Quyển 9 - Chương 7: Thời Đại Thiếu Niên Anh Tài Xuất Hiện
Khô Lâu Tinh Linh
20/04/2013
Nghe ba người xưng hô thân thiết , Roger cùng Potter Tibat ghen tị gần chết nhưng không hề lộ ra mặt ngoài, nếu không khác nào tự chặt đường lui. Quan hệ đặc thù của ba người biểu hiện ngay giữa thanh thiên bạch nhật như vậy sao không khiến cho hai người ganh ghét cho được? Có thể nói, từ đề nghị của Caesar trong cuộc hành trình ngày đó, ba người đều cứ ca ca muội muội mà xưng hô, tất nhiên là người khác cũng không tin quan hệ giữa nam với nữ lại có cái gì gọi là hữu nghị cả.
- Trải qua một lần mạo hiểm, thực lực bạn Caesar tăng lên khiến cho người khác bội phục. Có bí quyết nào có thể trao đổi với mọi người một chút.”
Potter Tibat cười híp mắt, cắt đứt việc hai người đang liếc mắt đưa tình.
- Đúng vậy, mới vài hôm không thấy đã có tiến bộ như vậy, trách sao được cả Cự Kình vương cũng coi trọng ngươi như vậy. Xem ra đại hội giao lưu lần này, bạn Caesar nhất định sẽ tỏa sáng.
- Ừm, tiểu đệ cũng vô cùng bội phục. Hải tộc chúng ta khác với nhân loại, người có khả năng được ưu tiên. Đại hội giao lưu lần này, bạn học Caesar chắc chắn sẽ kinh động lòng người. Tới lúc đó, công danh lợi lộng, mỹ nữ tài phú nhất định sẽ không hề thiếu. Ái chà, cái miệng của ta vẫn tục tằn như vậy, sửa mãi mà không xong. Nhưng nói thật, có rất nhiều tiểu thư khuê các của Mỹ Nhân Ngư tộc muốn làm quen với bạn học Caesar, chỉ khổ là không có cơ hội. Có cần ta bố trí một chút không?”
Corariso cười nói. Trong khoảng thời gian này, một kẻ đáng phải tránh mặt đi lại thường xuyên hội họp trước mặt mọi người, nhưng hắn đã khác với hình ảnh hoành hành ngang ngược trước kia rất nhiều, đều nho nhã lễ đọ, dù là bình dân hay quý tộc đều đối xử không mất lòng ai.
- Được được, ngươi thì làm được gì chứ, nhãn giới của nhị ca ta thế mà cũng khá cao đấy. Những thứ đó cứ giữ lại cho mình ngươi dùng đi.
Clara không hề do dự cho ngay Corariso một quả mìn khiến cho Corariso chỉ có thể cười khổ, cực kì mất tự nhiên.
- Ô, thật vậy sao? Bạn Corariso chính ra trông cũng không kém, so với đầu nhi chỉ kém một chút thôi, cũng không cần phải khiến cho hắn phải khó xử. Nếu đầu nhi không có hứng thú gì, thì ta có hứng thú, hay là giới thiệu cho ta đi?
- Khụ khụ, thế này… được rồi, có cơ hội rồi tính, có cơ hội rồi tính…
Đối với loại người đầu óc không theo lẽ thường như Caio, Corariso cũng không dám dây vào, vội vàng lảng sang chuyện khác.
- Ồ, vị mỹ nữ kia là ai? Tại sao từ trước tới nay ta lại chưa gặp bao giờ nhỉ?
Tiểu Yêu nở ra một nụ cười ngọt ngào, tuyệt đẹp khiến cho mọi người thần hồn điên đảo, rồi ngoan ngoãn đứng bên cạnh Caesar:
- Ta là Tiểu Yêu, là nô tỳ của chủ nhân. Bây giờ thuộc quản lý của công chúa Elena.
Nhìn Tiểu Yêu non nớt lại vô cùng gợi cảm, Potter Tibat không thể kìm nén được dâm ý. Đúng là nữ yêu tộc, nghe nói nữ yêu tộc rất-có-tay-nghề trên giường, mà người trước mắt dù dung mạo, dáng người, hay tuổi đều là cực phẩm, hơn nữa dường như vẫn còn là một xử nữ. Mặt hàng tốt như vậy cơ hồ đã tuyệt tích rồi, Caesar kiếm được từ chỗ nào không biết. Nữ yêu tộc là một chủng tộc loạn lạc, tên nhóc Caesar này vơ lấy một mầm tai họa như thế, trời mới biết là tốt hay xấu. Nhưng mặt hàng như vậy mà hắn lại không thể hưởng được thì quả là phí của giời. Potter Tibat nhìn bộ ngực đầy đặn vun cao của Tiểu Yêu mà không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
- Chà chà, bạn Caesar quả là có diễm phúc, nô tỳ như thế thì sợ rằng cả vương tộc cũng không có được, bản thân rất chi là hâm mộ.
Roger nói rất bình tĩnh, ai cũng biết thân thể của nô tỳ là thuộc về chủ nhân, ý ngầm trong câu nói không cần nói ra cũng hiểu.
Đáng tiếc là chỉ có Clara là hơi có phần ghen tức, Elena thì không hề có phản ứng gì, mà người khác cũng chỉ mỉm cười mà cho qua. Thủ đoạn này của Roger cũng có phần hơi đơn giản một chút.
- Tốt lắm, thời gian đã tới, nếu để cho hai vị hiệu trưởng đại nhân chờ lâu, lúc đó chúng ta sẽ không có quả chín mà ăn đâu.
- Phải đấy, tí nữa thì quên mất. Hôm nay hiệu trưởng có chuyện quan trọng muốn nói với chúng ta.
o0o
Khi đám Caesar tới nơi, hai vị hiệu trưởng đại nhân cũng đã giá lâm, cũng may là sắc mặt vẫn rất ổn. Có vẻ như Caesar bình an trở về khiến cho lòng tin của bọn họ tăng nhiều, nếu không, dám đến muộn như thế thì ít nhất là mọi người phải nghe lão Tiều mắng bậy một trận.
- Tốt rồi, mọi người đã đến đông đủ. Các ngươi đều là do ta và lão Tiều cùng nhau tuyển chọn, sẽ được trực tiếp tham gia vào giao lưu đại hội giữa các học viện hải tộc. Nhớ rằng lần này chúng ta là chủ nhà, mọi người phải đánh cho hăng hái tinh thần.
- Hăng hái tinh thần cái gì, liều mạng mà đánh cho lão tử, nếu ai dám co vòi… hừ hừ… hắn sẽ có chỗ riêng đấy. Các ngươi có thể than là ta uy hiếp, đúng là uy hiếp trắng trợn đấy, không phục cũng không được. Người ta nói, nuôi binh ngàn ngày, dùng binh một giờ. Các ngươi là nợ ta nhiều lắm nha. Lão già ta có lúc rất hào phóng, nhưng nếu đã khó tính thì là rất đáng sợ. Đến lúc đó đừng phải để ta chường mặt ra.
Ánh mắt mọi người đồng thời tụ lên trên mặt Caesar, ngoài hắn ra, chắc chắn không có ai khác dám kiếm lợi trên người lão Tiều, nếu không phá sản thì cũng đã vùi xương từ lâu rồi.
- Tốt lắm, ý lão Tiều là muốn mọi người tập trung toàn bộ tinh thần thôi, đừng nên gánh áp lực quá lớn, chỉ cần dùng hết toàn lực là được. Các bạn học khác cũng muốn tham gia nên khoảng thời gian này sẽ có thi đấu tuyển chọn, nếu các ngươi có rảnh thì cũng nên đi xem, có phát hiện nhân tài thì phải báo cáo cho chúng ta.
hiệu trưởng Edinburgh luôn có văn hóa, nói chuyện lúc nào cũng lọt tai như vậy. Lão Tiều mà sánh với lão thì đúng là có vẻ ác ôn thô lỗ.
- Ý định của chúng ta là vậy, dù là ác ôn lưu manh hay là đồ khốn nạn, chỉ cần có thực lực là có thể lên đài, lão tử sẽ không phân biệt gì hết. Nếu có ưu thế, học viện Mỹ Nhân Ngư chúng ta nhất định sẽ thừa cơ hội tốt lần này mà đổi đời, nghe rõ chưa?
Lão Tiều trợn mắt trắng dã, bọn Caesar vội vàng đồng thanh trả lời như một đám bé ngoan. Mọi người cũng có phần hiểu được vì sao vương thất đều đưa con mình tới học viện Edinburgh. Thật ra, vương hậu Christina hay thậm chí cả Alex bệ hạ đều rất giản dị dễ gần, không quá quan tâm tới thân phận cho lắm nhưng vẫn không dám cho con mình đi chịu khổ. Có lẽ chính họ cũng đã bị lão Tiều cho nếm mùi, lỡ may con mình lại học cái thói quen bậy bạ không kiêng nể gì hết thì khác nào tổn thất vinh dự của vương tộc.
- Rất là tốt, đấu chí của mọi người đều rất dồi dào. Thật ra thực lực của chúng ta bây giờ đã vô cùng mạnh mẽ nhưng vẫn không thể khinh thường các đối thủ khác. Ta và lão Tiều đã sưu tập một ít tư liệu, để nói qua cho mọi người hiểu một chút về chủ lực của các đại học viện. Tất nhiên là còn có thể có cao thủ trong bóng tối, mọi người chỉ nên tham khảo thôi.
- Đầu tiên là Hải Long tộc, hạt giống mạnh nhất. Học viện Hải Long tộc đã chiến thắng hai lần liên tiếp, nếu năm nay để bọn họ đoạt chức quán quân một lần nữa sẽ là hattrick đầu tiên trong lịch sử. Chúng ta không thể chỉ làm một viên gạch lót đường đáng sỉ nhục nữa. May mà công chúa Elena cùng Roger điện hạ đều là thành viên của chúng ta. Điều này cũng có nghĩa là chúng ta đã chiếm hết ưu thế. Nhưng thực lực học viện Hải Long tộc sâu không lường được, họ đã dám hào phóng như thế thì chắc chắn là có kế sách đối phó. Theo tin tức chúng ta có được, chủ lực chính là Hải Long tứ tinh. Chính vì điều đó, Elena, Roger, hai người các ngươi có đề nghị gì không?
- Hiệu trưởng, bốn người này chắc là học viên khóa mới thuộc tứ đại gia tộc của Hải Long tộc. Ta đã nghe nói qua về họ nhưng chưa giao thủ lần nào.
Elena biết rất ít về những chuyện như thế này. Nếu trước kia không có gặp Caesar thì nàng có thể giao lưu với rất nhiều người. Nhưng sau khi gặp Caesar, vì để tránh những rắc rối không đáng có, nàng liền tiến vào thần miếu, suốt ngày đi theo thánh chủ tu hành. Nếu có trở lại Hải Long vương thành thì nàng cũng không hề đi đâu luận võ. Ngược lại, Roger thì đi khiêu chiến khắp nơi. Do vậy, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Roger.
- Hải Long tứ tinh sao? Ta mới chỉ ra tay với một người trong số đó. Rất mạnh, trong vòng trăm chiêu, ta chỉ thắng hiểm mà thôi. Người đó chính là lão nhị. Ngoài lần đó ra, ta cũng không có cơ hội nào khác. Hơn nữa, đã lâu như vậy rồi, thực lực của họ có đạt tới mức nào thì ta cũng không dám kết luận. Tóm lại là đối thủ khó đối phó. Hơn nữa, chắc chắn đại biểu của Hải Long tộc không chỉ có mỗi bọn họ. Ngày trước tuy ta khiêu chiến khắp nơi nhưng đối thủ đều chỉ là hạng người hữu danh vô thực, Hải Long cao thủ chân chính chỉ xuất hiện ở những thời điểm mấu chốt.
Không thể nghi ngờ, lời nói của Roger tạo ra áp lực nhất định lên những người khác. Thực lực của Hải Long tộc thì ai cũng biết, may mà bây giờ cũng đã chuẩn bị đầy đủ, ít nhất là với Caesar cùng Roger thì đã có lợi thế rồi.
- Rồi. Hải Long tộc cứ gác lại đã. Đứng thứ hai trong số hạt giống đoạt ngôi đầu của giải lần này chính là Kim Mang học viện của Cá Heo tộc. Trong lục đại vương tộc, Cá Heo tộc là khiêm tốn nhất, nhưng ai cũng không dám coi thường, bọn họ có lực công kích sắc bén tới mức khủng bố. Cá Heo tộc có công kích đặc biệt, gồm có sóng siêu âm và sóng cộng hưởng rất khó phòng ngự. Hơn nữa, ngoại trừ Cá Heo tộc, các chủng tộc khác không thể học tập được loại công kích đó, cho nên chúng ta không có cơ hội để diễn tập. Đặc điểm của loại công kích này chính là khó nhận biết. Trong giải trước, bọn họ đều gây ra rất nhiều rắc rối cho đối thủ. Mặt khác, số lần đạt quán quân của bọn họ chỉ kém Hải Long tộc. Cho nên nhất định phải cẩn thận. Lần này, người nổi bật nhất tên là Lilith, một trong lục đại cao thủ của thế hệ thanh niên. Không cần phải tròn mắt, người ta đúng là con gái nhưng đừng có vì giới tính mà coi thường đối phương, từ khi cô ta xuất sơn tới nay, thành tích là chưa từng thất bại.
- Hiệu trưởng yên tâm, chỉ cần là con gái, cứ giao cho ta là được.
Caio vỗ vỗ ngực nói.
Lão Tiều liếc một cái đầy gian tà:
- Thật không? Đến lúc biết được thực lực của cô ta, không có ý sợ không dám lên đài đã là rất tốt rồi. Trong số các ngươi, không có mấy người có thể là đối thủ của cô ta.
Tuy mọi người có phần không tin tưởng nhưng cũng không có phản đối lời nói của hiệu trưởng. Chưa đánh đấm gì, sao có thể nói loạn được đây. Mà nói cho ra nhẽ thì bọn họ cũng đâu có kém, biết đâu các học viện khác cũng đang điều tra họ cũng nên.
- Được rồi, mọi người cũng không nên xem nhẹ đối phương. Đối thủ thứ ba chính là Thủy Mẫu tộc. Hình dạng của chủng tộc này không hề giống với đại đa số hải tộc. Bọn họ có u linh thân pháp khủng bố cùng với một số kỹ năng đặc biệt, tóm lại là có thể nói họ có năng lực có thể giết người vô hình. Nhân loại đặt cho họ một danh hiệu là u linh. Chờ lát nữa, các sư phụ sẽ giới thiệu cho các ngươi những điều này. Đệ tử tham gia giải đấu của Thủy Linh học viện có cái tên gọi là đội Hải U U, trong đó có một người cũng là một trong lục đại cao thủ thanh niên nhưng chi tiết thì có phần thần bí so với người khác. Bọn họ bỏ phần lớn thời gian đi mạo hiểm khắp nơi, ba trong số đó là tứ tinh đại mạo hiểm giả. Các ngươi chắc đều biết quy định về cấp bậc của mạo hiểm giả công hội nghiêm khắc thế nào, cái đó không thể dùng vận may mà có được… Các ngươi cứ nhìn Caesar làm gì?
- Khụ khụ, không có việc gì đâu hiệu trưởng, là Caio ngứa quá.
Caio đáng thương chỉ muốn phản bác lại lời nói của hiệu trưởng một chút, có người dựa vào vận may mà có thể bò lên được lục tinh đại mạo hiểm sư, ngồi chơi ở nhà mà cũng có người giúp hắn diệt hẳn một cái hải tặc đoàn đứng thứ tư. Đúng là trời không có mắt.
- Trên thực tế, người như thế còn càng đáng sợ hơn cả những đánh giá của các học viện. Trong các ngươi, ai là tứ tinh đại mạo hiểm giả thì giơ tay.
hiệu trưởng Edinburgh hỏi.
Người giơ tay có Caesar, Triết Biệt, Roger. Bả vai của Corariso run nhẹ một cái, nhưng không giơ tay lên.
- Nhìn đi, các ngươi không nên khinh địch. Biển cả rộng lớn, cái gì cũng đều có. Các ngươi cũng đừng có than là không có cơ hội rèn luyện. Bây giờ ngoan ngoãn lắng nghe cho ta.
Lão Tiều lắc đầu lên lớp mọi người một phen. Nói thật ra, ngoại trừ nghề giáo, không có nghề nghiệp nào có thể để lão lên lớp người khác. Mà lão lại có cái tật xấu là thích lên mặt dạy đời người ta. Thời gian trôi qua, ngay cả chậm hiểu như Batty cũng hiểu rõ tính tình của lão.
- Vị trí tứ tinh đại mạo hiểm giả không phải dễ mà có được. Đối thủ còn lại chính là Cự Kình tộc và Sa tộc. Thực tế thì hai vương tộc này không khác lắm với Mỹ Nhân Ngư tộc chúng ta, phân bố khắp nơi, vương thành khá là thông thoáng, tất cả mọi người chắc đều đã quen thuộc hết rồi. Cự Kình lực của Cự Kình nhất tộc có thể xem là lợi khí công thành, nếu chỉ tính riêng sức mạnh thì còn vượt qua cả chiến khí, hơn nữa thân thể của Cự Kình tộc còn dẻo dai hơn cả Hải Long tộc. Họ mạnh mẽ là điều không cần phải bàn, nhưng nếu chủng tộc này muốn đạt quán quân thì rất khó khăn. Trong lịch sử, họ cũng đã có một lần, đó là lần có một cao thủ có thể lĩnh ngộ mức cực hạn của lực lượng xuất hiện, một người quét sạch ngàn quân. Đáng tiếc là sau này không hề thấy một trường hợp nào tương tự xuất hiện. Giải thi đấu lần này, người nổi danh nhất của họ cũng là một trong lục đại cao thủ thanh niên tên là Promets, là con trai của Cự Kình vương Rafael… Caio, ngươi lại muốn nói cái gì? Đừng có mà lầm bầm suốt.
Lão Tiều nổi nóng.
- Thằng nhóc nhà ngươi nói còn nhiều hơn cả ta, muốn gì thì nói mau, nếu không có cái gì hữu ích thì ta sẽ thiến ngươi.
- Khiếp… Đầu nhi, lão già đó hễ nói là làm được, vì em dâu của ngươi, ngươi đành chịu thiệt thôi. Hiệu trưởng đại nhân, ta nói thẳng, ta muốn nói chính là Caesar đã từng đánh bại cái gã Phờ phờ gì đấy.
- Hử? Caesar, mi giao thủ với hắn từ bao giờ? Chắc ngươi không phải là đệ tử của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên trong lời đồn đãi không lâu trước đây chứ? Đúng rồi, hình như người kia cũng gọi là Caesar. Tên của ngươi lạ thật đấy. Không phải nhìn, ta đang định nói hắn đây.
Xoạt, ánh mắt của mọi người lại đổ hết lên người Caesar. Ngoại trừ một số người thì những người khác đúng là không biết việc đó. Roger thì im lặng cúi đầu, rõ ràng là lần đó đã khiến cho hắn choáng ngợp rất nhiều, đến nỗi tới bây giờ hắn vẫn chưa đủ dũng khí khiêu chiến Caesar. Thực lực chưa cần nói, chỉ với loại khí thế dũng mãnh không sợ chết thì ngay cả Cự Kình tộc cũng phải cam bái hạ phong. Mà nhất là chiêu cuối cùng, đó là điều mà sức người không thể làm được.
Caesar hung bạo trừng mắt nhìn Caio. Cái miệng của tên này quá nhanh nhảu, đợi lát nữa tự mình cầm dao ‘cắt’ hắn.
- E hèm, hiệu trưởng, quả là có chuyện như thế, chẳng qua là lời đồn thổi phồng lên quá nhiều. Thực lực của Promets không hề kém, trận chiến lần đó hắn cũng không dùng toàn lực. Mà cuối cùng, khi giao lưu với Cự Kình vương thì ta càng thê thảm, bị đánh chỉ còn nửa cái mạng.
- Hử? Vậy sao? Nhưng ta nghe nói là Cự Kình vương khen ngươi không dứt miệng cơ mà. Tính tình của hắn ta rất rõ, so với ta còn kĩ tính hơn nhiều, đây vẫn là lần đầu tiên ta thấy hắn khen một người như thế. Hề hề, tên nhóc ngươi dám giấu gì phải không? Nói ra đi, từ khi nào mà ngươi giấu ta đi bái một sư phụ khác?
Lão Tiều cười híp cả mắt nói với Caesar. Gần đây bề bộn nhiều việc quá, quên mất tiêu cả chuyện này. Thằng nhóc này lúc nào cũng khiến cho mình ngạc nhiên lớn, xem ra đầu tư là hoàn toàn chính xác, một vốn vạn lời, ha ha ha.
- E hèm, hiệu trường, ta thề ta tuyệt đối không phải là đồ đệ của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Nếu có sư phụ lợi hại như vậy, ta cũng không đến nỗi nợ nần chồng chất như bây giờ. Lúc ấy ta chỉ lấy bừa một cái cớ, không ngờ đám người kia lại tin sái cổ, thiếu chút nữa cả mạng nhỏ cũng mất.
Caesar đầy vẻ trung thực, thẳng thắn, nói.
Nhìn vẻ mặt trung thực của Caesar, Caio đúng là không biết nói gì. Hóa ra người quỷ dị nhất vẫn là đầu nhi rồi, đại mạo hiểm sư Thâm Uyên chính là hắn nên muốn đi lừa người thế nào chả được.
- Được rồi, Caesar nói không phải thì là không phải, việc này là việc riêng, không cần phải suy xét làm gì. Nếu Caesar đã giao thủ với đối phương, lại còn thắng nữa thì tốt rồi. Đối thủ còn lại là Sa tộc. Sự hung dữ của Sa tộc thì ai cũng biết. Điều đáng sợ nhất của chủng tộc này không phải là thực lực, mà là lối đánh vô lại của họ, nếu có thắng thì cũng coi như là thương thế nửa người, cho nên hầu như ai gặp phải bọn họ đều đánh lưỡng bại câu thương. Đây là một chướng ngại khá là rắc rối. Thuật thị huyết điên quồng của Sa tộc rất là lợi hại, còn thuật biến hóa thì chỉ là một kiểu thay đổi hình dạng mà thôi. Khi đối đầu với bọn họ nhất định phải bình tĩnh, đó là điều then chốt. Trong Sa tộc, tộc lớn nhất chính là Hộ sĩ Sa tộc, đại diện chính là Rodman, cũng là một trong lục đại cao thủ. Ngoài ra thì Hộ sĩ Sa tộc cũng đưa ra một cao thủ nhưng thông tin không rõ ràng, nghe nói người này cũng là tứ tinh mạo hiểm giả. Chỗ đáng sợ nhất của Hộ sĩ Sa tộc chính là sự cố chấp cùng sự nhẫn nại phi thường, chỉ cần đối phương hấp tấp là sẽ rơi vào cạm bẫy của họ. Phải rất cẩn thận.
- Hiệu trưởng, các học viện khác không có cao thủ sao? Chắc không chỉ có mỗi vương tộc học viện chứ?
- À à, không sai, hỏi rất đúng. Caio à, ngươi không cố ý hỏi như vậy chứ? Các học viện khác đều rất chú ý tới các ngươi. Giải thi đấu lần này, các chủng tộc khác cũng đưa ra không ít cao thủ. Ví dụ như học viện Picasso chính là một thanh niên cao thủ của Phí Thị điện kì (1) tộc, Edmond, sở hữu Vô Song Hoàn, một trong thập đại thần binh, rất, rất lợi hại. Giải thi đấu lần này có rất nhiều người tài giỏi, ngoài việc cẩn thận chính là càng phải cẩn thận. Hơn nữa, vì Hải Vương Tế, có thể thập đại thần binh đều xuất thế. Ta không cần nói nhiều nữa, các ngươi tự thảo luận một chút, có vấn đề gì cứ việc hỏi.
Mọi người bắt đầu ồn ào cả lên, hễ nói tới cao thủ là có rất nhiều đề tài để đàm luận.
Trong lúc lão Tiều cùng bọn họ nghiên cứu các học viện khác, các học viện khác cũng đang thảo luận về bọn họ, đương nhiên mục tiêu chính vẫn là Roger hoặc Potter Tibat. Hai người này mới là chủ lực, còn những người khác, kể cả Elena, đều xếp phía sau. Dù sao sự nổi tiếng của Elena là ở vẻ đẹp cùng tính trách nhiệm của nàng. Tất nhiên là cũng có ngoại lệ…
học viện Hải Long.
- Tin tức của Roger có tin được không?
- Có phải tên này ở Mỹ Nhân Ngư học viện lâu quá sinh nhát gan không? Caesar? Vô danh tiểu tốt. Mà nói ra thì hắn việc gì lại giúp chúng ta, trong mắt người này chỉ có Elena mà thôi.
- Hừ, vừa đúng lúc báo thù rửa hận.
- Đại ca, hay đây là âm mưu của hắn cố ý khiến cho đại ca đấu với tên vô danh tiểu tốt kia?
- Bọn họ chắc gì đã gặp được chúng ta, ma pháp sư của Mỹ Nhân Ngư tộc yếu lắm, không làm được gì.
Lão đại của Hải Long tứ tinh nheo nheo mắt, bỗng nhiên cười nói:
- Các ngươi nhầm hết rồi, chuyện này không những có thể tin mà còn chính xác 100%. Chắc chắn Roger đã lãnh đủ thì mới bán nhân tình như vậy. Chà chà, thật thú vị, đến cùng là người nào mới có thể khiến cho Roger luôn kiêu ngạo phải e dè đây? Xem ra giải đấu lần này sẽ vui lắm đây. Không phải sao? Ha ha.
o0o
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.