Quyển 11 - Chương 5: Thiên Sát Long Ngâm Kiếm
Khô Lâu Tinh Linh
20/04/2013
Dưới nỗ lực truy hỏi không ngừng của bạn Caio, Địch Địch thỏa hiệp rất nhanh, lấy ra một chiếc dao găm lập lòe tử quang. Người biết hàng ở đây không ít mà Isa chính là chuyên gia trong đó.
Không ngờ chiếc dao găm này lại là Shival Tiêu Hồn Chủy, một trong thập đại thần binh đã thất truyền từ lâu, cũng chính là thứ tà ác nhất trong thập đại thần binh. Nếu nói là thần binh, không bằng nói nó là ma khí. Chức năng chính của nó là thôn phệ linh hồn, đồng thời có chứa những ảnh hưởng tiêu cực rất mạnh. Nhìn chung các chủ nhân đời trước của nó đều không có ai có kết cục gì tốt. Chuôi dao găm này không chỉ gây ảnh hưởng tới địch nhân mà còn ảnh hưởng tới cả người sở hữu nó. Nó mang tới lực lượng mạnh mẽ đồng thời từ từ khiến cho người sở hữu sa đọa thành nô lệ của hắc ám. Cuối cùng sẽ biến thành dao găm điều khiển người chứ không phải người điều khiển dao găm. Vài trăm năm trước, nó đã hoàn toàn biến mất cùng với cái chết của chủ nhân cuối cùng, không ngờ bây giờ nó lại xuất hiện trên người Địch Địch. Có khi tính cách của Địch Địch là do nó ảnh hưởng. Có điều lại không giống lắm.
Mọi người nhìn chiếc dao găm chằm chằm không nháy mắt, càng xem càng thấy tà khí. Tử sắc quang mang bao giờ cũng mang theo mùi vị mê hoặc và nguy hiểm.
- Choáng. Cái thứ này ở đâu ra thế?
Địch Địch gãi gãi đầu:
- Ta cũng không biết. Từ khi ta nhận thức được xung quanh, nó đã ở bên cạnh ta rồi.
- Đệch, theo truyền thuyết cái thứ này rất nguy hiểm. Hay là chôn nó đi.
- Caio, không cần lo lắng quá, truyền thuyết chỉ là truyền thuyết. Theo ta Địch Địch có dùng cũng không có vấn đề gì.
Để khống chế được loại thần binh chứa tà khí như thế này chỉ có hai loại người. Một là người có ý chí kiên định cùng lực lượng mạnh mẽ, đủ khiến cho thần binh pHải Thần phục. Hai là người có tính cách cực kỳ đơn thuần, không có dục vọng linh tinh khiến cho thần binh không thể nào gây hại. Mà Địch Địch chính là loại người thứ hai. Cuộc sống của hắn cực kì đơn giản, đối với hắn, thần binh chỉ là một thứ vũ khí. Nếu không như vậy thì hắn đã không thể sống sót tới bây giờ.
Cách nhìn của Isa cũng là cách nhìn của những người khác. Sự tồn tại của thần binh luôn luôn có lý do của nó. Hơn nữa cuối cùng vẫn là người khống chế thần binh, cứ thế đem thần binh đi chôn là cực kì phí của giời. Giải thi đấu càng ngày càng khó khăn, bắt Địch Địch bỏ thần binh đi khác gì chịu chết.
- Cái đồ nhỏ như vậy mà cũng là thần binh sao? Không có hoành tráng như chiến phủ của ta.
Nói xong, Caio muốn sờ thử chiếc dao găm. Vừa mới chạm vào, bàn tay Caio đã bị cắt ra một vết, máu tươi nhỏ lên lưỡi dao,tử quang trên Shival Tiêu Hồn Chủy tỏa ra. Mà sau lưng Caio, Chân Không Chiến Phủ Granado đồng thời rực lên ánh lam quang giống như có vẻ đối chọi lẫn nhau. Chủ nhân chưa động, hai thần binh đã bắt đầu so kè lẫn nhau.
Theo truyền thuyết, thần binh đều có linh hồn, đó cũng là nguyên nhân chúng cộng hưởng với nhau. Không ai biết rõ lai lịch thập đại thần binh của hải tộc, chỉ biết rằng từ khi hải tộc xuất hiện thì đã có chúng, phân phân hợp hợp, hợp hợp phân phân, ở bất kì một thời đại nào đều có bóng hình của chúng.
Có lẽ là do hấp thụ máu tươi, hơn nữa lại còn là máu của người sở hữu thần binh nên Tiêu Hồn Chủy cực kỳ hưng phấn. Loại hưng phấn này cũng kích động chiến phủ cương liệt. Hai thanh thần binh tự sinh ra những sóng khí kịch liệt, phóng thẳng lên cao. Trong phòng, cơ thể Triết Biệt cũng rung lên, vô danh cung trên người sinh ra những tiếng rung độn. Một luồng kim quang phóng lên, gia nhập cuộc chiến. Ba cỗ lực lượng tụ lại một chỗ, rọi thẳng trời cao.
Trên đảo, ở các vị trí khác nhau, các thần binh bắt đầu rối loạn, tự mình lên tiếng hưởng ứng cuộc tương phùng sau trăm năm xa cách. Một luồng, hai luồng,.... đầy đủ chín luồng. Hải Thần tại thượng, có những chín trong thập đại thần binh tập trung ở đây.
Toàn bộ hòn đảo đều có thể cảm giác được nguồn sức mạnh có thể chấn động linh hồn. Thần binh xuất thế có phải là báo trước một cuộc chiến loạn mới sẽ bắt đầu không?
Thần binh, vũ khí chiến tranh, chủ đại hung.
- Hay!Hay! Các ngươi đều giấu diếm người khác. Bạo Liệt Cung Monaro. Bảo sao ngay cả tài bắn cung của nhân loại cũng kém ngươi. Hừ! Quá là bất ngờ.
Tình huống bây giờ đã quá rõ ràng rồi, mọi người đều rõ chiếc cung trên tay Triết Biệt chính là thần binh. Mà trong thập đại thần binh chỉ có một chiếc cung, đó chính là Bạo Liệt Cung Monaro.
- Cũng thế thôi.
Đây chính là câu trả lời của Triết Biệt. Đối với hắn, chiếc cung này có phải là thần binh hay không cũng không quan trọng, dù sao không phải ai cũng lộn xộn như bạn học Caio.
- Hì hì, mấy người các ngươi đều không đơn giản nhỉ?
Isa quan sát mấy thằng bạn kỳ cục kia từ trên xuống dưới. Trước đây, trong thời gian ở cạnh nhau cũng không có ý nghĩ gì lắm, thấy hợp nhau mà thôi. Tuy cảm thấy họ đều không đơn giản, nhưng thực tế lại vượt quá sự tưởng tượng của nàng.
Chân Không Chiến Phủ Granado chí cương chí dương; Chúa tể hủy diệt - Shival Tiêu Hồn Chủy, Bạo Liệt Cung Monaro vô hình vô ảnh. Chà, Hải Thần đúng là hay đùa.
Nếu là người khác mà có được thần binh như thế thì đã sớm nhảy nhót hò hét. Ví dụ như cái tên có Vô Song Hoàn ấy. Trước đây, Triết Biệt là một người rất nghèo túng, Địch Địch là một kẻ bán hàng rong, lại còn thường xuyên bị lưu manh trấn lột... Không biết những kẻ đã từng bắt nạt, chế nhạo bọn họ đến bây giờ mà thấy thế này thì sẽ phản ứng như thế nào. Chắc chắn là rất thú vị.
Mọi người nhìn nhau, hơi có cảm giác anh hùng tương ngộ, không hẹn mà cùng cười rộ lên vui vẻ. Không phải đây là nhân sinh sao?
o0o
Các cuộc thi đấu buổi chiều còn sôi nổi hơn cả buổi sáng. Hễ hai vị công chúa xuất hiện là bao giờ người xem cũng đông nghìn nghịt. Đối thủ của công chúa Elena là một vị thiên tài của Thao đặc - Quy tộc, ngạnh giáp trên người có lực phòng ngự khó tưởng tượng nổi, hơn nữa lại còn là loại giáp toàn thân hiếm có, các khớp đều có nhuyễn giáp. Xung quanh thân thể lại còn có những chiếc cốt đao cứng như sắt thép có khả năng co duỗi như ý. Từ ngoài mà xem đây chính là một cái pháo đài di động, căn bản là cứ việc tấn công không cần phòng ngự, dốc hết sức mà công kích. Ở vòng trước, một đối thủ đến từ Sa tộc của hắn đã sử dụng tới cả thị huyết điên cuồng thuật mà vẫn bị chém giết. Sự dẻo dai và năng lực phòng ngự vững chắc của Thao đặc tộc được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn trên người hắn. Đặc biệt là lực công kích của hắn. Đó chính là nguyên nhân mà hắn có thể đi tới vòng đấu này, tiếc là lần này đối thủ của hắn lại là hạt sống số bốn cho giải quán quân, người được hoan nghênh nhất, Công chúa Elena.
Thiếu niên Quy tộc có rất ít người bừa bãi, điều đó có liên quan tới đặc tính của chủng tộc, hắn cũng vậy. Lúc này, Tetaxilin, chiến sĩ dũng mãnh vô cùng trong chiến đấu lại có vẻ như là Starfish tộc, vẻ bẽn lẽn y như Địch Địch. Chỉ có điều lớp áo giáp dày cộp của hắn làm cho người ta khó mà nhận ra được.
Elena xinh đẹp với bộ quần áo bó sát, vẻ đẹp và cương nghị dung hợp một cách hoàn mỹ. Sau lưng nàng đeo một thanh trường kiếm, kiếm chưa ra khỏi vỏ đã mang một cỗ khí phách lẫm liệt. Không phải nghi ngờ, đây chính là một trong thập đại thần binh, bảo kiếm thuộc về Long tộc – Thiên Sát Long Ngâm Kiếm, thần binh duy nhất có thể kiêm cả đấu khí lẫn ma pháp. Kiếm - vạn binh chi vương. Lúc chuôi Long Ngâm Kiếm này nằm trong tay Hải Long vương Carazo đã từng lấy đầu tướng địch giữa thiên quân vạn mã, là thần binh của hải tộc đệ nhất cao thủ. Còn bây giờ, nó nằm trong tay Elena.
Hải Long tộc, chủng tộc vĩnh viễn không thể bị khinh thường, đã thành dấu ấn từ sâu trong lòng của những kẻ có thực lực.
Không biết vì sao, nhìn Elena thi đấu, người ta luôn thấy thiếu đi cảm giác sát phạt, cố chấp. Có lẽ vậy mới đúng với ý nghĩa của một cuộc luận võ.
Tetaxilin không hổ là thanh niên thiên tài có hy vọng nhất của Thao đặc tộc, dù là thực lực hay tâm lý đều đáng được khen ngợi. Một khi trận đấu bắt đầu là hắn hoàn toàn tiến vào trạng thái chiến đấu, không hề vì đối thủ trước mắt là hải tộc mỹ nữ, là thần tượng của mình mà hạ thủ lưu tình.
Thực lực của Elena thường bị vẻ đẹp của nàng che lấp. Trên thực tế, tỉ lệ Hải Long tộc sinh ra một kẻ vô dụng còn thấp hơn cả nước đá phát ra tia lửa.
Đấu khí tỏa ra bốn phía, song phương đều là chiến sĩ, cuộc cận chiến bắt đầu. Đấu khí luôn là vinh quang của mỗi chiến sĩ, lực công kích phụ thuộc rất nhiều vào đấu khí. Động tác của Tetaxilin đủ nhanh nhẹn, nhất là những công kích trong nháy mắt. Nhưng chỉ trong vài lần đối đầu ngắn ngủi, hắn đã bị trúng mấy đòn, lần nặng nhất còn bị đánh bay ra. Chẳng qua là hắn lại như không có việc gì, đảo mắt một cái đã lại đứng lên tiếp tục tấn công. Tốc độ di động của hắn không hẳn là nhanh nhưng tốc độ của các động tác lại nhanh kinh người. Với hắn, Elena cứ tiếp tục chủ công cũng không tệ lắm. Tuy hắn không có ưu thế gì đáng nói nhưng công kích liên tục của Elena cũng không có hiệu quả, lực sát thương mạnh mẽ của Long đấu khí không có gì hiệu quả, cùng lắm là hắn bị ngã mà thôi, hình tượng chẳng là cái gì với Thao đặc tộc.
Đương nhiên cũng có phần liên quan tới Elena. Mỗi khi luận võ nàng đều rất có chừng mực, ví dụ như có những chỗ có thể tấn công nhưng có một số chỗ yếu hại thì không động tới. Những chỗ nàng tấn công đều là những nơi đối phương có lực phòng ngự cực mạnh. Rõ ràng, tên Tetaxilin này có thể chống đỡ được công kích điên cuồng của Sa tộc mà không mất một cọng lông nào thì không phải là kẻ mà Elena chiến thắng dễ dàng.
Long đấu khí có thể bảo đảm công kích cân bằng. Động tác của Elena không hề chậm lại nhưng đối phương đã dần dần thích ứng được nhịp độ công kích này. Số lần bị đánh trúng giảm dần đi, hơn nữa còn từ từ tăng cường phản kích. Cái tên Tetaxilin này cũng có chút khờ dại, có lẽ là muốn mượn cơ hội này để biểu diễn một chút, chẳng những không hạ thủ lưu tình lại càng đánh càng hăng. Nhưng trong người chảy xuôi dòng máu của Hải Long vương từ trong cốt tủy, Elena cũng là một kẻ hiếu chiến.
Một tiếng vang lên, một quyền đánh bay Tetaxilin ra ngoài, Elena nhẹ nhàng xoay người nhảy lên không trung. Từ trên cao nhìn xuống, tay nàng không ngừng thực hiện các thủ thế, miệng niệm chú cổ ngữ của riêng Long tộc.
- Ha ha, lão Tiều, công chúa điện hạ của chúng ta đúng là khiêm tốn. Sợ rằng việc tu luyện bí pháp Long tộc của nàng còn tốt hơn Roger một chút.
- Đúng vậy, đúng vậy. Lần này học viện Mỹ Nhân Ngư của chúng ta nhất định đoạt được giải. Lúc đầu ta còn có chút lo lắng cái mai của thằng rùa con này khá là cứng nhưng giờ có thể yên tâm rồi.
Trên khu dành riêng cho hiệu trưởng, hai vị hiệu trưởng học viện Mỹ Nhân Ngư không thèm coi ai ra gì, cao giọng bàn ra tán vào. Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, lâu dài chung đụng với lão Tiều, có lúc Edinburgh cũng huênh hoang hẳn ra. Những giải lần trước họ đã nín nhịn nhiều lắm, giờ thời thế thay đổi, năm nay tới lượt bọn họ.
Vẻ mặt các hiệu trưởng khác đều có vẻ khó coi nhưng tính cách mấy lão già này đều xêm xêm nhau, có tức đến nỗi phải rên hừ hừ thì cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng. Không phục cũng không được, ai bảo đệ tử của mình thua kém người ta. Hai lão kia đúng là tiểu nhân đắc chí, tự dưng vớ được hai cao thủ Hải Long tộc, lại còn móc đâu ra một siêu cấp thiên tài mấy trăm năm mới xuất hiện, tiền đồ không thể hạn lượng như Caesar. Lại còn tùy tiện xách ra một thằng bé Cá Heo tộc suy dinh dưỡng cũng có thể nện cho kẻ thành danh hiển hách như Tiểu U thê thảm. Năm nay đúng là khó sống, nhất là hiệu trưởng học viện Kim Mang của Cá Heo tộc thì đừng hòng ngủ ngon được. Nhân tài như thế lại để chạy đi ra sức cho người khác đúng là lỗ vốn đến chết người. Mà thực tế so với tưởng tượng của lão càng thêm ức chế. Địch Địch vừa thắng lợi, lão hiệu trưởng lập tức phái người tra xét lai lịch của hắn. Cá Heo tộc đến học viện báo danh rất ít, những cao thủ có thực lực như thế hầu như đều vừa ở học viện vừa tham gia mạo hiểm. Học viện của lão cũng khá là rộng mở, nhân tài như vậy sao có thể lọt lưới được. Kết quả do thủ hạ của lão hiệu trưởng điều tra ra là tên nhóc này đúng là có báo danh qua nhưng do không đạt tiêu chuẩn nên đã bị từ chối, ngay cả cơ hội kiểm tra cũng không cho. Điều này khiến cho lão hiệu trưởng, ngay giữa trưa nắng, giận đến nỗi nước cũng không nuốt nổi. Đừng nên để cho lão tra ra được cái tên đần độn nào làm chuyện ngu xuẩn này, nếu không nhất định phải cho thằng cha đó dọn nhà xí một năm.
Bị châm chọc nên hiệu trưởng của Tetaxilin nhịn không được đứng lên, hướng về đài luận võ quát to:
- Quy nhi, không cần trốn đông trốn tay nữa, tấn công cho ta. Nếu thua thì trong ba ngày đừng hòng có cơm ăn.
Khán giả xung quanh không khỏi không ghé mắt. Chẳng lẽ tất cả hiệu trưởng của các học viện đều... ác độc như thế không? Xem ra hai vị hiệu trưởng học viện Mỹ Nhân Ngư của họ vẫn còn tốt chán, cùng lắm là đánh vào kinh tế thôi.
Long đấu khí trên người Elena bắt đầu biến hình, tốc độ rơi cũng giảm xuống. Long đấu khí giống như sống dậy, không ngừng bành trướng, co rút, biến hình... Cùng lúc đó, trên mặt đất, Tetaxilin cũng mở các thanh cốt nhận ra, thân thể khom lại, gom góp lực lượng, rõ ràng là muốn phản cức toàn lực. Xem ra hắn rất là sợ hiệu trưởng của mình.
Bí pháp Hải Long tộc, “Hàng Long thuật.”
Hình ảnh một con rồng rất lớn sinh ra, đồng thời một tiếng rồng gầm cực lớn vang lên. Tốc độ lao xuống của Elena lập tức tăng lên gấp bội. Tetaxilin như mũi tên rời cung, lao thẳng ra trong nháy mắt, hai tay hợp lại, biến mình thành một khối vũ khí. Với cường độ thân thể của hắn thì không có phương thức công kích nào tốt hơn loại công kích công phòng nhất thể này.
“Ầm....”
Một làn sóng xung kích nổ tung giữa không trung. Hai bóng người tách ra. Tetaxiln bắn ngược trở lại với tốc độ còn nhanh hơn, Elena cũng bị đánh văng lên cao. Có điều nhìn từ bên ngoài thì nàng nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Công kích của Hàng Long thuật hoàn toàn không chỉ dựa vào cơ thể, có bị dính đòn thì lực tấn công cũng bị phân tán, đa phần phản lực đều bị tán ra bốn phía. Nếu không như vậy thì đó đã không thể trở thành bí pháp Long tộc.
Elena từ từ hạ xuống bên cạnh cái hố, trong lòng rất kinh ngạc. Ít nhất Hàng Long thuật cũng có thể nâng lực công kích lên ba đến năm lần, cộng thêm lực va chạm giữa hai người thì hẳn là đối phương không đứng dậy nổi. Võ đài cứng rắn như thế còn bị đánh vỡ ra một cái hố nhưng có thể thấy chất lượng rất là tốt, thành hố phẳng phiu, không hề rạn nứt.
Thấy đấu thủ không đi ra, trọng tài bắt đầu đếm. Trong 10s nếu không có phản ứng thì trận này sẽ được phân thắng bại. Song mới đếm tới một, một bóng người đã nhảy ra khỏi hố, chật vật phủi phủi bụi đất trên người, ngây ngô cười:
- Công chúa khỏe thật.
Choáng... Đỡ một đòn Hàng Long thuật mà không có việc gì hết?
Lần này không chỉ có Elena, ngay cả những người bao giờ thèm nhận định người này là đối thủ như Caesar, Roger cũng phải biến sắc. Đối phương không hề dùng đấu khí, hoàn toàn chỉ dựa vào áo giáp. Nói thật, những người có đấu khí đều không tự giác mà khinh thường loại phòng ngự lạc hậu này. Đúng là không thể tưởng tưởng nổi áo giáp của người này mọc ra kiểu gì. Sợ rằng loại phòng ngự này còn hiệu quả hơn cả đấu khí, một vết thương cũng không có.
Tetaxilin vặn mình một chút:
- Tốt rồi, có thể đánh tiếp.
- Trận này có vẻ hay rồi.
- Vị Quy huynh này đúng là còn ngon hơn cả ta. Lát nữa phải hỏi han tường tận hắn bảo dưỡng như thế nào mới được.
Caio có vẻ ước ao nhìn Tetaxilin trên đài. Xà Âu bộ tộc cùng với các bộ tộc có giáp xác khác đều rất giữ gìn ngạnh giáp trời sinh của mình. Đối với bọn họ, nó không chỉ có tác dụng bảo vệ mà còn là tượng chưng cho vẻ đẹp. Đương nhiên loại khác người như Caesar là ngoại lệ. Ngạnh giáp của Caio cũng nổi danh Xà Âu tộc. Dù sao hắn cũng là thiên tài, tất nhiên là thân thể không thể kém được. Có điều so với cái tên Thao đặc tộc này thì vẫn còn kém. Nếu như Caio có thể có được áo giáp phòng ngự như thế, cộng thêm chiến khí, giơ chiến phủ chém người không phải lo lắng gì hết thì là một chuyện tuyệt vời đến cỡ nào đây.
"Cốc.."
- Isa, sao lại đánh ta.
- Đừng có mơ mỗng hão huyền suốt ngày, giáp của ngươi chỉ thế thôi.
Isa không nhanh không chậm, nói.
- Tam ca, giáp của ngươi rất tuấn tú rồi. Trên người ta còn không có mảnh nào này.
Địch Địch có vẻ say mê sờ đông sờ tây làm Caio không biết nói sao. Thế này là thế nào? Cá Heo tộc thì cần giáp làm chi? Cái gì hay đều cho các ngươi thì người khác sống kiểu gì.
Thanh niên Thao đặc tộc đã bắt đầu phản công, liều chết dây dưa. Hắn ỷ vào da dày, ngươi đánh ta mười quyền, ta đánh ngươi một quyền là đủ đẹp. Gặp được đối thủ như thế thì ai cũng khoái, nhưng nếu đánh kiểu gì hắn cũng chả sao thì nản rồi. Ngay cả Hàng Long thuật cũng không có một chút tác dụng gì thì các công kích bình thường của Long đấu khí càng không có hiệu quả nào. Đáng sợ hơn chính là đánh lâu như vậy mà chẳng thấy tên này mệt một chút nào, ngược lại còn từ từ tăng tốc độ công kích lên, lực đạo càng mạnh. Elena đã trúng phải vài đòn, có Long đấu khí hộ thể nên không có thương tổn gì. Nhưng Elena đã cảm nhận được lực phản kháng rất mạnh mẽ, chỉ có thể tiếp xúc mới biết được sức mạnh của đối phương lớn như thế nào. Sợ rằng loại sức mạnh này chẳng kém gì Cự Kình tộc. Thật khó tưởng tượng được thân thể nhỏ như vậy mà có thể sản sinh ra lực lượng cuồn cuộn không ngừng.
Cục diện trận đấu thay đổi, hiệu trưởng của Tetaxilin bắt đầu đắc ý. Cậu bé thiên tài này do lão phát hiện ra. Lúc đó thấy nó bị một đám mạo hiểm giả xúm vào đánh, đánh chán chê ra mà không có việc gì, không hề thương tích hay thâm tím đầy người như người bình thường. Các ưu điểm của Thao đặc tộc hắn đều đủ, các khuyết điểm lại không hề có, càng đáng sợ hơn là sức mạnh cuồn cuộn không ngừng của hắn, tuyệt đối là một kỳ tài. Lão đắc ý liếc lão Tiều và Edinburgh một cái, ý tứ rất rõ ràng: không phải chỉ có học viện Mỹ Nhân Ngư các ngươi mới có thể phát hiện nhân tài bình dân.
Rất nhanh, Elena đã đưa ra phán đoán chính xác. Phòng ngự của người này đối với loại công kích vật lý đã tới mức khó mà tưởng tượng nổi. Nếu như chỉ dùng đấu khí tinh thuần mà không có bí pháp là không được. Nhưng sử dụng nhiều bí pháp thì thân thể phải gánh chịu rất lớn, hơn nữa hiệu quả cũng không tốt lắm. Ma pháp thì khỏi. Xem ra đã tới lúc dùng thần binh rồi.
Tránh khỏi đòn tấn công của đối thủ, một tiếng long ngâm vang lên lanh lảnh.
Trong tay Elena có thêm một quầng sáng xanh thẳm, trường kiếm như ánh thu thủy tuôn ra một đạo kiếm khí trong nháy mắt. Tetaxilin đang lao tới phải vô ý thức tránh ra. Áo giáp có thể chống đỡ bất kỳ loại công kích như thế nào đều hoàn hảo bỗng có thêm một vết nứt.
Đó là vũ khí được mệnh danh là đứng đầu thập đại thần binh, Thiên Sát Long Ngâm Kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.