nháy mắt cười nói. Không biết vì sao nàng rất muốn thân mật với Caesar trước mặt mọi người, có lẽ đấy là khát vọng từ sâu trong nội tâm, khát vọng khắc ghi dấu hiệu của chính mình trên người nam nhi này, hắn là của mình.

- Nguyện cống hiến sức lực.

Caesar rất hài hước thực hiện một lễ nghi quý tộc tiêu sái, đương nhiên là lễ nghi của loài người, nhưng thật ra là rất đẹp mắt.

Caesar và Elena bắt đầu nhỏ giọng thảo luận, và để không quấy rầy người khác, Elena còn cố ý chọn một chỗ hơi xa một chút.

- Hì hì, bối bối ngốc, biểu hiện của chàng hôm nay rất đáng khen.

- Thật sao, tam công chúa đáng yêu của ta có nên thưởng cho một nụ hôn thơm tho không đây?

- Xấu xa, mới thế mà miệng lưỡi đã dẻo như vậy. Bây giờ chưa được.

Mặt Elena đỏ bừng, rõ ràng là rất có tình ý, trong nội tâm là trăm lần đồng ý.

- Đúng rồi, chàng làm thế nào mà được vậy. Chàng phải thấy là lúc ấy Roger tức muốn chết. Trong hải tộc, hắn là thiên tài nhất đẳng, không có đối thủ đồng lứa. Từ hồi gặp chàng, lần nào hắn cũng chịu thiệt, rõ là gặp khắc tinh.

Elena mỉm cười ngọt ngào nói. Tuy nàng không có ý gì với Roger nhưng lại rất thích người yêu của mình chèn ép đối phương, như thế cho thấy được tất cả ánh mắt độc đáo của nàng là chính xác. Từ khi gặp gỡ Caesar, lại cùng bị nhốt ở trong thùng rượu, hình như đã cho thấy vận mệnh của hai người là bên nhau từ nay về sau.

Đối với Elena, Caesar không hề giấu diếm gì hết, đem phương pháp hai kích liên tiếp của mình nói ra hoàn toàn, làm cho công chúa xinh đẹp giật mình:

- Chàng giỏi quá.

Tuy Elena ca ngợi đơn giản, nhưng để có thể khiến cho tộc công chúa Hải Long dùng ngữ khí sùng bái như thế để ca ngợi đúng là cực kì khó. Thiên phú của Caesar còn cao hơn cả Long tộc, vốn được xưng tụng là thiên phú tuyệt luân.

- Elena, ta cảm thấy điều này có liên quan tới bản bí tịch võ công kia, nó khiến cho ta có thể có được loại tuần hoàn này. Đợi đến tối chúng ta nên cẩn thận nghiên cứu một chút.

Elena nhíu mày:

- Ta cũng chưa phải là không thấy bao giờ. Ta cũng không thật sự làm theo lời chàng nói, mà đã thử rất nhiều lần. Tuy ta tự nhận thiên phú của mình không kém, nhưng lại xem thế nào cũng không hiểu. Có lẽ loại bí tịch này có lẽ là vì chàng mà chuẩn bị.

Đột nhiên Caesar nghĩ đến một mấu chốt, tuy phương pháp của mình không thể tham khảo, nhưng hiệu trưởng nói cũng đúng, mấu chốt của vấn đề là làm thế nào đem đấu khí tập trung lại. Bây giờ Elena có thể khó khống chế một chút, nhưng luyện tập nhiều thì sẽ quen.

Đem ý tưởng nói với Elena, quả nhiên là cũng đã nhắc nhở nàng. Tuy công kích nhất định phải tập trung đấu khí, nhưng đem đấu khí từ từ tập trung vào một điểm cũng không dễ dàng như vậy. Tuy ban đầu chắc chắn là rất chậm chạp, dễ gây chán nản, nhưng khi đã thuần thục thì hiệu quả vô cùng tuyệt vời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hải Vương Tế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook